Đông Phương Hạ kể lại chuyện của Thư Lăng Vy, cuối cùng nói: “Đáng tiếc tôi vẫn chưa nói với cô ấy tôi chính là chồng chưa cưới chưa gặp mặt của cô ấy, Đông Phương Hạ, trong mắt cô ấy, tôi vẫn là Bek Ji!”   
      Nam Cung Diệc Phi nghe mà ngẩn người, hiển nhiên không ngờ Đông Phương Hạ và Thư Lăng Vy còn xảy ra chuyện như vậy! Gặp nhau trong tình huống đó, có lẽ là duyên phận!  
      “Đông Phương Hạ, tôi từng liên lạc với Lăng Vy, mấy ngày nay cô ấy cũng rất bận, hoàn toàn không có thời gian! Hay là đợi cô ấy xong việc, tôi đi tìm cô ấy, cô ấy đã biết anh vẫn còn sống quay về, anh cũng nên đi tìm cô ấy, tính cách Lăng Vy mạnh mẽ, hai người từng tiếp xúc, chắc anh biết!”  
      “Tôi sẽ đi tìm cô ấy, chuyện hôn ước, tôi sẽ không ép bất kỳ ai! Vẫn là câu tôi nói với cô, tôi muốn tình yêu đơn thuần, không phải là vật hy sinh chính trị! Có lẽ bây giờ Lăng Vy cũng đang day dứt suy nghĩ chuyện này! Ồ đúng rồi, không phải tôi có ba cô vợ chưa cưới sao, bây giờ tôi gặp được hai người, còn một người nữa đâu! Là ai, tên là gì! Có đẹp không? Xấu thì tôi không lấy đâu.


Ha ha…”  
      Nam Cung Diệc Phi nghe xong, nếu không phải nghĩ ở đây là trường học, người ta còn là sinh viên của mình, cô thật muốn đấm Đông Phương Hạ một đấm! Xấu thì anh không cần, đẹp thì anh nhận hết sao! Nam Cung Diệc Phi vô cùng bực mình!  
      “Vợ chưa cưới mà anh chưa gặp mặt, bây giờ đang ở nước ngoài! Nhưng một thời gian nữa sẽ về, ông nội của cô ấy đã gọi điện nói với cô ấy là anh vẫn còn sống, hơn nữa bây giờ đang ở Yên Kinh! Hai người chưa gặp nhau, bây giờ cô ấy đang ở nước ngoài, tôi sẽ cho anh chút không gian để tưởng tượng!”  
      Nam Cung Diệc Phi nhìn ánh mắt như muốn giết người của Đông Phương Hạ, cười lớn ha ha, lại nói: “Nhưng tôi phải nói với anh, cô bé đó rất nổi tiếng trên quốc tế, người theo đuổi không đếm xuể! Tuy anh là chồng chưa cưới của cô ấy, nhưng phải cạnh tranh khốc liệt! Còn nữa, tính khí cô bé đó không tốt lắm, tuyệt đối đừng chọc vào cô ấy, nếu không cho dù anh là cậu ấm nổi tiếng Yên Kinh, cô ấy vẫn xử lý anh!”  
      “Đáng sợ vậy sao! Sát thủ giỏi nhất trên thế giới, tôi còn không sợ, mà sợ một cô gái! Diệc Phi, không phải cô muốn nhân cơ hội dọa tôi chứ! Nói cho cô biết, người đàn ông của cô bị dọa sợ quá đi!”, Đông Phương Hạ phản bác, tùy tiện nói.

      Nam Cung Diệc Phi lắc đầu: “Dù sao tôi đã nói với anh rồi, tin hay không tùy anh! Được rồi, phải kết thúc tập quân sự rồi, tôi qua đó bàn giao một vài việc!”, Nam Cung Diệc Phi nói xong, đứng dậy đi về phía khu huấn luyện quân sự.


      “Chốc nữa, chúng tôi sẽ đến tầng ba nhà ăn, cô đến đó ăn nhé!”  
      Đông Phương Hạ nói lớn về phía bóng dáng của Nam Cung Diệc Phi.

Sau đó, lấy di động gửi tin nhắn cho đám An Nhiên, mình đến nhà ăn đợi họ trước, nhân tiện nghĩ cách cho An Nhiên, bảo họ về ký túc tắm rửa xong thì mau chóng đến đó.

      …  
      Nhà ăn của đại học Yên Kinh có mấy tầng! Đông Phương Hạ đến tầng xa hoa sang trọng nhất, những người đến đây ăn, hoặc là con cái của nhà giàu, hoặc là các cậu ấm của Yên Kinh!  

      Tầng ba, Đông Phương Hạ anh dũng gọi ly đồ uống, tìm vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, ánh mắt đảo nhìn khắp đại sảnh yên tĩnh, anh đến đây, một là muốn yên tĩnh, hai là xem xem Tư Mã Trưởng Phong có xuất hiện không.

      Đáng tiếc, Tư Mã Trưởng Phong vẫn không xuất hiện! Là cậu ấm này đang dồn nén ấm ức, hay là thực sự đang lên kế hoạch đối phó mình! Đông Phương Hạ bỗng cảm thấy thú vị, đối phó nhà họ Tư Mã, anh thực sự sợ đối phương không hành động! Mất hứng!  
      Nhưng, nhà



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện