"Nguyên Môi leo được tới vị trí ngày hôm nay, tài nguyên nhất định là tốt nhất. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Lăng Tĩnh, suy nghĩ kỹ rồi liên lạc với tôi."
Diêu Mộng đứng dậy, Lăng Tĩnh không nhìn thấy trong mắt cô ta một tia không cam lòng.
Tiêu Ý vốn là nghệ sĩ dưới tay cô ta, người mang hắn lên đỉnh cao danh vọng phải là cô ta mới đúng. Không ngờ viên kim cương này lại bị cướp mất.
Diêu Mộng nhất định phải lăng-xê một người lợi hại hơn, làm cho hắn nhìn rõ, đi theo cô ta mới là lựa chọn chính xác nhất.
Lăng Tĩnh cắn môi. Mạnh thị cho cô ta chỗ dựa, nhưng chung quy không thể cung cấp nhiều tài nguyên đến vậy. Nguyên Môi đem chuyện này giấu đi, chính là đang cảnh cáo cô ta, chuyện natf bọn họ tạm thời sẽ không nói cho Mạnh thị.
Nếu Mạnh Bình biết được, Lăng Tĩnh không dám nghĩ xa hơn.
Năm đó Tiêu Ý cũng trải qua chuyện như vậy, hắn cự tuyệt. Ba năm sau tái xuất, thành tích lại cao hơn bất kỳ ai. Thế nhưng cô ta thì không thể. Cô ta hiện tại còn chưa được bao nhiêu người biết đến, lấy đâu ra ba năm cho cô ta lãng phí.
Gắt gao nhìn chằm chằm mặt bàn, Lăng Tĩnh vươn tay lấy một cái.
Nếu đã lựa chọn con đường này, vậy cứ tiếp tục đi thôi.
Quá trình quay "Liệt Tù" diễn ra suôn sẻ. Lăng Thanh Huyền từ lần đó công tác không ngừng, còn Tiêu Ý nghiêm túc đóng phim, thỉnh thoảng dùng máy tính xử lý sự tình.
Hai người liên hệ hầu như không được bao nhiêu, có thể nói là không có. Dĩ vãng cũng là Tiêu Ý chủ động liên lạc với Lăng Thanh Huyền. Bây giờ hắn không chủ động, hòm thư cũng trống đi nhiều.
【Ký chủ, đừng trầm mê công tác nữa, mau đi dỗ dành nhân vật phản diện.】(*≧m≦*)
Nhiệm vụ chủ tuyến có làm nữa không đây? 【Làm làm làm.】(*≧m≦*)
ZZ buồn bực. Nhiệm vụ chủ tuyến quan trọng, nhiệm vụ ẩn giấu cũng quan trọng lắm nha. Lần nào ký chủ cũng không muốn hoàn thành nhiệm vụ ẩn giấu, thân mẹ già thật gấp gáp.
"Nặc Nặc, lại đây ăn một chút đi. Ba tự tay làm cho con đó."
Lăng Thịnh cách đó không lâu đã xuất viện. Lăng Thanh Huyền liền đem văn phòng chủ nhường lại cho ông, chính mình đặt thêm cái bàn ở một bên.
Cô một khi bắt đầu công tác, giống như vị diện trước bắt đầu học tập, hoàn toàn trầm mê vào đó. Lăng Thịnh đôi khi cũng không dám quấy rầy cô. Hôm nay, ông tự tay làm cơm mang lại đây, mới bảo cô nghỉ ngơi một lát.
"Cảm ơn ba." Cô cùng Lăng Thịnh cầm chén đũa, vừa ăn vừa trò chuyện. "Ba cũng nhờ người đưa qua cho Tĩnh Tĩnh một phần. Gia đình ba người chúng ta đã lâu chưa ngồi lại với nhau. Cũng không biết con bé công tác sao rồi, lâu như vậy chưa gọi cho ba lần nào."
Lăng Thanh Huyền ngừng đũa, cô nhìn về phía Lăng Thịnh: "Ba, trong lòng ba, con cùng Lăng Tĩnh, là kiểu người như thế nào?"
Thấy cô đột nhiên cùng mình tâm sự, Lăng Thịnh tất nhiên vui mừng: "Con nha, tương đối lí trí, làm việc cũng rất nghiêm túc. Chỉ là đôi khi có chút thiếu sót, ba không thể trực tiếp nói với con, còn phải tự mình lĩnh hội."
"Còn Tĩnh Tình ấy à? Có phần quá chú trọng lợi ích trước mắt, làm việc lỗ mãng. Dục tốc thì bất đạt, phải từ từ cố gắng, sẽ có ngày nên thành tựu."
"Hai đứa các con, đều là con gái mà ba thương yêu nhất. Mặc kệ người khác đối đãi các con như thế nào. Ba chỉ hi vọng những tháng ngày còn lại, có thể luôn ở bên các con."
Nói một hồi, ông nhớ tới bệnh tình của mình, âm thanh có chút nghẹn: "Nặc Nặc, ba thật muốn thấy con mặc vào váy cưới. Nhất định vô cùng xinh đẹp."
Lăng Thanh Huyền nhìn đồ ăn phong phú trước mắt, lại hơi hơi nhíu mày. Kỳ quái, thật kỳ quái. Có chỗ nào đó, hơi hơi nóng lên. Rất yếu ớt, nhưng cô có thể cảm nhận được.
Tê tê nhức nhức, lại mang theo nhiệt ý.
ZZ, có phải bổn tọa bệnh rồi không?
【 Ký chủ, thân thể của ngươi rất mạnh khỏe. 】ZZ thật không nhìn nổi nữa, chỉ thở dài.
Bữa cơm này ăn trở nên trầm mặc, Lăng Thanh Huyền đưa ông vào phòng nghỉ, chính mình tiếp tục làm việc.
Không bao lâu sau, "Liệt Tù" tiến vào hồi cuối. Tiêu Ý theo đoàn làm phim ra ngoài tuyên truyền, các nghệ sĩ khác của tập đoàn Lăng Thịnh đều có việc của riêng mình.
Lăng Tĩnh có thông cáo mới, đi quay phim điện ảnh, còn trở thành nghệ sĩ nữ số một. Cổ phiếu Mạnh thị không ngừng bị tập đoàn Lăng thị chèn ép, đồng thời còn bị một xí nghiệp mới nổi ép sát.
Mạnh Bình bận đến sứt đầu mẻ trán, căn bản không rảnh đi tìm Lăng Tĩnh.
Cuối cùng có thời gian nhàn rồi, Tiểu Tần đề nghị tất cả nghệ sĩ cùng người đại diện của công ty cùng tổ chức một buổi đoàn kiến.
Khi Lăng Thanh Huyền lên xe buýt, phát hiện ghế trước và ghế giữa cơ hồ đã đầy người. Lại nhìn phía sau, Tiểu Tần ngồi cùng người đại diện của Tiêu Ý, mà ngồi cạnh Tiêu Ý, là nữ chính của "Liệt Tù" - Đường Hân.
Gần đây, fan couple của hai người họ nhiều lên. Đoàn phim tuyên truyền cũng cố ý để bọn họ gần gũi một chút, dù sao cũng là vì tuyên truyền.
Đường Hân tươi cười cùng Tiêu Ý nói chuyện phiếm, mà nam nhân chỉ lẳng lặng nghe, thỉnh thoảng mới lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Lăng Thanh Huyền liếc nhìn bọn họ một cái, ngồi vào ghế trống còn lại.
"Lăng, Lăng, Lăng tổng."
Cô nghiêng đầu nhìn qua, hóa ra bên cạnh là Thích Hạo. Đứa nhóc này dạo này hoạt động không nhiều, chủ yếu là học tập, cho nên khá rảnh.
Nhìn bộ dáng của hắn rõ ràng rất khẩn trương.
Bổn tọa hiền lành như vậy, sợ cái gì.
Cô vẻ mặt bình tĩnh chào hỏi. Thích Hạo vì khẩn trương mà toàn thân căng thẳng. Ngồi cùng một chỗ với bà chủ nhà mình, ai mà không căng thẳng chứ?
Tiêu Ý ngồi phía sau bọn họ. Thời điểm Lăng Thanh Huyền lên xe, suy nghĩ của hắn liền lưu động, cô gái bên cạnh nói gì, một câu hắn cũng không nghe thấy.
"Tiêu Ý, lượng fan Weibo của anh tăng nhanh thật nha. Hay là anh phát Weibo rồi tag em một cái, giúp em tăng ít fan?"
Vừa nói Đường Hân vừa lấy di dộng selfie, muốn đem ảnh hai người họ đăng lên.
Hình ảnh tối sầm, camera bị ngăn trở, nam nhân mang theo xa cách: "Tôi không thường chơi Weibo."
Đường Hân phát giác được chút lúng túng, vội vàng cất điện thoại xin lỗi: "Ngại quá, em nên hỏi ý kiến anh mới đúng. Mới nãy em chỉ là vô thức cầm điện thoại. Lần sau sẽ không như vậy nữa."
Tiêu Ý giá trị nhan sắc online, cộng thêm khí chất không tầm thường, con gái rất dễ bị hấp dẫn. Thời điểm cô lên xe thấy bên cạnh ngắn còn trống mới lại đây ngồi xuống. Thấy hắn không cự tuyệt nên cùng hắn trò chuyện.
Đáng tiếc, cả buổi đều là cô một mình nói. Cô cũng không biết sở thích của Tiêu Ý.
Tốt xấu cũng là người cùng công ty, cũng có dịp hợp tác với nhau, nếu tiếp tục bồi dưỡng tình cảm, biết đâu bọn họ sẽ thật sự trở thành tình nhân màn ảnh.
Bất quá nhớ tới ánh mắt và ngữ khí vừa rồi, Đường Hân vỗ ngực, có chút đáng sợ, còn may cô kịp thời dừng lại.
Thích Hạo xoay người tìm nước uống, thấy hai người họ như vậy, bất mãn lầm bầm: "Lăng tổng, cô quản Tiêu ca đi kìa. Người ta bây giờ vừa ra tác phẩm mới, nhân duyên cũng thật tốt. Cô nhìn Đường Hân xem, mới vừa rồi còn cùng anh ấy chụp ảnh đó nha."
Sao không ai tìm cậu xin ký tên, chụp ảnh chứ? Cậu đẹp trai rạng ngời thế kia mà.
(ू˃̣̣̣̣̣̣︿˂̣̣̣̣̣̣ ू)
"Ồ."
Người bên cạnh lạnh nhạt ồ một tiếng. Thích Hạo liếc mắt một cái, phát hiện tổng giám đốc nhà mình đang lướt Weibo. Liếc thêm cái nữa, đã vậy còn là lướt bình luận nhà Tiêu Ý.
"Lăng tổng, Tiêu ca chỉ đăng mỗi một bài, có gì hay đâu. Hay cô qua xem Weibi của tôi đi?"
"Không rảnh." Nhà tiểu gia hỏa hơn cả triệu bình luận, cô lật còn không xuể.
Thích Hạo nhìn ra ngoài cửa sổ, không thèm để ý đến cô nữa.
Người ngồi phía sau lại thời khắc chú ý động tĩnh của cô. Giọng của Thích Hạo không lớn, vừa đủ hắn có thể nghe thấy.
Vừa nghe cô đang xem Weibo của mình, mây đen trong lòng hắn đã tan đi một chút.
Thật là không có tiền đồ, nhưng lại không khống chế được. (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄