Phượng Thất Tầm nghe vậy sắc mặt tái nhợt, môi anh đào không thể khống chế được mà khẽ rũ xuống, không thể tin được nhìn về phía Phượng Di Dao. Nàng cũng không lên tiếng chỉ trích hay chất vấn, mà chỉ nhìn, đôi mắt tích tụ nước mắt.



"Cái gọi là truyền thuyết chẳng qua là lời nói vô căn cứ, thật ra là núi lớn cây cối mọc sum xuê, thế nhưng chướng khí bên trong khí rất đậm, chướng khí chứa kịch độc, làm cho người hít vào hôn mê thậm chí là tử vong......"



Khi nói chuyện, Hách Liên Dục nhìn về phía Hàn Huệ Tâm, "Xin hỏi Vương phi có phải bán Thận Nhi đi ngoại thành phía đông không?"



"Hồi điện hạ, thần phụ chẳng qua là cho quản gia đem nàng bán đi phường nhuộm."



Hách Liên Dục ngược lại nhìn về phía Phượng Di Dao, ngữ khí đột nhiên sắc bén: "Thận Nhi nếu là bị bán đi phường nhuộm, ngươi vì sao phải nói cho Thất Tầm, Thận Nhi là bị bán đi ngoại thành phía đông? Rốt cuộc có rắp tâm gì đây?"



Phượng Di Dao là người ngoài mạnh trong yếu, hiện giờ bị Hách Liên Dục lạnh lùng mắng, sợ tới mức trực tiếp quỳ xuống: "Không có... Ta không có làm nàng đi ngoại thành phía đông! Là Phượng Thất Tầm đang nói dối, là nàng đang nói dối!"



"Tỷ tỷ vì sao không dám thừa nhận đây? Lúc ở đình hóng gió, rõ ràng là tỷ nói cho ta Thận Nhi bị phu nhân bán đi ngoại thành phía đông, hiện tại sao lại muốn thề thốt phủ nhận vậy?"



Thanh âm Phượng Thất Tầm trầm thấp pha lẫn thất vọng, thanh âm mềm mại của nữ tử chất vấn từng tiếng lời nói khí phách, chính trực làm cho người nghe động dung*.

(động dung*: lộ vẻ cảm động)



Nàng gục đầu xuống, nước mắt không ngừng đảo xung quanh hốc mắt, lại cố chấp không chịu rơi xuống, "Chúng ta tuy rằng không sinh ra giống nhau, nhưng tốt xấu cũng là huyết mạch tương liên, chẳng lẽ tỷ tỷ không dung được ta như vậy, muốn đẩy ta vào chỗ chết sao?"



"Phượng Thất Tầm ngươi nói bậy!"



Dường như Phượng Dao phẫn nộ đến cực điểm, nhảy dựng lên rít gào, tấn công về phía Phượng Thất Tầm.



Mắt thấy tay của nàng giương lên liền đánh vào trên mặt Phượng Thất Tầm, Hách Liên Dục không khỏi cầm tay của Phượng Di Dao,

"Đường đường tiểu thư khuê các lại giương nanh múa vuốt như thế, còn thể thống gì?" Dứt lời, hắn dùng sức vung ra, Phượng Di Dao liền ngã ở trên mặt đất.



"Dao Nhi!" Dung di nương hét lên một tiếng, nhào đến chỗ Phượng Di Dao.



"Nương, ta không có làm cho nàng đi ngoại thành phía đông, ta thật sự không có ——" Phượng Di Dao bò đến trong lòng ngực Dung di nương, gào khóc.



Dung di nương ôm chặt Phượng Di Dao, ngẩng đầu nhìn về phía Phượng Hoàn, "Lão gia, Dao Nhi là dạng người gì, ngài còn không rõ ràng sao? Nàng sao có thể sẽ hại muội muội mình đây?"



"Này......" Phượng Hoàn trên mặt hiện ra thần sắc khó xử thần.



"Dung di nương nói như vậy, là nói ta cố ý chạy đến ngoại thành phía đông, sau đó lại hãm hại tỷ tỷ? Được... Được... Các ngươi đều là người tốt, chỉ có ta, chỉ có ta tâm địa rắn rết......"

Có lẽ bởi vì cảm xúc kích động, Phượng Thất Tầm lại có chút đứng không vững.



"Thất Tầm!"



Hách Liên Dục tiến lên đỡ Phượng Thất Tầm lung lay sắp đổ, ánh mắt đau lòng nói: "Nàng không cần nói nữa......" Hắn ngược lại quét mắt nhìn những người khác, lạnh giọng nói:



"Buổi chiều các nàng ở đình hóng gió nói chuyện với nhau, ta cùng Vương gia đều nhìn thấy. Nếu thật sự không có người nói với Thất Tầm cái gì, nàng vì sao sẽ vội vàng xuất môn? Còn nữa, ai sẽ vì hãm hại người khác, mà lấy mạng của mình ra bồi đâu?"



"Điện hạ......" Phượng Thất Tầm ngước mắt nhìn Hách Liên Dục nói chính nghĩa nghiêm trang, trong mắt chứa đầy cảm động.



Hách Liên Dục hướng nàng cười cười trấn an, tiện đà nhìn về phía Phượng Di Dao đang khóc rống, "Máu mủ tình thâm, đại tiểu thư còn muốn dồn đích muội vào chỗ chết, nội tâm thật sự quá tàn nhẫn!"



Thân thể Phượng Di Dao cứng đờ, chậm rãi từ trong lòng ngực Dung di nương ngẩng đầu lên, "Ta không có, ta không có làm cho nàng đi ngoại thành phía đông, ta không có muốn hại chết nàng, ta chẳng qua là muốn nàng thân bại danh liệt, cuối cùng không thể về Phượng gia mà thôi!"



"Dao Nhi?" Dung di nương nhìn bộ mặt Phượng Di Dao đột nhiên hung ác, vẻ mặt khó có thể tin được.



"Cho nên ngươi lừa Thất Tầm, Thận Nhi bị bán đi mỹ nhân trủng?" Phượng Thất Vân nhíu mày mở miệng.



#YTịch



Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé. 💜💜💜

Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé 😘

Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn❤️

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện