[Hệ thống] Sau một trận chiến gian khổ kịch liệt, phản quân Dị nhân đã giành được thắng lợi cuối cùng!
[Phản quân Dị nhân] Mangosteen: GG
[Viện quân Dị nhân] Gu□□a: GG
Bên này, Lăng Mông lại đeo tai nghe lên, tim đập thình thịch kịch liệt còn chưa kịp bình phục, nhìn thấy hai người nói lời kết trận hời hợt chẳng ra đâu vào đâu như thế, tất nhiên là cậu cảm thấy không hài lòng rồi.
– Gì mà GG vậy mấy ba, lẽ ra phải nói là “Anh đã trưởng thành và mạnh mẽ lên rồi, nhưng baba vẫn là baba” chứ.
[Dù đang làm bình luận viên nhưng Chanh baba vẫn cứ là Chanh baba.]
[Câu này chỉ có thể đợi cậu với Mang Thần hợp thể rồi mới nói được.]
[Chanh baba bình luận siêu cuồng nhiệt! Mấy giây cuối cùng ngộ còn nhảy cẫng cả lên!]
[Tui có thể nói lúc hết trận Chanh baba kích động hôn màn hình tui cũng hung hăng hôn mèo nhà tui một cái sao 23333 bây giờ mồm đầy lông mèo.]
[Ai bảo đằng ấy hôn mèo làm quái gì, có thể hôn màn hình mà. Thế chả phải giống như đang cách màn hình hôn Chanh baba sao?]
[Đằng ấy bị n-g-u đúng không, Chanh baba nhà người ta có hôn màn hình đâu, rõ ràng là đang hôn Mang Thần chứ bộ. Nếu Chanh baba mà ở đó tui dám cá nụ hôn này là hôn lên mặt Mang Thần luôn.]
Đối với các bình luận suy diễn quá đáng chạy ngang màn hình, Lăng Mông đã sớm mở ra đại pháp “mắt không thấy tâm không phiền” rồi. Cổ họng cậu bây giờ khô khốc, Lăng Mông liền uống một hơi cạn luôn 500ml nước.
Trên màn hình, thống kê kết quả trận đấu đã xong, hai tuyển thủ trở lại phòng riêng. Đan Trúc đang chuẩn nói cảm ơn đã nhường khiêm tốn các kiểu thì màn hình đã nhảy ra một dòng chữ:
[Phòng] Gu□□a: Cậu muốn đánh chuyên nghiệp không? [Phòng] Mangosteen: Xin lỗi, tạm thời không nghĩ đến chuyện này.
[Phòng] Gu□□a: Ờ.
[Hệ thống] Gu□□a đã rời khỏi phòng.
Nhìn chung thì trong cả trận đấu vừa rồi, chiến đấu kịch liệt, thế cục giằng co, cao trào liên tiếp nổ ra, kết quả kinh tâm động phách, cuối cùng lại bị chấm dứt một cách nhanh chóng như thế này đây. Gu□□a thần bí vẫn ít lời lạnh lùng như cũ, chỉ lưu lại cho khán giả bóng lưng tuy bại nhưng vinh.
Lăng Mông rùng mình một cái, thì ra Gu□□a thực sự là tuyển thủ chuyên nghiệp, Đan Trúc thế mà lại đánh thắng dân chuyên. Dù rằng cậu không phải là người đối chiến, nhưng Lăng Mông cảm thấy cậu có thể ra ngoài khoe cả năm.
– Xem một trận kịch liệt như vậy coi bộ cả nhà đều sẽ mệt mỏi rồi đúng hông? Vậy hôm nay nghỉ sớm chút nha, tui off đây, chào cả nhà.
Nói xong Lăng Mông gấp rút đóng cửa sổ live stream ngay và luôn, để lại một bầy cư dân mạng vẫn chưa đủ thỏa mãn ngồi trơ mắt há mỏ trước màn hình live stream tối đen.
[Ai bảo tụi này mệt? Tụi này còn dư sức xem thêm ba trăm hiệp nữa nhá.]
[Tui còn tưởng Mang Thần thắng trận, Chanh baba ít ra cũng phải hát được một bài chớ.]
[Streamer? Hề lố ô? Streamer ơi cậu ở đâu?]
[Phản quân Dị nhân] Mangosteen: GG
[Viện quân Dị nhân] Gu□□a: GG
Bên này, Lăng Mông lại đeo tai nghe lên, tim đập thình thịch kịch liệt còn chưa kịp bình phục, nhìn thấy hai người nói lời kết trận hời hợt chẳng ra đâu vào đâu như thế, tất nhiên là cậu cảm thấy không hài lòng rồi.
– Gì mà GG vậy mấy ba, lẽ ra phải nói là “Anh đã trưởng thành và mạnh mẽ lên rồi, nhưng baba vẫn là baba” chứ.
[Dù đang làm bình luận viên nhưng Chanh baba vẫn cứ là Chanh baba.]
[Câu này chỉ có thể đợi cậu với Mang Thần hợp thể rồi mới nói được.]
[Chanh baba bình luận siêu cuồng nhiệt! Mấy giây cuối cùng ngộ còn nhảy cẫng cả lên!]
[Tui có thể nói lúc hết trận Chanh baba kích động hôn màn hình tui cũng hung hăng hôn mèo nhà tui một cái sao 23333 bây giờ mồm đầy lông mèo.]
[Ai bảo đằng ấy hôn mèo làm quái gì, có thể hôn màn hình mà. Thế chả phải giống như đang cách màn hình hôn Chanh baba sao?]
[Đằng ấy bị n-g-u đúng không, Chanh baba nhà người ta có hôn màn hình đâu, rõ ràng là đang hôn Mang Thần chứ bộ. Nếu Chanh baba mà ở đó tui dám cá nụ hôn này là hôn lên mặt Mang Thần luôn.]
Đối với các bình luận suy diễn quá đáng chạy ngang màn hình, Lăng Mông đã sớm mở ra đại pháp “mắt không thấy tâm không phiền” rồi. Cổ họng cậu bây giờ khô khốc, Lăng Mông liền uống một hơi cạn luôn 500ml nước.
Trên màn hình, thống kê kết quả trận đấu đã xong, hai tuyển thủ trở lại phòng riêng. Đan Trúc đang chuẩn nói cảm ơn đã nhường khiêm tốn các kiểu thì màn hình đã nhảy ra một dòng chữ:
[Phòng] Gu□□a: Cậu muốn đánh chuyên nghiệp không? [Phòng] Mangosteen: Xin lỗi, tạm thời không nghĩ đến chuyện này.
[Phòng] Gu□□a: Ờ.
[Hệ thống] Gu□□a đã rời khỏi phòng.
Nhìn chung thì trong cả trận đấu vừa rồi, chiến đấu kịch liệt, thế cục giằng co, cao trào liên tiếp nổ ra, kết quả kinh tâm động phách, cuối cùng lại bị chấm dứt một cách nhanh chóng như thế này đây. Gu□□a thần bí vẫn ít lời lạnh lùng như cũ, chỉ lưu lại cho khán giả bóng lưng tuy bại nhưng vinh.
Lăng Mông rùng mình một cái, thì ra Gu□□a thực sự là tuyển thủ chuyên nghiệp, Đan Trúc thế mà lại đánh thắng dân chuyên. Dù rằng cậu không phải là người đối chiến, nhưng Lăng Mông cảm thấy cậu có thể ra ngoài khoe cả năm.
– Xem một trận kịch liệt như vậy coi bộ cả nhà đều sẽ mệt mỏi rồi đúng hông? Vậy hôm nay nghỉ sớm chút nha, tui off đây, chào cả nhà.
Nói xong Lăng Mông gấp rút đóng cửa sổ live stream ngay và luôn, để lại một bầy cư dân mạng vẫn chưa đủ thỏa mãn ngồi trơ mắt há mỏ trước màn hình live stream tối đen.
[Ai bảo tụi này mệt? Tụi này còn dư sức xem thêm ba trăm hiệp nữa nhá.]
[Tui còn tưởng Mang Thần thắng trận, Chanh baba ít ra cũng phải hát được một bài chớ.]
[Streamer? Hề lố ô? Streamer ơi cậu ở đâu?]
Danh sách chương