Đến gần rồi, Vụ Mang Mang hít hít mũi, mùi thuốc súng trong không khí hơi nồng, cô mượn cớ: "Em hơi khát, ra kia uống chút nước nhé."
Lộ Tùy gật gù, sánh vai với Lộ Lâm ra phía bãi cỏ. "Nghe Mang Mang nói hai đứa đã quen nhau sau khi xem mắt?" Lộ Lâm hỏi.
"Ừ", câu trả lời của Lộ Tùy rất ngắn gọn.
"Ra tay nhanh gớm nhỉ", Lộ Lâm cười khẩy, nếu Lộ Tùy mà thích Vụ Mang Mang trong buổi xem mắt thì tên chị ta có thể viết ngược lại đây.
Nhưng người này che giấu quá kỹ, trước kia kiểu gì cũng không nhận ra anh thích Vụ Mang Mang? "Lúc cha còn sống luôn dạy chúng ta phải nhanh, chuẩn, ác, vững, lúc nào chị cũng không học đưực", Lộ Tùy nói, cúi đầu thử súng trong tay.
Lộ Lâm cũng chọn một cây súng, "Đúng là em rất vững, lẽ nào không sợ cô bé bị anh em tốt theo đuổi?"
"Chẳng sao cả", Lộ Tùy nói.
Lộ Lâm chỉ có thể cười giả tạo, chân trời nào không có cỏ thơm, hà tất phải đơn phương một cành hoa.
Lộ Lâm bỗng có phần căm hận Vụ Mang Mang, rốt cuộc cô bé có hiểu Lộ Tùy là người thế nào không mà dám nhảy xuống cái hố này, sau này chắc chắn phải khóc lóc cho xem.
“Thế nên xem mắt chỉ là trùng hợp?" Lộ Lâm còn tưởng là Lộ Tùy sắp xếp, "Bát tự có hợp không?"
“Rất tốt", Lộ Tùy không che giấu Lộ Lâm, hai người từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, yêu nhau lắm mà cắn nhau đau cũng chẳng kém, không có gì để giấu giếm.
Thời buổi này người càng có tiền thì càng mê tín, nếu bát tự của Vụ Mang Mang không hợp với Lộ Tùy thì dù cô có đẹp như tiên, cũng không lọt nổi vào mắt anh.
Lộ Lâm lại cười lạnh lẽo, quay sang nhìn về phía Vụ Mang Mang, bỗng mất đi hứng thú với cô gái chẳng có mắt nhìn người kia.
Lúc này Vụ Mang Mang cũng ngước lên, nhìn Lộ Lâm rồi cười, còn vẫy vẫy tay với chị ta.
Thật là vừa ngốc vừa ngây thơ, Lộ Lâm cảm thấy nhạt nhẽo, quay đi nơi khác, sau đó nâng khẩu súng trong tay lên, chỉ vào đầu súng, ra hiệu với nhân viên đứng cạnh đó.
Đĩa bay lướt ngang không trung với quỹ đạo như vật thể bay, ba mươi chiếc đĩa bay ngang thì Lộ Lâm bắn trúng mười tám cái, thành tích rất tốt.
Mà kiểu bắn liên tiếp này rất tốt, có thế giải tỏa được sự phẫn nộ trong lòng.
Lộ Lâm cất súng, nhìn Lộ Tùy rồi nói: "Chị còn tưởng em sẽ tìm một người lớn tuổi chứ, không ngờ lại thích kiểu cô bé con thế kia."
Bạn gái cũ của Lộ Tùy, người nào cũng lớn tuổi hơn anh, ngay cả Vương Viện cũng hơn anh một tuổi nên Lộ Lâm mới có hiểu lầm như thế.
Lộ Tùy nói: "Thử một chút cũng chẳng sao."
Lộ Lâm ghét nhất thái độ hờ hững này của Lộ Tùy, từ nhỏ đối với thứ gì anh cũng dửng dưng, nhưng cái gì cũng tốt hơn các chị em quá nhiều, thứ mà anh không cần người khác đều vội vã dâng lên, chẳng phải anh chỉ hơn chị ta một cái ấy thôi sao?
Thực ra Lộ Lâm không quan tâm chuyện thắng thua, cái mà chị ta để tâm chính là Lộ Tùy rõ ràng không cần nhưng vận mệnh lại vô cùng thiên vị anh, điều này thực sự bất công.
"Ờ, chị còn tưởng em nhắm chuẩn rồi mới ra tay chứ?" Lộ Lâm mỉa mai.
Lộ Tùy quay lại nhìn Vụ Mang Mang đang cúi đầu nghịch điện thoại, nói thật đây là người dầu tiên anh muốn thử, nhưng lại không chắc chắn có hợp với mình hay không.
Nhưng kiểu người như họ xưa nay muốn gì thì sẽ vươn tay chộp lấy.
Nếu có nguyên nhân gì mà không ra tay, thì chỉ là không đủ muốn có nó mà thôi.
Lộ Tùy không phản ứng lại sự châm chọc của Lộ Lâm, chỉ cúi xuống liếc nhìn chị ta mà thôi.
Với người sinh con xong mới nhận ra mình thích phụ nữ như Lộ Lâm, thực sự không có tư cách nói câu ban nãy, chỉ có thể lúng túng quay đầu đi.
Về phần Vụ Mang Mang từ xa nhìn hai người đang tương thân tương ái đằng kia, cô có phần chán nản cúi đầu xuống, haizzz, quả nhiên là cô vẫn không đủ xinh đẹp, thực ra cô nằm mơ cũng muốn diễn vai Bao Tự (*) một lần.
(*) Bao Tự: một trong tứ đại sủng phi, gồm Muội Hì, Đát Kỷ, Bao Tự, Li Cơ, đẹp tựa thần tiên, quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành. Bao Tự gắn liền với điển cố đốt lửa giỡn chư hầu, chính vì vậy mà Chu U Vương bị quân Khuyển Nhung giết chết. (ND)
Điện thoại báo tin nhắn Wechat, Vụ Mang Mang mở ra xem, là tin nhắn của Ninh Tranh.
"Có người cướp công việc của anh! >_<# Q_Q"
Chắc là nhìn thấy tấm hình gắp hành mà Vụ Mang Mang đăng lên Weibo rồi.
Mặc dù có hơi đáng khinh nhưng Vụ Mang Mang sợ nhất là vẻ mặt "đáng yêu" kiểu này.
Thế là cô trả lời: Kinh nghiệm anh ấy không phong phú bằng anh, nên không gắp sạch sẽ như anh được.
"Thế cho anh ta thất nghiệp đi!" Ninh Tranh trả lời.
"Ừm, hôm khác anh tự nói với anh ấy đi!" Vụ Mang Mang cười xấu xa.
Khà khà!
Cô không làm Bao Tự được, thế thì tranh thủ cố gắng diễn vai Helen gây ra cuộc chiến thành Troy thôi.
Dù sao tất cả cũng chẳng phải là tốt đẹp gì!
"Mang Mang, em cũng đến chơi đi." Lộ Lâm và Lộ Tùy đã nói chuyện xong, quay lại tiến đến gần chỗ Vụ Mang Mang đang ngồi.
Vụ Mang Mang đáp "vâng", cất điện thoại đi rổi đi cùng Lộ Lâm.
Tiếng súng vang lên, cả hai cùng nhìn Lộ Tùy.
Tư thế nâng súng thực sự quá đẹp, tỷ lệ trúng cũng cao.
Đúng là một đối thủ khiến người khác hưng phấn, trong mắt Vụ Mang Mang sao bay lấp lánh.
Đàn ông thích chơi súng, mà phụ nữ làm sao lại không thích những nhân vật anh hùng?
Lộ Lâm cười lạnh lùng, phụ nữ sùng bái mù quáng đúng là mù mắt rồi.
Vụ Mang Mang không biết tâm lý của Lộ Lâm, cô nhìn Lộ Tùy mắt sáng rỡ, đó là vì cô... ngứa tay rồi.
Cô sốt ruột tiến lên chọn một cây súng, bày tư thế đứng cho đẹp.
Nhưng rất nhanh, Vụ Mang Mang lại buông súng, đưa điện thoại cho Lộ Tùy, "Anh chụp cho em mấy tấm đi, nhớ phải làm sao cho chân em thon một chút nhé."
Vụ Mang Mang dặn dò kỹ lưỡng rồi bồng súng lên vai trông rất ngầu, chân trái phải đứng chéo nhau, cố ý làm cho chân dài ra.
"Chụp nhanh đi!" Vụ Mang Mang bất mãn nhìn Lộ Tùy vẫn bất động, "Chụp nhanh đi—"
Một người bạn trai không biết chụp hình thì còn có tác dụng gì?
Lộ Tùy kìm nén đưa tay lên day trán, chụp mấy tấm cho Vụ Mang Mang.
Sau đó còn làm tư thế hồng quân sải bước tiến lên trông rất kỳ quặc.
Vụ Mang Mang vẫn chưa thỏa mãn, cô nghĩ thứ đồ vật như súng này phải phối hợp với cơ thể nude mới đẹp, lộng lẫy và cứng lạnh, đó mới gọi là hoàn mỹ.
Còn Lộ Lâm đứng một bên, cũng ngắm đến thất thần.
Xinh đẹp!
Quả nhiên cô gái tuyệt mỹ cầm khẩu súng khiến người ta bất giác thấy kích động.
Linh cảm đến đột ngột, không kịp chuẩn bị, chị ta đã tìm ra chủ đề cho mùa sau rồi.
Linh cảm của Lộ Lâm đã bị tiếng súng của Vụ Mang Mang cắt ngang.
Nếu nói tư thế cầm súng của Vụ Mang Mang mang lại cảm hứng cho chị ta, thế thì động tác bắn súng của cô đã châm lửa cho linh hổn của Lộ Lâm.
Trong tích tắc Lộ Lâm nghĩ đến "những thiên thần của Charlie".
Ba mươi phát trúng hết!
Tỳ lệ gì thế này?!
Đây có thể xem là tỷ lệ tuyệt thế thanh nhất sắc nhất điều long từ một vạn hồ đến cửu vạn trong lịch sử mạt chược.
Cảm tạ đức Phật Tổ vạn năng, cảm tạ thượng đế vạn năng, cảm tạ Chúa, Vụ Mang Mang làm động tác khoa trưong của diễn viên cảm ơn khán giả khi hạ màn với Lộ Tùy và Lộ Lâm.
Lần này vai cô diễn là nữ đội trưởng tuyệt mỹ lạnh lùng.
Vụ Mang Mang lẩm nhấm hát "chúng ta đều là những tay súng cự phách, mỗi một viên đạn tiêu diệt một kẻ thù", đứng trước mặt Lộ Tùy và Lộ Lâm, giải phóng khí thế mãnh liệt "mau khen ngợi em đi".
Lộ Tùy cười nói: "Lợi hại, ban đầu em không thi vào trường cảnh sát đúng là đáng tiếc."
Vụ Mang Mang trả lời, "Ban nãy anh có quay clip lại cho em không?"
Đáp án khỏi nghĩ cũng biết.
Đúng là quá đáng tiếc, cả đời này cỏ lẽ cô không thể nào bắn được thành tích như hôm nay nữa, chủ yếu là trước mặt hai chị em nhà kia thì hơi khó, cô bất đắc dĩ phải phát huy siêu năng lực mà.
Lần này Vụ Mang Mang tự sướng một chút, tay trái ôm eo Lộ Tùy, tay phải vòng qua hông Lộ Lâm, nghĩ lại cũng thấy tuyệt vời.
"Chị quay lại rồi", Lộ Lâm nói.
Vụ Mang Mang quả quyết buông eo Lộ Tùy ra, ôm chầm lấy Lộ Lâm, hôn chụt chụt lên má chị ta ba cái, "Chị Lộ Lâm vạn tuế”.
Trong giờ phút chúc mừng thắng lợi này, sự cao hứng của Vụ Mang Mang đã vượt qua giới tính, vượt qua chủng tộc này cho dù là một con cún quay video lại cho cô thì co cũng sẽ ôm hôn ba phát như thế.
Hôn là một dạng tuyên thệ công khai mà nhiệt tình nhất trong việc diễn tả tình cảm của nhân loại.
"Đưa em, đưa em", Vụ Mang Mang gào thét trong lòng, quả nhiên vẫn là phụ nữ hiểu phụ nữ nhất.
Lúc ăn cơm, không khí có phần nặng nề.
Vụ Mang Mang bận rộn xem Weibo và tán gẫu với bạn bè.
Lộ Tùy tỏ vẻ "anh ăn cơm, không muốn nói chuyện".
Lộ Lâm đương nhiên không sợ Lộ Tùy, quay sang nói với Vụ Mang Mang: "Mang Mang, em dùng nước súc miệng mùi nho à? Thơm quá." Mùi hương ngọt ngào dễ khiến người ta phạm tội.
Vụ Mang Mang thích làm một cô bạn hiểu ý người khác, đang sử dụng điện thoại nên gửi cho Lộ Lâm một tấm hình, "Em dùng nhãn hiệu này, chọn rất lâu mới được đó."
Lộ Lâm liếc nhìn Lộ Tùy, quả quyết cúi đẩu trò chuyện qua tin nhắn, "Của nước Ý à?"
"Vâng, kem đánh răng bên đó em cũng rất thích, xem răng em này." Vụ Mang Mang ngước lên khoe răng với Lộ Lâm. Trắng lóa sáng bóng, có thể sánh ngang với người da đen. Đây chính là phụ nữ, một tuýp kem đánh răng cũng có thề thảo luận cả ngày.
Tin nhắn Wechat gì đó quả nhiên là vũ khí lợi hại để đánh đồn có dịch.
"Vụ Mang Mang, anh đã nói gì với em nhỉ?" Lộ Tủy lướt mắt nhìn Vụ Mang Mang, tim cô đánh thịch một cái, bất giác muốn quỷ lạy anh, ca bài chinh phục.
Anh có phải là ông sếp phát lương cho cô đâu.
Nhưng quả thật thứ hư vô phù phiếm như khí thế hóa ra lại có thể đạt đến cảnh giới không chiến mà thắng.
Vụ Mang Mang ngoan ngoãn đặt điện thoại lên bàn, quyến luyến sờ màn hình.
Vụ Mang Mang sực tỉnh trong ánh mắt không tán thành của Lộ Lâm, mẹ ơi, sao cô lại phải sợ Lộ Tùy thế chứ?
Nhưng lúc này hối hận cũng đã muộn, cầm điện thoại lên lại chính là ý khiêu khích.
"Vua của các vua bắn súng, thật không nhận ra, hôm khác cho anh tận mắt học hỏi nhé", tin nhắn của Ninh Tranh lóe lên, tự động xuất hiện trên màn hình.
Vụ Mang Mang thị lực tốt, nhanh mắt, cổ không cần cúi cũng nhìn thấy được.
Nhưng kiểu tin nhắn này không cần trả lời.
Tiếp theo là Weibo, đến từ "Bản Ngã Của Tôi" đã mất tích từ lâu. “!!!”
Cũng không cần trả lời.
Lộ Thanh Thanh cũng gửi tin chúc mừng, "Đầu gối của tớ hiến dâng cho cậu."
Cả bữa cơm, màn hình điện thoại của Vụ Mang Mang cứ nhá sáng liên tục, đương nhiên không thiếu những lời kiểu "tôi không tin, tôi không tin, cậu gian lận, cậu gian lận", nhưng điểu này không ảnh hưởng đến Vụ tiểu thư giỏi giang.
"Em đi vệ sinh một lát", Vụ Mang Mang vì mỗi lẩn ngứa tay muốn đáp trả nhưng bất đắc dĩ phải kìm nén, tay thò ra đành chuyển sang cẩm ly nước, uống nhiều nên hơi "buồn".
Vụ Mang Mang vừa đứng lên thì Lộ Lâm cũng đứng lên theo.
Chỉ cần trí tưởng tượng của người nào đó không đến nỗi quá nghèo nàn thì Lộ Tuỳ tiếp theo đó sẽ nói: "Lộ Lâm, em có chuyện nói với chị."
Lộ Tùy gật gù, sánh vai với Lộ Lâm ra phía bãi cỏ. "Nghe Mang Mang nói hai đứa đã quen nhau sau khi xem mắt?" Lộ Lâm hỏi.
"Ừ", câu trả lời của Lộ Tùy rất ngắn gọn.
"Ra tay nhanh gớm nhỉ", Lộ Lâm cười khẩy, nếu Lộ Tùy mà thích Vụ Mang Mang trong buổi xem mắt thì tên chị ta có thể viết ngược lại đây.
Nhưng người này che giấu quá kỹ, trước kia kiểu gì cũng không nhận ra anh thích Vụ Mang Mang? "Lúc cha còn sống luôn dạy chúng ta phải nhanh, chuẩn, ác, vững, lúc nào chị cũng không học đưực", Lộ Tùy nói, cúi đầu thử súng trong tay.
Lộ Lâm cũng chọn một cây súng, "Đúng là em rất vững, lẽ nào không sợ cô bé bị anh em tốt theo đuổi?"
"Chẳng sao cả", Lộ Tùy nói.
Lộ Lâm chỉ có thể cười giả tạo, chân trời nào không có cỏ thơm, hà tất phải đơn phương một cành hoa.
Lộ Lâm bỗng có phần căm hận Vụ Mang Mang, rốt cuộc cô bé có hiểu Lộ Tùy là người thế nào không mà dám nhảy xuống cái hố này, sau này chắc chắn phải khóc lóc cho xem.
“Thế nên xem mắt chỉ là trùng hợp?" Lộ Lâm còn tưởng là Lộ Tùy sắp xếp, "Bát tự có hợp không?"
“Rất tốt", Lộ Tùy không che giấu Lộ Lâm, hai người từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, yêu nhau lắm mà cắn nhau đau cũng chẳng kém, không có gì để giấu giếm.
Thời buổi này người càng có tiền thì càng mê tín, nếu bát tự của Vụ Mang Mang không hợp với Lộ Tùy thì dù cô có đẹp như tiên, cũng không lọt nổi vào mắt anh.
Lộ Lâm lại cười lạnh lẽo, quay sang nhìn về phía Vụ Mang Mang, bỗng mất đi hứng thú với cô gái chẳng có mắt nhìn người kia.
Lúc này Vụ Mang Mang cũng ngước lên, nhìn Lộ Lâm rồi cười, còn vẫy vẫy tay với chị ta.
Thật là vừa ngốc vừa ngây thơ, Lộ Lâm cảm thấy nhạt nhẽo, quay đi nơi khác, sau đó nâng khẩu súng trong tay lên, chỉ vào đầu súng, ra hiệu với nhân viên đứng cạnh đó.
Đĩa bay lướt ngang không trung với quỹ đạo như vật thể bay, ba mươi chiếc đĩa bay ngang thì Lộ Lâm bắn trúng mười tám cái, thành tích rất tốt.
Mà kiểu bắn liên tiếp này rất tốt, có thế giải tỏa được sự phẫn nộ trong lòng.
Lộ Lâm cất súng, nhìn Lộ Tùy rồi nói: "Chị còn tưởng em sẽ tìm một người lớn tuổi chứ, không ngờ lại thích kiểu cô bé con thế kia."
Bạn gái cũ của Lộ Tùy, người nào cũng lớn tuổi hơn anh, ngay cả Vương Viện cũng hơn anh một tuổi nên Lộ Lâm mới có hiểu lầm như thế.
Lộ Tùy nói: "Thử một chút cũng chẳng sao."
Lộ Lâm ghét nhất thái độ hờ hững này của Lộ Tùy, từ nhỏ đối với thứ gì anh cũng dửng dưng, nhưng cái gì cũng tốt hơn các chị em quá nhiều, thứ mà anh không cần người khác đều vội vã dâng lên, chẳng phải anh chỉ hơn chị ta một cái ấy thôi sao?
Thực ra Lộ Lâm không quan tâm chuyện thắng thua, cái mà chị ta để tâm chính là Lộ Tùy rõ ràng không cần nhưng vận mệnh lại vô cùng thiên vị anh, điều này thực sự bất công.
"Ờ, chị còn tưởng em nhắm chuẩn rồi mới ra tay chứ?" Lộ Lâm mỉa mai.
Lộ Tùy quay lại nhìn Vụ Mang Mang đang cúi đầu nghịch điện thoại, nói thật đây là người dầu tiên anh muốn thử, nhưng lại không chắc chắn có hợp với mình hay không.
Nhưng kiểu người như họ xưa nay muốn gì thì sẽ vươn tay chộp lấy.
Nếu có nguyên nhân gì mà không ra tay, thì chỉ là không đủ muốn có nó mà thôi.
Lộ Tùy không phản ứng lại sự châm chọc của Lộ Lâm, chỉ cúi xuống liếc nhìn chị ta mà thôi.
Với người sinh con xong mới nhận ra mình thích phụ nữ như Lộ Lâm, thực sự không có tư cách nói câu ban nãy, chỉ có thể lúng túng quay đầu đi.
Về phần Vụ Mang Mang từ xa nhìn hai người đang tương thân tương ái đằng kia, cô có phần chán nản cúi đầu xuống, haizzz, quả nhiên là cô vẫn không đủ xinh đẹp, thực ra cô nằm mơ cũng muốn diễn vai Bao Tự (*) một lần.
(*) Bao Tự: một trong tứ đại sủng phi, gồm Muội Hì, Đát Kỷ, Bao Tự, Li Cơ, đẹp tựa thần tiên, quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành. Bao Tự gắn liền với điển cố đốt lửa giỡn chư hầu, chính vì vậy mà Chu U Vương bị quân Khuyển Nhung giết chết. (ND)
Điện thoại báo tin nhắn Wechat, Vụ Mang Mang mở ra xem, là tin nhắn của Ninh Tranh.
"Có người cướp công việc của anh! >_<# Q_Q"
Chắc là nhìn thấy tấm hình gắp hành mà Vụ Mang Mang đăng lên Weibo rồi.
Mặc dù có hơi đáng khinh nhưng Vụ Mang Mang sợ nhất là vẻ mặt "đáng yêu" kiểu này.
Thế là cô trả lời: Kinh nghiệm anh ấy không phong phú bằng anh, nên không gắp sạch sẽ như anh được.
"Thế cho anh ta thất nghiệp đi!" Ninh Tranh trả lời.
"Ừm, hôm khác anh tự nói với anh ấy đi!" Vụ Mang Mang cười xấu xa.
Khà khà!
Cô không làm Bao Tự được, thế thì tranh thủ cố gắng diễn vai Helen gây ra cuộc chiến thành Troy thôi.
Dù sao tất cả cũng chẳng phải là tốt đẹp gì!
"Mang Mang, em cũng đến chơi đi." Lộ Lâm và Lộ Tùy đã nói chuyện xong, quay lại tiến đến gần chỗ Vụ Mang Mang đang ngồi.
Vụ Mang Mang đáp "vâng", cất điện thoại đi rổi đi cùng Lộ Lâm.
Tiếng súng vang lên, cả hai cùng nhìn Lộ Tùy.
Tư thế nâng súng thực sự quá đẹp, tỷ lệ trúng cũng cao.
Đúng là một đối thủ khiến người khác hưng phấn, trong mắt Vụ Mang Mang sao bay lấp lánh.
Đàn ông thích chơi súng, mà phụ nữ làm sao lại không thích những nhân vật anh hùng?
Lộ Lâm cười lạnh lùng, phụ nữ sùng bái mù quáng đúng là mù mắt rồi.
Vụ Mang Mang không biết tâm lý của Lộ Lâm, cô nhìn Lộ Tùy mắt sáng rỡ, đó là vì cô... ngứa tay rồi.
Cô sốt ruột tiến lên chọn một cây súng, bày tư thế đứng cho đẹp.
Nhưng rất nhanh, Vụ Mang Mang lại buông súng, đưa điện thoại cho Lộ Tùy, "Anh chụp cho em mấy tấm đi, nhớ phải làm sao cho chân em thon một chút nhé."
Vụ Mang Mang dặn dò kỹ lưỡng rồi bồng súng lên vai trông rất ngầu, chân trái phải đứng chéo nhau, cố ý làm cho chân dài ra.
"Chụp nhanh đi!" Vụ Mang Mang bất mãn nhìn Lộ Tùy vẫn bất động, "Chụp nhanh đi—"
Một người bạn trai không biết chụp hình thì còn có tác dụng gì?
Lộ Tùy kìm nén đưa tay lên day trán, chụp mấy tấm cho Vụ Mang Mang.
Sau đó còn làm tư thế hồng quân sải bước tiến lên trông rất kỳ quặc.
Vụ Mang Mang vẫn chưa thỏa mãn, cô nghĩ thứ đồ vật như súng này phải phối hợp với cơ thể nude mới đẹp, lộng lẫy và cứng lạnh, đó mới gọi là hoàn mỹ.
Còn Lộ Lâm đứng một bên, cũng ngắm đến thất thần.
Xinh đẹp!
Quả nhiên cô gái tuyệt mỹ cầm khẩu súng khiến người ta bất giác thấy kích động.
Linh cảm đến đột ngột, không kịp chuẩn bị, chị ta đã tìm ra chủ đề cho mùa sau rồi.
Linh cảm của Lộ Lâm đã bị tiếng súng của Vụ Mang Mang cắt ngang.
Nếu nói tư thế cầm súng của Vụ Mang Mang mang lại cảm hứng cho chị ta, thế thì động tác bắn súng của cô đã châm lửa cho linh hổn của Lộ Lâm.
Trong tích tắc Lộ Lâm nghĩ đến "những thiên thần của Charlie".
Ba mươi phát trúng hết!
Tỳ lệ gì thế này?!
Đây có thể xem là tỷ lệ tuyệt thế thanh nhất sắc nhất điều long từ một vạn hồ đến cửu vạn trong lịch sử mạt chược.
Cảm tạ đức Phật Tổ vạn năng, cảm tạ thượng đế vạn năng, cảm tạ Chúa, Vụ Mang Mang làm động tác khoa trưong của diễn viên cảm ơn khán giả khi hạ màn với Lộ Tùy và Lộ Lâm.
Lần này vai cô diễn là nữ đội trưởng tuyệt mỹ lạnh lùng.
Vụ Mang Mang lẩm nhấm hát "chúng ta đều là những tay súng cự phách, mỗi một viên đạn tiêu diệt một kẻ thù", đứng trước mặt Lộ Tùy và Lộ Lâm, giải phóng khí thế mãnh liệt "mau khen ngợi em đi".
Lộ Tùy cười nói: "Lợi hại, ban đầu em không thi vào trường cảnh sát đúng là đáng tiếc."
Vụ Mang Mang trả lời, "Ban nãy anh có quay clip lại cho em không?"
Đáp án khỏi nghĩ cũng biết.
Đúng là quá đáng tiếc, cả đời này cỏ lẽ cô không thể nào bắn được thành tích như hôm nay nữa, chủ yếu là trước mặt hai chị em nhà kia thì hơi khó, cô bất đắc dĩ phải phát huy siêu năng lực mà.
Lần này Vụ Mang Mang tự sướng một chút, tay trái ôm eo Lộ Tùy, tay phải vòng qua hông Lộ Lâm, nghĩ lại cũng thấy tuyệt vời.
"Chị quay lại rồi", Lộ Lâm nói.
Vụ Mang Mang quả quyết buông eo Lộ Tùy ra, ôm chầm lấy Lộ Lâm, hôn chụt chụt lên má chị ta ba cái, "Chị Lộ Lâm vạn tuế”.
Trong giờ phút chúc mừng thắng lợi này, sự cao hứng của Vụ Mang Mang đã vượt qua giới tính, vượt qua chủng tộc này cho dù là một con cún quay video lại cho cô thì co cũng sẽ ôm hôn ba phát như thế.
Hôn là một dạng tuyên thệ công khai mà nhiệt tình nhất trong việc diễn tả tình cảm của nhân loại.
"Đưa em, đưa em", Vụ Mang Mang gào thét trong lòng, quả nhiên vẫn là phụ nữ hiểu phụ nữ nhất.
Lúc ăn cơm, không khí có phần nặng nề.
Vụ Mang Mang bận rộn xem Weibo và tán gẫu với bạn bè.
Lộ Tùy tỏ vẻ "anh ăn cơm, không muốn nói chuyện".
Lộ Lâm đương nhiên không sợ Lộ Tùy, quay sang nói với Vụ Mang Mang: "Mang Mang, em dùng nước súc miệng mùi nho à? Thơm quá." Mùi hương ngọt ngào dễ khiến người ta phạm tội.
Vụ Mang Mang thích làm một cô bạn hiểu ý người khác, đang sử dụng điện thoại nên gửi cho Lộ Lâm một tấm hình, "Em dùng nhãn hiệu này, chọn rất lâu mới được đó."
Lộ Lâm liếc nhìn Lộ Tùy, quả quyết cúi đẩu trò chuyện qua tin nhắn, "Của nước Ý à?"
"Vâng, kem đánh răng bên đó em cũng rất thích, xem răng em này." Vụ Mang Mang ngước lên khoe răng với Lộ Lâm. Trắng lóa sáng bóng, có thể sánh ngang với người da đen. Đây chính là phụ nữ, một tuýp kem đánh răng cũng có thề thảo luận cả ngày.
Tin nhắn Wechat gì đó quả nhiên là vũ khí lợi hại để đánh đồn có dịch.
"Vụ Mang Mang, anh đã nói gì với em nhỉ?" Lộ Tủy lướt mắt nhìn Vụ Mang Mang, tim cô đánh thịch một cái, bất giác muốn quỷ lạy anh, ca bài chinh phục.
Anh có phải là ông sếp phát lương cho cô đâu.
Nhưng quả thật thứ hư vô phù phiếm như khí thế hóa ra lại có thể đạt đến cảnh giới không chiến mà thắng.
Vụ Mang Mang ngoan ngoãn đặt điện thoại lên bàn, quyến luyến sờ màn hình.
Vụ Mang Mang sực tỉnh trong ánh mắt không tán thành của Lộ Lâm, mẹ ơi, sao cô lại phải sợ Lộ Tùy thế chứ?
Nhưng lúc này hối hận cũng đã muộn, cầm điện thoại lên lại chính là ý khiêu khích.
"Vua của các vua bắn súng, thật không nhận ra, hôm khác cho anh tận mắt học hỏi nhé", tin nhắn của Ninh Tranh lóe lên, tự động xuất hiện trên màn hình.
Vụ Mang Mang thị lực tốt, nhanh mắt, cổ không cần cúi cũng nhìn thấy được.
Nhưng kiểu tin nhắn này không cần trả lời.
Tiếp theo là Weibo, đến từ "Bản Ngã Của Tôi" đã mất tích từ lâu. “!!!”
Cũng không cần trả lời.
Lộ Thanh Thanh cũng gửi tin chúc mừng, "Đầu gối của tớ hiến dâng cho cậu."
Cả bữa cơm, màn hình điện thoại của Vụ Mang Mang cứ nhá sáng liên tục, đương nhiên không thiếu những lời kiểu "tôi không tin, tôi không tin, cậu gian lận, cậu gian lận", nhưng điểu này không ảnh hưởng đến Vụ tiểu thư giỏi giang.
"Em đi vệ sinh một lát", Vụ Mang Mang vì mỗi lẩn ngứa tay muốn đáp trả nhưng bất đắc dĩ phải kìm nén, tay thò ra đành chuyển sang cẩm ly nước, uống nhiều nên hơi "buồn".
Vụ Mang Mang vừa đứng lên thì Lộ Lâm cũng đứng lên theo.
Chỉ cần trí tưởng tượng của người nào đó không đến nỗi quá nghèo nàn thì Lộ Tuỳ tiếp theo đó sẽ nói: "Lộ Lâm, em có chuyện nói với chị."
Danh sách chương