Phó bản thứ tư: Vạn nhân mê (22).
____________________________
Người trên du thuyền đều tiến vào phòng an toàn gần nhất, cho nên Yến Thư cùng người Mạnh gia Yến gia liền hội hợp ở trong phòng an toàn, vợ chồng Mạnh gia nhìn thấy Yến Thư, lập tức hỏi: “Con có nhìn thấy Kiều Kiều không?”
Yến Thư bây giờ rất khó bày ra sắc mặt tốt, rốt cuộc thì cô ta cũng đã ý thức được nỗ lực của mình như vậy trong thời gian này đều uổng phí, “Không có.”
Vừa nãy đẩy người chẳng qua là quá tức giận, nhất thời nhịn không được, cũng không biết có thể khiến Mạnh Kiều chết hay không, mặc kệ cô bí mật làm cái gì, chỉ có chết mới có thể làm một hơi nuốt không trôi này của cô ta biến mất!
Cam Lan cùng Yến Văn Thanh an ủi bọn họ: “Không cần lo lắng, Kiều Kiều rất thông minh, khả năng là đến phòng an toàn khác, bà xem, qua nhiều sự kiện như vậy, nó không phải đều ổn sao?”
Yến Thành cũng nói theo.
Yến Thư thấy bọn họ như vậy, trong lòng càng hận, nhịn không được nhìn chằm chằm màn hình lớn cầu nguyện, tốt nhất là xâm nhập giả đi ra so với con lần trước càng đáng sợ hơn, tốt nhất là ăn luôn Mạnh Kiều đi!
Chỉ có để cho bọn họ trơ mắt nhìn Mạnh Kiều chết, thống khổ cả đời, mới có thể giải trừ oán hận trong lòng cô ta!
Đáng chết, cô ta tốn nhiều tinh lực đi lấy lòng bọn họ như vậy, trở thành đứa con gái hoàn mỹ nhất trong lòng bọn họ, kết quả thì sao? Thế nhưng tùy tiện liền cho người khác nhiều cảm tình như vậy!
Nhưng mà trên màn hình lớn một mảnh bình tĩnh, cái gì cũng không có, chỉ có thể nhìn thấy rất nhiều đội ngũ quân nhân đang nghênh chiến.
Lúc này, thanh âm của nhân viên phía chính phủ truyền ra, giải thích một phen, bọn họ dưới sự trợ giúp ở trong tối của nữ hiệp Ám Ảnh đã đổi mới hệ thống giám sát của vệ tinh, các nơi trên cả nước một mảnh kinh hỉ hoan hô, một là bởi vì nữ hiệp Ám Ảnh đã trở lại, hai là bởi vì cái hệ thống này đã dịch chuyển thanh đao treo trên đầu bọn họ dời đi không ít, sinh mệnh được đảm bảo một ít.
Bởi vì cái này, ba thành phố lần đầu tiên có một lần tị nạn hoàn mỹ như vậy, quả thực giống như diễn tập, chỉ có tiếng cảnh báo, không có xâm nhập giả, mỗi người đều đã tiến vào phòng an toàn.
An Thúy một bên nhai kỹ nuốt chậm ăn cơm, một bên dùng máy tính xem tình huống.
Hạng Ca đang lau tóc cho cô, loại thời điểm này còn nhịn không được nhỏ giọng nói: “Cậu thích ăn đồ ăn chỗ này này sao? Tôi có thể tới học tập đầu bếp của bọn họ.”
“Còn được, cậu làm ăn ngon hơn.” An Thúy ăn ngay nói thật.
Sơn trân hải vị gì cô chưa ăn qua?
Bên ngoài có ăn ngon thật, nhưng luôn cảm thấy vẫn thiếu chút gì đó, đồ ăn Hạng Ca làm thật sự không tồi, nói như thế nào đây? Tuy rằng cũng sẽ bỏ một ít gia vị phụ trợ, nhưng lại không có phức tạp cùng trình tự hóa như vậy, có một loại cảm giác chất phác khó lòng giải thích…… Đại khái chính là hương vị gia đình đi.
Hạng Ca sửng sốt, đôi mắt to u rũ bỗng nhiên phát ra một trận ánh sáng mãnh liệt, khóe miệng cũng dương lên nụ cười nho nhỏ có chút ngọt, rũ mắt tiếp tục tỉ mỉ cẩn thận lau tóc cho cô.
Nếu cần cô ra tay giúp đỡ, tóc ướt cột lên không quá thoải mái, nên lau khô một ít mới có thể.
°°°°°°
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°
Chân chính sử dụng, quân đội mới cảm nhận được lần sửa chữa thăng cấp bản hệ thống giám sát này dùng bao nhiêu tốt, ba thành phố đều đã tị nạn xong, vũ khí cỡ lớn cũng đã vào chỗ, chỉ chờ khe hở xuất hiện.
Đầu tiên là F thành cùng G thành xuất hiện trước tiên, một cái xuất hiện ở không trung, một cái xuất hiện ở trên mặt đất, ngay khi mở ra bọn họ liền bắt đầu hướng tới khe hở một trận công kích không ngừng nghỉ chút nào, có lẽ là hỏa lực quá mạnh dọa cho xâm nhập giả chạy đi, cũng có lẽ là khói thuốc súng che dấu nhân khí, tóm lại là trận đánh không có công kích của địch nhân này giằng co không tới nửa giờ, khe hở lại lần nữa đóng lại.
Tất cả mọi người nhịn không được một trận hoan hô, cái này là khe hở lần đầu tiên ở trong thành thị mở ra lớn như vậy, lại không có xâm nhập giả, không có thương vong cũng không tổn thất tài sản của nhân dân.
Chỉ còn lại có V thành.
V thành bên kia có chút kỳ quái, người của quân đội đợi rất lâu ở vị trí xuất hiện trên bản đồ, cũng không chờ thấy khe hở, nhưng cảnh báo vẫn luôn vang lên, hệ thống giám sát thậm chí còn đã hiện là khe hở đã mở ra.
An Thúy ăn cơm no, uống lên hai ngụm nước trái cây, nhìn màn hình máy tính mày hơi hơi nhíu lại, đột nhiên, cô nghĩ tới cái gì, sắc mặt biến đổi.
Hạng Ca vừa vặn lau xong tóc cho cô, An Thúy đứng lên, nói với hắn: “Cậu lập tức thông tri với người trong khu an toàn P của thành phố V đều phải chạy nhanh từ lòng đất ra, đến tị nạn trong mấy kiến trúc bên ngoài.”
Khe hở đã mở ra, nhưng mà không ở trên trời, cũng không có trên mặt đất, vậy chỉ có một khả năng, là dưới mặt đất!
Hơn nữa còn là ở trong phòng an toàn, nếu không thì hệ thống giám sát sẽ không có dao động.
Hạng Ca rất cao hứng khi An Thúy ra lệnh hắn làm việc, lập tức liền đi làm —— xâm nhập hệ thống âm thanh trong phòng an toàn.
Còn An Thúy thì mang mặt nạ bảo hộ cùng vũ khí, cởi áo khoác trên người, lộ ra chiến y màu đen bên trong, lập tức chạy tới hiện trường sắp lâm vào đại nạn.
Tất cả người trong phòng an toàn của thành phố V đều nghe được thanh âm của Hạng Ca, hắn phi thường ngay thẳng nói: “Thỉnh các cư dân ở trong phòng an toàn khu P thành phố V chạy nhanh khỏi phòng an toàn, tiến vào toà nhà tị nạn, xâm nhập giả đã xuất hiện trong khu an toàn P, đặc biệt là phòng an toàn ở khu vực P1-P10. Lặp lại một lần, thỉnh các cư dân ở……”
Căn bản là không kịp suy nghĩ thanh âm này quá mức trẻ tuổi, không giống nhân viên phía chính phủ, bởi vì những lời này của hắn quá khủng bố, người trong khu an toàn P, đều sửng sốt một chút sau đó thét chói tai hướng phía cửa chạy ra, thậm chí còn phảng phất như là đã ngửi thấy được khí vị của Tử Thần đang tới gần.
Cửa phòng An toàn rất nhiều, nhưng phía dưới đều tương liên, vị trí của đám người Cam Lan, tuy rằng không phải trung tâm tai nạn, nhưng cũng là ở trong phạm vi khu P, cũng sợ tới mức chạy ra bên ngoài.
Ngầm cũng sẽ xuất hiện khe hở, nhưng phi thường hi hữu, ngay cả khi có xuất hiện thì sinh vật bên kia cũng rất khó chui qua, bởi vì tồn tại một tầng đất mẹ này che chở, hoàn toàn che giấu hương vị nhân loại, so với núi rừng càng thêm không có nhân khí, tự nhiên sẽ không có xâm nhập giả xuất hiện từ dưới nền đất.
Khe hở xuất hiện ở trong phòng an toàn, thực sự tương đối hiếm thấy.
Nhưng chính cái gọi là kế hoạch không đuổi kịp biến hóa, bất luận sự tình gì, đều rất khó làm được hoàn hảo, ví dụ như lúc này đây, hai thành phố khác đều hoàn mỹ vượt qua lần nguy cơ này, ai ngờ đến thành phố V cư nhiên sẽ xuất hiện khe hở ở trong phòng an toàn?
Hiện tại chỉ có thể gửi hy vọng người trong phòng an toàn tận khả năng rút khỏi an toàn, còn xâm nhập giả sẽ bị vây ở trong phòng an toàn không thể nhúc nhích.
Tuy rằng giọng nói xa lạ xuất hiện thật sự đột ngột, nhưng mà phi thường đúng lúc, quân đội phụ trách thủ vệ thành phố V vẫn lựa chọn tin lời hắn nói, lập tức thay đổi kế hoạch tác chiến.
Phương pháp đối phó với xâm nhập giả xuất hiện ở trong phòng an toàn đơn giản nhất đương nhiên chính là dùng độc khí công kích.
Nhưng phương pháp này ở thời điểm mọi người còn chưa lui lại hết thì rất khó thực thi.
Trong phòng an toàn dưới lòng đất khu P, một đạo khe hở đã sớm lẳng lặng mở ra một hồi lâu, chỉ là vẫn luôn không có người chú ý tới khe hở ở sâu trong góc này, bên trong truyền đến sàn sạt tiếng vang, như là thanh âm của cái gì đó đang bò, sau đó, một cái đầu dữ tợn của một con trăn rất lớn chậm rãi từ bên trong thò ra.
Nó ngửi thấy rất nhiều hương vị đồ ăn trong không khí, rất nhiều, chung quanh đều có, nó lựa chọn bò tới hướng có hương vị nồng nhất.
Thân thể nó bò từ cái khe ra, rất dài, ước chừng khoảng 30 mét, cái vảy đen nhánh phiếm quang, thoạt nhìn rất bóng loáng nhẵn nhụi, hình thể to lớn, chiếm bốn phần năm đường hầm của phòng an toàn.
Nó phát hiện con mồi đều đang di động, cho nên nó không có cọ xát, hình thể lớn cũng không có trở thành trói buộc của nó mà ngược lại, những cơ bắp cường mà hữu lực trải rộng toàn thân nó, làm tốc độ di chuyển của nó nhanh như một đạo ảo ảnh.
Sau khi An Thúy nghĩ đến phòng an toàn mà mọi người trong nhà đang ở vừa vặn cũng là trong phạm vi của khu P, trong lòng liền ẩn ẩn có một loại dự cảm bất thường.
Trong lòng cô biết phòng an toàn rất hẹp, sức bật siêu cấp cần phải ở địa phương rộng lớn mới có thể phát huy tác dụng chân chính, không biết sẽ ra thứ quỷ gì, nếu cô đi xuống làm không tốt thì mất mạng như chơi.
Nhưng mà nghĩ đến bộ dáng Mạnh phu nhân nắm lỗ tai cô mắng, vẻ mặt Mạnh tiên sinh cảnh giác nhìn Hạng Ca giống như nhìn một tên cường đạo đang chuẩn bị đoạt bảo bối của ông, thậm chí là ánh mắt phức tạp của vợ chồng Yến vừa kiêu ngạo vừa cảm động, cổ vũ lại không muốn, đều khiến cô nhớ lại quá nhiều thứ.
Cho nên cô vẫn quyết định tiến vào phòng an toàn.
Cô không phải là người có thể từ bỏ người nhà.
Trong phòng an toàn có một thông đạo đặc biệt, là một cái thang trượt hẹp chỉ cho phép một người qua, người hơi béo một chút sẽ bị kẹt lại.
An Thúy mở ra nó, làm lơ những ánh mắt kinh ngạc của những người đang từ cửa chính trào ra, nhảy xuống.
Sau khi cảnh báo vang lên, vợ chồng Mạnh gia cùng Yến gia là người chạy đến cửa thuyền nhanh nhất, sau đó cũng là người tiến vào phòng an toàn nhanh nhất, bọn họ không nghĩ đến hai nữ nhi đi toilet sẽ thế nào, bởi vì từ trước tới nay diễn tập cùng với chuyên gia sinh tồn đều nói với mọi người, thời điểm phát sinh sự cố, chuyện thứ nhất phải làm chính là lập tức tiến vào phòng an toàn, cha mẹ không nên đi tìm con cái, con cái cũng không nên nghĩ ở cùng cha mẹ, bởi vì như vậy chỉ biết kéo chân sau lẫn nhau, hai bên cần phải thành lập một loại tín nhiệm, tin tưởng lẫn nhau rằng thời điểm cảnh báo vang lên đều sẽ lập tức chạy tìm nơi tị nạn.
Bởi vậy nên vị trí của bọn họ lúc này tương đối sâu vào bên trong, phải xếp hàng một lúc mới có thể lên thang cuốn tự động.
Lúc này dưới nền đất, người còn chưa thể lên thang cuốn đều tràn ngập cảm xúc khẩn trương sợ hãi, những đường hầm trống trải dẫn đến các khu vực khác phía sau mặc dù có đèn, nhưng mạc danh khiến người ta cảm thấy thập phần khủng bố, phảng phất tùy thời đều sẽ có thứ gì bò ra từ nơi đó.
Lúc này, có người nghe được một trận âm thanh sàn sạt, từ xa tới gần, hướng về phía này của bọn họ.
Càng sợ hãi, thì có người càng nhịn không được nhìn chằm chằm, nhìn chằm chằm đến đầu đầy mồ hôi, trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi, sau đó, một con quái vật khủng bố như con trăn đột nhiên xuất hiện ở chỗ ngoặt của đường hầm, vọt ra, “…… A a a a a!!”
“A a a a a!!”
“Cho tôi ra ngoài a a a cho tôi ra ngoài!!”
“Cứu mạng a a!!”
“……”
Trong phút chốc loạn thành một đoàn, sau đó số người thét chói dần dần ở giảm bớt, bởi vì đã bị ăn luôn.
Yến Thư thở phào nhẹ nhõm, quay đầu sử dụng năng lực, dùng khả năng của mình để ép tinh thần của những người xung quanh vào trạng thái mơ màng ngay lập tức, tuy rằng tác dụng không lớn, chỉ có thể khiến bọn họ xuất hiện trì độn ngắn ngủi, bởi vì bọn họ trong nháy mắt ngủ lại rồi trong nháy mắt tỉnh, mau đến ngay chính bọn họ cũng sẽ không phát hiện.
Nhưng giờ này khắc này tại đây, ngắn ngủi một giây, cô ta dễ như trở bàn tay đẩy người đang chặn đường ra tiến tới phía trước.
Ba người Yến gia cùng hai người Mạnh gia căn bản là không chú ý tới Yến Thư biến mất, bởi vì bọn họ tận mắt nhìn thấy cái miệng lớn kia nuốt một người tiếp một người, sắp tới trước mặt bọn họ, mà phía sau là một đám người.
Sau khi ý thức được chính mình không có đường trốn, mấy người đều tuyệt vọng mất hết ý chí cầu sinh.
Lúc này, một đạo hắc ảnh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Mấy người tuyệt vọng mới đột nhiên bừng tỉnh.
“Kiều…… Nữ hiệp!”
“Là nữ hiệp Ám Ảnh tới! Phía trước không cần chen chúc, trật tự rời đi! Có nữ hiệp Ám Ảnh ở đây thì an toàn rồi!!” Có người lập tức quay đầu hướng về phía trước hô to.
Cái này làm không ít người phấn chấn lên, bọn họ nào biết đâu rằng, khi An Thúy nhìn thấy ngoạn ý nhi trước mắt này nhịn không được trong lòng hô xong rồi.
Thứ này liền tính ở trên mặt đất cũng rất khó đối phó, huống chi hiện tại đang ở chiến trường cực kỳ bất lợi cho cô.
Nhưng phía sau cô là người nhà, bởi vậy nên cô tuyệt đối không thể lui về phía sau.
Không thể lui về phía sau, thì chỉ có thể đi tới.
Để xem hai thanh yêu đao này có bao nhiêu sắc bén.
Ngay khi cái đầu rắn há miệng xông tới, An Thúy cũng đột nhiên động, trường sắc bén đao cắt ra hai vết sâu ở trong khoang miệng không có da rắn bảo vệ của nó, đau đớn bất thình lình xảy ra làm nó lập tức lùi đầu về sau, chống thân trên lên cảnh giác nhìn chằm chằm vào cô.
“Con nhất định phải cẩn thận đấy!”
“Vâng, đi mau.”
Bọn họ không dám ở lại kéo chân sau An Thúy, tuy rằng cũng lo lắng, nhưng vẫn rất mau theo đại bộ người đi về phía trước.
Người phía sau An Thúy lui đến càng ngày càng xa, nhưng mà cô còn phải cần tiếp tục kéo dài thời gian, chờ bọn họ hoàn toàn rời khỏi phòng an toàn, tiến vào trong mấy toà nhà trên mặt đất, nếu không thì một chuyến đi nguy hiểm này cũng vô ích.
Trong lúc này, đối thủ lại phát động mấy lần công kích, tốc độ công kích của loài rắn phi thường mau, dùng máy quay phim quay chụp cũng cần phải tua chậm mới có thể thấy rõ ràng công kích của chúng nó, mà trong miệng nó lại chứa đầy chất độc, một khi bị cắn, thì chỉ có một con đường chết.
An Thúy không thể không đề cao mười hai vạn phần cảnh giác, thế cho nên rõ ràng mới đứng ở chỗ này cũng chưa di động gì, nhưng cô lại chảy mồ hôi đầy người giống như là đã vận động hai giờ.
Chờ sau khi tất cả mọi người đều đi ra, vấn đề lại tới nữa.
Cô không thể đưa lưng về phía nó, bởi vì đây là địa phương bất lợi với cô, tốc độ của cô có nhanh đến đâu, một khi đưa lưng về phía nó thì chính là chết.
Như vậy thì chỉ có thể chậm rãi lui về phía sau.
Cô lui về phía sau một bước, nó liền tới gần một bước, cái lưỡi thè ra lại thu lại, đôi mắt màu đỏ tươi thoạt nhìn rất tàn khốc lại âm trầm.
Nó nhưng thật ra muốn bóp cổ cô trước, nếu nó có thể bắt được cô, như vậy thì nó là có thể nháy mắt đè nát xương cốt cô đến vỡ vụn, nhưng An Thúy sẽ không cho nó cơ hội này, hơn nữa nơi này cũng không đủ rộng để nó làm việc này.
An Thúy không thể ngã, không thể có chút không xong, ánh mắt không thể dời đi một cái chớp mắt, kẻ vồ mồi đang chờ đợi thời cơ ăn luôn con mồi khó nhằng này, nó sẽ không bỏ qua một cơ hội nhỏ nào để nuốt cô vào bụng.
Thang cuốn cảm ứng tự động đã bởi vì không có ai mà tự động dừng, sau khi An Thúy dẫm lên lại lần nữa vận hành, cô chậm rãi đi lên trên, xâm nhập giả cũng đi theo lên đây.
Người trên mặt đất đã trốn vào các tòa nhà, người của quân đội cũng đã tới trận địa sẵn sàng đón quân địch, bọn họ đều gắt gao nhìn chằm chằm vào cánh cửa kia.
Người tất cả các nơi trên cả nước, cũng đều thông qua màn hình nhìn chằm chằm cánh cửa phòng an toàn kia, khẩn trương đến nín thở.
Sẽ xuất hiện thứ gì? Nữ hiệp Ám Ảnh sẽ đi ra được sao? Cô ấy còn sống không?
Cũng giống như tất cả các thang cuốn khác, sau khi tới mà người không nhấc chân bước lên mặt đất sẽ té ngã, cái này cũng vậy, mà thang cuốn bình thường nhiều lắm té ngã, nhưng cái này sẽ muốn mạng ngươi.
Cho nên An Thúy ở trong lòng thầm