Edit + Beta: Ruby
- -----------------
Viên Tinh Châu nguyên bản căng thẳng vô cùng, lại bị một tiếng "phi" của Diệp Hoài chọc cho vui vẻ.
"Khó có thể tưởng tượng a, thời điểm mà Diệp Hoài nói "phi" là dạng gì?" Trong nhóm thậm chí có người mê muội Diệp Hoài, ở trong cười ha ha nói, "Diệp Hoài "phi" người cũng sẽ phun nước bọt sao?"
Lý Nguyên hỏi: "Cậu là fan Diệp Hoài?"
"Tôi là nhan fan Diệp Hoài." Em gái nói "Nếu vì Diệp Hoài xé bức, tôi có thể còn điên hơn với Trừng fan."
"Trừng fan đã không điên." Một người khác thức thời thông báo, "Cảm giác Diệp Hoài vừa ra tới liền hù chạy hết đây..."
"Không chỉ là Diệp Hoài." Lý Nguyên nhìn lướt qua, sách nói " Ai yo, bên kia cuống lên, nhanh x8 lần đi vào xếp hàng."
Điện thoại Viên Tinh Châu không ngừng mà bắn ra các loại tin tức. Trong weixin không ngừng có người tới hỏi chuyện gì xảy ra. Có người đến ăn dưa, có người xem trò vui, cũng có người cùng Nguyên Trừng quan hệ không tệ đến làm thuyết khách.
Viên Tinh Châu rất ít đi ra ngoài xã giao, cùng những người này tuy rằng giữ liên lạc, lại cũng chỉ là quen biết qua loa, lúc này chính mình đang ở vào nơi đầu sóng ngọn gió, trả lời hơi bất cẩn một chút liền sẽ lưu lại nhược điểm cho người.
Vì thế cậu chỉ nhắn lại cho Diệp Hoài, sau đó lại tiếp tục cúi đầu biên tập của mình.
"Tôi liền đăng như vậy đi." Viên Tinh Châu liền suy nghĩ một hồi, cuối cùng xóa xóa sửa sửa, gửi nội dung của mình lên trong nhóm, "Như vậy được không?"
"Được! Cậu đăng đi." Lý Nguyên nói.
Viên Tinh Châu hít sâu một hơi, liền kiểm tra một lần dấu ngắt câu cùng lỗi chính tả, lúc này mới log vào nick chính.
Chỉ bất quá cậu hiển nhiên chậm một bước, trên mạng đã có blog doanh tiêu bắt đầu lôi kéo weibo minh tinh. Thuỷ quân hai bên tiếp tục xé nhau.
【 Hôm nay là sự kiện giới giải trí xé bức sao? Đây là thời kì thần tiên gì [ ăn dưa ] 】
【 Nguyên Trừng gặp phải sự kiện tranh luận, nhiều minh tinh ủng hộ, Nguyên Trừng cố lên 】
【 Phạm sai lầm không nhận sai, ôm đoàn đến quăng nồi? Mấy đội trạm minh tinh đứng sớm đi? 】
Viên Tinh Châu liếc mắt nhìn screenshot của mọi người, buồn cười phát hiện tuy rằng mọi người lập trường bất đồng, dùng ảnh ghép nhưng thật đồng đều.
YJ: 【 Người tin cậu tự nhiên tin, ôm Nguyên tiểu thiên sứ của chúng tôi một cái, mưa dầm qua đi là trời nắng 】@ Nguyên Trừng: 【 xuỵt ——[ ngậm miệng ] 】
PYH: 【 Pháp luật là ranh giới cuối cùng, không phải tiêu chuẩn. 】@ Diệp Hoài:...
Tôi Là Trần Vinh Diệu: 【 Thời gian sẽ cho cậu trong sạch. 】@ Nguyên Trừng...
OCT Tạ: 【 Đoạn này đàn rất êm tai 】@ An Ninh:...
Lương Du: 【 Lần đầu tiên gặp mặt Nguyên Trừng, là trên show thời trang KQ ở nước ngoài, lúc đó người đại diện không ở bên người, tôi lại không hiểu tiếng Pháp, may là Nguyên Trừng nhìn ra tôi là nghệ sĩ tới từ Trung Quốc, nơi nơi đều rất chiếu cố tôi. Hai năm qua hắn càng ngày càng hot, tự nhiên sẽ có các loại thanh âm nghi ngờ lòi ra, nhưng hắn trước sau mỉm cười đối mặt, xin các cậu bảo vệ hắn. 】@ Trần Vinh Diệu... @ Nguyên Trừng...
Hoắc Dương Thanh: 【 Đúng vậy, bảo vệ hắn bắt nạt người, bảo vệ hắn trộm đồ [ nhe răng ] 】@ Lương Du:... @ Trần...
Viên Tinh Châu: "..."
Viên Tinh Châu không nghĩ tới Hoắc Dương Thanh dĩ nhiên chạy băng băng ra tuyến đầu ăn dưa, còn thật tự thân ra trận đi xé bức, lúc này có chút dở khóc dở cười, liền cảm thấy cảm động, lúc này mới thật cẩn thận đăng lên phần thứ nhất thanh minh của mình.
【 Tôi là Viên Tinh Châu, tại năm XX buổi concert nhóm STAR, tôi từng biểu diễn một đoạn ngẫu hứng, cũng đoạn âm nhạc trong video này.
Đây là nguyên sang của tôi.
Đoạn này là linh cảm âm nhạc, đến từ chính sân khấu ngày đó, các đồng đội đang phân đoạn talk cùng mọi người tán gẫu. Ngày đó ánh đèn rất đẹp, như là bị ngôi sao lấp kín bầu trời. Trên sân khấu mỗi đồng đội phát biểu đều sẽ thu hoạch hoan hô cùng rít gào của mọi người. Tôi ở phía sau sân khấu, giống như những người ái mộ ẩn ở trong bóng tối, bỗng nhiên liền nghĩ, không biết fan tôi ở chỗ nào?
Tôi không có được an bài phát biểu, mà lại muốn chào hỏi cùng người ái mộ của mình, cho nên liền dùng ngón đàn mới học solo jazz một đoạn.
Tôi hi vọng các cậu nghe được, cũng mong mỏi các cậu sẽ thích.
Đoạn nhạc này cũng không phải biểu đạt ái tình. Nó là lời hỏi thăm yên lặng, là tiếng chuông trên mặt sông đầy bóng tối, cũng trong bóng tối chờ đợi nhận được hồi đáp.
Tôi không nghĩ tới nó sẽ tại nhiều năm sau, sẽ dùng phương thức như thế bị người thay tên đổi họ, xuất hiện ở trong tầm mắt đại chúng.
Nó không có chút nào crazy, nó tùy tính, mông lung, có chút thương cảm.
Nó là tâm tình của tôi, là toàn vẹn, là đồ vật của tôi.
..."
Viên Tinh Châu suy nghĩ một chút, bôi bỏ lên tiếng, phê phán ở phần sau.
Lúc đó thành viên STAR thiết trí là bảy người, ngụ ý bắc đẩu thất tinh, mà Viên Tinh Châu từng có bí danh, gọi là 6.5, lý do là mọi người cho là cậu trong đoàn đội không tính là một người, chỉ có thể tính một nửa.
Danh xưng như thế này thập phần tổn thương người, Viên Tinh Châu quán quân tuyển tú xuất đạo, lại có thể nào không có dã tâm?
Nhưng là cậu căn bản là không có chỗ dụng lực. Công ty an bài như vậy, ống kính cậu ít, cơ hội biểu hiện cũng ít. Các đội viên trước kia debut đều có fan tích lũy, nhân khí vốn là có ưu thế. Cậu coi như phương án chiêu binh nhảy dù xuống, lại không có quyền lên tiếng... Thường xuyên qua lại, chỉ có thể trở thành lấp đủ chỗ cho đoàn đội.
Mà fan cậu cũng là một nhánh fan yếu nhất trong đoàn, đặc biệt là sau sự kiện cướp tiếp ứng, Châu fan toàn diện gặp cản trở, không muốn chịu đại tiểu fan áp bức dần dần rời đi.
Sau đó có lần biểu diễn trên sân khấu, những người ái mộ được phép mang bản đèn tham gia, Viên Tinh Châu ở hậu đài nhìn xung quanh nửa ngày, rốt cục bên trong mấy ngàn người, phát hiện một nhúm nhỏ người ủng hộ giơ tên của mình.
Chính là hướng về một nhóm nhỏ này, cậu cũng không nhịn được muốn đặc biệt cảm tạ. Không có cơ hội nói chuyện, vậy liền đánh đàn biểu đạt tâm tình chính mình, cao hứng, ưu thương...
Cậu đem cái này như đối thoại, bởi vì sản xuất quá nhiều, đàn qua liền quên. Nếu như không phải fan Hoài Châu CP đào ra một đoạn này, cậu lúc xem video ấn tượng sâu hơn, nhớ lại nguyên do lúc trước, có lẽ cũng sẽ không phát hiện.
"Cậu lúc đầu thảm như thế sao?" Lý Nguyên tại trong nhóm hỏi, "Theo lý nhân khí của cậu không nên thấp a?"
Viên Tinh Châu weibo phát ra sau đó, được mọi chuyển tới chuyển lui, rất nhanh được đính lên top 1.
Blog doanh tiêu lại vội vàng lôi kéo bài viết này, hỏi quần chúng ăn dưa thấy thế nào.
Dưới hot search #Viên Tinh Châu đáp lại, các lộ nhân mã phát biểu ý kiến loạn thành một đống. Nhóm fan CP nhắn lại nhiều nhất, hoan hô "Diệp Hoài mới tốt, Tinh Châu thật đáng thương". Nhóm Châu fan vội vàng đau lòng khảo cổ, Trừng fan mắng cậu "Cọ nhiệt độ", nhất định phải chờ bài hát này sau khi hot lên mới tiến hành cái gọi là "Duy quyền".
Vội vàng nuôi acc để bỏ phiếu, doanh tiêu bắt đầu cọ từ khóa, rải comment dạo, bói toán, đăng ảnh tự sướng sinh động hẳn lên.
Mà rất rõ ràng, fan cùng thuỷ quân Nguyên Trừng bên kia đã bắt đầu đang rút quân. Đợi đến nửa đêm, hot search liên quan với Viên Tinh Châu cùng Nguyên Trừng mới chậm rãi hạ thấp nhiệt độ, rơi xuống phía sau.
Lý Nguyên đạt được mục đích, lại để cho thuỷ quân dẫn theo một đợt nhịp điệu Trừng fan, vì vậy weibo xé bức Nguyên Trừng đại fan không hành động, diễn đàn khởi công phê bình "thoát fan ", thậm chí tiện thể quay chân về quy trình "giẫm ngược".
"Thật sự là chị đây chơi còn dư sức." Lý Nguyên một bên chỉ huy người khác đi làm, một bên chậc chậc lên tiếng, "Đã lâu lắm không làm loại bôi đen nhau cấp thấp này, quả thực ô uế tay chị đây."
Viên Tinh Châu: "..."
Một ngày qua đi, từ doanh tiêu amway Nguyên Trừng đến lật xe, bị nện, sau đó hai bên đánh nhau, minh tinh ôm đoàn, người trong cuộc tự mình gọt dưa... Oanh oanh liệt liệt đến nửa đêm, quần chúng ăn dưa mới nghỉ ngơi một chút.
"Duy quyền còn cần thời gian, ngày hôm nay sóng gió cơ bản ổn. Cậu chuẩn bị cẩn thận diễn xuất đi. Đêm hội cuối năm xong xin nghỉ ngơi mấy ngày." Lý Nguyên để chuyện xé bức ở một bên, cười cười, lại đột nhiên nói "Cậu phải ưu tú hơn nhiều so với cậu tưởng tượng, tự tin chút, Tinh Châu."
Viên Tinh Châu ngoài ý muốn "A" một tiếng, theo bản năng mà muốn khách khí, mà lập tức liền ý thức được Lý Nguyên cũng sẽ không muốn nghe cái này.
" Album cậu có phương hướng rồi sao?" Lý Nguyên quả thực hỏi tiếp, "Tôi ngược lại thật muốn nghe chuyện tâm tình của cậu."
Viên Tinh Châu trì trệ sửng sốt một chút, không có che giấu.
" Đại khái có chút rồi."
"Ồ? Tiếng chuông nửa đêm sao?"
"Có này một phần. Mà chủ yếu hơn... Là cái khác." Viên Tinh Châu dần dần có khái quát đại khái, cậu cúi đầu liếc nhìn lời nhắn của Diệp Hoài, liền đến xem Hoắc Dương Thanh điên cuồng phun tào, còn có trong nhóm chat mọi người trong đoàn phim cổ vũ, sau đó nở nụ cười, "Tôi không chỉ có mông lung cùng phiền muộn, cũng có tự do, lãng mạn cùng giấc mộng."
Những ngày cuối tháng mười hai lặng lẽ tới gần.
Ngày 30, Viên Tinh Châu lần thứ hai từ đoàn phim xuất phát, chạy đến sân bãi thu hình. Mà lần này người trong khách sạn chờ đợi cậu, ngoại trừ Lý Nguyên ra còn có Chu Tuyền cùng với đoàn đội chủ yếu nhất của đĩa nhạc Bối Tư.
—— Từ ẩm thực đến trang phục đến hoá trang, lại tới người chế tác âm nhạc, thầy thanh nhạc, ca sĩ hoà âm...
Bản track của Viên Tinh Châu là cùng Chu Tuyền hợp xướng một ca khúc rock and roll, nguyên bản trong lòng hơi có thấp thỏm, mà lần này, cậu rốt cục cảm nhận được gì gọi là chuyên nghiệp cùng cảm giác an toàn. Có các lão sư chỉ điểm phát âm cùng giọng hát của bọn họ, Chu Tuyền liền dạy cậu rất nhiều sự việc trên sân khấu phát sóng trực tiếp.
Ngày 31, phát sóng trực tiếp thu hình đêm hội cuối năm.
Viên Tinh Châu biểu diễn ở trung đoạn. Chu Tuyền yêu cầu liên tiếp đơn ca hai bài, sau đó mới có thể xuyên suốt làm nóng tới bản track mà bọn họ hợp tác.
Cậu yên tĩnh chờ ở hậu đài, trên người là một bộ đồ diễn xuất đen tuyền, trang sức rất ít, chỉ có nơi bả vai có tua rua hoàng kim. Thợ trang điểm đang chải tóc mái cậu về phía sau, lần nữa cố định.
Viên Tinh Châu hơi cúi đầu, vừa để bọn họ xử lý kiểu tóc, vừa nhìn hướng mấy vạn khán giả trong sân vận động, một loại cảm xúc xúc động lâu ngày không gặp cuồn cuộn mà tới.
Đơn ca của Chu Tuyền ôn nhuận dịu dàng, thủy mặc phong vũ đẹp đến cực hạn càng làm cho khán giả hoàn toàn chìm đắm trong đó. Mãi đến tận một bài xong xuôi, nhịp trống《Hall of Fame 》đột nhiên vang lên, mọi người mới được thức tỉnh, trở lại hiện thực.
Bốn vòng tia sáng đều lờ mờ, lập tức một bó truy quang từ trên trời giáng xuống, hạ ở chỗ góc. Viên Tinh Châu từ trong bóng tối đi ra, mở miệng trong nháy mắt, âm sắc dồi dào liền đem lực xung kích của bài hát này hoàn toàn thể hiện ra.
"Yeah, you could be the greatest, you can be the best..."
Nhịp trống mạnh mẽ hữu lực hăng hái đánh vào lòng của mỗi người. Sau đó, Chu Tuyền nhu tình như nước ngược lại lúc nãy, cũng dùng âm thanh cao vút lập tức theo tới, "... you could beat the world..."
Viên Tinh Châu đi đến trước sân khấu, hai người nhìn nhau mà đứng, lập tức đấm tay nhau.
Tình cảnh sắp xếp ánh sáng từ từ sáng thêm, đường nét suất khí của Viên Tinh Châu chiếm cứ màn ảnh lớn, khán giả phấn chấn vừa si mê mà ngẩng đầu nhìn.
"Quá tuyệt vời!" Lý Nguyên ở hậu đài, lấy điện thoại phát sóng trực tiếp tại chỗ cho Diệp Hoài, lắc đầu khen, "Tinh Châu thật sự rất mạnh, lúc này lại giống như đắm chìm trong ánh sao."
"Tất nhiên." Diệp Hoài ở bên kia nhướng hai vành mắt đen, không chớp mắt nhìn người trong sân, sau một lát, liền nở nụ cười, "Không phải giống như, bản thân em ấy chính là ánh sao."
- -----------------
Viên Tinh Châu nguyên bản căng thẳng vô cùng, lại bị một tiếng "phi" của Diệp Hoài chọc cho vui vẻ.
"Khó có thể tưởng tượng a, thời điểm mà Diệp Hoài nói "phi" là dạng gì?" Trong nhóm thậm chí có người mê muội Diệp Hoài, ở trong cười ha ha nói, "Diệp Hoài "phi" người cũng sẽ phun nước bọt sao?"
Lý Nguyên hỏi: "Cậu là fan Diệp Hoài?"
"Tôi là nhan fan Diệp Hoài." Em gái nói "Nếu vì Diệp Hoài xé bức, tôi có thể còn điên hơn với Trừng fan."
"Trừng fan đã không điên." Một người khác thức thời thông báo, "Cảm giác Diệp Hoài vừa ra tới liền hù chạy hết đây..."
"Không chỉ là Diệp Hoài." Lý Nguyên nhìn lướt qua, sách nói " Ai yo, bên kia cuống lên, nhanh x8 lần đi vào xếp hàng."
Điện thoại Viên Tinh Châu không ngừng mà bắn ra các loại tin tức. Trong weixin không ngừng có người tới hỏi chuyện gì xảy ra. Có người đến ăn dưa, có người xem trò vui, cũng có người cùng Nguyên Trừng quan hệ không tệ đến làm thuyết khách.
Viên Tinh Châu rất ít đi ra ngoài xã giao, cùng những người này tuy rằng giữ liên lạc, lại cũng chỉ là quen biết qua loa, lúc này chính mình đang ở vào nơi đầu sóng ngọn gió, trả lời hơi bất cẩn một chút liền sẽ lưu lại nhược điểm cho người.
Vì thế cậu chỉ nhắn lại cho Diệp Hoài, sau đó lại tiếp tục cúi đầu biên tập của mình.
"Tôi liền đăng như vậy đi." Viên Tinh Châu liền suy nghĩ một hồi, cuối cùng xóa xóa sửa sửa, gửi nội dung của mình lên trong nhóm, "Như vậy được không?"
"Được! Cậu đăng đi." Lý Nguyên nói.
Viên Tinh Châu hít sâu một hơi, liền kiểm tra một lần dấu ngắt câu cùng lỗi chính tả, lúc này mới log vào nick chính.
Chỉ bất quá cậu hiển nhiên chậm một bước, trên mạng đã có blog doanh tiêu bắt đầu lôi kéo weibo minh tinh. Thuỷ quân hai bên tiếp tục xé nhau.
【 Hôm nay là sự kiện giới giải trí xé bức sao? Đây là thời kì thần tiên gì [ ăn dưa ] 】
【 Nguyên Trừng gặp phải sự kiện tranh luận, nhiều minh tinh ủng hộ, Nguyên Trừng cố lên 】
【 Phạm sai lầm không nhận sai, ôm đoàn đến quăng nồi? Mấy đội trạm minh tinh đứng sớm đi? 】
Viên Tinh Châu liếc mắt nhìn screenshot của mọi người, buồn cười phát hiện tuy rằng mọi người lập trường bất đồng, dùng ảnh ghép nhưng thật đồng đều.
YJ: 【 Người tin cậu tự nhiên tin, ôm Nguyên tiểu thiên sứ của chúng tôi một cái, mưa dầm qua đi là trời nắng 】@ Nguyên Trừng: 【 xuỵt ——[ ngậm miệng ] 】
PYH: 【 Pháp luật là ranh giới cuối cùng, không phải tiêu chuẩn. 】@ Diệp Hoài:...
Tôi Là Trần Vinh Diệu: 【 Thời gian sẽ cho cậu trong sạch. 】@ Nguyên Trừng...
OCT Tạ: 【 Đoạn này đàn rất êm tai 】@ An Ninh:...
Lương Du: 【 Lần đầu tiên gặp mặt Nguyên Trừng, là trên show thời trang KQ ở nước ngoài, lúc đó người đại diện không ở bên người, tôi lại không hiểu tiếng Pháp, may là Nguyên Trừng nhìn ra tôi là nghệ sĩ tới từ Trung Quốc, nơi nơi đều rất chiếu cố tôi. Hai năm qua hắn càng ngày càng hot, tự nhiên sẽ có các loại thanh âm nghi ngờ lòi ra, nhưng hắn trước sau mỉm cười đối mặt, xin các cậu bảo vệ hắn. 】@ Trần Vinh Diệu... @ Nguyên Trừng...
Hoắc Dương Thanh: 【 Đúng vậy, bảo vệ hắn bắt nạt người, bảo vệ hắn trộm đồ [ nhe răng ] 】@ Lương Du:... @ Trần...
Viên Tinh Châu: "..."
Viên Tinh Châu không nghĩ tới Hoắc Dương Thanh dĩ nhiên chạy băng băng ra tuyến đầu ăn dưa, còn thật tự thân ra trận đi xé bức, lúc này có chút dở khóc dở cười, liền cảm thấy cảm động, lúc này mới thật cẩn thận đăng lên phần thứ nhất thanh minh của mình.
【 Tôi là Viên Tinh Châu, tại năm XX buổi concert nhóm STAR, tôi từng biểu diễn một đoạn ngẫu hứng, cũng đoạn âm nhạc trong video này.
Đây là nguyên sang của tôi.
Đoạn này là linh cảm âm nhạc, đến từ chính sân khấu ngày đó, các đồng đội đang phân đoạn talk cùng mọi người tán gẫu. Ngày đó ánh đèn rất đẹp, như là bị ngôi sao lấp kín bầu trời. Trên sân khấu mỗi đồng đội phát biểu đều sẽ thu hoạch hoan hô cùng rít gào của mọi người. Tôi ở phía sau sân khấu, giống như những người ái mộ ẩn ở trong bóng tối, bỗng nhiên liền nghĩ, không biết fan tôi ở chỗ nào?
Tôi không có được an bài phát biểu, mà lại muốn chào hỏi cùng người ái mộ của mình, cho nên liền dùng ngón đàn mới học solo jazz một đoạn.
Tôi hi vọng các cậu nghe được, cũng mong mỏi các cậu sẽ thích.
Đoạn nhạc này cũng không phải biểu đạt ái tình. Nó là lời hỏi thăm yên lặng, là tiếng chuông trên mặt sông đầy bóng tối, cũng trong bóng tối chờ đợi nhận được hồi đáp.
Tôi không nghĩ tới nó sẽ tại nhiều năm sau, sẽ dùng phương thức như thế bị người thay tên đổi họ, xuất hiện ở trong tầm mắt đại chúng.
Nó không có chút nào crazy, nó tùy tính, mông lung, có chút thương cảm.
Nó là tâm tình của tôi, là toàn vẹn, là đồ vật của tôi.
..."
Viên Tinh Châu suy nghĩ một chút, bôi bỏ lên tiếng, phê phán ở phần sau.
Lúc đó thành viên STAR thiết trí là bảy người, ngụ ý bắc đẩu thất tinh, mà Viên Tinh Châu từng có bí danh, gọi là 6.5, lý do là mọi người cho là cậu trong đoàn đội không tính là một người, chỉ có thể tính một nửa.
Danh xưng như thế này thập phần tổn thương người, Viên Tinh Châu quán quân tuyển tú xuất đạo, lại có thể nào không có dã tâm?
Nhưng là cậu căn bản là không có chỗ dụng lực. Công ty an bài như vậy, ống kính cậu ít, cơ hội biểu hiện cũng ít. Các đội viên trước kia debut đều có fan tích lũy, nhân khí vốn là có ưu thế. Cậu coi như phương án chiêu binh nhảy dù xuống, lại không có quyền lên tiếng... Thường xuyên qua lại, chỉ có thể trở thành lấp đủ chỗ cho đoàn đội.
Mà fan cậu cũng là một nhánh fan yếu nhất trong đoàn, đặc biệt là sau sự kiện cướp tiếp ứng, Châu fan toàn diện gặp cản trở, không muốn chịu đại tiểu fan áp bức dần dần rời đi.
Sau đó có lần biểu diễn trên sân khấu, những người ái mộ được phép mang bản đèn tham gia, Viên Tinh Châu ở hậu đài nhìn xung quanh nửa ngày, rốt cục bên trong mấy ngàn người, phát hiện một nhúm nhỏ người ủng hộ giơ tên của mình.
Chính là hướng về một nhóm nhỏ này, cậu cũng không nhịn được muốn đặc biệt cảm tạ. Không có cơ hội nói chuyện, vậy liền đánh đàn biểu đạt tâm tình chính mình, cao hứng, ưu thương...
Cậu đem cái này như đối thoại, bởi vì sản xuất quá nhiều, đàn qua liền quên. Nếu như không phải fan Hoài Châu CP đào ra một đoạn này, cậu lúc xem video ấn tượng sâu hơn, nhớ lại nguyên do lúc trước, có lẽ cũng sẽ không phát hiện.
"Cậu lúc đầu thảm như thế sao?" Lý Nguyên tại trong nhóm hỏi, "Theo lý nhân khí của cậu không nên thấp a?"
Viên Tinh Châu weibo phát ra sau đó, được mọi chuyển tới chuyển lui, rất nhanh được đính lên top 1.
Blog doanh tiêu lại vội vàng lôi kéo bài viết này, hỏi quần chúng ăn dưa thấy thế nào.
Dưới hot search #Viên Tinh Châu đáp lại, các lộ nhân mã phát biểu ý kiến loạn thành một đống. Nhóm fan CP nhắn lại nhiều nhất, hoan hô "Diệp Hoài mới tốt, Tinh Châu thật đáng thương". Nhóm Châu fan vội vàng đau lòng khảo cổ, Trừng fan mắng cậu "Cọ nhiệt độ", nhất định phải chờ bài hát này sau khi hot lên mới tiến hành cái gọi là "Duy quyền".
Vội vàng nuôi acc để bỏ phiếu, doanh tiêu bắt đầu cọ từ khóa, rải comment dạo, bói toán, đăng ảnh tự sướng sinh động hẳn lên.
Mà rất rõ ràng, fan cùng thuỷ quân Nguyên Trừng bên kia đã bắt đầu đang rút quân. Đợi đến nửa đêm, hot search liên quan với Viên Tinh Châu cùng Nguyên Trừng mới chậm rãi hạ thấp nhiệt độ, rơi xuống phía sau.
Lý Nguyên đạt được mục đích, lại để cho thuỷ quân dẫn theo một đợt nhịp điệu Trừng fan, vì vậy weibo xé bức Nguyên Trừng đại fan không hành động, diễn đàn khởi công phê bình "thoát fan ", thậm chí tiện thể quay chân về quy trình "giẫm ngược".
"Thật sự là chị đây chơi còn dư sức." Lý Nguyên một bên chỉ huy người khác đi làm, một bên chậc chậc lên tiếng, "Đã lâu lắm không làm loại bôi đen nhau cấp thấp này, quả thực ô uế tay chị đây."
Viên Tinh Châu: "..."
Một ngày qua đi, từ doanh tiêu amway Nguyên Trừng đến lật xe, bị nện, sau đó hai bên đánh nhau, minh tinh ôm đoàn, người trong cuộc tự mình gọt dưa... Oanh oanh liệt liệt đến nửa đêm, quần chúng ăn dưa mới nghỉ ngơi một chút.
"Duy quyền còn cần thời gian, ngày hôm nay sóng gió cơ bản ổn. Cậu chuẩn bị cẩn thận diễn xuất đi. Đêm hội cuối năm xong xin nghỉ ngơi mấy ngày." Lý Nguyên để chuyện xé bức ở một bên, cười cười, lại đột nhiên nói "Cậu phải ưu tú hơn nhiều so với cậu tưởng tượng, tự tin chút, Tinh Châu."
Viên Tinh Châu ngoài ý muốn "A" một tiếng, theo bản năng mà muốn khách khí, mà lập tức liền ý thức được Lý Nguyên cũng sẽ không muốn nghe cái này.
" Album cậu có phương hướng rồi sao?" Lý Nguyên quả thực hỏi tiếp, "Tôi ngược lại thật muốn nghe chuyện tâm tình của cậu."
Viên Tinh Châu trì trệ sửng sốt một chút, không có che giấu.
" Đại khái có chút rồi."
"Ồ? Tiếng chuông nửa đêm sao?"
"Có này một phần. Mà chủ yếu hơn... Là cái khác." Viên Tinh Châu dần dần có khái quát đại khái, cậu cúi đầu liếc nhìn lời nhắn của Diệp Hoài, liền đến xem Hoắc Dương Thanh điên cuồng phun tào, còn có trong nhóm chat mọi người trong đoàn phim cổ vũ, sau đó nở nụ cười, "Tôi không chỉ có mông lung cùng phiền muộn, cũng có tự do, lãng mạn cùng giấc mộng."
Những ngày cuối tháng mười hai lặng lẽ tới gần.
Ngày 30, Viên Tinh Châu lần thứ hai từ đoàn phim xuất phát, chạy đến sân bãi thu hình. Mà lần này người trong khách sạn chờ đợi cậu, ngoại trừ Lý Nguyên ra còn có Chu Tuyền cùng với đoàn đội chủ yếu nhất của đĩa nhạc Bối Tư.
—— Từ ẩm thực đến trang phục đến hoá trang, lại tới người chế tác âm nhạc, thầy thanh nhạc, ca sĩ hoà âm...
Bản track của Viên Tinh Châu là cùng Chu Tuyền hợp xướng một ca khúc rock and roll, nguyên bản trong lòng hơi có thấp thỏm, mà lần này, cậu rốt cục cảm nhận được gì gọi là chuyên nghiệp cùng cảm giác an toàn. Có các lão sư chỉ điểm phát âm cùng giọng hát của bọn họ, Chu Tuyền liền dạy cậu rất nhiều sự việc trên sân khấu phát sóng trực tiếp.
Ngày 31, phát sóng trực tiếp thu hình đêm hội cuối năm.
Viên Tinh Châu biểu diễn ở trung đoạn. Chu Tuyền yêu cầu liên tiếp đơn ca hai bài, sau đó mới có thể xuyên suốt làm nóng tới bản track mà bọn họ hợp tác.
Cậu yên tĩnh chờ ở hậu đài, trên người là một bộ đồ diễn xuất đen tuyền, trang sức rất ít, chỉ có nơi bả vai có tua rua hoàng kim. Thợ trang điểm đang chải tóc mái cậu về phía sau, lần nữa cố định.
Viên Tinh Châu hơi cúi đầu, vừa để bọn họ xử lý kiểu tóc, vừa nhìn hướng mấy vạn khán giả trong sân vận động, một loại cảm xúc xúc động lâu ngày không gặp cuồn cuộn mà tới.
Đơn ca của Chu Tuyền ôn nhuận dịu dàng, thủy mặc phong vũ đẹp đến cực hạn càng làm cho khán giả hoàn toàn chìm đắm trong đó. Mãi đến tận một bài xong xuôi, nhịp trống《Hall of Fame 》đột nhiên vang lên, mọi người mới được thức tỉnh, trở lại hiện thực.
Bốn vòng tia sáng đều lờ mờ, lập tức một bó truy quang từ trên trời giáng xuống, hạ ở chỗ góc. Viên Tinh Châu từ trong bóng tối đi ra, mở miệng trong nháy mắt, âm sắc dồi dào liền đem lực xung kích của bài hát này hoàn toàn thể hiện ra.
"Yeah, you could be the greatest, you can be the best..."
Nhịp trống mạnh mẽ hữu lực hăng hái đánh vào lòng của mỗi người. Sau đó, Chu Tuyền nhu tình như nước ngược lại lúc nãy, cũng dùng âm thanh cao vút lập tức theo tới, "... you could beat the world..."
Viên Tinh Châu đi đến trước sân khấu, hai người nhìn nhau mà đứng, lập tức đấm tay nhau.
Tình cảnh sắp xếp ánh sáng từ từ sáng thêm, đường nét suất khí của Viên Tinh Châu chiếm cứ màn ảnh lớn, khán giả phấn chấn vừa si mê mà ngẩng đầu nhìn.
"Quá tuyệt vời!" Lý Nguyên ở hậu đài, lấy điện thoại phát sóng trực tiếp tại chỗ cho Diệp Hoài, lắc đầu khen, "Tinh Châu thật sự rất mạnh, lúc này lại giống như đắm chìm trong ánh sao."
"Tất nhiên." Diệp Hoài ở bên kia nhướng hai vành mắt đen, không chớp mắt nhìn người trong sân, sau một lát, liền nở nụ cười, "Không phải giống như, bản thân em ấy chính là ánh sao."
Danh sách chương