Y Thư nghe xong không khỏi lo lắng hai người lớn lên cùng nhau từ nhỏ đến lớn, cô rất hiểu tính cách của Hàn Phong anh không bao giờ dùng bạo lực để xử lý vấn đề . Y Thư vội vã tạm biệt bạn của mình để đi tìm xem Hàn Phong đang làm gì.

- Không được rồi tên ngốc Hàn Phong này lại gây chuyện rồi . Các cậu ngồi đây ăn đi Tớ đi trước đây

Y Thư vội vã chạy ra sau trường các bạn học đang bao kín xung quanh . Y Thư phải vất vả lắm mời trên vô được Hàn Phong hôm nay rất khác . Y Thư dường như không nhận ra anh được nữa người đang đánh nhau ấy rất hung dữ . Ánh mắt tràn đầy hận thù những cú đấm mạnh liên tiếp được giáng xuống Hàn Phong như mất hết ý chí .

Bỗng các bạn học hết lên khi thấy Hàn Phong nhặt lấy viên gạch định đánh bạn nam kia . Nếu không mau ngăn cản chỉ sợ sẽ gây ra án mạng Y Thư không nghĩ nhiều xông vào ngăn Hàn Phong lại , thấy vậy các bạn học cũng chạy vào giúp đỡ tách hai người ra . Hàn Phong sợ làm Y Thư bị thương nên anh dừng lại.

Sau buổi học Hàn Phong và bạn nam đó bị gọi lên phòng giám hiệu làm việc . Y Thư ngồi ngoài mà không ngừng lo lắng , bồn chồn không thể ngồi yên được. Y Thư ngây người hốt hoảng khi nhớ lại khoảnh khắc lúc ấy , Hàn Phong lạnh lùng hung dữ hơn bao giờ hết đến nỗi Y Thư có cảm giác như người xa lạ mà cô không quen biết .

Y Thư tò mò không biết nguyên nhân gì mà Hàn Phong lại đánh nhau với người khác . Cách cư xử của anh ắt hẳn phải có uẩn khúc bên trong . Không nghĩ nhiều Y Thư lẻn đến phòng hiệu trưởng nghe lén

Y Thư còn chưa đến nơi đã nghe thấy tiếng mắng của thầy hiệu trưởng , thầy dường như rất tức giận liên tục mắng chửi Hàn Phong . Khiến Y Thư càng thêm lo lắng , thầy hỏi

-Hàn Phong sao em lại đánh nhau với bạn Đại An ? em học đâu ra cái thói côn đồ này vậy hả ? Em mau lập tức Xin lỗi bạn cho tôi nếu không thì gọi phụ huynh lên đây .

Hàn Phong không muốn bố mẹ phải lo lắng, anh nắm chặt tay kìm nén sự tức giận.

- Đừng. Em xin lỗi thầy ,Thầy đừng gọi cho bố mẹ em có được không ạ ?

- Em không cần xin lỗi tôi .Tôi không có lỗi cho em xin đâu . Người em nên xin lỗi là Đại An và bố mẹ của bạn ấy .

Hàn Phong ngậm đắng nuốt cay quỳ xuống xin lỗi , trước sự uy hiếp của bố mẹ Đại An . Hàn Phong biết mình có kháng cự cũng chẳng làm được gì chỉ gây thêm phiền phức cho bố mẹ .

Y Thư không nhìn nổi nữa , cô tức giận kéo Hàn Phong đứng dậy .

- Anh làm cái gì vậy hả ?lòng tự trọng của anh đâu rồi ,Sao anh không nói cho thầy biết nguyên nhân vì sao hai người đánh nhau nhỡ đâu là Đại An sai thì sao ?

- Em là học sinh của lớp nào vậy không có phép khác gì cả .Sao lại dám xông vào đây .

Hàn Phong không nói gì , anh thở dài xin lỗi cho qua chuyện rồi kéo Y Thư ra ngoài . Y Thư không ngừng trách móc anh Tại sao lại không nói ra lý do ,để họ trà đạp lên lòng tự trọng của anh như vậy .

Hàn Phong không trả lời , anh nhẹ nhàng xoa đầu Y Thư nói

- Đừng hỏi nữa .Em không hiểu được đâu trong cuộc sống này có những chuyện ta buộc phải nhường nhịn những kẻ khác .Dù biết rằng mình không muốn cậu bạn đó là Đại An con trai của một chủ tịch tập đoàn.

- Thì ra là như vậy hóa ra thầy hiệu trưởng cũng chỉ vì gia thế của nhà hắn ta mà lại trách móc anh nặng lời đến thế . Nhưng tại sao anh không nói cho thầy biết không giải thích với mọi người . Ít nhất anh cũng phải nói ra nguyên do để mọi người không có cớ trách móc anh chứ ?

 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện