Bất kể là ở kiếp trước hay kiếp này, Thiết Huyết Chiến Qua đều là hắc mã.(*hắc mã: ý chỉ nổi bật hoặc giỏi giang, có thể dùng cho 1 người hoặc 1 tập thể).
Chẳng qua, kiếp trước lúc game đã phát hành được một thời gian dài mới nổi tiếng, không giống bây giờ nhờ có Diệp Từ gia nhập, trò chơi mới chỉ vận hành gần 3 tháng mà đã làm nên tên tuổi.
Nhờ có được 2 lần Ngũ giáp mà bọn họ trở thành tiêu điểm bàn tán trên diễn đàn. Các bài viết xin bọn họ viết bài tường thuật và post video ghi hình xuất hiện liên miên không ngớt, lượng người xin gia nhập công hội Thiết Huyết Chiến Qua cũng càng ngày càng tăng. Trong mấy ngày ngắn ngủi, Thiết Huyết Chiến Qua đã trở thành công hội nổi bật nhất tại đại lục phía Đông.
Tuy Diệp Từ chỉ huy đoàn 1 tốt đến độ không thể bàn cãi nhưng phong cách chỉ huy quá ngắn gọn của cô vẫn bị một vài người chỉ huy theo phong cách cũ lên án. Chẳng qua điều đó không hề ảnh hưởng đến sự lôi kéo Diệp Từ thành hội viên trung thành của Thiên Sơn Tà Dương. Thiết Huyết Chiến Qua quản lý Công hội tuyệt đối quân sự hóa, Diệp Từ lại là người duy nhất được tự do, không bị quản lí bởi quy tắc gì.
Cô có thể tự do đánh ‘dã đoàn’, cũng có thể tự do cùng bạn bè trong công hội đánh phó bản, chỉ cần cô thích đề có thể làm.
Tuy không có nhiều người biết điều này nhưng người đã biết được rất bất mãn. Ví như Khổng Tước Lam.
“Thiên Sơn, anh tuyệt đối không thể dung túng Công Tử U như vây, cô ấy sẽ phá hủy quy tắc Công hội của chúng ta.”
Thiên Sơn Tà Dương không để ý sự kháng nghị của Khổng Tước Lam, kỳ thật anh biết điều này sẽ làm ảnh hưởng một vài đoàn viên trước giờ vẫn luôn trung thành với công hội, nhưng Diệp Từ là người đã quen ‘độc lai độc vãn’, ít khi thân thiết với game thủ trong Công hội, vì thế cũng sinh ra ảnh hưởng khá ít. Thiên Sơn Tà Dương muốn mượn sức Diệp Từ nên không dám ràng buộc hành động của cô.
“Cô ấy chỉ phụ trách chỉ huy, những thứ khác, không cần quá để ý.” Thiên Sơn Tà Dương thản nhiên đuổi Khổng Tước Lam đi.
Khổng Tước Lam chán nản, chạy ra khỏi phòng họp, gặp được Linh Hào Tỳ Sương ở Trụ sở Công hội. Bọn họ vốn là bạn bè nhiều năm, nhìn thấy Khổng Tước Lam như thế, Linh Hào Tỳ Sương phải hỏi rõ ràng.
Thấy Linh Hào Tỳ Sương hỏi, Khổng Tước Lam giống đem hết bất mãn của cô đổ lên đầu Công Tử U, còn nói thêm việc Thiên Sơn Tà Dương dung túng Diệp Từ.“Dựa vào gì chứ? Cô ấy chỉ là một Thợ Săn, chỉ là bạn thanh mai trúc mã của Mặt Phải, cô ấy dựa vào đâu mà được Thiên Sơn cho nhiều lợi ích như thế.”
Linh Hào Tỳ Sương vỗ vỗ vai Khổng Tước Lam:“Em không biết cô ấy là Hải Đăng à?”
“Hải Đăng thì sao, Vận Mệnh không phải Dị Vực, mọi người giờ đều như nhau cả thôi, sao phải đối xử khác biệt với cô ấy.” Không nhắc đến thì thì thôi, vừa nhắc đến Khổng Tước Lam càng ấm ức, giọng nói có chút chanh chua: “Không biết cô ta tốt chỗ nào khiến Thiên Sơn coi trọng như thế.”
Linh Hào Tỳ Sương biết Khổng Tước Lam có tình cảm với Thiên Sơn Tà Dương, anh cười nói:“Này, này, bạn gái của Thiên Sơn là Tình Thiên Vi Chiếu, không phải Công Tử U, lần này em tức giận hơi vô lý đấy.”
Khổng Tước Lam bị xem thấu tâm tư, thẹn quá thành giận, nói:“Em mặc kệ Thiên Sơn thích ai, em cảm thấy Công Tử U quá đặc thù gây ảnh hưởng đến quản lí công hội.” Cô nói xong liền cáu kỉnh quay đầu chạy mất.
Linh Hào Tỳ Sương nhìn thân ảnh Khổng Tước Lam dần dần biến mất, thở dài, dùng con gái làm quản lí có đôi khi tầm nhìn hạn hẹp quá. Tuy Khổng Tước Lam được xem quản lí khá tốt, nhưng vì quan tâm nhiều quá sẽ bị loạn, căn bản là nhìn không tới lợi ích Công Tử U mang đến cho công hội.
Việc này Linh Hào Tỳ Sương không nói cho Thiên Sơn Tà Dương. Đoạn thời gian gần đây, Thiên Sơn Tà Dương không sắp xếp nhiệm vụ cho Diệp Từ, chính anh dẫn dắt một vài đoàn đội trong công hội đi Ky Giáp Trận, anh đã nghiên cứu video Diệp Từ bắn pháo vô số lần nên luôn đến đó luyện tập.
Tuy Thiết Huyết Chiến Qua hai lần lấy được Ngũ giáp, có điều tất cả công lao đều của Diệp Từ. Thiên Sơn Tà Dương có danh làm việc ổn thỏa, dù anh rất muốn mượn sức Diệp Từ, nhưng cô ấy chung quy không phải tâm phúc của mình. Cũng giống như dạng phó bản cấp độ khó này, cách thức xử lý phải do nhân vật nòng cốt của công hội nắm giữ mới thỏa đáng.
Gần đây đoàn đội chủ lực đều đang luyện tập bắn pháo.
Xem Diệp Từ thao tác rất đơn giản, đến lúc thực hiện, mọi người mới biết độ khó của ba phát đạn này thế nào.
Ngày hôm sau, sau khi lấy được ngũ giáp cho đoàn 1, Thiên Sơn Tà Dương lại tìm Diệp Từ, dù không nói rõ, nhưng trong từng câu chữ đều nói lên ý đồ muốn mượn danh của Diệp Từ. Diệp Từ giả vờ không biết như thường, cũng uyển chuyển từ chối lời đề nghị để cô làm chỉ huy chính của Thiên Sơn Tà Dương. Cuối cùng Thiên Sơn Tà Dương đành phải buông tay, vẻ cô chuẩn bị tốt, hai tuần sau công hội sẽ khai hoang Phế Tích Rét Lạnh, lúc đó cô vẫn là một trong những chỉ huy.
Đối với cách đánh Phó bản Phế Tích Rét Lạnh, Diệp Từ đã sớm thuộc nằm lòng nên chẳng bận tâm gì lắm, điều cần bây giờ là một ít dược tề đặc thù.
Vì thế nguyên cả tuần, ngoại trừ việc điên cuồng luyện cấp, cô còn không ngừng luyện tập kỹ năng cuộc sống.
Lúc qua cấp 20, Diệp Từ đã học tập “Ngất”, một trong những kỹ năng quan trọng của Thợ Săn.
Thợ săn không “Ngất” được vậy không phải là một Thợ Săn chân chính, trước cấp 20 Diệp Từ luôn luôn đánh phó bản để tìm kỹ năng này, đều không tìm được, vốn cô đã nản lòng không ít, không nghĩ đến Giấc Mộng Thân Cao 1m7 lại tặng cho cô, nói rằng đi phó bản nhận được, cô ấy lập tức giữ lại cho Diệp Từ.
Chuyện này khiến Diệp Từ cảm động vô cùng.
Học xong “ngất”, Diệp Từ liền chạy đến Di Vong Tử Hỏa Sơn, vào Đông Nhật Ôn Tuyền.
Bản đồ Đông Nhật Ôn Tuyền trải dài toàn bộ Tây Bắc Bộ của đại lục phía Đông, là bản đồ dành cho quái từ 40 đến 50 cấp, ở trong này có một thoại thảo dược đặc thù — Ôn Cốt Thảo.
Ôn Cốt Thảo là tài liệu trọng yếu để pha chế dược tề chống lạnh sơ cấp, có điều vì nó nằm trong đơn thuốc sơ cấp nên sinh trưởng không rộng lắm. Cho dù ở Đông Nhật Ôn Tuyền, nó cũng chỉ xuất hiện ở một khu vực nhỏ quanh suối nước nóng mà thôi.
Dược tề chống lạnh sơ cấp vốn không được thường sử dụng, nhưng nếu muốn đánh phó bản Đầm Lầy Rét Buốt lại rất hữu dụng. Bởi vì đa số quái ở Đầm Lầy Rét Buốt công kích đều thuộc dạng băng. Khi đó, thuốc kháng băng bình thường chỉ có thể kháng cự lại một ít giá trị thương tổn, còn thuốc chống lạnh này lại có thể diệt trừ một số đòn tấn công thuộc tính băng có kèm DBuff.
Mà vị trí sinh trưởng của Ôn Cốt Thảo quá đặc biệt. Nên không ai bán nó ở phòng đấu giá, đây là nguyên nhân trực tiếp khiến Diệp Từ phải đi Đông Nhật Ôn Tuyền.
Khu vực gần Đông Nhật Ôn Tuyền lúc nào cũng đầy mưa tuyết, cả một vùng đất trắng toát vô cùng mỹ lệ. Mà ở trong này, đa số quái đều có bộ lông màu trắng, quái hình người cũng mặc quần áo trắng tinh, khiến bọn chúng và cảnh sắc xung quanh gần như hòa vào làm một, rất khó phân biệt.
Trên đường đi lúc nào Diệp Từ cũng cẩn thận di chuyển, cô sử dụng kỹ năng tiềm hành từ từ tiến về phía suối nước nóng giữa bản đồ Đông Nhật Ôn Tuyền. Nếu trên đường không may đụng phải quái thì cô lại lặng lẽ di chuyển vòng sang một bên, nếu xui xẻo gặp loại quái đặc biệt linh mẫn thì chỉ có thể giả vờ ngất ngã xuống đất, đợi bọn chúng không còn chú ý nữa thì đứng lên tiếp tục tiềm hành.
Dọc đường đi cứ hết tiềm hành lại ngất, mất chừng hai giờ Diệp Từ mới đến được chỗ Ôn Tuyền Lớn mà cô cần tìm Ôn Cốt Thảo.
Tên là Ôn tuyền lớn. Dùng để chỉ sự khác biệt với Ôn tuyền nhỏ và Ôn tuyền vừa. Diệp Từ cái tên này quá kì lạ, GM có cần lười đến vậy không? Mới đến gần Ôn tuyền lớn, Diệp Từ liền phát hiện bên trên một gò đất trong suối nước nóng có một con rùa thật lớn đang lờ đờ nằm up ở đấy. Trái tim cô bỗng nhiên đập thật nhanh, gần như muốn nhảy tót ra bên ngoài.
Đây chẳng phải là Boss tự do Ngạnh Giáp Cự Quy của Đông Nhật Ôn Tuyền sao.
Tuy lúc Diệp Từ xem thuộc tính của Ngạnh Giáp Cự Quy toàn bộ đều biến thành dấu “?”, nhưng cô cô lại thuộc rõ ràng thuộc tính của Ngạnh Giáp Cự Quy
Ngạnh Giáp Cự Quy, cấp 40, là một trong những Boss bị động có sống lượng không nhiều lắm trong Vận Mệnh. Như định nghĩa của chữ bị động, chỉ cần bạn không chọc nó, vậy dù bạn có ở bên cạnh nó cùng nó chụp ảnh lưu niệm đi chăng nữa, nó cũng không tấn công bạn. Có điều game thủ không nên vì hai chữ bị động mà nghĩ nó không nguy hiểm……
Hoàn toàn tương phản, Ngạnh Giáp Cự Quy là Boss có da thịt béo có tiếng trong Vận Mệnh, tuy công kích của nó kém hơn với những Boss cùng cấp bậc khác, nhưng đối với game thủ đang ở cấp 20 như Diệp Từ thì đủ đưa cô về Tây thiên.
Xung quanh Ôn tuyền lớn không có quái, đây là địa bản của Ngạnh Giáp Cự Quy và Ôn Cốt Thảo.
Diệp Từ bắt đầu hái thảo dược. Cô vừa hái vừa nhìn Ngạnh Giáp Cự Quy, ngứa ngáy trong lòng.
Diệp Từ hiểu rõ, với thực lực hiện tại của cô đánh nó chỉ là điều ‘si tâm vọng tưởng’, nhưng đối với cái nhìn của một game thủ, thấy một cực phẩm Boss tự do, không động tâm là nói dối.
Thu thập xong Ôn Cốt Thảo, Diệp Từ ngồi bên bờ chờ nó đổi mới, nhìn Ngạnh Giáp Cự Quy đầy thèm thuồng, càng lúc càng không cam lòng.
Bug ở Vận Mệnh rất nhiều nhưng con Ngạnh Giáp Cự Quy lại cố tình không xuất hiện bug.
Lại thu thập tiếp Ôn Cốt Thảo, Diệp Từ tiếc nuối rời khỏi Ôn tuyền lớn. Nhưng đột nhiên lại trở về, First kill của Boss tự do sẽ tặng cho phần thưởng rất lớn, hơn nữa còn có cơ hội lấy được nhiệm vụ cấp sử thi, huống chi nơi Ngạnh Giáp Cự Quy xuất hiện không hề cố định, hôm nay nhờ may mắn lớn mới gặp được. Nếu giờ không đánh, vài ngày nữa quái liền đi nơi khác, khi đó muốn đánh cũng tìm chẳng ra.
Huống chi điều kiện ở đây còn rất tốt – không có một con quái nào. Ở những khu vực khác trong Đông Nhật Ôn Tuyền đều là quái chủ động, lúc đó cô mà đánh con Ngạnh Giáp Cự Quy này sẽ thu hút không ít đám quái nhỏ, rắc rối quá nhiều.
Diệp Từ bình tĩnh nhìn Ngạnh Giáp Cự Quy một lần nữa, cuối cùng quyết định, hôm nay không liều mạng thì thật có lỗi với chính mình.
Chẳng qua, kiếp trước lúc game đã phát hành được một thời gian dài mới nổi tiếng, không giống bây giờ nhờ có Diệp Từ gia nhập, trò chơi mới chỉ vận hành gần 3 tháng mà đã làm nên tên tuổi.
Nhờ có được 2 lần Ngũ giáp mà bọn họ trở thành tiêu điểm bàn tán trên diễn đàn. Các bài viết xin bọn họ viết bài tường thuật và post video ghi hình xuất hiện liên miên không ngớt, lượng người xin gia nhập công hội Thiết Huyết Chiến Qua cũng càng ngày càng tăng. Trong mấy ngày ngắn ngủi, Thiết Huyết Chiến Qua đã trở thành công hội nổi bật nhất tại đại lục phía Đông.
Tuy Diệp Từ chỉ huy đoàn 1 tốt đến độ không thể bàn cãi nhưng phong cách chỉ huy quá ngắn gọn của cô vẫn bị một vài người chỉ huy theo phong cách cũ lên án. Chẳng qua điều đó không hề ảnh hưởng đến sự lôi kéo Diệp Từ thành hội viên trung thành của Thiên Sơn Tà Dương. Thiết Huyết Chiến Qua quản lý Công hội tuyệt đối quân sự hóa, Diệp Từ lại là người duy nhất được tự do, không bị quản lí bởi quy tắc gì.
Cô có thể tự do đánh ‘dã đoàn’, cũng có thể tự do cùng bạn bè trong công hội đánh phó bản, chỉ cần cô thích đề có thể làm.
Tuy không có nhiều người biết điều này nhưng người đã biết được rất bất mãn. Ví như Khổng Tước Lam.
“Thiên Sơn, anh tuyệt đối không thể dung túng Công Tử U như vây, cô ấy sẽ phá hủy quy tắc Công hội của chúng ta.”
Thiên Sơn Tà Dương không để ý sự kháng nghị của Khổng Tước Lam, kỳ thật anh biết điều này sẽ làm ảnh hưởng một vài đoàn viên trước giờ vẫn luôn trung thành với công hội, nhưng Diệp Từ là người đã quen ‘độc lai độc vãn’, ít khi thân thiết với game thủ trong Công hội, vì thế cũng sinh ra ảnh hưởng khá ít. Thiên Sơn Tà Dương muốn mượn sức Diệp Từ nên không dám ràng buộc hành động của cô.
“Cô ấy chỉ phụ trách chỉ huy, những thứ khác, không cần quá để ý.” Thiên Sơn Tà Dương thản nhiên đuổi Khổng Tước Lam đi.
Khổng Tước Lam chán nản, chạy ra khỏi phòng họp, gặp được Linh Hào Tỳ Sương ở Trụ sở Công hội. Bọn họ vốn là bạn bè nhiều năm, nhìn thấy Khổng Tước Lam như thế, Linh Hào Tỳ Sương phải hỏi rõ ràng.
Thấy Linh Hào Tỳ Sương hỏi, Khổng Tước Lam giống đem hết bất mãn của cô đổ lên đầu Công Tử U, còn nói thêm việc Thiên Sơn Tà Dương dung túng Diệp Từ.“Dựa vào gì chứ? Cô ấy chỉ là một Thợ Săn, chỉ là bạn thanh mai trúc mã của Mặt Phải, cô ấy dựa vào đâu mà được Thiên Sơn cho nhiều lợi ích như thế.”
Linh Hào Tỳ Sương vỗ vỗ vai Khổng Tước Lam:“Em không biết cô ấy là Hải Đăng à?”
“Hải Đăng thì sao, Vận Mệnh không phải Dị Vực, mọi người giờ đều như nhau cả thôi, sao phải đối xử khác biệt với cô ấy.” Không nhắc đến thì thì thôi, vừa nhắc đến Khổng Tước Lam càng ấm ức, giọng nói có chút chanh chua: “Không biết cô ta tốt chỗ nào khiến Thiên Sơn coi trọng như thế.”
Linh Hào Tỳ Sương biết Khổng Tước Lam có tình cảm với Thiên Sơn Tà Dương, anh cười nói:“Này, này, bạn gái của Thiên Sơn là Tình Thiên Vi Chiếu, không phải Công Tử U, lần này em tức giận hơi vô lý đấy.”
Khổng Tước Lam bị xem thấu tâm tư, thẹn quá thành giận, nói:“Em mặc kệ Thiên Sơn thích ai, em cảm thấy Công Tử U quá đặc thù gây ảnh hưởng đến quản lí công hội.” Cô nói xong liền cáu kỉnh quay đầu chạy mất.
Linh Hào Tỳ Sương nhìn thân ảnh Khổng Tước Lam dần dần biến mất, thở dài, dùng con gái làm quản lí có đôi khi tầm nhìn hạn hẹp quá. Tuy Khổng Tước Lam được xem quản lí khá tốt, nhưng vì quan tâm nhiều quá sẽ bị loạn, căn bản là nhìn không tới lợi ích Công Tử U mang đến cho công hội.
Việc này Linh Hào Tỳ Sương không nói cho Thiên Sơn Tà Dương. Đoạn thời gian gần đây, Thiên Sơn Tà Dương không sắp xếp nhiệm vụ cho Diệp Từ, chính anh dẫn dắt một vài đoàn đội trong công hội đi Ky Giáp Trận, anh đã nghiên cứu video Diệp Từ bắn pháo vô số lần nên luôn đến đó luyện tập.
Tuy Thiết Huyết Chiến Qua hai lần lấy được Ngũ giáp, có điều tất cả công lao đều của Diệp Từ. Thiên Sơn Tà Dương có danh làm việc ổn thỏa, dù anh rất muốn mượn sức Diệp Từ, nhưng cô ấy chung quy không phải tâm phúc của mình. Cũng giống như dạng phó bản cấp độ khó này, cách thức xử lý phải do nhân vật nòng cốt của công hội nắm giữ mới thỏa đáng.
Gần đây đoàn đội chủ lực đều đang luyện tập bắn pháo.
Xem Diệp Từ thao tác rất đơn giản, đến lúc thực hiện, mọi người mới biết độ khó của ba phát đạn này thế nào.
Ngày hôm sau, sau khi lấy được ngũ giáp cho đoàn 1, Thiên Sơn Tà Dương lại tìm Diệp Từ, dù không nói rõ, nhưng trong từng câu chữ đều nói lên ý đồ muốn mượn danh của Diệp Từ. Diệp Từ giả vờ không biết như thường, cũng uyển chuyển từ chối lời đề nghị để cô làm chỉ huy chính của Thiên Sơn Tà Dương. Cuối cùng Thiên Sơn Tà Dương đành phải buông tay, vẻ cô chuẩn bị tốt, hai tuần sau công hội sẽ khai hoang Phế Tích Rét Lạnh, lúc đó cô vẫn là một trong những chỉ huy.
Đối với cách đánh Phó bản Phế Tích Rét Lạnh, Diệp Từ đã sớm thuộc nằm lòng nên chẳng bận tâm gì lắm, điều cần bây giờ là một ít dược tề đặc thù.
Vì thế nguyên cả tuần, ngoại trừ việc điên cuồng luyện cấp, cô còn không ngừng luyện tập kỹ năng cuộc sống.
Lúc qua cấp 20, Diệp Từ đã học tập “Ngất”, một trong những kỹ năng quan trọng của Thợ Săn.
Thợ săn không “Ngất” được vậy không phải là một Thợ Săn chân chính, trước cấp 20 Diệp Từ luôn luôn đánh phó bản để tìm kỹ năng này, đều không tìm được, vốn cô đã nản lòng không ít, không nghĩ đến Giấc Mộng Thân Cao 1m7 lại tặng cho cô, nói rằng đi phó bản nhận được, cô ấy lập tức giữ lại cho Diệp Từ.
Chuyện này khiến Diệp Từ cảm động vô cùng.
Học xong “ngất”, Diệp Từ liền chạy đến Di Vong Tử Hỏa Sơn, vào Đông Nhật Ôn Tuyền.
Bản đồ Đông Nhật Ôn Tuyền trải dài toàn bộ Tây Bắc Bộ của đại lục phía Đông, là bản đồ dành cho quái từ 40 đến 50 cấp, ở trong này có một thoại thảo dược đặc thù — Ôn Cốt Thảo.
Ôn Cốt Thảo là tài liệu trọng yếu để pha chế dược tề chống lạnh sơ cấp, có điều vì nó nằm trong đơn thuốc sơ cấp nên sinh trưởng không rộng lắm. Cho dù ở Đông Nhật Ôn Tuyền, nó cũng chỉ xuất hiện ở một khu vực nhỏ quanh suối nước nóng mà thôi.
Dược tề chống lạnh sơ cấp vốn không được thường sử dụng, nhưng nếu muốn đánh phó bản Đầm Lầy Rét Buốt lại rất hữu dụng. Bởi vì đa số quái ở Đầm Lầy Rét Buốt công kích đều thuộc dạng băng. Khi đó, thuốc kháng băng bình thường chỉ có thể kháng cự lại một ít giá trị thương tổn, còn thuốc chống lạnh này lại có thể diệt trừ một số đòn tấn công thuộc tính băng có kèm DBuff.
Mà vị trí sinh trưởng của Ôn Cốt Thảo quá đặc biệt. Nên không ai bán nó ở phòng đấu giá, đây là nguyên nhân trực tiếp khiến Diệp Từ phải đi Đông Nhật Ôn Tuyền.
Khu vực gần Đông Nhật Ôn Tuyền lúc nào cũng đầy mưa tuyết, cả một vùng đất trắng toát vô cùng mỹ lệ. Mà ở trong này, đa số quái đều có bộ lông màu trắng, quái hình người cũng mặc quần áo trắng tinh, khiến bọn chúng và cảnh sắc xung quanh gần như hòa vào làm một, rất khó phân biệt.
Trên đường đi lúc nào Diệp Từ cũng cẩn thận di chuyển, cô sử dụng kỹ năng tiềm hành từ từ tiến về phía suối nước nóng giữa bản đồ Đông Nhật Ôn Tuyền. Nếu trên đường không may đụng phải quái thì cô lại lặng lẽ di chuyển vòng sang một bên, nếu xui xẻo gặp loại quái đặc biệt linh mẫn thì chỉ có thể giả vờ ngất ngã xuống đất, đợi bọn chúng không còn chú ý nữa thì đứng lên tiếp tục tiềm hành.
Dọc đường đi cứ hết tiềm hành lại ngất, mất chừng hai giờ Diệp Từ mới đến được chỗ Ôn Tuyền Lớn mà cô cần tìm Ôn Cốt Thảo.
Tên là Ôn tuyền lớn. Dùng để chỉ sự khác biệt với Ôn tuyền nhỏ và Ôn tuyền vừa. Diệp Từ cái tên này quá kì lạ, GM có cần lười đến vậy không? Mới đến gần Ôn tuyền lớn, Diệp Từ liền phát hiện bên trên một gò đất trong suối nước nóng có một con rùa thật lớn đang lờ đờ nằm up ở đấy. Trái tim cô bỗng nhiên đập thật nhanh, gần như muốn nhảy tót ra bên ngoài.
Đây chẳng phải là Boss tự do Ngạnh Giáp Cự Quy của Đông Nhật Ôn Tuyền sao.
Tuy lúc Diệp Từ xem thuộc tính của Ngạnh Giáp Cự Quy toàn bộ đều biến thành dấu “?”, nhưng cô cô lại thuộc rõ ràng thuộc tính của Ngạnh Giáp Cự Quy
Ngạnh Giáp Cự Quy, cấp 40, là một trong những Boss bị động có sống lượng không nhiều lắm trong Vận Mệnh. Như định nghĩa của chữ bị động, chỉ cần bạn không chọc nó, vậy dù bạn có ở bên cạnh nó cùng nó chụp ảnh lưu niệm đi chăng nữa, nó cũng không tấn công bạn. Có điều game thủ không nên vì hai chữ bị động mà nghĩ nó không nguy hiểm……
Hoàn toàn tương phản, Ngạnh Giáp Cự Quy là Boss có da thịt béo có tiếng trong Vận Mệnh, tuy công kích của nó kém hơn với những Boss cùng cấp bậc khác, nhưng đối với game thủ đang ở cấp 20 như Diệp Từ thì đủ đưa cô về Tây thiên.
Xung quanh Ôn tuyền lớn không có quái, đây là địa bản của Ngạnh Giáp Cự Quy và Ôn Cốt Thảo.
Diệp Từ bắt đầu hái thảo dược. Cô vừa hái vừa nhìn Ngạnh Giáp Cự Quy, ngứa ngáy trong lòng.
Diệp Từ hiểu rõ, với thực lực hiện tại của cô đánh nó chỉ là điều ‘si tâm vọng tưởng’, nhưng đối với cái nhìn của một game thủ, thấy một cực phẩm Boss tự do, không động tâm là nói dối.
Thu thập xong Ôn Cốt Thảo, Diệp Từ ngồi bên bờ chờ nó đổi mới, nhìn Ngạnh Giáp Cự Quy đầy thèm thuồng, càng lúc càng không cam lòng.
Bug ở Vận Mệnh rất nhiều nhưng con Ngạnh Giáp Cự Quy lại cố tình không xuất hiện bug.
Lại thu thập tiếp Ôn Cốt Thảo, Diệp Từ tiếc nuối rời khỏi Ôn tuyền lớn. Nhưng đột nhiên lại trở về, First kill của Boss tự do sẽ tặng cho phần thưởng rất lớn, hơn nữa còn có cơ hội lấy được nhiệm vụ cấp sử thi, huống chi nơi Ngạnh Giáp Cự Quy xuất hiện không hề cố định, hôm nay nhờ may mắn lớn mới gặp được. Nếu giờ không đánh, vài ngày nữa quái liền đi nơi khác, khi đó muốn đánh cũng tìm chẳng ra.
Huống chi điều kiện ở đây còn rất tốt – không có một con quái nào. Ở những khu vực khác trong Đông Nhật Ôn Tuyền đều là quái chủ động, lúc đó cô mà đánh con Ngạnh Giáp Cự Quy này sẽ thu hút không ít đám quái nhỏ, rắc rối quá nhiều.
Diệp Từ bình tĩnh nhìn Ngạnh Giáp Cự Quy một lần nữa, cuối cùng quyết định, hôm nay không liều mạng thì thật có lỗi với chính mình.
Danh sách chương