Ngày mùng một tháng chín, là ngày tựu trường. Hứa Chấn Thiên đã hứa, Lâm Du có thể tiếp tục đi học, nhưng phải đảm bảo mỗi ngày vẫn phải chiếu cố Hứa Mạch như trước.

Không nghĩ tới Hứa Chấn Thiên sẽ chủ động nói tới chuyện này, Lâm Du trầm mặt một lát, cuối cùng gật đầu một cái.

“Lâm Du” Mới vừa bước vào phòng học, Lâm Du liền nghe được một giọng cao vút gọi mình. Bước chân hơi ngừng lại, theo tiếng nói nhìn qua, chính là Cố Nhiên.

Cố Nhiên, con trai duy nhất của xí nghiệp Cố Thị, thiếu gia nhà giàu anh tuấn tiêu sái, thân hình cao lớn, tính cách…trẻ con.

“Lâm Du, em muốn đăng kí tham gia trường học nghệ thuật phải không? Có muốn anh giúp một tay hay không, đảm bảo em được chọn” Mấy bước đi tới trước mặt Lâm Du, Cố Nhiên một bộ dạng khoang thai.

Trường nghệ thuật D tuyển chọn, ba năm một lần, làm như vậy là để có thể chọn ra đủ dạng nhân tài, đồng thời là tìm người thích hợp vào giới giải trí. Đã từng có Lâm Du, quả thực trúng tuyển, cũng đứng được trên hạng cao. Sau đó tham gia không ít cuộc thi đấu quốc tế, có thể nói nổi tiếng nhất thời.

“không cần” Lạnh lùng liếc mắt nhìn Cố Nhiên một cái, Lâm Du tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống. Cô của bảy năm trước, đơn thuần muốn dựa vào năng lực của bản thân để chứng minh chính mình. Nhưng trên thực tế, cô cuối cùng được cái gì?Có kết cục vừa bi kịch vừa buồn cười.

“Không nên lạnh lùng như vậy mà.” Không bị lạnh nhạt của Lâm Du đả kích chút nào, Cố Nhiên ưỡn người mặt mày vui vẻ đến vị trí bên cạnh Lâm Du, vỡ ngực một cái, “Vậy em nghĩ, có cái gì anh có thể giúp không?”.

Bình thường Cố Nhiên cũng hay chạy tới bên cạnh Lâm Du tiếp cận, nhưng rất ít khi được đáp lại. Như hôm nay được đáp trả như vậy, thật là để cho Cố Nhiên cao hứng không dứt.

“Không có” Lâm Du tiện tay từ trong túi lấy ra một quyển tạp chí ẩm thực, mở ra nhìn. Tạp chí là ở quán sách gần trường mua, không dày lắm, xem một chút để giết thời gian.

“Ồ? Lâm Du, em cũng xem tạp chí sao?” Kinh ngạc nhìn Lâm Du, Cố Nhiên kêu lên.

Danh tiếng Lâm Du mặc dù có thể lan rộng Đại học D, ngoại trừ vẻ đẹp cùng lạnh lùng, cô lại chính là người có thành tích học tập đáng ngưỡng mộ. Rõ ràng trong nhà không thiếu tiền, hằng năm lại vinh danh lấy được học bổng, làm không ít người hâm mộ cùng ghen ghét.

Không thể nghi ngờ, Lâm Du chính là tâm can bảo bối của các vị giáo sư đại học D. Bản thân cô cũng coi trọng việc học tập cực kì, thái độ rất là nghiêm túc, ngoài giờ học cô thích ngâm mình trong thư viện.

Vậy mà giờ phút này, cô lại lấy ra một quyển tạp chí cùng môn học không liên quan, như vậy gây nên biết bao kinh sợ.

“Không thể xem” Liếc liếc Cố Nhiên, Lâm Du cuối đầu xuống, tâm trạng vui vẻ thưởng thức thông tin trong tạp chí mĩ thực.

“Không…không phải vậy” Cố Nhiên trả lời có chút chần chờ, muốn nói lại thôi, ánh mắt phức tạp.

Những cô gái khác xem tạp chí, dĩ nhiên là bình thường. nhưng mà người đang ngồi trước mặt hắn là Lâm Du a! Có thể lãng phí thời gian làm mấy chuyện nhàm chán đó sao? Chẳng lẽ gả cho người rồi liền mất đi ý chí chiến đấu, không dự định chăm chỉ học tập nữa?.

Nếu quả thực là như vậy, Lâm Du vẫn là Lâm Du, hay là trong tâm hắn đã khắc sâu một nữ thần Lâm Du chí cao vô thượng hao khôi của trường sao? Đột nhiên, Cố Nhiên cảm thấy tâm linh của hắn bị tổn thương nặng nề.

Thấy Cố Nhiên tựa hồ không có ý định rời đi, trong phòng học bốn phương tám hướng tầm mắt nhìn sang càng dày đặc, Lâm Du giải thích: “Ngày đầu tiên học kì mới, sách chuyên môn còn chưa phát tới”.

“Đúng nha! Anh quên mất! Lâm Du em là không có sách chuyên môn xem mà, ha ha, ha ha!” Sờ sau ót cười ngây ngô hai tiếng, Cố Nhiên cuối cùng cũng an lòng.

Nhìn Cố Nhiên cười ngây ngô không chút che giấu, Lâm Du rất là bất đắc dĩ, gật đầu một cái: “Ừm”.

“Anh sẽ giúp em đi lấy sách” Cố Nhiên lập tức biểu hiện, ra đề nghị.

“Được, cảm ơn” Lấy được sách về, cô liền có thể đổi nội dung đọc cho Hứa Mạch. Nghĩ tới đây, Lâm Du không tự chủ nhếch miệng, lộ ra nụ cười vô cùng nhạt nhẻo.

“Không, không cần cảm ơn!” Lâm Du đây là cười với hắn sao…cười? Không hề dự đoán được sẽ được Lâm Du cảm ơn, Cố Nhiên lung túng gãi đầu một cái, mặt đỏ lên.

Sau đó, Lâm Du cuối đầu xem tạp chí, Cố Nhiên cũng không hỏi thêm gì nữa.

Hôm nay nói với Lâm Du nhiều như vậy, Cố Nhiên rất là hài lòng. Lưu luyến liếc nhìn Lâm Du một cái, thành thành thật thật về chổ của mình.

Hắc hắc! Coi như nữ thần gả cho người khác, cũng không ảnh hưởng tí nào sùng bái của hắn đối với nữ thần! Nữ thần giỏi nhất, vĩnh viễn là nữ thần trong tâm của hắn.

Bất quá vừa nghĩ tới nữ thần cứ như vậy gả cho Chu Tuyền…Ô ô, quá thương tâm! Bất kể, hắn chính là muốn làm bằng hữu với nữ thần! Ai cũng không ngăn được bước chân hắn chạy về phía nữ thần.

“Cố đại thiếu, thành quả hôm nay không tệ nha! Có tiến bộ!” Cố Nhiên vừa trở lại chỗ ngồi, liền gặp phải một đám bạn hữu trêu ghẹo.

“Hư, hư! Nhỏ giọng một chút! Dừng đẻ cho nữ thần của ta nghe được!” Động tác thô lỗ đè lại hai cái người anh em ở trên bàn học, Cố Nhiên thấp giọng.

“Hu…” Mọi người nhất trí lên tiếng,không mang theo ác ý, nở nụ cười.

Cố Nhiên thích Lâm Du, ở Đại học D không phải bí mật, cũng không ai cảm thấy không nên. Nam sinh Đại học D có hảo tâm với Lâm Du, ban bọn họ thì có hơn phân nữ nam sinh đối với Lâm Du ôm lòng hảo cảm. Chỉ bất qúa Lâm Du từ trước tới giờ luôn từ chối lấy người ngoài ngàn dặm, mọi người cũng đều thức thời, sẽ không đi quấy rầy an bình của nữ thần.

Mà chuyện “Lâm Du” gả cho Chu Tuyền, mặc dù giới thượng lưu thành phố D đều biết, nhưng trong trường học cũng chẳng có bao nhiêu người biết đến.

Giống như Cố Nhiên, một lần trùng hợp biết được chân tướng, chuyện này chính là âm thầm thương tổn hắn! Chắc hẳn là không muốn nhắc tới chuyện này, nên đối mặt với ai cũng không đề cập tới! Ngược lại, ngược lại hắn cũng không đến tham dự hôn lễ, hắn cái gì cũng không biết, không biết.

Nói tới, Lâm Du cũng sẽ xuất hiện tình trạng như vậy.

Thời điểm đó Lâm Du quá mức lạnh lẽo cô quạnh, ở lớp học không có bằng hữu chí giao, cũng chưa nó tới bạn bè thân thiết, tự nhiên sẽ không nói với ai cô cùng hội trưởng hội học sinh Chu Tuyền có hôn ước. Đối với Lâm Du mà nói, cô không thích phụ thuộc vào người khác mà nổi trội, bất cứ chuyện gì cô cũng dựa vào năng lực của mình thực hiện.

Mà Chu Tuyền, ở tôn trọng nguyên tắc Lâm Du quyết định, hay là nói không giám tự tiện chọc giận Lâm Du, cũng chưa từng ở trường tiết lộ.

Cho nên, cho dù hôn lễ giữa hai người hiện nay đã đè xuống cái gọi là trình tự “thực hiện” theo lẽ thường, người biết chân tướng trong trường học cũng không nhiều.

Phàm là một hai người ở trường học biết được bí mật của Lâm Du, sợ rằng ba người Lâm Hồng Tín cũng không giám không có sợ hãi, làm việc nữa điểm quay đầu cũng không để lại! bọn họ là định thao túng đổi hôn sự của Lâm Du, người ngoài cũng sẽ không biết, cũng sẽ không mang đến cho bọn họ bất kì mầm tai học nào.

Động tĩnh nam sinh bên này quá lớn, các nữ sinh trong phòng học tự nhiên cũng nhìn rõ rang, quay đầu lại nhìn một cái Lâm Du mặt đầy lạnh lẽo cô quạnh, nhất thời bĩu môi một cái, ríu rít nhỏ giọng nghị luận.

Lâm Du nhắm mắt, bên tai truyền tới rõ ràng lời nói của các nữ sinh tốp năm tốp ba nghị luận. không ngoài chính là những từ ngữ có chút chua chua, có chút đánh giá coi như đúng trọng tâm, có chút ác ý đã kích, nhưng cũng giả vờ không nghe được.

Suy nghĩ kĩ một chút, cô tựa hồ đã từng làm một người thất bại. Không có bạn bè, cũng không có xã giao ngoại trừ người nhà, một khi bị bỏ qua, cho dù một hạt cát nhỏ bé, cũng không làm cho bất luận kẻ nào coi trọng.

Không khỏi không thừa nhận, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình đem cô dạy dỗ rất thành công. Nếu là Lâm Du trước kia, nhất định đối với những lời bàn này chẳng thèmm để ý tới. Bất kể là tốt, hay là xấu, cô đều tất cả bịt tai không nghe, tạm thời không có quan hệ gì với cô.

Trong lúc cô còn rất nhỏ, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình luôn thường xuyên cảnh báo cô: “Cô quá ưu tú, không chịu nổi nữ xinh khác ghen tị! Thà tự hạ thấp mình cùng các nàng so đo, còn không bằng triệt triệt để để miệt thị. Ngược lại không cùng một tầng lớp người, căn bản không cần để ý tới.

Lâm Du thời điểm đó, là thật lòng tin tưởng lời nói của ba mẹ, cho rằng ba mẹ nói đúng, là chính xác. Cho nên, cô từ từ học được không thèm để ý chuyện người bên cạnh, không để ý lời đòn đãi nhảm nhí kia, ngẩng đầu ưỡn ngực sống ở trong thế giới riêng của mình.

Cô một mực như mong muốn của Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình, lạnh như băng đem tất cả mọi người vây ở vòng bên ngoài, đem thế giới của mình thu nhỏ lại chỉ gồm có người nhà tồn tại, cự tuyệt tất cả người ngoài đến gần, cũng không thích bị người khác làm phiền, đem chính mình vững vàng bao vây trong một thế giới khác.

Cứ như vậy, cô gắng gượng đem chính mình ép thành loại người bị nam sinh xa lánh, bị nữ sinh bài xích ghét bỏ.

Bất quá hiện nay, Lâm Du không thể nào tiếp tục ngây ngốc để mặc cho chính mình đến mức độ tứ cố vô thân. Vô luận như thế nào cô nhất định phải cải biến! Bất kể là cô thay đổi cách xử xự, hay là thay đổi cách nhìn của người khác đối với mình, cô đều cố gắng muốn thử.

Nghĩ như vậy, Lâm Du bỗng nhiên đứng lên, cầm sách vở cùng ba lô, đi tới bên canh mấy nữ sinh đang hăng hái nghị luận về cô, mặt không đổi sắc ngồi xuống.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện