"Được!" Tô Nhiên nghe được Tô Tiểu Ninh gật đầu đồng ý, vẻ mặt vui mừng: "Vậy cô đi làm việc của mình trước đi, lát nữa cháu triệu tập hội đồng quản trị, cô chờ thông báo của cháu nhé."

"Được, chủ tịch, tôi đi trước." Tô Tiểu Ninh đứng dậy nói, sau đó xoay người rời đi.

Tô Tiểu Ninh vừa rời đi, Tô Nhiên liền cẩn thận suy nghĩ, sau đó sai thư ký thông báo triệu tập cuộc họp khẩn cấp.

“Anh nói xem, lý do cô ta sa thải mấy nhân viên chủ chốt, lại còn không thương lượng với chúng ta nữa.”

"Ừ, cô ta không coi trọng mấy người chú này phải không?" "Cô cháu gái lớn này hành động thật sự càng ngày càng ngang ngược, nếu còn tiếp tục làm loạn, chỉ sợ mọi người ở

đây đều sẽ bị cô ta đuổi đi."

Người đàn ông trung niên ngồi phía trước với mái tóc vuốt ngược tức giận nói: "Hừ! Sao cô ta dám chứ!"

"Anh cả cũng không dám làm điều này, nó chỉ là một con nhóc mà có thể làm phản như thế sao!"

Người đàn ông này cũng là con trai thứ hai của nhà họ Tô, Tô Đại Phi.

Ông ta còn hy vọng Tô Nhiên sẽ làm rối tung mọi chuyện lên ấy chứ.

Như vậy thì ông ta sẽ có cơ hội kiểm soát toàn bộ tập. đoàn Tô thị trong tay mình.

Năm đó khi ông cụ truyền lại chức gia chủ cho Tô Đại Hà, trong lòng Tô Đại Phi đã có oán hận từ lâu.

Tô Đại Phi cảm thấy năng lực của mình chắc chắn mạnh hơn Tô Đại Hà gấp đôi! Tô Đại Hà có thể trở thành gia chủ chỉ là nhờ có giá trị vũ lực của Hà Thất thôi.

"Thật ra năng lực của Nhiên Nhiên vẫn rất tốt, anh xem, hiệu suất của tập đoàn Tô thị gần đây đã tăng lên."

"Những dự án không thể khởi động cũng đã được cô ấy giải quyết thành công."

"Phải biết rằng nhà họ Diệp luôn phớt lờ nhà họ Tô của chúng ta."

“Việc cô ấy có thể nhận được sự giúp đỡ từ nhà họ Diệp không phải chứng minh cô ấy hoàn toàn có năng lực có thể phát triển tập đoàn Tô thị lớn mạnh sao?”

"Chúng ta nên hỗ trợ cô ấy nhiều hơn mới đúng."

"Đúng vậy, đúng vậy."

Tô Đại Chân, con trai thứ tư của nhà họ Tô, bày tỏ sự ủng hộ hoàn toàn đối với cháu gái lớn của mình.

Nhưng ở đây chỉ có hai ba người có thể hiểu rõ sự việc như Tô Đại Chân.

Trong cuộc họp, trước khi Tô Nhiên xuất hiện, mọi người trong nhà họ Tô đều bàn tán xôn xao về chuyện này.

Chỉ trong chốc lát, Tô Nhiên cùng thư ký và Tô Tiểu Ninh đẩy cửa phòng họp ra.

Đột nhiên, toàn bộ phòng họp trở nên im lặng. “Để các cô chú phải chờ lâu rồi” Với nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt, Tô Nhiên bước về phía chỗ ngồi của mình và mỉm cười chào đón mọi người có mặt.

Tô Đại Phi nhìn thấy Tô Tiểu Ninh cùng Tô Nhiên đi vào, sau khi Tô Nhiên ngồi xuống, cô ấy liền đứng ở phía sau cô.

Tô Đại Phi lập tức không vui nói: "Tô Tiểu Ninh, đây là cuộc họp hội đồng quản trị của nhà họ Tô, một giám đốc bộ phận nhỏ như cô đang làm gì ở đây?"

Nói xong thì thấy Tô Tiểu Ninh phớt lờ mình, Tô Đại Phi đột nhiên nổi giận, đập bàn đứng dậy, chỉ vào mũi Tô Tiểu Ninh quát: "Cô có biết quy tắc hay không thế?"

"Ra khỏi đây ngay!"

Tô Nhiên ngồi ở ghế chủ tịch, vẻ mặt không thay đổi nói: "Chú hai, chú bình tĩnh lại trước đi, ngồi xuống nói chuyện, là cháu kêu cô út tới."

Nghe Tô Nhiên nói, Tô Đại Phi hừ lạnh một tiếng, sau đó ngồi xuống lại nói: "Cô út? Gọi thân thiết quá nhỉ."

"Nói đi, cô gấp gáp triệu tập chúng tôi đến đây là có chuyện gì?"

“Nếu không có chuyện gì quan trọng thì tôi đi trước.” Cũng không biết tại sao, Tô Đại Phi luôn cảm thấy khí thế của Tô Nhiên đã thay đổi, đã trở nên mạnh mẽ hơn, tinh thần cũng tốt hơn nhiều so với trước đây.

Đôi lúc, Tô Đại Phi lại có cảm giác kính sợ cô từ tận đáy lòng.

Nhìn thấy thái độ ngạo mạn của Tô Đại Phi, Tô Nhiên cười khẩy, sau đó nghiêm túc nói: "Được rồi."

"Tôi gọi mọi người đến cuộc họp hôm nay chỉ để thông báo một điều."

"Bắt đầu từ hôm nay, vị trí giám đốc hành chính và giám đốc tài chính của tập đoàn sẽ do cô út Tô Tiểu Ninh nằm giữ."

Tô Nhiên nói xong, lập tức đứng dậy, uy nghiêm nói:

"Tôi nói xong rồi, ai đồng ý? Ai phản đối?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện