Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Đối với thứ Diệp Oản Oản động não nghĩ ra, Tư Dạ Hàn: "...."

Diệp Oản Oản cười hì hì, tiếp tục mở miệng: "Anh không thấy đây là biện pháp an toàn nhất sao? Bảo bảo, sau này anh cũng không cần lo lắng em chọc tới đóa hoa đào nào nữa!"

Diệp Oản Oản càng nghĩ càng thấy phương pháp này vô cùng hay. Thật ra thì khuôn mặt này cũng rất bất tiện, vốn dĩ một cô gái không có người chống lưng lăn lộn trong giới giải trí đã rất bất tiện rồi. Nếu cô giả nam thì lại khác, vừa vặn thuận tiện để làm việc, vui vẻ nhất là không cần lãng phí nhan sắc, hiện tại đang rất lưu hành việc những người đang ông còn xinh đẹp hơn cả nữ giới.

Tư Dạ Hàn nghiêng đầu, ánh mắt hơi đảo, anh từ chối cho ý kiến về vấn đề này.

Tiểu nha đầu này nói quả thật rất có đạo lí, chẳng qua anh không khỏi cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Diệp Oản Oản nhỏ giọng lầu bầu: "Người ta đã tận lực để tuân thủ quy định của anh rồi."

Hai người đang nói, lúc này Hứa Dịch từ phòng bếp tiến lên, thông báo cho họ đã chuẩn bị xong bữa tối.

Diệp Oản Oản thấy Hứa Dịch, lập tức có ý đồ kéo đồng minh, vội vẫy tay với anh ta: "Hứa quản gia Hứa quản gia! Mau tới đây? Có chuyện này cần hỏi ý kiến của anh!"

"Tôi?" Đầu tiên Hứa Dịch nhìn ông chủ nhà mình, sau đó nghi ngờ tiến tới.

Diệp Oản Oản lập tức mở miệng: "Bây giờ không phải đang nghỉ hè sao, hơn nữa tôi sắp lên đại học. Chương trình học của đại học tôi đã tự học hết rồi, cho nên tương lai chủ yếu sẽ tập trung vào công việc. Nhưng mà gương mặt này của tôi rất bất lợi, khụ, sẽ khiến gia đình mâu thuẫn, vì phòng ngừa những phiền toái không cần thiết, tôi muốn giả nam, anh thấy phương pháp này thế nào? Có phải rất tốt hay không?"

Diệp Oản Oản vừa nói vừa nháy mắt với Hứa Dịch, tỏ vẻ họ chung một thuyền.

"Giả nam?" Hứa Dịch cảm thấy Diệp Oản Oản bị chập mạch nào rồi.

Nhưng nếu như Diệp Oản Oản giả nam, vậy sẽ không có người đàn ông nào trêu chọc cô ấy.

Chỉ cần ngày nào ông chủ không ghen, thì ngày đó đó chính là trời nắng đẹp! Hứa Dịch nghiêm túc cẩn thận suy nghĩ một chút, cảm thấy cách này rất đáng tin, vì vậy, anh ta quả quyết mở miệng nói: "Giả nam quả thật rất thuận lợi, cũng an toàn hơn."

Diệp Oản Oản nghe vậy thì vui mừng: "Bảo bảo, anh nhìn đi! Hứa quản gia cũng nói như vậy!"

Diệp Oản Oản nói xong, con ngươi của cô chuyển động, sau đó ranh mãnh mở giỏ hàng của một shop trên điện thoại cho anh nhìn: "Bảo bảo, em phải đi làm để kiếm tiền, anh nhìn xem, ngay cả đạo cụ tặng anh em cũng chọn xong rồi!"

Trên màn hình là một đôi còng tay nạm kim cương lấp lánh gợi cảm.

Tư Dạ Hàn: "Có thể."

Đã giải quyết xong vấn đề, Diệp Oản Oản hoan hô, hôn lên mặt của Tư Dạ Hàn một cái.

Nhiều năm sau đó, thường xuyên có người hỏi vị Tư gia chủ anh minh thần võ xuất sắc nhất lịch sử của Tư gia đã từng quyết định sai lầm việc gì không.

Mỗi lần bị hỏi vấn đề này, Tư Dạ Hàn đều sẽ nhớ lại ngày này.

Một thẳng nam cùng một quản gia nào đó âm thầm tỏ vẻ, nhân sinh quan của mình đã bị đổ nát rồi.

Sau khi giải quyết được vấn đề này, Diệp Oản Oản liền lập ra kế hoạch trong lòng.

Diệp Oản Oản ngụy trang thành phóng viên kết bạn với Triệu Đại Dũng trên wechat và QQ, cô bắt đầu xem hết những thứ hắn ta đăng hết một lần, sau đó theo kí ức tìm tới nội dung mình muốn tìm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện