Con gái nhỏ của Proust đột nhiên mắc bệnh, hai ngày nữa anh ta mới có thể đến Bình Hải, trận đấu đầu tiên của Trang Yến anh ta không thể đến xem, tuy nhiên anh ta sẽ xem qua video thi đấu của Trang Yến, để có thể thiết lập kế hoạch huấn luyện phù hợp nhất cho cậu.

Khi Trang Yến nghe nói Proust sẽ đến hơi muộn, có chút thất vọng thở dài một cái, cậu rất muốn gặp vị huấn luyện viên quyền anh nổi tiếng này một lần.

Tần Nhược Thủy nheo mắt nhìn chằm chằm vẻ mặt mất mát của đối phương, cậu ta muốn gặp cái tên Proust kia gấp vậy cơ à?

Bây giờ hắn đã bắt đầu hối hận vì đã liên lạc huấn luyện viên cho nhân loại, sao khi đó mình không nghĩ ra chuyện này, Tần Nhược Thủy âm thầm kiểm điểm bản thân.

Trang Yến không biết Tần Nhược Thủy tính toán những gì, cậu đẩy xe lăn cho Tần Nhược Thủy, dọc theo con đường rải đá cuội dưới chân, chậm rãi tiến về phía trước, cậu do dự một chút, đoạn mở miệng hỏi Tần Nhược Thủy: "Tiên sinh, anh có biết lập trình viên hoặc hacker nào cao thủ một chút không?"

"Có chuyện gì?" Tần Nhược Thủy hỏi cậu.

"Dữ liệu của tôi bị xóa mất vài thứ, muốn tìm cách khôi phục."

"Rất quan trọng à?"

Thứ bị thủ tiêu chính là chứng cứ Ngô Liên Thủy bán độ, nói quan trọng thì cũng không quan trọng, nhưng nói không quan trọng, thì thực ra lại vẫn hữu ích, Trang Yến gật đầu: "Rất quan trọng."

Tần Nhược Thủy ừ một tiếng: "Tôi sẽ chú ý giúp cậu."

"Cảm ơn tiên sinh."

Càng ngày Trang Yến càng cảm thấy Tần Nhược Thủy đối xử với mình đặc biệt, có thể là giống như Vương Thừa Tông giải thích, Tần Nhược Thủy đã là trong nóng ngoài lạnh thời kỳ cuối, quá nửa là hắn sẽ không thừa nhận cái gì.

Vậy thì mình đành phải chủ động, dù sao sách cũng bảo rồi, chỉ có chủ động mới làm nên chuyện.

Đầu tiên cậu phải dò ra được ranh giới cuối cùng của Tần Nhược Thủy, Tần tiên sinh đặc biệt khoan dung đối với mình, nghe vệ sĩ Bính nói, từng có một vệ sĩ ỷ vào việc mình đã ở bên người tiên sinh hơn một tháng, cho là mình khác biệt trong lòng Tần Nhược Thủy, thế nên lớn mật thổ lộ với hắn, cuối cùng bị thẳng thừng sa thải.

Không đúng, Trang Yến nghĩ nghĩ, chẳng phải lòng mình bây giờ cũng suy nghĩ rất giống vệ sĩ bị sa thải đó sao.

Vậy thì Tần Nhược Thủy thật sự đối xử đặc biệt với mình, hay chẳng qua chỉ là cậu tự mình đa tình.

Trang Yến chần chừ không dứt, thích một người quả là quá khó, thích một người trong ngoài bất nhất lại càng khó hơn bội phần.

Trang Yến cảm thấy hay là chờ thêm chút nữa, chờ cậu hiểu tính tình Tần Nhược Thủy thêm một chút nữa rồi sẽ tiến thêm một bước, thời gian này ở trang viên, phần lớn sự hiểu biết về Tần tiên sinh đều đến từ các mẩu chuyện tán gẫu bình thường của vệ sĩ Giáp Ất Bính, có lẽ cậu nên thăm dò từ phía Tần quản gia.

Chỉ mong Tần quản gia sẽ không nhận ra mưu đồ nhỏ của cậu đối với Tần tiên sinh.

Tối hôm đó, vô số người hâm mộ ngồi trước máy vi tính, cầm chuột trong tay refresh không ngừng chờ đợi bảng đấu cặp giải đấu Hạng Vương.

Bọn họ đều đang đợi đối thủ của Trang Yến được công bố.

Những lần trước, giải đấu hạng nhẹ không được chú ý nhiều bằng giải hạng nặng, giải hạng nhẹ chú trọng kỹ thuật hơn, thậm chí có người còn gọi đùa giải hạng nhẹ là so tài thủ đoạn, thiếu đi sức chấn động và vẻ đẹp của sức mạnh trong thi đấu hạng nặng.

Nhưng lần này giải đấu hạng nhẹ có Trang Yến đấy! Cậu ta đã từng vượt cấp giành được chức vô địch hạng nặng, bây giờ cậu ta trở lại rồi, bọn họ phải xem kỹ xem tên khốn này còn bán độ hay không.

Các tay đấm vừa trông mong được đánh một trận với Trang Yến, vừa sợ đối đầu với cậu, nếu có thể đánh bại Trang Yến, xét một góc độ nào đó còn có cảm giác thành tựu hơn là đánh bại nhà vô địch Ngô Liên Thủy hôm nay, hơn nữa cũng có thể một trận thành danh, từ đây đi lên đỉnh cao nhân sinh; nhưng nếu thật sự đối mặt với Trang Yến, khả năng lớn hơn là, bọn họ sẽ bị Trang Yến đánh ngã hết lần này đến lần khác, như vậy cũng quá là mất thể diện.

Danh sách đấu cặp vòng loại vừa ra, tức thì người cười kẻ mếu.

Chu Phi gọi điện cho Trang Yến, nói với cậu: "Có danh sách rồi, đối thủ mày lần này là Hầu Lợi Điền, cũng thuộc câu lạc bộ Cao Đặc, là một tay lão làng, giải đấu Hạng Vương năm ngoái cậu ta cũng tiến vào trận chung kết, không phải dạng vừa."

Người có thể đến tham dự cúp Hạng Vương đều là tinh hoa trên khắp cả nước, mà năm ngoái Hầu Lợi Điền có thể tiến vào chung kết cúp Hạng Vương, quả thực không thể khinh thường.

"Em hiểu rồi."

"Đúng rồi, mày có cần tìm huấn luyện viên mới không?" Chu Phi hỏi, anh ta phải lo việc làm ăn, không thể kèm cặp Trang Yến cả ngày, hơn nữa đã nhiều năm anh ta không hoạt động trong giới quyền anh, tài nguyên trong tay không dư dả nhiều, đã không thể giúp Trang Yến tiếp tục phát triển cao hơn được nữa, "Nếu bí quá, anh thử tìm giúp mày xem vùng khác có không."

"Không cần, đã tìm được người rồi."

"Ai đấy?" Người đủ tư cách làm huấn luyên viên cho Trang Yến ở thành phố BÌnh Hải này có thể đếm trên một bàn tay, nhưng những người này đều là đối tượng được các câu lạc bộ lớn giành giật, dưới tay nâng đỡ mấy tay đấm liền, hẳn là không thừa hơi sức hướng dẫn Trang Yến.

"Proust."

"Proust?" Chu Phi ngờ vực, "Người này kiểu gì mà lại dùng tên Tây thế?"

Thể loại bày đặt dùng danh tự nước ngoài quảng bá, tám phần mười là không có tài cán gì, chỉ biết giả bộ, Chu Phi lo lắng không biết có phải Trang Yến bị người ta lừa gạt rồi không.

"Chính là Orton Proust."

Chu Phi cũng từng là huấn luyện viên quyền anh có tên tuổi của thành phố Bình Hải, dĩ nhiên đã nghe qua cái tên này, cũng chính vì đã nghe qua, thế nên anh ta mới bảo Trang Yến một câu: "Mày chưa tỉnh à."

"Là thật đấy."

Chu Phi vẫn không tin: "Không phải, Proust đến đây làm huấn luyện viên cho mày á? Cá tháng tư qua lâu rồi, mày đùa hơi muộn rồi thì phải?"

"Nào có đùa anh đâu." Trang Yến có thể hiểu được tâm trạng không tin của Chu Phi lúc này, vì lúc Tần Nhược Thủy báo tin cho cậu cậu cũng chẳng thể nào tin ngay được.

Đấy chính là Proust đấy, Proust dẫn dắt nên mấy nhà vô địch quyền anh liền đấy!

"Mày đừng bảo anh, Proust ở nước ngoài nhìn được video đấm nhau của mày, cảm thấy mày căn cơ phi phàm, là thiên tài trăm năm khó gặp đấy nhé." Mặc dù thiên phú quyền anh số một của Trang Yến mạnh hơn rất nhiều người, nhưng tình tiết thế này là chuẩn bị viết tiểu thuyết à?

"Không phải, tiên sinh của bọn em quen anh ấy, liên hệ cho em."

Chu Phi rơi sâu vào trầm tư, cuối cùng anh ta mở miệng lần nữa, hỏi Trang Yến: "Ông chủ của mày còn thiếu người làm không, anh nấu lẩu ngon lắm, nếu cậu ta không ăn cay, anh còn có thể làm cho cậu ta một suất không tiêu không ớt."

Trang Yến: "..."

Sau khi cúp máy, Trang Yến lên mạng xem clip thi đấu của Hầu Lợi Điền mấy năm gần đây, đúng là đánh không tồi, nếu không cũng không thể vào được đến trận chung kết, mấy trận đấu phía sau anh ta có vẻ hơi tuột dốc, không biết lần này có thể trở lại đỉnh núi hay không.

Trên diễn đàn, sau khi người hâm mộ biết đối thủ của Trang Yến là Hầu Lợi Điền, lại bắt đầu một làn sóng chửi bới mới.

Rất nhiều người chú ý đến giải đấu, thế nên lượng người truy cập diễn đàn bùng nổ, lượng truy cập bùng nổ đồng nghĩa với việc số người mắng chửi Trang Yến cũng nhiều lên.

Mỗi lần Tần Nhược Thủy mở diễn đàn này ra là lại một lần ôm đầy bụng lửa giận, đã thế còn không trút đi đâu được, sớm muộn cũng có một ngày con cá này bị tức thành cá nóc.

Sau khi tức xong, Tần Nhược Thủy bèn đi thúc giục Tần quản gia, rốt cuộc khi nào mới có thể thu mua diễn đàn.

Lần này Tần quản gia cũng rất khó xử, admin diễn đàn quyền anh vẫn không chịu trả lời bọn họ, bọn họ cũng không còn cách nào.

Có người chỉ thấy những công kích không ngừng không nghỉ trên diễn đàn, cũng có người sẽ thấy độ nổi tiếng nguyên bản của Trang Yến thông qua những lời công kích ấy, trong đó có Ngô Liên Thủy.

Ngô Liên Thủy ghen tỵ đến độ hai mắt sắp rỉ máu, đám chó má này, ngoài miệng thì nói ngăn chặn Trang Yến, nhưng lần nào có trận đấu của Trang Yến, là trang chủ diễn đàn đều sẽ bị tên nó chiếm sạch.

Và cả số liệu của trung tâm vé số thể thao, cũng chứng minh mỗi lần trận đấu diễn ra đám người này đều sẽ cược Trang Yến thắng.

Dù Trang Yến bán độ, dù cơ thể của nó đã bị đàn bà móc sạch, dù hông nó còn có vết thương, dù còn rất nhiều cái mặc dù khác, nhưng lũ fan hâm mộ vẫn dùng cách thức khác để ủng hộ nó.

Chỉ là cách thức này hơi khó nhìn mà thôi.

Trang Yến, Trang Yến, Trang Yến...

Tại sao? Một kẻ bán độ, tại sao lũ người kia còn có thể nhớ nó lâu đến vậy!

Mặt mũi Ngô Liên Thủy dữ tợn, thái dương giật giật, nắm đấm của gã nện lên màn hình máy tính, phát ra tiếng động to lớn, ngay sau đó màn hình xuất hiện một vết nứt chằng chịt như mạng nhện.

Huấn luyện viên của Ngô Liên Thủy nghe tiếng động vội vàng chạy tới, thấy Ngô Liên Thủy đang giận dữ, thở dài một cái, không chỉ một lần anh ta nghi ngờ Ngô Liên Thủy bị hưng trầm cảm, nhưng chưa hề nói chuyện với Ngô Liên Thủy, sợ Ngô Liên Thủy phát điên đánh nhau với mình.

"Cậu lại sao đây?"

"Trang Yến tham dự giải đấu cúp Hạng Vương."

Huấn luyện viên không ngờ, Trang Yến sẽ gây ra sức ảnh hưởng lớn như vậy với Ngô Liên Thủy, đã lâu vậy rồi, gã vẫn không thể coi Trang Yến như một đối thủ bình thường.

Thật ra sự tức giận dành cho Trang Yến cũng là do nỗi sợ của bản thân gã với Trang Yến.

Nếu để Ngô Liên Thủy đối đầu với Trang Yến trong trạng thái này, khả năng cao là gã sẽ chưa chiến đã bại.

Huấn luyện viên cũng hy vọng Ngô Liên Thủy có thể bảo vệ chức vô địch cúp Hạng Vương của mình, dù sao đấy cũng là bảng hiệu câu khách của anh ta, anh ta còn muốn kiếm được nhiều hơn nữa dựa vào Ngô Liên Thủy.

"Này có gì phải lo, nếu Trang Yến có thể vào chung kết, chúng ta cũng có biện pháp đối phó với cậu ta, bây giờ liên đoàn quyền anh có người của mình, cậu là nhà vô địch mấy mùa liền, cũng có tiếng nói ở nơi đó, mấy cậu có thể ra thêm quy định, ví dụ như tay đấm có vết nhơ sẽ bị cấm thi đấu trong dăm ba năm, hoặc nếu trường hợp nghiêm trọng, có thể cấm cậu ta cả đời."

Ngô Liên Thủy nhíu chặt chân mày, dường như đang suy tư tính khả thi của phương pháp này.

Huấn luyện viên vỗ vai gã, an ủi: "Mấy chuyện này là vấn đề nhỏ thôi, không đáng để cậu tức giận như vậy."

Sắc mặt Ngô Liên Thủy khá khẩm hơn chút, phong cách an ủi của huấn luyện viên có tác dụng, thế nên anh ta không ngừng cố gắng, tiếp tục giảng giải cho Ngô Liên Thủy: "Vả lại đừng quên chúng ta còn có Kha Hồng Lập, năm đó Trang Yến bị Kha Hồng Lập đánh thảm, anh không tin cậu ta không có bóng ma đối với Kha Hồng Lập, cậu không cần nóng nảy, dựa vào thực lực của cậu, chức vô địch lần này vẫn sẽ là của cậu, đai lưng vàng cũng sẽ thuộc về cậu mà thôi."

Cuối cùng Ngô Liên Thủy cũng hoàn toàn bình tĩnh, gã gật đầu với huấn luyện viên: "Anh nói không sai, là tôi không suy nghĩ chu toàn."

Huấn luyện nhìn Ngô Liên Thủy một cái, thật ra biện pháp tốt nhất là cho Ngô Liên Thủy tự tay đánh bại Trang Yến, chỉ là năm xưa bọn họ tìm người bỏ thuốc vào cốc Trang Yến xong, sợ tương lai sơ xuất gì sẽ tra lên đầu bọn họ, thế nên lợi ích lần đó mới thuộc về Kha Hồng Lập.

Huấn luyện viên lại nói: "Anh sẽ liên lạc với ông chủ câu lạc bộ cũ của Trang Yến, khi cần anh ta cũng có thể giúp chúng ta một tay, khoảng thời gian này cậu cứ tập luyện cho tốt, đừng nghĩ linh tinh."

Ngô Liên Thủy gật đầu, gã tuyệt đối sẽ không để Trang Yến có cơ hội vực dậy một lần nữa.

Trung tâm vé số thể thao công bố tỷ lệ cược thua của Hầu Lợi Điền và Trang Yến, người hâm mộ có thể đặt cược.

Trên diễn đàn trên dưới đồng lòng, kẻ nào muốn táng gia bại sản thì đặt Trang Yến đi, giải Thái Dương là giải nhỏ, không ai mua chuộc Trang Yến, nhưng giải Hạng Vương lần này thì không còn là như vậy.

"Ông chủ?"

Lúc nhân viên cầm tài liệu đến liền thấy ông chủ nằm trườn trên ghế, nhìn chằm chằm diễn đàn quyền anh trước mắt, tay phải nắm chuột, không biết nên chọn ai.

Anh ta lải nhải trong miệng: "Lenin bảo em chọn cái này!"

Mũi tên trỏ chuột rơi lên tên Trang Yến, mặt ông chủ tức thì đau khổ, có thể thấy nội tâm anh ta đã nghiêng về Hầu Lợi Điền.

Nhân viên đứng bên cạnh nhìn một hồi, không nhịn được lắm mồm một câu: "Sếp ơi sếp còn tiền à?"

Ông chủ sợ hết hồn, theo bản năng muốn sập máy tính, đến khi anh ta phản ứng được không phải vợ mình đến, bèn ngẩng đầu liếc nhân viên một cái.

Nghe kìa, nói thế là ý gì, một ông chủ như anh ta cũng không có tiền, thì đám nhân viên này có còn muốn tiền lương hay không, muốn chết đói hết hả?

Ông chủ chép miệng: "Chú xem giờ anh nên đặt ai thắng?"

"Sếp, sếp thấy sao?" Nhân viên cảm thấy bất lực, lần trước cậu ta tốn bao nhiêu nước bọt khuyên ông chủ chọn Trang Yến.

Nhưng tay ông chủ tự có suy nghĩ, sau khi cậu ta nói xong, liền chọn Bàng Kiến không chút do dự.

Cậu ta nói lời này cũng không phải muốn nghe ý kiến của ông chủ thật, đây chỉ là một câu hỏi vặn có tính giễu cợt mà thôi.

Ai ngờ ông chủ thật sự nghiêm túc phân tính khả năng thắng thua của Trang Yến và Hầu Lợi Điền, những lời bàn bạc trên diễn đàn rất có lý, điều làm ông chủ phân vân nhất chính là Trang Yến từng bán độ.

Cán cân trong lòng anh ta dần dần nghiêng về phía Hầu Lợi Điền.

"Sếp còn dư lại bao nhiêu tiền hả sếp?" Cậu ta nhớ trận đấu giữa Trang Yến và Bàng Kiến lần trước, hình như ông chủ đã ném sạch số tiền còn lại vào.

Ông chủ nheo mắt, quan sát nhân viên: "Chú muốn gì? Vay tiền thì đừng hòng!"

"Chút tiền sót lại chẳng bằng sếp mua quà cho phu nhân còn hơn." Chờ đến khi bà chủ phát hiện ra chuyện anh ta mua phiếu cược còn có thể nhớ phần tình nghĩa này, tha cho ảnh một mạng.

Ông chủ không nghe ra nhân viên lo trước tính sau, ánh mắt anh ta nhìn về phía nhân viên chan chứa nghi ngờ, "Có phải... chú bị mua chuộc rồi không, có phải chú nói cho cô ấy biết anh có quỹ riêng không?"

Nhân viên: "..."

Con mẹ nó em ngu đâu mà lắm mồm chuyện này?

Ông chủ thở dài, bứt tóc, bộ dạng vô cùng đau khổ: "Rốt cuộc anh nên mua ai thắng giờ?"

Nhân viên hoàn toàn không muốn nói nhiều với ông chủ, cậu ta đã nhìn thấu, ông chủ căn bản không có số phát tài nhờ phiếu cược, dù bây giờ cậu ta khuyên đối phương đặt Trang Yến, thì trận tiếp theo anh ta cũng sẽ mất hết khoản thu về trước đó mà thôi, chẳng bằng cho ảnh hết tiền sớm, ngừng chơi sớm.

Nhưng ông chủ cứ một mực quấn lấy nhân viên đòi cậu ta tư vấn chút.

Nhân viên khuyên ông chủ một câu: "Sếp, hay là sếp đừng đăm đăm nhắm vào Trang Yến nữa, xem thử các nhóm khác xem sao."

Ông chủ không phải không nghĩ tới, nhưng mà.... Anh ta chỉ màn hình: "Chú xem diễn đàn còn thảo luận người khác à? Anh có muốn mua cũng không có gì tham khảo, anh biết mua ai giờ?"

Ctrl+F tìm kiếm một chút, chỉ nội trong trang đầu diễn đàn, tên Trang Yến xuất hiện 23 lần, còn tên những người khác, tìm lòi mắt trong góc mới ra được một mẩu tên.

Tên của Hầu Lợi Điền xuất hiện nhiều hơn các tay đấm khác một chút, đều là mượn hào quang của Trang Yến.

Nhân viên cũng trầm mặc, xem ra Trang Yến còn được người hâm mộ yêu thích hơn cậu ta tưởng tượng, nhưng ông chủ khờ dại này không hiểu nội tâm của đám người hâm mộ trong ngoài bất nhất.

Khi admin thấy có người nhắn tin muốn thu mua diễn đàn, còn tưởng là tin lừa đảo, ai ngờ đối phương đưa thông tin rất đầy đủ, cậu ta gọi vào số đối phương để lại, phát hiện thật sự là công ty có tiếng tăm của thành phố Bình Hải.

Đây là lần đầu tiên cậu ta gặp phải chuyện này, quyền anh không thể so với bóng đá, bóng rổ, mà cái diễn đàn nhỏ này chỉ náo nhiệt trong giới mà thôi, ra ngoài một cái là chìm nghỉm mất tăm.

Bây giờ công ty lớn của Bình Hải muốn thu mua một diễn đàn cỏn con thế này, đấy đúng là kỳ tích! Chẳng lẽ bộ môn quyền anh sắp đến ngày vùng lên?

Admin vò đầu bứt tóc, giá tiền đối phương đưa ra không thấp, khiến cậu ta kích động vô cùng, nhưng làm một admin xứng chức, sao cậu ta có thể bỏ lại anh em, tha tiền chạy mất được?

Cậu ta nhịn đau từ chối, sau đó trở về trang chủ diễn đàn, thấy người hâm mộ vẫn đang chửi bới Trang Yến điên đảo chúng sinh, admin khẽ thở hắt ra một hơi, các anh em vĩnh viễn không biết, vì bảo vệ mảnh đất thiêng liêng này mà mình đã hy sinh những gì.

...

Tần quản gia báo cáo với Tần Nhược Thủy: "Tiên sinh, đối phương từ chối bị thua mua."

Bọn họ ra giá không hề thấp, hoàn toàn thừa khả năng mua lại một trang web nhỏ, nhưng đối phương khăng khăng cự tuyệt, nói là vì lý tưởng.

Như vậy, Tần Nhược Thủy cũng chỉ có thể tiến hành phương án B, hắn bảo Tần quản gia: "Vậy mua một chức vụ kiểm duyệt từ tay cậu ta đi."

Tần quản gia gật đầu, cũng cảm động không thôi vì tấm lòng cha hiền của Tần Nhược Thủy, nhân là một người cha già, thật sự là cậu ấy đã lo lắng cho Trang Yến đến bạc đầu rụng tóc.

Lần này cuối cùng admin cũng nhả ra, một viên kiểm duyệt cũng chẳng thấm vào đâu, mặc dù chức kiểm duyệt này có hiệu lực trọn đời, nhưng chỉ cần một ngày cậu ta còn làm admin, thì bọn bây cũng chỉ có thể làm cấp dưới mà thôi.

Chớp mắt đã đến trận đầu tiên của Trang Yến, Trang Yến đứng trên võ đài, tiếng hô dời núi lấp bể nhào lên từ bên dưới khán đài.

Đây là vị trí quen thuộc của cậu, vô số ánh đèn thi nhau lướt qua mặt cậu, khuôn mặt cậu xuất hiện hai bên màn hình lớn, cũng sắp xuất hiện tại vô số màn ảnh truyền hình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện