Phó bản thứ năm: Cô bé lọ lem (2).

_____________________________



524 cũng kích động, 【 Lúc này đây chẳng lẽ là thật sự có tuyến cảm tình sao!!! 】



An Thúy không để ý tới nó, ngồi trên xe nhà mình, suy nghĩ nói: 【 nhân thiết cơ sở là đại tiểu thư không học vấn không nghề nghiệp thiếu hiểu biết về tình yêu. 】



524: 【 Ân ân!! 】 yêu đương! Yêu đương! Tình yêu mới là vĩnh cửu không suy thoái nha!!!



【 Vậy nhân thiết lần này chính là…… vai ác xinh đẹp lại tà ác có tiêu chuẩn cao. 】



524 mộng bức: 【?? vai ác xinh đẹp lại tà ác có tiêu chuẩn cao? 】



【 Cường thủ hào đoạt, không chiếm được tâm của ngươi thì cũng phải có được thân thể của ngươi, tà ác, lãnh khốc, biến thái, cường đại, khiến cho người mình yêu không thể kết hôn, siêu cấp khiến người hận……】



524: 【……】 Thực xin lỗi, tôi không nên chờ mong những thứ bình thường từ cô.



An Thúy càng nghĩ càng cảm thấy nhân vật này rất không tồi, hơn nữa còn đang suy nghĩ có dũng sĩ nào xuất hiện tới đả đảo con ác long như cô hay không. Ngẫm lại còn có chút hưng phấn nữa đấy.



Trước khi trở lại Diệp gia, An Thúy nhận được điện thoại của Âu Dương Thần, tên thiểu năng trí tuệ kia ở trong điện thoại còn dùng khẩu khí đương nhiên muốn cô xin lỗi, nếu không thì thật sự muốn giải trừ hôn ước với cô, An Thúy trực tiếp kéo số điện thoại của anh ta vào sổ đen.



Cô biết khẳng định là sau khi Âu Dương Thần về nhà đã bị cha anh ta đánh một trận, Diệp Cẩm là con gái một của Diệp gia, Diệp gia phát triển rất mạnh, rất mau là sẽ vượt qua Âu Dương gia, Âu Dương gia bên kia đã nghĩ xẻ thịt từ trong miệng Diệp gia, còn nhớ thương côe phần Diệp gia sau khi Diệp Cẩm gả lại đây mang theo, tất nhiên là không muốn giải trừ hôn ước của Âu Dương Thần và Diệp Cẩm.



Diệp Cẩm lúc trước bị hạ cổ si mê Âu Dương Thần, khiến Âu Dương gia bên kia cảm thấy không cần phải xen vào việc con trai mình yêu đương với người khác ở trường học, chờ nó chơi mệt mỏi liền hồi tâm, mà Diệp gia bên kia, Diệp Cẩm tự nhiên là sẽ không cáo trạng, hiện tại mới biết được đã xảy ra đại sự, nhưng mà đã chậm.



Thời điểm An Thúy trở lại Diệp gia, người cha Diệp Anh Kiều đã ở nhà, mới vừa uống thuốc giảm huyết áp, thoạt nhìn còn đang trong cơn giận dữ, Trịnh nữ sĩ mặc sườn xám đang giúp ông ấy thuận khí.



Diệp phu nhân vào thời điểm Diệp Cẩm 7 tuổi thì qua đời, Trịnh nữ sĩ vốn dĩ là gia sư của Diệp Cẩm, Diệp Cẩm cũng rất thích bà ấy, không nghĩ tới cuối cùng bà ấy thế nhưng thành mẹ kế của mình. Diệp Cẩm nghe rất nhiều người nói cha có mẹ kế thì sẽ không còn thích cô ấy, sở dĩ sẽ si mê Âu Dương Thần như vậy cũng là vì chuyện này, thời điểm cô ấy vì việc này mà ngồi khóc ở bên ngoài yến hội, Âu Dương Thần đã an ủi cô ấy, còn đưa khăn tay, vì thế từ đây khi nhìn Âu Dương Thần, cô ấy liền mang theo một tầng kính lọc dày khui, cảm thấy anh ta là bạch mã vương tử của mình.



Bất quá bởi vì Trịnh nữ sĩ EQ cao cùng đầu Diệp Cẩm đơn giản, cũng có lẽ bởi vì Diệp Anh Kiều không muốn có con với Trịnh nữ sĩ, cho nên quan hệ của Diệp Cẩm cùng Trịnh nữ sĩ còn khá ổn.



“A Cẩm.” Trịnh nữ sĩ hô một tiếng.



Diệp Anh Kiều rất yêu con gái, cho nên đột nhiên nhìn thấy video kia, nhìn thấy con gái bảo bối bị Âu Dương Thần nhục nhã trước mặt mọi người, bệnh tim liền tái phát, cũng may ngay sau đó liền nhìn thấy con gái mình hành hung hắn ta một trận, mới giải được một ngụm ác khí nho nhỏ của ông.



Cố tình vừa nãy Âu Dương gia bên kia còn gọi điện thoại lại đây, nói cái gì mà tiểu hài tử không hiểu chuyện cãi nhau ầm ĩ rất bình thường, bọn họ sẽ lập tức chặt đứt tình cảm của Âu Dương Thần cùng cô gái kia …… Mẹ ngươi chứ rất bình thường, cái này mà còn kêu bình thường, có thể thấy được tam quan của nhà các ngươi là cái dạng gì! Tức giận đến huyết áp ông gia tăng như bão táp, đầu hôn não trướng.



°°°°°°

##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##

°°°°°°



Vốn dĩ cho rằng sau khi con gái ngu ngốc của mình nổi máu một lần sẽ lập tức bị lời ngon tiếng ngọt của Âu Dương Thần lừa gạt, sẽ không nguyện ý giải trừ hôn ước, không nghĩ tới cô lại đây mở miệng chính là: “Ba, con muốn giải trừ hôn ước với tên thiểu năng trí tuệ kia, con thật là ngu xuẩn, lúc trước không nghe lời cha nói, thực xin lỗi.”



Lời Diệp Anh Kiều muốn mắng ra bịbkẹt lại ở yết hầu, Trịnh nữ sĩ cũng kinh ngạc, cô đối với Âu Dương Thần có bao nhiêu mù quáng thì bọn họ rõ như ban ngày.



Kết quả, cô rốt cuộc cũng tháo kính lọc xuống rồi sao?



Tóm lại là, thích nghe ngóng.



“Con gái yên tâm, ba ba nhất định chọn cho con người tốt nhất, Âu Dương Thần kia thì tính là cái thá gì? Ánh mắt kia của hắn, có thể làm thành đại sự gì?” Thời điểm ăn cơm tối Diệp Anh Kiều cực lực hạ thấp Âu Dương Thần. Ánh mắt nhìn người của ông tương đối chuẩn.



An Thúy: “Không cần cha tìm cho con, con đã có mục tiêu.”



Cái gì? Chẳng lẽ lại muốn nhảy ra một tên Âu Dương Thần thứ hai sao!



Phảng phất là nhìn ra trong mắt hai người không có sự tín nhiệm đối với ánh mắt tìm đàn ông của cô, An Thúy nói: “Yên tâm, không như Âu Dương Thần, là người tốt, tuy rằng hiện tại là tiểu tử nghèo, nhưng mà là cổ phiếu tiềm năng, rất tốt, chờ hôm nào mang về cho hai người nhìn thì hai người liền biết.”



“Nga nga, có phải là Chu đồng học trong video không?” Trịnh nữ sĩ nhớ tới việc này.



“Đúng vậy.”



“Con thích cậu ta?”



“Có chút.”



“Vậy cậu ta có thích con không?”



“Cái này không cần để ý.” An Thúy ăn sườn heo chua ngọt, ân, hương vị không tồi.



Diệp Anh Kiều & Trịnh nữ sĩ: “???” Dường như có chỗ nào không đúng?



Buổi tối An Thúy dọn dẹp tủ quần áo của Diệp Cẩm, nếu là thế giới bình thường dùng để hưởng thụ thả lỏng, thì đương nhiên phải mặc quần áo trang điểm dựa theo thẩm mỹ của cô, hai phó bản trước căn bản là không có cơ hội cho cô trang điểm.



Cho nên lúc sau cô còn hẹn Trịnh nữ sĩ đi ra ngoài mua quần áo, khiến Trịnh nữ sĩ thụ sủng nhược kinh một trận, mặc dù quan hệ tuy rằng còn khá ổn, nhưng mà tầng vách ngăn mẹ kế kế nữ này còn ở đây, nên chưa bao giờ làm chuyện thân mật như cùng nhau ra cửa đi dạo phố.



Có tiền tài của Trịnh nữ sĩ chi viện, An Thúy mua không ít quần áo váy túi, còn có các loại mũ và găng tay, còn đặt làm mấy bộ sườn xám. Cũng không biết có phải ảo giác của Trịnh nữ sĩ hay không, hay là thật sự nói người dựa vào y phục, cũng là quần áo màu hồng nhạt, chỉ là thay đổi phong cách, nhưng dường như đã thay đổi thành một người khác, thời điểm An Thúy mặc phục cổ kinh điển mang mũ dạ nhỏ, nhìn gương nâng cằm dùng đôi tay đeo găng tay màu trắng ren đùa nghịch mũ, bà ấy rất kinh diễm.



Rõ ràng vẫn là gương mặt kia, nhưng một thân khí chất, còn có loại thần thái ưu nhã ngạo mạn lại tự tin như nữ vương này, thì như là mỹ nhân bước ra từ tranh vẽ.



Sự thật chứng minh, thật sự không phải ảo giác của bà ấy, từ trong tiệm này đi ra ngoài đến về đến nhà, dọc theo đường đi tỉ lệ quay đầu là trăm phần trăm, có cô nương và bạn trai cô ấy còn cùng nhau nhìn đến trán đập vào cửa kính, âm thanh phanh một cái rất lớn, dọa bà ấy nhảy dựng.



……



Nhan Yên cũng đang xem xét tủ quần áo của mình. Vốn dĩ cô ta cho rằng Chu Dĩ Lễ yêu thầm mình, lấy tính cách cổ hủ của anh, thì hai người về sau thuận lý thành chương kết hôn là đương nhiên, ngày tháng hạnh phúc nằm trong tầm tay. Nhưng mà Diệp Cẩm hôm nay đột nhiên hành hung Âu Dương Thần còn tuyên bố quyền sở hữu đối với Chu Dĩ Lễ, lập tức quấy rầy đến tưởng tượng và kế hoạch về tương lai tốt đẹp của cô ta.



Cô cho rằng mình chỉ cần hảo hảo chú ý trang điểm và bảo dưỡng, mới có thể nắm chắc Chu Dĩ Lễ trong lòng bàn tay, không thể để nữ nhân khác có cơ hội thừa nước đục thả câu. Nhưng mà đời trước sinh hoạt ở hào môn, chi phí ăn mặc đều là tốt nhất, hiện tại nhìn thấy bộ quần áo quý giá nhất của mình không vượt qua hai trăm tệ, nơi nào còn để mắt tới.



Mẹ cô ta khẽ meo meo đi vào tới, vẻ mặt kích động hỏi cô ta; “Mẹ nhìn thấy video kia trên mạng, Âu Dương Thần muốn giải trừ hôn ước với thiên kim nhà giàu kia có phải hay không?”



Nhắc tới Âu Dương Thần, trong lòng Nhan Yên liền ghê tởm, vừa mới mới kéo số điện thoại anh ta vào sổ đen, chỉ nghe thấy giọng nói của anh ta thôi là cô ta đã thấy rất ghê tởm.



“Mẹ, đừng nghĩ nữa, con đã chia tay với anh ta rồi a.”



“Cái gì? Chia tay! Mẹ biết rồi, có phải lại là cái người tên Diệp Cẩm kia hay không? Đứa con gái đáng chết, chiếm hầm cầu không ị phân, người ta cũng không thích nó……”



“Không phải, là con đề nghị……”



“Con đề nghị!” Người phụ nữ trung niên càng kích động hơn, “Con điên rồi sao? ba mẹ lấy tiền dưỡng lão cho con vào trường học quý tộc chính là vì để con câu kim quy tế, con thật vất vả mới câu được một con, lại đề nghị chia tay! Mẹ xem con là……”



Nếu là không cùng bà ta nói rõ ràng thì bà ta tuyệt đối sẽ không thuận theo, Nhan Yên nghĩ đến này, trong lòng đối với cha mẹ cũng có một tia oán khí, nếu không phải đời trước bọn họ vẫn luôn khuyến khích như thế này, nói cô ta lớn lên cũng không phải rất xinh đẹp, vốn dĩ chỉ nghĩ để cô ta ở trong trường học câu một người có gia cảnh còn có thể, không nghĩ tới thế nhưng ngoài ý muốn câu tới một con tốt như vậy, đời này sẽ không có lần thứ hai, cần phải nắm chắc, cô ta có lẽ sẽ không bỏ qua Chu Dĩ Lễ, tiện nghi cho Diệp Cẩm.



Muốn cho Nhan mẫu câm miệng, nhưng mà lại không thể nói cho bà ta việc mình trọng sinh, cho nên Nhan Yên liền bịa lý do, nói rằng mẹ Chu Dĩ Lễ mới là phú hào ẩn hình chân chính, thành công lừa gạt được mẹ mình, còn thành công từ trên tay bà ta lấy được hai ngàn tệ.



Đi ra ngoài mua hai chiếc váy giá hơn một ngàn tệ, đứng ở trước gương trang điểm, lòng tự tin của cô ta nháy mắt bạo lều, đi đường mang phong, kỳ thật nội tâm cô ta cũng là có chút tự đắc, rốt cuộc cũng đã từng có Âu Dương Thần cùng Chu Dĩ Lễ đồng thời thích cô ta, trên thế giới này, có bao nhiêu nữ nhân có thể được hai người có loại cấp bậc này thích đâu chứ?



Chu Dĩ Lễ nhất định sẽ bị cô ta làm kinh diễm, suy cho cùng thì từ trước tới nay cô ta ở trước mặt anh để mặt mộc mà anh cũng thích, nếu cô ta thoáng trang điểm, thì anh không phải sẽ càng thích hơn sao?



___________

23/08/2021.

O_o

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện