Muốn từ vòng vây trùng trùng điệp điệp của Tinh Linh thủ vệ, thoát khỏi Tinh Linh Thần Điện tuyệt đối không phải một chuyện dễ dàng, nhất là trong đội ngũ của bọn họ còn mang theo một người bị thương hôn mê, bởi vì phải chiếu cố người bị thương này, thì Vân Nhu có thực lực Đại Kiếm Sư phải trả một cái giá rất lớn!

Nghĩ vậy, Lăng Vân đi tới bên người Lam Linh, nói với Mộ Tuyết đang chiếu cố nàng:

- Ta có biện pháp giúp nàng khôi phục.

- Ngươi biết trị liệu?

- Không biết.

Lăng Vân dứt lời, nói với Vân Nhu:

- Ta cần ít nhất hai giờ.

- Ngươi có thể trị liệu tốt cho Linh tỷ? Không gian này không thể sử dụng Thần chi điển tịch, dù cho có vinh dự công huân cũng là vô dụng.

- Nếu có đủ thời gian, nàng chí ít còn có thể khôi phục sức chiến đấu nhất định.

Vân Nhu vừa nghe, lập tức gật đầu đi thủ vệ.

Thủ pháp trị liệu của Lăng Vân là lấy Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí kích thích tế bào trong cơ thể tái sinh, có thể nói khiến đối phương sinh mệnh lực tiêu hao nhanh hơn, đối với thân thể lưu lại ẩn họa rất lớn.

Chẳng qua giờ phút này, nếu không trị liệu tốt cho nàng ta thì mọi người có thể chạy thoát hay không là cả một vấn đề, càng khỏi bàn đến tiêu hao một chút sinh mệnh lực như vậy. Lại nói … Dù sao cũng không phải tiêu hao sinh mệnh lực của hắn, hắn chỉ cần cam đoan mang theo hai người Lam Linh an toàn ra khỏi Tinh Linh Thần Điện là đủ rồi.

Nghĩ vậy, hắn trực tiếp đưa tay cởi bỏ y phục của Lam Linh, muốn đem áo khoác đã nhuốm máu của nàng ta cởi ra.

Thấy một màn như vậy, Vân Nhu và Mộ Tuyết đồng thời kinh hãi kêu lên:

- Ngươi muốn làm gì!? Mau dừng tay.

- Phương pháp trị liệu của ta phải tiếp xúc đến thân thể, nếu bị những vật chất khác ngăn trở, năng lượng trong cơ thể tiêu hao càng lớn, thậm chí sau khi trị liệu cho Lam Linh, sẽ không còn lực tái chiến.

- Nhưng thương thế của Linh tỷ là ở lồng ngực, nam nữ hữu biệt, chẳng lẻ cũng không thể không cởi y phục của nàng?

- Có thể.

Vân Nhu cùng Mộ Tuyết nhất thời sắc mặt vui mừng.

- Điều kiện tiên quyết là không tiến hành trị liệu với nàng. Nói xong, hắn không đợi hai nàng phản ứng, rất nhanh cởi bỏ y phục của Lam Linh. Mặc dù hai người Vân Nhu không đáp ứng cho hắn điều trị cho Lam Linh, thì hắn cũng vẫn phải làm như vậy, dù sao có một người bị thương, chính là nhiều hơn một cái trói buộc.

- Ngươi …

Vân Nhu nhìn chằm chằm Lăng Vân một lát, cuối cùng cũng không nói thêm gì, nàng cũng hiểu được tình huống trước mắt nhiều hơn một người thì nhiều hơn một phần chiến lực, ranh giới sinh tử, cũng bất chấp nhiều như vậy. Nàng duy nhất có thể làm, chính là nhìn không dời mắt chú ý nhất cử nhất động của hắn, chỉ cần hắn có một chút hành động vượt rào, lập tức xuất thủ cắt ngang điều trị của hắn.

Một lần nữa bọn họ dường như đã được nữ thần may mắn chiếu cố, trong một giờ trị liệu, đều không có đội ngũ tuần tra của Tinh Linh tiến vào gian phòng này, làm cho bọn họ có chút thời gian nghỉ ngơi.

Trị liệu, chính là chuyên tâm trị liệu.

Tuy rằng từ lòng bàn tay truyền đến cảm giác mềm mại có chút khác thường, nhưng toàn bộ tinh thần của Lăng Vân tập trung khống chế Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí vận hành trong cơ thể, không có thời gian rảnh mà đi hưởng thụ.

Tại đây ai cũng không dám cam đoan ngay sau đó Tinh Linh Thần Điện sẽ phát sinh chuyện gì, chậm trễ một phút đồng hồ, đều có thể khiến cho đội ngũ toàn quân bị diệt.

Theo trị liệu bắt đầu, miệng vết thương trên người của Lam Linh không ngờ khôi phục với một loại tốc độ mắt thường có thể thấy được. Đợi tới một giờ sau thì Lăng Vân thu tay đặt ở trên lồng ngực của nàng, lồng ngực của nàng không ngờ đã khôi phục như lúc ban đầu, lộ ra như da thịt mềm mại như trẻ con mới sinh, phương pháp trị liệu thần kỳ như thế, khiến cho hai người Vân Nhu, Mộ Tuyết không ngừng tán dương.

Sau khi trị liệu xong, Lăng Vân lên tiếng nói:

- Nàng trong một giờ sẽ tỉnh lại, ta cần điều tức ít nhất một giờ.

Vân Nhu cũng thấy được, loại trị liệu này đối với hắn tiêu hao dường như đặc biệt lớn, chân thành nói một tiếng cám ơn.

Lăng Vân cũng không đáp lại, mà sớm nhắm hai mắt, không biết có lâm vào nhập định hay không.

Không đến nửa giờ, Lam Linh đã từ trong hôn mê tỉnh lại.

Mộ Tuyết lập tức hướng nàng giảng giải một lượt chuyện phát sinh sau khi nàng hôn mê, trong đó bao gồm cả cái loại phương pháp Lăng Vân dùng để chữa trị cho nàng.

Đối với loại sự tình này, ngược với suy đoán của Mộ Tuyết và Vân Nhu, tuy rằng trong lòng Lam Linh khẳng định có chút khúc mắc, nhưng cũng không nói gì.

- Ài, người này thật là, nếu hắn sớm một chút lấy loại phương pháp trị liệu này chữa trị cho Kinh Không, nói không chừng hắn sẽ không phải chết.

Nhìn thoáng qua Lăng Vân đang ngồi xếp bằng khôi phục, Lam Linh có chút khẽ lắc lắc đầu:

- Nếu Kinh Không và Tinh Thùy còn ở đây, hắn có thể trị liệu cho ta hay không cũng chưa biết được.

Mộ Tuyết tuy rằng vẫn còn nhỏ, nhưng cũng hiểu những lời này của nàng, không khỏi oán giận nói:

- Người này cũng thật là, một đại nam nhân, lại có thể nhỏ mọn như vậy. Kinh Không có thể bởi vì Vân Nhu tỷ tỷ hy sinh tính mạng của mình, hắn làm sao ngay cả điểm nhỏ như vậy cũng tính toán chi li, ghi hận trong lòng.

Lam Linh khẽ cười một tiếng, cũng không tiếp tục cùng nàng tranh luận cái đề tài này.

Mộ Tuyết còn nhỏ, ý nghĩ của nàng tự nhiên có chút khờ dại và ngây thơ, chẳng qua thế giới này quả thật như thế, phản ứng này của Lăng Vân chẳng qua là một sự thật ở thế giới này. Nếu có phương pháp đả kích đối thủ, nàng khẳng định cũng sẽ tận lực đi làm. Cứu trợ địch nhân của mình? Lấy ân đức cảm hóa hắn? Đó là việc làm của thánh nhân. Đừng nói nàng không có nghĩa vụ này, cho dù là cứu được, ngươi có thể cam đoan trăm phần trăm cảm hóa hắn? Nói không chừng ngươi cứu sống hắn, tương lai lại trở thành hung thủ cho ngươi một kích trí mạng.

Hành động này của Lăng Vân, cũng không ai có thể chỉ ra hắn đúng hay sai.

- Có người đến đây, mọi người cẩn thận.

Ở ngoài cửa Vân Nhu đang quan sát bên ngoài bỗng nhiên nói.

Lam Linh lập tức lấy ra một thanh bảo kiếm từ trong không gian giới chỉ vừa thấy đã biết không thua kém cấp truyền kỳ, gắt gao nắm trong tay, ngưng thần đề phòng, đồng thời hỏi:

- Người? Không phải Tinh Linh?

Vân Nhu gật gật đầu.

- Đáng chết! Tên đó rõ ràng nói qua, bản đồ cũng chỉ bán cho một phương chúng ta … Làm sao không giữ chữ tín, lúc trước nên sớm diệt khẩu, miễn cho …

Nói đến đây, Lam Linh dường như chú ý tới Mộ Tuyết bên người vẫn thuộc loại "nhà ấm" (không hiểu việc), vội vàng dừng lời.

- Có lẽ là những người đó chính mình tự tìm tới nơi này. Dù sao chỉ cần trèo lên đỉnh ngọn núi bên ngoài, rất dễ dàng có thể nhìn thấy tòa Thần Điện này.

Lam Linh trầm mặc không nói.

Lúc này, những người đó dường như cũng đã nhận ra gian phòng này là một chỗ chiến lược khó công dễ thủ, đám người nhằm phương hướng này đi tới, dự định ở đây nghỉ ngơi một lát.

- Bao nhiêu người?

Lam Linh hỏi.

- Chín người, hai tam giai, bảy nhị giai. Trong đó sáu người bị thương, chiến lực giảm phân nửa!

Lam Linh gật gật đầu, liếc mắt nhìn Mộ Tuyết:

- Ngươi bảo hộ Lâm Thành.

Nói xong, rất nhanh đi tới phía sau cửa phòng, đã ngưng tụ tinh khí thần khắp người, chỉ cần những người này xông vào, tất nhiên thừa nhận công kích Tất Sát kiếm kỹ của một tam giai Kiếm Sư và một Tứ giai Đại Kiếm Sư.

Theo chín người đến gần, trong lúc bọn họ thấp giọng nói chuyện với nhau cũng rơi vào trong tai mấy người có giác quan mẫn tuệ.

- Hoàng tử điện hạ, còn tiếp tục quanh quẩn như vậy người của chúng ta sẽ càng ngày càng ít. Có Tinh Linh trận pháp này, chúng ta căn bản không có khả năng thuận lợi thoát khỏi Thần Điện, phải thử đánh sâu vào phòng khống chế trung tâm của Thần Điện, chỉ có phá vỡ trận pháp này, chúng ta mới có hy vọng giết chóc ra ngoài.

Vị hoàng tử điện hạ kia lắc lắc đầu, kiên quyết nói:

- Không được, lực lượng thủ vệ của phòng khống chế trung tâm căn bản không phải hiện tại chúng ta có khả năng chống lại, chạy ào vào chỉ có con đường chết. Chúng ta ngẫm lại biện pháp, thực nghiệm nhiều hơn vài lần, cuối cùng có thể tìm được đường ra của trận pháp.

Lại có một người nói:

- Từ dấu vết chiến đấu trên đuờng đi của chúng ta xem ra, dường như cũng có một đội đi trước chúng ta từng tới tòa Thần Điện này, sao không mượn lực lượng của bọn họ đi công phá phòng ngự của phòng khống chế trung tâm?

- Trong Thần chi thí luyện không gian ngoại trừ gia tộc cùng đế quốc, căn bản là không tồn tại bất luận minh hữu gì. Đối phương vô luận từ trang bị hay chiến lực mà nói, toàn bộ phải trên chúng ta, chúng ta lúc này có khả năng cầu nguyện chính là không phát sinh xung đột với bọn họ.

- Bọn họ khẳng định cũng bị vây ở bên trong tòa Thần Điện, tìm không thấy lối ra bên ngoài, không liên hợp cũng chỉ có chỉ còn một con đường chết. Ta nghĩ bọn họ sẽ không cự tuyệt đề nghị này.

- Hãy chờ gặp gỡ rồi nói sau.

Trong phòng đám người Vân Nhu, Lam Linh nhìn nhau, không khỏi có loại cảm giác bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Khó trách bọn họ làm sao lại quanh quẩn, thủy chung không tìm thấy lối ra Thần Điện, nguyên lai là có một cái Tinh Linh trận pháp quấy phá. Hơn nữa theo lời nói của bọn họ, không đánh tan phòng khống chế của Tinh Linh Thần Điện, trận pháp cũng sẽ không đình chỉ vận chuyển, đến lúc đó bọn họ sẽ bị vây ở chỗ này, cho đến khi bị Tinh Linh thủ vệ tìm được, giết chết.

Ánh mắt của Vân Nhu và Lam Linh trao đổi một lát, trước tiên đạt thành cùng một nhận thức, hai người lui vài bước về phía sau, buông tha ý định để bọn họ vào cửa rồi đánh chết.

- Hẳn là có khả năng hợp tác!

@: Mai bế quan một ngày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện