Mùa đông năm ấy ngập tràn khí lạnh, nhưng trong ký ức của Đỗ Nhược, thời khắc giao mùa giữa đông và xuân lại ấm áp và rõ nét vô cùng.
Suốt ba tháng đầu năm, cuộc sống của họ chỉ gói gọn trong hai chữ: Thử xe. Từ núi tuyết trắng xóa đến đường quê bùn lầy phủ đầy mưa xuân, từ đường cái đan xen nhau phức tạp của thành phố đến đường đèo chật hẹp quanh co trùng điệp, Prime No.3 - Duy Nhất một đường băng băng, biểu hiện hoàn mỹ, cộng thêm mấy lần điều chỉnh và cải thiện của nhóm, chức năng cũng tăng vọt.
Giao mùa năm ấy, trong lòng mọi người đều nhiệt huyết sôi trào. Mùa đông rét lạnh nhanh chóng qua đi như thể chỉ trong một đêm biến mất không chút dấu vết, thế giới nhanh chóng dấy lên sắc xuân phơi phới.
Đầu tháng Tư, Bắc Kinh đã thay chiếc áo úa tàn xám xịt, từ trung tâm thành phố đến vùng ngoại ô xa xôi đều khoác lên bộ trang phục rực rỡ sắc màu. Hàng dương liễu hai bên đường đâm chồi nảy lộc, hoa lê đua nở phủ kín núi đồi.
Cũng chính lúc này, dưới chân trường thành Bát Đạt Lĩnh, giải đua xe không người lái Rally thế giới lần thứ tư thu hút đông đảo người quan tâm chính thức khởi động. Bắc Kinh 2024, đến rồi.
Cuộc thi tập trung hai mươi đội xe đến từ mười lăm quốc gia trên thế giới, đều là những đại diện có trình độ cao nhất trong lĩnh vực công nghệ không người lái của mỗi nước. Giải đấu được truyền hình trực tiếp trên tivi và internet toàn cầu. Phóng viên, kênh truyền hình từ khắp nơi trên thế giới đều đổ về đưa tin.
Sáng hôm ấy, ở vạch xuất phát Bát Đạt Lĩnh đông nghịt người mê xe đến xem. Màu cờ tung bay phấp phới, tiếng hô hào dậy trời. Bên hành lang khu phỏng vấn càng rộn ràng nhốn nháo hơn, đủ mọi kích cỡ máy ảnh, súng ngắn súng dài.
Bởi lợi thế đăng cai nên giới truyền thông trong nước chiếm được nửa giang sơn khu vực truyền thông, vây quanh Đổng Thành và đội xe Bằng Trình phỏng vấn. Mấy tháng qua, hoạt động quảng cáo tạo tiếng vang của Bằng Trình càng ngày càng rầm rộ, cổ phiếu tăng vọt, toàn dân chú ý, như thể chỉ chờ đợi đến ngày Bằng Trình giành chức vô địch thế giới ngay tại sân nhà.
Nhìn lại Prime, khoảng thời gian này, họ không hề công bố tin tức gì với bên ngoài, cả nhóm đều vô cùng lặng lẽ. Nhóm Cảnh Minh băng qua lối đi phỏng vấn, tiến thẳng vào nơi thi đấu.
Trên đường, bất ngờ họ bắt gặp đội AD của Mỹ. Quán quân và Á quân cuộc đua năm đó tại Thâm Quyến tái ngộ. Hai nhóm đều ngạc nhiên và vui mừng quá đỗi, tay bắt mặt mừng thăm hỏi nhau. AD là vô địch giải Rally mùa trước, mục tiêu mùa này là bảo vệ thành tích. Cảnh Minh cũng hề khiêm nhường tuyên bố: Mục tiêu của Prime là giành giải vô địch. Thành viên hai nhóm thoải mái cười ngất, chúc đối phương may mắn, hẹn gặp nhau nơi đường đua.
Chín giờ sáng, lễ khai mạc bắt đầu, MC lần lượt giới thiệu các đội dự thi và hành trình cuộc đua lần này với những người hâm mộ có mặt tại hiện trường cũng như người xem đang ngồi trước màn hình trên toàn thế giới. Chặng đua ngày đầu là ngắn nhất, 490km từ Bắc Kinh đến Hồi Hột, đoạn đường trải dài qua thành phố, nông thôn, vùng núi và thảo nguyên. Đường đua đặc biệt của chặng này là 120km, chia thành bốn đoạn 30km. Ban tổ chức chỉ ghi lại thành tích thời gian vượt qua đoạn đặc biệt, nhưng tất cả các đội xe dự thi phải chạy về đích trong thời gian quy định, nếu không sẽ bị phạt cộng thêm giờ.
Dựa vào thứ tự, các xe tiến đến vạch xuất phát của đường đua, tính giờ để chia thành bốn xe một nhóm. Đoạn đặc biệt hôm nay là đường đèo cách vạch xuất phát 50km, chính là loại hình đường núi có độ khó cao nhất toàn giải.
Ban tổ chức sắp xếp như vậy cũng vì cân nhắc đến tỷ suất người xem qua truyền hình trực tiếp, muốn nâng cao sự hưng phấn và làm nóng không khí cuộc thi ngày từ vòng đua đầu tiên.
Khoảng mười giờ, cuộc thi chính thức bắt đầu. Hai mươi chiếc xe không người lái đỗ ngoài bãi lộ thiên, đỏ vàng đen trắng, muôn màu muôn vẻ.
Hiện nay, công nghệ không người lái đã phát triển nhanh chóng không giống với hồi ở Thâm Quyến trước kia. Rất nhiều đội không chỉ chú trọng tính thực dụng mà bắt đầu để ý đến kiểu dáng rồi.
Đỗ Nhược hí hửng nhìn lướt qua xe của các đội khác, tự tin rằng Duy NHất của họ vẫn lóa mắt nhất. Cảnh Minh đến bên cạnh Duy Nhất rồi nhìn về phía xa.
Phía trước đoàn xe là nền trời xanh thăm thẳm. Flycam đang được điều chỉnh thử để cất cánh. Phía xa chân trời là con đường khúc khuỷu, men theo trường thành hùng vĩ, khuất dạng giữa non sông bát ngát.
Anh nắm lấy kính chiếu hậu của Duy Nhất, khẽ giao phó: "Anh bạn, con đường phía trước phải trông cậy hết vào cậu rồi."
Nhóm Hà Vọng và Đỗ Nhược cũng xúm lại, vuốt ve thân xe No.3, khẽ vỗ vỗ mấy cái để động viên nó.
Cuộc thi sắp bắt đầu, nhân viên ban tổ chức ra hiệu cho xe đua lần lượt ra sân. Cảnh Minh nhìn Đỗ Nhược. Cô nhoẻn môi cười, đưa tay phải ra: "Nào, cùng cổ vũ."
Hà Vọng, Vạn Tử Ngang cười sang sảng. Tay trái Cảnh Minh đặt lên thân Duy Nhất, tay phải đặt lên mu bàn tay Đỗ Nhược, tiếp theo là Hà Vọng, rồi đến Đồ Chi Viễn, Chu Thao, Vạn Tử Ngang... Cả nhóm lần lượt đặt tay lên nhau, mười bàn tay nắm chặt, đồng thanh cười rộ. Ánh dương rạng ngời ấm áp của ngày xuân đong đầy trong đôi mắt sáng ngời của họ.
Họ cùng ấn mạnh tay xuống: "Prime go! Cố lên!"
Prime No.3 - Duy Nhất chính thức ra sân.
Trước ánh mắt chăm chú của toàn sân, Duy Nhất từ từ chạy ra khỏi bãi cùng với những chiếc xe khác, chuẩn bị bắt đầu hành trình. Chữ Prime khí phách, phóng khoáng nổi bật trên thân xe.
Hai mươi chiếc xe lần lượt dừng tại vạch xuất phát. Đúng mười giờ sáng, ở Bắc Kinh, cả đất trời tĩnh lặng như tờ. Một tiếng súng lệnh vang lên, hai mươi chiếc xe việt dã không người lái đồng thời xuất phát dưới chân trường thành.
Cảnh tượng hoành tráng được toàn bộ khán giả khắp thế giới dõi theo qua tivi và internet truyền hình trực tiếp.
Thông qua cửa sổ xe, có thể thấy được ghế lái, ghế phụ và hàng ghế sau không một bóng người. Nhưng cả đoàn xe lại như có mắt, bám đuổi theo nhau sát sao mà không hề xảy ra va chạm, men theo đường cái, rong ruổi chạy đi. Trong dòng xe, Duy Nhất có thiết kế xanh trắng vô cùng bắt mắt.
Không phải đoạn đường đặc biệt thì không tính giờ, chỉ cần trong thời gian quy định chạy đến khu vực yêu cầu là được. Cho nên ngay lúc này, giữa các xe dự thi chưa có sự cạnh tranh khốc liệt, giọng bình luận viên đều đều giới thiệu những sự kiện bên lề.
Có một số đội vì muốn mau chóng bước vào chặng đua tiếp thao cũng như tránh sự cạnh tranh không cần thiết với các đối thủ kém cỏi mà gây tổn thương ngoài ý muốn cho mình nên tranh thủ giành lấy vị trí trong nhóm đua dẫn đầu. Duy Nhất là một trong số đó.
Nhóm Cảnh Minh, Dương Thù, Trần Hiền, Dịch Khôn và một số kỹ sư, nhân viên hậu cần của Xuân Hòa chia nhau lên bốn chiếc việt dã khác, theo đuôi đoàn xe không người lái.
Từ màn hình phát sóng trực tiếp, có thể thấy được Duy Nhất trước sau vẫn ở tốp đầu, không tranh đoạt nhưng cũng tuyệt đối không bị bỏ lại phía sau.
Trong đoạn đường bình thường, đa số xe đều có biểu hiện tốt, không xảy ra hiện tượng va quệt hoặc lệch ra khỏi quỹ đạo, ngay cả xe của Bằng Trình cũng chạy rất suôn sẻ.
Hơn bốn mươi phút sau, Prime, AD, Bằng Trình và một đội xe nước Pháp dẫn đầu, chạy vào đường đua đặc biệt trước tiên, bốn xe một nhóm tiến hành thi đấu. Đoạn đường đèo 30km này chạy với tốc độ cao mất khoảng mười phút. Trước khi thi đấu sẽ có vài phút chuẩn bị, nhóm Cảnh Minh và Đỗ Nhược nhanh chóng kiểm tra và bảo trì đơn giản cho xe, đảm bảo không có bất cứ vấn đề gì.
Đến thời khắc này, những người hâm mộ xe hơi trên mạng mới bắt đầu hăng hái bình luận. Thời gian chuẩn bị nhanh chóng trôi qua, mọi người đều vào vị trí. Cuộc thi bắt đầu! Bốn chiếc xe đồng thời lao vút ra khỏi vạch xuất phát, hệt như tên rời cung. Tròng vòng một giây, Duy Nhất đã tăng tốc đến 100km/h, giành vị trí dẫn đầu. Ở đoạn đường đèo, muốn vượt qua nhau sẽ tương đối khó khăn, ba chiếc xe sau vẫn bám sát như chiếc đuôi. Bốn chiếc chạy vèo vèo trên con đường đèo uốn lượn quanh co như rắn.
Đường có rất nhiều khúc cua, No.3 như thể đang được một tay đua cực điệu nghệ điều khiển, vào cua tất nhiên sẽ trượt bánh đánh vòng nhưng tức khắc đã có thể ổn định trở lại, khiến lá cây đất cát trên đường bay mù mịt. Xe của đội AD và đội nước Pháp tức thì khởi động hệ thống hút bụi, đảm bảo tầm nhìn rõ ràng. Bằng Trình không bị cắt đuôi, vẫn gắt gao đuổi theo.
Đây chỉ là chặng đua đầu của cuộc thi, theo lẽ thường thì không cần dốc hết toàn lực. Nhưng chiếc xe đỏ của AD hiển nhiên đã xác định Duy Nhất là đối thủ cạnh tranh số một nên nó không ngừng tăng tốc, muốn thách thức và tranh đoạt vị trí dẫn đầu. Nhưng Duy Nhất lại vô cùng thông minh, liên tục giữ vững vị thế khiến AD không tài nào vượt qua được.
Đang lúc hai chiếc xe cạnh tranh với nhau khó phân thắng bại, không ngờ xe Bằng Trình thừa dịp sơ hở, vượt qua nửa thân Duy Nhất, sắp vượt lên vị trí dẫn đầu. Trong nháy mắt, Duy Nhất phát hiện ra, chỉ một giây sau đã tăng tốc lên 210km/h, vượt qua hẳn xe Bằng Trình.
Cảnh tượng này khiến bình luận viên không ngừng xuýt xoa. Trong những chiếc xe việt dã theo sau cũng truyền đến tiếng hô kinh ngạc. Tốc độ này quá nguy hiểm. Phía trước là một khúc cua rất gắt!
Lúc mọi người đều thót tim, nghi ngờ Duy Nhất không thể nào bám được mặt đất với tốc độ này, sẽ trượt ra khỏi đường đèo thì đuôi xe gọn gàng xoay chuyển một cách ngoạn mục. Chỉ trong chớp nhoáng, lốp xe nghiến lên mặt đường, cát đá văng tung tóe. Phút chốc nó quay đầu, ổn định thân xe rồi chạy đi như bay.
Tính năng này khiến bình luận viên vỗ bàn tán dương: "Thật không thể tin được!" Góc bình luận trực tiếp trên mạng cũng chi chít chữ.
Còn tất cả các đội tham gia thi đấu đều ớn lạnh. Phong thái nhà vô địch là thế nào? Chính là đây! Ai có thể nghĩ đến, sáu năm trước, Prime trèo lên đỉnh thế giới rồi đột ngột rơi xuống, hôm nay đã thật sự trở lại và lợi hại hơn xưa. Xuất hiện như tia chớp rạch ngang bầu trời, không hề giấu tài, phách lối, cuồng vọng, chỉ trong chớp mắt đã mở màn "chém giết" cho cuộc thi lần này.
Duy Nhất chạy nhanh như chớp, vượt qua đoạn đường 30 km về đến đích với thời gian là 7 phút 38 giây, phá kỷ lục chặng đua đường đèo của ba mùa trước.
Trong xe việt dã theo sau, Hà Vọng kích động quay đầu, giơ tay lên. Đỗ Nhược lập tức phối hợp nhịp nhàng, đập tay với anh ta.
"Mẹ nó chứ!" Hà Vọng trút ra nỗi bức bí trong lòng, sảng khoái nói: "Nhịn sáu năm rồi, ôi mẹ nó!"
Cảnh Minh mỉa mai: "Đoạn đường sau còn rất dài, có thể khiêm tốn một chút được không?"
"Khiêm tốn cái gì! Trên xe này, người không có tư cách nói hai chữ ấy nhất chính là cậu đấy!"
Mọi người cười ha hả, vừa hưng phấn vừa nhẹ nhõm. Thế nhưng Cảnh Minh lại thình lình thốt ra một câu: "Xe Bằng Trình rất kỳ lạ."
Đỗ Nhược tò mò: "Lạ ở đâu."
"Không nói ngay được." Cảnh Minh khẽ chau mày. "Biểu hiện tốt hơn trong tưởng tượng của anh nhiều. Có gì đó không đúng."
"Tôi cũng phát hiện ra." Vạn Tử Ngang tán thành. "Giống như mấy đội mạnh hàng đầu thế giới vậy."
"Thôi, cứ kệ nó đi."
Mười sáu chiếc xe còn lại theo thứ tự tiến vào đường đua, nhưng tất cả khán giả vẫn còn chìm đắm trong trận đấu đầu tiên nên khó có thể tập trung được. Thậm chí, bình luận viên sau khi nhóm thứ hai đã bắt đầu mà vẫn say sưa ca ngợi: "Trận đầu tiên có thể ghi vào lịch sử giải đấu."
Duy Nhất sau khi tỏa sáng trong trận đua, bây giờ lại điềm tĩnh chạy đi, vinh nhục không sờn, tiến thẳng vào đường đua kế tiếp. Bởi vì biểu hiện quá nổi trội nên lúc chạy trên đoạn đường bình thường, hình ảnh phát sóng vẫn không ngừng tập trung góc quay vào nó.
"Ối chà!" Hà Vọng lướt xem bình luận trực tiếp trên điện thoại. "Đến tận bây giờ, màn hình vẫn toàn là bình luận về Prime đấy! Bọn mình lại nổi tiếng rồi."
Cảnh Minh cười khẩy khinh thường: "Cái kiểu người lúc thành công thì kéo đến xun xoe, lúc suy tàn thì phẩy áo bỏ đi, ông đây chẳng thèm."
Hà Vọng nhướng mày. Cũng phải, thế là không xem bình luận nữa. Đỗ Nhược nhìn gương mặt nghiêng của anh, thừa dịp không ai để ý liền lén vuốt tay anh, tỏ ý an ủi.
Còn anh chỉ mỉa mai vài câu rồi thôi, chẳng hề để tâm, bị cô len lén vuốt tay như vậy nên có chút nhồn nhột buồn cười, quay đầu lại hỏi khẽ: "Mệt không?"
Họ đã lắc lư trên đường hơn một giờ rồi.
Đỗ Nhược lắc đầu: "Không mệt."
"Mệt thì tựa vai anh ngủ đi."
"Ừm."
Hà Vọng xen lời: "Tôi có thể tựa vào vai cậu ngủ không?"
Cảnh Minh trừng mắt: "Cút!"
Đợi đến khi bốn nhóm thi xong, kết quả thống kê đã có, Prime đứng nhất chặng đua.
Đoạn thứ hai là đường đất vùng quê, thử thách mắt cảm biến trong môi trường bụi bặm mịt mù với tốc độ cao. Đoạn thứ ba là đường cát đá ở thôn, thử thách mức độ mài mòn thân xe khi chạy tốc độ cao và xóc nảy. Duy NHất thế như chẻ tre, giành được hạng nhất ba trận liền.
Đến đoạn đặc biệt thứ tư là đua trên thảo nguyên thì xảy ra chút vấn đề ngoài ý muốn. Hơn năm giờ chiều, trải qua một ngày bôn ba, đoàn xe đã vượt qua hơn 400 km, sắp bước vào địa phận Hồi Hột.
Bầu trời trên thảo nguyên mùa xuân cao vời vợi, dòng sông trong suốt uốn lượn như băng gấm trên thảm cỏ xanh rờn. Mặt trời sắp lặn xuống núi, bầu trời muôn hồng nghìn tía.
AD, Prime, Bằng Trình và đội xe của Anh vượt mặt những xe khác, bắt đầu tổ hợp thành nhóm thi đấu trên thảo nguyên. Đoạn đường này thử thách năng lực định hướng tuyến đường và khả năng vượt qua bãi cạn. Trên thảo nguyên không có đường, không có ranh giới, con đường 30km hoàn toàn dựa vào hệ thống GPS định vị của xe, tự lựa chọn tuyến đường tốt nhất cho mình.
Vùng thảo nguyên bao la bát ngát, giữa xe và xe không hề quấy nhiễu lần nhau, từng chiếc chạy băng băng theo tuyến đường mình chọn. Bên dưới flycam là vùng đồng nội xanh biếc mênh mông, đẹp không sao tả xiết. Bốn chiếc xe hệt như hộp diêm nhỏ chạy băng băng xuyên qua những ngọn cỏ xanh rì.
Duy Nhất thuận lợi chạy qua một nhánh sông cạn. Chỉ còn 3km, nó và AD, Bằng Trình đồng thời cùng nhau xông đến con đường đá sỏi phía cuối chặng đua. Lần này, Duy Nhất vẫn tăng tốc vươn lên dẫn đầu. AD và Bằng Trình chia nhau theo sát không ngơi nghỉ.
Bình luận viên kích động lỡ lời, quên mất phía sau còn ba nhóm thi nữa: "Lẽ nào Prime sẽ giành giải nhất chung cuộc của chặng đua hôm nay, tạo nên kỷ lục mới hay sao? LIệu có xuất hiện kỳ tích không?"
Mọi người nín thở chờ đợi, thấy chỉ còn 1km cuối cùng, ba chiếc xe liều mình chạy như bay, song đột nhiên lại xảy ra sự cố. Bằng Trình đột ngột tăng tốc, đụng vào thân xe Duy Nhất, vang lên tiếng "ầm" thật lớn.
Cánh cửa ở hàng ghế sau Duy Nhất bị đụng lõm một lỗ, chữ E của Prime bị tróc đi một mảng. Bình luận viên đang nói hào hứng nhất thời á khẩu.
May mà trước khi bị tông một giây, Duy Nhất đã phát hiện ra có xe đến gần, tránh đi một chút, nên tổn thương không lớn. Thân xe khẽ tròng trành rồi mau chóng ổn định trọng tâm, lần nữa tăng tốc phóng về đích. Vẫn là hạng nhất.
Bên khung bình luận trực tiếp bùng nổ lần nữa. Tuy nhiên, vẻ mặt tất cả thành viên của Prime đều bừng bừng lửa giận.
Chu Thao vô cùng xót xa: "Mẹ kiếp, chiếc xe cà tàng của Bằng Trình cũng dám đem đi thi đấu à?"
Hà Vọng giận dữ: "Ông đây nhất định phải đi khiếu nại."
Đỗ Nhược cũng giận đến mắt long lên sòng sọc: "Sao lần nào cũng gặp phải loại đối thủ đê tiện thế này vậy?"
Cảnh Minh trầm mặc chốc lát, lạnh lùng khẳng định: "Chiếc xe kia cố ý đụng Duy Nhất."
Suốt ba tháng đầu năm, cuộc sống của họ chỉ gói gọn trong hai chữ: Thử xe. Từ núi tuyết trắng xóa đến đường quê bùn lầy phủ đầy mưa xuân, từ đường cái đan xen nhau phức tạp của thành phố đến đường đèo chật hẹp quanh co trùng điệp, Prime No.3 - Duy Nhất một đường băng băng, biểu hiện hoàn mỹ, cộng thêm mấy lần điều chỉnh và cải thiện của nhóm, chức năng cũng tăng vọt.
Giao mùa năm ấy, trong lòng mọi người đều nhiệt huyết sôi trào. Mùa đông rét lạnh nhanh chóng qua đi như thể chỉ trong một đêm biến mất không chút dấu vết, thế giới nhanh chóng dấy lên sắc xuân phơi phới.
Đầu tháng Tư, Bắc Kinh đã thay chiếc áo úa tàn xám xịt, từ trung tâm thành phố đến vùng ngoại ô xa xôi đều khoác lên bộ trang phục rực rỡ sắc màu. Hàng dương liễu hai bên đường đâm chồi nảy lộc, hoa lê đua nở phủ kín núi đồi.
Cũng chính lúc này, dưới chân trường thành Bát Đạt Lĩnh, giải đua xe không người lái Rally thế giới lần thứ tư thu hút đông đảo người quan tâm chính thức khởi động. Bắc Kinh 2024, đến rồi.
Cuộc thi tập trung hai mươi đội xe đến từ mười lăm quốc gia trên thế giới, đều là những đại diện có trình độ cao nhất trong lĩnh vực công nghệ không người lái của mỗi nước. Giải đấu được truyền hình trực tiếp trên tivi và internet toàn cầu. Phóng viên, kênh truyền hình từ khắp nơi trên thế giới đều đổ về đưa tin.
Sáng hôm ấy, ở vạch xuất phát Bát Đạt Lĩnh đông nghịt người mê xe đến xem. Màu cờ tung bay phấp phới, tiếng hô hào dậy trời. Bên hành lang khu phỏng vấn càng rộn ràng nhốn nháo hơn, đủ mọi kích cỡ máy ảnh, súng ngắn súng dài.
Bởi lợi thế đăng cai nên giới truyền thông trong nước chiếm được nửa giang sơn khu vực truyền thông, vây quanh Đổng Thành và đội xe Bằng Trình phỏng vấn. Mấy tháng qua, hoạt động quảng cáo tạo tiếng vang của Bằng Trình càng ngày càng rầm rộ, cổ phiếu tăng vọt, toàn dân chú ý, như thể chỉ chờ đợi đến ngày Bằng Trình giành chức vô địch thế giới ngay tại sân nhà.
Nhìn lại Prime, khoảng thời gian này, họ không hề công bố tin tức gì với bên ngoài, cả nhóm đều vô cùng lặng lẽ. Nhóm Cảnh Minh băng qua lối đi phỏng vấn, tiến thẳng vào nơi thi đấu.
Trên đường, bất ngờ họ bắt gặp đội AD của Mỹ. Quán quân và Á quân cuộc đua năm đó tại Thâm Quyến tái ngộ. Hai nhóm đều ngạc nhiên và vui mừng quá đỗi, tay bắt mặt mừng thăm hỏi nhau. AD là vô địch giải Rally mùa trước, mục tiêu mùa này là bảo vệ thành tích. Cảnh Minh cũng hề khiêm nhường tuyên bố: Mục tiêu của Prime là giành giải vô địch. Thành viên hai nhóm thoải mái cười ngất, chúc đối phương may mắn, hẹn gặp nhau nơi đường đua.
Chín giờ sáng, lễ khai mạc bắt đầu, MC lần lượt giới thiệu các đội dự thi và hành trình cuộc đua lần này với những người hâm mộ có mặt tại hiện trường cũng như người xem đang ngồi trước màn hình trên toàn thế giới. Chặng đua ngày đầu là ngắn nhất, 490km từ Bắc Kinh đến Hồi Hột, đoạn đường trải dài qua thành phố, nông thôn, vùng núi và thảo nguyên. Đường đua đặc biệt của chặng này là 120km, chia thành bốn đoạn 30km. Ban tổ chức chỉ ghi lại thành tích thời gian vượt qua đoạn đặc biệt, nhưng tất cả các đội xe dự thi phải chạy về đích trong thời gian quy định, nếu không sẽ bị phạt cộng thêm giờ.
Dựa vào thứ tự, các xe tiến đến vạch xuất phát của đường đua, tính giờ để chia thành bốn xe một nhóm. Đoạn đặc biệt hôm nay là đường đèo cách vạch xuất phát 50km, chính là loại hình đường núi có độ khó cao nhất toàn giải.
Ban tổ chức sắp xếp như vậy cũng vì cân nhắc đến tỷ suất người xem qua truyền hình trực tiếp, muốn nâng cao sự hưng phấn và làm nóng không khí cuộc thi ngày từ vòng đua đầu tiên.
Khoảng mười giờ, cuộc thi chính thức bắt đầu. Hai mươi chiếc xe không người lái đỗ ngoài bãi lộ thiên, đỏ vàng đen trắng, muôn màu muôn vẻ.
Hiện nay, công nghệ không người lái đã phát triển nhanh chóng không giống với hồi ở Thâm Quyến trước kia. Rất nhiều đội không chỉ chú trọng tính thực dụng mà bắt đầu để ý đến kiểu dáng rồi.
Đỗ Nhược hí hửng nhìn lướt qua xe của các đội khác, tự tin rằng Duy NHất của họ vẫn lóa mắt nhất. Cảnh Minh đến bên cạnh Duy Nhất rồi nhìn về phía xa.
Phía trước đoàn xe là nền trời xanh thăm thẳm. Flycam đang được điều chỉnh thử để cất cánh. Phía xa chân trời là con đường khúc khuỷu, men theo trường thành hùng vĩ, khuất dạng giữa non sông bát ngát.
Anh nắm lấy kính chiếu hậu của Duy Nhất, khẽ giao phó: "Anh bạn, con đường phía trước phải trông cậy hết vào cậu rồi."
Nhóm Hà Vọng và Đỗ Nhược cũng xúm lại, vuốt ve thân xe No.3, khẽ vỗ vỗ mấy cái để động viên nó.
Cuộc thi sắp bắt đầu, nhân viên ban tổ chức ra hiệu cho xe đua lần lượt ra sân. Cảnh Minh nhìn Đỗ Nhược. Cô nhoẻn môi cười, đưa tay phải ra: "Nào, cùng cổ vũ."
Hà Vọng, Vạn Tử Ngang cười sang sảng. Tay trái Cảnh Minh đặt lên thân Duy Nhất, tay phải đặt lên mu bàn tay Đỗ Nhược, tiếp theo là Hà Vọng, rồi đến Đồ Chi Viễn, Chu Thao, Vạn Tử Ngang... Cả nhóm lần lượt đặt tay lên nhau, mười bàn tay nắm chặt, đồng thanh cười rộ. Ánh dương rạng ngời ấm áp của ngày xuân đong đầy trong đôi mắt sáng ngời của họ.
Họ cùng ấn mạnh tay xuống: "Prime go! Cố lên!"
Prime No.3 - Duy Nhất chính thức ra sân.
Trước ánh mắt chăm chú của toàn sân, Duy Nhất từ từ chạy ra khỏi bãi cùng với những chiếc xe khác, chuẩn bị bắt đầu hành trình. Chữ Prime khí phách, phóng khoáng nổi bật trên thân xe.
Hai mươi chiếc xe lần lượt dừng tại vạch xuất phát. Đúng mười giờ sáng, ở Bắc Kinh, cả đất trời tĩnh lặng như tờ. Một tiếng súng lệnh vang lên, hai mươi chiếc xe việt dã không người lái đồng thời xuất phát dưới chân trường thành.
Cảnh tượng hoành tráng được toàn bộ khán giả khắp thế giới dõi theo qua tivi và internet truyền hình trực tiếp.
Thông qua cửa sổ xe, có thể thấy được ghế lái, ghế phụ và hàng ghế sau không một bóng người. Nhưng cả đoàn xe lại như có mắt, bám đuổi theo nhau sát sao mà không hề xảy ra va chạm, men theo đường cái, rong ruổi chạy đi. Trong dòng xe, Duy Nhất có thiết kế xanh trắng vô cùng bắt mắt.
Không phải đoạn đường đặc biệt thì không tính giờ, chỉ cần trong thời gian quy định chạy đến khu vực yêu cầu là được. Cho nên ngay lúc này, giữa các xe dự thi chưa có sự cạnh tranh khốc liệt, giọng bình luận viên đều đều giới thiệu những sự kiện bên lề.
Có một số đội vì muốn mau chóng bước vào chặng đua tiếp thao cũng như tránh sự cạnh tranh không cần thiết với các đối thủ kém cỏi mà gây tổn thương ngoài ý muốn cho mình nên tranh thủ giành lấy vị trí trong nhóm đua dẫn đầu. Duy Nhất là một trong số đó.
Nhóm Cảnh Minh, Dương Thù, Trần Hiền, Dịch Khôn và một số kỹ sư, nhân viên hậu cần của Xuân Hòa chia nhau lên bốn chiếc việt dã khác, theo đuôi đoàn xe không người lái.
Từ màn hình phát sóng trực tiếp, có thể thấy được Duy Nhất trước sau vẫn ở tốp đầu, không tranh đoạt nhưng cũng tuyệt đối không bị bỏ lại phía sau.
Trong đoạn đường bình thường, đa số xe đều có biểu hiện tốt, không xảy ra hiện tượng va quệt hoặc lệch ra khỏi quỹ đạo, ngay cả xe của Bằng Trình cũng chạy rất suôn sẻ.
Hơn bốn mươi phút sau, Prime, AD, Bằng Trình và một đội xe nước Pháp dẫn đầu, chạy vào đường đua đặc biệt trước tiên, bốn xe một nhóm tiến hành thi đấu. Đoạn đường đèo 30km này chạy với tốc độ cao mất khoảng mười phút. Trước khi thi đấu sẽ có vài phút chuẩn bị, nhóm Cảnh Minh và Đỗ Nhược nhanh chóng kiểm tra và bảo trì đơn giản cho xe, đảm bảo không có bất cứ vấn đề gì.
Đến thời khắc này, những người hâm mộ xe hơi trên mạng mới bắt đầu hăng hái bình luận. Thời gian chuẩn bị nhanh chóng trôi qua, mọi người đều vào vị trí. Cuộc thi bắt đầu! Bốn chiếc xe đồng thời lao vút ra khỏi vạch xuất phát, hệt như tên rời cung. Tròng vòng một giây, Duy Nhất đã tăng tốc đến 100km/h, giành vị trí dẫn đầu. Ở đoạn đường đèo, muốn vượt qua nhau sẽ tương đối khó khăn, ba chiếc xe sau vẫn bám sát như chiếc đuôi. Bốn chiếc chạy vèo vèo trên con đường đèo uốn lượn quanh co như rắn.
Đường có rất nhiều khúc cua, No.3 như thể đang được một tay đua cực điệu nghệ điều khiển, vào cua tất nhiên sẽ trượt bánh đánh vòng nhưng tức khắc đã có thể ổn định trở lại, khiến lá cây đất cát trên đường bay mù mịt. Xe của đội AD và đội nước Pháp tức thì khởi động hệ thống hút bụi, đảm bảo tầm nhìn rõ ràng. Bằng Trình không bị cắt đuôi, vẫn gắt gao đuổi theo.
Đây chỉ là chặng đua đầu của cuộc thi, theo lẽ thường thì không cần dốc hết toàn lực. Nhưng chiếc xe đỏ của AD hiển nhiên đã xác định Duy Nhất là đối thủ cạnh tranh số một nên nó không ngừng tăng tốc, muốn thách thức và tranh đoạt vị trí dẫn đầu. Nhưng Duy Nhất lại vô cùng thông minh, liên tục giữ vững vị thế khiến AD không tài nào vượt qua được.
Đang lúc hai chiếc xe cạnh tranh với nhau khó phân thắng bại, không ngờ xe Bằng Trình thừa dịp sơ hở, vượt qua nửa thân Duy Nhất, sắp vượt lên vị trí dẫn đầu. Trong nháy mắt, Duy Nhất phát hiện ra, chỉ một giây sau đã tăng tốc lên 210km/h, vượt qua hẳn xe Bằng Trình.
Cảnh tượng này khiến bình luận viên không ngừng xuýt xoa. Trong những chiếc xe việt dã theo sau cũng truyền đến tiếng hô kinh ngạc. Tốc độ này quá nguy hiểm. Phía trước là một khúc cua rất gắt!
Lúc mọi người đều thót tim, nghi ngờ Duy Nhất không thể nào bám được mặt đất với tốc độ này, sẽ trượt ra khỏi đường đèo thì đuôi xe gọn gàng xoay chuyển một cách ngoạn mục. Chỉ trong chớp nhoáng, lốp xe nghiến lên mặt đường, cát đá văng tung tóe. Phút chốc nó quay đầu, ổn định thân xe rồi chạy đi như bay.
Tính năng này khiến bình luận viên vỗ bàn tán dương: "Thật không thể tin được!" Góc bình luận trực tiếp trên mạng cũng chi chít chữ.
Còn tất cả các đội tham gia thi đấu đều ớn lạnh. Phong thái nhà vô địch là thế nào? Chính là đây! Ai có thể nghĩ đến, sáu năm trước, Prime trèo lên đỉnh thế giới rồi đột ngột rơi xuống, hôm nay đã thật sự trở lại và lợi hại hơn xưa. Xuất hiện như tia chớp rạch ngang bầu trời, không hề giấu tài, phách lối, cuồng vọng, chỉ trong chớp mắt đã mở màn "chém giết" cho cuộc thi lần này.
Duy Nhất chạy nhanh như chớp, vượt qua đoạn đường 30 km về đến đích với thời gian là 7 phút 38 giây, phá kỷ lục chặng đua đường đèo của ba mùa trước.
Trong xe việt dã theo sau, Hà Vọng kích động quay đầu, giơ tay lên. Đỗ Nhược lập tức phối hợp nhịp nhàng, đập tay với anh ta.
"Mẹ nó chứ!" Hà Vọng trút ra nỗi bức bí trong lòng, sảng khoái nói: "Nhịn sáu năm rồi, ôi mẹ nó!"
Cảnh Minh mỉa mai: "Đoạn đường sau còn rất dài, có thể khiêm tốn một chút được không?"
"Khiêm tốn cái gì! Trên xe này, người không có tư cách nói hai chữ ấy nhất chính là cậu đấy!"
Mọi người cười ha hả, vừa hưng phấn vừa nhẹ nhõm. Thế nhưng Cảnh Minh lại thình lình thốt ra một câu: "Xe Bằng Trình rất kỳ lạ."
Đỗ Nhược tò mò: "Lạ ở đâu."
"Không nói ngay được." Cảnh Minh khẽ chau mày. "Biểu hiện tốt hơn trong tưởng tượng của anh nhiều. Có gì đó không đúng."
"Tôi cũng phát hiện ra." Vạn Tử Ngang tán thành. "Giống như mấy đội mạnh hàng đầu thế giới vậy."
"Thôi, cứ kệ nó đi."
Mười sáu chiếc xe còn lại theo thứ tự tiến vào đường đua, nhưng tất cả khán giả vẫn còn chìm đắm trong trận đấu đầu tiên nên khó có thể tập trung được. Thậm chí, bình luận viên sau khi nhóm thứ hai đã bắt đầu mà vẫn say sưa ca ngợi: "Trận đầu tiên có thể ghi vào lịch sử giải đấu."
Duy Nhất sau khi tỏa sáng trong trận đua, bây giờ lại điềm tĩnh chạy đi, vinh nhục không sờn, tiến thẳng vào đường đua kế tiếp. Bởi vì biểu hiện quá nổi trội nên lúc chạy trên đoạn đường bình thường, hình ảnh phát sóng vẫn không ngừng tập trung góc quay vào nó.
"Ối chà!" Hà Vọng lướt xem bình luận trực tiếp trên điện thoại. "Đến tận bây giờ, màn hình vẫn toàn là bình luận về Prime đấy! Bọn mình lại nổi tiếng rồi."
Cảnh Minh cười khẩy khinh thường: "Cái kiểu người lúc thành công thì kéo đến xun xoe, lúc suy tàn thì phẩy áo bỏ đi, ông đây chẳng thèm."
Hà Vọng nhướng mày. Cũng phải, thế là không xem bình luận nữa. Đỗ Nhược nhìn gương mặt nghiêng của anh, thừa dịp không ai để ý liền lén vuốt tay anh, tỏ ý an ủi.
Còn anh chỉ mỉa mai vài câu rồi thôi, chẳng hề để tâm, bị cô len lén vuốt tay như vậy nên có chút nhồn nhột buồn cười, quay đầu lại hỏi khẽ: "Mệt không?"
Họ đã lắc lư trên đường hơn một giờ rồi.
Đỗ Nhược lắc đầu: "Không mệt."
"Mệt thì tựa vai anh ngủ đi."
"Ừm."
Hà Vọng xen lời: "Tôi có thể tựa vào vai cậu ngủ không?"
Cảnh Minh trừng mắt: "Cút!"
Đợi đến khi bốn nhóm thi xong, kết quả thống kê đã có, Prime đứng nhất chặng đua.
Đoạn thứ hai là đường đất vùng quê, thử thách mắt cảm biến trong môi trường bụi bặm mịt mù với tốc độ cao. Đoạn thứ ba là đường cát đá ở thôn, thử thách mức độ mài mòn thân xe khi chạy tốc độ cao và xóc nảy. Duy NHất thế như chẻ tre, giành được hạng nhất ba trận liền.
Đến đoạn đặc biệt thứ tư là đua trên thảo nguyên thì xảy ra chút vấn đề ngoài ý muốn. Hơn năm giờ chiều, trải qua một ngày bôn ba, đoàn xe đã vượt qua hơn 400 km, sắp bước vào địa phận Hồi Hột.
Bầu trời trên thảo nguyên mùa xuân cao vời vợi, dòng sông trong suốt uốn lượn như băng gấm trên thảm cỏ xanh rờn. Mặt trời sắp lặn xuống núi, bầu trời muôn hồng nghìn tía.
AD, Prime, Bằng Trình và đội xe của Anh vượt mặt những xe khác, bắt đầu tổ hợp thành nhóm thi đấu trên thảo nguyên. Đoạn đường này thử thách năng lực định hướng tuyến đường và khả năng vượt qua bãi cạn. Trên thảo nguyên không có đường, không có ranh giới, con đường 30km hoàn toàn dựa vào hệ thống GPS định vị của xe, tự lựa chọn tuyến đường tốt nhất cho mình.
Vùng thảo nguyên bao la bát ngát, giữa xe và xe không hề quấy nhiễu lần nhau, từng chiếc chạy băng băng theo tuyến đường mình chọn. Bên dưới flycam là vùng đồng nội xanh biếc mênh mông, đẹp không sao tả xiết. Bốn chiếc xe hệt như hộp diêm nhỏ chạy băng băng xuyên qua những ngọn cỏ xanh rì.
Duy Nhất thuận lợi chạy qua một nhánh sông cạn. Chỉ còn 3km, nó và AD, Bằng Trình đồng thời cùng nhau xông đến con đường đá sỏi phía cuối chặng đua. Lần này, Duy Nhất vẫn tăng tốc vươn lên dẫn đầu. AD và Bằng Trình chia nhau theo sát không ngơi nghỉ.
Bình luận viên kích động lỡ lời, quên mất phía sau còn ba nhóm thi nữa: "Lẽ nào Prime sẽ giành giải nhất chung cuộc của chặng đua hôm nay, tạo nên kỷ lục mới hay sao? LIệu có xuất hiện kỳ tích không?"
Mọi người nín thở chờ đợi, thấy chỉ còn 1km cuối cùng, ba chiếc xe liều mình chạy như bay, song đột nhiên lại xảy ra sự cố. Bằng Trình đột ngột tăng tốc, đụng vào thân xe Duy Nhất, vang lên tiếng "ầm" thật lớn.
Cánh cửa ở hàng ghế sau Duy Nhất bị đụng lõm một lỗ, chữ E của Prime bị tróc đi một mảng. Bình luận viên đang nói hào hứng nhất thời á khẩu.
May mà trước khi bị tông một giây, Duy Nhất đã phát hiện ra có xe đến gần, tránh đi một chút, nên tổn thương không lớn. Thân xe khẽ tròng trành rồi mau chóng ổn định trọng tâm, lần nữa tăng tốc phóng về đích. Vẫn là hạng nhất.
Bên khung bình luận trực tiếp bùng nổ lần nữa. Tuy nhiên, vẻ mặt tất cả thành viên của Prime đều bừng bừng lửa giận.
Chu Thao vô cùng xót xa: "Mẹ kiếp, chiếc xe cà tàng của Bằng Trình cũng dám đem đi thi đấu à?"
Hà Vọng giận dữ: "Ông đây nhất định phải đi khiếu nại."
Đỗ Nhược cũng giận đến mắt long lên sòng sọc: "Sao lần nào cũng gặp phải loại đối thủ đê tiện thế này vậy?"
Cảnh Minh trầm mặc chốc lát, lạnh lùng khẳng định: "Chiếc xe kia cố ý đụng Duy Nhất."
Danh sách chương