Quầy bên cạnh vây quanh một vòng lại một vòng người, cãi cọ ồn ào, may mắn là mùa đông không có mùi lạ, bằng không Tạ Miêu thật không dám xác định chính mình còn có thể đi xuống hay không.Chen chúc không biết qua bao lâu Tạ Miêu rốt cuộc bị người phía sau đẩy đến trước quầy, học người bên cạnh lớn tiếng hô ba tiếng người bán hàng mới nghe thấy, lúc sau không dám trì hoãn nhanh chóng đưa tiền qua từ trong tay người bán hàng lấy bao muối.
Chen tới chen lui người rất nhiều, Tạ Miêu cũng không có tâm tư chậm rãi đi dạo, chạy nhanh chen ra ở trong đám người muốn mua đồ vật, ở cửa Cung Tiêu Xã chờ nhóm người thím Đào Hoa.
Thật là xưa nay chưa từng có một lần thể nghiệm mua sắm như vậy, một lần khảo nghiệm thể lực sức chịu đựng, rèn luyện tiếng nói khả năng chịu đựng của tai, tuy rằng trong đầu còn ầm ầm vang lên, nhưng Tạ Miêu vẫn là thực vui vẻ, bất quá thể nghiệm như vậy một lần là đủ rồi.
Buông sọt kiểm tra chiến lợi phẩm lần này, một bao muối, một bao que diêm, một cân bánh quy, một cái khăn lông, nửa cân kẹo trái cây.
Đợi một hồi thím Đào Hoa cùng một người tuổi trẻ đỡ chị dâu cả ra tới, trên mặt là tràn đầy vui sướng, bước nhanh đi đến trước mặt Tạ Miêu liền chỉ vào cô cười cong eo: “Ta nói tiểu nha đầu tóc đều bị rối lên rồi, xù lên như ổ gà, thành cô gái điên rồi, ha ha.”
Tạ Miêu có chút ngượng ngùng mà sờ đầu, cảm giác xù xù, hiển nhiên thím Đào Hoa nói đúng. Có một chút đỏ mặt, hướng về hai người đối diện mang the ý cười, ngại ngùng cười cười, nhanh chóng đem tóc thắt tháo ra, lưu loát cột đuôi ngựa, cuối cùng không giống bà điên chạy nạn.
Lại đợi một hồi người liền đến đủ, đều không muốn ở bên này ăn cơm, Tạ Miêu cũng không nhắc lại, nghĩ về sau chính mình lại tới đây trải nghiệm một chút tiệm cơm đăc trưng của dân quốc. Cô biết mọi người hiện tại đều tiết kiệm, không muốn ở bên ngoài đi tiệm ăn, tình nguyện đói một hồi về đến nhà tự mình nấu cơm.
Trên đường mấy người phụ nữ ríu rít, nói từng người đều mua cái gì, xài bao nhiêu tiền cùng phiếu, người bán hàng nào đặc biệt hung dữ, đồ vật nào đặc biệt khó mua, ai lại náo loạn bị chê cười.
Một đường như bắn pháo.
Về đến nhà Tạ Miêu vội vàng đem sọt bỏ xuống, tuy nói đồ không nhiều lắm nhưng đi một đường dài lại cảm thấy rất nặng. Đem đồ vật mua về đều sắp xếp tốt, liền uống nước ấm ăn hai miếng bánh quy đỡ đói. Lúc này mặt trời đều treo ở ở núi phía Tây đi xuống, Tạ Miêu liền bắt đầu chuẩn bị cơm chiều, làm dấm lưu cải trắng.
Tạ Miêu tìm ra một cái chậu, dùng nước không gian trộn lẫn bột mì cùng bột ngô nhanh chóng khuấy, đến khi bột mì thành cục nắm được, đặt lên thớt lại thêm một chút nước trong không gian nắn thành một cục, đặt vào trong chậu để bột nghỉ.
Thời gian rảnh Tạ Miêu nhanh chóng lấy ra nửa củ cải trắng rửa sạch , đặt ở bên cạnh bếp, nhóm lửa lên, đem nồi rửa sạch sẽ đổ vào đến một nửa nước không gian, thêm củi vào trong bếp, Tạ Miêu chuẩn bị đi cán sợi mì.
Ở trên thớt đều mà rải một chút bột ngô, đem bột đặt ở mặt trên, dùng chày cán bột cán thành một lớp hơi mỏng hình tròn, lại ở phía trên rải đều một chút bột ngô, đem cắt ra từng sợ, giũ ra.
Trong nồi nước sôi lên, đem phích nước đổ đầy, sau đó dọc theo thành nồi đem mì sợi bỏ vào nước sôi. Trong nồi khi nước sôi trào, đem mì múc vào trong chén, lại múc một chén lớn nước canh đều đặt ở trên bếp. Bột mì thơm ngon, bốc lên nhiệt khí nồng đậm, làm Tạ Miêu chảy nước miếng.
Đem nồi rửa sạch sẽ, đổ một ít dầu liền bỏ vào cải trắng, không ngừng xào đến khi chín một nửa liền thêm muối, trước khi đổ ra liền thêm dấm, đem mỳ đổ lên nước canh cùng cùng cải trắng.
Hỗn hợp mùi hương cải trắng ngọt thanh cùng mùi thơm của mỳ, đánh sâu vào khứu giác, kích thích dạ dày phát ra từng tiếng lộc cộc, thật là làm cho nước miếng chảy ròng, cầm đũa bắt đầu ăn.
Cơm nước xong dọn dẹp tốt chén đũa nhà bếp, lại đi cho gà, trời đã tối om. Không có điện, không có di động máy tính, mệt mỏi một ngày Tạ Miêu chuẩn bị nằm trên giường nghỉ ngơi.
Ngủ đến hơi mông lung, Tạ Miêu mơ hồ nghe thấy trong nhà có tiếng bước chân truyền đến, trố mắt một hồi, đột nhiên ngồi dậy, đây là có trộm đột nhập sao? Tác giả có lời muốn nói: Cảm tạ đại gia tới xem văn ~~ cầu cất chứa, cầu bình luận, cầu duy trì, anh anh anh ~
Các bạn nhỏ cất chứa cùng bình luận là đối ta lớn lao duy trì, khom lưng cảm tạ!
Chen tới chen lui người rất nhiều, Tạ Miêu cũng không có tâm tư chậm rãi đi dạo, chạy nhanh chen ra ở trong đám người muốn mua đồ vật, ở cửa Cung Tiêu Xã chờ nhóm người thím Đào Hoa.
Thật là xưa nay chưa từng có một lần thể nghiệm mua sắm như vậy, một lần khảo nghiệm thể lực sức chịu đựng, rèn luyện tiếng nói khả năng chịu đựng của tai, tuy rằng trong đầu còn ầm ầm vang lên, nhưng Tạ Miêu vẫn là thực vui vẻ, bất quá thể nghiệm như vậy một lần là đủ rồi.
Buông sọt kiểm tra chiến lợi phẩm lần này, một bao muối, một bao que diêm, một cân bánh quy, một cái khăn lông, nửa cân kẹo trái cây.
Đợi một hồi thím Đào Hoa cùng một người tuổi trẻ đỡ chị dâu cả ra tới, trên mặt là tràn đầy vui sướng, bước nhanh đi đến trước mặt Tạ Miêu liền chỉ vào cô cười cong eo: “Ta nói tiểu nha đầu tóc đều bị rối lên rồi, xù lên như ổ gà, thành cô gái điên rồi, ha ha.”
Tạ Miêu có chút ngượng ngùng mà sờ đầu, cảm giác xù xù, hiển nhiên thím Đào Hoa nói đúng. Có một chút đỏ mặt, hướng về hai người đối diện mang the ý cười, ngại ngùng cười cười, nhanh chóng đem tóc thắt tháo ra, lưu loát cột đuôi ngựa, cuối cùng không giống bà điên chạy nạn.
Lại đợi một hồi người liền đến đủ, đều không muốn ở bên này ăn cơm, Tạ Miêu cũng không nhắc lại, nghĩ về sau chính mình lại tới đây trải nghiệm một chút tiệm cơm đăc trưng của dân quốc. Cô biết mọi người hiện tại đều tiết kiệm, không muốn ở bên ngoài đi tiệm ăn, tình nguyện đói một hồi về đến nhà tự mình nấu cơm.
Trên đường mấy người phụ nữ ríu rít, nói từng người đều mua cái gì, xài bao nhiêu tiền cùng phiếu, người bán hàng nào đặc biệt hung dữ, đồ vật nào đặc biệt khó mua, ai lại náo loạn bị chê cười.
Một đường như bắn pháo.
Về đến nhà Tạ Miêu vội vàng đem sọt bỏ xuống, tuy nói đồ không nhiều lắm nhưng đi một đường dài lại cảm thấy rất nặng. Đem đồ vật mua về đều sắp xếp tốt, liền uống nước ấm ăn hai miếng bánh quy đỡ đói. Lúc này mặt trời đều treo ở ở núi phía Tây đi xuống, Tạ Miêu liền bắt đầu chuẩn bị cơm chiều, làm dấm lưu cải trắng.
Tạ Miêu tìm ra một cái chậu, dùng nước không gian trộn lẫn bột mì cùng bột ngô nhanh chóng khuấy, đến khi bột mì thành cục nắm được, đặt lên thớt lại thêm một chút nước trong không gian nắn thành một cục, đặt vào trong chậu để bột nghỉ.
Thời gian rảnh Tạ Miêu nhanh chóng lấy ra nửa củ cải trắng rửa sạch , đặt ở bên cạnh bếp, nhóm lửa lên, đem nồi rửa sạch sẽ đổ vào đến một nửa nước không gian, thêm củi vào trong bếp, Tạ Miêu chuẩn bị đi cán sợi mì.
Ở trên thớt đều mà rải một chút bột ngô, đem bột đặt ở mặt trên, dùng chày cán bột cán thành một lớp hơi mỏng hình tròn, lại ở phía trên rải đều một chút bột ngô, đem cắt ra từng sợ, giũ ra.
Trong nồi nước sôi lên, đem phích nước đổ đầy, sau đó dọc theo thành nồi đem mì sợi bỏ vào nước sôi. Trong nồi khi nước sôi trào, đem mì múc vào trong chén, lại múc một chén lớn nước canh đều đặt ở trên bếp. Bột mì thơm ngon, bốc lên nhiệt khí nồng đậm, làm Tạ Miêu chảy nước miếng.
Đem nồi rửa sạch sẽ, đổ một ít dầu liền bỏ vào cải trắng, không ngừng xào đến khi chín một nửa liền thêm muối, trước khi đổ ra liền thêm dấm, đem mỳ đổ lên nước canh cùng cùng cải trắng.
Hỗn hợp mùi hương cải trắng ngọt thanh cùng mùi thơm của mỳ, đánh sâu vào khứu giác, kích thích dạ dày phát ra từng tiếng lộc cộc, thật là làm cho nước miếng chảy ròng, cầm đũa bắt đầu ăn.
Cơm nước xong dọn dẹp tốt chén đũa nhà bếp, lại đi cho gà, trời đã tối om. Không có điện, không có di động máy tính, mệt mỏi một ngày Tạ Miêu chuẩn bị nằm trên giường nghỉ ngơi.
Ngủ đến hơi mông lung, Tạ Miêu mơ hồ nghe thấy trong nhà có tiếng bước chân truyền đến, trố mắt một hồi, đột nhiên ngồi dậy, đây là có trộm đột nhập sao? Tác giả có lời muốn nói: Cảm tạ đại gia tới xem văn ~~ cầu cất chứa, cầu bình luận, cầu duy trì, anh anh anh ~
Các bạn nhỏ cất chứa cùng bình luận là đối ta lớn lao duy trì, khom lưng cảm tạ!
Danh sách chương