Edit+beta: Linhlady
Tô Mộc càng nghĩ càng thấy có gì đó không thích hợp, càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái, cô nhiều lần cân nhắc những lời hệ thống đã từng nói với mình, cảm thấy có nơi nào đó không thích hợp, nhưng lại tìm không ra không thích hợp ở đâu.
Hơn nữa trong động thời gian càng dài, cô lại càng cảm giác mình rất kỳ quái. Đúng, rất kỳ quái, cô giống như lúc nào cũng không thể khống chế hành vi của mình.
Rõ ràng cô muốn đi ra khỏi động, nhưng chỉ cần đi đến cửa động, chân sẽ không tự chủ được cua quẹo, nhớ tới động vừa rồi khi cô muốn ra ngoài. Cũng giống như thế này, tới tới lui lui nhiều lần, Tô Mộc cũng không ngốc chuyện rõ ràng như thế cô đã nhận ra được khác thường.
Mặc dù, hỏi qua hệ thống, nhưng có kinh nghiệm lần trước mình hố nó một lần, nó lần này chính sẽ thủ vững trận địa, chút nào không cho mình cơ hội hỏi thăm, mặc kệ Tô Mộc dụ dỗ đe dọa như thế nào, cũng không hợp tác, chính là không muốn nói cho Tô Mộc.
Chỉ bỏ xuống một câu không đầu không đuôi, "Thật ra vấn đề là ở trên người ngươi." Nói xong đi ngay, không thèm quay đầu nhìn lại, Tô Mộc gọi sao cũng không để ý.
Tô Mộc không có cách nào đành phải buông tha cho việc hỏi thăm hệ thống, nếu không cũng chỉ là lãng phí thời gian.
Tô Mộc ngồi dưới đất chăm chú suy nghĩ, cái gì gọi là vấn đề ở thân thể cô, cô đã làm sai điều gì, mà nó muốn đem vấn đề đặt ở trên người cô.
Tô Mộc nhíu chặt mày, tinh tế suy tư lời nói hệ thống, ngẫm lại sự khác thường lúc trước của mình.
Tô Mộc ngẫm nghĩ lâu sau mới phát hiện, lúc mới tiến vào này trò chơi, cô giống như là một chương trình thiết kế, đối với nơi này không hiểu lý do cảm thấy quen thuộc, đối trò chơi không hiểu tại sao lại hiểu rõ, có đôi khi, không cần hệ thống, Tô Mộc cũng có thể chuẩn xác biết rõ trò chơi người chơi mọi phương diện, giống như cô là NPC.
Đúng! NPC?! Tô Mộc nghĩ tới đây, mở to hai mắt, cảm giác ý tưởng này có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng trước mắt trừ ý nghĩ này ra mới có thể so sánh giải thích hợp lý nhất cho sự khác thường lúc trước, sẽ không có cái gì so với cái này rất hợp lý hơn.
Tô Mộc vô ý thức nuốt nước miếng, giống như thấy hệ thống trò chơi đang vẫy tay về phía cô, nói, "Đứa nhỏ ngốc, ngươi cuối cùng đã hiểu được? Đến đến, mau đi vào trong ngực ta."
Tô Mộc run lên một cái, bị chính tưởng tượng của mình doạ sợ.
Khó trách lúc trước khi cô thấy NPC Sấm Ân sẽ cảm thấy quen thuộc, thì ra hắn nhìn mình nháy mắt là thật, thì ra hắn cố tình ở trước mặt mình lộ ra một ít tin tức a. Rốt cuộc bản thân mình tại sao có thể ngốc như thế a! A a a a a!
Cho nên, mình là NPC sao? Chao ôi, luôn nghỉ mình không phải người ở đây, hiện tại, không nghĩ tới, không chỉ giải quyết chuyện thân phận ngoài đời thực, trong này còn có thân phận, NPC! Quả nhiên, người có thân phận đúng là không giống nhau, Tô Mộc mộng bức. Tô Mộc nghĩ thông suốt, bỗng chốc có ý thức đến mặt khác của vấn đề.
Như vậy, mình ở trong trò chơi tồn tại có ý nghĩa gì? Vì sao hệ thống trò chơi muốn ngăn cản mình ra không cho ra khỏi động nhỏ này? Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?
Tô Mộc đang suy tư những vấn đề này, cùng lúc thế giới bên ngoài sớm đã thay đổi thành dạng khác.
"Vlad, chúng ta cuối cùng cũng sắp thắng." Bích kéo một bên ống tay áo của Vlad, kích động nói.
"Cô không cần đang giả bộ, bây giờ chúng ta cũng chỉ có hai người." Vlad dùng tay kia hất tay Bích ra, lời nói đầy thâm ý, khiến người ta không khỏi hoài nghi.
"Nơi nào có, người ta nơi nào giả bộ?" thái độ của Bích vẫn y như cũ, giống như không để tâm lời Vlad nói, giống như nghe không hiểu.
"..." Vlad giương mắt, rùng mình nhìn Bích một cái.
"Được rồi được rồi, tôi không giả bộ nữa." Bích khoát tay áo, toàn thân khí chất thay đổi một cách chóng mặt, không giống trước đáng yêu hoạt bát, thay đổi thành một thân quyến rũ xinh đẹp, giơ tay nhấc chân đều mang mị lực câu tâm khiếp người, Bích sờ sờ khóe mắt, chỉ làm cho lòng người bên trong phát run.
"Làm sao ngươi biết?" một tay Bích để lên bả vai Vlad, nhưng lại bị Vlad nghiêng người tránh đi, trừng Bích một cái, cô nàng đành phải phẫn nộ thu hồi lại.
"Thằng ngốc Tô kia, đúng là một chút cũng không nhìn ra." Trong giọng Bích mơ hồ mang theo đắc ý, chơi đùa móng tay, ánh mắt lại liếc qua Vlad."Nhưng mà, tại sao lại nhìn ra mình là NPC?" Câu nói sau cùng, Bích hàm hàm hồ hồ lẩm bẩm.
Nói xong mới ý thức được Vlad còn ở đây, liền ngẩng đầu nhìn sang Vlad, phát hiện trên mặt hắn không có cái gì khác thường, mới hơi yên lòng một chút, hắn chắc không nghe được chính câu mình nói sau cùng.
"..." Vlad nghe được lời nói của Bích, nhíu mày. Vẫn nghiêm túc mở miệng trả lời vấn đề Bích không hiểu, "Thật ra từ lúc cô gia nhập đội ngũ, ngày đó tôi đã bắt đầu hoài nghi, chẳng qua khi lúc đó không nghĩ sâu tới như vậy. Bây giờ nhìn lại là tôi xem nhẹ cô. Ha ha!"
"Cho nên..." lời nói Vlad xoay chuyển, con mắt ngọc lục bảo thấm tia rùng mình, "Mục đích của cô là cái gì?"
"Tôi có thể có cái mục đích gì a?" Bích cúi đầu xuống, tránh cho ánh mắt mình và Vlad trực tiếp đối mặt. "Tôi cũng không biết, anh nên biết, làm nhân viên, chỗ ông chủ truyền đạt mệnh lệnh, tôi chỉ là một nhân viên nho nhỏ không có quyền hỏi đến. Tôi cũng không muốn nhận cái nhiệm vụ này đâu."
"Này cuối cùng anh có giúp tôi tìm Tô hay không?" Bích sốt ruột nhìn Vlad, "Tại sao lâu như thế còn không tìm được a?"
"..." Vlad trầm mặc.
"Được rồi, nếu như anh giúp tôi tìm được Tô, tôi sẽ nói cho anh biết về trò chơi này cuối cùng sẽ có một bí mật, như thế nào? Cái này có đủ báo đáp hay không?" Bích thấy bộ dáng Vlad không hợp tác vẫn, không khỏi có chút nóng nảy.
Thượng đế của tôi ơi, sweetheart, cậu nhất định phải không có việc gì a. Tớ còn không có tra ra cậu trục trặc ở đâu a! Ông chủ hắn sẽ giết tớ a.
Nội tâm Bích âm thầm gầm thét, quả thực khiến người ta nghĩ đến vò đầu bứt tai. Nhưng bên ngoài bất động thanh sắc, không muốn hình tượng của mình sụp đổ, nếu không cô thật muốn tiến lên lắc vai Vlad gào thét tại sao?
Chính vì nhìn trúng năng lực Vlad, mới tìm đến cùng hắn hợp tác, bây giờ nhìn lại không biết có phải là sai hay không, chỉ cần hoàn thành công việc sửa chữa cái bug của NPC Tô Mộc, cô nàng có thể cắt cổ, rời khỏi trò chơi này. Nhưng mà nguyên nhân đến bây giờ vẫn sống là sao?
Nếu không, đợi đến khi trò chơi open beta, cái bug này mà vẫn tồn tại, nguy hiểm không phải chỉ có một chút, người nào để ý số liệu, sẽ mang đến hậu quả như thế nào? Chuyện này tuyệt đối không dám tưởng tượng, cho nên chỉ có mau chóng hoàn thành chỗ nhiệm vụ ông chủ dặn dò, như vậy tất cả có thể giải quyết dễ dàng.
Mình đã cùng hắn hợp tác giải quyết rất nhiều đối thủ, người chơi.
Nghe hệ thống trò chơi thông báo số người may mắn còn sống sót, ở trong lòng yên lặng đếm, phát hiện cộng thêm mình còn có 10 người còn sống.
Nhìn số người còn dư lại, rất khó đối phó a, đều không phải là dạng người lương thiện a.
Bích cười thầm, thú vị:)
Edit: kết thúc tg3 vẫn thấy k thích tg này, đã không có cp lại k có nội dung.😭😭😭 edit mà thấy nó kì kì.
08/04/2018
Tô Mộc càng nghĩ càng thấy có gì đó không thích hợp, càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái, cô nhiều lần cân nhắc những lời hệ thống đã từng nói với mình, cảm thấy có nơi nào đó không thích hợp, nhưng lại tìm không ra không thích hợp ở đâu.
Hơn nữa trong động thời gian càng dài, cô lại càng cảm giác mình rất kỳ quái. Đúng, rất kỳ quái, cô giống như lúc nào cũng không thể khống chế hành vi của mình.
Rõ ràng cô muốn đi ra khỏi động, nhưng chỉ cần đi đến cửa động, chân sẽ không tự chủ được cua quẹo, nhớ tới động vừa rồi khi cô muốn ra ngoài. Cũng giống như thế này, tới tới lui lui nhiều lần, Tô Mộc cũng không ngốc chuyện rõ ràng như thế cô đã nhận ra được khác thường.
Mặc dù, hỏi qua hệ thống, nhưng có kinh nghiệm lần trước mình hố nó một lần, nó lần này chính sẽ thủ vững trận địa, chút nào không cho mình cơ hội hỏi thăm, mặc kệ Tô Mộc dụ dỗ đe dọa như thế nào, cũng không hợp tác, chính là không muốn nói cho Tô Mộc.
Chỉ bỏ xuống một câu không đầu không đuôi, "Thật ra vấn đề là ở trên người ngươi." Nói xong đi ngay, không thèm quay đầu nhìn lại, Tô Mộc gọi sao cũng không để ý.
Tô Mộc không có cách nào đành phải buông tha cho việc hỏi thăm hệ thống, nếu không cũng chỉ là lãng phí thời gian.
Tô Mộc ngồi dưới đất chăm chú suy nghĩ, cái gì gọi là vấn đề ở thân thể cô, cô đã làm sai điều gì, mà nó muốn đem vấn đề đặt ở trên người cô.
Tô Mộc nhíu chặt mày, tinh tế suy tư lời nói hệ thống, ngẫm lại sự khác thường lúc trước của mình.
Tô Mộc ngẫm nghĩ lâu sau mới phát hiện, lúc mới tiến vào này trò chơi, cô giống như là một chương trình thiết kế, đối với nơi này không hiểu lý do cảm thấy quen thuộc, đối trò chơi không hiểu tại sao lại hiểu rõ, có đôi khi, không cần hệ thống, Tô Mộc cũng có thể chuẩn xác biết rõ trò chơi người chơi mọi phương diện, giống như cô là NPC.
Đúng! NPC?! Tô Mộc nghĩ tới đây, mở to hai mắt, cảm giác ý tưởng này có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng trước mắt trừ ý nghĩ này ra mới có thể so sánh giải thích hợp lý nhất cho sự khác thường lúc trước, sẽ không có cái gì so với cái này rất hợp lý hơn.
Tô Mộc vô ý thức nuốt nước miếng, giống như thấy hệ thống trò chơi đang vẫy tay về phía cô, nói, "Đứa nhỏ ngốc, ngươi cuối cùng đã hiểu được? Đến đến, mau đi vào trong ngực ta."
Tô Mộc run lên một cái, bị chính tưởng tượng của mình doạ sợ.
Khó trách lúc trước khi cô thấy NPC Sấm Ân sẽ cảm thấy quen thuộc, thì ra hắn nhìn mình nháy mắt là thật, thì ra hắn cố tình ở trước mặt mình lộ ra một ít tin tức a. Rốt cuộc bản thân mình tại sao có thể ngốc như thế a! A a a a a!
Cho nên, mình là NPC sao? Chao ôi, luôn nghỉ mình không phải người ở đây, hiện tại, không nghĩ tới, không chỉ giải quyết chuyện thân phận ngoài đời thực, trong này còn có thân phận, NPC! Quả nhiên, người có thân phận đúng là không giống nhau, Tô Mộc mộng bức. Tô Mộc nghĩ thông suốt, bỗng chốc có ý thức đến mặt khác của vấn đề.
Như vậy, mình ở trong trò chơi tồn tại có ý nghĩa gì? Vì sao hệ thống trò chơi muốn ngăn cản mình ra không cho ra khỏi động nhỏ này? Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?
Tô Mộc đang suy tư những vấn đề này, cùng lúc thế giới bên ngoài sớm đã thay đổi thành dạng khác.
"Vlad, chúng ta cuối cùng cũng sắp thắng." Bích kéo một bên ống tay áo của Vlad, kích động nói.
"Cô không cần đang giả bộ, bây giờ chúng ta cũng chỉ có hai người." Vlad dùng tay kia hất tay Bích ra, lời nói đầy thâm ý, khiến người ta không khỏi hoài nghi.
"Nơi nào có, người ta nơi nào giả bộ?" thái độ của Bích vẫn y như cũ, giống như không để tâm lời Vlad nói, giống như nghe không hiểu.
"..." Vlad giương mắt, rùng mình nhìn Bích một cái.
"Được rồi được rồi, tôi không giả bộ nữa." Bích khoát tay áo, toàn thân khí chất thay đổi một cách chóng mặt, không giống trước đáng yêu hoạt bát, thay đổi thành một thân quyến rũ xinh đẹp, giơ tay nhấc chân đều mang mị lực câu tâm khiếp người, Bích sờ sờ khóe mắt, chỉ làm cho lòng người bên trong phát run.
"Làm sao ngươi biết?" một tay Bích để lên bả vai Vlad, nhưng lại bị Vlad nghiêng người tránh đi, trừng Bích một cái, cô nàng đành phải phẫn nộ thu hồi lại.
"Thằng ngốc Tô kia, đúng là một chút cũng không nhìn ra." Trong giọng Bích mơ hồ mang theo đắc ý, chơi đùa móng tay, ánh mắt lại liếc qua Vlad."Nhưng mà, tại sao lại nhìn ra mình là NPC?" Câu nói sau cùng, Bích hàm hàm hồ hồ lẩm bẩm.
Nói xong mới ý thức được Vlad còn ở đây, liền ngẩng đầu nhìn sang Vlad, phát hiện trên mặt hắn không có cái gì khác thường, mới hơi yên lòng một chút, hắn chắc không nghe được chính câu mình nói sau cùng.
"..." Vlad nghe được lời nói của Bích, nhíu mày. Vẫn nghiêm túc mở miệng trả lời vấn đề Bích không hiểu, "Thật ra từ lúc cô gia nhập đội ngũ, ngày đó tôi đã bắt đầu hoài nghi, chẳng qua khi lúc đó không nghĩ sâu tới như vậy. Bây giờ nhìn lại là tôi xem nhẹ cô. Ha ha!"
"Cho nên..." lời nói Vlad xoay chuyển, con mắt ngọc lục bảo thấm tia rùng mình, "Mục đích của cô là cái gì?"
"Tôi có thể có cái mục đích gì a?" Bích cúi đầu xuống, tránh cho ánh mắt mình và Vlad trực tiếp đối mặt. "Tôi cũng không biết, anh nên biết, làm nhân viên, chỗ ông chủ truyền đạt mệnh lệnh, tôi chỉ là một nhân viên nho nhỏ không có quyền hỏi đến. Tôi cũng không muốn nhận cái nhiệm vụ này đâu."
"Này cuối cùng anh có giúp tôi tìm Tô hay không?" Bích sốt ruột nhìn Vlad, "Tại sao lâu như thế còn không tìm được a?"
"..." Vlad trầm mặc.
"Được rồi, nếu như anh giúp tôi tìm được Tô, tôi sẽ nói cho anh biết về trò chơi này cuối cùng sẽ có một bí mật, như thế nào? Cái này có đủ báo đáp hay không?" Bích thấy bộ dáng Vlad không hợp tác vẫn, không khỏi có chút nóng nảy.
Thượng đế của tôi ơi, sweetheart, cậu nhất định phải không có việc gì a. Tớ còn không có tra ra cậu trục trặc ở đâu a! Ông chủ hắn sẽ giết tớ a.
Nội tâm Bích âm thầm gầm thét, quả thực khiến người ta nghĩ đến vò đầu bứt tai. Nhưng bên ngoài bất động thanh sắc, không muốn hình tượng của mình sụp đổ, nếu không cô thật muốn tiến lên lắc vai Vlad gào thét tại sao?
Chính vì nhìn trúng năng lực Vlad, mới tìm đến cùng hắn hợp tác, bây giờ nhìn lại không biết có phải là sai hay không, chỉ cần hoàn thành công việc sửa chữa cái bug của NPC Tô Mộc, cô nàng có thể cắt cổ, rời khỏi trò chơi này. Nhưng mà nguyên nhân đến bây giờ vẫn sống là sao?
Nếu không, đợi đến khi trò chơi open beta, cái bug này mà vẫn tồn tại, nguy hiểm không phải chỉ có một chút, người nào để ý số liệu, sẽ mang đến hậu quả như thế nào? Chuyện này tuyệt đối không dám tưởng tượng, cho nên chỉ có mau chóng hoàn thành chỗ nhiệm vụ ông chủ dặn dò, như vậy tất cả có thể giải quyết dễ dàng.
Mình đã cùng hắn hợp tác giải quyết rất nhiều đối thủ, người chơi.
Nghe hệ thống trò chơi thông báo số người may mắn còn sống sót, ở trong lòng yên lặng đếm, phát hiện cộng thêm mình còn có 10 người còn sống.
Nhìn số người còn dư lại, rất khó đối phó a, đều không phải là dạng người lương thiện a.
Bích cười thầm, thú vị:)
Edit: kết thúc tg3 vẫn thấy k thích tg này, đã không có cp lại k có nội dung.😭😭😭 edit mà thấy nó kì kì.
08/04/2018
Danh sách chương