Huyền Thiết Lệnh. Giang hồ từng đồn đại rằng, người có huyền thiết lệnh có thể được thiên hạ.

Huyền Thiết Lệnh là tín vật của Thất Tuyệt Sơn Trang, cũng là tín vật mà Thất Tuyệt Sơn Trang hứa hẹn cho minh chủ võ lâm. Người có được Huyền Thiết Lệnh có thể hiệu lệnh Thất Tuyệt Sơn Trang.

Mà Thất Tuyệt Sơn Trang chính là nơi sản xuất ra thần binh lợi khí. Binh khí của Thất Tuyệt Sơn Trang không chỉ vô cùng sắc bén mà số lượng còn rất nhiều, nếu muốn đoạt thiên hạ, có thêm những binh khí này không thể nghi ngờ là như hổ thêm cánh.

Huyền Thiết Lệnh, nàng đã từng nghe lão cung chủ Ma cung nói về thứ này, vừa rồi nhìn thấy lệnh bài hỏa liên bằng thép bên hông Huyền Lâu, lại thấy kim loại trải rộng trên Hỏa Đảo này liền đoán được thân phận của Huyền Lâu.

Huyền Lâu hơi nhướng mày, lại quan sát Thẩm Thiển Mạch một phen. Ban đầu tưởng rằng nữ tử này bất quá dựa vào tuyệt thế dung mạo mà lấy được sự ưu ái của Mị Huyết Lâu chủ, thế nhưng thật không ngờ đó lại là một nữ tử có kiến thức như thế.

"Cô nương lại biết đến Huyền Thiết Lệnh?! Tại hạ ngược lại hơi hiếu kỳ về lai lịch của cô nương đó." Huyền Lâu ôn nhã lạnh nhạt nói.

"Nàng ấy là nữ nhân của ta. Ngươi không cần phải biết rõ lai lịch của nàng!" Tư Đồ Cảnh Diễn lạnh lùng nói, hắn không thích ánh mắt khi Huyền Lâu nhìn Thẩm Thiển Mạch, dịu dàng và tràn đầy hứng thú, ánh mắt ấy hắn đã quá quen thuộc, đó là ánh mắt khi một nam nhân động tâm với một nữ nhân.

Thẩm Thiển Mạch nghe được lời Tư Đồ Cảnh Diễn cũng chỉ mỉm cười. Ban đầu đã không muốn cho hay, nếu Cảnh Diễn không muốn nàng nói, nàng liền không nói.

"Chẳng biết Mị Huyết Lâu chủ tới Hỏa Đảo này có gì cần sao?" Ngữ điệu Huyền Lâu thản nhiên, không chút tức giận với sự cương quyết của Tư Đồ Cảnh Diễn, dáng vẻ vẫn ôn hòa nền nã.

Thẩm Thiển Mạch hơi cau mày, thiếu trang chủ Thất Tuyệt sơn trang này cũng không đơn giản. Hỏa Đảo qua nhiều năm như vậy có thể khiến người giang hồ có đến mà không có về, có lẽ không chỉ bằng vào trận pháp vô cùng lợi hại đi.

Hôm nay dáng vẻ Huyền Lâu dường như có ý định bỏ qua cho bọn họ. Thế nhưng, thật sự chỉ vì bọn họ phá được hai tuyệt trận thôi sao? Hay là có nguyên nhân nào khác.

"Lấy Hỏa Quả cứu người." Tư Đồ Cảnh Diễn đáp lại rất dứt khoát. Với người không quen biết, điệu bộ Tư Đồ Cảnh Diễn cho tới bây giờ chính là lạnh lùng cao ngạo như thế.

Huyền Lâu nghe xong lời Tư Đồ Cảnh Diễn, cũng không có kinh ngạc bao nhiêu, chỉ cười ôn nhã, "Hóa ra là vì Hỏa Quả."

"Vậy không biết trang chủ có thể..." Thẩm Thiển Mạch nhìn Huyền Lâu tựa hồ không muốn là địch với bọn họ, giọng điệu cũng mềm mỏng đi vài phần, lễ phép hỏi.

"Chỉ là Hỏa Quả thôi." Giọng nói Huyền Lâu thản nhiên, phảng phất Hỏa Quả cũng không phải là dược liệu trân quý hiếm thấy, chẳng qua chỉ là một loại quả bình thường mà thôi.

"Nhưng mà, các ngươi cũng phải giúp ta một chuyện." Trên gương mặt Huyền Lâu tự tin mười phần, một bộ ôn hòa nền nã tựa hồ chắc chắn đáp ứng Tư Đồ Cảnh Diễn và Thẩm Thiển Mạch.

Khóe miệng Thẩm Thiển Mạch cong lên, quả nhiên là thế.

Hóa ra hắn cũng có việc cần bọn họ. Thảo nào lại đột nhiên thay đổi thái độ, bỏ qua công kích phía sau chứ. Nhưng bọn họ có thể giúp được hắn cái gì đây?! Không nghĩ ra.

"Giúp cái gì!?" Tư Đồ Cảnh Diễn không vui cau mày, hắn cũng không thích loại cảm giác bị ép mua bán này, nhưng là vì tính mạng Tư Đồ Cảnh Hạo, hắn vẫn bằng lòng nhịn.

Nếu thật sự hiếu thắng đoạt lấy, cũng không phải là không thể được, chẳng qua nguy hiểm trong đó không phải là một điểm hay nửa điểm, huống chi Hồng Mai lúc này lại bị thương, không thích hợp xé rách mặt với Huyền Lâu.

Mà điểm quan trọng nhất là Huyền Thiết Lệnh ở trong tay Huyền Lâu. Ngày sau còn cần dựa vào Huyền Lâu, giờ này không thể xé rách da mặt với hắn ta được.

"Nếu ta không đoán sai, máu của người có công lực của Mị Huyết Huyễn Ảnh tầng thứ chín chính là máu chí cường chí dương?" Huyền Lâu thu lại vẻ mặt bình tĩnh và tường hòa, trong mắt mang theo sự chờ đợi và khẩn trương.

Tư Đồ Cảnh Diễn cau chặt mày, cũng thẳng thắn đáp, "Không sai."

"Vậy thì, máu của ngươi, có thể giải được Thiên Vực Hàn Độc sao?!" Huyền Lâu nghe Tư Đồ Cảnh Diễn sảng khoái trả lời, trong mắt hiện lên sự kích động, không nhịn được hỏi.

Trong con ngươi Tư Đồ Cảnh Diễn thoáng hiện tia sáng tỏ, thảo nào khi thấy hắn sử dụng tầng thứ chín của Mị Huyết Huyễn Ảnh lại đột nhiên thu liễm trận thế, hóa ra là nguyên nhân này.

Nhưng mà Thiên Vực Hàn Độc cũng có thể coi là chí độc của thế gian. Tính chất kỳ độc không thua gì Âm Dương Tán. Nếu trúng phải Thiên Vực Hàn Độc, trừ máu chí cường chí dương cộng thêm Hỏa Quả ra thì không có thuốc nào cứu được.

"Nhưng mà phải lấy máu đầu của tim." Tiếu ý của Tư Đồ Cảnh Diễn không giảm, ngược lại càng thêm yêu dị, trong mắt mang theo vài phần khí phách, thản nhiên nói, "Ngươi phải biết đây là việc rất nguy hiểm. Vì một thứ như Hỏa Quả dường như không đáng để ta làm vậy."

Con ngươi Huyền Lâu thâm trầm bình thản, trên gương mặt cũng không thấy được sự tức giận nào, chẳng qua cũng cười nhạt, nói, "Nói đi, còn có yêu cầu gì."

"Ta muốn nửa khối Huyền Thiết Lệnh." Tư Đồ Cảnh Diễn lạnh lùng thốt lên những chữ này.

Huyền Thiết Lệnh được chia làm hai nửa. Nửa bộ phận là một thanh kiếm, đây chính là khối Huyền Thiết Lệnh Thất Tuyệt sơn trong hứa hẹn cho minh chủ võ lâm, có Huyền Thiết Lệnh liền có thể hiệu lệnh tất cả bộ hạ của Thất Tuyệt sơn trang.

Mà mấu chốt nhất chính là nửa khối huyền thiết lệnh hình huyết liên mà thiếu trang chủ Thất Tuyệt sơn trang nắm giữ. Có được nửa khối huyền thiết lệnh, chẳng khác nào có được tất cả binh khí của Thất Tuyệt sơn trang.

Thẩm Thiển Mạch tiếu ý không giảm, thản nhiên nhìn nam tử tà mị hồng y tung bay bên cạnh mình. Quả nhiên là tâm tư thiên hạ. Nửa khối huyền thiết lệnh này, nếu không phải vì tranh thiên hạ thì còn tác dụng nào? Mâu sắc Huyền Lâu hơi đổi, dường như không ngờ rằng Tư Đồ Cảnh Diễn lại đưa ra một yêu cầu như thế. Vì sao hắn lại muốn nửa khối huyền thiết lệnh?! Phải biết rằng thần binh lợi khí mặc dù quan trọng, nhưng nhiều binh khí như vậy với một người trong giang hồ thì có tác dụng gì.

"Cho ngươi một ngày để suy xét." Tư Đồ Cảnh Diễn tiếp tục lạnh lùng bồi thêm một câu, phảng phất hắn không phải người có việc cầu người mà là Huyền Lâu.

Con ngươi Huyền Lâu lại sâu thêm vài phần. Huyền Thiết Lệnh đại biểu thế lực Thất Tuyệt sơn trang, cũng là một trong những tín vật quan trọng nhất thuộc về thiếu trang chủ, làm sao có thể tùy tiện cho người khác được? 

Thế nhưng thế gian này, ngoại trừ Tư Đồ Cảnh Diễn ra sợ rằng không còn ai luyện được tầng thứ chín của Mị Huyết Huyễn Ảnh. Vốn tưởng rằng tính mệnh mẫu thân đã không có cách nào vãn hồi, thế nhưng hôm nay, cơ hội sống đã đặt ngay trước mắt, hắn có thể buông tha sao?

Tính mệnh mẫu thân, lợi ích của gia tộc, rốt cuộc cái nào nhẹ cái nào nặng, hắn nên lựa chọn ra sao đây? 

"Hắn sẽ đáp ứng ư?!" Thẩm Thiển Mạch nhìn Huyền Lâu, thấp giọng hỏi Tư Đồ Cảnh Diễn.

Tư Đồ Cảnh Diễn cười tự tin, "Điều kiện vẫn có thể nói."

Trong con ngươi Thẩm Thiển Mạch thoáng hiện tia giảo hoạt, yêu cầu Huyền Thiết Lệnh quả thực có hơi quá phận, thế nhưng khi đề ra yêu cầu tiếp đó sẽ không khó để có được sự hứa hẹn của Huyền Lâu.

Huống hồ có một yêu cầu cao như thế, muốn đổi lấy yêu cầu thứ hai cũng dễ hơn rất nhiều, đây cũng là quyền mưu cùng trí tuệ của thượng vị giả.

Tư Đồ Cảnh Diễn thực sự là một vương giả trời sinh, mang theo sự sự tin và khí phách chỉ vương giả mới có, còn cả óc phán đoán vô cùng chuẩn xác.

"Đại ca, huynh sao lại cho ngoại nhân tiến vào?" Một giọng nói mang theo vài phần con nít vang lên bên tai, đem tầm mắt của nhóm Thẩm Thiển Mạch cùng với Huyền Lâu đang suy nghĩ hấp dẫn.

Người tới mặc một thân trường sam màu vàng, thoạt nhìn giống như một đứa bé, trong ánh mắt xinh đẹp kia mang theo ba phần ngây thơ bảy phần đáng yêu.

"Bọn họ có thể trị được bệnh cho mẫu thân." Huyền Lâu nhìn người tới, cười dịu dàng, là nụ cười ấm áp chân chính, hoàn toàn bất đồng với nụ cười dịu dàng giả tạo hắn luôn duy trì, sự ấm áp này là phát ra từ nội tâm.

"Cái gì? Có thật vậy không?" Người tới lập tức mừng rỡ, nhảy tới trước mặt Thẩm Thiển Mạch và Tư Đồ Cảnh Diễn, vui vẻ nói, "Tỷ tỷ xinh đẹp với suất ca ca, hai người thực sự có thể cứu mẫu thân ư?"

Thẩm Thiển Mạch nhìn ánh mắt của người vừa tới không chứa một chút tạp chất, đây mới thực là tinh khiết, khác biệt với ánh mắt công tử Tu ngoài thì trẻ con trong thì che dấu tính toán, đây là hoàn toàn tinh khiết.

"Chúng ta có cứu mẹ ngươi không, hoàn toàn bằng một câu nói của đại ca ngươi." Ngữ điệu Tư Đồ Cảnh Diễn vẫn lạnh lùng, dường như không thấy được sự trông đợi trong mắt người tới.

Người vừa tới nghe được lời Tư Đồ Cảnh Diễn, con mắt hiếu kỳ và trông đợi chuyển sang nhìn Huyền Lâu, đại ca nhất định sẽ cứu mẫu thân.

Huyền Lâu nhìn con ngươi trong veo của đệ đệ, trong khoảng thời gian ngắn đúng là không biết nói gì. Hắn đương nhiên muốn cứu mẫu thân, thế nhưng, cơ nghiệp Huyền gia, lệnh bài Thất Tuyệt sơn trang thật sự có thể giao ra ư?!

"Nếu các hạ lo lắng sẽ ảnh hưởng tới Thất Tuyệt sơn trang. Vậy thì các hạ cũng có thể hứa đưa cho ta mười vạn món lợi khí." Tư Đồ Cảnh Diễn nhìn thấu do dự của Huyền Lâu, miệng nhếch lên, đôi mắt đen nhánh mang theo sự chắc chắn.

Thẩm Thiển Mạch nhìn khóe miệng đang nhếch lên cùng cặp mắt đen nhánh của Tư Đồ Cảnh Diễn, chỉ cảm thấy con ngươi kia như một cái hồ không đáy, trong đó ẩn chưa rất nhiều, phảng phất như tất cả thế gian đều không cách nào thoát khỏi đôi mắt ấy.

"Được."

Trầm mặc nửa ngày, Huyền Lâu rốt cuộc trịnh trọng đáp lại.

Mười vạn món binh khí cũng không phải một số lượng nhỏ, thế nhưng đây đã là biện pháp tốt nhất rồi.

"Đại ca, mẫu thân có phải được cứu rồi hay không?" Nam tử hoàng y kia lập tức mặt mày hớn hở hỏi.

"Huyền Minh ngoan. Mẫu thân nhất định sẽ không sao." Huyền Lâu cưng chiều xoa đầu Huyền Minh, trên gương mặt hiện lên nụ cười ấm áp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện