Dịch giả: Đường Huyền Trang

Vốn khách hàng trong tiệm của Phương Khải, tăng cũng không nhiều, có thể nói khách hàng tuy đông nhưng vẫn đều có chỗ.

Nhưng không biết vì sao, bây giờ, bắt đầu phải xếp hàng, người lên máy, chẳng những không giảm bớt, mà lại tăng lên rất nhiều!

Đồng thời Phương Khải cũng phát hiện, không chỉ nhân số tăng không ít, mà người tới, cùng từng người...

Thí dụ như nói vị công tử áo đỏ mới vào cửa...

Hồng Lăng Phong là được mấy người An Thành kéo đến chơi, vốn hắn cũng chỉ coi trò chơi là một cách giải trí, nhưng hôm nay, khi sư tôn hắn hỏi ai biết biết tiểu điếm Khởi Nguyên... Hắn bắt đầu ý thức được mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Lúc này, Hồng Lăng Phong mang theo một vị lão giả râu tóc bạc trắng đi vào tiệm, mà phía sau lão, còn có mấy tên thanh niên tu sĩ đi theo.

Lão giả tóc bạc cười híp mắt, mở miệng nói:

- Lăng Phong a, lần này vi sư tới, chính là để gặp một vị cao nhân tiền bối tên là Tửu Kiếm Tiên, tiện thể kiến thức một chút Ngự Kiếm Thuật, không cần phải quá giương cờ đánh trống.

- Đệ tử biết!

Hồng Lăng Phong liên tục gật đầu, tiếp đó đi đến trước quầy, xuất ra Linh Tinh nói:

- Lão bản, giúp ta kích hoạt Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện một chút.

Phương Khải nhìn tình hình trong quán nét, mở miệng nói:

- Kích hoạt thì không có vấn đề, chẳng qua không có chỗ.

- Ặc...

Hồng Lăng Phong vò đầu, trở lại bên cạnh lão giả nói:

- Sư tôn, có khẳng năng phải xếp hàng đợi một chút.

- Cái gì? Mấy tên đệ tử sau lưng nghe thấy vậy liền nổi giận:

- Hồng sư đệ, bọn hắn có ý gì? Thân phận sư tôn là như thế nào? Đến đây bái phỏng, còn phải xếp hàng?!

- Sằng bậy!

Lão giả tóc bạc trừng mắt tên đệ tử kia một cái.

- Lão phu đã nói qua, không cần phải giương cờ đánh trống, Lăng Phong à, mấy người An thành chủ đang ở chỗ nào?

Hồng Lăng Phong nhìn hai phía, lập tức nhìn thấy mấy người An Hổ Uy đang vây quanh phía sau Nạp Lan Hồng Vũ, vội vàng chỉ về hướng An Hổ Uy nói:

- Ở bên kia, cũng đang xếp hàng!

- Ngay cả bọn hắn cũng đang xếp hàng?

Sắc mặt lão giả kinh ngạc:

- Vậy lão hủ chờ một lát cũng không sao, vừa vặn có thể cùng mấy người An đạo hữu ôn chuyện!

Dứt lời, lão giả liền vô cùng bình tĩnh đi xếp hàng.

Phương Khải há mồm trợn mắt nhìn xem cả đám người xếp hàng rất quy củ, không có một ai gây chuyện:

-...

---------------

Có thể nói hôm nay Tiêu Ngọc Luật rất xuân phong đắc ý, hắn chưa từng nghĩ tới, chuyện này sẽ thuận lợi như vậy!

Thế mà có thể mời người đi ra!

- Hắn là cô cô ta đã biết chuyện, đặc biệt vì ta mà trút giận!

Tiêu Ngọc Luật thầm nghĩ mà trong lòng vô cùng sảng khoái.

Cũng chẳng trách hắn nghĩ như vậy, dù sao trước giờ Lưu Vân Đạo Cung tương đối bao che khuyết điểm, lại thêm việc hắn là cháu trai của Tiêu Trường Long, trước kia cho dù bên ngoài có phạm vào điều gì, chỉ cần về tông môn tìm người là có thể lấy lại mặt mũi, cho tới bây giờ đều chưa từng có ngoại lệ!

Bởi vậy, Tiêu Ngọc Luật không nghĩ tới những khả năng khác!

Nhìn tiểu điếm trước mắt đã thay đổi rất lớn, Tiêu Ngọc Luật thầm hận, chỉ vào cửa tiệm nói:

- Chính là nhà này!

Đi theo Tố Thiên Cơ vào trong tiệm, Tiêu Ngọc Luật liền thoải mái:

- Lần này có cô cô giúp ta, ta ngược lại muốn xem xem ngươi có thể đối phó ta như nào?!

-------------

Mặc dù bởi vì chuyện của mấy người Diệp Tùng Đào, khiến cho lần luận đạo này có chút không đủ chỉnh tề, nhưng sau khi Diệp Tùng Đào giảng cái kiếm thuật kia, còn vận dụng vài câu trong Đạo Đức Kinh, khiến cho một vài cảm ngộ sau khi đột phá của nàng, đã trở nên dần dần rõ ràng.

- Thượng thiên nhược thủy, lợi vạn vật mà không tranh...?

Nàng cẩn thận nhớ lại những đạo lý này, dần dần, lại khiến cho tu vi cùng tâm cảnh của nàng, có dấu hiệu vững chắc!

So với bầu không khí luận đạo, thì việc tiến bộ cho tu vi của mình, tự nhiên là trọng yếu hơn!

Vẻn vẹn chỉ một chút tâm đắc cùng với vài câu, đã có thể tạo ảnh hưởng cho mình như thế, bởi vậy có thể thấy được, vị tiền bối Tửu Kiếm Tiên kia, tuyệt đối là một vị cao nhân bất thế!

Đây cũng là lý do khiến cho Tố Thiên Cơ tới đây lần này.

Càng không cần nhắc tới việc mấy người kia để lộ, vị Nạp Lan lão Vương gia kia giờ phút này cũng đang ở đây nghiên cứu kiếm thuật!

Chi là nàng không nghĩ tới, Lưu Vân Đạo Cung nhiều đệ tử như vậy, có thể dẫn đường cho nàng, vậy mà chỉ có một mình Tiêu Ngọc Luật.

Bởi vậy nàng cũng đành phải để cho Tiêu Ngọc Luật mang nàng tới.

Đương nhiên, chỉ là một kẻ dẫn đường mà thôi.

Nếu như nàng biết chuyện xảy ra kế tiếp, hoặc là điều tra một chút chuyện xảy ra gần đây, chỉ sợ nàng tình nguyện tự mình tìm đường cũng không muốn nhờ hắn mang đến.

Tố Thiên Cơ đẩy cửa vào, hướng trong tiệm chắp tay, vừa chuẩn bị mở miệng nói vài lời giao tiếp xã giao, lập tức nàng thấy được một màn khiến nàng hít thở không thông!

- Lão bản của các ngươi đâu? Kêu hắn ra đây!

Tiêu Ngọc Luật vượt qua đám người, ngẩng đầu bước vào quán, quát lớn:

- Hôm nay bản thiếu gia không hung hăng thu thập hắn, đồng thời đem tiệm này đập đi, bản thiếu gia không còn họ Tiêu.

Rất nhanh, Tiêu Ngọc Luật nhìn thấy Phương Khải đang ngồi trước quầy, hắn liền vỗ mạnh vào bàn một cái, cười gằn nói:

- Có bản lĩnh, hôm nay ngươi lại đem ta ném ra đi?!

Phương Khải nhìn Tiêu Ngọc Luật, ngạc nhiên nói:

- Tại sao ngươi lại tới?

-...??

Tố Thiên Cơ hoàn toàn ngây người!

--------------

Nếu như có thể quay lại, Tố Thiên Cơ nhất định sẽ lựa chọn là hỏi Tiêu Ngọc Luật làm sao mà biết tiểu điếm này!

Nhưng rất rõ ràng, không có nếu như!

Lúc này, Tố Thiên Cơ để ý, có rất nhiều người quen cũ cũng ở trong tiểu điếm này, đang nhìn sang đây.

Tỉ như mấy người An Hổ Uy, Âu Dương Thừa, Diệp Tùng Đào, còn có Ngân Long Tẩu sư phụ của Hồng Lăng Phong, thậm chí sứ giả Vương Khoan của Vô Vi Đạo Minh cũng xuất hiện ở đây...

Ngay cả Nạp Lan Hồng Vũ cũng bị động tĩnh bên này kinh động!

Mà ánh mắt bây giờ của tất cả mọi người, đều tập trung lên người Tiêu Ngọc Luật và Tố Thiên Cơ.

- Hôm nay Tố đạo hữu muốn đến đây gây chuyện?

Không ít người kinh ngạc nhìn Tố Thiên Cơ.

Gương mặt xinh đẹp của Tố Thiên Cơ tức giận đến nỗi sắp biến dạng.

- Lập tức ra ngoài cho ta!

Không đợi Phương Khải hành động, Tiêu Ngọc Luật cảm thấy thân thể mình nhẹ bâng, cả người đằng vân giá vũ, bay thẳng ra ngoài cửa!

-!!??

Vì sao ta lại bị ném ra?!

Trong nháy mắt bay ra ngoài cửa, trong đầu Tiêu Ngọc Luật chỉ có một cái ý niệm như vậy!

-----------

- Lưu Vân Đạo Cung, Tố Thiên Cơ, đến bây bái kiến Tửu Kiếm Tiên tiền bối!

Sau khi đem Tiêu Ngọc Luật ném ra, lúc này Tố Thiên Cơ mới thở ra một ngụm trọc khí.

Tố Thiên Cơ hoài nghi đầu óc tiểu tử này có phải bị lừa đá hay không!

Lúc này Tố Thiên Cơ mới ý thức được, những ngày mình bế quan, chị sợ đã bỏ sót một vài tin tức!

Tâm tình nàng vô cùng phức tạp, vốn nghe được một ít đại đạo, có được cảm ngộ, Tố Thiên Cơ tới đây để nói cảm tạ, kết quả...

Xem ra chuyện tốt đẹp ngày hôm nay, hoàn toàn bị tiểu tử kia phá hỏng!

Chẳng qua bây giờ nàng đã không có tâm tư nghĩ tới những điều đó.

Cái gì mà Đạo Đức Kinh, Ngự Kiếm Thuật cũng không cần phải nghĩ, chỉ mong không phải trở mặt là tốt rồi, nếu không nhìn cái điệu bộ này, tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp gì!

Đúng lúc này, nàng nghe được tên thiếu niên tự xưng là lão bản đang ngồi trước quầy kia, nhàn nhạt mở miệng nói:

- Tiền kích hoạt là 20 Linh Tinh, bây giờ đang đông người, sang một bên xếp hàng trước đi.

-....
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện