Thành thị, 2019.
“Số mình thật là khổ quá a.”
“Chính là thế!”
“Thật sự là rất khổ a.”
“Đúng vậy.”
“Câm miệng!”
Một giọng nữ sắc bén vang lên, đánh gãy oán giận của đôi tình nhân.
Vốn có thể hẹn hò vào cuối tuần, kết quả lại biến thành cu li của chị gái.
Phương Hiển Nhan, chị gái của Phương Triển Nhan đột nhiên hứng lên muốn sửa chữa phòng ở, cô đã ký hẹn với công ty thiết kế, nhưng trước khi sửa sang lại, cần đem đồ đạc trong nhà chuyển đi.
Trình Nhược Ngôn, người yêu của Phương Triển Nhan, chị gái của cậu là Trình Nhược Ngữ ở ngay bên trên nhà Phương Hiểu Nhan, thập phần thuận tiện, vì thế hai cậu em đành phải bỏ thời gian hẹn hò để tới giúp chị gái chuyển đồ.
“Nặng quá!”
“Nặng cái gì, thật vô dụng.”
“Này, chị già, chị tới bê thử xem.”
“Chị mi bê được còn cần mi sao?”
Chị già vĩnh viễn là người chiến thắng.
Trước khi cho đội đến sửa chữa, công ty thiết kế cho người đến.
Vừa thấy kiến trúc sư đó, Phương Hiểu Nhan cùng Trình Nhược Ngữ nhất thời sửng sốt.
Rất tuấn tú nha.
Kiến trúc sư tầm hai tám hai chín tuổi, trên người lộ ra vài phần khí chất của học sinh, mặc áo sơ mi cộc tay màu xám, quần ka ki, tóc đen mắt đen, khuôn mặt tuấn lãng, mỗi khi cười, hàm răng trắng với một chiếc răng khểnh làm nổi thêm làn da rám nắng, làm cho người ta có cảm giác thực ấm áp.
Người này mang theo một đội nhân viên, tuy nhìn mấy nhân viên đó thể trạng có vẻ hơn y nhưng không dám cãi bất cứ mệnh lệnh nào của y.
Giống như là sư tử nhỏ dẫn theo một đám cừu to.
Lịch sự đưa danh thiếp, Phương Hiểu Nhan cúi đầu xem.
Tằng Tử Khiêm. Phương Hiểu Nhan và Trình Nhược Ngữ bắt đầu nói thầm sau lưng Tằng kiến trúc sư.
Bắt đầu chính thức vào việc sửa sang.
Phương Triển Nhan chỉ sợ chị gái nhà mình muốn làm giá sách bốn phía trên tường, còn muốn làm thêm cửa sổ, nhưng không phải thế. Cô chỉ yêu cầu làm mới vách tường, thay đổi một số gia cụ, làm lại hệ thống dây điện, tạo hình cổ kính một chút.
Còn tưởng chị sẽ đại động một phen, chỉ có thế này thực sự là vạn hạnh.
Đợi cho cả công trình gần hoàn thành, Trình Nhược Ngôn đề nghị với Phương Triển Nhan tìm một công ty dọn dẹp vệ sinh đến, vì nhà vừa sửa sang xong, nhiều bụi bặm, không thể ở ngay được.
Biết chị gái sẽ ở nhà chị của Trình Nhược Ngôn, Phương Triển Nhan thầm nghĩ: ‘Không thành vấn đề, để ta tự mình dọn dẹp cũng không sao, chỉ cần đừng quấy rầy ta với Nhược Ngôn là được.’
Phương Triển Nhan xem quảng cáo trên Internet, tìm được một công ty không tồi.
“Di, mi đột nhiên tốt thế?” – Nhìn thấy em trai lấy hợp đồng tới, Phương Hiểu Nhan có điểm kinh ngạc.
“Là chủ ý của Nhược Ngôn.”
Phương Hiểu Nhan hừ nhẹ một tiếng, múa bộ móng tay mới được bảo dưỡng trước mặt em trai: “Chị đây biết ngay là mi không tốt như vậy, hừ, nếu mi không chăm lo cho chị đây, chị sẽ đi làm chị của Nhược Ngôn.”
Chị thân mến, hiện tại không phải bà chị đang là chị của Nhược Ngôn sao? Nhược Ngôn chính là… báo hoa nhỏ của em giai chị đấy.
Công ty kiến trúc còn chưa đi, công ty vệ sinh đã cử người đến xem xét hoàn cảnh.
Nhìn thấy quản lý của công ty vệ sinh, Phương gia cùng Trình gia tỷ đệ đều sửng sốt một chút…..
Nam nhân kia mặc quần áo lao động màu lam, đầu đội mũ bảo hiểm, làn da rám nắng, lông mày rậm, một đôi mắt to, đen, hai mắt hữu thần sáng ngời, tuấn lãng phi phàm, khí chất trầm ổn nội liễm.
Hắn lạnh lùng, giới thiệu vô cùng đơn giản: “Đinh Lỗi.”
Sau đó liền mang nhóm đồng sự vào các phòng xem xét, sắp xếp dụng cụ cần thiết để làm việc.
Phương Triển Nhan chỉ có bề ngoài khốc, nhưng bên trong thực chất là cục cưng bạch dương cũng sẽ có lúc thoát tuyến. Còn Đinh Lỗi này, là khốc thật sự, chắc sẽ không có lúc nào thoát tuyến.
Bất quá nghe đệ đệ nói, có một kiểm quan cũng vô cùng khốc.
Không biết hai người bọn họ gặp nhau, ai lợi hại hơn.
Sau lưng, Phương Hiểu Nhan cùng Trình Nhược Ngữ lại bắt đầu thì thầm đủ loại về Đinh Lỗi.
Sửa sang nhà xong xuôi, Tằng Tử Khiêm mang hóa đơn đến, thỉnh Phương Hiểu Nhan kí tên.
Ngay khi Tằng Tử Khiêm sắp sửa rời đi, Đinh Lỗi mang theo người đến bắt đầu công việc.
Hai người mặt đối mặt, Đinh Lỗi sửng sốt: “Anh….”
Tằng Tử Khiêm mím môi, ánh mắt lướt qua Đinh Lỗi, cái gì cũng không nói.
Hai người chỉ gặp thoáng qua.
Một màn ngắn ngủn này cũng khiến Phương gia và Trình gia tỷ đệ mắt sáng rực rỡ.
Có-vấn-đề! Bọn họ nhất định biết nhau, tựa hồ còn có quan hệ gì đó, một người không thèm để ý tới người kia.
Phương Triển Nhan âm thầm cao hứng, một đôi này chỉ sợ đủ cho hai bà chị YY một trận, không tới làm phiền mình với Nhược Ngôn.
Quả nhiên một thời gian sau, Phương Hiểu Nhan với Trình Nhược Ngữ không thiếu đề tài thảo luận.
~~~~~~Toàn văn hoàn~~~~~~
“Số mình thật là khổ quá a.”
“Chính là thế!”
“Thật sự là rất khổ a.”
“Đúng vậy.”
“Câm miệng!”
Một giọng nữ sắc bén vang lên, đánh gãy oán giận của đôi tình nhân.
Vốn có thể hẹn hò vào cuối tuần, kết quả lại biến thành cu li của chị gái.
Phương Hiển Nhan, chị gái của Phương Triển Nhan đột nhiên hứng lên muốn sửa chữa phòng ở, cô đã ký hẹn với công ty thiết kế, nhưng trước khi sửa sang lại, cần đem đồ đạc trong nhà chuyển đi.
Trình Nhược Ngôn, người yêu của Phương Triển Nhan, chị gái của cậu là Trình Nhược Ngữ ở ngay bên trên nhà Phương Hiểu Nhan, thập phần thuận tiện, vì thế hai cậu em đành phải bỏ thời gian hẹn hò để tới giúp chị gái chuyển đồ.
“Nặng quá!”
“Nặng cái gì, thật vô dụng.”
“Này, chị già, chị tới bê thử xem.”
“Chị mi bê được còn cần mi sao?”
Chị già vĩnh viễn là người chiến thắng.
Trước khi cho đội đến sửa chữa, công ty thiết kế cho người đến.
Vừa thấy kiến trúc sư đó, Phương Hiểu Nhan cùng Trình Nhược Ngữ nhất thời sửng sốt.
Rất tuấn tú nha.
Kiến trúc sư tầm hai tám hai chín tuổi, trên người lộ ra vài phần khí chất của học sinh, mặc áo sơ mi cộc tay màu xám, quần ka ki, tóc đen mắt đen, khuôn mặt tuấn lãng, mỗi khi cười, hàm răng trắng với một chiếc răng khểnh làm nổi thêm làn da rám nắng, làm cho người ta có cảm giác thực ấm áp.
Người này mang theo một đội nhân viên, tuy nhìn mấy nhân viên đó thể trạng có vẻ hơn y nhưng không dám cãi bất cứ mệnh lệnh nào của y.
Giống như là sư tử nhỏ dẫn theo một đám cừu to.
Lịch sự đưa danh thiếp, Phương Hiểu Nhan cúi đầu xem.
Tằng Tử Khiêm. Phương Hiểu Nhan và Trình Nhược Ngữ bắt đầu nói thầm sau lưng Tằng kiến trúc sư.
Bắt đầu chính thức vào việc sửa sang.
Phương Triển Nhan chỉ sợ chị gái nhà mình muốn làm giá sách bốn phía trên tường, còn muốn làm thêm cửa sổ, nhưng không phải thế. Cô chỉ yêu cầu làm mới vách tường, thay đổi một số gia cụ, làm lại hệ thống dây điện, tạo hình cổ kính một chút.
Còn tưởng chị sẽ đại động một phen, chỉ có thế này thực sự là vạn hạnh.
Đợi cho cả công trình gần hoàn thành, Trình Nhược Ngôn đề nghị với Phương Triển Nhan tìm một công ty dọn dẹp vệ sinh đến, vì nhà vừa sửa sang xong, nhiều bụi bặm, không thể ở ngay được.
Biết chị gái sẽ ở nhà chị của Trình Nhược Ngôn, Phương Triển Nhan thầm nghĩ: ‘Không thành vấn đề, để ta tự mình dọn dẹp cũng không sao, chỉ cần đừng quấy rầy ta với Nhược Ngôn là được.’
Phương Triển Nhan xem quảng cáo trên Internet, tìm được một công ty không tồi.
“Di, mi đột nhiên tốt thế?” – Nhìn thấy em trai lấy hợp đồng tới, Phương Hiểu Nhan có điểm kinh ngạc.
“Là chủ ý của Nhược Ngôn.”
Phương Hiểu Nhan hừ nhẹ một tiếng, múa bộ móng tay mới được bảo dưỡng trước mặt em trai: “Chị đây biết ngay là mi không tốt như vậy, hừ, nếu mi không chăm lo cho chị đây, chị sẽ đi làm chị của Nhược Ngôn.”
Chị thân mến, hiện tại không phải bà chị đang là chị của Nhược Ngôn sao? Nhược Ngôn chính là… báo hoa nhỏ của em giai chị đấy.
Công ty kiến trúc còn chưa đi, công ty vệ sinh đã cử người đến xem xét hoàn cảnh.
Nhìn thấy quản lý của công ty vệ sinh, Phương gia cùng Trình gia tỷ đệ đều sửng sốt một chút…..
Nam nhân kia mặc quần áo lao động màu lam, đầu đội mũ bảo hiểm, làn da rám nắng, lông mày rậm, một đôi mắt to, đen, hai mắt hữu thần sáng ngời, tuấn lãng phi phàm, khí chất trầm ổn nội liễm.
Hắn lạnh lùng, giới thiệu vô cùng đơn giản: “Đinh Lỗi.”
Sau đó liền mang nhóm đồng sự vào các phòng xem xét, sắp xếp dụng cụ cần thiết để làm việc.
Phương Triển Nhan chỉ có bề ngoài khốc, nhưng bên trong thực chất là cục cưng bạch dương cũng sẽ có lúc thoát tuyến. Còn Đinh Lỗi này, là khốc thật sự, chắc sẽ không có lúc nào thoát tuyến.
Bất quá nghe đệ đệ nói, có một kiểm quan cũng vô cùng khốc.
Không biết hai người bọn họ gặp nhau, ai lợi hại hơn.
Sau lưng, Phương Hiểu Nhan cùng Trình Nhược Ngữ lại bắt đầu thì thầm đủ loại về Đinh Lỗi.
Sửa sang nhà xong xuôi, Tằng Tử Khiêm mang hóa đơn đến, thỉnh Phương Hiểu Nhan kí tên.
Ngay khi Tằng Tử Khiêm sắp sửa rời đi, Đinh Lỗi mang theo người đến bắt đầu công việc.
Hai người mặt đối mặt, Đinh Lỗi sửng sốt: “Anh….”
Tằng Tử Khiêm mím môi, ánh mắt lướt qua Đinh Lỗi, cái gì cũng không nói.
Hai người chỉ gặp thoáng qua.
Một màn ngắn ngủn này cũng khiến Phương gia và Trình gia tỷ đệ mắt sáng rực rỡ.
Có-vấn-đề! Bọn họ nhất định biết nhau, tựa hồ còn có quan hệ gì đó, một người không thèm để ý tới người kia.
Phương Triển Nhan âm thầm cao hứng, một đôi này chỉ sợ đủ cho hai bà chị YY một trận, không tới làm phiền mình với Nhược Ngôn.
Quả nhiên một thời gian sau, Phương Hiểu Nhan với Trình Nhược Ngữ không thiếu đề tài thảo luận.
~~~~~~Toàn văn hoàn~~~~~~
Danh sách chương