Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

- Nói như thế nào nhỉ… - Trương Tiểu Kiếm thuần thục thao tác trò chơi, trước tiên xử lý hai cỗ cơ giáp của nhân vật phản diện, vừa đánh vừa chém: - Cơ giáp mới là lãng mạn của đàn ông nhé. Anh đã chơi từ nhỏ đến lớn rồi, ví dụ như là Super Robot Wars OG II, Super Robot Wars F Final, Super Robot Wars Alpha, Super Robot Wars 2nd các thứ… đều chơi hết rồi! Bàn về trò chơi này á, anh rõ rành rành nhé!

Hắn nói những loại Super Robot Wars đó đều là có thật, còn về việc đã từng chơi hay chưa… Dù sao Tô Mai lại không thể điều tra được, chả lẽ còn không thể nổ sao? - Thật sao? – Tô Mai chăm chú nhìn Trương Tiểu Kiếm khống chế nhân vật trên màn hình, cảnh tượng chiến đấu của nhân vật chính nhanh chóng được cắt sang, nghe BGM trong game, nhìn cảnh tượng đánh nhau sôi động kia, Tô Mai cười nói: - Chờ em học xong cái này, mấy ngày nay cứ ở nhà chơi cái này đi. Có gì không hiểu em hỏi anh nhé, được không?

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Sở Phi.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Giang Nghi Niên.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Kim Khải Toàn.”

Ba người Sở Phi rơi lệ đầy mặt, chơi game còn được ưu việt như thế sao?!

Nghiên cứu! Về nhà nhất định phải nghiên cứu!

- Đương nhiên là được rồi. – Trương Tiểu Kiếm ngẫm nghĩ, sau đó nói: - Nếu em muốn chơi, vậy thì anh tìm một bài review cho em xem đi. Trong series game này có một con người máy, quả thực chính là autohack được chính thức xác nhận ấy! Lát nữa anh sẽ đặc biệt đánh dấu cho em. Em nhất định phải chú ý nhá.

- Ừ. – Tô Mai gật đầu, nói: - Được rồi, vậy anh nói xem thử con người máy kia sẽ đi ra ở cảnh nào?

- Để anh tìm cái đã, em đừng có gấp. – Trương Tiểu Kiếm nhìn xung quanh, nhanh chóng tìm được máy tính: - Có thể sử dụng máy tính được không? Anh dùng máy tính tìm một chút.

- Dùng được, anh cứ tra đi. – Tô Mai trả lời.

Trương Tiểu Kiếm lập tức mở máy tính, nhất thời trong phòng chỉ quanh quẩn tiếng gõ bàn phím của Trương Tiểu Kiếm.

Ba người Sở Phi Giang Nghi Niên Kim Khải Toàn quả thực là buồn bực đến nổ tung --- Hoàn toàn không thể chen miệng vào được nàm seo đây?

Rốt cục thì chỉ số thông minh của Sở Phi vẫn là tương đối cao, lúc này hắn cũng đã phát hiện, bây giờ nếu làm ngược lại với ý kiến của Tô Mai thì làm gì cũng không đúng. Nếu đã vậy, dứt khoát cứ thuận theo đi…

- Tiểu Kiếm, cậu tìm được review chưa? – Sở Phi lập tức ngồi vào vị trí vừa rồi của Trương Tiểu Kiếm, cầm lấy máy chơi game cầm tay nói: - Bên kia cậu giúp tôi tìm review một lát, tôi chơi thử mấy ván xem sao.

- Được thôi. – Trương Tiểu Kiếm ngược lại là không để ý, dù sao mục đích chủ yếu của hắn chính là giúp Tô Mai tìm được việc gì giết thời gian để cho cô đỡ buồn mà thôi, cười nói: - Tôi xem một chút mấy cảnh đầu ha… Mở đầu rất đơn giản, kẻ địch chỉ có 4 cỗ máy cùi. Xông thẳng vào xử lý thằng có tên kia là có thể qua cảnh luôn. Thông qua mở đầu sau đó là có thể chính thức bắt đầu câu chuyện về The Moon Dwellers, đồng thời xuất hiện tuyến chi nhánh.

- Oh, đơn giản thế thôi sao, không phải là xử lý boss nhỏ kia thôi chứ gì? – Sở Phi lập tức bắt đầu thao tác.

Lúc này Trương Tiểu Kiếm đã tìm được review, bắt đầu chỉ cho Tô Mai:

- Tô Mai, tìm được rồi. Chiếc cơ giáp kia xuất hiện ở cảnh thứ ba mươi bảy, tên là Neo Granzon, autohack chính thức được xác nhận, Boss chạy nhầm phim trường, siêu cấp đáng sợ!

- Neo Granzon? – Tô Mai nhắc lại mấy lần, cười tủm tỉm nói: - Được, em nhớ kỹ rồi.

- Tiểu Kiếm, boss bị anh chơi xong rồi. – Sở Phi chỉ vào TV, đắc ý nói: - Xem ra năng khiếu chơi game của anh kỳ thật cũng là rất được đấy. Trò chơi này cũng đơn giản thôi mà.

Hắn nói rồi bắt đầu tình tiết đối thoại, trên TV nhanh chóng xuất hiện hai sự lựa chọn ----

- Trên mặt đất? Trong vũ trụ? – Sở Phi nhìn TV, sau đó lại nhìn Trương Tiểu Kiếm: - Có gì khác biệt sao?

- Để tôi xem thử. – Lúc trước Trương Tiểu Kiếm cũng chưa từng chơi series game này, đương nhiên hết thảy đều xem review: - Khác biệt không nhiều. Trên mặt đất là tuyến của nam chính, trong vũ trụ là tuyến của nữ chính.

- Vậy sao… - Sở Phi quả thực là không hề suy nghĩ liền lựa chọn trong vũ trụ: - Vậy thì anh chọn trong vũ trụ đi, đi tuyến của nhân vật nữ chính.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Anh em, ông cứ như thế thì sẽ FA cả đời đấy tôi nói cho ông biết…

Kỳ thật Sở Phi là muốn lấy lòng Tô Mai, ý là muốn xem Tô Mai như nữ chính. Nhưng vấn đề là, người ta Tô Mai sẽ chịu đi tuyến nữ chính sao? Nhất định là phải đi tuyến nam chính rồi! Người ta lại không phải là bách hợp…

Quả nhiên, Trương Tiểu Kiếm lén lút liếc nhìn, rõ ràng Tô Mai đã có chút bĩu môi…

Mắt nhìn mũi mũi nhìn ngực, tui chỉ nhìn xem thôi chứ không nói lời nào…

Trương Tiểu Kiếm giống như đã thấy một dòng chữ “Hảo cảm hạ xuống 2 điểm đối với Sở Phi” bay lên trên đầu Tô Mai…

- Haizzz… - Nhìn Sở Phi còn đang khí thế ngất trời chơi game, Trương Tiểu Kiếm khẽ thở dài.

Tâm nguyện của Sở Phi là tốt, Thanh Hoa xứng Thiên Đại, trai tài gái sắc ông trời se duyên, nhưng hắn lại xem nhẹ một câu danh ngôn kinh điển của ông cha ta --- Một núi không thể có hai hổ!

Khi hai người quá xứng đôi, nhất là bằng cấp tri thức đều có thể ngang hàng với nhau, vậy thì ở cùng nhau mới là bi kịch nhất.

Lấy ví dụ đi, khi hai người yêu nhau mà gặp phải bất cứ chuyện gì thì không có khả năng hoàn toàn suy nghĩ giống nhau đúng không? Vậy thì đến khi xuất hiện mâu thuẫn, nghe ai đây?

“Anh là Thanh Hoa, nghe anh!”

“Em là Thiên Đại chẳng lẽ kém anh? Đương nhiên nghe em!”

Vì thế có thể đoán được sẽ cãi nhau, hoàn toàn không cần hoài nghi nữa… Nhất là Sở Phi còn có chút chủ nghĩa đại nam tử, tính cách hơi kiêu căng bá đạo. Kỳ thực hình mẫu thích hợp nhất với người giống như hắn là kiểu con gái yếu đuối mong manh, các mặt đều hơi kém một chút, vậy thì tuyệt đối sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

“Việc này cứ làm như vậy!”

“Vâng.”

“Việc này hẳn là làm như vậy!”

“Vâng.”

Dù sao anh nói gì cũng đúng. Các cậu xem, hòa thuận chưa?

Haizzz, đây là số mệnh đấy…

- Tiểu Kiếm, tiếp theo nên chơi thế nào đây? – Sở Phi lại qua một cảnh, hỏi.

- Chờ tôi xem thử cái đã... – Trương Tiểu Kiếm lại bắt đầu xem review, ai biết đúng lúc này, Tô Mai càng nhìn Sở Phi lại càng không vừa mắt, quyết đoán sờ bụng, đổi đề tài:

- Ai yoo đều hơn mười một giờ rồi à? Trưa nay chúng ta ăn cái gì đây?

- Anh đi nấu cơm đi. – Trương Tiểu Kiếm không nói hai lời lập tức đứng dậy vào nhà bếp: - Mọi người cứ chơi đi, lát nữa chờ ăn cơm là được.

- Được nhé! – Tô Mai mỉm cười ngọt ngào nhìn Trương Tiểu Kiếm, đầy mặt hạnh phúc: - Vậy thì em chỉ chờ ăn cơm thôi nha. Anh còn biết làm cơm à?

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Sở Phi.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +5 đến từ Giang Nghi Niên.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Kim Khải Toàn.”

Ba người quay đầu nhìn Tô Mai, bọn họ dường như đều thấy được dòng chữ “Hảo cảm tăng lên 3 điểm đối với Trương Tiểu Kiếm” bay lên trên đỉnh đầu Tô Mai…

- Xì, có gì là anh không biết chứ? – Trương Tiểu Kiếm quả thực là mở miệng chém gió: - Em cứ nói em muốn ăn cái gì đi, cái khác hoàn toàn không cần em lo!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện