Có được chủ ý, Triệu Vô Cực liền cảm thấy con đường phía trước sáng tỏ 1 mạch. Kế tiếp việc hắn cần làm là đọc hiểu hết toàn bộ sách trong Tàng Thư Các lầu 1.

Phụ thân hắn Triệu Phi Dương đưa về 1 phần 5 số sách lầu 1 chính là biển tri thức hắn cần hiểu rõ trước tiên. Sách chủng loại đa dạng lịch sử địa lí yêu thú luyện đan luyện khí tạp kí kì cảnh dị tượng tất cả đều có.

Triệu Vô cực như 1 cái bọt biển tham lam hấp thu hết những cái này kinh nghiệm.

Tất nhiên trong sách cũng có 1 số thứ không chính xác, Triệu Vô Cực cũng dựa vào ý kiến cá nhân mình mà loại bỏ.

Hắn đọc sách rất có phẩm vị, biết tự hỏi, suy nghĩ ngẫm nghĩ đúng sai trong đó, cái nào hắn cảm giác không thể hiểu nổi hoặc ngoài tầm hiểu biết thì đã có mẫu thân hắn giúp hắn giải hoặc.

Sở Phi Huyền từ lúc sinh Triệu Vô Cực hầu như cực ít ra khỏi nhà thời gian phần lớn đều bầu bạn bên Triệu Vô Cực, chăm sóc cho hắn. Nhiều thời gian rảnh rỗi, nàng liền học làm món ăn. Trước đây tay nghề của nàng cũng chỉ là tạm được mà thôi. Nhưng sau đó Triệu Phi Dương buổi tối thường xuyên về nhà ăn tối nàng tay nghề cũng thẳng tắp tăng lên.

Trong nhà bếp còn có 1 vị hoàng cung trù sư được nàng mang về để dạy nàng nấu ăn đây.

Tuy tu sĩ và phàm nhân ẩm thực có chút khác nhưng tay nghề nấu nướng thì là giống nhau.Tu sĩ cấp thấp mới cần ăn uống thường xuyên, trúc cơ kì tu sĩ đã bắt đầu tích cốc để thanh lọc trọc khí trong cơ thể.

Sở Phi Huyền kết hợp giữa phàm nhân ẩm thực với tu sĩ ẩm thực tạo nên linh thực, nghiên cứu cách tạo ra linh trù phù hợp với tu sĩ, loại bỏ nhiều thành phần tạp chất trong đồ ăn, thêm vào các loại linh thảo linh quả.

Linh thực chính là các loại món ăn có chưa linh khí, được dùng các loại thảo dược nấu lên. Ăn không những tốt cho cơ thể còn tăng cường cảnh giới, tuy rằng hiệu quả nhỏ bé nhưng góp gió thành bão.Việc này đối với nàng cũng không có gì khó khăn dù sao nàng cũng là luyện đan sư, am hiểu dược liệu dược lí.

Triệu Vô Cực như say như mê, liên tục đọc sách, cứ mỗi quyển sách đọc xong hắn lại đối với thế giới này hiểu thêm 1 chút. Càng là hiểu hắn lại càng cảm thán sức mạnh của tu sĩ. Mỗi cái tu sĩ đều là hình người di động bom. Di sơn đảo hải, tróc tinh nã nguyệt tất cả những thứ này đều là nhất niệm ở giữa.

Sách “Yêu thú đại toàn” để hắn mở mang kiến thức đủ loại li kì cổ quái yêu thú cùng tập tính của chúng.

Kì thư tạp kí đủ loại chuyện hay, một nơi nào đó có gì đặc biệt, nơi nào đó cấm kị cái gì rất nhiều chuyện được viết trong này.

Triệu Vô Cực cứ như thế đọc. Sáng đọc trưa ngủ chiều đọc tối ngủ. Buổi tối hắn không cố gắng đọc sách vì ánh sáng thật sự không được tốt lắm.

Trong số sách hắn mang về vì là lấy ở phần ngoài cùng nên gần như không có sách liên quan đến tu luyện. Việc này cũng khiến thời gian đọc và ghi nhớ của hắn khá nhanh.

Bỏ ra 1 tháng rưỡi thời gian Triệu Vô Cực cuối cùng cũng xem hết số sách này. Kiến thức của hắn trướng 1 mảng lớn. Sách chính là tri thức, tri thức chính là sức mạnh. Có những tri thức này hắn sau này trên con đường tu hành sẽ bớt gặp nguy hiểm thêm nhiều kì ngộ.

Triệu Vô Cực cũng đã 5 tháng tuổi. Hắn đã chính thức bỏ sữa. Từ đây ngày 3 bữa cơm, thức ăn đều là linh thực do chính tay mẫu thân hắn nấu.

Sáng hôm nay hắn lại cùng phụ thân Triệu Phi Dương tới Tàng Kinh Các mượn sách.

Diệp trưởng lão ánh mắt nhìn hắn có 1 chút khác biệt, thêm 1 chút thưởng thức cùng cổ vũ.



Sách lần này mượn về đã có 1 chút sách liên quan đến tu luyện hệ thống cùng võ kĩ pháp thuật.

Thế giới này võ kĩ cùng pháp thuật có 1 chút đặc biệt.

Võ kĩ vô thuộc tính mọi người đều có thể sử dụng được. Ví dụ Bạch hổ quyền, long trảo thủ,... chỉ cần có linh lực liền có thể kích phát ra “hình” của võ kĩ

Pháp thuật vô thuộc tính mọi người đều có thể sử dụng được. Ví dụ Khống vật thuật, khinh thân thuật,... cũng chỉ cần linh khí

Võ kĩ cùng Pháp thuật có thuộc tính bị ảnh hưởng cực lớn bởi công pháp bản thân tu luyện.

Nếu 1 người tu luyện hỏa hệ công pháp sử dụng hỏa hệ võ kĩ hoặc phép thuật sẽ được tăng phúc đáng kể ngược lại nếu sử dụng băng hệ võ kĩ hoặc pháp thuật sẽ cực lớn trên diện rộng suy yếu, tình trạng tệ nhất còn bị phản phệ khiến thân thụ nội thương.

Vì vậy chọn lựa công pháp võ kĩ tương ứng với nhau cũng rất quan trọng.

Triệu Vô Cực như 1 con ong chuyên cần xem sách, chỗ không hiểu liền hỏi mẫu thân hắn, Sở Phi Huyền cũng rất vui vẻ giải đáp cho hắn.

Từ lúc bắt đầu ăn cơm, Triệu Vô Cực bắt đầu rèn luyện thân thể.

Mỗi ngày sáng sớm hắn kiến trì chạy bộ, hít đất, gập bụng, nhảy dây, hít xà..1 loạt những động tác này.

Chỉ cần không phải là phụ trọng tu luyện khiến cho thân thể bị lùn đi hắn đều tập, tập cho đến lúc sức cùng lực kiệt mới về nhà nghỉ ngơi, tắm rửa xong đọc sách.

Trời gần tối hắn lại ra tập 1 lần nữa. Ngày 2 lần hoạt động rất đều đặn.

Chăm chỉ rèn luyện khiến thân hình hắn trong 2 tháng lơn lên trông thấy. Bớt đi 1 chút tiểu nãi cẩu mùi vị, cơ thể cũng bớt đi ngấn thịt mà săn chắc hơn.

Triệu Vô Cực 7 tháng tuổi lúc hắn đọc hết toàn bộ sách mượn về lần này. Phụ thân hắn lại mang hắn đi mượn sách lần 3.

Lần này sách đã nói nhiều về tu luyện hơn lần trước nữa. Có rất nhiều phép thuật,võ kĩ sơ cấp mà Triệu Vô Cực được tiếp xúc.Hắn còn gặp 2 bản nội công tu luyện.

Hiển nhiên nội công tu luyện sách cũng không nhiều, so với số sách ở lầu 1 Tàng thư các càng ít.

Đây hẳn cũng là tông môn chi ý, không khuyến khích tu sĩ luyện nội công chậm trễ tu hành.

Các loại sách võ kĩ pháp thuật vận hành lộ tuyến có chút phức tạp. Triệu Vô Cực phải học hết 3 tháng mới thuộc lòng hết được. Chính hắn đều cảm thấy mình trí nhớ thật tốt.

Lần thứ 4 đi mượn sách đã không còn kì thư tạp kí loại này mà thuần 1 màu liên quan đến tu luyện sách, xen lẫn liên quan đến đan dược hoặc luyện khí vẽ bùa tầm đó một ít tài liệu cơ bản

Triệu Vô Cực mất 4 tháng đọc hết những thứ này. Hắn đối với tu tiên Đan-khí-phù-trận-cấm chế có sơ bộ hiểu rõ, cũng biết một số nguyên liệu cơ bản của những thứ này. Nếu ở ngoài đời gặp hắn tự cảm thấy mình nhất định sẽ nhận ra ngay.

Triệu Vô Cực 1 năm 2 tháng tuối, hôm nay là lần cuối hắn đi mượn sách Tàng Thư các tầng 1.

Diệp Trưởng lão đối với hắn đã rất quen thuộc, đối với tinh thần hiếu học của hắn rất tán dương:

“Hiếm có đứa trẻ nào lại chăm chỉ đọc sách như Vô Cực, đúng là mầm mống tốt”.

“Cực nhi từ nhỏ đã rất thích đọc sách, chúng ta cũng đành phải chiều theo sở thích của nó mà thôi”. Triệu Phi Dương nhìn Vô Cực nói

“haha Diệp gia gia ngài quá khen rồi, ta chỉ là cảm thấy sách rất thú vị mà thôi. Ngược lại gia gia hẳn là đã sớm xem hết toàn bộ sách của Tàng Thư các chứ! Ngài mới là người ta nên học tập” Triệu Vô Cực rất nhanh liền thổi phồng trở lại.

“Tiểu tử không khá lắm, còn nhỏ miệng lưỡi đã dẻo kẹo. Thôi được rồi đừng đứng đây làm lỡ thời gian, mau mượn sách đi”

“đa tạ diệp trưởng lão rồi”! Triệu Phi Dương gật đầu ý bảo.

Lần cuối cùng mượn sách cũng đánh dấu lần cuối cùng Triệu Vô Cực định hình thế giới quan về tu tiên của mình.

Tuy nói chưa được hoàn chỉnh nhưng đã được 7 8 phần. Kéo theo thời gian sau này trưởng thành hơn hắn sẽ được tiếp xúc nhiều hơn càng rõ hơn bộ mặt của thế giới này còn bây giờ như thế là đã quá đủ cho hắn dùng.

Mất 5 tháng Triệu Vô Cực lại đọc hết toàn bộ sách.

Nhìn đống sách trước bàn, hắn cảm thán 1 chút. Thời gian này đúng là học được rất nhiều thứ. Bây giờ chính là lúc vận dụng những gì mình hiểu biết chế tạo ra con đường tu luyện chính xác nhất của bản thân mình.

Triệu Vô Cực bây giờ chính là 1 tuổi 7 tháng hắn còn rất nhỏ nhưng mục tiêu của hắn là trước 6 tuổi nhất định phải tu luyện tới đình phong cao thủ có hơn 80 năm công lực sau đó chuyển hình thành tu sĩ tu luyện linh khí.

Tuổi nhỏ nhưng chí lớn, áp lực lớn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện