Đêm đó, Trình Mẫn – người lúc chiều vốn còn bị sắc làm mờ mắt mà giờ phút này lại chẳng còn lòng dạ nào nghĩ đến chuyện tình cảm nữa.

Sau bữa cơm chiều, cô ôm Ipad làm tổ trên giường, hứng khởi lên kế hoạch cho chuyến du lịch.

Cô cúi đầu tìm hiểu tour du lịch trọn gói trên trang web chính thức của Cố Cung, còn nghiêm túc ghi chép lại thông tin của những nơi mở cửa cho tham quan, chụp hình lại rồi lưu vào phần mềm ghi chú trên điện thoại.Lục Hạo Nam thấy cô đang hứng thú bừng bừng thì không định quấy rầy cô.Trình Mẫn duy trì tư thế ngồi này một lúc lâu nên cổ bắt đầu ê ẩm, cô nằm xuống rồi mới tiếp tục.

Cô đã tắm xong từ sớm, trên người chỉ mặc một chiếc váy ngủ bằng tơ tằm màu trắng, do chiếc váy này không phải kiểu dáng rộng rãi nên có thể phác họa vòng eo tinh tế của cô.

Hơn nữa nó chỉ dài đến đầu gối cô nên rất dễ để cởi ra.Cô nghịch ngợm đung đưa chân trong không trung nên làn váy bị tuột xuống làm lộ ra một mảng lớn da thịt.Trình Mẫn vẫn hồn nhiên không hay biết nhưng Lục Hạo Nam chỉ cần liếc một cái đã nhìn thấy cảnh xuân giữa hai chân cô.

Ánh mắt anh lập tức tối đi rồi im hơi lặng tiếng giơ tay ra vuốt ve nơi giữa hai đùi cô.Rốt cuộc cô cũng đã có cảm giác nhưng chỉ thấy nhột mà thôi.

Thế là cô không vừa lòng bảo: “Đừng có phá mà.”Nhưng làm sao Lục Hạo Nam có thể dừng tay ngay lúc này được? Anh đẩy váy lên cao hơn và một góc quần lót bằng ren cứ thế lộ ra ngoài.

Ngón tay của anh linh hoạt chui vào lớp vải kia và dễ dàng chạm vào khe hở nhỏ hơi ướt.


Anh men theo khe hở nhỏ kia tiến về trước, khi tìm được hột nhỏ kia thì ấn xuống một cái khiến cả người Trình Mẫn run lên, không thể duy trì trạng thái tập trung nữa.Anh thấy kế hoạch đã thành công hơn nửa thì trắng trợn tuột quần lót của cô xuống.Trình Mẫn không thể nào chịu đựng được khi bị đùa bỡn như thế.

Cô ngọ nguậy tránh khỏi bàn tay xấu xa của anh, trở mình ngồi dậy kéo váy che lại huyệt nhỏ lõa lồ của mình, nói: “Chờ chút đã.”Nhìn Lục Hạo Nam có vẻ bình tĩnh thế thôi chứ thực chất anh không muốn chờ thêm một giây nào nữa.Anh gắng gượng tỉnh táo lại, kiên nhẫn dỗ: “Làm xong rồi hẵng tiếp tục nhé em.”Trình Mẫn đã nghe ra giọng nói nhuốm mùi tình dục của anh, với cả nhìn dáng vẻ này nếu không làm một hai lần thì không xong được, đến lúc đó cô nhất định sẽ quên béng chuyện đang làm.

Cô suy nghĩ một chút rồi kiên định lắc đầu, vẫn duy trì tư thế cũ và nói: “Đợi em xong rồi hẵng làm.”Thấy vậy, Lục Hạo Nam cũng không thể làm khó cô nữa.

Chỉ có điều, Trình Mẫn không kháng cự sự đụng chạm của anh cho thấy sợi dây kéo căng trong lòng cô sắp đứt rồi.

Thế là anh bắt đầu thăm dò điểm giới hạn của cô.

Lòng bàn tay ấm áp của anh để lại chút ấm áp sau lưng cô.

Sau đó không ngừng di chuyển, chạm vào tấm lưng trần và nhẹ nhàng vuốt ve.Khi Trình Mẫn cho rằng anh sẽ trực tiếp lướt qua thì đầu ngón tay anh lại thần không biết quỷ không hay dời về phía trước, quanh quẩn nơi bầu ngực mềm mại.Động tác của anh vẫn không ngừng khiến lục chú ý của cô dần bị phân tán, không còn lòng dạ nào để tiếp tục chuyện trên tay nữa.

Nhưng cô vẫn không buông là vì muốn xem anh còn chiêu gì nữa.Lục Hạo Nam mò tới khe hở trước ngực cô thò tay vào.


Vú của cô lập tức bị lòng bàn tay của anh bao lấy và nắn bóp.Lúc này, váy ngủ của Trình Mẫn đã bị vén lên đến eo nên hai chân và nửa phần lưng đều bị phô bày cả ra ngoài.

Anh phủ lên người cô, những nụ hôn tinh tế không ngừng rơi xuống vai và cổ cô như mưa.Rốt cuộc Trình Mẫn cũng bị đánh bại bởi người đàn ông có tinh trùng xông lên não này.

Cô rầu rĩ thốt lên: “Để em cất Ipad đã.”Bấy giờ Lục Hạo Nam mới tạm buông tha cho cô nhưng tầm mắt vẫn chưa từng rời khỏi cơ thể của cô, giống như một con sói đói nhìn chằm chằm con mồi của mình vậy.Trình Mẫn bị anh nhìn đến sợ hãi, trong đầu nghĩ hôm nay mà không làm tới ba giờ sáng chắc anh sẽ không bỏ qua đâu.Cô vừa cất xong Ipad thì đã bị anh ôm lấy eo bế về giường.

Anh thấy váy ngủ trên người cô quá cản trở nên thẳng tay cởi ra luôn.Trình Mẫn nghe thấy rõ tiếng thở dốc vì động tình của hai người, ánh mắt cô cũng dần nhiễm xuân sắc, ngón tay lướt qua cánh tay anh, mơ hồ cảm nhận được dục vọng mạnh mẽ đang dần trỗi dậy.

Cô khẽ nâng người lên, đôi môi mềm mại dán lên gò má của anh.

Nụ hôn dịu dàng này càng khiến anh khó mà kiềm chế nổi.Cô giơ tay cởi cúc áo ngủ của anh, các ngón tay hơi cong lại thi thoảng còn chạm vào ngực anh như một kiểu khiêu khích.Lục Hạo Nam vô tình đối diện với ánh mắt cô, thấy nơi đó như có sóng nước dập dờn và ánh sáng mê người.

Anh không kìm nổi cúi đầu hôn trán, chóp mũi rồi sau đó là môi cô.Chẳng qua chỉ là một nụ hôn hết sức giản đơn và có hơi ngây thơ nhưng cô lại cảm giác được dòng nước xuân như đã tìm cửa ra, sau khi hội tụ trong sơn cốc chật hẹp thì cùng lúc ào ra ngoài.Trình Mẫn thoáng động chân và chạm phải một mảng trơn nhầy.Cô híp mắt lại, thấp giọng nói: “Em ướt rồi.”Nghe vậy, anh đứng lên tách hai chân cô ra phơi bày toàn bộ thân dưới.


Ngón tay tách hai mép cánh hoa ra thì thấy nơi cửa hang chật hẹp đang tuôn trào mật dịch.

Không có gì ngăn lại nên dòng mật dịch trong suốt cứ thế tranh nhau tuôn ra ngoài, thấm ướt cả ngón tay anh.Anh thò tay vào trong, đút vào rồi rút ra hai lần, ngón tay bị vách tường vừa ấm vừa ướt siết chặt như một lời mời gọi không tiếng động.Rõ ràng cô đã động tình.Lục Hạo Nam vẫn giữ lại một tia lý trí nên không đâm thẳng vào.

Bọn họ đã lâu không làm nên nếu tùy tiện tiến vào có thể sẽ làm cô bị thương.

Sự thật chứng minh anh đã đúng.

Anh chỉ mới vào có chút xíu mà hai bắp đùi Trình Mẫn đã căng chặt, biểu hiện không thích ứng nổi.Anh hít sâu một hơi, thò tay xuống dưới xoa lên hạt nhỏ của cô.

Đợi tới khi cô thoáng thả lỏng anh lại cúi người hôn ngực cô và liếm mút đầu vú.Trình Mẫn bị anh trêu chọc đến nỗi thở dốc liên tục, mất hồn trong chốc lát.

Anh liền nắm lấy thời cơ nhún eo vào hơn nửa.Cô kẹp rất chặt nên dù anh đã vào rồi cũng không chuyển động được.Trình Mẫn cũng biết mình đã căng thẳng thái quá nên cô thử thả lỏng người, hai người kỳ kèo mất một lúc anh mới đi vào hoàn toàn.Có lẽ do đã đè nén quá lâu nên khi nhận ra cô đã thích ứng được rồi anh lập tức thỏa thích phát huy làm Trình Mẫn ngay cả rên cũng không rên nổi.Anh động hông, dịu dàng rút ra cắm vào ở nơi đó.

Nơi giao hợp của hai người là một mảng hỗn độn, những âm thanh mờ ám như tiếng nước dâm đãng hòa lẫn với tiếng khi hai thân thể va chạm nhau không ngừng vang lên.Không biết anh đã chạm vào nơi nào mà Trình Mẫn bỗng hoảng hốt kêu lên một tiếng.

Cô đá chân anh, còn bên dưới thì siết anh thật chặt, dòng nước trong suốt chậm rãi chảy ra từ nơi giao hợp.Ánh mắt cô mê mang, ngửa đầu thở dốc, tay chân không còn sức lực bị anh đổi thành tư thế quỳ trên giường.Lục Hạo Nam bóp eo cô, nhắm chuẩn vị trí rồi đút gậy thịt vào.Tư thế làm từ đằng sau thường vào rất sâu, huống chi kích cỡ giữa bọn họ vốn đã không hợp nên khi đổi sang tư thế này Trình Mẫn chỉ đành khó khăn chống đỡ.


Hơn nữa khi anh cắm vào dùng lực rất mạnh làm cô không ngừng chúi về phía trước, cánh tay bất đắc dĩ phải nắm chặt ga trải giường để chống đỡ cơ thể mình.

Nhưng chưa được bao lâu thì cô đã không chiu nổi nữa nên quay đầu lại nhìn anh.Do đạt khoái cảm nên khóe mắt cô chảy ra nước mắt sinh lý, lúc này trái lại nhìn có vẻ như là thật sự chịu không nổi.Anh vuốt ve mông cô, giọng nói nhuốm mùi tình dục nghe có vẻ hơi khàn: “Ngoan nào.”Trình Mẫn thở dốc, khó khăn cất lời: “Tay mỏi quá….”Anh nghe thấy thế liền ôm lấy cô để cho cô ngồi trên người mình, làm từ dưới lên.Tư thế này khá hao tổn thể lực nên Trình Mẫn cho rằng anh làm một lát rồi sẽ ngừng thôi.

Ai ngờ cô đã đánh giá thấp anh.

Anh giống như hoàn toàn không biết mệt vậy, cứ thế ra sức cày cấy trong cơ thể cô.Cánh tay Trình Mẫn vòng lên cổ anh, cơ thể như treo trên người anh và nhẹ giọng rên rỉ, những cơn khoái cảm cuồn cuộn không dứt gần như chiếm lấy toàn bộ lý trí của cô.Sau đó cô thật sự không chịu nổi nữa, hai chân như nhũn ra, cô không màng đến thể diện nữa mà bắt đầu nói đủ thứ, thậm chí còn vịn vai anh dịu dàng gọi mấy tiếng “anh”.

Kết quả là khiến cho Lục Hạo Nam vốn đã định dừng lại dứt khoát đè cô trên tường làm thêm một lần nữa.

Vừa làm vừa dụ cô nói mấy lời dễ nghe.Trình Mẫn đúng là tiền mất tật mang.Khi kết thúc thật thì đã là ba giờ sáng đúng như Trình Mẫn đoán.Trình Mẫn gần như mệt lả nằm trong lòng Lục Hạo Nam.

Cô mới vừa kiểm tra thân dưới thì thấy huyệt nhỏ vẫn còn chưa khép được, thậm chí còn hơi sưng.

Anh đè chân cô lại rồi thoa thuốc lên, do thuốc lành lạnh nên rất thoải mái.Rõ ràng cơ thể cô đã rất mệt rồi nhưng đầu óc vẫn không để cho cô tùy tiện chìm vào giấc ngủ.

Cô nghe thấy tiếng hít thở vững vàng của người đàn ông bên cạnh thì yên lặng nghĩ bạn trai có thể lực quá tốt cũng là một chuyện đáng buồn..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện