Bạch Mạch da mặt dày tỏ vẻ không thấy Diệp Từ bực tức, lại đi xuống lầu tiếp tục chuyển đồ.
Lát sau, một thùng lớn đặt trong phòng Bạch Mạch. Diệp Từ nhìn thùng nọ, ngẩn người, đây không phải bộ phận bảo vệ của Vận Mệnh sao? Cô tìm tòi kí ức của mình, căn bản không nhớ ra Bạch Mạch có chơi trò chơi.
Người chuyển đồ đi về, chỉ còn lại Bạch Mạch và Diệp Từ thu thập đồ vật. Diệp Từ mở ra thùng kia, hỏi:“Anh khi nào thì bắt đầu chơi game?”
“Nhiều năm rồi nhưng bí mật chơi, anh chưa nói cho ai biết bao giờ, bao gồm cả bố mẹ.” Bạch Mạch tìm một cái khăn sạch, lau bộ phận bảo vệ của game.
“Hiện tại chơi game là chuyện bình thường rồi, gạt bọn họ làm sao?”
“Bọn họ muốn anh nghiên cứu khoa học, nhưng anh lại muốn làm game thủ chuyên nghiệp. Nếu nói cho bọn họ biết, không đánh chết anh mới lạ.” Bạch Mạch bỏ khăn lau sang một bên, ngồi xuống đất tựa lưng vào chiếc máy game, nhìn Diệp Từ mỉm cười để lộ hàm răng trắng đều, trông thật anh tuấn.
Diệp Từ nhìn anh, bỗng nhiên hiểu ra, khóe miệng giật giật:“Anh tích cức đến đây đọc sách, kỳ thật là muốn trốn đi chơi game phải không……”
“Ây da, sao em không thể đáng yêu một chút kia chứ, chuyện này dù biết cũng không nên nói ra chứ.”Bạch Mạch ôm Diệp Từ, dùng sức xoa đầu cô khiến tóc cô rối bù, cười sang sảng.
Nam nữ khác biệt, Diệp Từ dùng sức lực nhỏ nhoi thoát khỏi cái ôm của Bạch Mạch, cô thở hồng hộc:“Vậy chuyện đi học của anh là giả?”
“Cái đó là thật. Anh chỉ là đợi đến lúc có danh tiếng mới nói cho bọn họ, khi đó hai người sẽ không phản đối.” Bạch Mạch nhìn mái tóc rối của Diệp Từ, nhịn không được lại xoa nhẹ vài cái.
Diệp Từ hung hăng đẩy móng vuốt của Bạch Mạch ra, vừa lòng nhìn anh ôm thủ la hoảng lên, hỏi:“Vậy tên nhân vật của anh là gì?”
“Mạch Thủy Thâm.”
Bạch Mạch báo ra tên mình, lại khiến Diệp Từ ngẩn người. Giống như sét đánh ngang tai, không hề nhúc nhích.
Sao có thể như thế, Bạch Mạch là Mạch Thủy Thâm sao? Kiếp trước Mạch Thủy Thâm là một trong 20 MT giỏi nhất Vận Mệnh, hơn nữa anh là người Đại Đường, xếp hạng chỉ sau MT Du Du Phi Vân, thao tác tốt hơn Du Du Phi Vân không chỉ một hai lần, nhưng trang bị lại thua kém Du Du Phi Vân nhiều lắm.
Hơn nữa, bởi vì lòng dạ Du Du Phi Vân hẹp hòi, bài xích Mạch Thủy Thâm ở lại trong Đại Đường, nên đội viên đi phó bản với anh ấy luôn là dân tép rêu. Dù vậy, Mạch Thủy Thâm vẫn là Mt nổi danh do thao tác và cách làm người trong Vận Mệnh.
Sau lại, không hiểu sao Mạch Thủy Thâm lại biến mất trong trò chơi, ngay cả Diệp Từ cũng thấy kỳ quái nhưng không nghĩ rằng Mạch Thủy Thâm là anh họ Bạch Mạch của cô.
Lúc này cô đột nhiên ngộ ra, lúc cô với Du Du Phi Vân yêu nhau Bạch Mạch từng gọi điện thoại tới, anh nhắc nhở cô dù yêu nhưng vẫn phải cảnh giác, đừng quá nghe lời của người nọ.
Rồi tiếp đó, Bạch Mạch đều gọi điện thoại cho cô vài lần, trong trò chơi Mạch Thủy Thâm cũng giúp cô không ít, ngay từ đầu cô còn tưởng rằng người kia muốn làm quen với cô, nhưng không ngờ……
“Sao vậy bị tên của anh dọa choáng váng.” Bạch Mạch thấy Diệp Từ không phản ứng, vội vàng vươn tay quơ quơ trước mặt cô.
Diệp Từ đẩy tay anh ra, mỉm cười:“Anh giờ vào công hội chưa?”
“Mấy hôm trước mới vào một Công hội, Đại Đường.”
“Phúc lợi thế nào?”
“Chỉ vào chơi thôi, đâu biết tốt hay xấu.” Bạch Mạch cười xấu xa:“Anh biết em cũng chơi Vận Mệnh .” Anh nói xong, liền thấy Diệp Từ nhướng mày, vì thế lại giải thích: “Là cậu nói cho anh biết. Sao, có phải muốn anh mang em đi luyện cấp.”
Diệp Từ nhướng mày, bên môi lộ ra nụ cười quỷ dị.
Bạch Mạch bị nụ cười của cô, dọa hoảng sợ:“Này, đừng nhìn anhnhư vậy, nói nghe xem, em tên gì?”
“Anh là Chiến sĩ à?” Cô đã biết rõ rồi còn cố hỏi, có điều Diệp Từ vẫn muốn xác nhận lại.
“Ừ……”
“Vậy thu thập đồ vật nhanh lên, login, em tặng cho anh thứ này.” Diệp Từ đánh gãy câu nói của Bạch Mạch, đứng dậy chạy vào phòng.
“Em phải nói rõ là vật gì chứ.”
“Thứ này không tồi, nếu anh không muốn lấy thì em giúp anh đi thu dọn đồ đạt.” Diệp Từ uy hiếp Bạch Mạch.
“Rồi, rồi, rồi, chị lớn đi thông thả, em sẽ lập tức theo sau.” Bạch Mạch dù lười, không muốn thu dọn nhưng tâm lại ngứa ngáy khó nhịn, muốn biết thứ Diệp Từ cho anh. Cuối cùng đành thỏa hiệp, nhanh tay thu dọn.
“Em ở Thành Hồng Hồ.” Diệp Từ vừa đi về phòng vừa nói.
Qua một ngày, về chuyện Diệp Từ đạt được First kill Ngạnh Giáp Cự Quy đã dần lắng xuống, sau khi Diệp Từ login không bị điên cuồng liên hệ như hôm qua, có điều bồ câu vẫn liên tục bây về phía cô không ngừng, rất có xu hướng con này biến mất con khác liền tiến lên. Hơn phân nửa đều là bạn tốt gởi lời chúc mừng, Diệp Từ đều hồi âm cảm ơn.
Đọc bức thư của Lưu Sướng mà Diệp Từ phải bật cười, còn thư của Đổng Âm gởi cho Diệp Từ khiến tâm tình trầm xuống, cô hỏi đánh Ngạnh Giáp Cự Quy có ra trang bị gì hay không.
Diệp Từ có thể khẳng định một trăm phần trăm, đây không phải điều Đổng Âm muốn hỏi mà là Thiên Sơn Tà Dương nhờ Đổng Âm hỏi, điều này càng khiến cô chán ghét Thiên Sơn Tà Dương. Anh ta biểu hiện muốn làm bạn với cô, vậy sao không tự thân đến hỏi, nhờ Đổng Âm làm gì?
Cô trả lời tin của Lưu Sướng và mấy người nữa, duy nhất chỉ không trả lời tin của Đổng Âm, để sang một bên.
Xử lý xong rồi gởi thư, Diệp Từ liền cưỡi hồng mã ở hồng hồ cửa thành đi bộ đứng lên, cũng không biết Bạch Mạch là ở chỗ nào, đi vào Thành Hồng Hồ có xa hay không.
Đợi một lúc lâu, Diệp Từ làm xong nhiệm vụ hằng ngày của Thành Hồng Hồ, trông thấy phía xa có một chiến sĩ mặc trang bị cùi bấp đi đến. Cô mở ra bản thuộc tính của người nọ, không bị ẩn.
id: Mạch Thủy Thâm
Chủng tộc: Nhân loại
Chức nghiệp: Chiến sĩ
Cấp bậc:17 cấp 12%
Quả nhiên lBạch Mạch đã đến y.
Mạch Thủy Thâm vừa chạy vào Thành Hồng Hồ vừa than thở,“Lại bị cô nhóc ấy lừa rồi, người làm anh như mình sao cứ nghe lời em ấy hoài. Thật là.”
Lúc anh đi ngang qua bên người Diệp Từ vẫn còn đang tiếp tục than thở, Diệp Từ nghe thấy rất buồn cười, vội vàng gọi anh lại:“Anh trai bên kia, có thể lại đây giúp tôi làm nhiệm vụ hay không?”
Mạch Thủy Thâm vừa nghe lời này lập tức quay đầu nhìn nơi phát ra thanh âm, chỉ thấy một nữ Tinh Linh ăn mặc bình thường tựa vào cửa thành Thành Hồng Hồ, vẫy anh lại kia. Anh mừng thầm trong lòng, chẳng lẽ là Npc tự do?
Npc tự do là một đổi mới độc đáo trong Vận Mệnh. Trong game xuất hiện một ít Npc không nổi danh, bọn họ ngẫu nhiên tìm một vài người giao nhiệm vụ, bởi vì Npc loại này rất ít xuất hiện, giao nhiệm vụ cũng kỳ lại. Có điều phần thưởng lại phong phú, nên Npc này được coi là thần tài, người gặp được sẽ may mắn đến độ có thể trúng xổ số.
Mạch Thủy Thâm không quá tin tưởng rằng nữ Tinh Linh đang kêu anh, anh nhìn xem xung quanh, xác nhận lại:“Cô gọi tôi?”
Diệp Từ nhịn cười:“Anh muốn tôi gọi người khác à?”
“Lập tức tới ngay, đại nhân gọi tôi là được không cần tìm người khác.” Mạch Thủy Thâm lập tức chạy vội đến bên Diệp Từ, sợ cô ấy thay đổi quyết định.
Đợi đến lúc Mạch Thủy Thâm đứng trước mặt cô, Diệp Từ liền mời anh giao dịch.
Mạch Thủy Thâm ngẩn người nhìn tên người giao dịch — Công Tử U. Chân anh gần như mọc rễ cắm vào đất, không thể di động.
Người này không phải Npc?
Người này là Công Tử U?
Đây là Công Tử U thần kì thường xuyên xuất hiện trên diễn đàn?
Đây là người liên tục đạt được First kill, có thao tác cường hãn như bug – Công Tử U.
Anh hít một ngụm khí lạnh, trời đất quỷ thần ơi, Mạch Thủy Thâm chưa từng dám nghĩ sẽ có ngày mình – một game thủ bình thường – lại có thể quen biết với cao thủ cấp cao đến độ này.
Mạch Thủy Thâm kích động, anh giương mắt nhìn nữ Tinh Linh đối diện, da cô trắng nõn, màu tóc bạch kim trơn mượt mà, đôi tai đặc biệt của Tinh linh thường xuyên động đậy, mà trên gương mặt trắng bệch kia là đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp. Đôi mắt đó rất sắc bén, không hiểu sao lại khiến gương mặt hài hòa động lòng ngường. Anh xem qua video của Công Tử U vô số lần, lại không nghĩ đến có thể quan sát gần đến vậy……
Anh xoa tay, nói chuyện lắp bắp:“Công tử..U…U, tôi là fan…fan… của cô. Có thể chụp với tôi…một bức ảnh không……”
Diệp Từ nghe mà đen mặt. Cô chưa từng trông thấy Mạch Thủy Thâm thần tượng ai bao giờ, không ngờ lần đầu tiên làm fan của một nhân vật ảo…… Lúc này cô có ý tưởng xấu xa, nếu Bạch Mạch biết Công Tử U là cô, không biết anh sẽ thể hiện thế nào?
Nhìn Bạch Mạch bởi vì kích động mà đỏ cả mặt, cô quyết định làm cho người này càng kích động hơn, tốt nhất kích động đến ngất, sau đó cô sẽ đăng lên diễn đàn.
Tên gọi là, game thủ thứ nhất trông thấy Công Tử U liền xỉu……
Đương nhiên, đây chỉ là ảo tưởng của Diệp Từ, cô cô đem trang bị Kiếm Bối Chi Giá, sau đó chọn giao dịch.
Kiếm Bối Chi Giá là tấm chắn Du Du Phi Vân tha thiết mơ ước, Diệp Từ kỳ thật không muốn tặng tấm chắn này, cô muốn bán đi bằng tiền thật, nhưng khi biết Mạch Thủy Thâm chính là Bạch Mạch, không chút do dự liền quyết định tặng nó cho anh.
Nước phù sa không chảy vào ruộng người khác, câu này ai chẳng biết.
Lát sau, một thùng lớn đặt trong phòng Bạch Mạch. Diệp Từ nhìn thùng nọ, ngẩn người, đây không phải bộ phận bảo vệ của Vận Mệnh sao? Cô tìm tòi kí ức của mình, căn bản không nhớ ra Bạch Mạch có chơi trò chơi.
Người chuyển đồ đi về, chỉ còn lại Bạch Mạch và Diệp Từ thu thập đồ vật. Diệp Từ mở ra thùng kia, hỏi:“Anh khi nào thì bắt đầu chơi game?”
“Nhiều năm rồi nhưng bí mật chơi, anh chưa nói cho ai biết bao giờ, bao gồm cả bố mẹ.” Bạch Mạch tìm một cái khăn sạch, lau bộ phận bảo vệ của game.
“Hiện tại chơi game là chuyện bình thường rồi, gạt bọn họ làm sao?”
“Bọn họ muốn anh nghiên cứu khoa học, nhưng anh lại muốn làm game thủ chuyên nghiệp. Nếu nói cho bọn họ biết, không đánh chết anh mới lạ.” Bạch Mạch bỏ khăn lau sang một bên, ngồi xuống đất tựa lưng vào chiếc máy game, nhìn Diệp Từ mỉm cười để lộ hàm răng trắng đều, trông thật anh tuấn.
Diệp Từ nhìn anh, bỗng nhiên hiểu ra, khóe miệng giật giật:“Anh tích cức đến đây đọc sách, kỳ thật là muốn trốn đi chơi game phải không……”
“Ây da, sao em không thể đáng yêu một chút kia chứ, chuyện này dù biết cũng không nên nói ra chứ.”Bạch Mạch ôm Diệp Từ, dùng sức xoa đầu cô khiến tóc cô rối bù, cười sang sảng.
Nam nữ khác biệt, Diệp Từ dùng sức lực nhỏ nhoi thoát khỏi cái ôm của Bạch Mạch, cô thở hồng hộc:“Vậy chuyện đi học của anh là giả?”
“Cái đó là thật. Anh chỉ là đợi đến lúc có danh tiếng mới nói cho bọn họ, khi đó hai người sẽ không phản đối.” Bạch Mạch nhìn mái tóc rối của Diệp Từ, nhịn không được lại xoa nhẹ vài cái.
Diệp Từ hung hăng đẩy móng vuốt của Bạch Mạch ra, vừa lòng nhìn anh ôm thủ la hoảng lên, hỏi:“Vậy tên nhân vật của anh là gì?”
“Mạch Thủy Thâm.”
Bạch Mạch báo ra tên mình, lại khiến Diệp Từ ngẩn người. Giống như sét đánh ngang tai, không hề nhúc nhích.
Sao có thể như thế, Bạch Mạch là Mạch Thủy Thâm sao? Kiếp trước Mạch Thủy Thâm là một trong 20 MT giỏi nhất Vận Mệnh, hơn nữa anh là người Đại Đường, xếp hạng chỉ sau MT Du Du Phi Vân, thao tác tốt hơn Du Du Phi Vân không chỉ một hai lần, nhưng trang bị lại thua kém Du Du Phi Vân nhiều lắm.
Hơn nữa, bởi vì lòng dạ Du Du Phi Vân hẹp hòi, bài xích Mạch Thủy Thâm ở lại trong Đại Đường, nên đội viên đi phó bản với anh ấy luôn là dân tép rêu. Dù vậy, Mạch Thủy Thâm vẫn là Mt nổi danh do thao tác và cách làm người trong Vận Mệnh.
Sau lại, không hiểu sao Mạch Thủy Thâm lại biến mất trong trò chơi, ngay cả Diệp Từ cũng thấy kỳ quái nhưng không nghĩ rằng Mạch Thủy Thâm là anh họ Bạch Mạch của cô.
Lúc này cô đột nhiên ngộ ra, lúc cô với Du Du Phi Vân yêu nhau Bạch Mạch từng gọi điện thoại tới, anh nhắc nhở cô dù yêu nhưng vẫn phải cảnh giác, đừng quá nghe lời của người nọ.
Rồi tiếp đó, Bạch Mạch đều gọi điện thoại cho cô vài lần, trong trò chơi Mạch Thủy Thâm cũng giúp cô không ít, ngay từ đầu cô còn tưởng rằng người kia muốn làm quen với cô, nhưng không ngờ……
“Sao vậy bị tên của anh dọa choáng váng.” Bạch Mạch thấy Diệp Từ không phản ứng, vội vàng vươn tay quơ quơ trước mặt cô.
Diệp Từ đẩy tay anh ra, mỉm cười:“Anh giờ vào công hội chưa?”
“Mấy hôm trước mới vào một Công hội, Đại Đường.”
“Phúc lợi thế nào?”
“Chỉ vào chơi thôi, đâu biết tốt hay xấu.” Bạch Mạch cười xấu xa:“Anh biết em cũng chơi Vận Mệnh .” Anh nói xong, liền thấy Diệp Từ nhướng mày, vì thế lại giải thích: “Là cậu nói cho anh biết. Sao, có phải muốn anh mang em đi luyện cấp.”
Diệp Từ nhướng mày, bên môi lộ ra nụ cười quỷ dị.
Bạch Mạch bị nụ cười của cô, dọa hoảng sợ:“Này, đừng nhìn anhnhư vậy, nói nghe xem, em tên gì?”
“Anh là Chiến sĩ à?” Cô đã biết rõ rồi còn cố hỏi, có điều Diệp Từ vẫn muốn xác nhận lại.
“Ừ……”
“Vậy thu thập đồ vật nhanh lên, login, em tặng cho anh thứ này.” Diệp Từ đánh gãy câu nói của Bạch Mạch, đứng dậy chạy vào phòng.
“Em phải nói rõ là vật gì chứ.”
“Thứ này không tồi, nếu anh không muốn lấy thì em giúp anh đi thu dọn đồ đạt.” Diệp Từ uy hiếp Bạch Mạch.
“Rồi, rồi, rồi, chị lớn đi thông thả, em sẽ lập tức theo sau.” Bạch Mạch dù lười, không muốn thu dọn nhưng tâm lại ngứa ngáy khó nhịn, muốn biết thứ Diệp Từ cho anh. Cuối cùng đành thỏa hiệp, nhanh tay thu dọn.
“Em ở Thành Hồng Hồ.” Diệp Từ vừa đi về phòng vừa nói.
Qua một ngày, về chuyện Diệp Từ đạt được First kill Ngạnh Giáp Cự Quy đã dần lắng xuống, sau khi Diệp Từ login không bị điên cuồng liên hệ như hôm qua, có điều bồ câu vẫn liên tục bây về phía cô không ngừng, rất có xu hướng con này biến mất con khác liền tiến lên. Hơn phân nửa đều là bạn tốt gởi lời chúc mừng, Diệp Từ đều hồi âm cảm ơn.
Đọc bức thư của Lưu Sướng mà Diệp Từ phải bật cười, còn thư của Đổng Âm gởi cho Diệp Từ khiến tâm tình trầm xuống, cô hỏi đánh Ngạnh Giáp Cự Quy có ra trang bị gì hay không.
Diệp Từ có thể khẳng định một trăm phần trăm, đây không phải điều Đổng Âm muốn hỏi mà là Thiên Sơn Tà Dương nhờ Đổng Âm hỏi, điều này càng khiến cô chán ghét Thiên Sơn Tà Dương. Anh ta biểu hiện muốn làm bạn với cô, vậy sao không tự thân đến hỏi, nhờ Đổng Âm làm gì?
Cô trả lời tin của Lưu Sướng và mấy người nữa, duy nhất chỉ không trả lời tin của Đổng Âm, để sang một bên.
Xử lý xong rồi gởi thư, Diệp Từ liền cưỡi hồng mã ở hồng hồ cửa thành đi bộ đứng lên, cũng không biết Bạch Mạch là ở chỗ nào, đi vào Thành Hồng Hồ có xa hay không.
Đợi một lúc lâu, Diệp Từ làm xong nhiệm vụ hằng ngày của Thành Hồng Hồ, trông thấy phía xa có một chiến sĩ mặc trang bị cùi bấp đi đến. Cô mở ra bản thuộc tính của người nọ, không bị ẩn.
id: Mạch Thủy Thâm
Chủng tộc: Nhân loại
Chức nghiệp: Chiến sĩ
Cấp bậc:17 cấp 12%
Quả nhiên lBạch Mạch đã đến y.
Mạch Thủy Thâm vừa chạy vào Thành Hồng Hồ vừa than thở,“Lại bị cô nhóc ấy lừa rồi, người làm anh như mình sao cứ nghe lời em ấy hoài. Thật là.”
Lúc anh đi ngang qua bên người Diệp Từ vẫn còn đang tiếp tục than thở, Diệp Từ nghe thấy rất buồn cười, vội vàng gọi anh lại:“Anh trai bên kia, có thể lại đây giúp tôi làm nhiệm vụ hay không?”
Mạch Thủy Thâm vừa nghe lời này lập tức quay đầu nhìn nơi phát ra thanh âm, chỉ thấy một nữ Tinh Linh ăn mặc bình thường tựa vào cửa thành Thành Hồng Hồ, vẫy anh lại kia. Anh mừng thầm trong lòng, chẳng lẽ là Npc tự do?
Npc tự do là một đổi mới độc đáo trong Vận Mệnh. Trong game xuất hiện một ít Npc không nổi danh, bọn họ ngẫu nhiên tìm một vài người giao nhiệm vụ, bởi vì Npc loại này rất ít xuất hiện, giao nhiệm vụ cũng kỳ lại. Có điều phần thưởng lại phong phú, nên Npc này được coi là thần tài, người gặp được sẽ may mắn đến độ có thể trúng xổ số.
Mạch Thủy Thâm không quá tin tưởng rằng nữ Tinh Linh đang kêu anh, anh nhìn xem xung quanh, xác nhận lại:“Cô gọi tôi?”
Diệp Từ nhịn cười:“Anh muốn tôi gọi người khác à?”
“Lập tức tới ngay, đại nhân gọi tôi là được không cần tìm người khác.” Mạch Thủy Thâm lập tức chạy vội đến bên Diệp Từ, sợ cô ấy thay đổi quyết định.
Đợi đến lúc Mạch Thủy Thâm đứng trước mặt cô, Diệp Từ liền mời anh giao dịch.
Mạch Thủy Thâm ngẩn người nhìn tên người giao dịch — Công Tử U. Chân anh gần như mọc rễ cắm vào đất, không thể di động.
Người này không phải Npc?
Người này là Công Tử U?
Đây là Công Tử U thần kì thường xuyên xuất hiện trên diễn đàn?
Đây là người liên tục đạt được First kill, có thao tác cường hãn như bug – Công Tử U.
Anh hít một ngụm khí lạnh, trời đất quỷ thần ơi, Mạch Thủy Thâm chưa từng dám nghĩ sẽ có ngày mình – một game thủ bình thường – lại có thể quen biết với cao thủ cấp cao đến độ này.
Mạch Thủy Thâm kích động, anh giương mắt nhìn nữ Tinh Linh đối diện, da cô trắng nõn, màu tóc bạch kim trơn mượt mà, đôi tai đặc biệt của Tinh linh thường xuyên động đậy, mà trên gương mặt trắng bệch kia là đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp. Đôi mắt đó rất sắc bén, không hiểu sao lại khiến gương mặt hài hòa động lòng ngường. Anh xem qua video của Công Tử U vô số lần, lại không nghĩ đến có thể quan sát gần đến vậy……
Anh xoa tay, nói chuyện lắp bắp:“Công tử..U…U, tôi là fan…fan… của cô. Có thể chụp với tôi…một bức ảnh không……”
Diệp Từ nghe mà đen mặt. Cô chưa từng trông thấy Mạch Thủy Thâm thần tượng ai bao giờ, không ngờ lần đầu tiên làm fan của một nhân vật ảo…… Lúc này cô có ý tưởng xấu xa, nếu Bạch Mạch biết Công Tử U là cô, không biết anh sẽ thể hiện thế nào?
Nhìn Bạch Mạch bởi vì kích động mà đỏ cả mặt, cô quyết định làm cho người này càng kích động hơn, tốt nhất kích động đến ngất, sau đó cô sẽ đăng lên diễn đàn.
Tên gọi là, game thủ thứ nhất trông thấy Công Tử U liền xỉu……
Đương nhiên, đây chỉ là ảo tưởng của Diệp Từ, cô cô đem trang bị Kiếm Bối Chi Giá, sau đó chọn giao dịch.
Kiếm Bối Chi Giá là tấm chắn Du Du Phi Vân tha thiết mơ ước, Diệp Từ kỳ thật không muốn tặng tấm chắn này, cô muốn bán đi bằng tiền thật, nhưng khi biết Mạch Thủy Thâm chính là Bạch Mạch, không chút do dự liền quyết định tặng nó cho anh.
Nước phù sa không chảy vào ruộng người khác, câu này ai chẳng biết.
Danh sách chương