Chẳng qua thi đậu Tú tài thì có lợi ích gì, trái tim đã hư, nghĩ đến cũng không thể đi lâu dài được.
Làm Tú tài có thể bán muội muội sao? Nếu Cố Thiệu nghe được những lời này của người trong thôn, nhất định sẽ không chút do dự gật đầu.
Có thể! Tất nhiên là hắn có thể!
Hơn nữa, hắn lại thật sự không phải muốn bán muội muội đi, ký là văn tự bán đợ cũng không phải là văn tự bán đứt, đến lúc đó vào phủ làm nha hoàn mười năm, không phải còn có thể được thả ra sao? Đây chính là đại hộ bên trong huyện thành, bao nhiêu người tranh sức đầu mẻ trán muốn vào làm nha hoàn cũng không được, cũng chỉ có hắn có cách, mới có thể nhét muội muội vào.
Sau khi đi vào, nhất cử lưỡng tiện, không chỉ để muội muội có đường ra sau này, hắn cũng có thể được một khoản tiền, giải quyết vấn đề thiếu tiền của hắn, sao lại không làm chứ?
Những người xem náo nhiệt kia, ở trong mắt của Cố Thiệu chính là ghen tị.
Giữa sân, hai huynh đệ Cố Đại Sơn và Cố Đại Hà còn đang lôi kéo nhau.
"Ta nói này đại bá, chuyện này ngươi đừng quan tâm, chúng ta như vậy tự có tính toán của mình." Trần Kim Liên đứng ở bên cạnh nhìn, cảm thấy vị đại ca này thật đúng là lo chuyện bao đồng, nhà bọn họ bán con gái, liên quan gì đến những người này.
"Nhà các ngươi như vậy, rốt cuộc biến thành cái gì?" Cố Đại Sơn cũng tức giận nói: "Cố gia chúng ta cũng không phải là loại nghèo đến mức không có cơm ăn, chỗ nào cần bán con gái. Nếu nhà các ngươi thiếu tiền dùng, chút nữa ta cho các ngươi mượn một chút!"
Trương thị nghe được lời của trượng phu, không mặn không nhạt liếc nhìn ông ấy một cái, chỉ là không có nói gì.
Cố Đại Hà cứng cổ nói: "Ta là để cho con bé đi làm nha hoàn, cũng không phải là để cho nó đi làm chuyện khác. Lý gia trong huyện thành kia chính là gia đình sạch sẽ, lại nổi tiếng xưa này, có cái gì không tốt, có cái gì không yên tâm?"
Cố Đại Sơn đã sắp bị đứa đệ đệ này làm cho tức giận muốn cười: "Nếu tốt như vậy, tại sao ngươi không đi làm nha hoàn đi?"
Cố Đại Hà hơi cứng đờ: "Ta cũng không phải là nữ."
Thì ra như vậy, nếu đệ đệ này là nữ, thật đúng là muốn làm nha hoàn. Cố Đại Sơn thiếu chút nữa không bị người đệ đệ này làm cho tức chết: "Ngươi đó, sao càng lớn tuổi càng hồ đồ. Tuổi tác của Tiểu Muội mới bây lớn, ngươi lại để cho con bé vào trong phủ người ta làm nha hoàn phục vụ người ta. Ngươi cho rằng nha hoàn rất dễ làm sao, vào trong phủ của người khác, phải bị đánh bị mắng, còn không phải do chủ nhân quyết định! Mặc dù Tiểu Muội là con gái, nhưng cũng là con gái ruột của ngươi, sao ngươi lại có thể để cho con bé chịu khổ bên ngoài như vậy chứ?"
Cố Tiểu Muội rụt rè đứng ở một bên, hai bím tóc trên đầu uể oải rũ xuống.
Làm Tú tài có thể bán muội muội sao? Nếu Cố Thiệu nghe được những lời này của người trong thôn, nhất định sẽ không chút do dự gật đầu.
Có thể! Tất nhiên là hắn có thể!
Hơn nữa, hắn lại thật sự không phải muốn bán muội muội đi, ký là văn tự bán đợ cũng không phải là văn tự bán đứt, đến lúc đó vào phủ làm nha hoàn mười năm, không phải còn có thể được thả ra sao? Đây chính là đại hộ bên trong huyện thành, bao nhiêu người tranh sức đầu mẻ trán muốn vào làm nha hoàn cũng không được, cũng chỉ có hắn có cách, mới có thể nhét muội muội vào.
Sau khi đi vào, nhất cử lưỡng tiện, không chỉ để muội muội có đường ra sau này, hắn cũng có thể được một khoản tiền, giải quyết vấn đề thiếu tiền của hắn, sao lại không làm chứ?
Những người xem náo nhiệt kia, ở trong mắt của Cố Thiệu chính là ghen tị.
Giữa sân, hai huynh đệ Cố Đại Sơn và Cố Đại Hà còn đang lôi kéo nhau.
"Ta nói này đại bá, chuyện này ngươi đừng quan tâm, chúng ta như vậy tự có tính toán của mình." Trần Kim Liên đứng ở bên cạnh nhìn, cảm thấy vị đại ca này thật đúng là lo chuyện bao đồng, nhà bọn họ bán con gái, liên quan gì đến những người này.
"Nhà các ngươi như vậy, rốt cuộc biến thành cái gì?" Cố Đại Sơn cũng tức giận nói: "Cố gia chúng ta cũng không phải là loại nghèo đến mức không có cơm ăn, chỗ nào cần bán con gái. Nếu nhà các ngươi thiếu tiền dùng, chút nữa ta cho các ngươi mượn một chút!"
Trương thị nghe được lời của trượng phu, không mặn không nhạt liếc nhìn ông ấy một cái, chỉ là không có nói gì.
Cố Đại Hà cứng cổ nói: "Ta là để cho con bé đi làm nha hoàn, cũng không phải là để cho nó đi làm chuyện khác. Lý gia trong huyện thành kia chính là gia đình sạch sẽ, lại nổi tiếng xưa này, có cái gì không tốt, có cái gì không yên tâm?"
Cố Đại Sơn đã sắp bị đứa đệ đệ này làm cho tức giận muốn cười: "Nếu tốt như vậy, tại sao ngươi không đi làm nha hoàn đi?"
Cố Đại Hà hơi cứng đờ: "Ta cũng không phải là nữ."
Thì ra như vậy, nếu đệ đệ này là nữ, thật đúng là muốn làm nha hoàn. Cố Đại Sơn thiếu chút nữa không bị người đệ đệ này làm cho tức chết: "Ngươi đó, sao càng lớn tuổi càng hồ đồ. Tuổi tác của Tiểu Muội mới bây lớn, ngươi lại để cho con bé vào trong phủ người ta làm nha hoàn phục vụ người ta. Ngươi cho rằng nha hoàn rất dễ làm sao, vào trong phủ của người khác, phải bị đánh bị mắng, còn không phải do chủ nhân quyết định! Mặc dù Tiểu Muội là con gái, nhưng cũng là con gái ruột của ngươi, sao ngươi lại có thể để cho con bé chịu khổ bên ngoài như vậy chứ?"
Cố Tiểu Muội rụt rè đứng ở một bên, hai bím tóc trên đầu uể oải rũ xuống.
Danh sách chương