Trong thân cây huyết thụ, huyết điện.
Hai thân thể không mảnh vải che thân đang quấn lấy nhau tựa như hai con rắn nước điên cuồng trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy.
Họ không ai khác chính là Trần Lâm và Huyết Linh.
Lúc này Trần Lâm say sưa nhấm nháp đôi môi đỏ mọng của Huyết Linh, cái miệng của nàng ngọt ngào vô vùng, nước dãi hai người quyên vào nhau tạo nên một hương vị làm cậu sai đấm, cậu yêu cái miệng nhỏ này mất rồi, yêu cái vị ngọt ngào thanh mát như nước ép trái cây từ miệng nàng lúc nào không hay và hơn hết là chiếc lưỡi thơm tho như một con linh sà luôn quấn quanh lưỡi cậu khi chúng nó vô tình bắt gập nhau.
Vừa tham lam nhấm nháp cái miệng ngọt ngào của Huyết Linh tay Trần Lâm củng không rảnh rỗi khám phá bộ ngực sữa to tròn của nàng rồi biến nó thành muôn hình vạn trạng, chợt tay cậu chạm vào hạt đậu nhỏ đang cưng cứng của nàng làm cho nàng không nhịn được khẽ rên lênh những tiếng vô nghĩa.
Thấy vậy Trần Lâm như phát điên bỏ qua cái miệng nhỏ nhắn ửng đỏ của Huyết Linh mà lao đầu vào ngậm lấy đôi nhũ hoa của nàng mà mút như đứa trẻ thèm sữa mẹ, chiếc lưỡi quái ác không ngừng đánh vào chúng làm cho chủ nhân của chúng rên rỉ.
Bên dưới ưu cốc dâm thủy đã chảy ra lênh láng ướt cả bắp đùi.
Khẽ liếc xuống Trần Lâm thấy khe suối ướt át đang rỉ nước ra liên lục làm nước cả mảng đồng cỏ đen tuyền như ruộng lúa sau cơn mưa rào.
Quá kích thích cậu không nhịn được vùi đầu vào liếm sạt số nước động trên cánh đồng rồi đi xâu vào khám phá cái khe huyền bí trong u cốc như một mạo hiểm giả đi tìm nước thánh.
- Ưu, um um.
Bị tập kích bất ngờ Huyết Linh không nhịn được rên lên, bên dưới dâm thủy chảy ra lênh láng ướt cả mặt Trần Lâm.
- Phụ...!thân....!cho cho vào đi.
Bị kích thích Huyết Linh không nhịn được kêu khẽ.
Nghe thấy thế Trần Lâm hiện lên một đạo hiếu ý hỏi lại.
- Cho gì vào cơ?
- Cho côn thịt...!của ngài vào ...!tiểu huyệt...!của nữ nhi đi mà.
Huyết Linh thở hổn hển nài nỉ Trần Lâm.
- Được thôi bảo bối.
Nghe thấy thế cậu khẽ cười, chưa bao giờ cậu thích cánh sưng hô có phần quái gở của Huyết Linh hơn lúc này.
Không chần chờ một giây Trần Lâm ngồi dậy đặt côn thịt đang cứng như sắt của mình ngay tiểu huyệt lầy lội của nàng từ từ tiến vào rồi bất chợt cậu đẩy hông thật mạnh làm cho côn thịt to lớn chui toạc vào tiểu huyệt nhỏ bé của nàng.
- Á! Ưu! Ưm.
Cảm thấy tiểu huyệt bé nhỏ của mình bị nông ra hết cờ Huyết Linh hét lên sảng khoái.
Cảm giác sung sướng mà màng chưa bao giờ gập trước đây.
Cảm nhận được không gian ấm nóng chật hẹp Trần Lâm sung sướng liên tục ra vào như máy khâu làm cho đôi ngược sữa lắc lư từng nhịp, từng nhịp.
Từng tiếng lạch bạch vang lên cả căn phòng.
- Á! Sướng...!sướng quá! Phụ...!phụ thân mạnh nửa lên.
Huyết Linh khàn giọng rên lên, đôi chân trắng trèo thon dài như linh sà quấn lấy hông Trần Lâm.
Bạch bạch bạch.
Trần Lâm như hóa điên, điên cuồng nhấp vào tiểu huyệt nhỏ bé như muốn đâm thủng nó.
- Á! Phụ...!phụ thân có cái gì đó đang ra, ta ra rồi hư hư hư.
Qua một hồi lâu, Huyết Linh cả người rung lên bần bật, từ trong tiểu huyệt một đạo nước ấm dân trào tràng cả ra ngoài.
Nàng đã phóng xuất.
- Bảo bối! Linh nhi ta củng ra đây.
Bị đạo nước ấm kia bao phủ cảm giác kích thích tột độ lang tỏa toàn thân làm Trần Lâm không nhịn được phóng xuất tinh khí ào ạt vào xâu trong tiểu huyệt của nàng.
- Hay!
Thở ra một hơi sảng khoái Trần Lâm khẽ trường người tới ôm Huyết Linh vào lòng chầm chậm cảm nhâm hương vị sung sướng từ cuộc giao hoan cánh tay heo không quên vuốt ve bờ mông săng chắc của nàng.
- Cảm ơn người...!phụ thân.
Khép vào lồng ngực Trần Lâm, Huyết Linh lý nhí nói.
- Không! Ta mới là người phải cảm ơn nàng.
Khẽ vuốt ve tắm lưng trơn bóng của nàng Trần Lâm lắc đầu nói.
Chợt Trần Lâm nhìn vào đôi mắt to tròn long lanh như hai giọt nước của nàng rồi khẽ hôn vào chùng.
Cứ nằm thế một lúc lâu hai người như không muốn đúng dậy, chợt Trần Lâm lên tiếng:
- Ta nghĩ nàng nên làm thêm một phòng ngủ.
Nghe thế nàng gật đầu đồng ý nói:
- Phải! Một cái phòng ngủ và....!một cái giường thật lớn.
Nghe thế Trần Lâm bật cười rồi cuối người thì thầm vài tai nàng.
- Nửa không.
Hai thân thể không mảnh vải che thân đang quấn lấy nhau tựa như hai con rắn nước điên cuồng trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy.
Họ không ai khác chính là Trần Lâm và Huyết Linh.
Lúc này Trần Lâm say sưa nhấm nháp đôi môi đỏ mọng của Huyết Linh, cái miệng của nàng ngọt ngào vô vùng, nước dãi hai người quyên vào nhau tạo nên một hương vị làm cậu sai đấm, cậu yêu cái miệng nhỏ này mất rồi, yêu cái vị ngọt ngào thanh mát như nước ép trái cây từ miệng nàng lúc nào không hay và hơn hết là chiếc lưỡi thơm tho như một con linh sà luôn quấn quanh lưỡi cậu khi chúng nó vô tình bắt gập nhau.
Vừa tham lam nhấm nháp cái miệng ngọt ngào của Huyết Linh tay Trần Lâm củng không rảnh rỗi khám phá bộ ngực sữa to tròn của nàng rồi biến nó thành muôn hình vạn trạng, chợt tay cậu chạm vào hạt đậu nhỏ đang cưng cứng của nàng làm cho nàng không nhịn được khẽ rên lênh những tiếng vô nghĩa.
Thấy vậy Trần Lâm như phát điên bỏ qua cái miệng nhỏ nhắn ửng đỏ của Huyết Linh mà lao đầu vào ngậm lấy đôi nhũ hoa của nàng mà mút như đứa trẻ thèm sữa mẹ, chiếc lưỡi quái ác không ngừng đánh vào chúng làm cho chủ nhân của chúng rên rỉ.
Bên dưới ưu cốc dâm thủy đã chảy ra lênh láng ướt cả bắp đùi.
Khẽ liếc xuống Trần Lâm thấy khe suối ướt át đang rỉ nước ra liên lục làm nước cả mảng đồng cỏ đen tuyền như ruộng lúa sau cơn mưa rào.
Quá kích thích cậu không nhịn được vùi đầu vào liếm sạt số nước động trên cánh đồng rồi đi xâu vào khám phá cái khe huyền bí trong u cốc như một mạo hiểm giả đi tìm nước thánh.
- Ưu, um um.
Bị tập kích bất ngờ Huyết Linh không nhịn được rên lên, bên dưới dâm thủy chảy ra lênh láng ướt cả mặt Trần Lâm.
- Phụ...!thân....!cho cho vào đi.
Bị kích thích Huyết Linh không nhịn được kêu khẽ.
Nghe thấy thế Trần Lâm hiện lên một đạo hiếu ý hỏi lại.
- Cho gì vào cơ?
- Cho côn thịt...!của ngài vào ...!tiểu huyệt...!của nữ nhi đi mà.
Huyết Linh thở hổn hển nài nỉ Trần Lâm.
- Được thôi bảo bối.
Nghe thấy thế cậu khẽ cười, chưa bao giờ cậu thích cánh sưng hô có phần quái gở của Huyết Linh hơn lúc này.
Không chần chờ một giây Trần Lâm ngồi dậy đặt côn thịt đang cứng như sắt của mình ngay tiểu huyệt lầy lội của nàng từ từ tiến vào rồi bất chợt cậu đẩy hông thật mạnh làm cho côn thịt to lớn chui toạc vào tiểu huyệt nhỏ bé của nàng.
- Á! Ưu! Ưm.
Cảm thấy tiểu huyệt bé nhỏ của mình bị nông ra hết cờ Huyết Linh hét lên sảng khoái.
Cảm giác sung sướng mà màng chưa bao giờ gập trước đây.
Cảm nhận được không gian ấm nóng chật hẹp Trần Lâm sung sướng liên tục ra vào như máy khâu làm cho đôi ngược sữa lắc lư từng nhịp, từng nhịp.
Từng tiếng lạch bạch vang lên cả căn phòng.
- Á! Sướng...!sướng quá! Phụ...!phụ thân mạnh nửa lên.
Huyết Linh khàn giọng rên lên, đôi chân trắng trèo thon dài như linh sà quấn lấy hông Trần Lâm.
Bạch bạch bạch.
Trần Lâm như hóa điên, điên cuồng nhấp vào tiểu huyệt nhỏ bé như muốn đâm thủng nó.
- Á! Phụ...!phụ thân có cái gì đó đang ra, ta ra rồi hư hư hư.
Qua một hồi lâu, Huyết Linh cả người rung lên bần bật, từ trong tiểu huyệt một đạo nước ấm dân trào tràng cả ra ngoài.
Nàng đã phóng xuất.
- Bảo bối! Linh nhi ta củng ra đây.
Bị đạo nước ấm kia bao phủ cảm giác kích thích tột độ lang tỏa toàn thân làm Trần Lâm không nhịn được phóng xuất tinh khí ào ạt vào xâu trong tiểu huyệt của nàng.
- Hay!
Thở ra một hơi sảng khoái Trần Lâm khẽ trường người tới ôm Huyết Linh vào lòng chầm chậm cảm nhâm hương vị sung sướng từ cuộc giao hoan cánh tay heo không quên vuốt ve bờ mông săng chắc của nàng.
- Cảm ơn người...!phụ thân.
Khép vào lồng ngực Trần Lâm, Huyết Linh lý nhí nói.
- Không! Ta mới là người phải cảm ơn nàng.
Khẽ vuốt ve tắm lưng trơn bóng của nàng Trần Lâm lắc đầu nói.
Chợt Trần Lâm nhìn vào đôi mắt to tròn long lanh như hai giọt nước của nàng rồi khẽ hôn vào chùng.
Cứ nằm thế một lúc lâu hai người như không muốn đúng dậy, chợt Trần Lâm lên tiếng:
- Ta nghĩ nàng nên làm thêm một phòng ngủ.
Nghe thế nàng gật đầu đồng ý nói:
- Phải! Một cái phòng ngủ và....!một cái giường thật lớn.
Nghe thế Trần Lâm bật cười rồi cuối người thì thầm vài tai nàng.
- Nửa không.
Danh sách chương