Tôi quyết định một mình tiến lên căn phòng lúc nãy tôi đã áp tai vào. Mặc dù rất muốn theo tôi nhưng cậu ta không hề chủ quan mà quyết định ở lại canh chừng tên sát nhân này kẻo hắn tỉnh dậy thì toi.
Mở cửa phòng, tôi nhìn thấy những tấm gia giường có phần hơi nhăn. Tấn chăn thì vứt ở dưới đất, gối thì cũng y vậy. Tôi đang tự hỏi thật sự có chuyện gì vừa xảy ra trong căn phòng này.
Mở cánh cửa sổ, tôi nhìn quanh. Chẳng thấy bóng dáng một ai. Tôi thầm nghĩ: "Có khi nào tên kia còn đang lẫn trốn trong phòng hay hắn đã nhân lúc mình và Fennik ở dưới đã chạy thoát?".
Nhưng nghĩ đi thì cũng phải nghĩ lại, tên vừa bị đánh gục chính là hung thủ của hàng loạt cái chết của rất nhiều người. Như vậy người còn lại là ai? Chẳng lẽ là người quen của hắn? Hắn ta có ý định bỏ trốn để tránh liên lụy hay sao?".
Lại nhìn liếc qua xung quanh, tôi không tìm thấy bất kì một vết máu nào. Lúc nãy, khi áp tai vào phòng thì tôi nghe tiếng rên la "Á a... aa..aaaa..." khá là rõ. Tôi đặt giả thiết hắn ta bị tên sát nhân uy hiếp. Nhưng có lẽ hắn đã không thành công cho lắm khi mà phát hiện ra tôi và Fennik giữa chừng.
- Kì vậy ta...
Suy nghĩ mãi không ra, tôi bất giác mở tủ đồ rồi hét toáng lên:
- AAA!!! Ư... ơ...
"BỊCH", tôi bất tỉnh nằm dưới sàn nhà. Fennik nghe động lập tức chạy lên. Cậu ta bước ngay vào phòng:
- Có chuyện gì vậy nhóc? - GRÀO! - Có tiếng hét phía sau.
Fennik vội lướt đi né chiêu, rút ná bắn hai phát về phía địch. Nhưng cậu ta lại ngạc nhiên:
- EM!
- Chết đi!
- Xem ra không còn cách nào khác! - Fennik rút chiếc vòng tay ném vào tay của Liliana. Ngay lập tức, cô ấy trở lại bình thường.
Cô hỏi bằng một giọng khá ngây thơ:
- Có chuyện gì sao?
- Em! Em đang làm cái quái gì trong ngôi nhà này vậy?
- Em... a đúng rồi! Cái tên...
Fennik cắt ngang:
- Anh giải quyết nó rồi. Nó đã mê hoặc em đến đây đúng chứ?
- Phải. Hắn ta... đòi làm tình với em ở đây. Mặc dù không muốn nhưng em lại không thể cưỡng lại được ma lực của hắn.
Cậu ta hỏi gấp:
- Thế hắn làm nhiêu lần?
- Để em nhớ xem... một ngày hắn đè em ra làm ba bốn bận gì đấy.
Fennik điên tiết:
- Cái gì cơ? Tính bốn lần một ngày, suy ra em... một trăm hai mươi lần đấy! Thế em có bị làm sao không?
- Anh cứ yên tâm đi. Em đã chuẩn bị một quả cầu ma thuật trong tử cung của em rồi. Nếu đó không phải là t*ng trùng của anh, t*ng trùng sẽ bị hút vào đó và tiêu hủy.
- Có chuyện đó thật hả?
Liliana trở lại dạng người. Fennik nhìn Liliana đang khỏa thân không một mảnh vải, chỉ có những chiếc đuôi cố quắp lại về phía trước che được nhiêu hay nhiêu, cậu ta lại càng điên tiết hơn bao giờ hết. Bây giờ Fennik chỉ muốn giết ngay lập tức tên sát nhân kia cho hả dạ.
- Ui da...
- Ý chết quên nữa, chị xin lỗi nhóc nha.
Tôi bị Liliana tấn công bất tỉnh. Cũng may là tôi không bị gì. Fennik bảo tôi:
- Nhóc cho Liliana mượn đồ mặc đi.
- Hả? Thế thì em mặc gì? - Tôi nghiến răng thắc mắc.
- Điên à? - Fennik vả vào vai tôi một phát đau điếng - Làm cho cô ấy một bộ được rồi.
Thế là tôi biến cho Liliana một chiếc áo hơi hở cổ ra một chút và một chiếc váy ngắn trông khá sexy. Tất cả đều làm bằng lá cây. Sau đó, cả ba bước xuống nhà dưới. Tên hung thủ dù đã tỉnh dậy nhưng có vẻ hắn vẫn còn choáng.
- Các ngươi được lắm...
Fennik điên tiết rút ná về phía hắn:
- Nói mau! Tại sao ngươi lại dám bắt vợ của ta?
- Vợ? Ngươi bị điên à? Cô ta còn tự khẳng định mình còn chưa có người yêu đấy.
Tôi nhìn sang Liliana:
- Chị...
- Lúc đó chị... thật sự là từ khi kết hôn đến nay, chị và anh ấy không quan hệ gì nhiều nên tình cảm cũng dần phai nhạt đi.
- Và ngươi đã dùng ma thuật quyến rũ cô ấy?
Hắn ta cười nhe răng:
- Đúng vậy. Ta đây là Rikis với mệnh danh là sát thủ t*ng trùng. Nói cho các ngươi biết, từ nhỏ khi sinh ra, t*ng trùng của ta được chẩn đoán là mạnh gấp một trăm lần bình thường. Do đó, cho dù nó ở ngoài môi trường tự nhiên nó cũng sẽ sống được hơn bảy phút, còn t*ng trùng của ta nếu ở trong môi trường cơ quan sinh dục nữ sẽ sống khoảng một trăm ngày. Nói trước, bây giờ nó vẫn còn sống nhăn răng đấy thôi.
Liliana cười khẩy:
- Vậy sao? Nhưng ta đã sử dụng ma thuật...
- Ha ha ha! Nhà ngươi nghĩ chỉ với bao nhiêu đó là đủ để cho chúng chết sao? Ta đã biết chuyện cô ta sử dụng ma thuật nên đã tính toán kĩ rồi. Giờ thì... nổ!
- A! - Liliana hét lên. Quả cầu có lẽ đã bị nổ tung.
Hắn lại cười to:
- Nói cho các ngươi một thông tin thú vị đây: cô ấy đang trong giai đoạn xanh chín nhất của việc thụ thai. Chỉ cần chậm thôi là các ngươi sẽ...
- Không thể để chuyện đó xảy ra. - Tôi lẩm bẩm.
- Các ngươi có thắc mắc tại sao ta được mệnh danh là sát thủ t*ng trùng không? Chính là bởi khả năng thụ thai chết người của ta. Chỉ cần một lần thôi. Tỉ lệ trước giờ của ta là một trăm phần trăm đấy.
Fennik nghiến răng:
- Thế ngươi...
- Sơ sơ gần chục em rồi đấy.
- Nhóc! Nhóc phải làm gì đi chứ, anh không muốn Liliana mang thai của hắn đâu.
Tôi đánh cho tên sát thủ bất tỉnh một lần nữa rồi bảo:
- Xem ra chỉ còn cách bảo vệ quả trứng thôi. Em có ý này...
- Hả! Nhưng thôi, chỉ có cách này.
Thế là tôi và Fennik thu nhỏ mình lại. Liliana ngồi xuống để tôi và Fennik đột nhập vào trong dễ dàng hơn. Nhưng đường đi khó chịu quá, toàn là nước nhầy, lại khá trơn trượt. Đi không cẩn thận té như chơi.
- Ở đây không thể mọc cây bừa bãi được, thành ra chúng ta không thể bấu bằng cây. - Tôi bảo.
- Nhưng t*ng trùng di chuyển nhanh không?
- Không nhanh lắm đâu. Nói thật chứ để thụ thai rất khó. Phải canh đúng thời điểm.
À quên nữa chứ, tôi sở hữu năng lực Andura cơ mà. Tôi kích hoạt khiến tốc độ tăng lên đáng kinh ngạc, thoáng chút nữa đã đến chỗ trứng.
- Giờ sao?
- Phải ngăn chặn bọn t*ng trùng... OÁI! Sao nhanh thế?
- Hắn là sát thủ t*ng trùng mà. Thủ đi!
Tôi tạo một bức tường ma thuật vừa để do thám. Không ngờ chúng đục thủng bức tường. Fennik rút ná bắn liên tục nhưng quá đông. Dù t*ng trùng có chết nhưng không thể thủ kịp.
Quyết định của tôi là bảo kê quả trứng dù sống chết thế nào. Lui về quả trứng, tôi chặn tường rào mạnh nhất.
- Sao đây nhóc?
- Anh Fennik, dù việc này phải bàn trước với Liliana nhưng giờ phải làm thôi. Anh hãy "thủ dâm" sao cho t*ng trùng của anh gặp được trứng của Liliana.
- Nhưng nếu thế...
Tôi quát to:
- Làm đi! Thà cô ấy mang thai của anh còn hơn mang thai của hắn.
Nghe tới chuyện mang thai của Liliana, Fennik không hỏi gì thêm và lao ngay vào cuộc chiến. Tuy đã sử dụng tường ma thuật chặn t*ng trùng nhưng để đề phòng bọn t*ng trùng vượt qua hàng rào, tôi tạo ra một phân thân đứng phía sau phòng ngự.
Vừa tạo ra phân thân, tôi đã phải thốt lên:
- Biết ngay mà!
Không biết có phải khi tạo ra phân thân, sức mạnh của tôi bị giảm đi nên bức tường yếu đi hay sao mà bọn t*ng trùng đục thủng tường vượt qua. Dù sao thì phân thân của tôi đã bắn vỡ t*ng trùng của tên sát thủ.
- Nhóc nhóc, rồi giờ sao mà thủ dâm được?
- Hừ... chưa bao giờ làm à?
- Đúng.
Tôi tặc lưỡi:
- Thế này nhé, anh cởi quần ra, lấy tay "sục" lên cái "cần tăng dân số" của anh, vừa làm vừa tưởng tượng anh đang lên giường với Liliana.
- À rồi.
Té ra Fennik nãy giờ không biết phải làm gì. Tôi thở dài, rồi ngay lập tức tập trung trở lại. Bọn t*ng trùng này khỏe gì mà khỏe gớm, sống hơn ba tháng. Nếu như thế thì dính bầu là chắc chắn, trừ khi người phụ nữ có vấn đề gì đó thôi. Tôi thầm nghĩ những nạn nhân trước của hắn không biết giờ ra sao.
- Ư ư ư... ư... sướ..ng quá... ư...
- Nhanh lên Fennik! Chỉ cần t*ng trùng ra là được rồi.
- A! - Fennik đã thành công. Chưa kịp mừng thì Fennik đã thở dài thất vọng - Sao mà chậm thế bọn kia!
Tôi tức mình:
- Quên mất, t*ng trùng di chuyển rất chậm. Xem ra phải đợi thêm một lát nữa. Fennik, anh canh chừng quả trứng với bọn t*ng trùng. Khi nào có một tên chui vào được quả trứng thì nói em.
Mặc dù tôi tính toán rất kĩ nhưng có lẽ vẫn phải cản trở bọn t*ng trùng của tên sát thủ quái quỷ này lại.
Một lúc sau, t*ng trùng của Fennik đã tiếp cận được quả trứng. Vào rồi, nó chui được vào trứng rồi.
- Vô rồi nhóc!
- Hay lắm. Chỉ cần trứng đã thụ tinh thì cho dù bố của t*ng trùng cũng không đục được vào nữa đâu. Giờ thì chúng ta triệt tiêu những tên này rồi ra ngoài.
Tôi và Fennik tiêu diệt toàn bộ những tên t*ng trùng quái quỷ này trong vòng mười lăm phút, sau đó biến ra ngoài...
Mở cửa phòng, tôi nhìn thấy những tấm gia giường có phần hơi nhăn. Tấn chăn thì vứt ở dưới đất, gối thì cũng y vậy. Tôi đang tự hỏi thật sự có chuyện gì vừa xảy ra trong căn phòng này.
Mở cánh cửa sổ, tôi nhìn quanh. Chẳng thấy bóng dáng một ai. Tôi thầm nghĩ: "Có khi nào tên kia còn đang lẫn trốn trong phòng hay hắn đã nhân lúc mình và Fennik ở dưới đã chạy thoát?".
Nhưng nghĩ đi thì cũng phải nghĩ lại, tên vừa bị đánh gục chính là hung thủ của hàng loạt cái chết của rất nhiều người. Như vậy người còn lại là ai? Chẳng lẽ là người quen của hắn? Hắn ta có ý định bỏ trốn để tránh liên lụy hay sao?".
Lại nhìn liếc qua xung quanh, tôi không tìm thấy bất kì một vết máu nào. Lúc nãy, khi áp tai vào phòng thì tôi nghe tiếng rên la "Á a... aa..aaaa..." khá là rõ. Tôi đặt giả thiết hắn ta bị tên sát nhân uy hiếp. Nhưng có lẽ hắn đã không thành công cho lắm khi mà phát hiện ra tôi và Fennik giữa chừng.
- Kì vậy ta...
Suy nghĩ mãi không ra, tôi bất giác mở tủ đồ rồi hét toáng lên:
- AAA!!! Ư... ơ...
"BỊCH", tôi bất tỉnh nằm dưới sàn nhà. Fennik nghe động lập tức chạy lên. Cậu ta bước ngay vào phòng:
- Có chuyện gì vậy nhóc? - GRÀO! - Có tiếng hét phía sau.
Fennik vội lướt đi né chiêu, rút ná bắn hai phát về phía địch. Nhưng cậu ta lại ngạc nhiên:
- EM!
- Chết đi!
- Xem ra không còn cách nào khác! - Fennik rút chiếc vòng tay ném vào tay của Liliana. Ngay lập tức, cô ấy trở lại bình thường.
Cô hỏi bằng một giọng khá ngây thơ:
- Có chuyện gì sao?
- Em! Em đang làm cái quái gì trong ngôi nhà này vậy?
- Em... a đúng rồi! Cái tên...
Fennik cắt ngang:
- Anh giải quyết nó rồi. Nó đã mê hoặc em đến đây đúng chứ?
- Phải. Hắn ta... đòi làm tình với em ở đây. Mặc dù không muốn nhưng em lại không thể cưỡng lại được ma lực của hắn.
Cậu ta hỏi gấp:
- Thế hắn làm nhiêu lần?
- Để em nhớ xem... một ngày hắn đè em ra làm ba bốn bận gì đấy.
Fennik điên tiết:
- Cái gì cơ? Tính bốn lần một ngày, suy ra em... một trăm hai mươi lần đấy! Thế em có bị làm sao không?
- Anh cứ yên tâm đi. Em đã chuẩn bị một quả cầu ma thuật trong tử cung của em rồi. Nếu đó không phải là t*ng trùng của anh, t*ng trùng sẽ bị hút vào đó và tiêu hủy.
- Có chuyện đó thật hả?
Liliana trở lại dạng người. Fennik nhìn Liliana đang khỏa thân không một mảnh vải, chỉ có những chiếc đuôi cố quắp lại về phía trước che được nhiêu hay nhiêu, cậu ta lại càng điên tiết hơn bao giờ hết. Bây giờ Fennik chỉ muốn giết ngay lập tức tên sát nhân kia cho hả dạ.
- Ui da...
- Ý chết quên nữa, chị xin lỗi nhóc nha.
Tôi bị Liliana tấn công bất tỉnh. Cũng may là tôi không bị gì. Fennik bảo tôi:
- Nhóc cho Liliana mượn đồ mặc đi.
- Hả? Thế thì em mặc gì? - Tôi nghiến răng thắc mắc.
- Điên à? - Fennik vả vào vai tôi một phát đau điếng - Làm cho cô ấy một bộ được rồi.
Thế là tôi biến cho Liliana một chiếc áo hơi hở cổ ra một chút và một chiếc váy ngắn trông khá sexy. Tất cả đều làm bằng lá cây. Sau đó, cả ba bước xuống nhà dưới. Tên hung thủ dù đã tỉnh dậy nhưng có vẻ hắn vẫn còn choáng.
- Các ngươi được lắm...
Fennik điên tiết rút ná về phía hắn:
- Nói mau! Tại sao ngươi lại dám bắt vợ của ta?
- Vợ? Ngươi bị điên à? Cô ta còn tự khẳng định mình còn chưa có người yêu đấy.
Tôi nhìn sang Liliana:
- Chị...
- Lúc đó chị... thật sự là từ khi kết hôn đến nay, chị và anh ấy không quan hệ gì nhiều nên tình cảm cũng dần phai nhạt đi.
- Và ngươi đã dùng ma thuật quyến rũ cô ấy?
Hắn ta cười nhe răng:
- Đúng vậy. Ta đây là Rikis với mệnh danh là sát thủ t*ng trùng. Nói cho các ngươi biết, từ nhỏ khi sinh ra, t*ng trùng của ta được chẩn đoán là mạnh gấp một trăm lần bình thường. Do đó, cho dù nó ở ngoài môi trường tự nhiên nó cũng sẽ sống được hơn bảy phút, còn t*ng trùng của ta nếu ở trong môi trường cơ quan sinh dục nữ sẽ sống khoảng một trăm ngày. Nói trước, bây giờ nó vẫn còn sống nhăn răng đấy thôi.
Liliana cười khẩy:
- Vậy sao? Nhưng ta đã sử dụng ma thuật...
- Ha ha ha! Nhà ngươi nghĩ chỉ với bao nhiêu đó là đủ để cho chúng chết sao? Ta đã biết chuyện cô ta sử dụng ma thuật nên đã tính toán kĩ rồi. Giờ thì... nổ!
- A! - Liliana hét lên. Quả cầu có lẽ đã bị nổ tung.
Hắn lại cười to:
- Nói cho các ngươi một thông tin thú vị đây: cô ấy đang trong giai đoạn xanh chín nhất của việc thụ thai. Chỉ cần chậm thôi là các ngươi sẽ...
- Không thể để chuyện đó xảy ra. - Tôi lẩm bẩm.
- Các ngươi có thắc mắc tại sao ta được mệnh danh là sát thủ t*ng trùng không? Chính là bởi khả năng thụ thai chết người của ta. Chỉ cần một lần thôi. Tỉ lệ trước giờ của ta là một trăm phần trăm đấy.
Fennik nghiến răng:
- Thế ngươi...
- Sơ sơ gần chục em rồi đấy.
- Nhóc! Nhóc phải làm gì đi chứ, anh không muốn Liliana mang thai của hắn đâu.
Tôi đánh cho tên sát thủ bất tỉnh một lần nữa rồi bảo:
- Xem ra chỉ còn cách bảo vệ quả trứng thôi. Em có ý này...
- Hả! Nhưng thôi, chỉ có cách này.
Thế là tôi và Fennik thu nhỏ mình lại. Liliana ngồi xuống để tôi và Fennik đột nhập vào trong dễ dàng hơn. Nhưng đường đi khó chịu quá, toàn là nước nhầy, lại khá trơn trượt. Đi không cẩn thận té như chơi.
- Ở đây không thể mọc cây bừa bãi được, thành ra chúng ta không thể bấu bằng cây. - Tôi bảo.
- Nhưng t*ng trùng di chuyển nhanh không?
- Không nhanh lắm đâu. Nói thật chứ để thụ thai rất khó. Phải canh đúng thời điểm.
À quên nữa chứ, tôi sở hữu năng lực Andura cơ mà. Tôi kích hoạt khiến tốc độ tăng lên đáng kinh ngạc, thoáng chút nữa đã đến chỗ trứng.
- Giờ sao?
- Phải ngăn chặn bọn t*ng trùng... OÁI! Sao nhanh thế?
- Hắn là sát thủ t*ng trùng mà. Thủ đi!
Tôi tạo một bức tường ma thuật vừa để do thám. Không ngờ chúng đục thủng bức tường. Fennik rút ná bắn liên tục nhưng quá đông. Dù t*ng trùng có chết nhưng không thể thủ kịp.
Quyết định của tôi là bảo kê quả trứng dù sống chết thế nào. Lui về quả trứng, tôi chặn tường rào mạnh nhất.
- Sao đây nhóc?
- Anh Fennik, dù việc này phải bàn trước với Liliana nhưng giờ phải làm thôi. Anh hãy "thủ dâm" sao cho t*ng trùng của anh gặp được trứng của Liliana.
- Nhưng nếu thế...
Tôi quát to:
- Làm đi! Thà cô ấy mang thai của anh còn hơn mang thai của hắn.
Nghe tới chuyện mang thai của Liliana, Fennik không hỏi gì thêm và lao ngay vào cuộc chiến. Tuy đã sử dụng tường ma thuật chặn t*ng trùng nhưng để đề phòng bọn t*ng trùng vượt qua hàng rào, tôi tạo ra một phân thân đứng phía sau phòng ngự.
Vừa tạo ra phân thân, tôi đã phải thốt lên:
- Biết ngay mà!
Không biết có phải khi tạo ra phân thân, sức mạnh của tôi bị giảm đi nên bức tường yếu đi hay sao mà bọn t*ng trùng đục thủng tường vượt qua. Dù sao thì phân thân của tôi đã bắn vỡ t*ng trùng của tên sát thủ.
- Nhóc nhóc, rồi giờ sao mà thủ dâm được?
- Hừ... chưa bao giờ làm à?
- Đúng.
Tôi tặc lưỡi:
- Thế này nhé, anh cởi quần ra, lấy tay "sục" lên cái "cần tăng dân số" của anh, vừa làm vừa tưởng tượng anh đang lên giường với Liliana.
- À rồi.
Té ra Fennik nãy giờ không biết phải làm gì. Tôi thở dài, rồi ngay lập tức tập trung trở lại. Bọn t*ng trùng này khỏe gì mà khỏe gớm, sống hơn ba tháng. Nếu như thế thì dính bầu là chắc chắn, trừ khi người phụ nữ có vấn đề gì đó thôi. Tôi thầm nghĩ những nạn nhân trước của hắn không biết giờ ra sao.
- Ư ư ư... ư... sướ..ng quá... ư...
- Nhanh lên Fennik! Chỉ cần t*ng trùng ra là được rồi.
- A! - Fennik đã thành công. Chưa kịp mừng thì Fennik đã thở dài thất vọng - Sao mà chậm thế bọn kia!
Tôi tức mình:
- Quên mất, t*ng trùng di chuyển rất chậm. Xem ra phải đợi thêm một lát nữa. Fennik, anh canh chừng quả trứng với bọn t*ng trùng. Khi nào có một tên chui vào được quả trứng thì nói em.
Mặc dù tôi tính toán rất kĩ nhưng có lẽ vẫn phải cản trở bọn t*ng trùng của tên sát thủ quái quỷ này lại.
Một lúc sau, t*ng trùng của Fennik đã tiếp cận được quả trứng. Vào rồi, nó chui được vào trứng rồi.
- Vô rồi nhóc!
- Hay lắm. Chỉ cần trứng đã thụ tinh thì cho dù bố của t*ng trùng cũng không đục được vào nữa đâu. Giờ thì chúng ta triệt tiêu những tên này rồi ra ngoài.
Tôi và Fennik tiêu diệt toàn bộ những tên t*ng trùng quái quỷ này trong vòng mười lăm phút, sau đó biến ra ngoài...
Danh sách chương