Hai người khách ấy không ai khác chính là Chu Đáo và Chu Tuyền.

Ý đồ của Chu Đáo rất rõ ràng, một là đến nói xin lỗi, hai là muốn sửa lại sai lầm. Còn Chu Tuyền thì cúi đầu đứng ở nơi đó, bộ dạng tất cả đều mặc cho Chu Đáo an bài.

Ngồi trên ghế sa lon, Hứa Chấn Thiên không tỏ thái độ, mặt lạnh nhìn cha con Chu gia.

Hứa Hoán ngồi bồi bên cạnh, không nhịn được, mất hứng lên tiếng: “Xin lỗi thì không vấn đề gì, Hứa gia chúng tôi tiếp nhận. Nhưng sửa lại sai lầm lại là chuyện gì? Tin tức anh họ muốn với Lâm Du đã sớm được công bố, ngay cả ngày cưới cũng đã quyết định, bây giờ hai người chạy đến Hứa gia ầm ĩ? Định đem Lâm Du đổi thành Lâm Nhất Thiến?”

”Hứa lão gia, tôi biết chuyện này đối với Hứa gia mà nói rất khó khăn. Nhưng hôn sự của Tiểu Du cùng Chu Tuyền đã được ông cụ Lâm quyết định từ trước. Bây giờ ông cụ Lâm đã qua đời, chúng tôi lại bận rộn, không thể chiếu cố Tiểu Du thật tốt, quả thật chúng tôi đuối lí! Trước kia không biết thì coi như xong đi, hiện nay khi đã biết sai cô dâu, Chu gia chúng tôi không thể “đâm lao phải theo lao”, mặc cho sai lầm này tiếp tục kéo dài!” Chu Đáo khẩn trương xoa xoa tay, mặt mày ủ dột nói.

Thật ra Chu Đáo rất chột dạ khi đối mặt Hứa Chấn Thiên. Nhưng vì Chu Tuyền, ông không còn cách nào cả, chỉ đành phải cắn răng nhận! Năm đó là do ông có lỗi với mẹ của Chu Tuyền, không thể cưới bà như đã hẹn, cũng thiếu nợ Chu Tuyền. Hiện nay Chu Tuyền đi sai một bước, coi như có thù trả một thù, cuối cùng ông lại vì Chu Tuyền thu thập cục diện rối rắm!

”Chu gia là có ý gì? Lâm Nhất Thiến với Chu Tuyền đều đã nhận giấy kết hôn rồi! Các ngườii muốn cho anh họ cưới một đôi giày rách? Nằm mơ giữa ban ngày!” Khinh thường mắt liếc Chu Đáo cùng Chu Tuyền, Hứa Hoán lạnh lùng nói lời châm chọc.

”Cái này... Hứa Nhị thiếu thật đã hiểu lầm. Chúng tôi không muốn cho Hứa đại thiếu cưới Lâm Nhất Thiến. Dù sao đây cũng là ân oán của Hứa gia với Lâm gia, Hứa đại thiếu muốn thu thập Lâm Nhất Thiến thế nào, hay xử trí ra sao là do Hứa gia quyết định. Tóm lại Chu gia không liên quan, không có dính dấp trong đó, cũng không nên hỏi tới. Chúng tôi muốn sửa chữa sai lầm, đem Tiểu Du mang về Chu gia...” Ngày thường tư thái Chu Đáo chắc chắn sẽ không thấp như vậy. Nhưng đứng trên địa bàn Hứa gia, ông thật sự không ngốc đầu lên được.

”Nói tới nói lui, các người chính là muốn đem Lâm Du đổi về, đem Lâm Nhất Thiến đưa qua phải không?” Hứa Hoán nhún nhún vai, lành lạnh hỏi, “Dám hỏi Chu Nhị thiếu một câu, cậu với Lâm Nhất Thiến tiến triển đến mức nào rồi? Chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa hay đã “phu thê chi thực”(*)?”

(*) Vợ chồng thực sự

Chu Tuyền ngẩng đầu lên, không nghĩ tới Hứa Hoán sẽ hỏi ra loại sự tình này. Hắn với Lâm Nhất Thiến đương nhiên đã là vợ chồng thực sự, nhưng nếu thừa nhận, chính là đánh vào mặt mũi Hứa gia. Nhưng nếu nói không có, chính là tổn hại tôn nghiêm đàn ông của hắn...

”Họ là vợ chồng thực sự.” Chu Tuyền không mở miệng, ngược lại là Lâm Du không để ý, giúp hắn trả lời, “Chu Nhị thiếu đã chính miệng thừa nhận ngay trước mặt tôi cùng Hứa Mạch, anh ta với Nhất Thiến đúng là “vợ chồng”.”

”Tiểu Du, anh...” Nghiêng đầu phát hiện Lâm Du, sắc mặt Chu Tuyền thay đổi, hiện ra mấy phần kinh hoảng, “Anh với Nhất Thiến không phải như em nghĩ, thật!”

”Không như tôi nghĩ? Chu Nhị thiếu chẳng lẽ là con giun trong bụng tôi, biết vào giờ phút này tôi đang suy nghĩ cái gì?” Lâm Du vểnh mép giễu cợt, một chút tình cảm cũng không cho Chu Tuyền lưu, “Nói thật cho anh biết, tôi có bệnh thích sạch sẽ, không chấp nhận nổi bất kỳ đồ bẩn nào, bao gồm cả đàn ông.”

”Phốc!” Hứa Hoán đang uống nước, bị câu nói sau cùng của Lâm Du dọa cho phun ra hết. Hắn không nghe lầm chứ? Lâm Du vừa mới nói cái gì? Đồ bẩn? Chu Tuyền? Theo bản năng, tầm mắt Hứa Hoán liền nhìn về phía Hứa Mạch. Nếu dựa theo tiêu chuẩn của Lâm Du, anh họ của cậu đã đủ tiêu chuẩn tiến vào vòng trong.

Ngay cả Hứa Chấn Thiên cũng “tựa tiếu phi tiếu” liếc nhìn Hứa Mạch. Mặc dù trọng điểm là Lâm Du nói Chu Tuyền không sạch sẽ, không có biện pháp, Lâm Du phải gả cho Hứa Mạch. Mặc kệ hai đưa nó có đàm phán nội bộ hay không, ít nhất nhìn bề ngoài, xác thực Hứa Mạch phù hợp với yêu cầu của Lâm Du!

Chịu đủ quan sát từ Hứa Chấn Thiên cùng Hứa Hoán, Hứa Mạch không hề cảm thấy ngượng ngùng, ngược lại thản nhiên tiếp nhận. Cùng lúc đó, mặt đầy xin lỗi nhìn về Chu Tuyền: “Tiểu Du nhà tôi từ trước đến giờ nhanh mồm nhanh miệng, xin Chu Nhị thiếu thứ lỗi.”

Sắc mặt Chu Tuyền càng khó coi hơn. Không dám tranh chấp công khai với Hứa Mạch, không thể làm gì khác hơn là đè lửa giận xuống, định giải thích với Lâm Du: “Tiểu Du, anh cùng Nhất Thiến là hiểu lầm. Lúc ấy anh cho người kia là...”

”Ngàn vạn lần đừng nói nữa!” Cắt đứt lời giải thích của Chu Tuyền, Lâm Du không che giấu chán ghét, “Tôi sợ nghe xong sẽ nôn.”

”Tôi cũng cho là Chu Nhị thiếu không nên nói tiếp. Nếu không, tôi không bảo đảm sẽ làm ra chuyện gì đâu. Thừa dịp tôi còn tâm trạng ngồi nơi đây tiếp chuyện cùng hai người, phiền rời đi ngay cho.” Hứa Mạch đồng thời vung tay lên, ra hiệu cho vệ sĩ sau lưng.

”Xin mời!” Không cần bất kì lời nào, mấy người vệ sĩ xụ mặt sãi bước đi đến trước mặt Chu Đáo và Chu Tuyền, giọng cứng rắn.

Đây là công khai đuổi khách đuổi khách, hơn nữa còn là tình cảnh vô cùng khó coi! Chu Đáo khẽ cắn răng, quay đầu nhìn về phía Hứa Chấn Thiên, mong đợi Hứa Chấn Thiên có thể nói gì đó.

Hứa Chấn Thiên đã để cho Chu Đáo thất vọng. Truyền thống bao che của Hứa gia không chỉ đơn thuần là Hứa Mạch che chở Lâm Du, những người khác của Hứa gia cũng sẽ bởi vì lựa chọn của Hứa Mạch mà bảo vệ Lâm Du không cho ngoại ngoài khi dễ. Đừng nói Lâm Du nói đúng sự thật, dù là cô thật sự đắc tội bất kì ai, bọn họ cũng sẽ dốc toàn lực bảo Lâm Du! Đây chính là khác biệt giữa người một nhà và người ngoài, không thể nghi ngờ, ván đã đóng thuyền!

Hứa Chấn Thiên cũng không lên tiếng, Hứa Hoán càng không lên tiếng. Chậm rãi uống nước, chế giễu. Đầu óc hai cha con Chu gia đúng là ngu muội, nghĩ sao mà lại chạy tới Hứa gia yêu cầu đổi Lâm Du về? Chẳng lẽ bọn họ cho là chỉ cần bọn họ tùy tiện nói mấy câu đáng thương, Hứa gia liền nhượng bộ? Ngây thơ như vậy, cho nên cho cậu cũng không có ý bỏ đá xuống giếng.

”Chú Chu, đây là lần đầu tiên con tỏ rõ thái độ ngay trước mặt chú, cũng là lần cuối cùng nói chuyện này với chú.” Nhìn sắc mặt khó coi của Chu Đáo, giọng của Lâm Du hòa hoãn lại.

Bất quá, lời Lâm Du nói ra khỏi miệng vẫn không chút lưu tình như cũ: “Con tin tưởng lời chú nói là trước đó chú và Chu gia không biết chuyện. Nhưng thật xin lỗi, con không có biện pháp tuân theo ước nguyện của ông nội. Duyên phận Chu gia cùng Lâm gia, không nhất định phải là do con kéo dài. Nhất Thiến cũng là con gái Lâm gia, hơn nữa, so với con, cô ấy thích hợp gả đi Chu gia hơn. Có em ấy ở đấy, bất cứ lúc nào ba mẹ con cũng sẽ ủng hộ Chu Tuyền.”

”Tiểu Du, lời này của con là ý gì? Chú muốn con làm con dâu là vì cảm thấy con là đứa trẻ tốt, không có ý đồ khác, với ba mẹ con cũng không có chút quan hệ nào...” Mặc dù càng nói càng chột dạ, Chu Đáo vẫn kiên trì nói hết lời.

Chu Đáo thừa nhận, nếu như không phải Lâm Nhất Thiến đắc tội Hứa gia, khi biết Lâm Du không phải là con gái ruột Lâm Hồng Tín, khẳng định ông sẽ nghiêng về người con dâu Lâm Nhất Thiến này!

Người ngoài không biết chuyện Chu Tuyền là con riêng, nhưng người nhà họ Chu rất rõ ràng. Không ngoài dự liệu, gia sản Chu gia nhất định sẽ để lại cho Chu Lăng. Dưới tình huống này, Chu Đáo không thể không mưu tính trước thay Chu Tuyền. Cũng chính bởi vì như vậy, ông mới có thể bỏ qua hôn sự Chu Lăng không nói, ngược lại giữ vững quyết định giúp Chu Tuyền cưới Lâm Du!

Nghĩ lúc đó lúc Lâm An Yến còn tại thế, thương yêu nhất chính là cháu gái Lâm Du. Hơn nữa Lâm An Yến đã từng tiết lộ, phàm là khi ông qua đời, di sản lưu lại cho Lâm Du tuyệt đối sẽ không thiếu! Chu Đáo chính tai nghe qua những lời này, dĩ nhiên đối với Lâm Du hơn coi trọng.

Nếu sớm biết Lâm Du cũng không phải là con gái Lâm Hồng Tín, Chu Đáo không thể nào đáp ứng cho Chu Tuyền cưới Lâm Du đơn giản như vậy. Ông muốn chọn nhà thông gia có gia cảnh không tệ có thể ủng hộ, nâng đỡ Chu Tuyền!

Bác Dương có thể kiếm tiền, là con đường không tệ với Chu Tuyền, Lâm gia cũng không có căn cơ thâm hậu thế gia... Dù ngày sau thân phận của Chu Tuyền bị vạch trần, Chu Đáo cũng không sợ sinh ra biến cố, càng không sợ Lâm gia oán hận Chu gia!

Trời xui đất khiến, Lâm Nhất Thiến gả vào Chu gia, Lâm Hồng Tín lại cho ra cam kết thích hợp... Chu Tuyền lựa chọn như thế điều kiện, Chu Đáo hiểu, cũng đồng ý.

Nhưng không tốt ở chỗ Lâm Nhất Thiến trêu chọc tới Hứa Mạch, Chu gia bọn họ hoàn toàn không gánh nổi khi Hứa gia trả thù! Nếu như bởi vì Lâm Nhất Thiến mà Chu Tuyền gặp phải dính líu, Chu Đáo tuyệt đối không cho phép.

Sau khi cân nhắc hơn thiệt, cuối cùng Chu Đáo cho ra quyết định chật vật. Vô luận như thế nào, Chu gia cũng không thể lưu lại Lâm Nhất Thiến. Coi như không thể thành công đem Lâm Du đổi về, bọn họ cũng phải mau sớm thoát khỏi Lâm Nhất Thiến, đem Lâm Nhất Thiến đuổi khỏi Chu gia!

”Nếu quả thật như chú Chu nói, thì Chu gia hẳn càng phải tiếp nhận Nhất Thiến - người con dâu này rồi. Thật ra Nhất Thiến với Chu Tuyền vô cùng xứng đôi.” Lòng dạ âm hiểm, bụng dạ khó lường, hai người như vậy mà không xứng đôi sao? Ngoại trừ Lâm Nhất Thiến, Lâm Du không nghĩ tới ai sẽ thích hợp với Chu Tuyền hơn. Ngược lại, ngoại trừ Chu Tuyền, Lâm Du cũng không cho là những người khác cùng Lâm Nhất Thiến sẽ thích hợp hơn.

Thái độ Lâm Du rất rõ ràng, cũng rất quả quyết. Không có bất kỳ câu oán hận, cũng không có đề cập một chút bất mãn. Chẳng qua là cô chỉ kiên quyết không muốn gả cho Chu Tuyền, càng nói rõ Lâm Nhất Thiến cùng Chu Tuyền thích hợp hơn... Bình tĩnh như vậy, dĩ nhiên Chu Đáo và Chu Tuyền đều không tìm ra được lời phản bác.

”Vẫn là câu nói kia, tiễn khách!” Lúc Lâm Du nói chuyện, Hứa Mạch không cản trở, thậm chí còn tỏ ý cho vệ sĩ tạm thời không hành động. Mà giờ khắc này Lâm Du đã nói xong, tự nhiên hắn không cần phải lưu cha con Chu gia lại, lại một lần nữa biểu thái.

”Tiểu Du, bất kể như thế nào, Chu gia chúng ta đều chỉ nhận thức người con dâu là con! Nếu như ngày nào đó conđổi ý, tùy thời có thể...” Chu Đáo cùng Chu Tuyền nhất trí nhìn về Lâm Du, thần sắc Chu Đáo trịnh trọng cam kết, chỉ đợi Lâm Du nói thêm gì nữa.

Nhưng Lâm Du không có nói lời, không đợi Chu Đáo nói xong, liền mặt đầy hờ hững đẩy Hứa Mạch đi ra: “Ông nội Hứa, con cùng Hứa Mạch trở về phòng trước.”

Căn phòng lúc trước của Hứa Mạch ở lầu hai. Bất quá từ khi hắn tỉnh lại, liền đổi xuống lầu dưới.

Đối với việc đổi phòng này, người không hài lòng không phải Lâm Du mà chính là Hứa Mạch. Vốn hắn và Lâm Du ở căn phòng lân cận nhau, coi như ngồi lên xe lăn, mọi lúc hắn đều có thể đi tìm Lâm Du. Hiện nay lầu trên lầu dưới, cách nhau một cái cầu thang, thật là làm khó hắn.

Mang theo khuôn mặt không tình nguyện, Chu Đáo cùng Chu Tuyền bị mời về. Chỉ bất quá mới vừa ra khỏi địa bàn Hứa gia, bọn họ liền nhìn nhau cười một tiếng, lộ ra vẻ mặt nhẹ nhỏm.

Dĩ nhiên bọn họ biết, đem Lâm Du đổi về là chuyện không thể nào. Nhưng nếu không làm như vậy, bọn họ không thể nào tỏ rõ thái độ với Hứa gia. Nay chỉ hy vọng Hứa gia có thể tin tưởng, bọn họ trước đó quả thật không biết chuyện, giờ phút này cũng vội vã phủi sạch quan hệ với Lâm Nhất Thiến...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện