Edit: Thanh Thạch
Đi theo Trương Nghị vẫn rất có tác dụng, ít nhất tự mình không thể biết được những thông tin này.
Thời điểm Lăng Thanh Vân rời khỏi tòa nhà đã bắt đầu suy xét phương hướng phát triển sau này, nhưng hắn tuy có thực lực không tồi lại chỉ có bằng cấp hai, không có kinh nghiệm chính trị, nay hắn căn bản không có năng lực thành lập một thế lực thuộc về mình…
Phải làm thế nào bây giờ? Đi xuống tầng, Lăng Thanh Vân liền nhìn thấy Trang Thành đứng ở một góc dễ thấy. Trang Thành toàn thân bị bọc kín bưng, mấy ngày nay bởi vì hắn che giấu nên chưa từng xuất hiện trước mặt đám Trương Nghị.
Nhìn thấy Trang Thành, tâm tình Lăng Thanh Vân liền tốt lên, giờ công đức của hắn đã hơn chín ngàn, chỉ cần cố gắng thêm chút nữa là có thể đạt tới một vạn.
Trời còn chưa tối, có lẽ nên mang Trang Thành ra ngoài dạo một vòng, giết thêm mấy tang thi!
“Thành Thành, chúng ta ra ngoài giết tang thi đi. Em ăn thêm nhiều tinh hạch vào, nếu có thể tiến hóa thì tốt…” Lăng Thanh Vân biết Trang Thành ăn tinh hạch có thể tiến hóa, nhưng cứ mỗi khi hắn cho rằng cậu sắp tiến hóa thì lại là một lần thất vọng – Trang Thành hoàn toàn không có dấu hiệu tiến hóa!
Chẵng lẽ, ăn tinh hạch của tang thi cấp bậc thấp so với Trang Thành không có hiệu quả đối với cậu? Nếu thật sự là như vậy… Một ý nghĩ đáng tiếc chợt lóe mà qua, tinh hạch không mất tiền, để cậu ăn nhiều một chút cũng đâu có sao? Chỉ cần cậu vui vẻ là được.
Mang theo Trang Thành tới đường cái, mấy ngày nay, bọn họ cũng phát hiện người sống sót, không ít người ở trên tầng xin Trương Nghị giúp đỡ, đáng tiếc nay bọn họ tự thân khó bảo toàn, càng đừng nói đến cứu viện người khác!
Lăng Thanh Vân muốn cứu người nhưng cũng biết chỉ mình mình không có biện pháp cứu và bảo vệ một đám người rời đi, chỉ đành từ bỏ.
Chẳng qua, mấy ngày nay lúc không giết tang thi cũng vô cớ nhận được công đức khiến hắn biết được chỗ tốt của cứu người, hiện giờ hắn mới cứu hơn một trăm, nếu hắn cứu ngàn vạn người…
Bởi vì khu trung tâm nhiều tang thi, cho nên khu an toàn không thể phái người đến cứu viện hoặc là tìm vật tư, tạo thành cục diện khu trung tâm nhiều người sống sót mà cũng nhiều vật tư.
Siêu thị ven đường hầu như đều bị phá cửa, hiển nhiên, từng có người sống sót đến kiếm thức ăn.
Lăng Thanh Vân chọn một siêu thị để giết tang thi, thuận tiện kiếm thêm lương thực – Hiện tại hắn có nhiều người phải nuôi, tương lai đại khái còn phải nuôi thêm nữa!
Số lượng tang thi trong siêu thị không ít, rất nhiều con thiếu tay mất chân, thậm chí có tang thi chỉ còn lại đầu với bả vai, thân thể đã bị gặm sạch.
Những người này, có lẽ đều đến đây tìm thức ăn, cuối cùng bị tang thi cắn chết.
Vừa giết tang thi vừa chịu đựng mùi hôi thối nồng nặc, hắn chậm rãi đi tới khu bán rau quả, tất cả đều đã hư thối, lại cộng thêm mùi xác chết….
Lăng Thanh Vân vẫn luôn thích ăn thịt, trước đây bởi vì điều kiện không tốt không thể ăn, cho nên lớn lên rồi càng thích ăn thịt, cơ bản là không thịt không vui, nhưng đã một tháng chưa ăn được rau dưa hoa quả làm hắn đặc biệt thèm.
Đáng tiếc, cho dù là mùa đông nhưng đã để một tháng rồi thì chẳng có rau nào không hỏng… Nhưng lúc trước Lăng Thanh Vân làm việc ở siêu thị nên biết một ít, tuy rằng rau để lâu sẽ hỏng nhưng giờ có một số loại được đóng gói chân không!
Ngô đóng gói chân không, hồng đóng gói chân không vân vân đều bị Lăng Thanh Vân thu vào không gian, hắn còn lấy thêm gạo, dầu ăn, và mấy thứ linh tinh ném hết vào không gian. Nếu không phải không gian không thể nhét thêm nữa, hắn hận không thể thu hết toàn bộ siêu thị vào không gian!
Trang Thành đứng một bên nhìn thức ăn của mình làm cho rất nhiều thứ biến mất, phát hiện đối phương lại không chú ý tới mình, có chút thương tâm.
Mấy ngày nay, cậu và thức ăn của cậu đi theo một đám thức ăn cũng rất thơm, cậu rất muốn ăn, nhưng thức ăn không cho cậu ăn, cậu chỉ đành ăn tinh hạch. Thế thì thôi đi, thức ăn của cậu còn đối xử rất tốt với đám thức ăn kia, thường thường bắt cậu đứng một mình, điều này làm cậu rất không vui.
Nếu thức ăn của cậu có thể luôn đứng với cậu thì tốt rồi…
Đó là cái gì? Cậu đột nhiên phát hiện hơi thở của đồng loại, hơi thở kia rất cường đại, khiến cậu không nhịn được kêu lên: “Ngao!”
“Thành Thành! Em làm sao vậy?” Trang Thành đột nhiên phát ra âm thanh vang dội, Lăng Thanh Vân lập tức chạy về phía cậu, hắn nhìn thấy Trang Thành phi nhanh ra ngoài.
“Thành Thành!” Lăng Thanh Vân theo sát sau đó liền nhìn thấy móng tay Trang Thành đột nhiên biến dài, kéo găng tay xuống, lại cào vỡ mũ bảo hiểm trên đầu. Biến hóa này khiến Lăng Thanh Vân quá sợ hãi, nếu Trang Thành không nghe lời hắn không đi theo hắn…
Hắn yêu Trang Thành, quyết không thể để chuyện đó phát sinh! Tốc độ của Trang Thành rất nhanh nhưng Lăng Thanh Vân cũng không chậm, vẫn có thể đuổi theo.
“Ngao ngao –” Thanh âm Trang Thành sắc nhọn mà chói tai, vang vọng khắp cả quảng trường yên tĩnh, sắc mặt Lăng Thanh Vân phát lạnh, chỉ sợ Trang Thành sẽ kinh động đám người Trương Nghị!
Không ngờ, hắn còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận phải ứng đối tình huống kế tiếp thế nào thì lại có một thanh âm bén nhọn khác vang lên. Ngay sau đó, một tang thi mặc đồ bệnh nhân đột nhiên nhảy xuống từ một cửa sổ bên cạnh.
Đồ bệnh nhân trên người tang thi đã sớm dính đầy máu, bên miệng còn có máu tươi, nhưng thời điểm nhìn thấy Trang Thành, toàn bộ lực chú ý của nó đã bị cậu hấp dẫn!
Hai tang thi giằng co nhau giữa đường, nguyên bản nơi này còn rải rác mấy tang thi, hiện tại lại giống như đằng xa có máu thịt tươi mới vẫy gọi, tất cả đều hoảng hốt chạy đi, cuối cùng chỉ còn lại Lăng Thanh Vân tránh ở cách đó không xa.
Mặc kệ là Trang Thành hay là tang thi đang đối đầu với cậu, trong mắt bọn họ, Lăng Thanh Vân chính là một bữa tiệc tuyệt vời, nhưng thời điểm này, bọn họ không hơi sức đâu để ý đến đại tiệc!
Hai tang thi bắt đầu chiến đấu!
Móng vuốt, răng nanh, đây là vũ khí tốt nhất của bọn họ. Lăng Thanh Vân nhìn Trang Thành không hề có hình tượng cắn xé một tang thi khác, trong lòng khó chịu không nói nên lời.
Trong nháy mắt khi tang thi kia xuất hiện, hắn liền biết nó hẳn cũng là tang thi cấp ba như Trang Thành. Lúc trước khi gặp được Trang Thành, con cún nói tang thi cấp ba như Trang Thành toàn thế giới không quá một trăm. Hiện tại đã qua mấy ngày, chỉ sợ số lượng đã tăng lên nhiều, như vậy ở thành phố S xuất hiện một tên cũng thực bình thường, nhưng liệu Trang Thành có thể thắng không?
Từ trong không gian lấy ra khẩu súng giấu lúc trước, Lăng Thanh Vân hết sức chăm chú chú ý cuộc chiến, nếu Trang Thành thắng thì không sao, nếu cậu gặp phải nguy hiểm.
Trên tòa nhà văn phòng cách đó không xa, đám người Trương Nghị cũng bị tiếng kêu kia gọi tới bên cửa sổ, Điền Hằng chỉ liếc mắt một cái sắc mặt đã trắng bệch: “Đó là hai tang thi cấp ba!”
“Tang thi cấp ba? Cũng là tang thi biến dị?” Trương Nghị lập tức hỏi, nhìn hai tang thi phía dưới ngươi tới ta đi, một chiếc xe đậu bên đường bị hai tang thi va chạm làm lõm xuống, sắc mặt cũng thay đổi.
Kia rốt cuộc là tang thi hay siêu nhân?
“Tang thi biến dị bình thường được gọi là tang thi cấp hai!” Điền Hằng tức giận mở miệng: “Đó là tang thi cấp ba! Thành phố S thế mà đã có tang thi cấp ba! Chờ bọn chúng phân ra thắng bại, khẳng định không ngại lấy chúng ta làm điểm tâm!” Sớm biết trong thành phố S có tang thi cấp ba, lại còn là hai con, hắn khẳng định sẽ không đến đây làm nhiệm vụ! Hắn tình nguyện mặt dày lấy thân phận quân nhân đi đảo HN cũng sẽ không có ý niệm ra ngoài lập công kiếm vị trí cùng mang theo người nhà đi đảo HN!
Điền Hằng thực hối hận, hắn lại không biết, tang thi cấp ba ở thành phố S không chỉ có hai con…
Nước Z là quốc gia đông dân nhất thế giới, mà vùng duyên hải lại là nơi mật độ dân số cao nhất, vì thế mà giá nhà ở thành phố S cao như vậy. Ở một nơi đông dân cư như thế, mật độ tang thi cũng sẽ cao, số lượng tang thi biến dị cũng nhiều…
“Anh Lăng ở dưới đó!” Cố Gia Bảo cầm ống nhòm quan sát cuộc chiến, vô tình thấy được Lăng Thanh Vân đứng ven đường cầm súng nhắm vào hai tang thi.
“Anh ta còn cầm súng… Thật sự là không muốn sống nữa, nhưng dù sao chúng ta cũng sẽ mất mạng…” Điền Hằng thì thào tự nói.
Kỳ thật hắn không nên biết nhiều như vậy, nhưng thời điểm chuẩn bị làm nhiệm vụ, bạn tốt ngày xưa của hắn, Uông Tuấn Siêu, nhờ có bố vợ làm lãnh đạo khu an toàn mà nắm quyền trong tay đã từng dẫn hắn đi xem một đống video, sau đó bảo hắn đi quan sát xem thành phố S có tang thi cấp ba hay không.
Khi đó hắn muốn kiến công lập nghiệp, cảm thấy tang thi cấp ba rất hiếm gặp, cho nên lập tức đáp ứng, không ngờ….
Điền Hằng ở phía sau hối hận, Trương Nghị, Cố Gia Bảo đang lo lắng cho Lăng Thanh Vân, mà Lăng Thanh Vân đang lo lắng cho Trang Thành.
Tang thi kia thế công vô cùng hung mãnh, chuyên môn dùng miệng cắn, đã cắn nát quần áo Trang Thành. Tương phản, Trang Thành trước khi gặp hắn chưa từng xuất thủ, gặp được hắn rồi cũng rất lâu không ra tay, thẳng đến hai ngày này mới bắt đầu động thủ giết tang thi biến dị, bởi vậy kỹ xảo không bằng đối phương.
Lăng Thanh Vân thậm chí thấy hối hận không sớm một chút để Trang Thành giết tang thi, hiện tại cậu không dùng răng cắn tang thi kia nhưng đã bị răng nanh sắc nhọn của tang thi kia cắn vào cánh tay…
Lăng Thanh Vân không kiềm được, nhắm vào tang thi kia nổ súng, tất cả đều bắn về phía mắt nó!
Tiếng súng khiến mọi người kinh ngạc, động tác hai tang thi trong nháy mắt tạm dừng, sau đó, tang thi đang chiến đấu với Trang Thành đột nhiên bỏ chạy về phía xa.
Thị lực của Lăng Thanh Vân vô cùng tốt, tất nhiên nhìn thấy khoảnh khắc cuối cùng đối phương tránh thoát được viên đạn của mình, nhưng viên đạn cũng đã khảm vào mặt nó!
Đáng tiếc súng trong tay không tốt… Lăng Thanh Vân biết thứ này là sau khi tang thi xuất hiện, xưởng công binh gấp rút chế tạo ra, so ra kém những khẩu súng từng tiếng tăm lừng lẫy, chỉ có thể như thế thôi!
Tang thi kia chạy thoát, Trang Thành tất nhiên đuổi theo, Lăng Thanh Vân ngẩn người, cũng vội vàng đuổi theo.
“Lần này, may mà có anh ta…” Điền Hằng đột nhiên cảm thấy Lăng Thanh Vân chính là quý nhân của mình, người kia vận khí quá tốt! Hắn nhịn không được muốn cười to ba tiếng, nhưng cuối cùng, hắn chỉ cầm một chai Sprite tìm được trong ngăn bàn uống cạn. Giữa mùa đông uống Sprite, tuy rất lạnh, nhưng cũng đè ép được kinh hoảng và căng thẳng của hắn xuống!
“Thanh Vân lợi hại như vậy, chắc là không có việc gì, thằng nhóc này thích thu thập tinh hạch tang thi, nói không chừng lát nữa có thể cầm hai viên tinh hạch cấp ba về.” Trương Nghị nói, thực lực hai tang thi vừa rồi anh cũng thấy được, nếu Lăng Thanh Vân cứ thế xông lên… chỉ hi vọng hắn không có việc gì!
Lúc này anh rất muốn có cái gì đó giúp bình tĩnh, mà đúng là tìm được thật, đó là mấy điếu thuốc trong ngăn bàn.
“Anh Lăng lợi hại nhất! Trước kia một người chọi năm cũng không vấn đề…” Cố Gia Bảo tự động viên, bảo mình không cần nghĩ nhiều, thuận tiện lấy một gói thuốc lá từ chỗ Trương Nghị. Đối với đàn ông mà nói, thời điểm tâm tình không tốt hút một điếu luôn có thể khiến mình dễ chịu hơn chút.
Tất cả mọi người đang suy đoán tình hình của Lăng Thanh Vân, Kim Tường lại nghi hoặc cầm ống nhòm trong tay.
Hai tang thi kia đều rất lợi hại, nhưng một trong số đó lại sạch sẽ không giống như tang thi!
Có lẽ ban đầu cũng không thiếu tang thi sạch sẽ như vậy, có lẽ trong rất nhiều phòng vẫn có tang thi ăn mặc sạch sẽ, nhưng là một tang thi hành tẩu bên ngoài, thực lực còn mạnh như vậy, sao có thể sạch sẽ như thế?
Hơn một tháng qua, trời đổ mưa rồi tuyết rơi, những tang thi bọn họ gặp trên đường, cho dù trên người không có vết máu nhưng quần áo đều dính bết lại, sao có khả năng còn một tang thi quần áo chỉnh tề như thế tồn tại?
Hơn nữa, vừa rồi trong lúc hai tang thi cắn xe nhau, quần áo trên người tang thi kia bị xé rách, sao y lại cảm thấy cái áo len đó quen mắt thế?
Chẳng qua, tuy cảm thấy rất kỳ quái, Kim Tường lại không nói gì. Y chỉ nhìn chằm chằm Cố Gia Bảo, thẳng đến khi đối phương ngượng ngùng dụi tắt điếu thuốc trong tay.
“Đồ ngốc!” Kim Tường vỗ vỗ đầu Cố Gia Bảo, tuy trước kia y không cho cậu hút thuốc, nhưng thời điểm này căn bản y sẽ không để ý, chỉ là trải qua gian nguy, cảm nhận được tầm quan trọng của người bên cạnh mà thôi.
“Anh mới ngốc!”
“Anh thích em.” Kim Tường nói.
“Em cũng rất thích em!” Cố Gia Bảo cười ha ha, bổ nhào vào Kim Tường. Kim Tường này muộn tao, bình thường chẳng bao giờ nói như thế với cậu! Nếu không có mình, phỏng chừng Kim Tường đã một mình ở khu an toàn, có lẽ y còn có thể được một suất đi đảo HN, nhưng hiện tại….
Hốc mắt nóng lên, Cố Gia Bảo cắn miệng Kim Tường, đến khi ngẩng đầu, miệng vẫn cười tươi.
Lăng Thanh Vân đuổi theo Trang Thành và tang thi kia, không bao lâu liền nhìn thấy cậu túm được cánh tay đối phương. Tuy phương diện thực chiến hơi kém, nhưng mấy ngày nay Trang Thành ăn nhiều tinh hạch như vậy cũng có tác dụng!
Hai tang thi lại xoay vào đánh nhau, Lăng Thanh Vân không dám nổ súng nữa. Đột nhiên, Trang Thành lại từ phía sau ôm chặt tang thi kia khiến nó không thể hành động, mắt hướng về phía Lăng Thanh Vân!
Trang Thành muốn mình giúp cậu giết tang thi này? Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu Lăng Thanh Vân, tay đã bắn thẳng vào mắt tang thi kia, lần này, chỉ một phát, tang thi kia đã không động đậy được nữa!
Trang Thành nhanh chóng móc viên tinh hạch ra, vừa định nhét vào miệng lại bỏ ra. Lăng Thanh Vân thấy thế lập tức lấy một chai nước từ không gian ra chạy về phía cậu, giúp Trang Thành rửa tay và tinh hạch.
Chỉ một chốc như vậy, những tang thi ban đầu vì hai tang thi cao cấp chiến đấu mà né tránh, giờ đang điên cuồng chạy về hướng này!
Lăng Thanh Vân nhìn Trang Thành ăn tinh hạch xong, cuối cùng yên tâm bắt đầu dọn dẹp tang thi chung quanh. Đột nhiên Trang Thành phía sau phát ra tiếng rên cực kỳ thống khổ, sau đó, tang thi bên người bỗng đứng im.
Trong tay Lăng Thanh Vân còn cầm súng, lúc này tất nhiên tranh thủ mà giết. Đột nhiên, giữa một đống thanh âm “Được một điểm công đức”, hắn nghe được một tiếng – công đức đạt tới một vạn.
Thăng cấp! Hắn thăng cấp! Trang Thành hẳn là cũng thăng cấp rồi?
Đi theo Trương Nghị vẫn rất có tác dụng, ít nhất tự mình không thể biết được những thông tin này.
Thời điểm Lăng Thanh Vân rời khỏi tòa nhà đã bắt đầu suy xét phương hướng phát triển sau này, nhưng hắn tuy có thực lực không tồi lại chỉ có bằng cấp hai, không có kinh nghiệm chính trị, nay hắn căn bản không có năng lực thành lập một thế lực thuộc về mình…
Phải làm thế nào bây giờ? Đi xuống tầng, Lăng Thanh Vân liền nhìn thấy Trang Thành đứng ở một góc dễ thấy. Trang Thành toàn thân bị bọc kín bưng, mấy ngày nay bởi vì hắn che giấu nên chưa từng xuất hiện trước mặt đám Trương Nghị.
Nhìn thấy Trang Thành, tâm tình Lăng Thanh Vân liền tốt lên, giờ công đức của hắn đã hơn chín ngàn, chỉ cần cố gắng thêm chút nữa là có thể đạt tới một vạn.
Trời còn chưa tối, có lẽ nên mang Trang Thành ra ngoài dạo một vòng, giết thêm mấy tang thi!
“Thành Thành, chúng ta ra ngoài giết tang thi đi. Em ăn thêm nhiều tinh hạch vào, nếu có thể tiến hóa thì tốt…” Lăng Thanh Vân biết Trang Thành ăn tinh hạch có thể tiến hóa, nhưng cứ mỗi khi hắn cho rằng cậu sắp tiến hóa thì lại là một lần thất vọng – Trang Thành hoàn toàn không có dấu hiệu tiến hóa!
Chẵng lẽ, ăn tinh hạch của tang thi cấp bậc thấp so với Trang Thành không có hiệu quả đối với cậu? Nếu thật sự là như vậy… Một ý nghĩ đáng tiếc chợt lóe mà qua, tinh hạch không mất tiền, để cậu ăn nhiều một chút cũng đâu có sao? Chỉ cần cậu vui vẻ là được.
Mang theo Trang Thành tới đường cái, mấy ngày nay, bọn họ cũng phát hiện người sống sót, không ít người ở trên tầng xin Trương Nghị giúp đỡ, đáng tiếc nay bọn họ tự thân khó bảo toàn, càng đừng nói đến cứu viện người khác!
Lăng Thanh Vân muốn cứu người nhưng cũng biết chỉ mình mình không có biện pháp cứu và bảo vệ một đám người rời đi, chỉ đành từ bỏ.
Chẳng qua, mấy ngày nay lúc không giết tang thi cũng vô cớ nhận được công đức khiến hắn biết được chỗ tốt của cứu người, hiện giờ hắn mới cứu hơn một trăm, nếu hắn cứu ngàn vạn người…
Bởi vì khu trung tâm nhiều tang thi, cho nên khu an toàn không thể phái người đến cứu viện hoặc là tìm vật tư, tạo thành cục diện khu trung tâm nhiều người sống sót mà cũng nhiều vật tư.
Siêu thị ven đường hầu như đều bị phá cửa, hiển nhiên, từng có người sống sót đến kiếm thức ăn.
Lăng Thanh Vân chọn một siêu thị để giết tang thi, thuận tiện kiếm thêm lương thực – Hiện tại hắn có nhiều người phải nuôi, tương lai đại khái còn phải nuôi thêm nữa!
Số lượng tang thi trong siêu thị không ít, rất nhiều con thiếu tay mất chân, thậm chí có tang thi chỉ còn lại đầu với bả vai, thân thể đã bị gặm sạch.
Những người này, có lẽ đều đến đây tìm thức ăn, cuối cùng bị tang thi cắn chết.
Vừa giết tang thi vừa chịu đựng mùi hôi thối nồng nặc, hắn chậm rãi đi tới khu bán rau quả, tất cả đều đã hư thối, lại cộng thêm mùi xác chết….
Lăng Thanh Vân vẫn luôn thích ăn thịt, trước đây bởi vì điều kiện không tốt không thể ăn, cho nên lớn lên rồi càng thích ăn thịt, cơ bản là không thịt không vui, nhưng đã một tháng chưa ăn được rau dưa hoa quả làm hắn đặc biệt thèm.
Đáng tiếc, cho dù là mùa đông nhưng đã để một tháng rồi thì chẳng có rau nào không hỏng… Nhưng lúc trước Lăng Thanh Vân làm việc ở siêu thị nên biết một ít, tuy rằng rau để lâu sẽ hỏng nhưng giờ có một số loại được đóng gói chân không!
Ngô đóng gói chân không, hồng đóng gói chân không vân vân đều bị Lăng Thanh Vân thu vào không gian, hắn còn lấy thêm gạo, dầu ăn, và mấy thứ linh tinh ném hết vào không gian. Nếu không phải không gian không thể nhét thêm nữa, hắn hận không thể thu hết toàn bộ siêu thị vào không gian!
Trang Thành đứng một bên nhìn thức ăn của mình làm cho rất nhiều thứ biến mất, phát hiện đối phương lại không chú ý tới mình, có chút thương tâm.
Mấy ngày nay, cậu và thức ăn của cậu đi theo một đám thức ăn cũng rất thơm, cậu rất muốn ăn, nhưng thức ăn không cho cậu ăn, cậu chỉ đành ăn tinh hạch. Thế thì thôi đi, thức ăn của cậu còn đối xử rất tốt với đám thức ăn kia, thường thường bắt cậu đứng một mình, điều này làm cậu rất không vui.
Nếu thức ăn của cậu có thể luôn đứng với cậu thì tốt rồi…
Đó là cái gì? Cậu đột nhiên phát hiện hơi thở của đồng loại, hơi thở kia rất cường đại, khiến cậu không nhịn được kêu lên: “Ngao!”
“Thành Thành! Em làm sao vậy?” Trang Thành đột nhiên phát ra âm thanh vang dội, Lăng Thanh Vân lập tức chạy về phía cậu, hắn nhìn thấy Trang Thành phi nhanh ra ngoài.
“Thành Thành!” Lăng Thanh Vân theo sát sau đó liền nhìn thấy móng tay Trang Thành đột nhiên biến dài, kéo găng tay xuống, lại cào vỡ mũ bảo hiểm trên đầu. Biến hóa này khiến Lăng Thanh Vân quá sợ hãi, nếu Trang Thành không nghe lời hắn không đi theo hắn…
Hắn yêu Trang Thành, quyết không thể để chuyện đó phát sinh! Tốc độ của Trang Thành rất nhanh nhưng Lăng Thanh Vân cũng không chậm, vẫn có thể đuổi theo.
“Ngao ngao –” Thanh âm Trang Thành sắc nhọn mà chói tai, vang vọng khắp cả quảng trường yên tĩnh, sắc mặt Lăng Thanh Vân phát lạnh, chỉ sợ Trang Thành sẽ kinh động đám người Trương Nghị!
Không ngờ, hắn còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận phải ứng đối tình huống kế tiếp thế nào thì lại có một thanh âm bén nhọn khác vang lên. Ngay sau đó, một tang thi mặc đồ bệnh nhân đột nhiên nhảy xuống từ một cửa sổ bên cạnh.
Đồ bệnh nhân trên người tang thi đã sớm dính đầy máu, bên miệng còn có máu tươi, nhưng thời điểm nhìn thấy Trang Thành, toàn bộ lực chú ý của nó đã bị cậu hấp dẫn!
Hai tang thi giằng co nhau giữa đường, nguyên bản nơi này còn rải rác mấy tang thi, hiện tại lại giống như đằng xa có máu thịt tươi mới vẫy gọi, tất cả đều hoảng hốt chạy đi, cuối cùng chỉ còn lại Lăng Thanh Vân tránh ở cách đó không xa.
Mặc kệ là Trang Thành hay là tang thi đang đối đầu với cậu, trong mắt bọn họ, Lăng Thanh Vân chính là một bữa tiệc tuyệt vời, nhưng thời điểm này, bọn họ không hơi sức đâu để ý đến đại tiệc!
Hai tang thi bắt đầu chiến đấu!
Móng vuốt, răng nanh, đây là vũ khí tốt nhất của bọn họ. Lăng Thanh Vân nhìn Trang Thành không hề có hình tượng cắn xé một tang thi khác, trong lòng khó chịu không nói nên lời.
Trong nháy mắt khi tang thi kia xuất hiện, hắn liền biết nó hẳn cũng là tang thi cấp ba như Trang Thành. Lúc trước khi gặp được Trang Thành, con cún nói tang thi cấp ba như Trang Thành toàn thế giới không quá một trăm. Hiện tại đã qua mấy ngày, chỉ sợ số lượng đã tăng lên nhiều, như vậy ở thành phố S xuất hiện một tên cũng thực bình thường, nhưng liệu Trang Thành có thể thắng không?
Từ trong không gian lấy ra khẩu súng giấu lúc trước, Lăng Thanh Vân hết sức chăm chú chú ý cuộc chiến, nếu Trang Thành thắng thì không sao, nếu cậu gặp phải nguy hiểm.
Trên tòa nhà văn phòng cách đó không xa, đám người Trương Nghị cũng bị tiếng kêu kia gọi tới bên cửa sổ, Điền Hằng chỉ liếc mắt một cái sắc mặt đã trắng bệch: “Đó là hai tang thi cấp ba!”
“Tang thi cấp ba? Cũng là tang thi biến dị?” Trương Nghị lập tức hỏi, nhìn hai tang thi phía dưới ngươi tới ta đi, một chiếc xe đậu bên đường bị hai tang thi va chạm làm lõm xuống, sắc mặt cũng thay đổi.
Kia rốt cuộc là tang thi hay siêu nhân?
“Tang thi biến dị bình thường được gọi là tang thi cấp hai!” Điền Hằng tức giận mở miệng: “Đó là tang thi cấp ba! Thành phố S thế mà đã có tang thi cấp ba! Chờ bọn chúng phân ra thắng bại, khẳng định không ngại lấy chúng ta làm điểm tâm!” Sớm biết trong thành phố S có tang thi cấp ba, lại còn là hai con, hắn khẳng định sẽ không đến đây làm nhiệm vụ! Hắn tình nguyện mặt dày lấy thân phận quân nhân đi đảo HN cũng sẽ không có ý niệm ra ngoài lập công kiếm vị trí cùng mang theo người nhà đi đảo HN!
Điền Hằng thực hối hận, hắn lại không biết, tang thi cấp ba ở thành phố S không chỉ có hai con…
Nước Z là quốc gia đông dân nhất thế giới, mà vùng duyên hải lại là nơi mật độ dân số cao nhất, vì thế mà giá nhà ở thành phố S cao như vậy. Ở một nơi đông dân cư như thế, mật độ tang thi cũng sẽ cao, số lượng tang thi biến dị cũng nhiều…
“Anh Lăng ở dưới đó!” Cố Gia Bảo cầm ống nhòm quan sát cuộc chiến, vô tình thấy được Lăng Thanh Vân đứng ven đường cầm súng nhắm vào hai tang thi.
“Anh ta còn cầm súng… Thật sự là không muốn sống nữa, nhưng dù sao chúng ta cũng sẽ mất mạng…” Điền Hằng thì thào tự nói.
Kỳ thật hắn không nên biết nhiều như vậy, nhưng thời điểm chuẩn bị làm nhiệm vụ, bạn tốt ngày xưa của hắn, Uông Tuấn Siêu, nhờ có bố vợ làm lãnh đạo khu an toàn mà nắm quyền trong tay đã từng dẫn hắn đi xem một đống video, sau đó bảo hắn đi quan sát xem thành phố S có tang thi cấp ba hay không.
Khi đó hắn muốn kiến công lập nghiệp, cảm thấy tang thi cấp ba rất hiếm gặp, cho nên lập tức đáp ứng, không ngờ….
Điền Hằng ở phía sau hối hận, Trương Nghị, Cố Gia Bảo đang lo lắng cho Lăng Thanh Vân, mà Lăng Thanh Vân đang lo lắng cho Trang Thành.
Tang thi kia thế công vô cùng hung mãnh, chuyên môn dùng miệng cắn, đã cắn nát quần áo Trang Thành. Tương phản, Trang Thành trước khi gặp hắn chưa từng xuất thủ, gặp được hắn rồi cũng rất lâu không ra tay, thẳng đến hai ngày này mới bắt đầu động thủ giết tang thi biến dị, bởi vậy kỹ xảo không bằng đối phương.
Lăng Thanh Vân thậm chí thấy hối hận không sớm một chút để Trang Thành giết tang thi, hiện tại cậu không dùng răng cắn tang thi kia nhưng đã bị răng nanh sắc nhọn của tang thi kia cắn vào cánh tay…
Lăng Thanh Vân không kiềm được, nhắm vào tang thi kia nổ súng, tất cả đều bắn về phía mắt nó!
Tiếng súng khiến mọi người kinh ngạc, động tác hai tang thi trong nháy mắt tạm dừng, sau đó, tang thi đang chiến đấu với Trang Thành đột nhiên bỏ chạy về phía xa.
Thị lực của Lăng Thanh Vân vô cùng tốt, tất nhiên nhìn thấy khoảnh khắc cuối cùng đối phương tránh thoát được viên đạn của mình, nhưng viên đạn cũng đã khảm vào mặt nó!
Đáng tiếc súng trong tay không tốt… Lăng Thanh Vân biết thứ này là sau khi tang thi xuất hiện, xưởng công binh gấp rút chế tạo ra, so ra kém những khẩu súng từng tiếng tăm lừng lẫy, chỉ có thể như thế thôi!
Tang thi kia chạy thoát, Trang Thành tất nhiên đuổi theo, Lăng Thanh Vân ngẩn người, cũng vội vàng đuổi theo.
“Lần này, may mà có anh ta…” Điền Hằng đột nhiên cảm thấy Lăng Thanh Vân chính là quý nhân của mình, người kia vận khí quá tốt! Hắn nhịn không được muốn cười to ba tiếng, nhưng cuối cùng, hắn chỉ cầm một chai Sprite tìm được trong ngăn bàn uống cạn. Giữa mùa đông uống Sprite, tuy rất lạnh, nhưng cũng đè ép được kinh hoảng và căng thẳng của hắn xuống!
“Thanh Vân lợi hại như vậy, chắc là không có việc gì, thằng nhóc này thích thu thập tinh hạch tang thi, nói không chừng lát nữa có thể cầm hai viên tinh hạch cấp ba về.” Trương Nghị nói, thực lực hai tang thi vừa rồi anh cũng thấy được, nếu Lăng Thanh Vân cứ thế xông lên… chỉ hi vọng hắn không có việc gì!
Lúc này anh rất muốn có cái gì đó giúp bình tĩnh, mà đúng là tìm được thật, đó là mấy điếu thuốc trong ngăn bàn.
“Anh Lăng lợi hại nhất! Trước kia một người chọi năm cũng không vấn đề…” Cố Gia Bảo tự động viên, bảo mình không cần nghĩ nhiều, thuận tiện lấy một gói thuốc lá từ chỗ Trương Nghị. Đối với đàn ông mà nói, thời điểm tâm tình không tốt hút một điếu luôn có thể khiến mình dễ chịu hơn chút.
Tất cả mọi người đang suy đoán tình hình của Lăng Thanh Vân, Kim Tường lại nghi hoặc cầm ống nhòm trong tay.
Hai tang thi kia đều rất lợi hại, nhưng một trong số đó lại sạch sẽ không giống như tang thi!
Có lẽ ban đầu cũng không thiếu tang thi sạch sẽ như vậy, có lẽ trong rất nhiều phòng vẫn có tang thi ăn mặc sạch sẽ, nhưng là một tang thi hành tẩu bên ngoài, thực lực còn mạnh như vậy, sao có thể sạch sẽ như thế?
Hơn một tháng qua, trời đổ mưa rồi tuyết rơi, những tang thi bọn họ gặp trên đường, cho dù trên người không có vết máu nhưng quần áo đều dính bết lại, sao có khả năng còn một tang thi quần áo chỉnh tề như thế tồn tại?
Hơn nữa, vừa rồi trong lúc hai tang thi cắn xe nhau, quần áo trên người tang thi kia bị xé rách, sao y lại cảm thấy cái áo len đó quen mắt thế?
Chẳng qua, tuy cảm thấy rất kỳ quái, Kim Tường lại không nói gì. Y chỉ nhìn chằm chằm Cố Gia Bảo, thẳng đến khi đối phương ngượng ngùng dụi tắt điếu thuốc trong tay.
“Đồ ngốc!” Kim Tường vỗ vỗ đầu Cố Gia Bảo, tuy trước kia y không cho cậu hút thuốc, nhưng thời điểm này căn bản y sẽ không để ý, chỉ là trải qua gian nguy, cảm nhận được tầm quan trọng của người bên cạnh mà thôi.
“Anh mới ngốc!”
“Anh thích em.” Kim Tường nói.
“Em cũng rất thích em!” Cố Gia Bảo cười ha ha, bổ nhào vào Kim Tường. Kim Tường này muộn tao, bình thường chẳng bao giờ nói như thế với cậu! Nếu không có mình, phỏng chừng Kim Tường đã một mình ở khu an toàn, có lẽ y còn có thể được một suất đi đảo HN, nhưng hiện tại….
Hốc mắt nóng lên, Cố Gia Bảo cắn miệng Kim Tường, đến khi ngẩng đầu, miệng vẫn cười tươi.
Lăng Thanh Vân đuổi theo Trang Thành và tang thi kia, không bao lâu liền nhìn thấy cậu túm được cánh tay đối phương. Tuy phương diện thực chiến hơi kém, nhưng mấy ngày nay Trang Thành ăn nhiều tinh hạch như vậy cũng có tác dụng!
Hai tang thi lại xoay vào đánh nhau, Lăng Thanh Vân không dám nổ súng nữa. Đột nhiên, Trang Thành lại từ phía sau ôm chặt tang thi kia khiến nó không thể hành động, mắt hướng về phía Lăng Thanh Vân!
Trang Thành muốn mình giúp cậu giết tang thi này? Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu Lăng Thanh Vân, tay đã bắn thẳng vào mắt tang thi kia, lần này, chỉ một phát, tang thi kia đã không động đậy được nữa!
Trang Thành nhanh chóng móc viên tinh hạch ra, vừa định nhét vào miệng lại bỏ ra. Lăng Thanh Vân thấy thế lập tức lấy một chai nước từ không gian ra chạy về phía cậu, giúp Trang Thành rửa tay và tinh hạch.
Chỉ một chốc như vậy, những tang thi ban đầu vì hai tang thi cao cấp chiến đấu mà né tránh, giờ đang điên cuồng chạy về hướng này!
Lăng Thanh Vân nhìn Trang Thành ăn tinh hạch xong, cuối cùng yên tâm bắt đầu dọn dẹp tang thi chung quanh. Đột nhiên Trang Thành phía sau phát ra tiếng rên cực kỳ thống khổ, sau đó, tang thi bên người bỗng đứng im.
Trong tay Lăng Thanh Vân còn cầm súng, lúc này tất nhiên tranh thủ mà giết. Đột nhiên, giữa một đống thanh âm “Được một điểm công đức”, hắn nghe được một tiếng – công đức đạt tới một vạn.
Thăng cấp! Hắn thăng cấp! Trang Thành hẳn là cũng thăng cấp rồi?
Danh sách chương