Editor: Nguyên
Vở kịch Kỷ Khê chọn cho đêm chung kết là “Carmen”.
Trải qua ba vòng cạnh tranh sứt đầu mẻ trán, khả năng diễn xuất của cô đã tiến bộ nhiều, cũng học được rất nhiều kỹ xảo. Kể từ khi được Nguyễn Hiểu Phong hướng dẫn hai tháng trước, cô giống như đã hoàn toàn lột xác. Rõ ràng là khi quay “Chiếc áo mùa xuân” vẫn còn rất nhiều khuyết điểm, còn phóng đại cảm xúc quá mức, hơn nữa còn phụ thuộc quá nhiều vào kịch bản, mấy điểm này bây giờ cô đã cải thiện được.
Cô còn ý thức được ưu điểm hơn người của mình là khả năng sáng tạo. Sau vòng ba, Kiều Á xem được tiết mục của cô, thậm chí còn hỏi cô để tìm xem những kịch bản được cô cải biên thời đại học, tán dương cô: “Em thực sự là của quý đấy, không ngờ chị nhận tham gia chương trình này lại có thể gặp được thí sinh tốt như em. Em có năng lực, điều kiện ngoại hình cũng rất vừa ý chị, em có muốn gia nhập phòng làm việc của chị không?”
Kỷ Khê biết Nguyễn Hiểu Phong cũng mở phòng làm việc riêng nên uyển chuyển từ chối. Kiều Á cũng không để bụng, để lại danh thiếp cùng phương thức liên lạc, dặn dò cô: “Nếu em đã có hướng đi tốt cho riêng mình thì chúc mừng em, về sau nếu muốn hợp tác thì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm chị. Với cả, công chúa nhỏ, hiện tại em càng phải cố gắng nỗ lực hơn nữa, em cần phải có một đoàn đội chuyên nghiệp giúp em.”
Việc này, Kỷ Khê cũng đã nghĩ tới.
Sau khi “Chiếc áo mùa xuân” nổi lên, cùng với việc tham gia “Trăm người nhập diễn” đã làm độ hot của cô càng ngày càng tăng cao, ngoài những người mới chú ý tới cô gần đây còn có những fans cô có được từ khi mới về nước tới giờ.
Khi Kỷ Khê nhận được điện thoại liền thuận tay mở Weibo ra xem, mấy vạn tin nhắn cùng hàng triệu lượt theo dõi mới làm điện thoại đơ một lúc.
Tương tác với fans, có phương thức quảng bá phù hợp, quan hệ xã hội hiệu quả khi dư luận biến động, những điều này đều là vấn đề cấp bách Kỷ Khê cần giải quyết mà một mình cô lại không thể làm được.
Thời điểm Kỷ Khê đang suy nghĩ, Nguyễn Hiểu Phong đã gửi thư đến cho cô – một bản hợp đồng ba bên.
Ba bên ở đây là công ty của Nguyễn Hiểu Phong, Kỷ Khê và một người đại diện kim bài nổi danh như sấm bên tai trong giới giải trí, đã từng một tay nâng lên vô số minh tinh hạng nhất, hầu như những người hâm mộ giới giải trí đều biết đến cái tên này. Người này từng kí hợp đồng mười năm với một công ty, gần đây mới chuyển ra làm một mình, không ngờ đã bị Nguyễn Hiểu Phong đào được.
Hơn nữa theo bản hợp đồng này, tất cả rủi ro và nguy hiểm đều do bên phía Nguyễn Hiểu Phong chịu trách nhiệm. Kỷ Khê đọc các điều khoản, kể cả sau này cô có tai tiếng gây ảnh hưởng xấu cho công ty, cô cũng chỉ phải trả 3000 tệ phí vi phạm hợp đồng.
Kỷ Khê đã từng học qua pháp luật, cô thấy rõ được bản hợp đồng này không có bẫy nào hết, chỉ có Nguyễn Hiểu Phong tốn tâm tư trải một con đường thênh thang cho cô đi mà thôi.
Khi cô còn đang do dự, đột nhiên lại thấy một tờ giấy được Nguyễn Hiểu Phong dán phía sau hợp đồng: “Ký đi, đừng lo, ký hợp đồng này rồi thì chính là người nhà anh, sau này anh dẫn về gặp mẹ anh.”
Kỷ Khê bật cười, ký tên của mình, rồi đem hợp đồng gửi đi.
Điều cô không biết chính là khi cô còn đang bận rộn chuẩn bị cho trận chung kết, bản hợp đồng này đã đi qua tay nhiều người, đóng dấu, cuối cùng cũng có hiệu lực pháp lý. Người đại diện kim bài Trần Phong Mộc đổi tên tài khoản chứng thực thành “Người đại diện Kỷ Khê” hơn nữa tag cô vào bài viết, trực tiếp bay lên hot search.
Cùng với cái kíp nổ này còn có một loạt ảnh xuất hiện theo hai chữ “Kỷ Khê” —— ảnh cô trên sân khấu, ảnh cut từ các tiết mục, ảnh hồi bé, ảnh cô vô tình lọt vào ống kính của người khác khi đang nghỉ ngơi giữa ca làm thêm ở nước ngoài, để lộ một nụ cười hồn nhiên……
Trong một đêm tất cả mọi người đều biết tên cô, kể cả không phải người chú ý tới giới giải trí cũng sẽ thấy trong vòng bạn bè hoặc trên internet lưu truyền một tấm gif Kỷ Khê biểu diễn trên sân khấu, được cut ra từ đoạn múa trong vở diễn “Thiên nga đen” ở vòng ba, là vũ đạo đã từng bị một giám khảo chê “chẳng ra gì”.
Ai cần biết có đúng tiêu chuẩn ballet gì đó không chứ, đẹp là được rồi!
Giá trị nhan sắc của bản thân cô vô cùng tốt, là kiểu hình “yêu diễm” hiếm thấy trong giới giải trí, càng ngày càng nhiều người bị hấp dẫn, bắt đầu tìm hiểu về cô.
Fans Kỷ Khê vui mừng vì cuối cùng cũng có thể thấy ngày này, đặc biệt là những fans đã theo cô từ khi cô mới về nước. Trong đó có một phần cũng là fans của Kỷ Phân chị cô.
Dưới bài viết công bố ký hợp đồng với Kỷ Khê của Trần Phong, có một bình luận: “Lọt hố cả hai chị em nhà này rồi…… Nói thật, tôi vừa là Bánh bột* vừa là Tiểu ngư, từ khi công chúa nhỏ về nước tôi đã chú ý đến cô ấy rồi, bởi vì bọn tôi đều biết rõ Phân Phân rất yêu em gái mình. Phân Phân yêu cô ấy, chúng tôi cũng yêu cô ấy! Cô gái nhỏ đã gặp rất nhiều khó khăn rồi, vụ Lục Vực cô ấy chẳng có gì sai còn bị bọn fans nhà đấy nhục mạ, mọi người có nhớ rõ không? Mọi người mắng cô ấy là công chúa nhỏ hút máu còn nhớ rõ chứ? Cô ấy nỗ lực cố gắng, chẳng làm sai điều gì để mà phải chịu đựng các người chỉ trích vô lí như thế? Còn may bây giờ mọi chuyện kết thúc rồi! Chúc mừng Khê Khê ký hợp đồng với Trần tiểu thư! Chúc Khê Khê sau này càng ngày càng tiến lên! 】
*Bánh bột: tên fandom của Kỷ Phân
Bình luận này vẫn luôn ở trên top, theo sát bình luận này còn có bình luận đào ra quá khứ của Kỷ Khê —— lý lịch sạch đến không thể sạch hơn, từ nhỏ lớn lên trong yêu thương của người nhà, sinh ra trong gia đình nghệ thuật nên được tiếp xúc với nghệ thuật từ sớm, vì muốn theo nhạc kịch nên đã đi du học. Sau khi ra nước ngoài cũng không ăn chơi phung phí như phú nhị đại, vừa đi học vừa đi làm thêm, đã tham gia nhiều vở diễn, trải qua nhiều nguy hiểm…… Sau đó người nhà xảy ra chuyện liền về nước cố gắng kiếm tiền, làm chỉ đạo sân khấu ở nhà hát trung ương.
Còn có một nữ sinh bất ngờ bình luận: “Đúng là cô ấy rồi! Phiên dịch viên mấy tháng trước tôi nhờ phiên dịch thư gửi cho bạn trai đúng là Kỷ Khê rồi! Tôi có lịch sử giao dịch để chứng minh đây! Trời ạ! Người phiên dịch cho tôi thế mà lại là cô ấy!”
Lời nói của tài khoản này được chú ý rất nhanh, cư dân mạng cảm thấy vô cùng hứng thú tra xét hình ảnh này. Rốt cuộc thì hình ảnh có thể làm giả, muốn dựng nên hình tượng tinh thông ngoại ngữ cũng là việc dễ dàng.
Nhưng mà, làm mọi người chấn động hơn là khi tìm kiếm trên nền tảng dịch thuật không chỉ thấy lịch sử dịch thuật một lần, thậm chí còn tìm ra nhiều lần trước đó, có cả bản thảo!
Theo dữ liệu, Kỷ Khê không chỉ biết ngôn ngữ nước H, còn biết tiếng X thuộc hệ Latin, hơn nữa cả hai ngôn ngữ cô đều sử dụng ở mức độ thông thạo.
Cư dân mạng đều điên rồi: “Đây là cái kiểu nhân sinh gì thế này!”
Thực ra bọn họ khen ngợi như vậy có hơi quá sự thật. Hồi Kỷ Khê mới bắt đầu phiên dịch hoàn toàn không dễ dàng chút nào, muốn sử dụng tốt một ngôn ngữ không phải tiếng mẹ đẻ của mình thực sự vô cùng khó khăn. Khi cô học nhạc kịch, phần lớn những vở kịch kinh điển đều sử dụng tiếng H hoặc tiếng X, bởi vậy cô cần phải sử dụng thuần thục hai ngôn ngữ này, mà phiên dịch lại là cách học tập tốt nhất, cho nên kỳ thật học ngoại ngữ là điều bắt buộc đối với môn chuyên ngành của cô.
Mà Kỷ Khê thực ra cũng chỉ có thể miễn cưỡng nói vài câu, đọc lưu loát tên vở kịch và lời thoại, còn xa mới đến trình độ thông thạo.
Đối với những chuyện xảy ra gần đây, cô cũng cảm giác được. Cô biết trong những thí sinh khác có người còn giữ điện thoại, gần đây ánh mắt những người này nhìn cô cũng khác đi —— quan hệ tốt hơn một chút, còn chạy tới nhỏ giọng nói với cô: “Khê Khê, bây giờ ở bên ngoài cậu nổi lắm đó!”
Nhưng mà người nào đó, lại đang nghiến răng nghiến lợi.
Đêm trước trận chung kết, Khương Quả tức đến đập vỡ điện thoại.
Trên mạng ai cũng sôi nổi đoán kết quả đêm chung kết, tất cả đều cược Kỷ Khê giành chức vô địch. Tuy Khương Quả cũng cố gắng tuyên truyền trên mạng nhưng cuối cùng khi bỏ phiếu, cũng chỉ đứng thứ ba sau Hàn Yên.
Lúc này người đại diện của cô ta cũng xuất hiện, tận tình khuyên bảo cô ta: “Trong lòng em khó chịu thì có ích lợi gì? Muốn nổi cũng phải do số, hiện tại em cũng biết rồi đấy, có thể ký với Trần Phong Mộc, khẳng định cô ta có chống lưng, vạch xuất phát của hai người không còn ở cùng một điểm nữa rồi.”
Khương Quả oán hận nói: “Cô ta có thể có hậu đài gì chứ? Mấy tháng trước cô ta mới chỉ là một người chỉ đạo sân khấu nho nhỏ thôi. Tình huống Kỷ gia như thế, ai dám dính vào cái loại mặt hàng này! Cô ta có thể trở thành quán quân, tôi càng không cho cô ta trở thành quán quân! Tôi có thể đứng nhất hay không còn phải dựa vào giám khảo, nhưng chỉ cần tôi không phải, cô ta cũng đừng nghĩ!”
Khi diễn tập, Kỷ Khê một thân váy đỏ, dải lụa của đôi giày cao gót đỏ quấn quanh đôi chân mảnh khảnh tạo ra đường cong đẹp mắt, cả người như là phấn điêu ngọc trác*, đẹp đến mức làm người ta không rời mắt được.
*ngọc đã được chạm khắc, mài dũa.
Cô trời sinh thích hợp với vở diễn “Carmen” này, vô luận là ở đâu, như thế nào, chỉ cần cô đứng ở đó, toàn bộ sân khấu như sống lại, từng nhịp trống chậm rãi vang lên. Khi âm nhạc cất lên cũng là lúc như có một linh hồn khác sống lại trong cơ thể cô, đôi giày đỏ bước từng nhịp, phảng phất làm lay động lòng người. Tóc dài đen nhánh đong đưa, đôi mắt quyến rũ, từng đường cong, từng biểu cảm đều nói lên một điều: Cô chính là Carmen.
Phòng tập yên tĩnh lại, Nguyễn Hiểu Phong dựa vào cạnh cửa, lẳng lặng nhìn cô.
Kỷ Khê dừng lại, thở dốc, nhướng mày hỏi anh: “Em làm tốt không?”
Đây là thời điểm duy nhất họ có thể danh chính ngôn thuận nói chuyện bình thường với nhau mà không cần tránh né ánh mắt người khác.
Nguyễn Hiểu Phong cười: “Rất tốt.”
Kỷ Khê thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Em đây liền an tâm rồi.”
Cô ngồi xuống ghế, cúi người xuống cởi dây giày cao gót, bỏ băng dán trên mắt cá chân ra, đi chân trần trên mặt đất. Giọng nói mang theo tiếng vang.
“Mệt mỏi quá à.”
Nguyễn Hiểu Phong cổ vũ cô: “Cố lên, mai là ngày cuối rồi, em đã làm rất tốt.”
Kỷ Khê chỉ vào tai nghe in-ear của mình: “Em hơi hồi hộp, đeo in-ear không quen lắm, đến lúc đó em có thể nghe rõ nhạc không?”
*in-ear: tai nghe các nghệ sĩ sử dụng để có thể nghe rõ nhạc, tránh bị tiếng ồn từ khán giả làm át mất nhạc.
“Đừng sợ, có thể nghe thấy.”
Nguyễn Hiểu Phong có thể hiểu được tại sao cô không quen đeo in-ear. Diễn viên nhạc kịch không giống các diễn viên bình thường, khi diễn họ không cần đeo in-ear hay bất kì thiết bị gì khác tương tự, họ sử dụng sự phản xạ của âm thanh trong không gian và microphone đặt dưới sàn sân khấu, đem những âm thanh chân thực nhất tới tai người nghe.
Mà sân khấu của “Trăm người nhập diễn” lại không giống vậy, họ muốn đọc thoại, muốn có phối âm hậu kỳ, phải có hiệu quả ánh đèn phong phú. Nếu sân khấu giống với kết màn của “Thiên nga đen”, còn có thêm dàn nhạc đệm. Thật ra sân khâu chương trình không giống quay phim mà giống sân khấu ca nhạc hơn.
Kỷ Khê gật đầu, lộ ra nụ cười thả lỏng: “Vậy được rồi, em đi về trước, cảm ơn thầy nha.”
Nguyễn Hiểu Phong cũng gật đầu.
Hai người chỉ gặp thoáng qua.
Hôm sau, đêm chung kết đã đến. Các khán giả lục tục đến lấp đầy hội trường, ánh đèn long trọng tỏa sáng rực rỡ.
Các thí sinh đều cảm nhận được, bây giờ bọn họ đã là một phần tử được công chúng chú ý.
Tối nay trên mạng có phát sóng trực tiếp, mỗi cử chỉ, hành động đều được đều được quay lại, chương trình sử dụng các góc quay khác nhau như quay thẳng, quay từ trên cao xuống,… mà tất cả các thí sinh đều cố gắng để thể hiện hết khả năng của mình ra.
Trước đây Kỷ Khê bốc thăm thứ tự thường không tốt lắm, toàn bốc phải thứ tự gần cuối. Mà càng về sau khán giả càng mất kiên nhẫn, không tập trung vào màn biểu diễn như lúc đầu.
Nhưng hôm nay Kỷ Khê bốc trúng số 3.
Diễn đầu là Hàn Yên, cô ấy không có chút sợ sệt nào, tái diễn tiết mục tiêu biểu năm cô ấy mười bốn tuổi mới xuất đạo – đoạn độc thoại “Mộng Ngô Việt”, cảnh vai chính chết.
Màn biểu diễn này làm bùng nổ trường quay, các fans thét chói tai, vì cô ấy đã trưởng thành sau nhiều năm, vì cô ấy đã có dũng khí nhìn lại quá khứ, cho dù kỹ thuật diễn vẫn còn khuyết điểm như trước nhưng cô ấy vẫn giữ vững sơ tâm, truyền tải cảm xúc cho khán giả một cách tốt nhất có thể.
Mở màn, Hàn Yên nhận được 29000 lượt bình chọn từ người xem, mà ở hội trường có 30000 người.
Kỷ Khê theo dõi từ phía sau sân khấu, vừa reo hò vì màn biểu diễn của Hàn Yên, vừa yên lặng tự cổ vũ trong lòng, hít sâu thở đều. Cô chưa từng trải qua sự kiện nào long trọng thế này, muốn nói không hồi hộp thì là nói dối.
Diễn thứ hai là một diễn viên hạng B, dùng tài năng của mình nhận được không ít tràng vỗ tay từ khán giả , biểu hiện thậm chí còn không kém một số thí sinh hạng A!
Kỷ Khê nghe thấy bạn bè phía sau cảm thán: “Đúng là…cạnh tranh khốc liệt, đêm chung kết thật quá kích thích.”
MC tiếp tục giới thiệu: “Tiếp theo là một thí sinh mà mọi người đều đã quen với tên cô ấy rồi, sự nỗ lực nghiêm túc của cô ấy mọi người cũng đều đã nhìn thấy ——”
Kỷ Khê hoàn toàn không nghĩ tới chương trình sẽ giới thiệu theo cách này, mà cô càng không nghĩ tới là sau khi MC nói như vậy, toàn trường quay lại trăm miệng một lời hô tên cô!
Từng người hô “Khê Khê” hòa vào với nhau, phảng phất như một bức tường thành kiên cố đứng phía sau cô. Hiện tại cô đã có dũng khí, trước đó còn có một ngôi sao dẫn đường—— mà ngôi sao dẫn đường ấy đang ngồi ở ghế khách quý, dùng cặp mắt lãnh đạm đào hoa, an tĩnh nhìn cô.
Hiện tại cô không còn một mình.
Cô đi vào khung cảnh thuộc về cô, gặp được quán bar nhỏ thuộc về Carmen, có sàn nhảy, bàn ghế và âm nhạc.
Kỷ Khê từ trong bóng đêm đi ra, đón ánh sáng, chậm rãi lộ ra một nụ cười ngây thơ mà quyến rũ — với người tình nhân sĩ quan lần đầu gặp, cũng là với khán giả.
Tất cả mọi người nhịn không được hít hà một hơi, trong nháy mắt mọi người nổi da gà, bị hút vào ánh mắt yêu mị của cô.
Nhưng sau đó, lại không có âm thanh gì.
Tiếng “lạch cạch” phát ra trong bóng tối, tiếng ồn chói tai vang lên, khán giá ở hàng ghế đầu hét lên, bịt tai lại. Cùng lúc đó, in-ear của Kỷ Khê truyền đến tạp âm, rồi tắt hẳn.
Thiết bị thu âm, in-ear, toàn bộ đều hiện đèn đỏ.
Kỷ Khê muốn diễn lời thoại của mình, nhưng mà thanh âm rất nhỏ của cô bị nhấn chìm trong tiếng ồn ào, xáo trộn của hàng ngàn người, biến mất không dấu vết.
Vở kịch Kỷ Khê chọn cho đêm chung kết là “Carmen”.
Trải qua ba vòng cạnh tranh sứt đầu mẻ trán, khả năng diễn xuất của cô đã tiến bộ nhiều, cũng học được rất nhiều kỹ xảo. Kể từ khi được Nguyễn Hiểu Phong hướng dẫn hai tháng trước, cô giống như đã hoàn toàn lột xác. Rõ ràng là khi quay “Chiếc áo mùa xuân” vẫn còn rất nhiều khuyết điểm, còn phóng đại cảm xúc quá mức, hơn nữa còn phụ thuộc quá nhiều vào kịch bản, mấy điểm này bây giờ cô đã cải thiện được.
Cô còn ý thức được ưu điểm hơn người của mình là khả năng sáng tạo. Sau vòng ba, Kiều Á xem được tiết mục của cô, thậm chí còn hỏi cô để tìm xem những kịch bản được cô cải biên thời đại học, tán dương cô: “Em thực sự là của quý đấy, không ngờ chị nhận tham gia chương trình này lại có thể gặp được thí sinh tốt như em. Em có năng lực, điều kiện ngoại hình cũng rất vừa ý chị, em có muốn gia nhập phòng làm việc của chị không?”
Kỷ Khê biết Nguyễn Hiểu Phong cũng mở phòng làm việc riêng nên uyển chuyển từ chối. Kiều Á cũng không để bụng, để lại danh thiếp cùng phương thức liên lạc, dặn dò cô: “Nếu em đã có hướng đi tốt cho riêng mình thì chúc mừng em, về sau nếu muốn hợp tác thì bất cứ lúc nào cũng có thể tìm chị. Với cả, công chúa nhỏ, hiện tại em càng phải cố gắng nỗ lực hơn nữa, em cần phải có một đoàn đội chuyên nghiệp giúp em.”
Việc này, Kỷ Khê cũng đã nghĩ tới.
Sau khi “Chiếc áo mùa xuân” nổi lên, cùng với việc tham gia “Trăm người nhập diễn” đã làm độ hot của cô càng ngày càng tăng cao, ngoài những người mới chú ý tới cô gần đây còn có những fans cô có được từ khi mới về nước tới giờ.
Khi Kỷ Khê nhận được điện thoại liền thuận tay mở Weibo ra xem, mấy vạn tin nhắn cùng hàng triệu lượt theo dõi mới làm điện thoại đơ một lúc.
Tương tác với fans, có phương thức quảng bá phù hợp, quan hệ xã hội hiệu quả khi dư luận biến động, những điều này đều là vấn đề cấp bách Kỷ Khê cần giải quyết mà một mình cô lại không thể làm được.
Thời điểm Kỷ Khê đang suy nghĩ, Nguyễn Hiểu Phong đã gửi thư đến cho cô – một bản hợp đồng ba bên.
Ba bên ở đây là công ty của Nguyễn Hiểu Phong, Kỷ Khê và một người đại diện kim bài nổi danh như sấm bên tai trong giới giải trí, đã từng một tay nâng lên vô số minh tinh hạng nhất, hầu như những người hâm mộ giới giải trí đều biết đến cái tên này. Người này từng kí hợp đồng mười năm với một công ty, gần đây mới chuyển ra làm một mình, không ngờ đã bị Nguyễn Hiểu Phong đào được.
Hơn nữa theo bản hợp đồng này, tất cả rủi ro và nguy hiểm đều do bên phía Nguyễn Hiểu Phong chịu trách nhiệm. Kỷ Khê đọc các điều khoản, kể cả sau này cô có tai tiếng gây ảnh hưởng xấu cho công ty, cô cũng chỉ phải trả 3000 tệ phí vi phạm hợp đồng.
Kỷ Khê đã từng học qua pháp luật, cô thấy rõ được bản hợp đồng này không có bẫy nào hết, chỉ có Nguyễn Hiểu Phong tốn tâm tư trải một con đường thênh thang cho cô đi mà thôi.
Khi cô còn đang do dự, đột nhiên lại thấy một tờ giấy được Nguyễn Hiểu Phong dán phía sau hợp đồng: “Ký đi, đừng lo, ký hợp đồng này rồi thì chính là người nhà anh, sau này anh dẫn về gặp mẹ anh.”
Kỷ Khê bật cười, ký tên của mình, rồi đem hợp đồng gửi đi.
Điều cô không biết chính là khi cô còn đang bận rộn chuẩn bị cho trận chung kết, bản hợp đồng này đã đi qua tay nhiều người, đóng dấu, cuối cùng cũng có hiệu lực pháp lý. Người đại diện kim bài Trần Phong Mộc đổi tên tài khoản chứng thực thành “Người đại diện Kỷ Khê” hơn nữa tag cô vào bài viết, trực tiếp bay lên hot search.
Cùng với cái kíp nổ này còn có một loạt ảnh xuất hiện theo hai chữ “Kỷ Khê” —— ảnh cô trên sân khấu, ảnh cut từ các tiết mục, ảnh hồi bé, ảnh cô vô tình lọt vào ống kính của người khác khi đang nghỉ ngơi giữa ca làm thêm ở nước ngoài, để lộ một nụ cười hồn nhiên……
Trong một đêm tất cả mọi người đều biết tên cô, kể cả không phải người chú ý tới giới giải trí cũng sẽ thấy trong vòng bạn bè hoặc trên internet lưu truyền một tấm gif Kỷ Khê biểu diễn trên sân khấu, được cut ra từ đoạn múa trong vở diễn “Thiên nga đen” ở vòng ba, là vũ đạo đã từng bị một giám khảo chê “chẳng ra gì”.
Ai cần biết có đúng tiêu chuẩn ballet gì đó không chứ, đẹp là được rồi!
Giá trị nhan sắc của bản thân cô vô cùng tốt, là kiểu hình “yêu diễm” hiếm thấy trong giới giải trí, càng ngày càng nhiều người bị hấp dẫn, bắt đầu tìm hiểu về cô.
Fans Kỷ Khê vui mừng vì cuối cùng cũng có thể thấy ngày này, đặc biệt là những fans đã theo cô từ khi cô mới về nước. Trong đó có một phần cũng là fans của Kỷ Phân chị cô.
Dưới bài viết công bố ký hợp đồng với Kỷ Khê của Trần Phong, có một bình luận: “Lọt hố cả hai chị em nhà này rồi…… Nói thật, tôi vừa là Bánh bột* vừa là Tiểu ngư, từ khi công chúa nhỏ về nước tôi đã chú ý đến cô ấy rồi, bởi vì bọn tôi đều biết rõ Phân Phân rất yêu em gái mình. Phân Phân yêu cô ấy, chúng tôi cũng yêu cô ấy! Cô gái nhỏ đã gặp rất nhiều khó khăn rồi, vụ Lục Vực cô ấy chẳng có gì sai còn bị bọn fans nhà đấy nhục mạ, mọi người có nhớ rõ không? Mọi người mắng cô ấy là công chúa nhỏ hút máu còn nhớ rõ chứ? Cô ấy nỗ lực cố gắng, chẳng làm sai điều gì để mà phải chịu đựng các người chỉ trích vô lí như thế? Còn may bây giờ mọi chuyện kết thúc rồi! Chúc mừng Khê Khê ký hợp đồng với Trần tiểu thư! Chúc Khê Khê sau này càng ngày càng tiến lên! 】
*Bánh bột: tên fandom của Kỷ Phân
Bình luận này vẫn luôn ở trên top, theo sát bình luận này còn có bình luận đào ra quá khứ của Kỷ Khê —— lý lịch sạch đến không thể sạch hơn, từ nhỏ lớn lên trong yêu thương của người nhà, sinh ra trong gia đình nghệ thuật nên được tiếp xúc với nghệ thuật từ sớm, vì muốn theo nhạc kịch nên đã đi du học. Sau khi ra nước ngoài cũng không ăn chơi phung phí như phú nhị đại, vừa đi học vừa đi làm thêm, đã tham gia nhiều vở diễn, trải qua nhiều nguy hiểm…… Sau đó người nhà xảy ra chuyện liền về nước cố gắng kiếm tiền, làm chỉ đạo sân khấu ở nhà hát trung ương.
Còn có một nữ sinh bất ngờ bình luận: “Đúng là cô ấy rồi! Phiên dịch viên mấy tháng trước tôi nhờ phiên dịch thư gửi cho bạn trai đúng là Kỷ Khê rồi! Tôi có lịch sử giao dịch để chứng minh đây! Trời ạ! Người phiên dịch cho tôi thế mà lại là cô ấy!”
Lời nói của tài khoản này được chú ý rất nhanh, cư dân mạng cảm thấy vô cùng hứng thú tra xét hình ảnh này. Rốt cuộc thì hình ảnh có thể làm giả, muốn dựng nên hình tượng tinh thông ngoại ngữ cũng là việc dễ dàng.
Nhưng mà, làm mọi người chấn động hơn là khi tìm kiếm trên nền tảng dịch thuật không chỉ thấy lịch sử dịch thuật một lần, thậm chí còn tìm ra nhiều lần trước đó, có cả bản thảo!
Theo dữ liệu, Kỷ Khê không chỉ biết ngôn ngữ nước H, còn biết tiếng X thuộc hệ Latin, hơn nữa cả hai ngôn ngữ cô đều sử dụng ở mức độ thông thạo.
Cư dân mạng đều điên rồi: “Đây là cái kiểu nhân sinh gì thế này!”
Thực ra bọn họ khen ngợi như vậy có hơi quá sự thật. Hồi Kỷ Khê mới bắt đầu phiên dịch hoàn toàn không dễ dàng chút nào, muốn sử dụng tốt một ngôn ngữ không phải tiếng mẹ đẻ của mình thực sự vô cùng khó khăn. Khi cô học nhạc kịch, phần lớn những vở kịch kinh điển đều sử dụng tiếng H hoặc tiếng X, bởi vậy cô cần phải sử dụng thuần thục hai ngôn ngữ này, mà phiên dịch lại là cách học tập tốt nhất, cho nên kỳ thật học ngoại ngữ là điều bắt buộc đối với môn chuyên ngành của cô.
Mà Kỷ Khê thực ra cũng chỉ có thể miễn cưỡng nói vài câu, đọc lưu loát tên vở kịch và lời thoại, còn xa mới đến trình độ thông thạo.
Đối với những chuyện xảy ra gần đây, cô cũng cảm giác được. Cô biết trong những thí sinh khác có người còn giữ điện thoại, gần đây ánh mắt những người này nhìn cô cũng khác đi —— quan hệ tốt hơn một chút, còn chạy tới nhỏ giọng nói với cô: “Khê Khê, bây giờ ở bên ngoài cậu nổi lắm đó!”
Nhưng mà người nào đó, lại đang nghiến răng nghiến lợi.
Đêm trước trận chung kết, Khương Quả tức đến đập vỡ điện thoại.
Trên mạng ai cũng sôi nổi đoán kết quả đêm chung kết, tất cả đều cược Kỷ Khê giành chức vô địch. Tuy Khương Quả cũng cố gắng tuyên truyền trên mạng nhưng cuối cùng khi bỏ phiếu, cũng chỉ đứng thứ ba sau Hàn Yên.
Lúc này người đại diện của cô ta cũng xuất hiện, tận tình khuyên bảo cô ta: “Trong lòng em khó chịu thì có ích lợi gì? Muốn nổi cũng phải do số, hiện tại em cũng biết rồi đấy, có thể ký với Trần Phong Mộc, khẳng định cô ta có chống lưng, vạch xuất phát của hai người không còn ở cùng một điểm nữa rồi.”
Khương Quả oán hận nói: “Cô ta có thể có hậu đài gì chứ? Mấy tháng trước cô ta mới chỉ là một người chỉ đạo sân khấu nho nhỏ thôi. Tình huống Kỷ gia như thế, ai dám dính vào cái loại mặt hàng này! Cô ta có thể trở thành quán quân, tôi càng không cho cô ta trở thành quán quân! Tôi có thể đứng nhất hay không còn phải dựa vào giám khảo, nhưng chỉ cần tôi không phải, cô ta cũng đừng nghĩ!”
Khi diễn tập, Kỷ Khê một thân váy đỏ, dải lụa của đôi giày cao gót đỏ quấn quanh đôi chân mảnh khảnh tạo ra đường cong đẹp mắt, cả người như là phấn điêu ngọc trác*, đẹp đến mức làm người ta không rời mắt được.
*ngọc đã được chạm khắc, mài dũa.
Cô trời sinh thích hợp với vở diễn “Carmen” này, vô luận là ở đâu, như thế nào, chỉ cần cô đứng ở đó, toàn bộ sân khấu như sống lại, từng nhịp trống chậm rãi vang lên. Khi âm nhạc cất lên cũng là lúc như có một linh hồn khác sống lại trong cơ thể cô, đôi giày đỏ bước từng nhịp, phảng phất làm lay động lòng người. Tóc dài đen nhánh đong đưa, đôi mắt quyến rũ, từng đường cong, từng biểu cảm đều nói lên một điều: Cô chính là Carmen.
Phòng tập yên tĩnh lại, Nguyễn Hiểu Phong dựa vào cạnh cửa, lẳng lặng nhìn cô.
Kỷ Khê dừng lại, thở dốc, nhướng mày hỏi anh: “Em làm tốt không?”
Đây là thời điểm duy nhất họ có thể danh chính ngôn thuận nói chuyện bình thường với nhau mà không cần tránh né ánh mắt người khác.
Nguyễn Hiểu Phong cười: “Rất tốt.”
Kỷ Khê thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Em đây liền an tâm rồi.”
Cô ngồi xuống ghế, cúi người xuống cởi dây giày cao gót, bỏ băng dán trên mắt cá chân ra, đi chân trần trên mặt đất. Giọng nói mang theo tiếng vang.
“Mệt mỏi quá à.”
Nguyễn Hiểu Phong cổ vũ cô: “Cố lên, mai là ngày cuối rồi, em đã làm rất tốt.”
Kỷ Khê chỉ vào tai nghe in-ear của mình: “Em hơi hồi hộp, đeo in-ear không quen lắm, đến lúc đó em có thể nghe rõ nhạc không?”
*in-ear: tai nghe các nghệ sĩ sử dụng để có thể nghe rõ nhạc, tránh bị tiếng ồn từ khán giả làm át mất nhạc.
“Đừng sợ, có thể nghe thấy.”
Nguyễn Hiểu Phong có thể hiểu được tại sao cô không quen đeo in-ear. Diễn viên nhạc kịch không giống các diễn viên bình thường, khi diễn họ không cần đeo in-ear hay bất kì thiết bị gì khác tương tự, họ sử dụng sự phản xạ của âm thanh trong không gian và microphone đặt dưới sàn sân khấu, đem những âm thanh chân thực nhất tới tai người nghe.
Mà sân khấu của “Trăm người nhập diễn” lại không giống vậy, họ muốn đọc thoại, muốn có phối âm hậu kỳ, phải có hiệu quả ánh đèn phong phú. Nếu sân khấu giống với kết màn của “Thiên nga đen”, còn có thêm dàn nhạc đệm. Thật ra sân khâu chương trình không giống quay phim mà giống sân khấu ca nhạc hơn.
Kỷ Khê gật đầu, lộ ra nụ cười thả lỏng: “Vậy được rồi, em đi về trước, cảm ơn thầy nha.”
Nguyễn Hiểu Phong cũng gật đầu.
Hai người chỉ gặp thoáng qua.
Hôm sau, đêm chung kết đã đến. Các khán giả lục tục đến lấp đầy hội trường, ánh đèn long trọng tỏa sáng rực rỡ.
Các thí sinh đều cảm nhận được, bây giờ bọn họ đã là một phần tử được công chúng chú ý.
Tối nay trên mạng có phát sóng trực tiếp, mỗi cử chỉ, hành động đều được đều được quay lại, chương trình sử dụng các góc quay khác nhau như quay thẳng, quay từ trên cao xuống,… mà tất cả các thí sinh đều cố gắng để thể hiện hết khả năng của mình ra.
Trước đây Kỷ Khê bốc thăm thứ tự thường không tốt lắm, toàn bốc phải thứ tự gần cuối. Mà càng về sau khán giả càng mất kiên nhẫn, không tập trung vào màn biểu diễn như lúc đầu.
Nhưng hôm nay Kỷ Khê bốc trúng số 3.
Diễn đầu là Hàn Yên, cô ấy không có chút sợ sệt nào, tái diễn tiết mục tiêu biểu năm cô ấy mười bốn tuổi mới xuất đạo – đoạn độc thoại “Mộng Ngô Việt”, cảnh vai chính chết.
Màn biểu diễn này làm bùng nổ trường quay, các fans thét chói tai, vì cô ấy đã trưởng thành sau nhiều năm, vì cô ấy đã có dũng khí nhìn lại quá khứ, cho dù kỹ thuật diễn vẫn còn khuyết điểm như trước nhưng cô ấy vẫn giữ vững sơ tâm, truyền tải cảm xúc cho khán giả một cách tốt nhất có thể.
Mở màn, Hàn Yên nhận được 29000 lượt bình chọn từ người xem, mà ở hội trường có 30000 người.
Kỷ Khê theo dõi từ phía sau sân khấu, vừa reo hò vì màn biểu diễn của Hàn Yên, vừa yên lặng tự cổ vũ trong lòng, hít sâu thở đều. Cô chưa từng trải qua sự kiện nào long trọng thế này, muốn nói không hồi hộp thì là nói dối.
Diễn thứ hai là một diễn viên hạng B, dùng tài năng của mình nhận được không ít tràng vỗ tay từ khán giả , biểu hiện thậm chí còn không kém một số thí sinh hạng A!
Kỷ Khê nghe thấy bạn bè phía sau cảm thán: “Đúng là…cạnh tranh khốc liệt, đêm chung kết thật quá kích thích.”
MC tiếp tục giới thiệu: “Tiếp theo là một thí sinh mà mọi người đều đã quen với tên cô ấy rồi, sự nỗ lực nghiêm túc của cô ấy mọi người cũng đều đã nhìn thấy ——”
Kỷ Khê hoàn toàn không nghĩ tới chương trình sẽ giới thiệu theo cách này, mà cô càng không nghĩ tới là sau khi MC nói như vậy, toàn trường quay lại trăm miệng một lời hô tên cô!
Từng người hô “Khê Khê” hòa vào với nhau, phảng phất như một bức tường thành kiên cố đứng phía sau cô. Hiện tại cô đã có dũng khí, trước đó còn có một ngôi sao dẫn đường—— mà ngôi sao dẫn đường ấy đang ngồi ở ghế khách quý, dùng cặp mắt lãnh đạm đào hoa, an tĩnh nhìn cô.
Hiện tại cô không còn một mình.
Cô đi vào khung cảnh thuộc về cô, gặp được quán bar nhỏ thuộc về Carmen, có sàn nhảy, bàn ghế và âm nhạc.
Kỷ Khê từ trong bóng đêm đi ra, đón ánh sáng, chậm rãi lộ ra một nụ cười ngây thơ mà quyến rũ — với người tình nhân sĩ quan lần đầu gặp, cũng là với khán giả.
Tất cả mọi người nhịn không được hít hà một hơi, trong nháy mắt mọi người nổi da gà, bị hút vào ánh mắt yêu mị của cô.
Nhưng sau đó, lại không có âm thanh gì.
Tiếng “lạch cạch” phát ra trong bóng tối, tiếng ồn chói tai vang lên, khán giá ở hàng ghế đầu hét lên, bịt tai lại. Cùng lúc đó, in-ear của Kỷ Khê truyền đến tạp âm, rồi tắt hẳn.
Thiết bị thu âm, in-ear, toàn bộ đều hiện đèn đỏ.
Kỷ Khê muốn diễn lời thoại của mình, nhưng mà thanh âm rất nhỏ của cô bị nhấn chìm trong tiếng ồn ào, xáo trộn của hàng ngàn người, biến mất không dấu vết.
Danh sách chương