Đây là cảm giác lúc gần chết sao? Chỉ có bất lực và bất lực.
Ngay cả đến chết vẫn chưa có thể cảm nhận được đau đớn, trong lòng thật đúng là có chút khổ sở.
Bên tai tiếng phanh của chiếc xa tải còn ở trong đầu Trình Bạch vang lên ong ong.
Trình Bạch suy yếu nhắm mắt lại kéo kéo khóe môi, khuôn mặt tinh xảo mà tái nhợt dần không còn cảm xúc. Tầm mắt càng thêm mơ hồ, chung quanh mọi người qua đường hoảng sợ liếc mắt một cái sau liền đều vội vàng rời xa.
Máu tươi một mảng lớn tràn ngập chảy ra, trên người Trình Bạch bộ váy trắng bị nhiễm máu tươi tràn đầy chói mắt cùng yêu diễm.
Bẩm sinh di truyền chứng thiếu hụt đau đớn làm nàng không cảm giác được sự đau đớn.
Thân là lớp trưởng, lão sư hy vọng nàng tan học sẽ đại diện lớp đến thăm Hạ Dương xem tình trạng thân thể hắn hiện tại như thế nào, nhân tiện giúp hắn bổ sung một chút kiến thức ở trên lớp.
Nàng tự nhiên ngoan ngoãn mà cong môi đáp ứng.
Nàng đã có thói quen ngụy trang thành một người hoàn mỹ không tỳ vết.
Nếu nàng viết sách ——《 làm như thế nào để có thể trở thành một nữ sinh hoàn mỹ 》, thì nhất định có thể kiếm được rất nhiều bất mãn a.
Trường hợp gì nên nói cái gì, cong lên môi tốt nhất là bao nhiêu độ, giọng điệu nói chuyện như thế nào có thể không nhanh không chậm, như thế nào gây thiện cảm, nghiêng đầu bao nhiêu độ khiến người khác tim đập thình thịch …… Từ nhỏ nàng đã luyện tập nhuần nhuyễn liền vô cùng am hiểu từ mỗi một cái tươi cười nhưng lại chưa bao giờ phát ra từ nội tâm, tất cả đều chỉ ngụy trang.
Hiện giờ thật đúng là làm người ta trào phúng a.
Thân thế hảo, bề ngoài xinh đẹp, nhân duyên tốt, chỉ số thông minh cao.
Tựa hồ mỗi thứ từ trên người nàng có một chút đều đủ đã làm người ta cực kỳ hâm mộ. Nhưng nội tâm nàng lại vô cùng vắng vẻ, tựa như một cái xác không hồn.
Chính mình sở hữu hết thảy bất quá cũng chỉ là theo hy vọng của mẹ, đi một bước làm một bước.
Liền như thế chấm dứt sinh mệnh cũng hảo, chỉ là… bộ dạng chết thảm của nàng như vậy, trong cuộc sống hoàn mỹ của nàng thật đúng là một nét bút hỏng. Mẹ nàng mà nhìn thấy, nhất định dưới đáy lòng sẽ oán hận bộ dàng mình chết vì sao không đẹp, không phù hợp với hình tượng nữ nhi hoàn mỹ.
Trình Bạch đầu óc như cũ vẫn thanh tỉnh, nhưng mí mắt vẫn không khống chế hạ xuống.
Hoảng hốt, nàng tựa hồ nghe thấy tiếng xe cứu thương, nhìn từ xa một nữ nhân mặc lễ phục trễ ngực màu lam lảo đảo đi đến …… cơ hồ mất trọng tâm mà ngã xuống đất.
Sao có thể như vậy a? Người luôn duy trì hình tượng hoàn mỹ ung dung, ưu nhã trước mặt mọi người sao có thể không giữ hình tượng mà xuất hiện trước mặt mọi người như vậy?
Trình Bạch âm thầm tự giễu nhìn mẹ nàng cách đó không xa, cơn buồn ngủ ngày càng trầm trọng, cuối cùng nàng cũng không giãy giụa nhẹ nhàng khéo mắt lại……
Khóe miệng vẫn như cũ duy trì độ cong hoàn hảo nhưng lại an tĩnh đến như công chúa ngủ trong rừng cổ tích, lông mi đẹp như cánh bướm cũng ngừng động đậy.
“Đinh! Đinh! Đinh!”
Âm thanh máy mọc liên tiếp ở trong đầu Trình Bạch rung động.
Sao lại như vậy? Đây là thanh âm gì?!
Trình Bạch muốn ngồi dậy nhưng hoàn toàn không thế cử động. Muốn mở mắt ra nhưng lại không thế mở, phảng phất thân thể không chịu theo sự khống chế của nàng. Xung quanh chỉ có một màu đen bao phủ.
Toàn thân chỉ có cảm giác vô lực.
“Tân nhiệm ký chủ ngài hảo, ta là hệ thống quản lý. Hiện giờ, linh hồn của ngài đã lìa ra khỏi thân thể, thỉnh không cần cố gắng tránh thoát trói buộc, nếu không sẽ tự gánh lấy hậu quả ”
Trình Bạch vẫn như cũ chỉ có thể nhắm hai mắt, nhưng nghe thấy âm thanh máy mọc cứng ngắc cơ hồ thân thể theo bản năng phản ứng nổi da gà. Trong mơ hồ đôi mắt không mở ra của nàng có thể thấy được ngân quang ‘ trói buộc ’.
Hết thảy, thật quỷ dị.
Trình Bạch nhíu nhíu mày, cuối cùng cũng không giãy giụa đứng dậy cùng mở mắt.
Nàng muốn mở miệng nói chuyện, môi chỉ có thể hơi mấp máy, phát không ra tiếng.
“Thỉnh ký chủ lấy danh hiệu cho hệ thống, cuối cùng hoàn thành quan hệ ký kết.”
Ân? Quan hệ ký kết? Đây là thứ gì? Tuy là chỉ số thông minh Trình Bạch cao nhưng vẫn không thể nào hiểu được việc gì đang xảy ra.
Nàng không biết mình đã chết đi hay là ở trong mộng.
Trình Bạch nhíu mày nhưng trong lòng vẫn nói ra tên hệ thống —— Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch.” Có thể nói ra tiếng a.
Trong không gian trống rỗng chỉ có tiếng nói lạnh nhạt của nàng vang lên
“ Đang tiến hành ký kết … Đinh! Hoàn thành ký kết. Hệ thống Tiểu Bạch, ký chủ Trình Bạch, quan hệ ký kết hoàn thành.”
Tiếng máy móc trong đầu Trình Bạch vừa dứt lời, Trình Bạch đã có thể mở mắt, ngồi dậy.
“Đây là chuyện gì a? Ta không phải đã chết sao?”
Sắc mặt Trình Bạch trầm tĩnh, không chút hoang mang. Khóe môi theo thói quen mà cong lên độ cung hoàn hảo, đánh giá bốn phía.
Trước mặt là không gian màu trắng trống rỗng, cái gì đều không có, chỉ có chính mình đang ngồi trên một cái “Rương nhỏ” trong suốt trong không gian hình lập phương?
Bốn phía tất cả chỉ là màu trắng, nhưng lại có ánh mặt trời chiếu vào.
Không gian hình lập phương mang theo không khí quỷ dị.
Thật kỳ quái. Chẳng lẽ không đến được thiên đường? Trình Bạch thực sự vì ý nghĩ trong lòng hoảng sợ.
“Ký chủ, ngươi có muốn hoàn thành ước nguyện của chính mình?”
Lúc này đã không còn là tiếng máy móc cứng ngắc mà đã đổi sang tiếng nói ngọt ngào của hệ thống Tiểu Bạch.
Thấy Tiểu Bạch hỏi một đằng trả lời một nẻo, không có trả lời vẫn đề của mình. Trình Bạch chỉ lười biếng điều chỉnh một cái dáng ngồi thoải mái, nói nhỏ: “Người đều đã chết, không phải cái gì cũng không có được sao?”
Trình Bạch nghe được, hệ thống Tiểu Bạch cũng không muốn trả lời câu hỏi của mình mà phải đưa ra một đề tài theo nó. Nhưng, nàng là Trình Bạch, mới không phải là hệ thống Tiểu Bạch kia.
Thật ra thì lúc ấy nàng lấy tên cho hệ thống này là Tiểu Bạch, bất quá bản thân cảm thấy thú vị nhất thời mà thôi.
Không lâu sau trong đầu liền truyền ra tiếng của Tiểu Bạch, nó tựa hồ trầm ngâm một chút, mới mở miệng.
“Ký chủ ngài còn đang trong lúc phẫu thuật, tỷ lệ sống là 28%, nếu ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, không chỉ có thể đạt được tình cảm như ngài mong muốn, còn có thể cứu ngươi một mạng. Đây không phải một giao dịch tốt sao?”
Tỷ lệ sống 28%, thật đúng là ảo a. Cho dù có cứu sống, bản thân mình cũng đã bị xe tải va chạm, nhất định sẽ liệt nửa người, rơi vào hoàn cảnh tàn tật sớm muộn cũng chịu hết thảy áp lực, không bằng chết đi cho nhẹ nhàng.
Tay Trình Bạch dần nắm chặt lại.
Huống chi, mẹ mình để ý đến thể diện như vậy, khẳng định sẽ từ bỏ chính mình.
Ngẫm lại, vẫn là chết cho hảo.
“Nhưng ta không muốn cứu sống, làm sao bây giờ.” Trình Bạch rũ mắt, lẩm bẩm.
“Ký chủ, Tiểu Bạch vì cứu vớt ngươi mà tồn tại, hiện giờ quan hệ đã ký kết thành công. Đây là thời khắc ngươi xoay chuyển vận mệnh, mở ra nhiệm vụ đạt được " Tình cảm ” của ngươi đối người khác và người khác đối với ngươi.”
“Đến lúc linh hồn ký chủ cùng thân thể kia hợp lại , tất nhiên là lông tóc đều không tổn hao gì, nhiều nhất chỉ gãy xương thôi. Chỉ cần tu dưỡng mấy tháng, liền sẽ khôi phục nguyên dạng”
Nghe thật sự làm người ta tâm động.
Tình cảm - là thứ mà chính mình vẫn luôn khát vọng.
" Ngươi không có tình cảm thì đừng mong người khác sẽ có tình cảm " trước kia nàng không dám có tình cảm, nhưng là hiện tại, nàng sẽ làm như nhiệm vụ, không hẳn … Thật ra là tìm kiếm tình cảm mà bản thân mình luôn khao khát.
“Hảo. Nhưng nếu nhiệm vụ không hoàn thành thì sao?”
“Vậy linh hồn của ký chủ sẽ luôn bị trói buộc ở không gian màu trắng này cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ. Tiểu Bạch vẫn sẽ luôn ở trong không gian bồi ngài, chờ ngài trở về, chúng ta quan hệ ký kết sẽ hủy bỏ, Tiểu Bạch ta cũng sẽ biến mất. Hết thảy đều giống như không có chuyện gì xảy ra.”
Trình Bạch nâng lên tay, lơ đãng nhìn xuống cái rương dưới thân, tay không chút trở ngại xuyên qua.
Mắt hơi lóe, nhàn nhạt nói: “ Ngươi giới thiệu và giải thích rõ nhiệm vụ cùng hoạt động.”
“Đây là chức trách của Tiểu Bạch.”
“Yêu cầu rất đơn giản: Nhiệm vụ của ký chủ là sẽ công lược nam chủ, làm cho nam chủ yêu mình mà bản thân mình cũng phải có tình cảm với hắn. Còn nữa, không được có ý định phá hủy thời không. Tiến độ nhiệm vụ sẽ hiện ở ngực.”
“Cụ thể nguyên tắc quan trọng nhất của các hạng mục hoạt động chính là không được làm nữ chủ chết. Trừ bỏ một ít cốt truyện xảy ra giải thiết ngoài ý muốn. Nếu như làm trái hai lần, coi nhiệm vụ thất bại.”
Sau khi Tiểu Bạch giải thích xong, trong đầu Trình Bạch liền xuất hiện nhắc nhở nhỏ của hệ thống. “ Ps: Nhiệm vụ sẽ có tiếp xúc thân thể, bất quá theo tổ số liệu bố trí cùng chỉ có một ít cốt truyện có thôi.”
“Ngươi làm cho ta có tình cảm với nhân vật trong giả thiết? Ta là không ai cũng có thể có tình cảm, có điên mới thích!” Ngữ khí vẫn luôn bình tĩnh của Trình Bạch hơi trầm xuống, mang theo chút không vui.
“ Úc, ký chủ không phải đã đáp ứng sao?” Tiểu Bạch không chút để ý mà đáp lại nhưng lời nói thâm ý hiển nhiên đã bị nó che dấu thực tốt.
“ Ừ ” Vừa đáp lại, Trình Bạch còn chưa nói xong, Tiểu Bạch liền tiếp nhận câu chuyện: “Ký chủ kích hoạt nhiệm vụ thành công, mở ra thế giới thứ nhất… Thỉnh ký chủ kiên nhẫn chờ.”
Tiểu bạch! Ngươi được lắm!!
Trình Bạch biết chính mình đã bị nó tính kế, căm giận mà mặc niệm tên mình đã đặt cho nó, giọng điệu không tốt.
Không suy nghĩ được nhiều, một cỗ sức mạnh liền đem Trình Bạch kéo vào thời không làm nàng cũng ngất đi.
Ngay cả đến chết vẫn chưa có thể cảm nhận được đau đớn, trong lòng thật đúng là có chút khổ sở.
Bên tai tiếng phanh của chiếc xa tải còn ở trong đầu Trình Bạch vang lên ong ong.
Trình Bạch suy yếu nhắm mắt lại kéo kéo khóe môi, khuôn mặt tinh xảo mà tái nhợt dần không còn cảm xúc. Tầm mắt càng thêm mơ hồ, chung quanh mọi người qua đường hoảng sợ liếc mắt một cái sau liền đều vội vàng rời xa.
Máu tươi một mảng lớn tràn ngập chảy ra, trên người Trình Bạch bộ váy trắng bị nhiễm máu tươi tràn đầy chói mắt cùng yêu diễm.
Bẩm sinh di truyền chứng thiếu hụt đau đớn làm nàng không cảm giác được sự đau đớn.
Thân là lớp trưởng, lão sư hy vọng nàng tan học sẽ đại diện lớp đến thăm Hạ Dương xem tình trạng thân thể hắn hiện tại như thế nào, nhân tiện giúp hắn bổ sung một chút kiến thức ở trên lớp.
Nàng tự nhiên ngoan ngoãn mà cong môi đáp ứng.
Nàng đã có thói quen ngụy trang thành một người hoàn mỹ không tỳ vết.
Nếu nàng viết sách ——《 làm như thế nào để có thể trở thành một nữ sinh hoàn mỹ 》, thì nhất định có thể kiếm được rất nhiều bất mãn a.
Trường hợp gì nên nói cái gì, cong lên môi tốt nhất là bao nhiêu độ, giọng điệu nói chuyện như thế nào có thể không nhanh không chậm, như thế nào gây thiện cảm, nghiêng đầu bao nhiêu độ khiến người khác tim đập thình thịch …… Từ nhỏ nàng đã luyện tập nhuần nhuyễn liền vô cùng am hiểu từ mỗi một cái tươi cười nhưng lại chưa bao giờ phát ra từ nội tâm, tất cả đều chỉ ngụy trang.
Hiện giờ thật đúng là làm người ta trào phúng a.
Thân thế hảo, bề ngoài xinh đẹp, nhân duyên tốt, chỉ số thông minh cao.
Tựa hồ mỗi thứ từ trên người nàng có một chút đều đủ đã làm người ta cực kỳ hâm mộ. Nhưng nội tâm nàng lại vô cùng vắng vẻ, tựa như một cái xác không hồn.
Chính mình sở hữu hết thảy bất quá cũng chỉ là theo hy vọng của mẹ, đi một bước làm một bước.
Liền như thế chấm dứt sinh mệnh cũng hảo, chỉ là… bộ dạng chết thảm của nàng như vậy, trong cuộc sống hoàn mỹ của nàng thật đúng là một nét bút hỏng. Mẹ nàng mà nhìn thấy, nhất định dưới đáy lòng sẽ oán hận bộ dàng mình chết vì sao không đẹp, không phù hợp với hình tượng nữ nhi hoàn mỹ.
Trình Bạch đầu óc như cũ vẫn thanh tỉnh, nhưng mí mắt vẫn không khống chế hạ xuống.
Hoảng hốt, nàng tựa hồ nghe thấy tiếng xe cứu thương, nhìn từ xa một nữ nhân mặc lễ phục trễ ngực màu lam lảo đảo đi đến …… cơ hồ mất trọng tâm mà ngã xuống đất.
Sao có thể như vậy a? Người luôn duy trì hình tượng hoàn mỹ ung dung, ưu nhã trước mặt mọi người sao có thể không giữ hình tượng mà xuất hiện trước mặt mọi người như vậy?
Trình Bạch âm thầm tự giễu nhìn mẹ nàng cách đó không xa, cơn buồn ngủ ngày càng trầm trọng, cuối cùng nàng cũng không giãy giụa nhẹ nhàng khéo mắt lại……
Khóe miệng vẫn như cũ duy trì độ cong hoàn hảo nhưng lại an tĩnh đến như công chúa ngủ trong rừng cổ tích, lông mi đẹp như cánh bướm cũng ngừng động đậy.
“Đinh! Đinh! Đinh!”
Âm thanh máy mọc liên tiếp ở trong đầu Trình Bạch rung động.
Sao lại như vậy? Đây là thanh âm gì?!
Trình Bạch muốn ngồi dậy nhưng hoàn toàn không thế cử động. Muốn mở mắt ra nhưng lại không thế mở, phảng phất thân thể không chịu theo sự khống chế của nàng. Xung quanh chỉ có một màu đen bao phủ.
Toàn thân chỉ có cảm giác vô lực.
“Tân nhiệm ký chủ ngài hảo, ta là hệ thống quản lý. Hiện giờ, linh hồn của ngài đã lìa ra khỏi thân thể, thỉnh không cần cố gắng tránh thoát trói buộc, nếu không sẽ tự gánh lấy hậu quả ”
Trình Bạch vẫn như cũ chỉ có thể nhắm hai mắt, nhưng nghe thấy âm thanh máy mọc cứng ngắc cơ hồ thân thể theo bản năng phản ứng nổi da gà. Trong mơ hồ đôi mắt không mở ra của nàng có thể thấy được ngân quang ‘ trói buộc ’.
Hết thảy, thật quỷ dị.
Trình Bạch nhíu nhíu mày, cuối cùng cũng không giãy giụa đứng dậy cùng mở mắt.
Nàng muốn mở miệng nói chuyện, môi chỉ có thể hơi mấp máy, phát không ra tiếng.
“Thỉnh ký chủ lấy danh hiệu cho hệ thống, cuối cùng hoàn thành quan hệ ký kết.”
Ân? Quan hệ ký kết? Đây là thứ gì? Tuy là chỉ số thông minh Trình Bạch cao nhưng vẫn không thể nào hiểu được việc gì đang xảy ra.
Nàng không biết mình đã chết đi hay là ở trong mộng.
Trình Bạch nhíu mày nhưng trong lòng vẫn nói ra tên hệ thống —— Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch.” Có thể nói ra tiếng a.
Trong không gian trống rỗng chỉ có tiếng nói lạnh nhạt của nàng vang lên
“ Đang tiến hành ký kết … Đinh! Hoàn thành ký kết. Hệ thống Tiểu Bạch, ký chủ Trình Bạch, quan hệ ký kết hoàn thành.”
Tiếng máy móc trong đầu Trình Bạch vừa dứt lời, Trình Bạch đã có thể mở mắt, ngồi dậy.
“Đây là chuyện gì a? Ta không phải đã chết sao?”
Sắc mặt Trình Bạch trầm tĩnh, không chút hoang mang. Khóe môi theo thói quen mà cong lên độ cung hoàn hảo, đánh giá bốn phía.
Trước mặt là không gian màu trắng trống rỗng, cái gì đều không có, chỉ có chính mình đang ngồi trên một cái “Rương nhỏ” trong suốt trong không gian hình lập phương?
Bốn phía tất cả chỉ là màu trắng, nhưng lại có ánh mặt trời chiếu vào.
Không gian hình lập phương mang theo không khí quỷ dị.
Thật kỳ quái. Chẳng lẽ không đến được thiên đường? Trình Bạch thực sự vì ý nghĩ trong lòng hoảng sợ.
“Ký chủ, ngươi có muốn hoàn thành ước nguyện của chính mình?”
Lúc này đã không còn là tiếng máy móc cứng ngắc mà đã đổi sang tiếng nói ngọt ngào của hệ thống Tiểu Bạch.
Thấy Tiểu Bạch hỏi một đằng trả lời một nẻo, không có trả lời vẫn đề của mình. Trình Bạch chỉ lười biếng điều chỉnh một cái dáng ngồi thoải mái, nói nhỏ: “Người đều đã chết, không phải cái gì cũng không có được sao?”
Trình Bạch nghe được, hệ thống Tiểu Bạch cũng không muốn trả lời câu hỏi của mình mà phải đưa ra một đề tài theo nó. Nhưng, nàng là Trình Bạch, mới không phải là hệ thống Tiểu Bạch kia.
Thật ra thì lúc ấy nàng lấy tên cho hệ thống này là Tiểu Bạch, bất quá bản thân cảm thấy thú vị nhất thời mà thôi.
Không lâu sau trong đầu liền truyền ra tiếng của Tiểu Bạch, nó tựa hồ trầm ngâm một chút, mới mở miệng.
“Ký chủ ngài còn đang trong lúc phẫu thuật, tỷ lệ sống là 28%, nếu ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, không chỉ có thể đạt được tình cảm như ngài mong muốn, còn có thể cứu ngươi một mạng. Đây không phải một giao dịch tốt sao?”
Tỷ lệ sống 28%, thật đúng là ảo a. Cho dù có cứu sống, bản thân mình cũng đã bị xe tải va chạm, nhất định sẽ liệt nửa người, rơi vào hoàn cảnh tàn tật sớm muộn cũng chịu hết thảy áp lực, không bằng chết đi cho nhẹ nhàng.
Tay Trình Bạch dần nắm chặt lại.
Huống chi, mẹ mình để ý đến thể diện như vậy, khẳng định sẽ từ bỏ chính mình.
Ngẫm lại, vẫn là chết cho hảo.
“Nhưng ta không muốn cứu sống, làm sao bây giờ.” Trình Bạch rũ mắt, lẩm bẩm.
“Ký chủ, Tiểu Bạch vì cứu vớt ngươi mà tồn tại, hiện giờ quan hệ đã ký kết thành công. Đây là thời khắc ngươi xoay chuyển vận mệnh, mở ra nhiệm vụ đạt được " Tình cảm ” của ngươi đối người khác và người khác đối với ngươi.”
“Đến lúc linh hồn ký chủ cùng thân thể kia hợp lại , tất nhiên là lông tóc đều không tổn hao gì, nhiều nhất chỉ gãy xương thôi. Chỉ cần tu dưỡng mấy tháng, liền sẽ khôi phục nguyên dạng”
Nghe thật sự làm người ta tâm động.
Tình cảm - là thứ mà chính mình vẫn luôn khát vọng.
" Ngươi không có tình cảm thì đừng mong người khác sẽ có tình cảm " trước kia nàng không dám có tình cảm, nhưng là hiện tại, nàng sẽ làm như nhiệm vụ, không hẳn … Thật ra là tìm kiếm tình cảm mà bản thân mình luôn khao khát.
“Hảo. Nhưng nếu nhiệm vụ không hoàn thành thì sao?”
“Vậy linh hồn của ký chủ sẽ luôn bị trói buộc ở không gian màu trắng này cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ. Tiểu Bạch vẫn sẽ luôn ở trong không gian bồi ngài, chờ ngài trở về, chúng ta quan hệ ký kết sẽ hủy bỏ, Tiểu Bạch ta cũng sẽ biến mất. Hết thảy đều giống như không có chuyện gì xảy ra.”
Trình Bạch nâng lên tay, lơ đãng nhìn xuống cái rương dưới thân, tay không chút trở ngại xuyên qua.
Mắt hơi lóe, nhàn nhạt nói: “ Ngươi giới thiệu và giải thích rõ nhiệm vụ cùng hoạt động.”
“Đây là chức trách của Tiểu Bạch.”
“Yêu cầu rất đơn giản: Nhiệm vụ của ký chủ là sẽ công lược nam chủ, làm cho nam chủ yêu mình mà bản thân mình cũng phải có tình cảm với hắn. Còn nữa, không được có ý định phá hủy thời không. Tiến độ nhiệm vụ sẽ hiện ở ngực.”
“Cụ thể nguyên tắc quan trọng nhất của các hạng mục hoạt động chính là không được làm nữ chủ chết. Trừ bỏ một ít cốt truyện xảy ra giải thiết ngoài ý muốn. Nếu như làm trái hai lần, coi nhiệm vụ thất bại.”
Sau khi Tiểu Bạch giải thích xong, trong đầu Trình Bạch liền xuất hiện nhắc nhở nhỏ của hệ thống. “ Ps: Nhiệm vụ sẽ có tiếp xúc thân thể, bất quá theo tổ số liệu bố trí cùng chỉ có một ít cốt truyện có thôi.”
“Ngươi làm cho ta có tình cảm với nhân vật trong giả thiết? Ta là không ai cũng có thể có tình cảm, có điên mới thích!” Ngữ khí vẫn luôn bình tĩnh của Trình Bạch hơi trầm xuống, mang theo chút không vui.
“ Úc, ký chủ không phải đã đáp ứng sao?” Tiểu Bạch không chút để ý mà đáp lại nhưng lời nói thâm ý hiển nhiên đã bị nó che dấu thực tốt.
“ Ừ ” Vừa đáp lại, Trình Bạch còn chưa nói xong, Tiểu Bạch liền tiếp nhận câu chuyện: “Ký chủ kích hoạt nhiệm vụ thành công, mở ra thế giới thứ nhất… Thỉnh ký chủ kiên nhẫn chờ.”
Tiểu bạch! Ngươi được lắm!!
Trình Bạch biết chính mình đã bị nó tính kế, căm giận mà mặc niệm tên mình đã đặt cho nó, giọng điệu không tốt.
Không suy nghĩ được nhiều, một cỗ sức mạnh liền đem Trình Bạch kéo vào thời không làm nàng cũng ngất đi.
Danh sách chương