Triệu Tân Nguyệt nhận tài liệu, đắp chăn bông, rồi mới mở kịch bản.
Bộ phim này tên là “Logic của mèo quýt”, kể về hành trình trả thù của cô nàng Tô Nguyên Thiến. Thời niên thiếu, cô thường bị bạn bè bắt nạt vì thân hình quá khổ, sau đó cô quyết tâm giảm cân và bắt đầu hành trình trả thù những người đã bắt nạt cô.
Tô Nguyên Thiến thời thiếu nữ khá rụt rè nhút nhát, thường bị người khác dán keo vào ghế ngồi, lấy kéo cắt tóc, xé hết bài tập trong vở,… Tất cả những điều này cô đều chịu đựng, vì cô từ đầu tới cuối luôn có tâm lý đà điểu* không dám đối mặt với thực tế, nghĩ rằng chỉ cần chịu đựng hết ba năm cấp ba sẽ không bị bắt nạt như vậy nữa.
*Tâm lý đà điểu: là tâm lý trốn tránh và hành vi hèn nhát, không dám đối mặt với vấn đề.( dựa theo chuyện đà điểu khi gặp nguy hiểm thì nó giấu đầu trong cát, cho rằng sẽ bình yên vô sự).
Nhưng điều cô không ngờ là, khi thấy dáng vẻ nhẫn nhục chịu đựng của cô, bọn họ lại nghĩ ra những trò mới khác. Bọn họ kêu một hotboy đến tiếp cận cô, đối với cô hỏi han ân cần, dịu dàng chăm sóc, bảo vệ cô khi cô bị bắt nạt. Lại kêu một hoa khôi đến làm bạn với cô, an ủi tâm hồn bị tổn thương của cô.
Dưới sự chủ động tiếp cận của hotboy, Tô Nguyên Thiến đã rung động. Cô vốn dĩ cho rằng mình không xứng với cậu ấy, muốn đem phần tình cảm này cất giữ trong lòng cả đời, nhưng hoa khôi đã cổ vũ cô đem tâm ý của mình viết thành thư tình, tự tay đưa cho hotboy, còn nói với cô rằng cậu ấy nguyện ý bảo vệ cô, chứng tỏ cũng không ghét cô.
Tô Nguyên Thiến tin lời hoa khôi nói, đã viết bức một bức thư tình dài hai nghìn chữ, đặt nó trong ngăn bàn của hotboy.
Kết quả ngày hôm sau, bức thư tình được in thành vài trăm bản, rải khắp khuôn viên trường. Mọi người cười nhạo cô là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, mỉa mai cô không biết xấu hổ lại còn dám viết thư tình cho cậu.
Tô Nguyên Thiến được giáo viên gọi lên văn phòng nói chuyện, sau đó lại mời phụ huynh. Lúc này cô mới hiểu rằng, hotboy và hoa khôi đều là những kẻ dối trá. Họ đã lấy mất sự tin tưởng cuối cùng của cô.
Cô vừa khóc, mất hồn mất vía muốn về nhà, hoàn toàn ẩn mình đi. Nhưng đang là lúc đi học, những kẻ bắt nạt lo lắng cô sẽ hủy hoại danh tiếng của chúng, ảnh hưởng đến việc lên lớp, nên chúng đã gom tiền thuê một người lái xe say rượu đâm cô giữa đường. Vì tai nạn xe hơi này, cô phải bỏ học để tĩnh dưỡng, triệt để biến mất trước mặt mọi người.
Những kẻ bắt nạt thề với nhau tuyệt đối không bao giờ nói ra sự thật này cho người khác.
Nhưng Tô Nguyên Thiến đã đoán được mọi thứ. Nhiều năm sau, cô giảm cân thành công, đổi tên thành Tô Mạch, xuất hiện trong buổi họp lớp với thân phận là phục vụ. Không ai nhận ra cô, hành trình trả thù của cô bắt đầu.
Cô tiếp cận bạn học nữ đang làm giám đốc điều hành, khiến cô ta mất việc, câu dẫn bạn học nam đã kết hôn, khiến hắn lén lút ngoại tình với cô, sau đó đem trò hề của hắn gửi lên hết vòng bạn bè, cô giả vờ làm bạn tốt với người đã hắt nước lên mình, chỉ để dụ cô ta vào cái bẫy cho vay nặng lãi.
Cô dường như đã không còn trái tim, chỉ lấy việc trả thù người khác làm mục tiêu sống của mình, cho đến khi hotboy Lí Ngật Nhiên lần nữa xuất hiện trước mặt cô.
Trong quá trình tiếp cận Lí Ngật Nhiên để trả thù anh ta, Tô Nguyên Thiến đã phát hiện ra một sự thật bất ngờ. Anh và những người ức hiếp cô từ trước tới nay không hề quen biết nhau, chỉ là sợ những người đó tìm người khác lừa gạt tình cảm của cô nên đã chủ động tiếp cận cô. Sự ôn nhu dịu dàng, hỏi han ân cần của anh ấy là thật, mọi sự bảo vệ dành cho cô đều là sự thật.
Hoa khôi cũng không phải là người xấu, cô ấy là em gái của Lí Ngật Nhiên, Lí Thiến Thiên, cô ấy thực sự coi Tô Nguyên Thiến như một người bạn của mình. Vì muốn anh trai mang lại cho Tô Nguyên Thiến một chút ấm áp, cô ấy đã khuyến khích cô viết thư cho anh trai mình.
Nhưng bức thư tình ấy Lí Ngật Nhiên vẫn chưa kịp xem, đã bị đám bắt nạt kia làm cho mọi chuyện kinh thiên động địa.
Lí Ngật Nhiên và Lí Thiến Thiên muốn xin lỗi Tô Nguyên Thiến, cảm ơn tình cảm của cô, cổ vũ cô sau này sống tốt, nhưng họ đã không gặp được cô, cho đến khi gặp lại thì đã không thể nhận ra cô nữa rồi.
Tô Nguyên Thiến vẫn kiên quyết muốn báo thù, đổi tên thật xuất hiện trước mặt họ và trịnh trọng cảm ơn.
“Cảm ơn hai người, hóa ra từ rất lâu về trước, tôi đã được người khác trân trọng rồi.”
Khi bị bắt nạt sẽ lộ ra móng vuốt sắc nhọn, đối với những người đối đãi ôn nhu sẽ lộ ra cái bụng mềm mại.
Đây chính là logic của mèo quýt.
********
Một đề tài khá mạo hiểm, chẳng trách chỉ dám chuyển thể thành web drama.
Nữ chính được chọn là idol nổi tiếng Hạ Điềm Điềm, phía sau nam chính có viết tên của Hạ Mậu Nhiên và Tống Dung Tự, sau tên của Tống Dung Tự đặt một dấu chấm hỏi, phía sau nữ hai được viết tên của cô, sau tên có một dấu chấm hỏi. Xem ra web drama này chỉ quan tâm đến việc mời cô và Tống Dung Tự tham gia, rốt cuộc có cho hai người đất diễn nhiều hơn hay không vẫn chưa được xác định.
Hình tượng nam nữ chính tuy không xuất sắc nhưng ngược lại khá độc đáo, lại thêm tính cách của nữ chính sau khi hắc hóa rất mới lạ, chỉ cần đạo diễn đừng để xảy ra chuyện gì lớn, cộng thêm marketing vừa phải, bộ phim này sẽ có một lượng khán giả cố định.
Đây là những gì Triệu Tân Nguyệt tổng kết được sau khi đọc kịch bản này.
Cô dụi dụi đôi mắt có chút nhức mỏi vì nhìn màn hình quá lâu: “Tống Dung Tự, tỉnh dậy chưa?”
Phòng khách yên lặng, Tống Dung Tự không trả lời cô. Triệu Tân Nguyệt liền đứng dậy mặc áo khoác và đi ra ngoài.
Trên ghế sofa, Tống Dung Tự vẫn đang ngủ. Sắc mặt hắn tái nhợt, trên khuôn mặt trẻ trung tuấn tú tràn đầy vẻ mệt mỏi, chiếc ghế sofa một mét so với hắn có chút chật chội, khiến hắn chỉ có thể một chân co lên, chân kia chống xuống đất mới có thể miễn cưỡng ngủ.
Triệu Tân Nguyệt nhẹ nhàng bước đến, nhìn hắn một lúc.
Cô khẽ chạm vào đôi môi mỏng đang mím chặt, sờ vào hàng mi dài, lại xoa xoa mái tóc rối bù của hắn, thấy hắn cau mày tựa hồ như sắp tỉnh lại, lén lút thu tay lại, kéo chăn lên đắp cho hắn.
Cô vào bếp, đun một nồi nước rồi luộc hai gói mì, mì vừa ra khỏi nồi thì sau lưng có một thân ảnh ấm áp ôm lấy. Tống Dung Tự vòng tay qua hai bên eo cô, nhẹ nhàng ôm lấy cô, đôi môi mềm mại của hắn áp sau tai cô.
“Tỷ tỷ.” thanh âm vừa tỉnh dậy hơi khàn mà gợi cảm, môi hắn nhẹ nhàng cọ cọ vành tai cô, “Vừa rồi chị sờ tôi đúng không?”
Triệu Tân Nguyệt: “… Chỉ là xoa xoa tóc mà thôi, cách dùng của cậu dễ gây hiểu nhầm quá.”
Tống Dung Tự khẽ cười sau tai cô: “Nếu chị muốn sờ chỗ khác, tôi sẽ không vùng vẫy.”
Triệu Tân Nguyệt bị hơi thở của hắn thổi đến vành tai đến phát ngứa, tiện tay đẩy hắn ra: “Đi tắm trước đi, bữa sáng sắp xong rồi…. Tuy rằng chỉ là mì ăn liền.”
“Được rồi.” Hắn dường như trầm mặc vài giây, mới khôi phục lại nụ cười, “Tôi muốn thêm hai quả trứng.”
Mì sôi ùng ục, Triệu Tân Nguyệt cho mì vào hai cái tô, bưng ra phòng khách, cùng Tống Dung Tự hai người ngồi xếp bằng trước bàn trà.
“Xem một bộ phim đi.” Triệu Tân Nguyệt vừa nói, vừa bật TV lên và dò kênh phim, đúng lúc kênh phim đang phát sóng một bộ phim tình cảm Hàn Quốc, nam chính vì bệnh tật đã rời bỏ nữ chính, còn nữ chính khóc đến đau xé ruột gan.
Triệu Tân Nguyệt húp một miếng mì, bình luận: “Nữ chính này đẹp thật, khóc lên như tiên nữ rơi lệ vậy. Chỉ có điều kịch bản quá cũ, đều có thể đoán được kết cục.”
Tống Dung Tự ngẩng đầu nhìn, có vẻ không hứng thú lắm: ” Là quá lỗi thời rồi, không có gì mới mẻ cả.”
“Nói đến kịch bản …” Triệu Tân Nguyệt dường như nghĩ ra điều gì đó, ” Cậu xem điện thoại chưa? Thẩm Kiều hẳn là cũng gửi kịch bản cho cậu chứ?”
Tống Dung Tự đặt đũa xuống, lấy điện thoại di động ra liếc nhìn rồi lại đặt xuống.
“Kịch bản này tôi xem qua rồi.” Hắn nói, “ Hạ Mậu Nhiên rất thân với nhà đầu tư. Nếu cậu ấy muốn diễn, sẽ không đến lượt tôi.”
Triệu Tân Nguyệt theo bản năng muốn hỏi hắn tại sao lại xem qua kịch bản rồi, nhưng rất nhanh đã nuốt câu hỏi trở lại, sau đó dùng đũa gắp một miếng mì nhỏ, chu miệng lên thổi thổi.
“Tại sao lại không đến lượt cậu…. Ngoại hình của cậu rất thích hợp với vai diễn này. Nếu như cậu muốn diễn, chúng ta có thể đọc thuộc kịch bản, sau đó đi làm quen nhà đầu tư. Giữa người với người lúc đầu đều là người lạ, không cố gắng làm sao thân quen được?”.
Giọng điệu của cô rất tự nhiên, cô không để ý thấy ngón tay Tống Dung Tự đang nắm chặt chiếc đũa, khóe miệng còn mang theo ý châm biếm.
” Hình như chị rất có kinh nghiệm với việc làm quen nhà đầu tư.”
Triệu Tân Nguyệt nuốt mì vào miệng, cúi đầu uống nước canh: “Cũng không tính là có kinh nghiệm lắm, nhưng nếu muốn có vai diễn, thì cũng phải thử bước đầu tiên…”
Tống Dung Tự không cử động nữa, chỉ cầm đũa lặng lẽ nhìn cô, cho đến khi cô nhận ra ánh mắt của hắn và nhìn lại.
“ Chị rất thích diễn xuất sao?” Tống Dung Tự hỏi.
Vì cô là diễn viên, hẳn là nên thích diễn xuất rồi nhỉ. Cho dù là diễn viên tuyến 38 thì cũng có ước mơ trở thành một minh tinh hàng đầu.
Vì thế Triệu Tân Nguyệt gật gật đầu, khẽ thở dài: “Thích chứ. Thật sự rất muốn nhận được một kịch bản mới lạ, một vai diễn thú vị, có thể chìm đắm trong vai diễn một lần, chẳng lẽ không phải là một điều rất thú vị sao? ”
“Vì diễn xuất, cái gì cũng đều có thể trả giá sao?”
Động tác của Triệu Tân Nguyệt trở nên cứng nhắc, cô giả vờ không hiểu ý tứ sâu xa trong lời nói của hắn, cúi đầu nghĩ nghĩ, sau đó tỏ ra không có gì mà gật đầu: “Chỉ cần không làm trái với nguyên tắc của chính mình, có lẽ cũng không có vấn đề gì.”
Tống Dung Tự trên môi khẽ nở nụ cười như có như không.
” Chị rất giống với một người mà tôi biết. Đều là người vì diễn xuất, bất cứ thứ gì đều cũng có thể trả giá.”
Hắn nói rất nhanh, nghe giống như một câu trần thuật, lại như một câu cảm thán, khiến người ta không thể nắm bắt được cảm xúc thực sự trong lời nói của mình.
“Cố lên, hy vọng chị có thể nhận vai diễn này.” Hắn không hề có thành ý kết luận.
Thấy Triệu Tân Nguyệt không ăn mì nữa, Tống Dung Tự đem hai cái bát đi rửa. Ngay khi vòi nước được bật lên, dòng nước trong vắt chảy ra “ào ào”, Triệu Tân Nguyệt xuất hiện phía sau, kéo hắn sang một bên.
“Tay của cậu còn chưa khỏi, thể hiện cái gì?” Cô một bên thấp giọng khiển trách, một bên đi đến đứng trước bồn rửa chén. Tống Dung Tự vì thế mà cười nhẹ, cầm lấy tạp dề, dùng động tác như đang ôm bao quanh lấy cô.
Sau đó hắn cũng không lùi bước, mà nhẹ nhàng ôm cô từ phía sau.
“Tỷ tỷ.” Hắn nhẹ nhàng nói sau tai cô, “Chị thật ấm áp.”
********
Sau khi Triệu Tân Nguyệt rời khỏi nhà của Tống Dung Tự, mở Baidu lên, tìm kiếm cha mẹ và tất cả các thành viên trong gia đình của Tống Dung Tự.
Nhưng kết quả tìm kiếm đều là những thứ không có căn cứ, không có thông tin hữu ích nào.
Cô lại mở Weibo lên, muốn xem có tài khoản ăn dưa nào có thông tin gì không, kết quả không thấy tin tức nào liên quan đến gia đình Tống Dung Tự, mà lại nhìn thấy những bức ảnh chụp lén do tài khoản marketing đăng lên, tất cả đều là những bức ảnh tối hôm qua cô tiễn Tống Dung Tự về nhà, sau đó không có hình ảnh cô đi ra nữa.
Trong phần bình luận, có người đang ăn đường, cũng có người bàn tán: “Vốn đang cảm thấy CP này có vẻ real, nhưng bọn họ không hề né tránh làm cho tui thấy có chút giả tạo, đang cố tình xào couple chăng? “
Triệu Tân Nguyệt lướt qua lướt lại rồi tắt Weibo đi, gửi tin nhắn cho Thẩm Kiều.
Wlgxdm: Thẩm Kiều, anh có biết gì về gia đình của Tống Dung Tự không?
Bộ phim này tên là “Logic của mèo quýt”, kể về hành trình trả thù của cô nàng Tô Nguyên Thiến. Thời niên thiếu, cô thường bị bạn bè bắt nạt vì thân hình quá khổ, sau đó cô quyết tâm giảm cân và bắt đầu hành trình trả thù những người đã bắt nạt cô.
Tô Nguyên Thiến thời thiếu nữ khá rụt rè nhút nhát, thường bị người khác dán keo vào ghế ngồi, lấy kéo cắt tóc, xé hết bài tập trong vở,… Tất cả những điều này cô đều chịu đựng, vì cô từ đầu tới cuối luôn có tâm lý đà điểu* không dám đối mặt với thực tế, nghĩ rằng chỉ cần chịu đựng hết ba năm cấp ba sẽ không bị bắt nạt như vậy nữa.
*Tâm lý đà điểu: là tâm lý trốn tránh và hành vi hèn nhát, không dám đối mặt với vấn đề.( dựa theo chuyện đà điểu khi gặp nguy hiểm thì nó giấu đầu trong cát, cho rằng sẽ bình yên vô sự).
Nhưng điều cô không ngờ là, khi thấy dáng vẻ nhẫn nhục chịu đựng của cô, bọn họ lại nghĩ ra những trò mới khác. Bọn họ kêu một hotboy đến tiếp cận cô, đối với cô hỏi han ân cần, dịu dàng chăm sóc, bảo vệ cô khi cô bị bắt nạt. Lại kêu một hoa khôi đến làm bạn với cô, an ủi tâm hồn bị tổn thương của cô.
Dưới sự chủ động tiếp cận của hotboy, Tô Nguyên Thiến đã rung động. Cô vốn dĩ cho rằng mình không xứng với cậu ấy, muốn đem phần tình cảm này cất giữ trong lòng cả đời, nhưng hoa khôi đã cổ vũ cô đem tâm ý của mình viết thành thư tình, tự tay đưa cho hotboy, còn nói với cô rằng cậu ấy nguyện ý bảo vệ cô, chứng tỏ cũng không ghét cô.
Tô Nguyên Thiến tin lời hoa khôi nói, đã viết bức một bức thư tình dài hai nghìn chữ, đặt nó trong ngăn bàn của hotboy.
Kết quả ngày hôm sau, bức thư tình được in thành vài trăm bản, rải khắp khuôn viên trường. Mọi người cười nhạo cô là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, mỉa mai cô không biết xấu hổ lại còn dám viết thư tình cho cậu.
Tô Nguyên Thiến được giáo viên gọi lên văn phòng nói chuyện, sau đó lại mời phụ huynh. Lúc này cô mới hiểu rằng, hotboy và hoa khôi đều là những kẻ dối trá. Họ đã lấy mất sự tin tưởng cuối cùng của cô.
Cô vừa khóc, mất hồn mất vía muốn về nhà, hoàn toàn ẩn mình đi. Nhưng đang là lúc đi học, những kẻ bắt nạt lo lắng cô sẽ hủy hoại danh tiếng của chúng, ảnh hưởng đến việc lên lớp, nên chúng đã gom tiền thuê một người lái xe say rượu đâm cô giữa đường. Vì tai nạn xe hơi này, cô phải bỏ học để tĩnh dưỡng, triệt để biến mất trước mặt mọi người.
Những kẻ bắt nạt thề với nhau tuyệt đối không bao giờ nói ra sự thật này cho người khác.
Nhưng Tô Nguyên Thiến đã đoán được mọi thứ. Nhiều năm sau, cô giảm cân thành công, đổi tên thành Tô Mạch, xuất hiện trong buổi họp lớp với thân phận là phục vụ. Không ai nhận ra cô, hành trình trả thù của cô bắt đầu.
Cô tiếp cận bạn học nữ đang làm giám đốc điều hành, khiến cô ta mất việc, câu dẫn bạn học nam đã kết hôn, khiến hắn lén lút ngoại tình với cô, sau đó đem trò hề của hắn gửi lên hết vòng bạn bè, cô giả vờ làm bạn tốt với người đã hắt nước lên mình, chỉ để dụ cô ta vào cái bẫy cho vay nặng lãi.
Cô dường như đã không còn trái tim, chỉ lấy việc trả thù người khác làm mục tiêu sống của mình, cho đến khi hotboy Lí Ngật Nhiên lần nữa xuất hiện trước mặt cô.
Trong quá trình tiếp cận Lí Ngật Nhiên để trả thù anh ta, Tô Nguyên Thiến đã phát hiện ra một sự thật bất ngờ. Anh và những người ức hiếp cô từ trước tới nay không hề quen biết nhau, chỉ là sợ những người đó tìm người khác lừa gạt tình cảm của cô nên đã chủ động tiếp cận cô. Sự ôn nhu dịu dàng, hỏi han ân cần của anh ấy là thật, mọi sự bảo vệ dành cho cô đều là sự thật.
Hoa khôi cũng không phải là người xấu, cô ấy là em gái của Lí Ngật Nhiên, Lí Thiến Thiên, cô ấy thực sự coi Tô Nguyên Thiến như một người bạn của mình. Vì muốn anh trai mang lại cho Tô Nguyên Thiến một chút ấm áp, cô ấy đã khuyến khích cô viết thư cho anh trai mình.
Nhưng bức thư tình ấy Lí Ngật Nhiên vẫn chưa kịp xem, đã bị đám bắt nạt kia làm cho mọi chuyện kinh thiên động địa.
Lí Ngật Nhiên và Lí Thiến Thiên muốn xin lỗi Tô Nguyên Thiến, cảm ơn tình cảm của cô, cổ vũ cô sau này sống tốt, nhưng họ đã không gặp được cô, cho đến khi gặp lại thì đã không thể nhận ra cô nữa rồi.
Tô Nguyên Thiến vẫn kiên quyết muốn báo thù, đổi tên thật xuất hiện trước mặt họ và trịnh trọng cảm ơn.
“Cảm ơn hai người, hóa ra từ rất lâu về trước, tôi đã được người khác trân trọng rồi.”
Khi bị bắt nạt sẽ lộ ra móng vuốt sắc nhọn, đối với những người đối đãi ôn nhu sẽ lộ ra cái bụng mềm mại.
Đây chính là logic của mèo quýt.
********
Một đề tài khá mạo hiểm, chẳng trách chỉ dám chuyển thể thành web drama.
Nữ chính được chọn là idol nổi tiếng Hạ Điềm Điềm, phía sau nam chính có viết tên của Hạ Mậu Nhiên và Tống Dung Tự, sau tên của Tống Dung Tự đặt một dấu chấm hỏi, phía sau nữ hai được viết tên của cô, sau tên có một dấu chấm hỏi. Xem ra web drama này chỉ quan tâm đến việc mời cô và Tống Dung Tự tham gia, rốt cuộc có cho hai người đất diễn nhiều hơn hay không vẫn chưa được xác định.
Hình tượng nam nữ chính tuy không xuất sắc nhưng ngược lại khá độc đáo, lại thêm tính cách của nữ chính sau khi hắc hóa rất mới lạ, chỉ cần đạo diễn đừng để xảy ra chuyện gì lớn, cộng thêm marketing vừa phải, bộ phim này sẽ có một lượng khán giả cố định.
Đây là những gì Triệu Tân Nguyệt tổng kết được sau khi đọc kịch bản này.
Cô dụi dụi đôi mắt có chút nhức mỏi vì nhìn màn hình quá lâu: “Tống Dung Tự, tỉnh dậy chưa?”
Phòng khách yên lặng, Tống Dung Tự không trả lời cô. Triệu Tân Nguyệt liền đứng dậy mặc áo khoác và đi ra ngoài.
Trên ghế sofa, Tống Dung Tự vẫn đang ngủ. Sắc mặt hắn tái nhợt, trên khuôn mặt trẻ trung tuấn tú tràn đầy vẻ mệt mỏi, chiếc ghế sofa một mét so với hắn có chút chật chội, khiến hắn chỉ có thể một chân co lên, chân kia chống xuống đất mới có thể miễn cưỡng ngủ.
Triệu Tân Nguyệt nhẹ nhàng bước đến, nhìn hắn một lúc.
Cô khẽ chạm vào đôi môi mỏng đang mím chặt, sờ vào hàng mi dài, lại xoa xoa mái tóc rối bù của hắn, thấy hắn cau mày tựa hồ như sắp tỉnh lại, lén lút thu tay lại, kéo chăn lên đắp cho hắn.
Cô vào bếp, đun một nồi nước rồi luộc hai gói mì, mì vừa ra khỏi nồi thì sau lưng có một thân ảnh ấm áp ôm lấy. Tống Dung Tự vòng tay qua hai bên eo cô, nhẹ nhàng ôm lấy cô, đôi môi mềm mại của hắn áp sau tai cô.
“Tỷ tỷ.” thanh âm vừa tỉnh dậy hơi khàn mà gợi cảm, môi hắn nhẹ nhàng cọ cọ vành tai cô, “Vừa rồi chị sờ tôi đúng không?”
Triệu Tân Nguyệt: “… Chỉ là xoa xoa tóc mà thôi, cách dùng của cậu dễ gây hiểu nhầm quá.”
Tống Dung Tự khẽ cười sau tai cô: “Nếu chị muốn sờ chỗ khác, tôi sẽ không vùng vẫy.”
Triệu Tân Nguyệt bị hơi thở của hắn thổi đến vành tai đến phát ngứa, tiện tay đẩy hắn ra: “Đi tắm trước đi, bữa sáng sắp xong rồi…. Tuy rằng chỉ là mì ăn liền.”
“Được rồi.” Hắn dường như trầm mặc vài giây, mới khôi phục lại nụ cười, “Tôi muốn thêm hai quả trứng.”
Mì sôi ùng ục, Triệu Tân Nguyệt cho mì vào hai cái tô, bưng ra phòng khách, cùng Tống Dung Tự hai người ngồi xếp bằng trước bàn trà.
“Xem một bộ phim đi.” Triệu Tân Nguyệt vừa nói, vừa bật TV lên và dò kênh phim, đúng lúc kênh phim đang phát sóng một bộ phim tình cảm Hàn Quốc, nam chính vì bệnh tật đã rời bỏ nữ chính, còn nữ chính khóc đến đau xé ruột gan.
Triệu Tân Nguyệt húp một miếng mì, bình luận: “Nữ chính này đẹp thật, khóc lên như tiên nữ rơi lệ vậy. Chỉ có điều kịch bản quá cũ, đều có thể đoán được kết cục.”
Tống Dung Tự ngẩng đầu nhìn, có vẻ không hứng thú lắm: ” Là quá lỗi thời rồi, không có gì mới mẻ cả.”
“Nói đến kịch bản …” Triệu Tân Nguyệt dường như nghĩ ra điều gì đó, ” Cậu xem điện thoại chưa? Thẩm Kiều hẳn là cũng gửi kịch bản cho cậu chứ?”
Tống Dung Tự đặt đũa xuống, lấy điện thoại di động ra liếc nhìn rồi lại đặt xuống.
“Kịch bản này tôi xem qua rồi.” Hắn nói, “ Hạ Mậu Nhiên rất thân với nhà đầu tư. Nếu cậu ấy muốn diễn, sẽ không đến lượt tôi.”
Triệu Tân Nguyệt theo bản năng muốn hỏi hắn tại sao lại xem qua kịch bản rồi, nhưng rất nhanh đã nuốt câu hỏi trở lại, sau đó dùng đũa gắp một miếng mì nhỏ, chu miệng lên thổi thổi.
“Tại sao lại không đến lượt cậu…. Ngoại hình của cậu rất thích hợp với vai diễn này. Nếu như cậu muốn diễn, chúng ta có thể đọc thuộc kịch bản, sau đó đi làm quen nhà đầu tư. Giữa người với người lúc đầu đều là người lạ, không cố gắng làm sao thân quen được?”.
Giọng điệu của cô rất tự nhiên, cô không để ý thấy ngón tay Tống Dung Tự đang nắm chặt chiếc đũa, khóe miệng còn mang theo ý châm biếm.
” Hình như chị rất có kinh nghiệm với việc làm quen nhà đầu tư.”
Triệu Tân Nguyệt nuốt mì vào miệng, cúi đầu uống nước canh: “Cũng không tính là có kinh nghiệm lắm, nhưng nếu muốn có vai diễn, thì cũng phải thử bước đầu tiên…”
Tống Dung Tự không cử động nữa, chỉ cầm đũa lặng lẽ nhìn cô, cho đến khi cô nhận ra ánh mắt của hắn và nhìn lại.
“ Chị rất thích diễn xuất sao?” Tống Dung Tự hỏi.
Vì cô là diễn viên, hẳn là nên thích diễn xuất rồi nhỉ. Cho dù là diễn viên tuyến 38 thì cũng có ước mơ trở thành một minh tinh hàng đầu.
Vì thế Triệu Tân Nguyệt gật gật đầu, khẽ thở dài: “Thích chứ. Thật sự rất muốn nhận được một kịch bản mới lạ, một vai diễn thú vị, có thể chìm đắm trong vai diễn một lần, chẳng lẽ không phải là một điều rất thú vị sao? ”
“Vì diễn xuất, cái gì cũng đều có thể trả giá sao?”
Động tác của Triệu Tân Nguyệt trở nên cứng nhắc, cô giả vờ không hiểu ý tứ sâu xa trong lời nói của hắn, cúi đầu nghĩ nghĩ, sau đó tỏ ra không có gì mà gật đầu: “Chỉ cần không làm trái với nguyên tắc của chính mình, có lẽ cũng không có vấn đề gì.”
Tống Dung Tự trên môi khẽ nở nụ cười như có như không.
” Chị rất giống với một người mà tôi biết. Đều là người vì diễn xuất, bất cứ thứ gì đều cũng có thể trả giá.”
Hắn nói rất nhanh, nghe giống như một câu trần thuật, lại như một câu cảm thán, khiến người ta không thể nắm bắt được cảm xúc thực sự trong lời nói của mình.
“Cố lên, hy vọng chị có thể nhận vai diễn này.” Hắn không hề có thành ý kết luận.
Thấy Triệu Tân Nguyệt không ăn mì nữa, Tống Dung Tự đem hai cái bát đi rửa. Ngay khi vòi nước được bật lên, dòng nước trong vắt chảy ra “ào ào”, Triệu Tân Nguyệt xuất hiện phía sau, kéo hắn sang một bên.
“Tay của cậu còn chưa khỏi, thể hiện cái gì?” Cô một bên thấp giọng khiển trách, một bên đi đến đứng trước bồn rửa chén. Tống Dung Tự vì thế mà cười nhẹ, cầm lấy tạp dề, dùng động tác như đang ôm bao quanh lấy cô.
Sau đó hắn cũng không lùi bước, mà nhẹ nhàng ôm cô từ phía sau.
“Tỷ tỷ.” Hắn nhẹ nhàng nói sau tai cô, “Chị thật ấm áp.”
********
Sau khi Triệu Tân Nguyệt rời khỏi nhà của Tống Dung Tự, mở Baidu lên, tìm kiếm cha mẹ và tất cả các thành viên trong gia đình của Tống Dung Tự.
Nhưng kết quả tìm kiếm đều là những thứ không có căn cứ, không có thông tin hữu ích nào.
Cô lại mở Weibo lên, muốn xem có tài khoản ăn dưa nào có thông tin gì không, kết quả không thấy tin tức nào liên quan đến gia đình Tống Dung Tự, mà lại nhìn thấy những bức ảnh chụp lén do tài khoản marketing đăng lên, tất cả đều là những bức ảnh tối hôm qua cô tiễn Tống Dung Tự về nhà, sau đó không có hình ảnh cô đi ra nữa.
Trong phần bình luận, có người đang ăn đường, cũng có người bàn tán: “Vốn đang cảm thấy CP này có vẻ real, nhưng bọn họ không hề né tránh làm cho tui thấy có chút giả tạo, đang cố tình xào couple chăng? “
Triệu Tân Nguyệt lướt qua lướt lại rồi tắt Weibo đi, gửi tin nhắn cho Thẩm Kiều.
Wlgxdm: Thẩm Kiều, anh có biết gì về gia đình của Tống Dung Tự không?
Danh sách chương