Editor: Ochibi

===========

Trước kia hắn đều đến đây để ngủ, hiện tại đã khác, hắn đến để cho Lăng Thanh Huyền thấy bản thân hắn nỗ lực thế nào, trở về muốn được thưởng.

Viên Việt đúng lúc cũng ở phòng thi này, Hứa Hướng Dương đi ngang qua hắn, tiếp đón cũng không có.

Từ sau lần trước hắn nói những lời đó, Hứa Hướng Dương liền xa cách với hắn.

Tuy rằng cha mẹ thích cậu ta, nhưng hắn không thích.

Hai người đồng thời xuất hiện ở một phòng thi, các nữ sinh đều nhịn không được nhìn bọn họ.

“Lâm Thanh Thanh rời khỏi hội học sinh, là vì cậu?”

Hắn không nói lời nào, đối phương ngược lại mở miệng trước.

Hứa Hướng Dương duỗi chân dài, “Liên quan đến cậu cái rắm.”

Vừa vặn vị trí bọn họ là hai bên lối đi, thật đúng là sắp xếp chán ghét.

“Xem ra các cậu đã xác nhận quan hệ, cậu biết ngày sinh và nhóm máu của Lâm Thanh Thanh không?”

Đối phương giống như cũng không hề bất ngờ, còn hỏi ra cái này.

Hứa Hướng Dương cảnh giác nhìn hắn, “Cậu muốn biết nhiều như vậy làm gì, tôi cảnh cáo cậu, không được thích cô ấy.”

Viên Việt cảm thấy không thể nói chuyện cùng hắn, đúng lúc tiếng chuông vang lên, bọn họ bắt đầu làm bài thi.

Giữa chừng có đàn em âm thầm hỏi Hứa Hướng Dương cần đáp án hay không, bị Hứa Hướng Dương trừng mắt nhìn về.

Hắn không cần đáp án đâu, hắn muốn xem thực lực thực sự của mình.

Lần kiểm tra này, là kiểm tra cuối cùng trước bài kiểm tra cuối học kỳ, kiểm tra cuối kỳ xong phải phân lớp năm ba, cho nên Hứa Hướng Dương phá lệ nghiêm túc, ít nhất biết thành tích lần này có thể tới gần em yêu nhà mình hay không, nếu không thì phải định ra mục tiêu tháng tới thế nào.

Nhìn thấy hắn nghiêm túc giải đề, Viên Việt có chút ngoài ý muốn, nhưng nhanh chóng đem cảm xúc giấu ở sau thấu kính.

Phòng thi của Lăng Thanh Huyền lần này không gặp Khương Tuyết, nhưng lại gặp Trần Nguyệt.

Trần Nguyệt còn ghi hận chuyện lần trước, âm dương quái khí cười, “Lâm học tra, chúc mừng cô vinh hạnh là người chót bảng lần trước.”

“Cô thích hả, cho đấy?”

Trần Nguyệt bị nghẹn một chút, hừ lạnh đến chỗ ngồi của mình.

Dựa theo nguyên cốt truyện, nguyệt khảo lần trước, Khương Tuyết tiến bộ lên top 20, nguyệt khảo lần này, sẽ tiến bộ đến top 10, rồi kì kiểm tra cuối, sẽ vào top 3.

Tiến bộ từng chút, không ai thấy gì khác thường, chỉ cảm thấy cô ta càng ngày càng khắc khổ dụng công.

Lăng Thanh Huyền nhìn bài thi trước mặt, nhanh chóng hạ bút.

Tri thức hiện đại rất thú vị, cũng có quy luật, chỉ cần cân nhắc kỹ, Lăng Thanh Huyền vẫn có thể ứng phó.

【……】 Vốn đang muốn giúp ký chủ mở bàn tay vàng, nhưng xem ra hoàn toàn không cần thiết rồi.

Mỗi một bài kiểm tra, Lăng Thanh Huyền luôn nộp bài trước tiên, bọn học sinh đều biết cô là học tra, cho nên cũng không có gì bất ngờ.

Có điều lúc giám thị quá nhàm chán lấy bài thi cô ra xem, lại kinh ngạc không khép miệng được.

Kiểm tra kết thúc, sẽ được nghỉ mấy ngày, Hứa Hướng Dương muốn mang cô về.

“Cùng anh trở về được không?”

Lăng Thanh Huyền banh mặt, “Không đi.”

Cái gì mà trưởng bối, bổn tọa còn lớn hơn bọn họ nhiều lần.

Cảm thấy thật xấu hổ.

Hứa Hướng Dương lập tức ủy khuất, “Nhưng anh muốn mang em về gặp bọn họ, nói cho họ biết em là cô gái tốt đến thế nào, về sau em cũng sẽ thành vợ của anh.”

Chữ "vợ" giống như đã kích thích Lăng Thanh Huyền.

Cô đẩy hắn ra, rõ ràng không có hứng thú.

“Làm sao vậy? Chẳng lẽ em còn muốn gả cho người khác?” Thiếu niên sinh hờn dỗi.

“Không có.” Chỉ là…… Trong lòng cô có chút loạn.

Chuyện gả chồng, trước nay cô chưa từng nghĩ tới, không đề cập tới trước khi chết cô không nghĩ tới, hiện tại cô ở những vị diện này cũng giống thế không nghĩ tới, dù sao thì đây cũng không phải thế giới thật của cô.

Hơn nữa bọn họ đều là người thường, căn bản không thể lâu lâu dài dài.

Thành thân, với cô mà nói.

Quả thật là cái từ xa xôi.

Hứa Hướng Dương tưởng cô đang nghĩ gì, vội vàng nói: “Nhà của anh sẽ không ghét bỏ em chỉ vì em nghèo khó đâu, chỉ cần anh thích em là được, cha mẹ anh không chia rẽ được chúng ta.”

Những gia tộc hào môn hiếm khi như thế, nhưng gia đình Hứa Hướng Dương vẫn thoáng hơn, không liên hôn lợi ích với gia tộc khác, chỉ cần con trai thích là được, dù sao thì đó cũng là con trai cưng của bọn họ.

Con dâu không có tiền, không thành vấn đề, bọn họ có tiền là được.

“Không được.”

Đường đường đại lão tiên giới, sao cô có thể để nam nhân dưỡng chứ.

Hứa Hướng Dương khuyên bảo không được, lại bắt đầu làm nũng, làm nũng không được, lại nói chuyện sinh nhật của mình.

“Cuối tuần là sinh nhật anh.”

“Ừ.”

“Anh cũng không cần quà của người khác, em có thể, có thể không……”

Thấy hắn ấp úng, mặt đỏ do dự, Lăng Thanh Huyền nhéo nhéo hắn, “Sao?”

Âm thanh cuối làm hắn nản lòng, hắn nhỏ giọng nói: “Qua sinh nhật, anh thành niên rồi.”

“Thế, vậy không phải vị thành niên nữa.”

Hắn còn nhớ rõ Lăng Thanh Huyền nói, quá nhỏ, không cần suy nghĩ những chuyện đó, nhưng nếu hắn thành niên, sau này đã có thể phản bác.

Lăng Thanh Huyền nhìn hắn, mặt không đỏ tâm không động nói tuổi mình, “Nhưng em chưa thành niên.”

Hứa Hướng Dương:……

“Chỉ cần em ở bên anh ăn sinh nhật, là được.”

“Được.”

Hắn đưa cô về nhà xong liền rời đi.

Lăng Thanh Huyền lấy ra cây trâm tinh hoa Phong Giác đưa cho cô, nhớ tới lúc sinh nhật hắn, hình như chưa tặng quà cho hắn.

Chiếc nhẫn, vẫn chỉ là quà nhắn nhận sai.

Cây trâm này lúc ấy được cô thu vào không gian, cho nên mới không bị tiêu hủy.

Cây trâm tinh hoa dưới ánh mặt trời phản xạ ra ánh sáng trắng, rất chói mắt.

Như đôi mắt sáng lấp lánh tên kia nhìn mình.

Thu trở về, Lăng Thanh Huyền chọn một món ở trong không gian, chuẩn bị đưa cho Hứa Hướng Dương vào sinh nhật hắn.

Chuyện trong nhà Hứa Hướng Dương có tiền, hầu hết học sinh toàn trường đều biết, nhưng mà khi đàn em hắn và Lăng Thanh Huyền được mời đến tham dự, mới phát hiện không phải có tiền bình thường.

Đại biệt thự xa hoa, bể bơi và hoa viên riêng biệt, còn có mặt cỏ rộng lớn.

Đám đàn em như đám khỉ hoang, hưng phấn tán loạn nơi nơi.

Hứa Hướng Dương giao Lăng Thanh Huyền cho chuyên gia tạo hình, để cô tạo hình cho Lăng Thanh Huyền.

Lễ thành nhân lần này, ngoài bạn bè cùng lứa do Hứa Hướng Dương mời, còn có bạn bè của cha mẹ hắn trên thương trường.

Đèn treo treo đá quý trong đại sảnh, các loại rượu và điểm tâm ngọt bày ra đầy bàn ăn.

Hứa Hướng Dương mặc tây trang, đứng bên cạnh cha mẹ.

“Chúc mừng đại công tử Hứa gia thành niên, món quà nho nhỏ thôi, không thành kính ý.”

Vì phòng ngừa bọn đàn em không được tự nhiên, hắn để cho bọn họ qua đất trống bên kia nướng BBQ, tối nay đi tìm bọn họ sau.

Trước tiên cứ đi theo cha mẹ ứng phó người lớn đã.

Mặc tây trang xong, khí chất hơi non nớt của thiếu niên nháy mắt được che dấu, mái tóc xoăn rối cũng được định hình.

Cử chỉ khéo léo, khuôn mặt soái khí nhanh chóng hấp dẫn nhóm con gái mà lai khách đưa đến.

Các cô đều nhịn không được đem ánh mắt đặt trên người hắn.

Kính rượu ly chạm vào nhau, Hứa Hướng Dương cười uống xong, trong lòng lại nhớ Lăng Thanh Huyền sao vẫn chưa tới.

Hắn thật vất vả dùng loại phương thức khác đưa cô về đến nhà đấy.

“Hứa thiếu, uống một ly không?”

Thiên kim Thế gia nâng ly đến.

Hắn đã thành niên, cha mẹ không ở bên người theo dõi sát sao nữa.

Hứa Hướng Dương lễ phép đáp lễ, nào ngờ thiên kim kia đưa ly tới gần, giống như muốn dính luôn trên người hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện