Quý Chính Tác ôm cậu xuống, đè cậu ra hôn, mặn ướt lên men trong khoang miệng hắn hiểu rõ, giống như trộn lẫn thuốc độc kích dục, cậu rên thoải mái đến toàn thân run sợ, nhắm hai mắt nghẹn ngào. Quý Chính Tác ngậm môi cậu mút liếm nặng nề, đầu lưỡi bị hút ra ngoài, sau đó không khép lại miệng được, nước miếng chảy đầy cằm cậu.

Hai chân cậu mềm nhũn dang rộng, quy đầu Quý Chính Tác thô to cứng rắn ma sát qua lại giữa khe thịt hở giữa chân cậu, đang lúc nắm phần thân nặng trĩu hung ác vỗ vỗ trên âm thần sưng vù, huyệt non dính dính ẩm ướt mỗi lần bị tính khí đập xuống một cái roi nặng nề, Phương Yểu An giống như bị điện giật, run rẩy rên khóc một tiếng.

Hắn xấu xa hưởng thụ Phương Yểu An mờ mịt hoảng sợ này, nắm tính khí to lớn, không ngừng đâm trên âm đế to mập cứng rắn để chuẩn bị, đem Phương Yểu An thoải mái đến ngón chân cuộn tròn ga trải giường, cả người run rẩy, miệng kêu xuân, "Ô, đừng, thật sướng."

Hắn đắc ý bực bội một tiếng, môi từ trán thấm đầy mồ hô của Phương Yểu An dời xuống, liếm mí mắt cậu, hôn lỗ mũi cậu, lại nhẹ nhàng ngậm liếm môi cậu một lần nữa, dương v*t đẩy hai cánh hoa môi ướt mềm ra, môi dán trên môi Phương Yểu An vuốt ve qua lại, thông báo cho cậu, "Tiểu An, anh vào nha."

Nói xong, hạ thân đâm một cái thật sâu, vạch đường chật hẹp bên trong ra, chậm rãi cắm vào nơi sâu nhất, Phương Yểu An theo hắn đi sâu vào, ưỡn thắt lưng lên đón. Thứ đồ kia vừa thô vừa nóng, như cây gậy lửa sắt, kéo căng lấp đầy bên tỏng cậu, sắp phồng mở, tất cả ham muốn những ngày qua chất chứa bên trong người cậu không được phát tiết, theo cây thô to kia ghim vào, đều bị nặn ra bên ngoài cơ thể, toàn thân cậu như tràn đầy, dư đủ, thấp hèn cảm thấy thỏa mãn.

"Ô, thật lớn." Cậu nghiêng đầu thỏa mãn thở ra một hơi dài, đưa tay đi xuống, mò đến nơi hai người giao hợp dán chặt, bao túi Quý Chính Tác vừa căng vừa to, tích trữ đầy nam tinh. Cậu lau d*m thủy chảy xuống theo đường khe mông, chất lỏng nóng bỏng cọ sát trên miệng huyệt cậu, trong cổ họng phát ra ham muốn cấp thiết, ngực phập phồng mạnh mẽ, "Nhanh lên chút, nhanh lên."

Quý Chính Tác bình tĩnh, đè cậu ra làm, nắm mắt cá chân trắng nhỏ xách lên, hôn giữa hai chân cậu hai cái, thả trên vai, eo dùng lực, hung ác đâm vào âm đ*o cậu.

Hắn bị kẹp đến trước mặt tối sầm, hừ một tiếng, tay giữ hai bên Phương Yểu An, dùng sức đâm mạnh, lúc rút ra kéo theo một vòng thịt huyệt tao đỏ, còn quấn lấy hắn không chịu buông ra.

Phương Yểu An giống như thể xác cùng linh hồn đều bị hắn rút ra, thân thể đi theo cũng ưỡn thẳng lên, bàn tay che miệng mình, khóc không thành tiếng, chật vật lại thấp hèn giang hai tay hướng về phía hắn cầu hoan, "Ô, đừng ra ngoài, đừng, đi vào đi, em muốn..."

Quý Chính Tác từ trên cao nhìn mặt cậu ý loạn tình mê, bỗng nhiên sinh ra một cảm xúc sảng khoái khó có thể dùng lời diễn tả được, thật giống như trong khoảnh khắc đây hắn thống trị toàn bộ người dưới thân này, ở trên giường, hắn để cho cậu khóc, khiến cậu cười, hắn hung ác đỉnh vào một chút, ngay lập tức cậu sẽ há miệng run sợ không ngừng, hắn rút ra một ít cậu sẽ khóc lóc nói em muốn, dáng vẻ dâm loạn phóng đãng, có lẽ rời xa cây dương v*t kia sẽ chết. @@

Hắn cúi xuống, ngậm miệng non mềm chảy đầy nước của Phương Yểu An, mút vào, hạ thân cứng rắn đột nhiên đứng thẳng đỉnh vào, giữa huyệt động chật hẹp trắng trợn chạy băng băng, dưới háng điên cuồng co rúc, đem hai khỏa mông trắng nõn nhiều thịt kia đụng đến run lẩy bẩy.

Phương Yểu An bị tiến nhập đến dục tiên dục tử, tần suất đỉnh nhanh đến mức ngay cả để cậu hít thở một cái cũng khó khăn, một câu nói cũng không nói ra miệng, vật to nóng như lửa kia cắm vừa sâu vừa hung ác, đâm vào trong cổ tử cung cậu dễ như trở bàn tay, mạnh mẽ đâm vào mấy trăm cái, nặng giống như phải đập nát khoang bụng cậu.

Cậu chảy nước miếng khóc chật vật không chịu nổi, móng tay bóp vào trong thịt Quý Chính Tác "A, thật sâu, Quý Chính Tác, xấu xa, ô, thao nát người ta rồi."

Giữa chân nhanh chóng được ma sát, như muốn bốc cháy, bắp chân cậu nhổng lên, theo động tác cắm vào không ngừng run run, dương v*t kia không ngừng phá vỡ tầng tầng lớp lớp bên trong âm đ*o, nhiều lần đâm đến điểm G của cậu, toàn thân cậu đều là mô hôi nóng, như bị dội qua một lần nước, trên mặt trắng nõn dâng lên tầng đỏ không bình thường.

Mồ hôi trên người Quý Chính Tác chảy xuống trên mặt cậu, như những giọt sáp nến, nặng nề nóng bỏng, trên gò má cậu từ từ dán xuống đến cổ. Cậu bị trói hai cánh tay ở giữa, tiếp nhận Quý Chính Tác lấp đầy chi phối muốn dùng tính khí xử phạt, tình ái nóng bỏng này giống như lửa vậy, khiến cậu chỉ cần bay qua, mù quáng, dơ bẩn, không biết xấu hổ dấn thân vào trong đó.

Tính khí tàn bạo như dụng cụ tra tấn đáng sợ, lần lượt vô tình lại hung hãn đỉnh sâu bên trong huyệt tâm mềm mại nhất của cậu, vừa mãnh vừa ác, đem linh hồn cậu cũng đụng nát, hóa thành từng tiếng rên rỉ dâm đãng. Gân xanh trên mu bàn tay cậu nổ tung, cứng cổ, run như cầy sấy, "Từ bỏ, muốn, muốn đi, a!"

Cậu khóc run triều phun ra ngoài, Quý Chính Tác đồng thời đem tính khí hung hăng đỉnh một cái, dương tinh nóng bỏng bắn vào trong tử cung cậu, nóng bỏng, từng đợt sóng thổi vào, như là bắn mãi không xong.

Hai người họ nhanh chóng phóng túng bắt đầu hiệp thứ hai, Quý Chính Tác nằm trên giường, để cậu ngồi trên người mình, chân mở rộng để tính khí cứng cắn đâm từ dưới lên, chạy thật nhanh vào trong âm huyệt trơn nhẵn, giữ hai bên thắt lưng mềm nhũn của cậu, trên dưới điên cuồng động.

Phương Yểu An ngậm vật cứng kinh người kia, trốn không thể trốn, thịt huyệt mềm mại sưng mập cùng lông mu xù xì dưới háng Quý Chính Tác va chạm, vừa cứng vừa rậm, đâm cậu nhột tê dại phải kêu tên hắn run rẩy.

Cậu không ngừng chuyển động, lại bị rớt xuống, cảm giác tàn nhẫn ngọt ngào này như cực hình hành hạ cậu, cậu không muốn rời khỏi cây dương v*t kia dù chỉ một giây, nhưng quả thực không chịu nổi đau khổ hành hạ này.

Bọc dương v*t rơi xuống trong nháy mắt kia, cậu như biến thành một mảnh giấy thật mỏng, bay vào giữa rừng súng đầy cỏ nhọn, ngay tức khắc đâm thủng cậu. Cậu bị thao đến tử cung mất hoàn toàn cảm giác, hai chân mềm nhũn đến không động đậy được, cậu khóc thảm, nằm trên ngực vững chắc của Quý Chính Tác không ngừng cầu xin tha thứ, "Không chịu nổi, em không chịu nổi nữa, đừng đâm nữa, ô... "

Nhưng Quý Chính Tác lại thao cậu ác hơn, tình dục lộn xộn khiến giọng hắn đặc biệt khàn, "Là em kêu anh không được dừng." Hắn đưa tay vào trong miệng Phương Yểu An, vòng quanh đầu lưỡi khuấy lộng, "Anh đương nhiên phải nghe lời em, Tiểu An."

Cậu chỉ biết kêu tên hắn, nhưng hạ thân nhưng căn bản hận không thể kéo cậu vào đường chết, dương v*t dữ tợn không ngừng thô bạo đỉnh sâu, như muốn cùng ngũ tạng lục phủ đập nát cậu.

Phương Yểu An bị thao đến loạn thất bát tao, trong đầu một mảnh thể xác hỗn độn, ngay cả không khí trong phòng cũng bị thiêu cháy, cỗ tinh dịch kia lẫn vào mùi mồ hôi, choáng váng nóng bỏng vừa tanh vừa khai. Trong miệng cậu nói không ra lời, nhưng vẫn cưỡi trên người Quý Chính Tác, không còn chút liêm sỉ nào kêu khóc, miệng huyệt bị cắm xé, âm môi lật ra bên ngoài, dâm đãng không còn hình dáng gì nữa rồi.

Cậu không biết mình rốt cuộc có bao nhiêu ham muốn cây xấu xí to đùng dưới háng Quý Chính Tác kia, thân thể và dục vọng như một động đen thui không đáy, hoang dâm hèn mọn, theo bản năng cắn nuốt cùng tham vọng được lấp đầy, khẩn cấp muốn bị bắn.

Hạ thân cậu bị chống đở đến phồng lớn, dương tinh nóng hổi liên tiếp không ngừng tưới vào trong động ham ăn của cậu, hoa huy*t bị thứ to lớn kia kéo căng, thoải mái đến như muốn hồn lìa khỏi xác, tay chân co giật, tử cung bị bắn đầy khoái cảm cưỡng ép cậu vừa khóc vừa cười. Cậu khóc lỗ mũi ê ẩm, trước mắt một mảnh mơ hồ, bị Quý Chính Tác kéo đầu, môi ngậm môi cậu mút vào trong miệng. Cậu khó khăn ngửa cổ ra sau, như tự nguyện dâng hiến tế phẩm thảm thương, môi bị mút đến sưng tấy, lưỡi ngứa ran, nước mắt chảy đầy mặt, không ý thức được nuốt nước miếng chảy đầy trong cổ họng.

Cậu cùng Quý Chính Tác thực sự điên rồi, trong nhà nghỉ ẩm thấp oi bức này, như hai con thú động dục bị nhốt, dây dưa quấn quít cùng một chỗ, mê muội phấn khích, không biết xấu hổ, không biết lạnh nóng, không biết mệt mỏi làm tình.

Các cháu bé tý mà vào nhà nghỉ các thứ các thứ, làm chương này mà đau cả đầu, bà tác giả không biết lên mây hay gì, câu chữ khó hiểu vl... khi nào tỉnh táo lại tui sẽ beta chứ bh đầu óc quay cuồng thực sự... chương sau vẫn còn tiếp tục mới hãi... kiểu gì đang lớp 12 thi đh rồi mà suốt ngày xxx:) thực sự vẫn chỉ mong hai cháu làm cmn ít thôi:)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện