An Thúy suýt chút nữa thì quên mất, cốt truyện chủ tuyến của phó bản này có nam chính tồn tại.

Lại còn rất quan trọng, có sự tồn tại của nam chính, thì ma nữ mới biết rằng rất khó có được độ hảo cảm 100 từ cha mẹ ruột hay cha mẹ nuôi đã nuôi dưỡng cô ta hơn mười mấy năm, nhưng mà lại có thể từ một người không hề có quan hệ huyết thống có được độ hảo cảm 100 này.

Tình yêu so với tình thân, hữu nghị càng kỳ diệu hơn, càng có thể sáng tạo kỳ tích hơn.

Cũng chính là bởi vì sự tồn tại của nam chính này, mới làm ma nữ nguyên bản đối thế giới này thờ ơ, chỉ lo sưu tập tình yêu lấp đầy bụng, cường đại tự thân, chờ thế giới này hủy diệt liền chuyển hướng một thế giới khác, mới có thể ở thời điểm cuối cùng cái thời không này sắp sụp đổ hủy diệt, sử dụng năng lực của mình, cứu vớt thế giới này, trở thành chúa cứu thế, và trở thành vạn nhân mê chân chính của thế giới này.

Bất quá đây là phần cốt truyện phát sinh sau khi Mạnh Kiều đã bị Yến Thư đánh bại, cho nên cốt truyện nguyên tác An Thúy xem cũng chỉ thấy được tới nơi này, cho nên nam chính có thân phận gì, làm thế nào mà có thể chiếm được trái tim ma nữ, khiến cho cô ta thay đổi, cô một mực cũng không biết.

Cô có thể lập tức đoán ra người này là nam chủ, là bởi vì đại khái cốt truyện có nhắc tới nam chính đã từng bởi vì bóp chết một con thỏ mà bị cho rằng là biến thái.

Bất quá nhìn qua thì thật sự nhìn không nhìn ra người này có khí tràng nam chính, có lẽ là còn có một mặt thần bí nào đó không muốn người biết.

Bất quá, chuyện này có liên quan gì đến cô? An Thúy hờ hững thu hồi tầm mắt, trở về lớp.

An Thúy tiến vào lớp, liền nghe được Diêu Kiệt âm dương quái khí nói: “Lợi hại nha Mạnh Kiều, còn là anh hùng cứu ‘mỹ nhân’, tôi trước kia như thế nào lại không phát hiện cô có tinh thần trọng nghĩa như vậy?”

Người trong lớp học đều dừng động tác trên tay, nhìn hai người bọn họ chằm chằm, đáy mắt đều có chút hưng phấn xem bát quái.

An Thúy dừng bước chân một chút, quay đầu nhìn về phía thiếu niên ngồi gác chân lên bàn, một bộ muốn bị đánh chết kia.

Thấy cô nhìn qua, hắn ta còn dương cao cái cằm vốn dĩ cũng đã dương thật cao kia lên.

An Thúy đi về phía hắn ta.

Đại khái không nghĩ tới An Thúy vẫn luôn một bộ dáng “Ngươi là ai, cút đi” cùng bộ dáng lãnh đạm với người lạ sẽ đột nhiên đi tới, Diêu Kiệt ngay từ đầu còn có thể duy trì dáng vẻ này, chờ tới khi cô càng đi càng gần, hai chân hắn gác ở trên bàn liền rụt rụt, muốn bỏ xuống, này, Mạnh Kiều này, còn không phải là chỉ phát hiện chính mình không phải con ruột của ba mẹ thôi sao, sao, sao tính cách lại đại biến biến thành bộ dáng hiện tại này, quá, quá dọa người rồi.

An Thúy vẫn luôn đi đến bên cạnh hắn ta, một tay chống tường cong lưng, nhìn chằm chằm mắt hắn ta, thấy hắn ta hướng bên cạnh trốn, duỗi tay bóp chặt cằm hắn ta, xoay qua đây.

Lớp học nháy mắt liền có một trận tiếng kêu nho nhỏ áp lực hưng phấn.

“Tôi nói, cậu không phải là đã hối hận khi chia tay với tôi đấy chứ?” An Thúy hỏi.

Đôi mắt trừng lớn của thiếu niên cuối cùng hoàn hồn, gò má trắng nõn đỏ lên, lập tức nhanh như điện giật đẩy cô ra nhảy dựng lên, “Ha? Cô là người cuồng tự luyến sao? Tôi hối hận? Cô nghĩ cô là ai?!”

“Nga, vậy thì trong khoảng thời gian này rốt cuộc là ai vẫn luôn lặng lẽ theo dõi tôi?”

“Tôi đó là đang nhìn giúp bố mẹ cô, giúp bọn họ xem thử cô cả ngày trốn học đi làm cái gì!” Diêu Kiệt không nghĩ tới An Thúy cư nhiên đã phát hiện, càng thêm thẹn quá thành giận, ai kêu sau khi tính tình cô đại biến lại thần thần bí bí như vậy, làm hắn ta liền có chút tò mò, muốn biết cô luôn trốn học đi làm cái gì, kết quả nhiều lần chớp mắt liền không thấy, nguyên lai là bị phát hiện nên bị bỏ lại.

An Thúy ôm cánh tay, “Như vậy thì, xem ra cậu không phải thích tôi nha.”

“Ha!” Diêu Kiệt lập tức lấy điện thoại ra, cho cô nhìn ốp lưng của hắn ta, gõ gõ ngón tay: “Nhìn thấy không? nếu cô là cô ấy, lão tử mới có khả năng thích cô, lão tử cũng có thể quỳ xuống xướng chinh phục cho cô!”

An Thúy nhìn hình ảnh nữ hiệp Ám Ảnh huyễn khốc sau khi đánh xong quái rơi xuống đất, đuôi lông mày nhướng lên.

“Tôi lại không muốn nghe cậu xướng cái gì chinh phục.” An Thúy xoay người trở lại chỗ ngồi.

Mẹ! Có ý gì! Diêu Kiệt thở phì phì ngồi xuống, thấy người toàn lớp đều đang nhìn chằm chằm hắn ta, cả giận nói: “Nhìn cái gì mà nhìn, muốn chết sao?”

°°°°°°

°°°°°°

Quân đội mất một buổi tối tìm kiếm, mới rốt cuộc tìm ra cái máy định vị kia, sau khi máy định vị bị An Thúy bắn bay rơi xuống đất, kết quả lại rơi vào một cái cống thoát nước, bị nước trong cống làm du tẩu khắp nơi thành thị phố, quân đội cũng chạy theo khắp nơi, kết quả tìm trở về chính là một cái máy định vị.

Đôi tay nặng nề ấn ở trên mặt bàn, che đầu, áp lực nói: “Cô ấy phát hiện.”

Trong phòng họp ngồi đầy người, đều một thân quân trang cùng màu, gương mặt nghiêm túc.

“Vốn dĩ là không nên dùng phương thức này, nữ hiệp Ám Ảnh rõ ràng là không phải người thường, làm như vậy chỉ khiến cho cô ấy càng phản cảm.” Phía dưới có người nói.

Nhưng mà lập tức liền có người phản bác: “Thân là công dân của quốc gia, khi quốc gia gặp nguy cơ, cống hiến một phần lực lượng của bản thân, là nghĩa vụ! Là trách nhiệm!! Chúng ta đã gửi nhiều tin tức chô cô ấy như vậy, để cô ấy phối hợp với chúng ta vì tương lai và sự phát triển của nhân loại sau này……”

“Ý của ngươi là nói, lấy máu của cô ấy, nghiên cứu thân thể của cô ấy đã xảy ra biến dị gì, có thể để những người khác cũng sinh ra loại biến dị này hay không sao? Loại thái độ này của ngươi, ngốc tử mới có thể nguyện ý phối hợp.”

“Là như vậy thì thế nào? Lại không phải giết cô ấy, chỉ lấy chút máu nghiên cứu một chút thì làm sao! Đây là việc cô ấy nên làm!”

“Ngươi đây là cưỡng từ đoạt lý, sao ngươi biết cô ấy là công dân của quốc gia ta?”

Mắt thấy phái cường ngạnh cùng phái ôn hòa lại sảo lên, tướng quân đau đầu lên tiếng ngăn cản: “Được rồi! Nếu phương pháp của phái cường ngạnh đã chứng minh vô dụng, như vậy liền đổi phương thức khác.”

Vì thế nhóm phái cường ngạnh chỉ có thể không tình nguyện ngậm miệng lại, trong lòng còn nghĩ nữ hiệp Ám Ảnh kia chính là hỗn đản ích kỷ, mua danh chuộc tiếng, nếu không thì nên tiếp nhận quản chế phục tùng an bài, vì nhân loại làm ra cống hiến.

Cách làm của phái ôn hòa có thể có ích lợi gì?

Chỉ biết khiến chính phủ mất mặt mà thôi, cô căn bản là sẽ không để ý tới.

……

Tiếng chuông vào học vang lên, bầu không khí ầm ĩ rốt cuộc cũng thoáng an tĩnh lại.

Lão sư ở trên bục giảng bài, bọn học sinh ở phía dưới làm việc riêng của mình.

An Thúy mở điện thoại, tiến vào bản đồ báo cáo dị thường, lại nhận được một phong thư của chính phủ, khẩu khí cùng lúc trước miệng đầy chính nghĩa, trách nhiệm cùng nghĩa vụ bất đồng, ôn hòa hơn rất nhiều, cũng không cường điệu chính nghĩa trách nhiệm nghĩa vụ, chính là thỉnh cầu cô trợ giúp.

Lúc này mới đúng chứ, đây mới là chính là phương thức thỉnh cầu chính xác, một bộ cao cao tại thượng thì người nào để ý nha.

Vì thế lần đầu tiên An Thúy hồi âm lại cho bọn họ.

Sau khi quân đội bên kia phát xong tin, các đại lão hai bên liền chuẩn bị tan đi, bởi vì đều cho rằng mặc dù có hồi âm, thì cũng là tới buổi tối mới có.

Nhưng mà bọn họ mới vừa đi ra cửa, phía sau liền có người vội vàng đuổi lại đây, nói là nữ hiệp Ám Ảnh hồi âm!

Quả thực là không thể tin được, vẫn luôn là nữ hiệp Ám Ảnh cao lãnh cư nhiên lại phản hồi trong vài giây!

Nhóm người phái ôn hòa lập tức như đám ong quay trở về, còn nhóm người phái cường ngạnh mộng bức chớp mắt một cái, liếc nhau, cũng vội vàng đi theo quay trở về, đãi ngộ khác biệt này cũng thật là quá đáng!

Hai bên rất mau liền lên mạng giao lưu.

Tuy rằng An Thúy rất thần bí, mọi người cơ hồ là hoàn toàn không biết gì về cô cả, việc duy nhất biết đến là cô đứng về phe nhân loại, như thế là đủ rồi.

Phương thức phái ôn hòa nói chuyện lễ phép tiến thối có độ đã có được hảo cảm của An Thúy, An Thúy cũng không bủn xỉn, gửi một phần thiết kế người máy cùng chiến y cho bọn họ.

Bối cảnh trình độ khoa học kỹ thuật của phó bản này so ra thì kém hơn cái lúc trước, bọn họ thậm chí còn dừng lại vào giai đoạn khám phá vũ trụ ban đầu, chủ yếu là do khe hở thời không mang đến cho bọn họ quá nhiều phiền toái, hao phí quá nhiều sức người sức của, chỉ phải bảo vệ nhân dân cũng đã đào rỗng tất cả.

Cho nên Transformers, chiến y sắt thép là không cần suy nghĩ, nhưng mà phiên bản cấp thấp vẫn có thể chế tác, hẳn là cũng có thể có công dụng rất lớn.

Mà các đại lão quân đội đột nhiên nhận được hai đại lễ này đều kinh ngạc, có người lập tức đứng lên, “Nếu hai dạng đồ vật này thật sự có thể làm ra, thì các chiến sĩ thăm dò của chúng ta không cần phải mạo hiểm nữa!”

……

Viện nghiên cứu của các quốc gia vẫn luôn đang nghiên cứu, vì cái gì luôn có khe hở thời không xuất hiện, hơn nữa năm gần đây xuất hiện còn càng ngày càng nhiều, một năm trước cũng không nhất định sẽ xuất hiện xâm nhập giả đại hình, hiện tại vài tháng liền nhảy ra một con, nếu còn như vậy, làm không tốt thì nhân loại thật sự sẽ nghênh đón tận thế.

Trải qua rất nhiều năm nghiên cứu không có kết quả, ánh mắt bọn họ đều đặt về phía đầu bên kia của khe hở, có thể vấn đề không phải ở thế giới bọn họ, mà là thế giới ở đầu bên kia?

Vì thế việc thăm dò thế giới bên kia, liền nằm trong mấy vấn đề cần nghị luận.

Cái khe mở ra lại khép lại, khép lại lại mở ra, không có người biết thế giới bên kia khe hở là thế nào, chỉ biết bên kia nhất định rất nguy hiểm, sinh mệnh nhân loại lại yếu ớt như con kiến.

Mỗi năm các quốc gia đều có đội thăm dò xuất phát, nhưng bất luận là trang bị vũ khí cùng chiến cơ có tiên tiến cỡ nào, thì đến nay đã 20 năm, không một ai trở về.

Đây là một con đường dẫn đến tuyệt vọng, nhưng mà cần thiết phải có người đi làm, từ trong bóng đêm tuyệt vọng đó tìm kiếm ra một tia ánh sáng hy vọng mỏng manh.

Bởi vậy đội thăm còn được gọi là đội cảm tử, là các chiến sĩ tự nguyện báo danh, mỗi người trước khi xuất phát, đều từ biệt bạn bè thân thích, viết di thư, chụp di ảnh.

Hôm nay lại là một ngày có đội thăm dò xuất phát.

Bọn họ xuất phát từ khe hở cố định, cái khe hở này cũng giống với những khe hở khác trên thế giới, được canh gác cẩn thận, một khi phát hiện có quái vật ý đồ thông qua khe hở chui vào, liền sẽ bị một đống vũ khí uy lực rất lớn bức trở về.

Lúc này này cái khe rất ổn định mở ra lại khép lại, khép lại lại mở ra, đội binh lính thăm dò đang trịnh trọng cúi chào một nhóm quân nhân thủ vệ, nghĩa vô phản cố mà ngồi trên chiến cơ của bọn họ, chuẩn bị chờ nó lại lần nữa mở ra thì tiến vào.

Cái khe lại mở ra, nhưng lúc này tướng sĩ quân thủ vệ nhận được điện báo.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện