Edit: Thanh Thạch
Uông Tuấn Siêu kỳ thật là một người rất có năng lực. Liền nói khu an toàn mà gã mới xây lên này, không chỉ an toàn mà quy hoạch cũng tốt, dân chúng dưới sự quản lý của gã, so với các khu an toàn khác thì sinh hoạt không tồi, đối với gã càng là tin cậy.
Nhưng, rõ ràng hết thảy đều tốt lắm, cảm xúc của gã lại càng ngày càng không ổn định, bởi vì có một Lăng Thanh Vân…
Rất nhiều lần, Uông Tuấn Siêu tự thuyết phục bản thân, thuyết phục chính mình rằng Lăng Thanh Vân là người tốt, sẽ không vô duyên vô cớ ra tay với mình… Nhưng ngẫm lại lúc trước mình mang đi toàn bộ tài nguyên của thành phố S, lại còn phối hợp với phía HN hung hăng đâm Lăng Thanh Vân một đao, dưới tình huống đó, Lăng Thanh Vân sao có thể không hận mình? Lại một lần bừng tỉnh từ cơn ác mộng, nhớ tới hình ảnh trong giấc mơ, Lăng Thanh Vân được mọi người sùng bái mà mình thì bị mọi người phỉ nhổ, Uông Tuấn Siêu ôm ngực, nhịn không được tâm hoảng ý loạn.
Nhưng rất nhanh, gã liền bình tĩnh lại, sau đó khóe miệng lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Lần trước, gã truyền ra tin tức Lăng Thanh Vân có không gian và lợi dụng tinh hạch tang thi để thăng cấp, kết quả hoàn toàn không thể dao động căn cơ của Lăng Thanh Vân, nhưng hiện tại thì sao?
Gã nghĩ đến em họ mình đã chết, rốt cuộc không thể giúp được gì cho gã, không ngờ đối phương thế mà có thể chôn xuống một quân cờ lớn như vậy!
Lần trước gã truyền tin tức ra, rốt cuộc vẫn là quá mức lỗ mãng, lần này, gã sẽ cẩn thận âm thầm làm tốt chuyện này!
Lăng Thanh Vân… Lăng Thanh Vân…. Gã thật sự không muốn coi là địch, nhưng một tháng này, gã dùng nhiều phương pháp như vậy để tiếp cận Lăng Thanh Vân, lấy lòng Lăng Thanh Vân nhưng không một lần thành công, một khi đã như vậy, gã cũng chỉ có thể làm ra lựa chọn như thế.
Lăng Thanh Vân, nếu tất cả dân chúng đều không tin tưởng lời mày nói nữa thì mày sẽ làm thế nào?
Xa tại khu an toàn thành phố S, Lăng Thanh Vân không biết tâm tư Uông Tuấn Siêu, nếu biết, hắn khẳng định sẽ kêu oan!
Đều qua lâu như vậy, hắn gần đây bận rộn đến độ chả nhớ nổi có người tên là Uông Tuấn Siêu thì làm sao có khả năng biết được kẻ đứng sau lưng cái người lãnh đạo khu an toàn cứ muốn lấy lòng hắn lại chính là Uông Tuấn Siêu?
Hơn nữa, dù thế nào Uông Tuấn Siêu cũng là lãnh đạo một khu an toàn, giết gã phỏng chừng sẽ bị trừ công ít công đức, hắn căn bản không tính toán ra tay với đối phương!
Khu an toàn thành phố S, tinh thần sắc mặt dân chúng đều tốt lắm. Lúc này, chỉ cần có hy vọng là có thể kiến thiết một tương lai tốt đẹp!
Nếu Lăng Thanh Vân đã trở lại thì cũng tính toán nghỉ ngơi hai ngày để thả lỏng một chút, không ngờ vừa ra khỏi cửa thế mà có không ít người cúi đầu cúng bái với mình.
“Đây là làm sao vậy?” Đi cùng với Lăng Thanh Vân còn có Cố Gia Bảo, nhìn đến tình cảnh trước mắt, Lăng Thanh Vân không khỏi kinh ngạc.
“Từ khi tang thi cấp sáu nước R kia bị anh giết, thành phố S có một Bạch Vân giáo… khụ khụ.” Cố Gia Bảo nghĩ đến chuyện đó vẫn có chút ngượng ngùng.
Giáo chủ Bạch Vân giáo chính là mợ cậu. Mợ cậu vẫn luôn sùng bái Lăng Thanh Vân, lại cố ý tìm Điền Hằng làm tham mưu, hai người cùng nhau sáng lập ra Bạch Vân giáo. Bởi vì giáo nhân Bạch Vân giáo hướng thiện, mọi người cùng nhau bái đại thần là Lăng Thanh Vân, cho nên tôn giáo này ở khu an toàn thành phố S nhanh chóng mở rộng, nay số lượng giáo chúng đã tới mấy vạn.
“Bạch Vân giáo? Có liên quan gì đến anh?” Tại mạt thế, Lăng Thanh Vân gặp qua rất nhiều chuyện nương tôn giáo để kiếm tiền lừa gạt lấy lương thực của người sống sót, nhưng bởi vì chính phủ còn chưa triệt để tê liệt, cho nên những tổ chức tà giáo như vậy phạm vi hoạt động đều nhỏ, mà bọn họ chính là dựa vào xã hội hỗn loạn để lừa gạt một đám người dùng lương thực để xin xá tội, nếu có người lợi dụng mình… Nghĩ đến lúc trước tại một khu an toàn loại nhỏ, thằng kia tự xưng là thần lừa gạt một đám tín đồ cung cấp thức ăn cho mình, còn muốn tín đồ dùng thân thể để hầu hạ thần…. sắc mặt Lăng Thanh Vân liền trở nên khó coi.
Cố Gia Bảo so với Lăng Thanh Vân càng không biết chuyện xem sắc mặt người khác, ngược lại không chú ý tới khác thường của Lăng Thanh Vân: “Bạch Vân giáo, kỳ thật ban đầu mọi người muốn gọi là Bái Vân giáo, tuy rằng thành lập một tôn giáo nhưng cơ bản không có giáo lý gì, chính là một đám người muốn lấy anh làm gương tụ tập mọi người cùng một chỗ xem phim tuyên truyền về anh.”
“Là thế à? Nhưng mà vẫn đừng để bọn họ động tý là quỳ xuống.” Lăng Thanh Vân tuy đã có chút quen với việc này nhưng rốt cuộc vẫn cảm thấy không thoải mái.
“Người bái anh cũng không chỉ có người của Bạch Vân giáo, phỏng chừng rất nhiều người nhìn thấy anh đều sẽ quỳ xuống, còn có người muốn đi khắc tượng anh rồi đó.” Cố Gia Bảo cười rộ lên, rất nhiều người thời điểm nói tới Lăng Thanh Vân cũng nhắc đến cậu, điểm này ngược lại khiến cậu vừa đắc ý vừa cao hứng.
“Thôi…” Lúc trước khi đến rất nhiều khu an toàn, còn có không ít người giống như fan cuồng chạy tới xem mình, mà hiện tại, người tới hình như cũng càng ngày càng nhiều.
Nhấc lên Cố Gia Bảo bên cạnh, Lăng Thanh Vân dùng tới cách hồi trước hắn dùng để ứng đối – bay lên.
Bóng dáng màu vàng chợt lóe rồi lướt qua trên không trung, Lăng Thanh Vân lập tức tới tòa nhà hành chính chỗ Đỗ Dã ngồi, vừa buông Cố Gia Bảo ra, đối phương liền mở to hai mắt hưng trí bừng bừng: “Quá sung sướng! Anh Lăng, em có thể tu luyện được như vậy không? Biết bay chính là giấc mộng của mọi người đó, trừ người nào sợ độ cao!”
“Cái này phải tự cậu cố gắng thôi.” Lăng Thanh Vân cười cười, công pháp hiện tại hắn công bố ra ngoài chỉ có thể tu luyện thành người tiến hóa cấp ba, mà trong tay hắn cũng không có công pháp gì cao thâm, nhưng bộ công pháp kia là công pháp cường thân kiện thể bình thường nhất, con người vốn thông minh, có lẽ luyện lâu, nói không chừng bọn họ có thể nghĩ ra công pháp để tiếp tục thăng cấp.
“Em sẽ cố gắng, nhất định phải tu luyện thật tốt, sau đó đánh Kim Tường một trận!” Cố Gia Bảo vừa nói vừa cười to.
“Anh chờ xem ngày đó.” Lăng Thanh Vân vỗ vỗ vai đối phương.
Đến chỗ Đỗ Dã nửa ngày, Lăng Thanh Vân liền hối hận quyết định của mình, việc khu an toàn có bao nhiêu lương thực, hắn thật sự không muốn quản…
“Mặc kệ thế nào, hiện tại khu an toàn cũng không thiếu lương thực đúng không?” Lăng Thanh Vân hỏi.
“Hiện tại không thiếu, lương thực hiện nay tiết kiệm một chút thì có thể dùng một năm không thành vấn đề, nếu không phải tại Uông Tuấn Siêu lúc trước, nói không chừng chúng ta còn có thể đủ dùng thêm nhiều năm.” Quốc gia có dự trữ lương, cộng thêm các loại lương thực trên thị trường, sau khi con người chết mất một phần mười thì cũng đủ dùng cho rất nhiều năm.
“Tang thi cao cấp đang thôn phệ lẫn nhau… Có lẽ qua mấy tháng nữa, chúng ta sẽ không cần lo lắng sợ hãi như vậy, sẽ không có tang thi cao cấp uy hiếp đến khu an toàn!” Nửa năm qua, rất nhiều người đã giết qua tang thi, hiện tại, tang thi bình thường trong óc không có tinh hạch đã không khiến người thường sợ nữa, tang thi cấp hai cũng không tính là uy hiếp lớn.
“Thật sự?” Ánh mắt Đỗ Dã phát sáng, hắn thống hận tang thi, thống hận tang thi giết người thân của hắn, hủy hết thảy của hắn, nếu toàn bộ hắc ám đều có thể chấm dứt….
“Hẳn là thật.” Lăng Thanh Vân cười.
“Cái này quá tốt!” Đỗ Dã chụp tay lên bàn, nếu không phải hắn không có hai chân, phỏng chừng còn có thể kích động đứng lên! Hưng phấn một hồi lâu, Đỗ Dã mới phát hiện mình còn phải báo cáo cho Lăng Thanh Vân khu an toàn còn lại bao nhiêu lương thực quân giới, nhưng có được tin tức như vậy, ngay cả hắn cũng không muốn nói tới những chuyện này, lập tức chuyển chủ đề: “Cậu Lăng, tôi vẫn tìm người nhìn em gái và mẹ kế cậu. Mấy ngày gần đây, em gái cậu động tĩnh không nhỏ, cô ta thường thường đứng xa nhìn ba mẹ cậu, còn qua lại rất thân với một người đàn ông trong đội gieo trồng.”
Lăng Thanh Vân coi ba mẹ Trang Thành như ba mẹ ruột, Đỗ Dã tự nhiên cũng gọi đối phương như vậy.
“Cô ta không giở trò gì đấy chứ? Anh từng nói cô ta có quan hệ rất tốt với Uông Chấn Huy đúng không?” Lăng Thanh Vân nhớ rõ đối phương từng nhắc tới chuyện này, mặc dù có những chuyện hắn không quan tâm, nhưng Đỗ Dã đã nói là sẽ nhớ, liền nói mấy số liệu vừa xem này đi, hiện tại chỉ cần nghĩ đến là đã có thể hiện lên trong đầu hắn, trí nhớ này thật khiến người yêu thích!
“Tôi cũng nghĩ như vậy, cho nên đã điều tra người trong đội gieo trồng kia, hóa ra gã là chồng trước của Liễu Khả Phàm!” Đỗ Dã nói, bởi vậy, muốn tin tưởng bọn họ không có ác ý với Lăng Thanh Vân cũng khó.
“Vậy anh nhìn bọn họ cho kỹ, ba mẹ tôi cũng là người cẩn thận…” Lăng Thanh Vân nhíu mày, lúc trước Uông Chấn Huy cực kỳ chú ý Trang Thành, nếu cậu ta để lại người tiếp tục điều tra Trang Thành… May mà ba mẹ Trang Thành đối với em gái và mẹ kế hắn đều không hữu hảo, hẳn là sẽ không lộ ra cái gì không nên lộ.
“Tôi sẽ nhìn chằm chằm bọn họ! Nhưng cậu cũng phải cảm ơn Tiểu Lạp.” Đỗ Dã nói.
“Tiểu Lạp?” Lăng Thanh Vân nghe đến tên này, trong đầu liền hiện ra một khuôn mặt, chính là cô gái vẫn luôn đi theo đằng sau Địch Mẫn? Cũng là người tiến hóa đang bảo hộ ba mẹ Trang Thành đúng không?
“Đúng là cô ấy, cô ấy vẫn luôn bảo vệ ba mẹ cậu, hết sức tận tâm, em gái cậu làm việc khá bí ẩn, cô ấy không nói thì trong một chốc tôi cũng nhìn không ra. Đúng rồi, Tiểu Lạp còn từng nói với tôi, Vương Lan kia hình như có vấn đề.” Đỗ Dã đáp.
“Vương Lan? Tôi sẽ nhìn chị ấy.” Lăng Thanh Vân nhớ đến người phụ nữ có chút nao núng, đặt toàn bộ tinh lực lên người con trai kia, ở trên người đối phương, hắn cảm giác được lấy lòng và nịnh nọt, ngược lại không có cái gì ác ý. Hơn nữa, Trang Diệu Tổ và Lâm Hiểu Hồng sống nhiều năm như vậy cũng không phải uổng phí, nếu Vương Lan thật sự có vấn đề, không có khả năng sẽ không nhìn ra.
Chẳng qua Vương Lan ngược lại rất biết lấy lòng ba Trang mẹ Trang, nhưng nếu hai người bọn họ thích kiểu lấy lòng như vậy thì có làm sao đâu?
Nói chuyện với Đỗ Dã thêm lúc nữa, Lăng Thanh Vân trở lại chỗ ở, nhìn thấy trong sân chất đống không ít rau dưa, Vương Lan đang cầm một đồng tiền xu gọt vỏ khoai tây – Khoai vừa đào lên rất dễ gọt.
“Lăng tiên sinh?” Vương Lan nhìn thấy Lăng Thanh Vân, lập tức đứng lên.
“Chị đừng gọi khách sáo như vậy, gọi em là Lăng Thanh Vân được rồi.” Lăng Thanh Vân cười với đối phương.
“Lăng… Lăng Thanh Vân…” Mặt Vương Lan lập tức đỏ lên: “Gọt khoai xong rồi, tôi vào trước đây.”
Bên trong, Trang Diệu Tổ ôm cháu, Vương Lan và Lâm Hiểu Hồng cùng thái sợi khoai trong bếp, thái xong liền ngâm vào nước, ngâm lâu một chút thì lúc xào mới không bị dính.
“Sợi khoai này thái thật mảnh, trước kia con toàn luộc chín xong xào.” Lăng Thanh Vân khen, lúc Tiểu Công quấn quýt muốn ăn, hắn thường luộc khoai miếng xong xào với tương cho nó ăn.
“Vương Lan nói phải làm khoai tây sợi chua cay.” Lâm Hiểu Hồng cười nói, bà rất thích Vương Lan, nếu không có Vương Lan và con cô, hai ông bà già bọn họ ở đây phải tịch mịch chết.
“Thế con phải chờ nếm thử.” Lăng Thanh Vân cười tiếp lời.
Tay nghề Vương Lan quả thật không tồi, Tiểu Công ăn đến sung sướng, đối với Vương Lan cũng thân cận hơn.
Ngày qua đêm đến, hôm qua Trang Thành đã phải mạo hiểm vào khu an toàn để gặp ba mẹ, hôm nay không vào nữa, bởi vậy đương nhiên Lăng Thanh Vân ra ngoài gặp đối phương.
Vào không gian, Lăng Thanh Vân đi thẳng đến hồ sen, không gian này có tác dụng thanh lọc, sau khi phát hiện ra điều này, hắn liền thường thường tắm rửa ở hồ sen.
Còn nhớ lúc mới tỏ tình, chính mình bẩn như khỉ lấm bùn, nháo ra không ít chê cười, Lăng Thanh Vân tất nhiên sẽ không để việc như vậy phát sinh nữa, mấy ngày nay đều rất chú ý vệ sinh cá nhân.
Tắm rửa xong, tìm một bộ quần áo sạch sẽ để thay, Lăng Thanh Vân mới ra khỏi không gian.
Hiện tại rất nhiều người đều không có quần áo sạch sẽ để thay, nhưng Lăng Thanh Vân thì chẳng sợ thiếu quần áo, hắn có thể tự do đi lại trong thành thị mà không cần sợ tang thi, đương nhiên vĩnh viễn có thể tìm được quần áo sạch sẽ.
Lăng Thanh Vân lén lút rời khỏi khu an toàn, đến bên ngoài, rất nhanh liền cảm giác được tồn tại của Trang Thành. Giữa dòng tang thi chậm rãi đi về phía khu an toàn thành phố S, Trang Thành mặc quần áo dài tay đứng đó, so sánh với những người chung quanh, vô cùng sạch sẽ.
“Em ở đây chờ anh?” Lăng Thanh Vân cười tủm tỉm hỏi, liền tính Trang Thành cái gì cũng không nói, hắn cũng có thể đoán được Trang Thành hẳn là đã đợi một lúc.
“Đúng vậy.” Trang Thành cười cười với Lăng Thanh Vân.
“Hôm nay chúng ta làm gì?”
“Chúng ta đi dạo thành phố S đi, hôm nay không muốn giết tang thi, về sau còn không biết sẽ thế nào đâu.” Tuy rằng vẫn muốn tin tưởng Lăng Thanh Vân nhưng bởi vì liên lụy đến người thân cận nhất của mình, cậu vẫn vô cùng lo lắng.
Thực lực của tang thi cấp bảy, nhìn chính mình thì biết, thực lực của Trang Thành dù có mạnh hơn mình thì cũng không mạnh hơn bao nhiêu đúng không? Nếu có bốn tang thi cấp bảy vây công bọn họ…
“Được.” Lăng Thanh Vân nắm tay Trang Thành.
Lăng Thanh Vân rời khỏi khu an toàn, Tiểu Công thì nằm bên giường Lâm Hiểu Hồng, một lát sau, nó đột nhiên ngẩng đầu lên, được một lúc, lại nằm xuống.
Ở một nơi bí ẩn ngoài sân, có một căn phòng nho nhỏ kề sát tường, gần như hòa vào với bức tường.
Căn phòng chỉ tầm hai mét vuông, lúc này, một cô gái trẻ đang ngồi bên trong, nghịch chiếc di động trên tay.
Nay, bởi vì không có người duy trì, loại di động phổ thông này đã không còn gọi là điện thoại được nữa, nhiều nhất cũng chỉ có thể chơi mấy trò chơi trên đó, mà lúc này, cô đang nhìn mấy tấm ảnh bên trong.
Ảnh chụp có vài tấm, nhân vật chính đều là Lăng Thanh Vân, mà bên cạnh hắn luôn có một người toàn thân cao thấp không lộ ra cái gì. Mấy tấm ảnh này là người khác cung cấp cho cô, ban đầu cô căn bản không để ý, hiện tại, nhìn thấy ảnh này liền cảm thấy hận ý mãnh liệt trào tới.
Trước kia, cô thật sự không muốn đi hận Lăng Thanh Vân, dù sao chuyện đó chỉ có thể nói là ông trời trêu người, nhưng từ khi bị phái tới bảo vệ đôi vợ chồng bên trong, trong lúc vô tình nghe được mấy lời nói, kết hợp với tin tức mình có được, cô lại nhịn không được mà sinh hận.
Cô là người tiến hóa cấp hai, nhưng lúc trước, nếu không có A Uy đi ngang qua cứu cô, phỏng chừng cô đã chết giữa đàn tang thi.
Cô thích A Uy nhưng A Uy không thích cô, ngược lại rất thích người mạnh nhất trong số bọn họ là Địch Mẫn. Địch Mẫn, đối với cô mà nói giống như chị gái, nhìn thấy tình huống như vậy, cô tự nhiên liền áp tình ý đến đáy lòng.
A Uy rất kiêu ngạo, không quen nhìn Lăng Thanh Vân, toàn tâm toàn ý muốn phân cao thấp với Lăng Thanh Vân, sau lại bởi vì cậy mạnh mà biến thành tang thi cũng là cậu ta tự làm tự chịu. Nhưng dựa vào cái gì tinh hạch tang thi cấp bốn A Uy liều mạng ngăn chặn được lại rơi vào tay Lăng Thanh Vân? Vì cái gì cuối cùng ngay cả A Uy cũng bị Lăng Thanh Vân đánh vỡ đầu, chết không toàn thây?
Phần bất mãn đó cô chưa từng nói với ai, nhưng nó vẫn luôn tồn tại, thẳng đến đột nhiên có một ngày, người kêu Uông Chấn Huy kia tìm đến cô.
Khi đó, cô cảm thấy đối phương thật nhàm chán, coi như Lăng Thanh Vân và cô có một chút thù hận thì thế nào? Cô sẽ không bởi vì chút sự tình này mà cừu thị Lăng Thanh Vân! Dù sao, Lăng Thanh Vân thật là một người đáng tôn kính, khu an toàn thành phố S nếu không có hắn, người già kẻ yếu chỉ sợ đã chết không còn ai!
Nhưng đối phương cứ mãi thuyết phục, nói người bên cạnh Lăng Thanh Vân rất kỳ quái, cần chú ý, lại giúp cô chăm sóc cháu, cô liền đáp ứng giúp đối phương điều tra. Không ngờ, chỉ bởi một ý tưởng này mà khiến cô phát hiện ra một bí mật kinh người!
Trang Thành không chết! Từ khi bắt đầu bảo vệ ba mẹ Trang Thành, cô liền chú ý tới hành vi của bọn họ, giống như không thế nào để ý đến cái chết của con mình, mà đột nhiên có một ngày, cô nghe được Lâm Hiểu Hồng lầm bầm: “Không biết khi nào thì Thành Thành có thể khôi phục bình thường.”
Khôi phục bình thường? Hiện tại Trang Thành không bình thường? Liền một câu như vậy, đã cắm rễ vào lòng cô.
Sau đó, cô lại nghe lén được mấy câu linh tinh vụn vặt, đồng thời, quốc gia bắt đầu đầu tư tuyên truyền Lăng Thanh Vân, cô cũng biết được không ít chuyện về hắn, đồng thời biết được không ít sự tình khác.
Tang thi đến cấp bậc cao sẽ tìm được trí nhớ của mình?
Lăng Thanh Vân có thể khiến người vừa mới nhiễm độc tang thi khôi phục bình thường mà không bị biến thành tang thi?
Lăng Thanh Vân khuyên bảo những người khác, ăn hay là dùng tinh hạch tang thi chỉ có thể biến thành tang thi?
Đúng vậy, tinh hạch tang thi chỉ có thể biến người thành tang thi, đây cũng là kết quả thực nghiệm của HN, một khi đã như vậy, những tinh hạch tang thi biến dị Lăng Thanh Vân không phải dùng để tăng lên thực lực của mình? Thế hắn lấy làm gì?
Đáp án, rất sinh động.
Lăng Thanh Vân coi ba mẹ Trang Thành như ba mẹ ruột, nếu Trang Thành biến thành tang thi, hắn nỡ giết cậu ta sao?
Rõ ràng, Lăng Thanh Vân biết rất nhiều thứ, hắn biết làm thế nào để người tiến hóa có thể tiến hóa, cũng biết rất nhiều về tang thi, như vậy không phải hắn cũng biết sẽ có một ngày, tang thi chỉ biết ăn thịt người sẽ tìm lại được trí nhớ sao?
Lăng Thanh Vân thích tinh hạch tang thi, thời điểm ban đầu, bên người hắn từng xuất hiện một người phản ứng cổ quái, theo lời mấy ông bà già, người bọc kín toàn thân bị Uông Chấn Huy trọng điểm chú ý này nhìn thấy con người liền muốn nhào qua, đặc biệt thích Liễu Khả Phàm….
Ha, một tang thi, Lăng Thanh Vân thế mà nuôi một tang thi!
Cô nhớ rõ, khi A Uy biến thành tang thi, không công kích những người khác trên trực thăng mà chỉ công kích Lăng Thanh Vân, một khi đã như vậy, khi đó có phải A Uy cũng đã có một chút ý thức đơn giản?
Nếu tinh hạch tang thi cấp bốn kia đưa cho A Uy ăn, có phải A Uy có khả năng tìm lại được trí nhớ không? Mấy hôm trước, không phải còn có tang thi cấp sáu muốn cùng Lăng Thanh Vân hợp tác sao? Ngay cả phía HN cũng đồng ý rồi, kết quả Lăng Thanh Vân lại không chút do dự giết chết đối phương, phỏng chừng chính là vì tinh hạch đúng không?
Lăng Thanh Vân giết nhiều tang thi như vậy, có những người bất đắc dĩ mới biến thành tang thi, rõ ràng có cơ hội tìm về trí nhớ của con người, nói không chừng còn có thể đứng về phía con người, Lăng Thanh Vân dựa vào cái gì mà giết bọn họ? Lúc trước ở Đông Bắc, không phải còn có tang thi cấp năm chủ động công kích tang thi cấp sáu nước R kia sao?
Một tháng qua, Lăng Thanh Vân vẫn luôn đi khắp cả nước giết tang thi cao cấp, lúc trước cô rất kính nể đối phương hành động đại công vô tư, hiện tại lại chỉ cảm thấy ghê tởm.
Dựa vào cái gì Lăng Thanh Vân có thể giết tang thi khác để nuôi một tang thi? Không biết nếu tin tức này bị những người sùng bái Lăng Thanh Vân biết thì thế nào!
Áp chế cảm xúc mãnh liệt trong lòng, cô nằm trên ghế, Lăng Thanh Vân chính nghĩa như vậy, sao có thể liên lụy cùng với tang thi? Sao có thể như thế?
Uông Tuấn Siêu kỳ thật là một người rất có năng lực. Liền nói khu an toàn mà gã mới xây lên này, không chỉ an toàn mà quy hoạch cũng tốt, dân chúng dưới sự quản lý của gã, so với các khu an toàn khác thì sinh hoạt không tồi, đối với gã càng là tin cậy.
Nhưng, rõ ràng hết thảy đều tốt lắm, cảm xúc của gã lại càng ngày càng không ổn định, bởi vì có một Lăng Thanh Vân…
Rất nhiều lần, Uông Tuấn Siêu tự thuyết phục bản thân, thuyết phục chính mình rằng Lăng Thanh Vân là người tốt, sẽ không vô duyên vô cớ ra tay với mình… Nhưng ngẫm lại lúc trước mình mang đi toàn bộ tài nguyên của thành phố S, lại còn phối hợp với phía HN hung hăng đâm Lăng Thanh Vân một đao, dưới tình huống đó, Lăng Thanh Vân sao có thể không hận mình? Lại một lần bừng tỉnh từ cơn ác mộng, nhớ tới hình ảnh trong giấc mơ, Lăng Thanh Vân được mọi người sùng bái mà mình thì bị mọi người phỉ nhổ, Uông Tuấn Siêu ôm ngực, nhịn không được tâm hoảng ý loạn.
Nhưng rất nhanh, gã liền bình tĩnh lại, sau đó khóe miệng lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Lần trước, gã truyền ra tin tức Lăng Thanh Vân có không gian và lợi dụng tinh hạch tang thi để thăng cấp, kết quả hoàn toàn không thể dao động căn cơ của Lăng Thanh Vân, nhưng hiện tại thì sao?
Gã nghĩ đến em họ mình đã chết, rốt cuộc không thể giúp được gì cho gã, không ngờ đối phương thế mà có thể chôn xuống một quân cờ lớn như vậy!
Lần trước gã truyền tin tức ra, rốt cuộc vẫn là quá mức lỗ mãng, lần này, gã sẽ cẩn thận âm thầm làm tốt chuyện này!
Lăng Thanh Vân… Lăng Thanh Vân…. Gã thật sự không muốn coi là địch, nhưng một tháng này, gã dùng nhiều phương pháp như vậy để tiếp cận Lăng Thanh Vân, lấy lòng Lăng Thanh Vân nhưng không một lần thành công, một khi đã như vậy, gã cũng chỉ có thể làm ra lựa chọn như thế.
Lăng Thanh Vân, nếu tất cả dân chúng đều không tin tưởng lời mày nói nữa thì mày sẽ làm thế nào?
Xa tại khu an toàn thành phố S, Lăng Thanh Vân không biết tâm tư Uông Tuấn Siêu, nếu biết, hắn khẳng định sẽ kêu oan!
Đều qua lâu như vậy, hắn gần đây bận rộn đến độ chả nhớ nổi có người tên là Uông Tuấn Siêu thì làm sao có khả năng biết được kẻ đứng sau lưng cái người lãnh đạo khu an toàn cứ muốn lấy lòng hắn lại chính là Uông Tuấn Siêu?
Hơn nữa, dù thế nào Uông Tuấn Siêu cũng là lãnh đạo một khu an toàn, giết gã phỏng chừng sẽ bị trừ công ít công đức, hắn căn bản không tính toán ra tay với đối phương!
Khu an toàn thành phố S, tinh thần sắc mặt dân chúng đều tốt lắm. Lúc này, chỉ cần có hy vọng là có thể kiến thiết một tương lai tốt đẹp!
Nếu Lăng Thanh Vân đã trở lại thì cũng tính toán nghỉ ngơi hai ngày để thả lỏng một chút, không ngờ vừa ra khỏi cửa thế mà có không ít người cúi đầu cúng bái với mình.
“Đây là làm sao vậy?” Đi cùng với Lăng Thanh Vân còn có Cố Gia Bảo, nhìn đến tình cảnh trước mắt, Lăng Thanh Vân không khỏi kinh ngạc.
“Từ khi tang thi cấp sáu nước R kia bị anh giết, thành phố S có một Bạch Vân giáo… khụ khụ.” Cố Gia Bảo nghĩ đến chuyện đó vẫn có chút ngượng ngùng.
Giáo chủ Bạch Vân giáo chính là mợ cậu. Mợ cậu vẫn luôn sùng bái Lăng Thanh Vân, lại cố ý tìm Điền Hằng làm tham mưu, hai người cùng nhau sáng lập ra Bạch Vân giáo. Bởi vì giáo nhân Bạch Vân giáo hướng thiện, mọi người cùng nhau bái đại thần là Lăng Thanh Vân, cho nên tôn giáo này ở khu an toàn thành phố S nhanh chóng mở rộng, nay số lượng giáo chúng đã tới mấy vạn.
“Bạch Vân giáo? Có liên quan gì đến anh?” Tại mạt thế, Lăng Thanh Vân gặp qua rất nhiều chuyện nương tôn giáo để kiếm tiền lừa gạt lấy lương thực của người sống sót, nhưng bởi vì chính phủ còn chưa triệt để tê liệt, cho nên những tổ chức tà giáo như vậy phạm vi hoạt động đều nhỏ, mà bọn họ chính là dựa vào xã hội hỗn loạn để lừa gạt một đám người dùng lương thực để xin xá tội, nếu có người lợi dụng mình… Nghĩ đến lúc trước tại một khu an toàn loại nhỏ, thằng kia tự xưng là thần lừa gạt một đám tín đồ cung cấp thức ăn cho mình, còn muốn tín đồ dùng thân thể để hầu hạ thần…. sắc mặt Lăng Thanh Vân liền trở nên khó coi.
Cố Gia Bảo so với Lăng Thanh Vân càng không biết chuyện xem sắc mặt người khác, ngược lại không chú ý tới khác thường của Lăng Thanh Vân: “Bạch Vân giáo, kỳ thật ban đầu mọi người muốn gọi là Bái Vân giáo, tuy rằng thành lập một tôn giáo nhưng cơ bản không có giáo lý gì, chính là một đám người muốn lấy anh làm gương tụ tập mọi người cùng một chỗ xem phim tuyên truyền về anh.”
“Là thế à? Nhưng mà vẫn đừng để bọn họ động tý là quỳ xuống.” Lăng Thanh Vân tuy đã có chút quen với việc này nhưng rốt cuộc vẫn cảm thấy không thoải mái.
“Người bái anh cũng không chỉ có người của Bạch Vân giáo, phỏng chừng rất nhiều người nhìn thấy anh đều sẽ quỳ xuống, còn có người muốn đi khắc tượng anh rồi đó.” Cố Gia Bảo cười rộ lên, rất nhiều người thời điểm nói tới Lăng Thanh Vân cũng nhắc đến cậu, điểm này ngược lại khiến cậu vừa đắc ý vừa cao hứng.
“Thôi…” Lúc trước khi đến rất nhiều khu an toàn, còn có không ít người giống như fan cuồng chạy tới xem mình, mà hiện tại, người tới hình như cũng càng ngày càng nhiều.
Nhấc lên Cố Gia Bảo bên cạnh, Lăng Thanh Vân dùng tới cách hồi trước hắn dùng để ứng đối – bay lên.
Bóng dáng màu vàng chợt lóe rồi lướt qua trên không trung, Lăng Thanh Vân lập tức tới tòa nhà hành chính chỗ Đỗ Dã ngồi, vừa buông Cố Gia Bảo ra, đối phương liền mở to hai mắt hưng trí bừng bừng: “Quá sung sướng! Anh Lăng, em có thể tu luyện được như vậy không? Biết bay chính là giấc mộng của mọi người đó, trừ người nào sợ độ cao!”
“Cái này phải tự cậu cố gắng thôi.” Lăng Thanh Vân cười cười, công pháp hiện tại hắn công bố ra ngoài chỉ có thể tu luyện thành người tiến hóa cấp ba, mà trong tay hắn cũng không có công pháp gì cao thâm, nhưng bộ công pháp kia là công pháp cường thân kiện thể bình thường nhất, con người vốn thông minh, có lẽ luyện lâu, nói không chừng bọn họ có thể nghĩ ra công pháp để tiếp tục thăng cấp.
“Em sẽ cố gắng, nhất định phải tu luyện thật tốt, sau đó đánh Kim Tường một trận!” Cố Gia Bảo vừa nói vừa cười to.
“Anh chờ xem ngày đó.” Lăng Thanh Vân vỗ vỗ vai đối phương.
Đến chỗ Đỗ Dã nửa ngày, Lăng Thanh Vân liền hối hận quyết định của mình, việc khu an toàn có bao nhiêu lương thực, hắn thật sự không muốn quản…
“Mặc kệ thế nào, hiện tại khu an toàn cũng không thiếu lương thực đúng không?” Lăng Thanh Vân hỏi.
“Hiện tại không thiếu, lương thực hiện nay tiết kiệm một chút thì có thể dùng một năm không thành vấn đề, nếu không phải tại Uông Tuấn Siêu lúc trước, nói không chừng chúng ta còn có thể đủ dùng thêm nhiều năm.” Quốc gia có dự trữ lương, cộng thêm các loại lương thực trên thị trường, sau khi con người chết mất một phần mười thì cũng đủ dùng cho rất nhiều năm.
“Tang thi cao cấp đang thôn phệ lẫn nhau… Có lẽ qua mấy tháng nữa, chúng ta sẽ không cần lo lắng sợ hãi như vậy, sẽ không có tang thi cao cấp uy hiếp đến khu an toàn!” Nửa năm qua, rất nhiều người đã giết qua tang thi, hiện tại, tang thi bình thường trong óc không có tinh hạch đã không khiến người thường sợ nữa, tang thi cấp hai cũng không tính là uy hiếp lớn.
“Thật sự?” Ánh mắt Đỗ Dã phát sáng, hắn thống hận tang thi, thống hận tang thi giết người thân của hắn, hủy hết thảy của hắn, nếu toàn bộ hắc ám đều có thể chấm dứt….
“Hẳn là thật.” Lăng Thanh Vân cười.
“Cái này quá tốt!” Đỗ Dã chụp tay lên bàn, nếu không phải hắn không có hai chân, phỏng chừng còn có thể kích động đứng lên! Hưng phấn một hồi lâu, Đỗ Dã mới phát hiện mình còn phải báo cáo cho Lăng Thanh Vân khu an toàn còn lại bao nhiêu lương thực quân giới, nhưng có được tin tức như vậy, ngay cả hắn cũng không muốn nói tới những chuyện này, lập tức chuyển chủ đề: “Cậu Lăng, tôi vẫn tìm người nhìn em gái và mẹ kế cậu. Mấy ngày gần đây, em gái cậu động tĩnh không nhỏ, cô ta thường thường đứng xa nhìn ba mẹ cậu, còn qua lại rất thân với một người đàn ông trong đội gieo trồng.”
Lăng Thanh Vân coi ba mẹ Trang Thành như ba mẹ ruột, Đỗ Dã tự nhiên cũng gọi đối phương như vậy.
“Cô ta không giở trò gì đấy chứ? Anh từng nói cô ta có quan hệ rất tốt với Uông Chấn Huy đúng không?” Lăng Thanh Vân nhớ rõ đối phương từng nhắc tới chuyện này, mặc dù có những chuyện hắn không quan tâm, nhưng Đỗ Dã đã nói là sẽ nhớ, liền nói mấy số liệu vừa xem này đi, hiện tại chỉ cần nghĩ đến là đã có thể hiện lên trong đầu hắn, trí nhớ này thật khiến người yêu thích!
“Tôi cũng nghĩ như vậy, cho nên đã điều tra người trong đội gieo trồng kia, hóa ra gã là chồng trước của Liễu Khả Phàm!” Đỗ Dã nói, bởi vậy, muốn tin tưởng bọn họ không có ác ý với Lăng Thanh Vân cũng khó.
“Vậy anh nhìn bọn họ cho kỹ, ba mẹ tôi cũng là người cẩn thận…” Lăng Thanh Vân nhíu mày, lúc trước Uông Chấn Huy cực kỳ chú ý Trang Thành, nếu cậu ta để lại người tiếp tục điều tra Trang Thành… May mà ba mẹ Trang Thành đối với em gái và mẹ kế hắn đều không hữu hảo, hẳn là sẽ không lộ ra cái gì không nên lộ.
“Tôi sẽ nhìn chằm chằm bọn họ! Nhưng cậu cũng phải cảm ơn Tiểu Lạp.” Đỗ Dã nói.
“Tiểu Lạp?” Lăng Thanh Vân nghe đến tên này, trong đầu liền hiện ra một khuôn mặt, chính là cô gái vẫn luôn đi theo đằng sau Địch Mẫn? Cũng là người tiến hóa đang bảo hộ ba mẹ Trang Thành đúng không?
“Đúng là cô ấy, cô ấy vẫn luôn bảo vệ ba mẹ cậu, hết sức tận tâm, em gái cậu làm việc khá bí ẩn, cô ấy không nói thì trong một chốc tôi cũng nhìn không ra. Đúng rồi, Tiểu Lạp còn từng nói với tôi, Vương Lan kia hình như có vấn đề.” Đỗ Dã đáp.
“Vương Lan? Tôi sẽ nhìn chị ấy.” Lăng Thanh Vân nhớ đến người phụ nữ có chút nao núng, đặt toàn bộ tinh lực lên người con trai kia, ở trên người đối phương, hắn cảm giác được lấy lòng và nịnh nọt, ngược lại không có cái gì ác ý. Hơn nữa, Trang Diệu Tổ và Lâm Hiểu Hồng sống nhiều năm như vậy cũng không phải uổng phí, nếu Vương Lan thật sự có vấn đề, không có khả năng sẽ không nhìn ra.
Chẳng qua Vương Lan ngược lại rất biết lấy lòng ba Trang mẹ Trang, nhưng nếu hai người bọn họ thích kiểu lấy lòng như vậy thì có làm sao đâu?
Nói chuyện với Đỗ Dã thêm lúc nữa, Lăng Thanh Vân trở lại chỗ ở, nhìn thấy trong sân chất đống không ít rau dưa, Vương Lan đang cầm một đồng tiền xu gọt vỏ khoai tây – Khoai vừa đào lên rất dễ gọt.
“Lăng tiên sinh?” Vương Lan nhìn thấy Lăng Thanh Vân, lập tức đứng lên.
“Chị đừng gọi khách sáo như vậy, gọi em là Lăng Thanh Vân được rồi.” Lăng Thanh Vân cười với đối phương.
“Lăng… Lăng Thanh Vân…” Mặt Vương Lan lập tức đỏ lên: “Gọt khoai xong rồi, tôi vào trước đây.”
Bên trong, Trang Diệu Tổ ôm cháu, Vương Lan và Lâm Hiểu Hồng cùng thái sợi khoai trong bếp, thái xong liền ngâm vào nước, ngâm lâu một chút thì lúc xào mới không bị dính.
“Sợi khoai này thái thật mảnh, trước kia con toàn luộc chín xong xào.” Lăng Thanh Vân khen, lúc Tiểu Công quấn quýt muốn ăn, hắn thường luộc khoai miếng xong xào với tương cho nó ăn.
“Vương Lan nói phải làm khoai tây sợi chua cay.” Lâm Hiểu Hồng cười nói, bà rất thích Vương Lan, nếu không có Vương Lan và con cô, hai ông bà già bọn họ ở đây phải tịch mịch chết.
“Thế con phải chờ nếm thử.” Lăng Thanh Vân cười tiếp lời.
Tay nghề Vương Lan quả thật không tồi, Tiểu Công ăn đến sung sướng, đối với Vương Lan cũng thân cận hơn.
Ngày qua đêm đến, hôm qua Trang Thành đã phải mạo hiểm vào khu an toàn để gặp ba mẹ, hôm nay không vào nữa, bởi vậy đương nhiên Lăng Thanh Vân ra ngoài gặp đối phương.
Vào không gian, Lăng Thanh Vân đi thẳng đến hồ sen, không gian này có tác dụng thanh lọc, sau khi phát hiện ra điều này, hắn liền thường thường tắm rửa ở hồ sen.
Còn nhớ lúc mới tỏ tình, chính mình bẩn như khỉ lấm bùn, nháo ra không ít chê cười, Lăng Thanh Vân tất nhiên sẽ không để việc như vậy phát sinh nữa, mấy ngày nay đều rất chú ý vệ sinh cá nhân.
Tắm rửa xong, tìm một bộ quần áo sạch sẽ để thay, Lăng Thanh Vân mới ra khỏi không gian.
Hiện tại rất nhiều người đều không có quần áo sạch sẽ để thay, nhưng Lăng Thanh Vân thì chẳng sợ thiếu quần áo, hắn có thể tự do đi lại trong thành thị mà không cần sợ tang thi, đương nhiên vĩnh viễn có thể tìm được quần áo sạch sẽ.
Lăng Thanh Vân lén lút rời khỏi khu an toàn, đến bên ngoài, rất nhanh liền cảm giác được tồn tại của Trang Thành. Giữa dòng tang thi chậm rãi đi về phía khu an toàn thành phố S, Trang Thành mặc quần áo dài tay đứng đó, so sánh với những người chung quanh, vô cùng sạch sẽ.
“Em ở đây chờ anh?” Lăng Thanh Vân cười tủm tỉm hỏi, liền tính Trang Thành cái gì cũng không nói, hắn cũng có thể đoán được Trang Thành hẳn là đã đợi một lúc.
“Đúng vậy.” Trang Thành cười cười với Lăng Thanh Vân.
“Hôm nay chúng ta làm gì?”
“Chúng ta đi dạo thành phố S đi, hôm nay không muốn giết tang thi, về sau còn không biết sẽ thế nào đâu.” Tuy rằng vẫn muốn tin tưởng Lăng Thanh Vân nhưng bởi vì liên lụy đến người thân cận nhất của mình, cậu vẫn vô cùng lo lắng.
Thực lực của tang thi cấp bảy, nhìn chính mình thì biết, thực lực của Trang Thành dù có mạnh hơn mình thì cũng không mạnh hơn bao nhiêu đúng không? Nếu có bốn tang thi cấp bảy vây công bọn họ…
“Được.” Lăng Thanh Vân nắm tay Trang Thành.
Lăng Thanh Vân rời khỏi khu an toàn, Tiểu Công thì nằm bên giường Lâm Hiểu Hồng, một lát sau, nó đột nhiên ngẩng đầu lên, được một lúc, lại nằm xuống.
Ở một nơi bí ẩn ngoài sân, có một căn phòng nho nhỏ kề sát tường, gần như hòa vào với bức tường.
Căn phòng chỉ tầm hai mét vuông, lúc này, một cô gái trẻ đang ngồi bên trong, nghịch chiếc di động trên tay.
Nay, bởi vì không có người duy trì, loại di động phổ thông này đã không còn gọi là điện thoại được nữa, nhiều nhất cũng chỉ có thể chơi mấy trò chơi trên đó, mà lúc này, cô đang nhìn mấy tấm ảnh bên trong.
Ảnh chụp có vài tấm, nhân vật chính đều là Lăng Thanh Vân, mà bên cạnh hắn luôn có một người toàn thân cao thấp không lộ ra cái gì. Mấy tấm ảnh này là người khác cung cấp cho cô, ban đầu cô căn bản không để ý, hiện tại, nhìn thấy ảnh này liền cảm thấy hận ý mãnh liệt trào tới.
Trước kia, cô thật sự không muốn đi hận Lăng Thanh Vân, dù sao chuyện đó chỉ có thể nói là ông trời trêu người, nhưng từ khi bị phái tới bảo vệ đôi vợ chồng bên trong, trong lúc vô tình nghe được mấy lời nói, kết hợp với tin tức mình có được, cô lại nhịn không được mà sinh hận.
Cô là người tiến hóa cấp hai, nhưng lúc trước, nếu không có A Uy đi ngang qua cứu cô, phỏng chừng cô đã chết giữa đàn tang thi.
Cô thích A Uy nhưng A Uy không thích cô, ngược lại rất thích người mạnh nhất trong số bọn họ là Địch Mẫn. Địch Mẫn, đối với cô mà nói giống như chị gái, nhìn thấy tình huống như vậy, cô tự nhiên liền áp tình ý đến đáy lòng.
A Uy rất kiêu ngạo, không quen nhìn Lăng Thanh Vân, toàn tâm toàn ý muốn phân cao thấp với Lăng Thanh Vân, sau lại bởi vì cậy mạnh mà biến thành tang thi cũng là cậu ta tự làm tự chịu. Nhưng dựa vào cái gì tinh hạch tang thi cấp bốn A Uy liều mạng ngăn chặn được lại rơi vào tay Lăng Thanh Vân? Vì cái gì cuối cùng ngay cả A Uy cũng bị Lăng Thanh Vân đánh vỡ đầu, chết không toàn thây?
Phần bất mãn đó cô chưa từng nói với ai, nhưng nó vẫn luôn tồn tại, thẳng đến đột nhiên có một ngày, người kêu Uông Chấn Huy kia tìm đến cô.
Khi đó, cô cảm thấy đối phương thật nhàm chán, coi như Lăng Thanh Vân và cô có một chút thù hận thì thế nào? Cô sẽ không bởi vì chút sự tình này mà cừu thị Lăng Thanh Vân! Dù sao, Lăng Thanh Vân thật là một người đáng tôn kính, khu an toàn thành phố S nếu không có hắn, người già kẻ yếu chỉ sợ đã chết không còn ai!
Nhưng đối phương cứ mãi thuyết phục, nói người bên cạnh Lăng Thanh Vân rất kỳ quái, cần chú ý, lại giúp cô chăm sóc cháu, cô liền đáp ứng giúp đối phương điều tra. Không ngờ, chỉ bởi một ý tưởng này mà khiến cô phát hiện ra một bí mật kinh người!
Trang Thành không chết! Từ khi bắt đầu bảo vệ ba mẹ Trang Thành, cô liền chú ý tới hành vi của bọn họ, giống như không thế nào để ý đến cái chết của con mình, mà đột nhiên có một ngày, cô nghe được Lâm Hiểu Hồng lầm bầm: “Không biết khi nào thì Thành Thành có thể khôi phục bình thường.”
Khôi phục bình thường? Hiện tại Trang Thành không bình thường? Liền một câu như vậy, đã cắm rễ vào lòng cô.
Sau đó, cô lại nghe lén được mấy câu linh tinh vụn vặt, đồng thời, quốc gia bắt đầu đầu tư tuyên truyền Lăng Thanh Vân, cô cũng biết được không ít chuyện về hắn, đồng thời biết được không ít sự tình khác.
Tang thi đến cấp bậc cao sẽ tìm được trí nhớ của mình?
Lăng Thanh Vân có thể khiến người vừa mới nhiễm độc tang thi khôi phục bình thường mà không bị biến thành tang thi?
Lăng Thanh Vân khuyên bảo những người khác, ăn hay là dùng tinh hạch tang thi chỉ có thể biến thành tang thi?
Đúng vậy, tinh hạch tang thi chỉ có thể biến người thành tang thi, đây cũng là kết quả thực nghiệm của HN, một khi đã như vậy, những tinh hạch tang thi biến dị Lăng Thanh Vân không phải dùng để tăng lên thực lực của mình? Thế hắn lấy làm gì?
Đáp án, rất sinh động.
Lăng Thanh Vân coi ba mẹ Trang Thành như ba mẹ ruột, nếu Trang Thành biến thành tang thi, hắn nỡ giết cậu ta sao?
Rõ ràng, Lăng Thanh Vân biết rất nhiều thứ, hắn biết làm thế nào để người tiến hóa có thể tiến hóa, cũng biết rất nhiều về tang thi, như vậy không phải hắn cũng biết sẽ có một ngày, tang thi chỉ biết ăn thịt người sẽ tìm lại được trí nhớ sao?
Lăng Thanh Vân thích tinh hạch tang thi, thời điểm ban đầu, bên người hắn từng xuất hiện một người phản ứng cổ quái, theo lời mấy ông bà già, người bọc kín toàn thân bị Uông Chấn Huy trọng điểm chú ý này nhìn thấy con người liền muốn nhào qua, đặc biệt thích Liễu Khả Phàm….
Ha, một tang thi, Lăng Thanh Vân thế mà nuôi một tang thi!
Cô nhớ rõ, khi A Uy biến thành tang thi, không công kích những người khác trên trực thăng mà chỉ công kích Lăng Thanh Vân, một khi đã như vậy, khi đó có phải A Uy cũng đã có một chút ý thức đơn giản?
Nếu tinh hạch tang thi cấp bốn kia đưa cho A Uy ăn, có phải A Uy có khả năng tìm lại được trí nhớ không? Mấy hôm trước, không phải còn có tang thi cấp sáu muốn cùng Lăng Thanh Vân hợp tác sao? Ngay cả phía HN cũng đồng ý rồi, kết quả Lăng Thanh Vân lại không chút do dự giết chết đối phương, phỏng chừng chính là vì tinh hạch đúng không?
Lăng Thanh Vân giết nhiều tang thi như vậy, có những người bất đắc dĩ mới biến thành tang thi, rõ ràng có cơ hội tìm về trí nhớ của con người, nói không chừng còn có thể đứng về phía con người, Lăng Thanh Vân dựa vào cái gì mà giết bọn họ? Lúc trước ở Đông Bắc, không phải còn có tang thi cấp năm chủ động công kích tang thi cấp sáu nước R kia sao?
Một tháng qua, Lăng Thanh Vân vẫn luôn đi khắp cả nước giết tang thi cao cấp, lúc trước cô rất kính nể đối phương hành động đại công vô tư, hiện tại lại chỉ cảm thấy ghê tởm.
Dựa vào cái gì Lăng Thanh Vân có thể giết tang thi khác để nuôi một tang thi? Không biết nếu tin tức này bị những người sùng bái Lăng Thanh Vân biết thì thế nào!
Áp chế cảm xúc mãnh liệt trong lòng, cô nằm trên ghế, Lăng Thanh Vân chính nghĩa như vậy, sao có thể liên lụy cùng với tang thi? Sao có thể như thế?
Danh sách chương