Edit+beta: Linhlady
Giết quái cả đêm hiện tại Tô Mộc có chút buồn ngủ.
Mí mắt lúc nào cũng muốn rũ xuống, cơn buồn ngủ nồng nặc như muốn cuốn sạch toàn bộ ý thức của Tô Mộc.
Nhưng Tô Mộc vẫn tự khuyên nhủ chính mình ngàn vạn lần không được ngủ, cô còn đang đi học, nhưng là vì sao tiếng của giảng viên càng ngày càng xa xôi?
Không sai, hiện tại Tô Mộc đang ở lớp Anh ngữ, học cùng giảng viên khó tính nhất trong hệ, được xưng là Diệt Tuyệt sư thái, sáng sớm hôm nay Tô Mộc thiếu chút nữa chậm giờ. Nên biết người bị Diệt Tuyệt sư thái bắt được, lúc kiểm tra cuối kì sẽ bị khấu trừ học phần.
Cho nên môn học này, cho dù là Tô Mộc hay mọi người đều rất muốn đúng giờ, cơ hồ không người nào dám chậm trễ, đều là một bộ dáng an phận. Tự nhiên cũng có một số người tài cao mật lớn đi khiêu khích uy tín Diệt Tuyệt sư thái, kết quả không cần nghĩ cũng biết.
Hắn đã từng là vương giả, mà hiện thời... Hảo hán không đề cập tới chuyện anh dũng năm đó.
Tô Mộc còn đang cùng ý thức làm tranh đấu, kết quả cơn buồn ngủ chiến thắng. May mắn cô ngồi ở đằng sau, cái vị trí kia ở nơi rất hẻo lánh, không có việc gì, ngủ một giấc là tốt rồi.
Ừm, một lát thôi.
Suy nghĩ như vậy, Tô Mộc nằm sấp ở trên bàn ngủ.
Cũng có thể có thể là do bình thường Tô Mộc ăn ở tốt, một tiết học kéo dài 2 giờ, quả thực là không có ai phát hiện Tô Mộc ngủ. Vì vậy cô nằm như vậy ngủ một mạch đến tan học, tiếng chuông vang lên.
Tô Mộc vừa lúc bị chuông đánh thức, vô ý thức ngẩng đầu nhìn lên bục giảng, chỉ nghe thấy từ trong miệng Diệt Tuyệt sư thái phun ra một câu.
"Được rồi, hôm nay dừng tại đây, tan học." Nói xong, sửa sang xong giáo án rồi bước đi.
Điểm duy nhất ở Diệt Tuyệt sư thái khiến sinh viên thích nhất chính là từ trước đến giờ không bao giờ dạy quá tiết.
Tô Mộc cũng ngủ đủ, duỗi lưng một cái, thư giãn gân cốt một chút, trong nháy mắt cảm giác khó chịu khi nằm sấp ngủ cũng giảm bớt không ít.
Đơn giản dọn dẹp đồ đạc, Tô Mộc đi ra khỏi cửa, vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy Hứa Ngọc đứng chờ đợi mình, môn cô nàng chọn học hôm nay, vừa lúc ở ngay cách vách.
Kỳ thật hôm nay, lúc Tô Mộc tới phòng học, thu hoạch không ít ánh mắt khác thường. Trong lòng cô tự nhiên rõ ràng biết là nguyên nhân gì, mặc dù rất không thoải mái, nhưng trên mặt vẫn là bộ dáng lạnh nhạt tự nhiên.
Ở cửa Hứa Ngọc nhìn cô phất phất tay, "Mộc Mộc, bên này."
Tô Mộc cũng tăng nhanh bước chân đi lại chỗ Hứa Ngọc, còn chưa kịp tới bên cạnh cô đã nghe thấy tiếng Hứa Ngọc nói.
"Mộc Mộc, cậu biết không? Ngày hôm qua cái tin trên diễn đàn bị xóa!"
"A?" Tô Mộc có chút không rõ nguyên do, "Xóa?"
"Đúng vậy! Hôm nay ở lớp tớ nghe bạn học nói, hôm nay mở ra nhìn quả nhiên sẽ không có, nói là hệ thống bị trục trặc." Mặc dù tối ngày hôm qua cô nàng có đi tìm quản lý viên yêu cầu hắn cắt bỏ, nhưng là tên quản lý viên kia thái độ ác liệt, tức giận thiếu chút nữa cô nàng đem di động đập.
Không biết là hệ thống trục trặc thật sự hay là có nguyên nhân khác. Nếu như là do nguyên nhân khác, vậy chuyện đó là do ai làm? Hứa Ngọc suy nghĩ mãi không ra, cũng không thèm nghĩ cái vấn đề đáng ghét này nữa, cô nàng căn bản không suy nghĩ tới người kia.
"Không có a?" Tô Mộc vẫn có chút tâm tư của ông chủ nhỏ, dù sao ai cũng không muốn vô duyên vô cớ bị người khác nghị luận sau lưng."Không có cũng tốt."
"Đúng vậy, không nói cái vấn đề này nữa. Mộc Mộc, chúng ta đi ăn cơm đi." Hứa Ngọc dùng một tay cầm sách ôm cánh tay Mộc Mộc, sợ chọc cho Tô Mộc nhớ tới chuyện ngày hôm qua, cũng không đi sâu hơn nghiên cứu cái vấn đề này.
"Ừ." Tô Mộc cũng không muốn đi để ý tới chuyện này nữa, nhưng lại vô thức suy nghĩ tới trang web của trường từ trước đến nay luôn ổn định, rất ít xuất hiện chuyện như thế này, hơn nữa lần này xảy ra trục trặc vừa vặn lại là liên quan đến mình, trong lòng Tô Mộc có một đáp án mơ hồ rất muốn làm rõ.
Hắn sẽ có một mặt này sao? Tô Mộc không thể không nghĩ tới đây chuyện này. Nhưng mà hắn lại không phải là người thích xen vào chuyện của người khác.
Tô Mộc lắc đầu, không muốn suy nghĩ tiếp.
Lúc này có thể Tô Mộc đã quên Tống Tử Diễn đối với cô không mấy quan tâm nhưng lại quản không ít chuyện, ví dụ như chuyện lần trước.
Không sai, chuyện này là do Tống Tử Diễn xử lý.
Chuyện là như vậy, sáng sớm hôm nay.
Tống Tử Diễn vừa vặn buổi sáng không có lớp, hắn ở trong thư viện viết số hiệu, bởi vì chỗ đó so với ký túc xá thì yên tĩnh hơn không ít.
Bàn tay thành thạo không ngừng gõ bàn phím, viết số hiệu.
Đang chăm chú làm việc lại bị bạn cùng phòng đi cùng- - Trần Tư Nam quấy rối, Tống Tử Diễn nhẹ nhàng liếc mắt qua một cái.
"Tử Diễn, lần này không phải là tớ có vấn đề a. Là tiểu sư muội thanh mai trúc mã của cậu kìa."
Tống Tử Diễn thu hồi ánh lạnh lùng, có chút ít hồ nghi, cô có thể có chuyện gì?
Thấy vẻ mặt Tống Tử Diễn lạnh nhạt, Trần Tư Nam có chút cảm giác bị thất bại, nhưng là hắn vẫn là chưa từ bỏ ý định, tiếp tục thêm dầu thêm mỡ nhìn Tống Tử Diễn nói, "Tử Diễn, cậu thật sự không muốn biết Mộc Mộc học muội xảy ra chuyện gì sao? Chuyện kia có thể nói là rất lớn a ~ "
Tống Tử Diễn nghe được cái kia xưng hô kia, vô ý thức cau mày lại, trong lòng có chút không vui.
Vừa thấy Tống Tử Diễn hơi có phản ứng, Trần Tư Nam cảm giác mình cách thành công không xa, nói tiếp, "Chậc chậc chậc, thật là một cô gái nhỏ đáng thương, hay là bởi vì cậu a."
"Có chuyện gì?" Tống Tử Diễn này mới mở miệng, môi mỏng màu anh đào nhạt nhẹ nhàng phun ra ba chữ.
"Nha, cậu xem." Trần Tư Nam thấy mình đã đạt được mục đích, cũng không làm ra vẻ, nhanh chóng cho Tống Tử Diễn xem chuyện trên diễn đàn trường.
Tống Tử Diễn nghiêng đầu vừa nhìn một cái, ngay dòng đầu tiên "Khiếp sợ! Sinh viên toàn trường thấy chuyện này mà rơi lệ, bên cạnh đại thần khoa máy tính lại xuất hiện một học muội bí ẩn, đây là bạn gái thần bí? Hay là chuyện do người cố ý sắp xếp?"
Như vậy mánh lới đề mục, rất tùy tiện, lại vô cùng bắt mắt, còn bị nhân viên quản lý cho lên top.
Lại thêm chủ đề "Có người" ý tứ hàm xúc cũng có chút ít ý vị sâu xa.
Tống Tử Diễn hoạt động con chuột, phát hiện dưới tin tức kia còn có ảnh hai người bọn họ cùng một chỗ, hắn nhớ lại ngày đó là Tô Mộc ngã bệnh sau đó cùng đi ăn cơm, lật đến phía dưới, rõ ràng chia làm hai phe cánh.
Ngôn từ có chút khó coi, chuyện này khiến hai hàng lông mày Tống Tử Diễn nhíu chặt. Đầu không tự chủ nhớ lại bộ dáng ngày đó khi Tô Mộc ngã bệnh, khuôn mặt sạch sẽ trắng nõn, đôi mắt ướt nhẹp mang hơi nước, nhìn thật ủy khuất.
"Tìm người xóa đi." Liền khẽ mở miệng nói.
"Tớ tìm." Trần Tư Nam nhún vai, "Nhưng mà nhân viên quản lý không ở đó, cũng không thấy hắn trả lời tớ. " Hắn cũng là vì lo lắng cho hạnh phúc huynh đệ mà lao tâm khổ tứ lắm chứ.
Nghe vậy, Tống Tử Diễn không biết mình như thế nào, ma xui quỷ khiến, vì vậy trực tiếp động thủ đem một bộ phận diễn đàn làm tê liệt. Đợi đến hắn hồi thần mới biết mình vừa làm gì, đúng là tay nhanh hơn não.
Một bên Trần Tư Nam mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng lại là một bộ ta cũng biết sẽ như vậy, ở một bên tặc cười hì hì.
Tống Tử Diễn không để ý tới động tác của Trần Tư Nam, sau đó làm như không xảy ra chuyện gì không coi ai ra gì tiếp tục hoàn thành số hiệu.
Mà trong lòng Tô Mộc cũng nghĩ ra đáp án chỉ là không có cách nào chứng thật thôi.
- -
Thời gian trôi qua nhanh.
Tô Mộc tính toán một chút, hôm nay, chính là ngất nam nữ chủ chính thức gặp nhau lần đầu tiên ở trong trò chơi.
Mặc dù cũng cùng nữ chủ Lâm Liễu tạo quan hệ tốt, có thể bảo đảm hôm nay nữ chủ sẽ không xuất hiện ở bản đồ chân trời góc biển, đó là bởi vì Tô Mộc hẹn Tạ Liễm cùng Lâm Liễu đánh phụ bản.
Nhưng cho dù là như vậy Tô Mộc vẫn có chút không an tâm, cô nghĩ bản thân vẫn nên tự đi nhìn một cái thì hơn, dù sao chức nghiệp của cô là bà vú, giúp Tống Tử Diễn một chút vẫn là không có việc gì đi.
Huống chi, mấy ngày nay cô mất ăn mất ngủ để nâng cao đẳng cấp cùng trang bị, hiện tại cô đã là cấp bảy mươi bảy, Tạ Liễm cấp bảy mươi ba, Lâm Liễu là cấp tám mươi, mà Hứa Ngọc cũng là ba ngày câu cá hai bữa giăng lưới, khó khăn lắm mới lên cấp năm mươi bảy.
Đi theo nhóm người Tô Mộc điên cuồng thăng cấp, cùng nhau xoát phụ bản, coi như ngươi không đánh, cọ kinh nghiệm cũng có thể thăng nhiều cấp, Hứa Ngọc chính là làm như vậy, cho nên cô nàng ấn đi theo, sau đó liền bắt đầu xem phim Hàn ngắm các oppa.
Vì vậy biến thành Tô Mộc một bộ chịu khó chăm chỉ, mà người kia lại lười biếng hết phần.
Còn về chuyện hai người còn lại trong phòng. Ngày đó Tô Mộc mua một đống đồ ăn vặt nuốn xoa dịu mối quan hệ, sau hôm ấy mặc dù cũng không có quen thuộc quá mức, nhưng so với lúc trước cái loại này quan hệ tốt hơn nhiều. Mấy người trong lúc đó còn có thể vui đùa ầm ĩ một phen, nhưng hai người cùng phòng cũng thường không ở ký túc xá.
"Thủy Thủy, Tư Vũ, Ngọc Ngọc các cậu đánh tiếp phụ bản đi." Tô Mộc ghé vào micro nói, "Tớ muốn đi tới bản đồ của chân trời góc biển tìm một loại thuốc, chỉ thiếu mình nó là có thể chế dược rồi."
"Hiện tại đoán chừng lại muốn đổi mới rồi, tớ muốn đi phòng thủ, nếu không bị người khác lấy ánh sáng."
Nữ chủ lúc trước chính là muốn chế tác "Diệu thủ hồi xuân", mới tới đó hái thuốc, hơn nữa loại thuốc kia cái phải đợi mười hai giờ mới mọc lại, số lượng không nhiều, nhưng sau một thời gian sẽ có. Cho nên mỗi lần đoạn thời gian kia, muốn chế thuốc đẳng cấp đủ cho mọi người dùng thì chỉ có thể xếp hàng lần lượt.
Thường xuyên có người vì thế vung tay, nên biết một viên "Diệu thủ hồi xuân" rất hiệu quả, có thể trực tiếp để cho ngươi bổ sung máu.
Thật sự là vào nhà cướp của, ở nhà du lịch, giết người diệt khẩu chuẩn bị thuốc hay a.
Tô Mộc:_ (:3" ∠)_
Lần này Tô Mộc giúp nữ chủ sống, thay nữ chủ chế dược, vừa vặn cô cũng muốn chế dược.
"Được." Ba người cùng đồng thanh đáp lời.
"Tốt lắm, tớ đi trước. Tớ để các cậu cùng một tổ đi. " Tô Mộc nói xong, liền điều khiển nhân vật rời đi chỗ đó, dùng bản đồ quyển trục.
"Được đi đi, sao sao ~" Giọng nói Tạ Liễm vui sướng từ trong tai nghe truyền tới.
"Cảm ơn Từ Từ ~" Lâm Liễu cũng ứng tiếng nói, mặc dù cô nàng có loại cảm giác giống như bây giờ mình nên làm một chuyện khác, nhưng không nghĩ ra là chuyện gì, liền đè xuống sự khác thường này.
"Từ Từ!" Hứa Ngọc kêu Tô Mộc một tiếng, trông thấy Tô Mộc chuyển hướng nhìn mình, liền bắn tim cho cô xem.
Sau đó, gấp rút đđánh phụ bản.
Tô Mộc suy nghĩ một chút mình muốn hái 25 gốc cây dược, một tổ 20 viên. Bởi vì đây là loại quý hiếm, cho nên cho dù có cái này hái thuốc, còn phải có cả dược khác. May mắn Tô Mộc điên cuồng xoát phụ bản, cũng chuẩn bị không sai biệt lắm.
Cộng thêm lúc trước cô hái 55 gốc cây, chuẩn bị cho bốn tổ, chính cô một tổ, sau đó các cô ấy mỗi người một tổ.
Đến chỗ đó, người không nhiều, nhưng cũng không ít. Tô Mộc nhanh chóng đến một cái địa phương mình bình thường hay hái thuốc, vẫn là những loại thuốc kia. Tô Mộc chào hỏi liền không nói thêm gì nữa, bởi vì thường xuyên đến đây hái thuốc, cho nên có vài người nhìn quen mắt id của cô.
Thời gian vừa đến, Tô Mộc nhanh tay lẹ mắt hái, con mắt không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình, liều mạng hái dược, chỉ cần đổi mới liền hái.
Hai mươi phút đi qua, Tô Mộc cuối cùng hái hết dược, mở ra ba lô vừa nhìn, có 82 gốc cây dược.
Tô Mộc nghĩ thầm, vừa vặn tốt quá.
Con mắt thuận thế đã nhìn thấy một người trước bị một cái NPC "Đỡ tô" cấp cứng rắn nhét này nọ, Tô Mộc đến nay đến không biết là sao thế này, không thể giao dịch, không thể vứt bỏ, cái gì cũng không thể. Tô Mộc có chút ít nổi giận, nghĩ thầm tính, không phải cho nó một vị trí sao, hơn nữa vạn nhất là bảo bối thì sao.
Tắt ba lô đi, đi tới tọa độ bản đồ của chân trời góc bể mà đi. Bởi vì nam chính khi đó đánh boss chính là ở địa phương nơi rất hẻo lánh, cơ hồ không có người chơi đi qua.
Đó cũng do Tống Tử Diễn không cẩn thận đụng phải boss ẩn hình, rơi xuống vật phẩm nghe nói rất đáng tiền, xem kịch bản biết, đó cũng là bộ kiện trọng yếu mà Tống Tử Diễn đang cần.
Thế giới ưu đãi nam chính không tệ a.
Tô Mộc đi dạo một vòng, cuối cùng ở một cái thác nước thấy đỉnh đầu nhân vật này "Nhất chiếc thuyền con" id Tống Tử Diễn, hắn chính phí sức đánh boss.
Tống Tử Diễn cũng không nghĩ đến, hắn hôm nay cũng giống như bình thường đi đến bản đồ chân trời góc biển phương đánh trang bị, kết quả trước mặt bỗng tối sầm, liền gặp thấy cái boss này.
Hắn là nên nói vận khí tốt, vẫn là kém đây? Dược của hắn còn khóa ở trong thương khố, còn chưa kịp đi lấy đã gặp loại chuyện này.
Tô Mộc thấy Tống Tử Diễn đánh đã hơi đuối sức, cho dù Tống Tử Diễn là đại thần, nhưng đây là boss trăm năm khó gặp không giống loại boss bình thường đánh một hai cái là chết.
Tống Tử Diễn chơi là thuộc tính thích khách, độ sát thương cao nhưng máu ít.
Nhưng kỹ thuật của Tống Tử Diễn cũng không phải là để cho đẹp, cái tên boss kia cũng không có đụng được một cái vạt áo của hắn.
Tô Mộc xem động tác hắn lưu loát liên tiếp quán, không dừng lại chút nào, nhưng là không biết vì sao khi boss tung một búa xuống, Tống Tử Diễn lại không động. Tô Mộc nhìn thấy có chút nóng nảy, tâm không khỏi co lại một cái, thay Tống Tử Diễn lo lắng.
Kết quả vẫn bị tụt hơn phân nửa nữa, mắt thấy giá trị chống Tống Tử Diễn đỡ không đi xuống, Tô Mộc sẽ dùng "Rơi anh đào" trợ giúp, nên biết cô nhưng rất chú trọng cái này, cho nên cơ hồ tất cả kỹ năng điểm đều dùng để đổi "Rơi anh đào", cho nên cô giúp hồi máu dị thường cao.
Tống Tử Diễn kinh ngạc, máu của mình lại đầy. Hắn tính toán không có thuốc, hắn cũng không lo lắng cho mình, bởi vì hắn là có nắm chắc mười phần chính mình sẽ thắng, vừa rồi chỉ là nghĩ nhìn một chút xác định điểm trí mạng của boss mà thôi.
( Trước mặt) ( Nhất Khúc Tân Từ): Đại thần, cẩn thận.
Tống Tử Diễn thấy kênh trò chuyện trước mặt, cũng biết đây là người trợ giúp mình, vội vã nhìn thoáng qua, nhớ kỹ cái id này lại bắt đầu đánh quái.
Giết quái cả đêm hiện tại Tô Mộc có chút buồn ngủ.
Mí mắt lúc nào cũng muốn rũ xuống, cơn buồn ngủ nồng nặc như muốn cuốn sạch toàn bộ ý thức của Tô Mộc.
Nhưng Tô Mộc vẫn tự khuyên nhủ chính mình ngàn vạn lần không được ngủ, cô còn đang đi học, nhưng là vì sao tiếng của giảng viên càng ngày càng xa xôi?
Không sai, hiện tại Tô Mộc đang ở lớp Anh ngữ, học cùng giảng viên khó tính nhất trong hệ, được xưng là Diệt Tuyệt sư thái, sáng sớm hôm nay Tô Mộc thiếu chút nữa chậm giờ. Nên biết người bị Diệt Tuyệt sư thái bắt được, lúc kiểm tra cuối kì sẽ bị khấu trừ học phần.
Cho nên môn học này, cho dù là Tô Mộc hay mọi người đều rất muốn đúng giờ, cơ hồ không người nào dám chậm trễ, đều là một bộ dáng an phận. Tự nhiên cũng có một số người tài cao mật lớn đi khiêu khích uy tín Diệt Tuyệt sư thái, kết quả không cần nghĩ cũng biết.
Hắn đã từng là vương giả, mà hiện thời... Hảo hán không đề cập tới chuyện anh dũng năm đó.
Tô Mộc còn đang cùng ý thức làm tranh đấu, kết quả cơn buồn ngủ chiến thắng. May mắn cô ngồi ở đằng sau, cái vị trí kia ở nơi rất hẻo lánh, không có việc gì, ngủ một giấc là tốt rồi.
Ừm, một lát thôi.
Suy nghĩ như vậy, Tô Mộc nằm sấp ở trên bàn ngủ.
Cũng có thể có thể là do bình thường Tô Mộc ăn ở tốt, một tiết học kéo dài 2 giờ, quả thực là không có ai phát hiện Tô Mộc ngủ. Vì vậy cô nằm như vậy ngủ một mạch đến tan học, tiếng chuông vang lên.
Tô Mộc vừa lúc bị chuông đánh thức, vô ý thức ngẩng đầu nhìn lên bục giảng, chỉ nghe thấy từ trong miệng Diệt Tuyệt sư thái phun ra một câu.
"Được rồi, hôm nay dừng tại đây, tan học." Nói xong, sửa sang xong giáo án rồi bước đi.
Điểm duy nhất ở Diệt Tuyệt sư thái khiến sinh viên thích nhất chính là từ trước đến giờ không bao giờ dạy quá tiết.
Tô Mộc cũng ngủ đủ, duỗi lưng một cái, thư giãn gân cốt một chút, trong nháy mắt cảm giác khó chịu khi nằm sấp ngủ cũng giảm bớt không ít.
Đơn giản dọn dẹp đồ đạc, Tô Mộc đi ra khỏi cửa, vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy Hứa Ngọc đứng chờ đợi mình, môn cô nàng chọn học hôm nay, vừa lúc ở ngay cách vách.
Kỳ thật hôm nay, lúc Tô Mộc tới phòng học, thu hoạch không ít ánh mắt khác thường. Trong lòng cô tự nhiên rõ ràng biết là nguyên nhân gì, mặc dù rất không thoải mái, nhưng trên mặt vẫn là bộ dáng lạnh nhạt tự nhiên.
Ở cửa Hứa Ngọc nhìn cô phất phất tay, "Mộc Mộc, bên này."
Tô Mộc cũng tăng nhanh bước chân đi lại chỗ Hứa Ngọc, còn chưa kịp tới bên cạnh cô đã nghe thấy tiếng Hứa Ngọc nói.
"Mộc Mộc, cậu biết không? Ngày hôm qua cái tin trên diễn đàn bị xóa!"
"A?" Tô Mộc có chút không rõ nguyên do, "Xóa?"
"Đúng vậy! Hôm nay ở lớp tớ nghe bạn học nói, hôm nay mở ra nhìn quả nhiên sẽ không có, nói là hệ thống bị trục trặc." Mặc dù tối ngày hôm qua cô nàng có đi tìm quản lý viên yêu cầu hắn cắt bỏ, nhưng là tên quản lý viên kia thái độ ác liệt, tức giận thiếu chút nữa cô nàng đem di động đập.
Không biết là hệ thống trục trặc thật sự hay là có nguyên nhân khác. Nếu như là do nguyên nhân khác, vậy chuyện đó là do ai làm? Hứa Ngọc suy nghĩ mãi không ra, cũng không thèm nghĩ cái vấn đề đáng ghét này nữa, cô nàng căn bản không suy nghĩ tới người kia.
"Không có a?" Tô Mộc vẫn có chút tâm tư của ông chủ nhỏ, dù sao ai cũng không muốn vô duyên vô cớ bị người khác nghị luận sau lưng."Không có cũng tốt."
"Đúng vậy, không nói cái vấn đề này nữa. Mộc Mộc, chúng ta đi ăn cơm đi." Hứa Ngọc dùng một tay cầm sách ôm cánh tay Mộc Mộc, sợ chọc cho Tô Mộc nhớ tới chuyện ngày hôm qua, cũng không đi sâu hơn nghiên cứu cái vấn đề này.
"Ừ." Tô Mộc cũng không muốn đi để ý tới chuyện này nữa, nhưng lại vô thức suy nghĩ tới trang web của trường từ trước đến nay luôn ổn định, rất ít xuất hiện chuyện như thế này, hơn nữa lần này xảy ra trục trặc vừa vặn lại là liên quan đến mình, trong lòng Tô Mộc có một đáp án mơ hồ rất muốn làm rõ.
Hắn sẽ có một mặt này sao? Tô Mộc không thể không nghĩ tới đây chuyện này. Nhưng mà hắn lại không phải là người thích xen vào chuyện của người khác.
Tô Mộc lắc đầu, không muốn suy nghĩ tiếp.
Lúc này có thể Tô Mộc đã quên Tống Tử Diễn đối với cô không mấy quan tâm nhưng lại quản không ít chuyện, ví dụ như chuyện lần trước.
Không sai, chuyện này là do Tống Tử Diễn xử lý.
Chuyện là như vậy, sáng sớm hôm nay.
Tống Tử Diễn vừa vặn buổi sáng không có lớp, hắn ở trong thư viện viết số hiệu, bởi vì chỗ đó so với ký túc xá thì yên tĩnh hơn không ít.
Bàn tay thành thạo không ngừng gõ bàn phím, viết số hiệu.
Đang chăm chú làm việc lại bị bạn cùng phòng đi cùng- - Trần Tư Nam quấy rối, Tống Tử Diễn nhẹ nhàng liếc mắt qua một cái.
"Tử Diễn, lần này không phải là tớ có vấn đề a. Là tiểu sư muội thanh mai trúc mã của cậu kìa."
Tống Tử Diễn thu hồi ánh lạnh lùng, có chút ít hồ nghi, cô có thể có chuyện gì?
Thấy vẻ mặt Tống Tử Diễn lạnh nhạt, Trần Tư Nam có chút cảm giác bị thất bại, nhưng là hắn vẫn là chưa từ bỏ ý định, tiếp tục thêm dầu thêm mỡ nhìn Tống Tử Diễn nói, "Tử Diễn, cậu thật sự không muốn biết Mộc Mộc học muội xảy ra chuyện gì sao? Chuyện kia có thể nói là rất lớn a ~ "
Tống Tử Diễn nghe được cái kia xưng hô kia, vô ý thức cau mày lại, trong lòng có chút không vui.
Vừa thấy Tống Tử Diễn hơi có phản ứng, Trần Tư Nam cảm giác mình cách thành công không xa, nói tiếp, "Chậc chậc chậc, thật là một cô gái nhỏ đáng thương, hay là bởi vì cậu a."
"Có chuyện gì?" Tống Tử Diễn này mới mở miệng, môi mỏng màu anh đào nhạt nhẹ nhàng phun ra ba chữ.
"Nha, cậu xem." Trần Tư Nam thấy mình đã đạt được mục đích, cũng không làm ra vẻ, nhanh chóng cho Tống Tử Diễn xem chuyện trên diễn đàn trường.
Tống Tử Diễn nghiêng đầu vừa nhìn một cái, ngay dòng đầu tiên "Khiếp sợ! Sinh viên toàn trường thấy chuyện này mà rơi lệ, bên cạnh đại thần khoa máy tính lại xuất hiện một học muội bí ẩn, đây là bạn gái thần bí? Hay là chuyện do người cố ý sắp xếp?"
Như vậy mánh lới đề mục, rất tùy tiện, lại vô cùng bắt mắt, còn bị nhân viên quản lý cho lên top.
Lại thêm chủ đề "Có người" ý tứ hàm xúc cũng có chút ít ý vị sâu xa.
Tống Tử Diễn hoạt động con chuột, phát hiện dưới tin tức kia còn có ảnh hai người bọn họ cùng một chỗ, hắn nhớ lại ngày đó là Tô Mộc ngã bệnh sau đó cùng đi ăn cơm, lật đến phía dưới, rõ ràng chia làm hai phe cánh.
Ngôn từ có chút khó coi, chuyện này khiến hai hàng lông mày Tống Tử Diễn nhíu chặt. Đầu không tự chủ nhớ lại bộ dáng ngày đó khi Tô Mộc ngã bệnh, khuôn mặt sạch sẽ trắng nõn, đôi mắt ướt nhẹp mang hơi nước, nhìn thật ủy khuất.
"Tìm người xóa đi." Liền khẽ mở miệng nói.
"Tớ tìm." Trần Tư Nam nhún vai, "Nhưng mà nhân viên quản lý không ở đó, cũng không thấy hắn trả lời tớ. " Hắn cũng là vì lo lắng cho hạnh phúc huynh đệ mà lao tâm khổ tứ lắm chứ.
Nghe vậy, Tống Tử Diễn không biết mình như thế nào, ma xui quỷ khiến, vì vậy trực tiếp động thủ đem một bộ phận diễn đàn làm tê liệt. Đợi đến hắn hồi thần mới biết mình vừa làm gì, đúng là tay nhanh hơn não.
Một bên Trần Tư Nam mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng lại là một bộ ta cũng biết sẽ như vậy, ở một bên tặc cười hì hì.
Tống Tử Diễn không để ý tới động tác của Trần Tư Nam, sau đó làm như không xảy ra chuyện gì không coi ai ra gì tiếp tục hoàn thành số hiệu.
Mà trong lòng Tô Mộc cũng nghĩ ra đáp án chỉ là không có cách nào chứng thật thôi.
- -
Thời gian trôi qua nhanh.
Tô Mộc tính toán một chút, hôm nay, chính là ngất nam nữ chủ chính thức gặp nhau lần đầu tiên ở trong trò chơi.
Mặc dù cũng cùng nữ chủ Lâm Liễu tạo quan hệ tốt, có thể bảo đảm hôm nay nữ chủ sẽ không xuất hiện ở bản đồ chân trời góc biển, đó là bởi vì Tô Mộc hẹn Tạ Liễm cùng Lâm Liễu đánh phụ bản.
Nhưng cho dù là như vậy Tô Mộc vẫn có chút không an tâm, cô nghĩ bản thân vẫn nên tự đi nhìn một cái thì hơn, dù sao chức nghiệp của cô là bà vú, giúp Tống Tử Diễn một chút vẫn là không có việc gì đi.
Huống chi, mấy ngày nay cô mất ăn mất ngủ để nâng cao đẳng cấp cùng trang bị, hiện tại cô đã là cấp bảy mươi bảy, Tạ Liễm cấp bảy mươi ba, Lâm Liễu là cấp tám mươi, mà Hứa Ngọc cũng là ba ngày câu cá hai bữa giăng lưới, khó khăn lắm mới lên cấp năm mươi bảy.
Đi theo nhóm người Tô Mộc điên cuồng thăng cấp, cùng nhau xoát phụ bản, coi như ngươi không đánh, cọ kinh nghiệm cũng có thể thăng nhiều cấp, Hứa Ngọc chính là làm như vậy, cho nên cô nàng ấn đi theo, sau đó liền bắt đầu xem phim Hàn ngắm các oppa.
Vì vậy biến thành Tô Mộc một bộ chịu khó chăm chỉ, mà người kia lại lười biếng hết phần.
Còn về chuyện hai người còn lại trong phòng. Ngày đó Tô Mộc mua một đống đồ ăn vặt nuốn xoa dịu mối quan hệ, sau hôm ấy mặc dù cũng không có quen thuộc quá mức, nhưng so với lúc trước cái loại này quan hệ tốt hơn nhiều. Mấy người trong lúc đó còn có thể vui đùa ầm ĩ một phen, nhưng hai người cùng phòng cũng thường không ở ký túc xá.
"Thủy Thủy, Tư Vũ, Ngọc Ngọc các cậu đánh tiếp phụ bản đi." Tô Mộc ghé vào micro nói, "Tớ muốn đi tới bản đồ của chân trời góc biển tìm một loại thuốc, chỉ thiếu mình nó là có thể chế dược rồi."
"Hiện tại đoán chừng lại muốn đổi mới rồi, tớ muốn đi phòng thủ, nếu không bị người khác lấy ánh sáng."
Nữ chủ lúc trước chính là muốn chế tác "Diệu thủ hồi xuân", mới tới đó hái thuốc, hơn nữa loại thuốc kia cái phải đợi mười hai giờ mới mọc lại, số lượng không nhiều, nhưng sau một thời gian sẽ có. Cho nên mỗi lần đoạn thời gian kia, muốn chế thuốc đẳng cấp đủ cho mọi người dùng thì chỉ có thể xếp hàng lần lượt.
Thường xuyên có người vì thế vung tay, nên biết một viên "Diệu thủ hồi xuân" rất hiệu quả, có thể trực tiếp để cho ngươi bổ sung máu.
Thật sự là vào nhà cướp của, ở nhà du lịch, giết người diệt khẩu chuẩn bị thuốc hay a.
Tô Mộc:_ (:3" ∠)_
Lần này Tô Mộc giúp nữ chủ sống, thay nữ chủ chế dược, vừa vặn cô cũng muốn chế dược.
"Được." Ba người cùng đồng thanh đáp lời.
"Tốt lắm, tớ đi trước. Tớ để các cậu cùng một tổ đi. " Tô Mộc nói xong, liền điều khiển nhân vật rời đi chỗ đó, dùng bản đồ quyển trục.
"Được đi đi, sao sao ~" Giọng nói Tạ Liễm vui sướng từ trong tai nghe truyền tới.
"Cảm ơn Từ Từ ~" Lâm Liễu cũng ứng tiếng nói, mặc dù cô nàng có loại cảm giác giống như bây giờ mình nên làm một chuyện khác, nhưng không nghĩ ra là chuyện gì, liền đè xuống sự khác thường này.
"Từ Từ!" Hứa Ngọc kêu Tô Mộc một tiếng, trông thấy Tô Mộc chuyển hướng nhìn mình, liền bắn tim cho cô xem.
Sau đó, gấp rút đđánh phụ bản.
Tô Mộc suy nghĩ một chút mình muốn hái 25 gốc cây dược, một tổ 20 viên. Bởi vì đây là loại quý hiếm, cho nên cho dù có cái này hái thuốc, còn phải có cả dược khác. May mắn Tô Mộc điên cuồng xoát phụ bản, cũng chuẩn bị không sai biệt lắm.
Cộng thêm lúc trước cô hái 55 gốc cây, chuẩn bị cho bốn tổ, chính cô một tổ, sau đó các cô ấy mỗi người một tổ.
Đến chỗ đó, người không nhiều, nhưng cũng không ít. Tô Mộc nhanh chóng đến một cái địa phương mình bình thường hay hái thuốc, vẫn là những loại thuốc kia. Tô Mộc chào hỏi liền không nói thêm gì nữa, bởi vì thường xuyên đến đây hái thuốc, cho nên có vài người nhìn quen mắt id của cô.
Thời gian vừa đến, Tô Mộc nhanh tay lẹ mắt hái, con mắt không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình, liều mạng hái dược, chỉ cần đổi mới liền hái.
Hai mươi phút đi qua, Tô Mộc cuối cùng hái hết dược, mở ra ba lô vừa nhìn, có 82 gốc cây dược.
Tô Mộc nghĩ thầm, vừa vặn tốt quá.
Con mắt thuận thế đã nhìn thấy một người trước bị một cái NPC "Đỡ tô" cấp cứng rắn nhét này nọ, Tô Mộc đến nay đến không biết là sao thế này, không thể giao dịch, không thể vứt bỏ, cái gì cũng không thể. Tô Mộc có chút ít nổi giận, nghĩ thầm tính, không phải cho nó một vị trí sao, hơn nữa vạn nhất là bảo bối thì sao.
Tắt ba lô đi, đi tới tọa độ bản đồ của chân trời góc bể mà đi. Bởi vì nam chính khi đó đánh boss chính là ở địa phương nơi rất hẻo lánh, cơ hồ không có người chơi đi qua.
Đó cũng do Tống Tử Diễn không cẩn thận đụng phải boss ẩn hình, rơi xuống vật phẩm nghe nói rất đáng tiền, xem kịch bản biết, đó cũng là bộ kiện trọng yếu mà Tống Tử Diễn đang cần.
Thế giới ưu đãi nam chính không tệ a.
Tô Mộc đi dạo một vòng, cuối cùng ở một cái thác nước thấy đỉnh đầu nhân vật này "Nhất chiếc thuyền con" id Tống Tử Diễn, hắn chính phí sức đánh boss.
Tống Tử Diễn cũng không nghĩ đến, hắn hôm nay cũng giống như bình thường đi đến bản đồ chân trời góc biển phương đánh trang bị, kết quả trước mặt bỗng tối sầm, liền gặp thấy cái boss này.
Hắn là nên nói vận khí tốt, vẫn là kém đây? Dược của hắn còn khóa ở trong thương khố, còn chưa kịp đi lấy đã gặp loại chuyện này.
Tô Mộc thấy Tống Tử Diễn đánh đã hơi đuối sức, cho dù Tống Tử Diễn là đại thần, nhưng đây là boss trăm năm khó gặp không giống loại boss bình thường đánh một hai cái là chết.
Tống Tử Diễn chơi là thuộc tính thích khách, độ sát thương cao nhưng máu ít.
Nhưng kỹ thuật của Tống Tử Diễn cũng không phải là để cho đẹp, cái tên boss kia cũng không có đụng được một cái vạt áo của hắn.
Tô Mộc xem động tác hắn lưu loát liên tiếp quán, không dừng lại chút nào, nhưng là không biết vì sao khi boss tung một búa xuống, Tống Tử Diễn lại không động. Tô Mộc nhìn thấy có chút nóng nảy, tâm không khỏi co lại một cái, thay Tống Tử Diễn lo lắng.
Kết quả vẫn bị tụt hơn phân nửa nữa, mắt thấy giá trị chống Tống Tử Diễn đỡ không đi xuống, Tô Mộc sẽ dùng "Rơi anh đào" trợ giúp, nên biết cô nhưng rất chú trọng cái này, cho nên cơ hồ tất cả kỹ năng điểm đều dùng để đổi "Rơi anh đào", cho nên cô giúp hồi máu dị thường cao.
Tống Tử Diễn kinh ngạc, máu của mình lại đầy. Hắn tính toán không có thuốc, hắn cũng không lo lắng cho mình, bởi vì hắn là có nắm chắc mười phần chính mình sẽ thắng, vừa rồi chỉ là nghĩ nhìn một chút xác định điểm trí mạng của boss mà thôi.
( Trước mặt) ( Nhất Khúc Tân Từ): Đại thần, cẩn thận.
Tống Tử Diễn thấy kênh trò chuyện trước mặt, cũng biết đây là người trợ giúp mình, vội vã nhìn thoáng qua, nhớ kỹ cái id này lại bắt đầu đánh quái.
Danh sách chương