Từ sau khi trở về từ Đế Thành, Tịch Thành lại trải qua cuộc sống đánh quái quy củ. Tính toán lại, trong khoảng thời gian này Tịch Thành không tăng được bao nhiêu kinh nghiệm, Tuyết Hồ yên ổn đi theo lại cấp bậc không ngừng tăng lên làm cho người nào đó bất đắc dĩ ghen tị.
Tương Dương, mái nhà Vân Tiêu trà lâu.
Nghe đồn, trước đây, trong trò chơi nào đó có một chủ trà lâu, khi nhàn rỗi thích lên mái nhà của trà lâu nhà mình hóng gió ngắm phong cảnh. Dáng vẻ nhàn nhã tự đắc đó tương đương phù hợp với thân phận giang hồ đệ nhất cao thủ sau này.
Nghe đồn, hiện tại, trong trò chơi nào đó có một tên xui xẻo đã mua lại sơn cốc lên làm cốc chủ nhưng tốc độ thăng cấp lại chậm hơn sủng vật, đồng dạng nhàn rỗi nhàm chán muốn thử xem cảm giác ngồi trên nóc trà lâu ngắm phong cảnh, lại phát hiện, thì ra truyền thuyết đều là gạt người.
Bây giờ Tịch Thành thật không thoải mái, tuy rằng tầm nhìn trên mái nhà có rộng hơn, có cảm giác thỏa mãn khi nhìn xuống dân đen bá tánh nho nhỏ, nhưng nếu cho cô cơ hội lựa chọn lại lần nữa, cô tuyệt đối sẽ không lãng phí nội lực leo lên nóc nhà chịu tội.
Là ai nói nóc nhà thoải mái? Ngươi không thấy hoảng khi nhìn từng mảnh từng mảnh mái ngói sao? Cho dù là bộ quần áo Hoa Quang này cực dày đi chăng nữa cũng không thể giảm đi đau đớn cho cái lưng của cô. Khó chịu như vậy còn nằm đó ngắm cảnh, đây là nhàn rỗi đến cỡ nào hả? Tịch Thành lệ rơi đầy mặt, trong lòng hò hét, Hồ Điệp Lam là đồ lường gạt!
“Tích tích tích tích tích” âm thanh báo tin đến hợp thời vang lên.
“Có thời gian sao? Giúp một việc đi.” Tịch Thành mở ra tin tức, phát hiện dĩ nhiên là tên mặt than Tàn Dạ gửi đến.
“Cũng có chút thời gian. Chuyện gì, nói đi.” Tịch Thành nghĩ việc mà băng sơn Tàn Dạ cần hỗ trợ chắc hẳn không phải là việc nhỏ thôi? Trên thực tế, cô thật sự nhàn đến sắp mốc meo.
“Vân Anh Cốc, Lưỡng Sinh Hoa.” Tàn Dạ ‘tiết kiệm nước miếng’ nói từng chữ từng chữ một.
“Có ý tứ gì?” Tịch Thành tính toán tuyệt đối không thể chiều theo thói quen của hắn, nhất định phải truy hỏi sự việc kỹ càng.
“Hiện tại tôi đang làm nhiệm vụ nên không thể đến kịp. Hỗ trợ lấy Lưỡng Sinh Hoa.” Tàn Dạ buông tha cho giãy giụa.
“Lưỡng Sinh Hoa? Thứ đó là để giải độc phải không? Anh muốn thứ đó làm gì?” Tịch Thành tò mò hỏi, chẳng lẽ tên băng sơn mặt than đó trúng độc?
“Có bạn trúng độc, hỗ trợ.” Tàn Dạ vẫn tiếp tục bộ dạng đáng đánh đòn hỏi một câu trả lời hai chữ.
“Được rồi. Ta đi xem thử.” Người nào đó nhàn rỗi nhàm chán quyết định lại thiện lương một lần.
“Cám ơn. Nghe nói nó ở trên người BOSS xoát mới, chính cô tính mà làm.” Tàn Dạ hảo tâm nhắc nhở.
“Đã biết. Anh lo phần mình đi thôi.” Tịch Thành không tim không phổi trả lời, sau đó Tàn Dạ thật sự im lặng luôn.
Tịch Thành như được giải thoát trực tiếp phi thân từ trên mái nhà xuống, kinh khởi một loạt tiếng reo hò.
Sự thật chứng minh, loại thành thị cách Tân Thủ thôn quá gần như Tương Dương mặc dù là nơi phần lớn cao thủ, bang phái hỗn tạp nhưng vẫn không thể nào dập tắt ảo tưởng trong mắt những người chơi mới. Cho dù là khinh công đã không phải là chuyện gì quá khoa trương, nhưng trong mắt những người mới chỉ vừa thoát khỏi tân thủ sáo trang lấy đến thiết kiếm thì thế này đã xem như là cao thủ khó lường.
Tuy rằng, bạn nhỏ xui xẻo nào đó kỳ thật đã xem như cao thủ thật sự.
Mặc dù có đôi lúc không tự giác lên đồng, nhưng khi nghiêm túc làm việc gì thì kỳ thật cô vẫn rất đáng tin.
Bản thân Tịch Thành cũng có một cái sơn cốc nên tự nhiên cô cũng biết được sơn cốc rộng lớn đến cỡ nào.
Sáu chữ [Vân Anh Cốc, Lưỡng Sinh Hoa] thật sự không thể nói lên được cái gì. Vân Anh Cốc lớn như vậy, ai biết BOSS có thể bạo ra Lưỡng Sinh Hoa ở đâu chứ? Hơn nữa loại BOSS này, hai tháng trong hiện thực cũng như hai năm trong trò chơi mới xoát mới một lần, nếu bỏ lỡ, ai biết được người bạn của Tàn Dạ phải đi đời nhà ma hay không?
Trải qua đủ loại suy đoán, Tịch Thành quyết định, vẫn nên đến chỗ Phi Cáp Lâu hỏi thăm một chút tin tức thì tốt hơn.
“Tô Túy, có ở đó không?”
Không có phản ứng.
“Tô Túy, có ở đó không có ở đó không?”
Vẫn như cũ không có phản ứng.
“Khốn kiếp! Thời điểm cần thì không có, thời điểm không cần đến thì cứ lắc lư trước mắt!!!” Tịch Thành vô hạn oán niệm.
Sự thật là vì cô không quá muốn đến tổng bộ Phi Cáp Lâu, từ miệng Tô Túy nghe được đủ loại sự tích về lâu chủ Phi Cáp Lâu rồi, Tịch Thành thật sự thấy hoảng sợ từ đáy lòng.
Nhưng mà dù nói như vậy, người vẫn đi đến trước cửa Phi Cáp Lâu.
Tịch Thành phát hiện Phi Cáp Lâu thật sự rất xa hoa, mức độ xa hoa có thể uy hiếp cả Nhất Gian tửu lâu trước đó.
Rón ra rón rén đi vào, người không biết nhất định sẽ cho cô là tên trộm đột nhập Phi Cáp Lâu, ngay cả Tịch Thành cũng cảm thấy mình chính là một đứa ngốc.
“Hoan nghênh quan lâm Phi Cáp Lâu, xin hỏi có thể giúp ngài chuyện gì?” NPC tiếp đãi cực kỳ lễ phép đứng dậy đón chào, tỏ vẻ Tịch Thành phá lệ đáng khinh.
“Muốn mua ít tình báo.” Tịch Thành khôi phục tư thái bình thường, tìm một cái ghế dựa ngồi xuống.
“Tốt, xin hỏi ngài có tiện báo tính danh?” NPC tiếp đãi vẫn luôn mỉm cười, hỏi.
“Đến Phi Cáp Lâu mua tình báo còn cần chứng minh thân phận sao?” Tịch Thành nhíu mày.
“Trên lý luận thì đúng là như vậy. Nhưng khách nhân cứ yên tâm, chúng tôi sẽ không tùy ý tiết lộ tư liệu của khách nhân. Điểm này, danh dự của Phi Cáp Lâu vẫn rất tốt. Đương nhiên ngài vẫn có thể lựa chọn nặc danh nếu muốn, nhưng phí dụng cũng tăng lên 30%.” NPC tiếp đãi kiên nhẫn giải thích.
“Được rồi, ta là Tịch Thành Điện Hạ.” Tuy rằng không thiếu tiền, nhưng Tịch Thành cảm thấy tăng lên 30% đó chính là khoản lãng phí không cần thiết, ngẫm lại cũng chỉ là một cái tên mà thôi, ai sợ ai chứ? Cô chỉ sợ cái tên Vạn Sự Tri xuất hiện mà thôi, hiện tại xem ra, hắn không có ở đây, cô cũng an tâm rồi.
Tịch Thành thở dài, hít sâu để bình tĩnh hơn, nào biết tảng đá lớn trong lòng vừa mới yên tâm một chút đã nghe thấy NPC tiếp đãi hô to: “Lão bản, mẹ ngươi kêu ngươi về nhà ăn cơm!”
Tịch Thành cực kỳ muốn lấy tóc dựng phía trước trán để làm ‘hắc tuyến’, mấy tổ chức hiện tại cái này so với cái khác càng quái dị.
Bên này Tịch Thành đang suy nghĩ, bên kia đã thấy một người lấy tốc độ nhanh nhất chạy như điên đến chỗ Tịch Thành, bỗng dưng cô có dự cảm chẳng lành.
Người tới dừng lại vị trí cách Tịch Thành cỡ khoảng một người, sau đó thật nhanh nắm lấy tay Tịch Thành nói: “Đến đến đến, để cho tôi nhìn xem nào.”
Tịch Thành cuồng vã mồ hôi, trong lòng lại nghĩ nhìn cái quái gì mà nhìn!
“Cô chính là Tịch Thành Điện Hạ? Trước đó nghe tên Tô Túy bảo gặp được cô tôi còn có chút nửa tin nửa ngờ, hôm nay gặp được cô, quả nhiên là danh bất hư truyền.” Người tới đông giật tây kéo, dường như quốc bảo không phải là gấu trúc mà là Tịch Thành mới đúng.
Tịch Thành đặc muốn lau mồ hôi, người này có tật xấu sao…
“Tôi là người chủ sự ở đây, cũng là lâu chủ Phi Cáp Lâu Vạn Sự Tri, mời ngồi.” Người tới rốt cục nhận ra mình thất thố, xấu hổ ho khan một tiếng, sau đó chỉnh lại cổ áo, nói.
“Lâu chủ? Vạn Sự Tri?” Tịch Thành trước tiên là kinh ngạc, sau đó ánh mắt từ trên nhìn xuống và dừng ở bộ ngực đối phương, hỏi: “Có ngực, ngươi là nữ sao?”
“Tôi đương nhiên là nữ, chẳng lẽ cô cho rằng ta là nam?” Vạn Sự Tri khẽ nhếch miệng cười, Tịch Thành nhìn mà mặt đều hơi nóng lên.
“Á… Chuyện này…”
Cô thề cô thật sự cho rằng Vạn Sự Tri là nam. Trước không kể đến cái tên nam tính ‘Vạn Sự Tri’, chỉ tính những chuyện Tô Túy kể khi đó khiến cho cô mơ màng vô cùng. ‘Loại tình cảm này không phải tình yêu, nhưng so với tình yêu thì càng thêm chấp nhất’, những lời nói ái muội như vậy có ai mà không hiểu lầm chứ?
“Ha ha, khẳng định tên Tô Túy biểu đạt có vấn đề, chúng ta đều đã quen.” Vạn Sự Biết cười lớn, vươn tay ra chính thức giới thiệu chính mình: “Tôi là Vạn Sự Tri, lâu chủ Phi Cáp Lâu, thuần nữ tính!”
Tịch Thành hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần không phải là biến thái nam là tốt rồi. Trong lòng cô càng thêm oán niệm Tô Túy, sau đó cũng đưa tay ra bắt tay Vạn Sự Tri, nói: “Tịch Thành Điện Hạ. Chuyện của ta thì lấy năng lực của Phi Cáp Lâu nhất định đều đã biết đến.”
“Quả thật biết một ít. Nhưng mà yên tâm đi, tình báo liên quan đến cô Phi Cáp Lâu đều không bán. Đồng dạng, những gì cô muốn biết thì Phi Cáp Lâu không lấy một xu.” Vạn Sự Tri nói chắc như đinh đóng cột.
“Vì sao?” Tịch Thành cực kỳ tò mò, hình như đây là lần đầu tiên các cô gặp mặt mà? Lễ này có phải quá lớn rồi hay không?
Vạn Sự Tri cười cười ngồi xuống bên cạnh Tịch Thành, giải thích: “Kỳ thật, trước đây ta cũng gặp phải tình huống rất giống cô. Lúc còn ở Tân Thủ thôn, cũng bởi vì đánh BOSS tuôn ra được đồ tốt nên chọc người mắt thèm, chặn đường tôi. Khi đó ‘hai đấm khó địch bốn tay’, nhanh nhẹn không cao, lại không học khinh công, ngay cả bộ pháp cũng không có, cho nên không hề trì hoãn bị người ta giết trở về Điểm Phục Sinh. Đám cặn bã kia cũng không nghĩ buông tha tôi, vì thế đuổi đến Điểm Phục Sinh tiếp tục giết, sau khi bị giết ba bốn lần tôi đã cưỡng chế logout. Sau khi đăng xuất, càng nghĩ càng tức nên tôi đã đập vỡ không ít đồ trong nhà. Về sau nhìn đến video clip về cô. Nói thật, lúc đầu nhìn cô không hoàn thủ không đăng xuất, tôi còn cảm thấy cô chắc hẳn là có bệnh. Rồi khi nhìn cô điều chỉnh độ đau đớn lên mức cao nhất, vững vàng dọa Ô Nha Bất Hắc bỏ chạy mất, tôi vừa cảm thấy rung động vừa cảm thấy sảng khoái. Cảm giác giống như cô dọa chạy cái đám đã giết tôi vậy, miễn bàn có bao nhiêu thống khoái! Cô thật đúng đã cho chị em phụ nữ chúng ta mặt mũi!”
Vạn Sự Tri hồi phục lại sau kích động, uống ngụm trà rồi nói tiếp: “Sau này, tôi thành lập Phi Cáp Lâu, lấy thăm dò tình báo là chính. Không nghĩ tới bây giờ coi như có chút quy mô.”
Tịch Thành cười gượng, thật sự không diễn tả được là loại cảm giác gì nữa. Lúc trước qua lời Tô Túy, cô cảm thấy Vạn Sự Tri là người không bình thường. Chỉ là một video clip ghi lại một người bị giết 72 lần lại không có năng lực hoàn thủ, như vậy làm sao có thể khiến một người khác sùng bái? Cô không tin. Nhưng hiện tại xem ra, hoàn toàn là vì Vạn Sự Tri tìm được một chút khoái cảm trả thù từ chỗ cô mà thôi.
Nhưng là như vậy ngược lại làm cho cô an tâm hơn rất nhiều. Dù sao, biến thái vẫn thật đáng sợ.
“Thế nào, muốn tình báo về Ô Nha Bất Hắc sao? Nếu cô muốn báo thù thì tôi vạn phần ủng hộ.” Vạn Sự Tri cười xấu xa, trong mắt còn thể hiện rõ cô rất nóng lòng muốn thử.
“Không cần, hiện tại tên kia không nhất định sống tốt đâu.” Tịch Thành không sao cả cười cười.
“Cũng đúng, người này giống như bị kích thích vậy, sau này làm việc quy củ hơn. Đáng tiếc hắn vẫn gia nhập tổ chức ưa gây chuyện thị phi như Phượng Hoàng Lâu, bất luận nhìn theo phương diện nào thì người này cũng đều quá đáng.” Vạn Sự Tri có chút vui sướng khi người gặp họa.
Tương Dương, mái nhà Vân Tiêu trà lâu.
Nghe đồn, trước đây, trong trò chơi nào đó có một chủ trà lâu, khi nhàn rỗi thích lên mái nhà của trà lâu nhà mình hóng gió ngắm phong cảnh. Dáng vẻ nhàn nhã tự đắc đó tương đương phù hợp với thân phận giang hồ đệ nhất cao thủ sau này.
Nghe đồn, hiện tại, trong trò chơi nào đó có một tên xui xẻo đã mua lại sơn cốc lên làm cốc chủ nhưng tốc độ thăng cấp lại chậm hơn sủng vật, đồng dạng nhàn rỗi nhàm chán muốn thử xem cảm giác ngồi trên nóc trà lâu ngắm phong cảnh, lại phát hiện, thì ra truyền thuyết đều là gạt người.
Bây giờ Tịch Thành thật không thoải mái, tuy rằng tầm nhìn trên mái nhà có rộng hơn, có cảm giác thỏa mãn khi nhìn xuống dân đen bá tánh nho nhỏ, nhưng nếu cho cô cơ hội lựa chọn lại lần nữa, cô tuyệt đối sẽ không lãng phí nội lực leo lên nóc nhà chịu tội.
Là ai nói nóc nhà thoải mái? Ngươi không thấy hoảng khi nhìn từng mảnh từng mảnh mái ngói sao? Cho dù là bộ quần áo Hoa Quang này cực dày đi chăng nữa cũng không thể giảm đi đau đớn cho cái lưng của cô. Khó chịu như vậy còn nằm đó ngắm cảnh, đây là nhàn rỗi đến cỡ nào hả? Tịch Thành lệ rơi đầy mặt, trong lòng hò hét, Hồ Điệp Lam là đồ lường gạt!
“Tích tích tích tích tích” âm thanh báo tin đến hợp thời vang lên.
“Có thời gian sao? Giúp một việc đi.” Tịch Thành mở ra tin tức, phát hiện dĩ nhiên là tên mặt than Tàn Dạ gửi đến.
“Cũng có chút thời gian. Chuyện gì, nói đi.” Tịch Thành nghĩ việc mà băng sơn Tàn Dạ cần hỗ trợ chắc hẳn không phải là việc nhỏ thôi? Trên thực tế, cô thật sự nhàn đến sắp mốc meo.
“Vân Anh Cốc, Lưỡng Sinh Hoa.” Tàn Dạ ‘tiết kiệm nước miếng’ nói từng chữ từng chữ một.
“Có ý tứ gì?” Tịch Thành tính toán tuyệt đối không thể chiều theo thói quen của hắn, nhất định phải truy hỏi sự việc kỹ càng.
“Hiện tại tôi đang làm nhiệm vụ nên không thể đến kịp. Hỗ trợ lấy Lưỡng Sinh Hoa.” Tàn Dạ buông tha cho giãy giụa.
“Lưỡng Sinh Hoa? Thứ đó là để giải độc phải không? Anh muốn thứ đó làm gì?” Tịch Thành tò mò hỏi, chẳng lẽ tên băng sơn mặt than đó trúng độc?
“Có bạn trúng độc, hỗ trợ.” Tàn Dạ vẫn tiếp tục bộ dạng đáng đánh đòn hỏi một câu trả lời hai chữ.
“Được rồi. Ta đi xem thử.” Người nào đó nhàn rỗi nhàm chán quyết định lại thiện lương một lần.
“Cám ơn. Nghe nói nó ở trên người BOSS xoát mới, chính cô tính mà làm.” Tàn Dạ hảo tâm nhắc nhở.
“Đã biết. Anh lo phần mình đi thôi.” Tịch Thành không tim không phổi trả lời, sau đó Tàn Dạ thật sự im lặng luôn.
Tịch Thành như được giải thoát trực tiếp phi thân từ trên mái nhà xuống, kinh khởi một loạt tiếng reo hò.
Sự thật chứng minh, loại thành thị cách Tân Thủ thôn quá gần như Tương Dương mặc dù là nơi phần lớn cao thủ, bang phái hỗn tạp nhưng vẫn không thể nào dập tắt ảo tưởng trong mắt những người chơi mới. Cho dù là khinh công đã không phải là chuyện gì quá khoa trương, nhưng trong mắt những người mới chỉ vừa thoát khỏi tân thủ sáo trang lấy đến thiết kiếm thì thế này đã xem như là cao thủ khó lường.
Tuy rằng, bạn nhỏ xui xẻo nào đó kỳ thật đã xem như cao thủ thật sự.
Mặc dù có đôi lúc không tự giác lên đồng, nhưng khi nghiêm túc làm việc gì thì kỳ thật cô vẫn rất đáng tin.
Bản thân Tịch Thành cũng có một cái sơn cốc nên tự nhiên cô cũng biết được sơn cốc rộng lớn đến cỡ nào.
Sáu chữ [Vân Anh Cốc, Lưỡng Sinh Hoa] thật sự không thể nói lên được cái gì. Vân Anh Cốc lớn như vậy, ai biết BOSS có thể bạo ra Lưỡng Sinh Hoa ở đâu chứ? Hơn nữa loại BOSS này, hai tháng trong hiện thực cũng như hai năm trong trò chơi mới xoát mới một lần, nếu bỏ lỡ, ai biết được người bạn của Tàn Dạ phải đi đời nhà ma hay không?
Trải qua đủ loại suy đoán, Tịch Thành quyết định, vẫn nên đến chỗ Phi Cáp Lâu hỏi thăm một chút tin tức thì tốt hơn.
“Tô Túy, có ở đó không?”
Không có phản ứng.
“Tô Túy, có ở đó không có ở đó không?”
Vẫn như cũ không có phản ứng.
“Khốn kiếp! Thời điểm cần thì không có, thời điểm không cần đến thì cứ lắc lư trước mắt!!!” Tịch Thành vô hạn oán niệm.
Sự thật là vì cô không quá muốn đến tổng bộ Phi Cáp Lâu, từ miệng Tô Túy nghe được đủ loại sự tích về lâu chủ Phi Cáp Lâu rồi, Tịch Thành thật sự thấy hoảng sợ từ đáy lòng.
Nhưng mà dù nói như vậy, người vẫn đi đến trước cửa Phi Cáp Lâu.
Tịch Thành phát hiện Phi Cáp Lâu thật sự rất xa hoa, mức độ xa hoa có thể uy hiếp cả Nhất Gian tửu lâu trước đó.
Rón ra rón rén đi vào, người không biết nhất định sẽ cho cô là tên trộm đột nhập Phi Cáp Lâu, ngay cả Tịch Thành cũng cảm thấy mình chính là một đứa ngốc.
“Hoan nghênh quan lâm Phi Cáp Lâu, xin hỏi có thể giúp ngài chuyện gì?” NPC tiếp đãi cực kỳ lễ phép đứng dậy đón chào, tỏ vẻ Tịch Thành phá lệ đáng khinh.
“Muốn mua ít tình báo.” Tịch Thành khôi phục tư thái bình thường, tìm một cái ghế dựa ngồi xuống.
“Tốt, xin hỏi ngài có tiện báo tính danh?” NPC tiếp đãi vẫn luôn mỉm cười, hỏi.
“Đến Phi Cáp Lâu mua tình báo còn cần chứng minh thân phận sao?” Tịch Thành nhíu mày.
“Trên lý luận thì đúng là như vậy. Nhưng khách nhân cứ yên tâm, chúng tôi sẽ không tùy ý tiết lộ tư liệu của khách nhân. Điểm này, danh dự của Phi Cáp Lâu vẫn rất tốt. Đương nhiên ngài vẫn có thể lựa chọn nặc danh nếu muốn, nhưng phí dụng cũng tăng lên 30%.” NPC tiếp đãi kiên nhẫn giải thích.
“Được rồi, ta là Tịch Thành Điện Hạ.” Tuy rằng không thiếu tiền, nhưng Tịch Thành cảm thấy tăng lên 30% đó chính là khoản lãng phí không cần thiết, ngẫm lại cũng chỉ là một cái tên mà thôi, ai sợ ai chứ? Cô chỉ sợ cái tên Vạn Sự Tri xuất hiện mà thôi, hiện tại xem ra, hắn không có ở đây, cô cũng an tâm rồi.
Tịch Thành thở dài, hít sâu để bình tĩnh hơn, nào biết tảng đá lớn trong lòng vừa mới yên tâm một chút đã nghe thấy NPC tiếp đãi hô to: “Lão bản, mẹ ngươi kêu ngươi về nhà ăn cơm!”
Tịch Thành cực kỳ muốn lấy tóc dựng phía trước trán để làm ‘hắc tuyến’, mấy tổ chức hiện tại cái này so với cái khác càng quái dị.
Bên này Tịch Thành đang suy nghĩ, bên kia đã thấy một người lấy tốc độ nhanh nhất chạy như điên đến chỗ Tịch Thành, bỗng dưng cô có dự cảm chẳng lành.
Người tới dừng lại vị trí cách Tịch Thành cỡ khoảng một người, sau đó thật nhanh nắm lấy tay Tịch Thành nói: “Đến đến đến, để cho tôi nhìn xem nào.”
Tịch Thành cuồng vã mồ hôi, trong lòng lại nghĩ nhìn cái quái gì mà nhìn!
“Cô chính là Tịch Thành Điện Hạ? Trước đó nghe tên Tô Túy bảo gặp được cô tôi còn có chút nửa tin nửa ngờ, hôm nay gặp được cô, quả nhiên là danh bất hư truyền.” Người tới đông giật tây kéo, dường như quốc bảo không phải là gấu trúc mà là Tịch Thành mới đúng.
Tịch Thành đặc muốn lau mồ hôi, người này có tật xấu sao…
“Tôi là người chủ sự ở đây, cũng là lâu chủ Phi Cáp Lâu Vạn Sự Tri, mời ngồi.” Người tới rốt cục nhận ra mình thất thố, xấu hổ ho khan một tiếng, sau đó chỉnh lại cổ áo, nói.
“Lâu chủ? Vạn Sự Tri?” Tịch Thành trước tiên là kinh ngạc, sau đó ánh mắt từ trên nhìn xuống và dừng ở bộ ngực đối phương, hỏi: “Có ngực, ngươi là nữ sao?”
“Tôi đương nhiên là nữ, chẳng lẽ cô cho rằng ta là nam?” Vạn Sự Tri khẽ nhếch miệng cười, Tịch Thành nhìn mà mặt đều hơi nóng lên.
“Á… Chuyện này…”
Cô thề cô thật sự cho rằng Vạn Sự Tri là nam. Trước không kể đến cái tên nam tính ‘Vạn Sự Tri’, chỉ tính những chuyện Tô Túy kể khi đó khiến cho cô mơ màng vô cùng. ‘Loại tình cảm này không phải tình yêu, nhưng so với tình yêu thì càng thêm chấp nhất’, những lời nói ái muội như vậy có ai mà không hiểu lầm chứ?
“Ha ha, khẳng định tên Tô Túy biểu đạt có vấn đề, chúng ta đều đã quen.” Vạn Sự Biết cười lớn, vươn tay ra chính thức giới thiệu chính mình: “Tôi là Vạn Sự Tri, lâu chủ Phi Cáp Lâu, thuần nữ tính!”
Tịch Thành hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần không phải là biến thái nam là tốt rồi. Trong lòng cô càng thêm oán niệm Tô Túy, sau đó cũng đưa tay ra bắt tay Vạn Sự Tri, nói: “Tịch Thành Điện Hạ. Chuyện của ta thì lấy năng lực của Phi Cáp Lâu nhất định đều đã biết đến.”
“Quả thật biết một ít. Nhưng mà yên tâm đi, tình báo liên quan đến cô Phi Cáp Lâu đều không bán. Đồng dạng, những gì cô muốn biết thì Phi Cáp Lâu không lấy một xu.” Vạn Sự Tri nói chắc như đinh đóng cột.
“Vì sao?” Tịch Thành cực kỳ tò mò, hình như đây là lần đầu tiên các cô gặp mặt mà? Lễ này có phải quá lớn rồi hay không?
Vạn Sự Tri cười cười ngồi xuống bên cạnh Tịch Thành, giải thích: “Kỳ thật, trước đây ta cũng gặp phải tình huống rất giống cô. Lúc còn ở Tân Thủ thôn, cũng bởi vì đánh BOSS tuôn ra được đồ tốt nên chọc người mắt thèm, chặn đường tôi. Khi đó ‘hai đấm khó địch bốn tay’, nhanh nhẹn không cao, lại không học khinh công, ngay cả bộ pháp cũng không có, cho nên không hề trì hoãn bị người ta giết trở về Điểm Phục Sinh. Đám cặn bã kia cũng không nghĩ buông tha tôi, vì thế đuổi đến Điểm Phục Sinh tiếp tục giết, sau khi bị giết ba bốn lần tôi đã cưỡng chế logout. Sau khi đăng xuất, càng nghĩ càng tức nên tôi đã đập vỡ không ít đồ trong nhà. Về sau nhìn đến video clip về cô. Nói thật, lúc đầu nhìn cô không hoàn thủ không đăng xuất, tôi còn cảm thấy cô chắc hẳn là có bệnh. Rồi khi nhìn cô điều chỉnh độ đau đớn lên mức cao nhất, vững vàng dọa Ô Nha Bất Hắc bỏ chạy mất, tôi vừa cảm thấy rung động vừa cảm thấy sảng khoái. Cảm giác giống như cô dọa chạy cái đám đã giết tôi vậy, miễn bàn có bao nhiêu thống khoái! Cô thật đúng đã cho chị em phụ nữ chúng ta mặt mũi!”
Vạn Sự Tri hồi phục lại sau kích động, uống ngụm trà rồi nói tiếp: “Sau này, tôi thành lập Phi Cáp Lâu, lấy thăm dò tình báo là chính. Không nghĩ tới bây giờ coi như có chút quy mô.”
Tịch Thành cười gượng, thật sự không diễn tả được là loại cảm giác gì nữa. Lúc trước qua lời Tô Túy, cô cảm thấy Vạn Sự Tri là người không bình thường. Chỉ là một video clip ghi lại một người bị giết 72 lần lại không có năng lực hoàn thủ, như vậy làm sao có thể khiến một người khác sùng bái? Cô không tin. Nhưng hiện tại xem ra, hoàn toàn là vì Vạn Sự Tri tìm được một chút khoái cảm trả thù từ chỗ cô mà thôi.
Nhưng là như vậy ngược lại làm cho cô an tâm hơn rất nhiều. Dù sao, biến thái vẫn thật đáng sợ.
“Thế nào, muốn tình báo về Ô Nha Bất Hắc sao? Nếu cô muốn báo thù thì tôi vạn phần ủng hộ.” Vạn Sự Tri cười xấu xa, trong mắt còn thể hiện rõ cô rất nóng lòng muốn thử.
“Không cần, hiện tại tên kia không nhất định sống tốt đâu.” Tịch Thành không sao cả cười cười.
“Cũng đúng, người này giống như bị kích thích vậy, sau này làm việc quy củ hơn. Đáng tiếc hắn vẫn gia nhập tổ chức ưa gây chuyện thị phi như Phượng Hoàng Lâu, bất luận nhìn theo phương diện nào thì người này cũng đều quá đáng.” Vạn Sự Tri có chút vui sướng khi người gặp họa.
Danh sách chương