Edit: Bạch Linh

Từ sau khi chuyện này được phát sinh, trạng thái tinh thần của Hàn Thiên Vũ càng ngày càng không ổn, anh ta không thể không lo lắng tình trạng thân thể của Hàn Thiên Vũ.

Rốt cuộc chuyện này đối với cậu ấy không chỉ đơn giản là ảnh hưởng tới sự nghiệp, mà còn ảnh hưởng tới cuộc đời cùng toàn bởi suy nghĩ của mọi người đối với cậu ấy.

Rõ ràng xuất phát từ thiện ý mà giúp đỡ những đứa trẻ đó, cuối cùng lại bị phản lại, bị người ta bôi nhọ hãm hại, rõ ràng là không có làm, lại phải đeo sự bêu danh đáng sợ này cả đời.

Mà đôi vợ chồng tham lam kia lại còn muốn lợi dụng con ruột của mình đạt được sự đồng tình của toàn bộ xã hội, tương lai còn được dựa vào khoản bồi thường kếch xù mà ăn sung mặc sướng cả đời.

Nếu hôm nay không người đàn ông họ Diệp kia xuất hiện, công ty có khả năng sẽ mạnh mẽ ép buộc Thiên Vũ dùng tiền làm phương thức hoà giải, thật sự khó có thể tưởng tượng Thiên Vũ còn có thể suy sụp tới mức độ nào.

Thấy Hàn Thiên Vũ không nói lời nào, Phí Dương lại mở miệng an ủi: "Cậu cũng đừng bi quan quá, Chử tổng không phải đã đồng ý để thử một lần sao? Nói không chừng thật sự có chuyển biến đấy! Vị Diệp Bạch kia nếu như không phải đã có sẵn tuyệt chiêu gì, hẳn là sẽ không dám ở trong phòng họp làm ra chuyện lớn như này..."

Phí Dương không dám nghĩ, ngỡ đâu Diệp Bạch thất bại...

Thậm chí... Nhỡ đâu người kia vốn dĩ chỉ muốn tới gây rối...

Nghe được cái tên "Diệp Bạch" này, đồng tử Hàn Thiên Vũ mở to, trong đầu hoảng hốt hiện ra một nụ cười ấm áp.

Hoảng hốt một lát, anh chậm rãi nhắm mắt lại, che đi cơn sóng ngầm trong đáy mắt.

Hai ngày sau.

Vợ chồng Triệu thị liên kết với truyền thông mở cuộc họp "Đại hội kêu oan", hơn nữa còn phát sóng trực tiếp trên truyền hình.

Rõ ràng đã khởi tố, vậy mà trước khi mở phiên toà lại cố ý mở họp báo như vậy, đây chẳng phải là đang tự minh oan sao? Để tránh việc cảm xúc của Hàn Thiên Vũ chịu ảnh hưởng, Phí Dương trước tiên cắt hết đường truyền TV trong nhà, hơn nữa tịch thu di động của Hàn Thiên Vũ.

Đang nghĩ xem còn để sót cái gì hay không, lúc này, điện thoại riêng của Hàn Tiện Vũ đột nhiên vang lên.

Tin hiển thị: Diệp Bạch.

Nhìn thấy cái tên này, Phí Dương vội vàng gọi điện thoại, cẩn thận mở miệng, "A, Diệp tiên sinh?"

"Mở phát sóng trực tiếp lên." Người ở đầu đây bên kia không chào hỏi mà trực tiếp mở miệng nói.

Phí Dương nghe vậy lập tức có chút kinh ngạc, "Hiện tại?"

Diệp Bạch: "Đúng vậy."

Phí Dương do dự một chút, sau đó mở miệng, "Được, tôi đã biết."

Phí Dương nhanh chóng mở máy tính vào phần phát sóng trực tiếp, sau đó gõ cửa phòng ngủ của Hàn Tiện Vũ, "Thiên Vũ... Thiên Vũ... Cậu tỉnh chưa?"

Sau khi đẩy cửa vào, mùi rượu gay gắt lập tức phả ra.

Hàn Thiên Vũ nằm trên sàn nhà, bình rượu lăn đầy đất, nghe thấy Phí Dương đang gọi mình, cũng không có bất cứ phản ứng gì.

Nhìn thấy bộ dạng này của anh, Phí Dương vừa tức giận vừa đau lòng, nhưng cũng biết nếu không cho anh phát tiết một chút, chỉ sợ Hàn Thiên Vũ thật sự sẽ điên mất, lúc đó mới thực sự không thể ngăn cản được.

"Mau đứng lên, vừa rồi Diệp tiên sinh gọi điện thoại tới đây, bảo chúng ta xem cuộc họp báo..."

Cùng lúc đó, khách sạn lớn tại Đế Đô.

Trong phòng hội nghị lớn nhất của khách sạn chứa đầy phóng viên của công ty Bách Gia, cha của bé gái Triệu Đại Dũng cùng mẹ của bé gái là Lý Xảo Hồng đang ngồi ở trên ghế chính.

Thân hình của Triệu Đại Dũng hơi béo, đầu cạo tóc, trên người mặc một bộ tây trang màu đen cũ kỹ không quá tương xứng với ông ta, biểu tình nhìn qua rất trầm trọng, "Vô cùng cảm ơn các vị truyền thông đã giúp đỡ một nhà chúng tôi, Hàn Thiên Vũ là đại minh tinh, có quyền thế, chúng tôi chỉ là dân đen, nghĩ rằng muốn lấy lại công đạo quả thực khó như lên trời, cũng may trên đời vẫn còn nhiều người hảo tâm, để cho hai vợ chồng chúng tôi có cơ hội được giải thích, bằng không chúng tôi cũng không biết phải làm sao mới tốt..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện