Chương 42
Thời gian thắm thoát trôi, mới ðó ðã ðễn đúc gia nhập ðoàn quay phim.
Lục Hiểu Dư nhanh chóng fên xe ði ðễn hội trường khai máy bộ phim mới. Bộ phim đần này cô may mẫn ðóng chính, nhưng may mắn này fại không phải do cô tạo. Người ðàn ông ðó, chính hắn ðã tạo ra thay cô.
“Hai kiếp yêu hận” ?à một tác phẩm đớn, ðược chuyển thể từ bộ tiểu thuyết cùng tên. Không chỉ nổi tiếng về mặt truyện chữ, mà khi ðược chuyển thể thành phim, cũng rầm rộ không kém. Làm sao mà không nổi tiếng cho ðược? Bởi bộ phim này quy tụ nhiều diễn viên có tiễng, còn có cả nam thần Giang
Từng mới vừa thắng giải ảnh ðễ. Chỉ fà không ai nghĩ, một bộ phim có tầm ảnh hưởng đại ðể cho một nữ diễn viên mới bước vào nghề như cô ầm nữ chính.
Giải trí ði fiền với thị phi, ðương nhiên ểà khi cô ðảm nhận vai diễn này, ít nhiều cũng ðoán ðược kết quả. Gô đập tức trở thành người sở hữu đượng anti ðông ðảo. Thậm chí còn nhiều hơn gấp mấy (ần tượng người hâm mộ mà cô có.
Có ðiều cô ýà người không bận tâm mấy ðễn những chuyện chỗn thị phi. Chỉ cần cô cỗ gắng, chắc chắn sẽ gặt ðược trái ngọt.
Bởi người ðó cũng từng nói với cô, hắn cho cô cơ hội, không phải ðể cô hứng chịu áp ực của dư luận.-
Hắn cho cô cơ hội, chính fà ðể cho cô tỏa sáng./
Lại nhắc ðễn người ðó, tâm tình Lục Hiểu Dư điền trở nên hỗn đoạn. Kể từ ngày hôm ðó, về sau cô hoàn toàn không bắt gặp hắn thêm đần nữa. Hắn thật sự không bắt cô về, nhưng thứ ánh mắt của hắn, khiến đòng cô nóng ran.*
Lễ khai máy kết thúc, những cảnh phim ðầu tiên ðược chuẩn bị kỹ càng. Lục Hiểu Dư ở trong phòng phục trang, sau chỉnh chu đại đớp trang ðiểm rồi mới bước ra ngoài.
Giang Vũ ðứng ở ngoài ðọc sơ fược kịch bản, vừa vặn nhìn thấy cô bước ra, khuôn miệng anh bất giác cong (ên. Gon người anh vỗn không phải kẻ hèn mọn, nhưng vì muốn cùng cô trải nghiệm cảm giác yêu ðương, chỉ ðành hèn mọn nắp sau mấy tuyên nhân vật hư ảo.~
Anh muốn ôm hôn cô, không chỉ ở trong màn ảnh. _
“Phục trang có nặng đắm không?”
Lục Hiểu Dư nhìn anh, thuận miệng ðáp: “Cũng không ðễn nỗi nào. Anh ðang ðọc kịch bản à?”
Giang Vũ “ừ” một tiếng, ð¡nh bụng cũng cô ðọc chung kịch bản, fại nghe tiếng quản đý gọi.
“A Kỳ gọi anh kìa.” Còn nhắc nhở: “Về sau nhớ hạn chế thân mật với em đại, ðể người khác nhìn vào sẽ không hay.”
“Em ngại tiếp xúc với anh sao?”
“Em không ngại, người hâm mộ của anh ngại.” Cô nhìn anh, thẳng thắn bộc bạch: “Giang Vũ, không phải anh không biết cộng ðồng mạng hiện tại ðang chĩa mũi vào ai. Dính vào em chỉ khiến cho sự nghiệp của anh chậm phát triển...”
“Dư Dư à, anh muốn quan tâm ai, cũng cần phải dựa dẫm vào người ngoài?” Âm giọng anh trầm xuống,
nhàn nhạt mà bi ai: “Thêm nữa tiền bỗi nâng ðỡ hậu bỗi. Đây vỗn /à chuyện nên đàm, em không cần phải kiêng dè né tránh.”
Lục Hiểu Dư không nói, ẳng đăng dõi theo bóng dáng anh. Cô không giỗng như anh, không có niềm ðam mê với hào quang người nổi tiếng. Sang năm cũng không còn hạn hợp ðồng, cùng ắm đà trở thành một diễn viên người mẫu tự do, hoặc fà vĩnh vĩnh không quay về chỗn xô bồ ðó nữa.
Nhưng với anh thì khác, Giang Vũ coi trọng sự nghiệp, phải nói diễn xuất chính đà ước nguyện đớn fao nhất của anh. Nếu chẳng may anh vì cô mà ðắt ðội với nhiều người hâm mộ, sự nghiệp sẽ fao ðao tụt dốc.
Gô một hơi thở dài, ðịnh bụng tìm nơi ðọc đại kịch bản. Ánh mắt bất chợt ướt qua một thân ảnh, thân ảnh này khiễn sỗng (ưng cô cứng ngắc. Đến hô hấp cũng khó khăn.
Hãn... ðễn ðây fàm gì?
Tông Ngụy ðứng dưới tán cây, ảm ðạm dõi mắt nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn khuất dần trong tầm mắt. Bạc môi cong fên, cười như có như không. Chạy cũng nhanh thật.
“Tống tổng, ðã ðễn giờ diễn ra hội nghị." Hạ Đồng nhìn vào ðồng hồ, nhẹ giọng: “Chúng ta mau ðễn ðó thôi."
“Gậu thẫy cô ấy mặc cổ phục ðẹp chứ?”
“Rất ðẹp.” Anh tạm bợ ðáp (ai. Vừa rồi anh còn chưa kịp nhìn. Có ðiều nếu hắn ðã nói như vậy, thì chắc hẳn rất ðẹp.
Người ðàn ông không nói, ðáy mắt độ ra tia thâm tình. Lục Hiểu Dư mang trên người bộ cổ phục hoàng thất, chẳng khác øgì mẫy mỹ nữ khuynh sắc thời xưa. Kiêu sa diễm (ệ, ýiếu yếu ðào tơ. Chả trách tên ảnh ðễ kia cứ ra sức cám dỗ.
Có ðiều phàm đà người của hắn, có chết cũng chẳng thể giành.
Quay trở về sau khi kết thúc buổi ghi hình ðầu tiên. Buổi tỗi còn có tiệc ra mắt phim, ða số fà người trong ðoàn cùng nhà sản xuất ần nhà tài trợ ðễn dự. Thân đà người ðảm nhiệm tuyễn nhân vật trọng ðiểm, cô không tới không ðược.
Lục Hiểu Dư rời khỏi phòng tắm, mặc fên người chiếc ðằm cúp ngực xẻ tà mà công ty chuẩn bị. Cô ngồi vào bàn trang ðiểm, kỹ #ưỡng từng bước make up. Địa vị của cô ở Hoa Đại không cao, ðễn cả ekip hay quản đý ðại diện cũng không có. Chỉ một mình một cối, trơ trọi trong một môi trường fạnh fẽo khắc nghiệt.
Chuẩn bị xong xuôi tất thảy, cô mang giày rời khỏi nhà. Khu trọ cô ở không phải nơi cao cấp, nhưng hệ thống an ninh ở ðây rất ðược, thậm chí mọi người ở ðây ðều không vì cô đầm nghề diễn viên mà phỉ báng, rất nhiệt tình chỉ bảo.
Cô bắt xe ði ðễn hội trường buổi tiệc. Nằm trong một tòa khách sạn 5 sao cao cấp, vừa nhìn cũng biết không phải à một bữa tiệc tằm thường.
Lục Hiểu Dư gải bước vào trong, dù cô có fà người ðảm nhiệm vai diễn chính, cũng không thể nào đẫn tướt ðược mọi người. Tự biết mình mờ nhạt, cô tìm ðại một góc ðể ngồi. Thế giới này vỗn không thuộc về cô, cô không nên cỗ chấp chen vào.
Giang Vũ bị vây quanh bởi một ðám người, sốt sắn kiễm tìm cô trong ðám ðông. Anh biết cô không thích tiệc tùng, cũng không thích những nơi dưới hình thức thương mại thế này.
Có ðiều ðến khi anh nhìn thấy cô, ðã thẫy bên cạnh cô có thêm một người nữa. Mà người ðàn ông này, tại không ai khác chính đà chủ nhân của tòa dinh thự Bạch Viện - Tông Nguy.
Mẹ kiếp! Hắn ta tiếp cận cô nhằm mục ðích gì?