Buổi tối, bàn tiệc

Cả nhà Trang gia bốn người đang tập trung ở đây không thiếu một ai

Triệu Vô Cực cũng ngồi trong bàn bữa tiệc vừa bắt đầu

Trang Đại Nghĩa lập tức nâng chén cười nói:

“Chén đầu tiên chúng ta cảm ơn Triệu thiếu hiệp đã cứu Huyền Nhi từ nơi nước sôi lửa bỏng trở về!”

“cạn”!

“Chén thứ hai cảm ơn Triệu thiếu hiệp giúp chúng ta trừ đi hết thảy hậu hoạn”!

“cạn”!

“Chén thứ ba chúc mừng Triệu thiếu hiệp vết thương khỏi hẳn, ở Thiên Giang thành danh vọng vang xa”!

“cạn”!

Triệu Vô Cực mấy hôm nay đúng là chủ đề thảo luận của rất nhiều người, tên của hắn cũng dần dần được biết đến, bây giờ nếu đi quán trà sẽ nghe được không ít người đang nói về chiến tích của hắn

Đáng tiếc thế giới này kĩ thuật vẽ cũng không quá tốt, mọi người đa số đều biết tên mà chưa biết mặt hắn

Triệu Vô Cực cũng không cần cái này danh vọng

Heo sợ mập người sợ nổi tiếng, nổi tiếng chưa chắc là chuyện gì tốt

Dễ dàng trở thành đối tượng bị nhằm vào cùng các loại tính toán

Triệu Vô Cực chủ tâm vẫn là ở tu luyện mà không phải tranh quyền đoạt lợi

Trang Đại Nghĩa cùng Trang phu nhân mỗi người một câu nói chuyện bàn tiệc ăn được rất vui vẻ hòa thuận

Trang Đại Nghĩa bỗng nhiên nói:

“Triệu thiếu hiệp, ngươi đến giờ vẫn chưa có hôn phối gì,không biết ngươi thấy Huyền nhi nhà ta thế nào?”

Triệu Vô Cực như cười mà không phải cười nhìn nàng

Trang Huyền Nhi lập tức mặt đỏ lên, cha nàng sớm đã nói cho nàng biết hắn muốn gả nàng cho Triệu Vô Cực, nhưng bị hắn nhìn như vậy nàng vẫn có thẹn thùng của thiếu nữ

Trên má lập tức ửng lên hai rặng mây hồng, trông vô cùng dễ thương

Nàng cúi đầu e lệ, thỉnh thoảng mới dám ngẩng mặt lên nhìn Triệu Vô Cực 

Bởi mỗi lần nhìn khuôn mặt hắn nàng lại không tự chủ được nhớ lại lúc đó hai người hôn nhau

Cảm giác mềm mại ngọt ngào, rung động lại thêm ẩm ướt khiến nàng càng nghĩ mặt càng đỏ, càng nghĩ càng thấy cả người khô nóng

Cho nên nàng lúc này không dám nhìn thẳng Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực lập tức nói:

“Huyền Nhi tất nhiên là cô nương tốt, ai lấy được nàng đều là tích phúc ba đời. ta với nàng chính là bằng hữu tốt!”

Triệu Vô Cực lời này trước khen sau trảm, lập tức muốn phân rõ giới hạn quan hệ với Trang Huyền Nhi 

Trang Đại Nghĩa lập tức nói:

“tất nhiên là cô gái tốt a, ta dốc hết tâm sức nuôi dạy có thể không tốt sao? 

Triệu thiếu hiệp, năm nay nàng cũng đã mười ba năm sau liền mười bốn cũng đến tuổi ăn hỏi, ngươi lại không có hôn ước gì, không bằng hai ngươi thử qua lại với nhau một chút a. 

Dù sao Huyền nhi cũng thông minh xinh đẹp như vậy đốt đèn lồng tìm cũng không thấy, lại là người quen biết hiểu rõ. So với tìm một cái xa lạ cô nương làm quen còn tốt hơn nhiều a!”

Hắn câu này nói trắng ra, chính là bảo Triệu Vô Cực cùng con gái hắn cùng một chỗ

Trang Huyền Nhi cũng không phản đối gì chỉ là thẹn thùng im lặng mà thôi

Triệu Vô Cực hiểu rõ hắn muốn gì, có tính toán gì. Triệu Vô Cực chí lớn, sao có thể để Trang Đại Nghĩa dễ dàng như vậy liền trói buộc hắn ở đây

Triệu Vô Cực lập tức nói:

“Thực ra mà nói ta do luyện võ mà cao lớn một chút,tuổi của ta còn rất nhỏ. Ta muốn lớn thêm một chút rồi lại nói chuyện này sau. Trang Huyền Nhi vẫn là bằng hữu tốt nhất của ta hiện giờ”

Trang Đại Nghĩa trong lòng mắng thầm, chờ ngươi lớn hiểu chuyện lúc đấy không tốt lừa gạt.

Triệu Vô Cực bây giờ đã nổi danh, không ít cao sang quyền quý tiểu thư muốn bám lên hắn

Chờ hắn lớn lên hiểu chuyện sớm bị những cái này hồ li tinh mê hoặc đi mất đâu còn phần của Trang gia

Trang Đại Nghĩa thở dài nói:

“Nhưng Triệu thiếu hiệp a, con gái ta được ngươi cứu một lần, thi ân chưa kịp báo đáp lại cứu lần hai. Nhà ta có chút này gia sản chỉ sợ thiếu hiệp cũng không để vào mắt. 

Huyền nhi chỉ còn cách lấy thân báo đáp cho công tử mà thôi. lại nói mấy hôm nay ngươi làm ra náo động lớn như vậy mọi người đều cho rằng Huyền nhi là nữ nhân của ngươi

Ngươi bây giờ không chịu qua lại với nàng một chút, một cơ hội cũng không cho nàng tương lai nàng làm sao lấy chồng a!”

Lời này của hắn cũng không phải ở nói láo, Thiên giang thành không ít người đều nói Triệu Vô Cực cùng Trang Huyền Nhi có gian tình, không khéo là Triệu Vô Cực đã nhìn trúng nàng mới vì nàng mà diệt Hắc Kình bang.

“Trang thúc thúc a, ta không phải là không cho nàng cơ hội, ta với nàng vẫn là hảo bằng hữu

Có thời gian bồi dưỡng một chút cảm tình, chuyện sau này lại để sau này nói tiếp a”

Triệu Vô Cực lập tức đổi cách xưng hô lên, gọi thúc thúc rất thân mật 

Hắn muốn trấn an một chút Trang Đại Nghĩa đừng ở vấn đề này mãi dây dưa hắn cũng không tốt ý tứ từ chối

Trang phu nhân rất tinh minh, lập tức cười tiếp lời:

“Thế cũng tốt, để hai người bồi dưỡng thêm cảm tình đi”

Trang Đại Nghĩa suy nghĩ một chút lập tức hiểu ý lão bà của hắn. gật dầu nói:

“vậy phiền công tử nhiều chiếu cố Huyền nhi nha đầu ngốc này. Huyền nhi ngươi cũng thể hiện một chút a, đừng để Triệu thiếu hiệp thất vọng, chúng ta vẫn là rất có gia giáo nội hàm”

Trang Huyền Nhi lập tức nũng nịu nói:

“Cha, xem ngươi nói kìa...” sau đó liền tiếp tục đỏ mặt

Nàng hôm nay là coi như đối với Triệu Vô Cực ngả bài, muốn bám lên hắn

Trang Đại Nghĩa nói cùng nàng nói không có gì khác nhau, nàng chỉ cần giả vờ ngượng ngùng cùng không tình nguyện một chút là được rồi

Đây cũng là mục đích từ đầu của Trang Đại Nghĩa, hắn cảm thấy vui vẻ, mục tiêu sắp thành công

Triệu Vô Cực lúc này mới nhớ ra lập tức nói:

“hôm nay có rất nhiều quà tặng cùng bái thiếp, đều là muốn mời ngươi gặp mặt dự tiệc gì đó một chút, Triệu thiếu hiệp muốn ta lúc nào đưa qua cho ngươi!”

Triệu Vô Cực nhìn hắn cười nói:

“Chắc hẳn là không ít thứ tốt a, Trang thúc thúc có thấy thứ gì có ý tứ sao?”

Trang Đại Nghĩa lập tức ho một tiếng nói:

“có ý tứ đồ vật là có một hai món, còn lại đa số là vàng bạc châu báu mà thôi!”

Triệu Vô Cực cười cười:

“vậy ta đều tặng hết cho đại thúc, còn bái thiếp đại thúc cứ giúp ta từ chối hết đi!”

Trang Đại Nghĩa lập tức lắc tay nói:

“như vậy sao được tất cả những thứ này vốn nên là của thiếu hiệp, là người ta tặng cho thiếu hiệp sao ta dám lấy”

Triệu Vô Cực càng là cười rạng rỡ nói:

“ta tạm thời không cần thứ này, coi như là tặng cho đại thúc để cảm ơn ngài chăm sóc ta mấy ngày hôm nay đi, sau này ta còn phải nhiều làm phiền ngài!”

Triệu Vô Cực cũng không được hắnn giúp cái gì chỉ là cho một chỗ ở mấy tên hộ về mà thôi so với tài phú mà hắn đưa đi giống như hạt cát trong sa mạc vậy

Trang Đại Nghĩa nhưng là nhất định không chịu nhận khách sáo nói:

‘Thế đâu được chúng ta Trang gia còn nợ thiếu hiệp ân tình đây sao có thể nhận quà của thiếu hiệp!”

“Trang thúc không phải ngài nói sau này chúng ta có thể trở thành người thân sao? thế cứ coi như ta trước tặng cho ngài một ít món quà nhỏ mà thôi!”

Triệu Vô Cực giở đòn sát thủ Trang Đại Nghĩa lập tức im lặng, cuối cùng giả vờ nói:

“Triệu thiếu hiệp đã có lòng như vậy ta đây liền cất giữ giúp thiếu hiệp, khi nào ngài cần cứ việc đến lấy”

Thực ra Trang Đại Nghĩa cũng đã sớm nhìn đống của cải này thèm nhõ dãi, vì là đồ tặng của Triệu Vô Cực nên hắn không dám động

Triệu Vô Cực không thèm quan tâm không có nghĩa là hắn Trang Đại Nghĩa không động lòng a

Trang gia cũng là gia tộc nhỏ mà thôi, số của cải này đã là khá lớn rồi

Hắn nếu có thể độc chiếm đã sớm độc chiếm, nay Triệu Vô Cực lại tặng cho hắn hắn liền giả vờ khách khí một phen sau đó liền nhận

Ngoài mặt thì bất đắc dĩ nói là giữ hộ, trong lòng thì đã sớm mừng nở hoa

Triệu Vô Cực cũng là trong lòng hiểu rõ, ai tin lời khách sáo người đó liền là kẻ ngốc

Hắn cũng không tin một thời gian sau hắn đòi Trang Đại Nghĩa có thể nôn ra được

Sợ là hắn sẽ không ngừng viện có này nọ kéo dai thời gian tốt nhất là không trả

Trang Đại Nghĩa lúc này cũng đã coi Triệu Vô Cực là con rể hắn, của con rể đương nhiên là của hắn, của hắn thì lại chỉ là của riêng hắn mà thôi

Trong lòng hắn tính toán chính là như thế, bao nhiêu đơn giản a

Ăn uống xong xuôi Triệu Vô Cực đi về phòng mình, Trang Huyền Nhi cũng đi theo tiễn hắn một đoạn

Hai người một đường không nói gì, Trang Huyền Nhi giống như có tâm sự

Triệu Vô Cực mở lời:

“có phải cảm thấy ta không muốn ngươi? Nên thất vọng!”

Trang Huyền Nhi ấp úng nói:

“Triệu công tử là ân nhân cứu mạng của ta, ta đâu dám trách cứ gì công tử?”

“nói vậy là có trách rồi! thực ra chúng ta chỉ mới quen biết mà thôi, chưa từng hiểu rõ về nhau. 

Nếu ngươi muốn ép buộc bản thân mình thích ta chỉ sợ sau này ngươi cũng sẽ không hạnh phúc. ngươi thật sự muốn như vậy sao?”

Triệu Vô Cực dừng lại trước cửa phòng mình, nhìn nàng chăm chú hỏi

Trang Huyền Nhi cắn răng nói:

“Ta vốn đinh lấy thân báo đáp công tử, cho dù ngài ngay bây giờ muốn ta ta cũng sẽ không một lời từ chối. dù sao ngoại giới cũng đã đồn đãi ta là nữ nhân của ngươi sợ rằng sau này không lấy được chồng!”

Trang Huyền Nhi rất thông minh, biết mượn đề tài nói chuyện

Nàng nói như vậy không hề là trách Triệu Vô Cực mà là đang ẩn ý kể khổ, tương lai của nàng đã thuộc Triệu Vô Cực,nếu Triệu Vô Cực cũng không muốn nàng như vậy nàng sẽ phải ở vậy cả đời.

Triệu Vô Cực nếu cảm thấy thương cảm hay áy náy sẽ đối với nàng mở rộng một cơ hội, hoặc trực tiếp thu nàng

Bất cứ cái nào đối với nàng cũng là kết quả tốt.

Còn hơn bây giờ hắn đối với nàng cười nói nhưng trong tim lạnh nhạt

Nàng cũng không ngốc, biết Triệu Vô Cực đối với nàng không có bao nhiêu tình cảm

Có chỉ là nàng đơn phương mong muốn mà thôi

Để Triệu Vô Cực áy náy cho nàng một cơ hội,nàng sẽ không ngần ngại nhân cơ hội này triển khai

Nàng có ưu thế người khác không có chính là sớm quen biết hắn, ấn tượng cũng tốt đẹp

Chỉ cần Triệu Vô Cực mở lòng cho nàng cơ hội nàng sẽ lập tức bước vào cuộc đời hắn, chiếm cứ tiên cơ so với bất kì nữ nhân nào đều có lợi

Bởi vì Triệu Vô Cực đối với nữ nhân thái độ đều rất lạnh nhạt cẩn thận

Hắn có thể mê gái một chút, ngắm gái một chút, nhưng rất tỉnh táo

Lúc cần đánh là đánh, lúc cần giết là giết không chút huyền niệm

Làm Triệu Vô Cực cảm thấy áy náy để tạo cơ hội chỉ có thể dùng một lần, nếu dùng lần hai sẽ biến Triệu Vô Cực trở nên chán ghét nàng

Chỉ cần có thể để Triệu Vô Cực đối với nàng thử tiếp nhận, nàng dám khẳng định bản thân có rất lớn tỉ lệ có thể thành công ở trong lòng Triệu Vô Cực lưu lại lạc ấn của mình

Nếu không thể trở thành phu thê thì cũng là một người quan trọng với hắn, khiến Triệu Vô Cực không quên được nàng

Tâm kế, nàng cũng là có một chút thủ đoạn.

Triệu Vô Cực nếu biết Trang Huyền Nhi nghĩ gì chỉ sợ sẽ bội phục sát đất, ngươi nếu ghê gớm như vậy sao không đi đóng phim cung đấu a quá lợi hại tại hạ bái phục

Lại nói nàng xinh xắn như vậy, lại mềm lại nhu lại biết thẹn thùng. Làm một bộ tùy quân hái tư thế không chắc Triệu Vô Cực lúc này huyết khí phương cương thiếu niên sẽ lập tức động lòng đây

Triệu Vô Cực thì chỉ là cười nói:

“Ngươi còn trẻ, sau này còn sẽ gặp gỡ nhiều người còn sẽ thay đổi suy nghĩ không nên tự ép bản thân như vậy cứ bình thường là được rồi. 

Tương lai nếu không phải là ta ngươi cũng sẽ dễ dàng tìm được người ngươi muốn, chúng ta trước hết hãy cứ làm bằng hữu đi, đừng quá ép buộc bản thân được chứ?”

Trang Huyền Nhi cũng không tiếp tục làm ra mặt buồn bã mà lập tức lên tinh thần cười nói:

“Vậy được rồi, chúng ta trước hết làm bằng hữu, tìm hiểu một chút tính cách của nhau”

Triệu Vô Cực mở cửa bước vào phòng, quay lại đối với nàng cười:

“nghĩ thông ra là tốt rồi!”

“ta về trước đây, Triệu công tử ngủ sớm đi, chúc ngươi ngủ ngon!”

Trang Huyền Nhi nói xong quay người muốn rời đi, Triệu Vô Cực lập tức lên tiếng:

“đi vội như vậy làm gì, vào phòng ngồi một chút!”

Trang Huyền Nhi lập tức quay người lại đỏ mặt, Triệu Vô Cực quá trắng ra rồi

Nam nữ thụ thụ bất thân, bây giờ lại đang là buổi tối hắn đương nhiên dám mời nàng vào phòng

Hai người cô nam quả nữ ở trong một phòng nếu truyền ra nàng thật thành hắn nữ nhân rồi

Nàng hơi nghẹn đỏ mặt lại không dám phát tác cũng không tiện nói, sợ dẫm phải lời trước đây mới nói ra không lâu

Nàng còn định hiến thân cho hắn đây, lấy thân báo đáp đây

Mời vào phòng ngồi cũng không dám còn nói cái gì báo đáp? Triệu Vô Cực lại cười tà nói:

“ngươi không phải muốn tìm hiểu tính cách của ta sao? vào đi ta sẽ nói cho ngươi!”

Trang Huyền Nhi lập tức hít sâu một hơi, sợ cái gì hắn còn nhỏ a

Nàng tuy là mạnh miệng nói lấy thân báo đáp nhưng đối với chuyện nam nữ vẫn là chưa hiểu nhiều, trong lòng có chút hồi hộp cùng sợ hãi

Lấy hết can đảm. hít sâu một hơi nàng lập tức đi vào phòng Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực trên khóe miệng tà tiếu càng nồng đậm hơn lập tức đóng cửa lại

Hắn có thể còn nhỏ, cũng không yêu thích gì lắm Trang Huyền Nhi

Nhưng Trang Huyền Nhi cũng là một tiểu mĩ nhân xinh đẹp, lại còn đòi báo đáp hắn

Cơm đến miệng có thể không ăn sao? ngu sao mà không ăn

Sau này tiện nghi người khác không bằng trước hưởng dụng một chút coi như thu lợi tức.

Hắn giúp Trang gia làm nhiều việc như vậy còn kéo lên bọn họ đại thế,không thể một lời cảm ơn suông, một bữa cơm liền xong

Tối nay hắn còn tặng Trang Đại Nghĩa một đống lớn tài sản đây, không thấy Trang Đại Nghĩa đều nhanh cười không khép được miệng lại, mắt híp lại còn hơn cả Tiểu Hoàng sao?

Trang Huyền Nhi đi tới bên cạnh bàn muốn tìm một chỗ ngồi xuống

Triệu Vô Cực lập tức đi tới bên người nàng, nhanh tay bắt lấy cổ tay nàng, ngửa người nàng ra để cho Trang Huyền Nhi ngã lên bàn trà

Bàn trà nhỏ bé lắc lư một cái

Trang Huyền Nhi mắt trợn to nhìn Triệu Vô Cực 

Đây là lãnh khốc không tham nữ sắc Triệu công tử mà nàng biết sao?

Tất nhiên là nàng mười vạn cái không tin!

Trước mặt nàng Triệu Vô Cực đang cười tà mị, hai mắt chăm chú nhìn nàng, đánh giá nàng như một con sói chuẩn bị xơi con mồi của mình trước lúc đó hí ngược nhìn con mồi

Nàng cảm thấy bản thân trở thành Triệu Vô Cực con mồi, không thể nào tránh khỏi

Tuy nàng so Triệu Vô Cực cao lớn, nhưng lại là phàm nhân, cơ thể mềm mại như nước, eo thon như ong cả người giống như không có chút sức lực nào làm người ta thương tiếc

Nàng rơi vào tay Triệu Vô Cực, không thể thoát khỏi chỉ có thể nhận mệnh

Triệu Vô Cực lấy tay phải nhẹ nhàng vuốt lên Trang Huyền Nhi tinh xảo mũi nhỏ, lập tức tà tiếu nói:

“không phải muốn báo đáp ta sao? sao bây giờ ngươi khẩn trương như vậy? tim ngươi đập ta ở cách xa như vậy cũng có thể nghe thấy! sắp nhảy ra lồng ngực của ngươi mất rồi!”

Trang Huyền Nhi không biết đáp lời thế nào, nàng giống như lúc này mất đi tất cả khả năng suy nghĩ, thường ngày IQ lập tức hạ tuyến off-line

Triệu Vô Cực thấy nàng dại ra một chút lập càng là vui vẻ tiến công nói:

“Cha ngươi cũng muốn đem ngươi gả cho ta, ngươi có phải hay không bây giờ nên thể hiên một chút gì đó?”

Trang Huyền Nhi khó khăn nuôt một ngụm nước bọt, nhìn cách mặt nàng chỉ một đoạn ngắn Triệu Vô Cực nói:

“ta thể hiện cái gì? Ngươi muốn ta thể hiện cái gì? Ta bây giờ động cũng không động được triệu công tử còn muốn ta thể hiện cái gì đây?”

Nàng nói có chút lắp bắp, nàng không biết Triệu Vô Cực muốn làm tới nàng nên cho hắn đây? Vẫn là cho hắn đây?

Thật háo hức a. A phi, không đúng là thật phân vân a.

Nữ nhân luôn muốn e thẹn một chút để nam nhân chủ động mới có thể để hắn thật lòng yêu ngươi

Nàng đối với cái này cũng rất hiểu

Nhưng bây giờ Triệu Vô Cực đã là dao thớt nàng là thịt cá mặc người làm thịt

Triệu Vô Cực vui vẻ sờ lên khuôn mặt nhẵn mịn trắng tinh của nàng, lại đảo qua gò má đang đang ửng hồng của nàng

Hắn nhẹ nhàng bóp nhẹ một cái đầu mũi tinh xảo,sau đó cười ta nói:

“Ngươi thực chất không cần thể hiện gì cả? bởi vì số phận ngươi đã được ngươi cùng phụ thân ngươi quyết đinh từ trước rồi! Bây giờ là lúc ta thể hiện!”

Triệu Vô Cực giống như một cái hí thử lão miêu, đang tùy tiện đùa nghịch Trang Huyền Nhi.

Trang Huyền Nhi yêu đuối vô lực chỉ có thể yên lặng chịu đựng hắn ở trên mặt nàng vuốt nhẹ

Cha nàng muốn gả nàng cho hắn không giả nàng cũng muốn lấy thân báo đáp không giả

Nhưng tình huống lúc này có chút ai a? tại sao Triệu Vô Cực lại không theo kịch bản ra bài

Tốt một cái lạnh lùng thiếu hiệp đâu? Sao có thể lập tức trở mặt biến thành người khác như vậy

Hắn cười tiện tiện lại thêm cái đầu trọc để nàng liên tưởng đến mấy cái dâm tăng người người gọi đánh mà nàng thường nghe người thuyết thư kể

May mắn Triệu Vô Cực cũng không phải dâm tăng, hắn chỉ đang cùng nàng trêu đùa một chút mà thôi

Mặc dù chỉ là đùa nàng cũng đang hết sức căng thẳng, chưa bao giờ nàng gần một cái nam nhân như vậy

Hai người mặt chỉ thiếu ba tấc liền là chạm vào nhau, Trang Huyền Nhi gò mà càng ngày càng ửng đỏ mê người

Lúc này nàng cũng chú ý rõ ràng Triệu Vô Cực. 

Mắt hắn thật sáng, như là chứa đựng trong đó tinh thần, khuôn mặt hắn cực kì cân đối không có chỗ nào có thể chê được

Trang Huyền Nhi lập tức nghĩ miên man, phụ mẫu hắn hẳn là phải rất đẹp mới có thể sinh ra Triệu Vô Cực một cái như thế mĩ thiếu niên

Triệu Vô Cực lúc này đang đùa nàng, thấy Trang Huyền Nhi thất thần nghĩ lung tung lập tức trên miệng nở nụ cười xấu xa

Hắn lập tức đưa ngón trỏ cạy ra nàng môi son yêu kiều, tiến công đi vào

Trang Huyền Nhi hiển nhiên cũng cảm nhân được Triệu Vô Cực dị động lập tức trợn mắt nhìn hắn

Triệu Vô Cực đây là đang trêu đùa nàng, đùa được đến nhập hí đi

Mắt nàng trợn to lên, nhưng không tiện mở miệng nói chuyện chỉ có thể tức giận nhìn hắn

Triệu Vô Cực hành động này quá rồi, nàng cảm thấy thật thẹn thùng

Tay hắn không ngừng ở trong miệng nàng đảo quanh chơi đùa cái lưỡi của nàng khiến nàng rất khó chịu nhưng trong lòng lại nảy sinh một cảm giác quái lạ

Cả người nàng bỗng nhiên sinh ra một cảm giác khô nóng khó chịu, Trang Huyền Nhi lập tức hai mắt trở nên mê li trong chốc lát

Triệu Vô Cực thấy thế liền biết hắn có chút tiểu thành tựu lập tức vui vẻ rút ra ngón tay

Trang Huyền Nhi cũng tỉnh lại, chằm chằm nhìn hắn như muốn nói: Ngươi đùa đủ chưa?

Triệu Vô Cực không quan tâm đến nàng ánh mắt tức giận mà là nhẹ nhàng đưa ngón tay thấm ướt nước của nàng bỏ vào miệng mình mút một cái

Trang Huyền Nhi lập tức mặt đỏ lên, tên này là đang ở trêu đùa mình?

Nàng lập tức lơ đễnh nói:

“không ngờ Triệu công tử lại là người như thế? Hành động vừa rồi cũng có thể đủ ta hét to một tiếng bại hoại, vô sỉ a?”

Triệu Vô Cực mút mút, hai mắt lim dim như đang hưởng thụ thứ gì nói:

“ngươi sẽ không kêu, kêu cũng không tác dụng bởi vì Trang thúc thúc cũng muốn ngươi gả ta, ngươi cũng tự tìm đến đây. Hơn nữa chúng ta đang chơi vui như vậy ngươi sẽ phá hoại cuộc vui sao?”

Nàng rất muốn nói chơi không vui chút nào! Ta muốn ngừng cuộc chơi nhưng không hiểu sao trong lòng nàng đối với Triệu Vô Cực không có chút nào chán ghét ngược lại cảm thấy hành động của hắn cũng không thế nào bại hoại vô sỉ, trong lòng ngược lại thêm chút chờ mong

Nàng vội rùng mình một cái! Ta đây là đang nghĩ gì a? Trang Huyền Nhi ngươi là nữ nhân phải hiểu lễ nghi phép tắc không được để trong lòng bản năng chiếm lĩnh bản thân!

Nàng bắt đầu có chút thanh tỉnh lên, trong người khô nóng cũng hơi chút rút đi hai mắt chằm chằm nhìn lấy Triệu Vô Cực 

Triệu Vô Cực cũng là cười tà nói;

“cũng không phải lần đầu, ngươi nhìn ta như vậy làm gì?”

Trang Huyền Nhi lập tức bị Triệu Vô Cực gợi nhớ lại hình ảnh lúc trước ở Hắc Kình bang, thiếu niên anh hùng giận xông Hắc Kình bang cứu mĩ nhân, cỡ nào đẹp đẽ hình ảnh a

Lại là lúc đó nàng hành động điên cuồng chủ động đi hôn hắn.

Nghĩ tới đây nàng mặt liền lập tức xoát xoát đỏ lên trông vô cùng thủy nộn đáng yêu

Triệu Vô Cực liền đoán được nàng đang nhơ lại cái gì, trong đầu ý nghĩ tinh quái nhảy loạn, lập tức đưa đầu mình hạ xuống

Hai môi cùng chạm.

Thiếu nữ môi son mềm mại như hai là sen hơi khép mở, bị Triệu Vô Cực chủ động tiến tới lại như là cây xấu hổ chủ động co mình lại bảo vệ bản thân

Trang Huyền Nhi hai mắt lại là mở to, Triệu Vô Cực lại hôn nàng, cơ thể nàng lập tức cương cứng hẳn lên

Nàng nhìn thấy khuôn mặt Triệu Vô Cực, hắn đang nhắm mắt, thật đẹp trai, hắn giống như đang dùng cả tâm của mình đi cảm nhận vậy

Dần dần nàng buông lỏng ra cơ thể,không còn căng cứng, bắt đầu thuận theo chiều gió mặc cho Triệu Vô Cực nếm thử

Đây dù sao cũng không phải lần đầu nàng cùng Triệu Vô Cực hôn môi rồi, nàng đã có kinh nghiệm

Hưởng thụ mĩ nhân môi thơm Triệu Vô Cực sao có thể bỏ lỡ thời cơ, lập tức tiến công thần tốc 

Trang Huyền Nhi cũng không phản đối giống như một cái thiếu phụ xinh đẹp mở to cổng lớn đón chào trượng phu của mình đi làm về

Hai người gặp nhau ôm chầm lấy nhau, quấn quít một chỗ thật lâu

Đến khi nàng gần như không thở nổi Triệu Vô Cực mới dùng lại dứt ra

Cả người Trang Huyền Nhi như tháo hết sức lực, chân tay bủn rủn khuôn mặt thì ửng hồng vô cùng trông khiến người ta khí huyết sôi sùng sục

Triệu Vô Cực lau đi bên mép thủy tuyến,cười nói:

“Hôm nay cho ngươi ôn tập một khóa, đến đây thôi, trời cũng tối rồi trở về đi. Lão sư tuổi đã cao cũng muốn nghỉ ngơi!”

Triệu Vô Cực phảng phất hóa thân một cái lớn tuổi lão sư đang dạy dỗ trẻ nhỏ phụ đạo, lập tức cười tà cùng nàng nói làm cho Trang Huyền Nhi có chút không biết làm thế nào cho phải

Nàng lập tức cố gắng đứng dậy thở dốc một hồi mới lấy lại sức lực, vung tay lau bên miêng mình thủy tuyến không nói hai lời lập tức như một ngọn gió rời đi căn phòng 

Triệu Vô Cực thở dài: 

“ai học sinh bây giờ không được a, tan học cũng không biết chào lão sư một câu!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện