Hôm nay chiếc tác giả (mẹ đẻ nha) xuyên thư vào “Hậu cung chuyên sủng”, đột nhiên nảy ra ý định phỏng vấn những nam thanh nữ tú của Thiên Quốc.

Ừm… Bắt đầu luôn nhỉ?
I. Thân Giang Kiệt và Vương Chi Lăng:
Little Otter: Giữa Bệ hạ và nương nương thì ai là người có quyền quyết định gia sự?
Vương Chi Lăng: Tất nhiên là bổn cung.

Thứ tự trong nhà là Thôi Thái hậu, bổn cung, Giang Tuấn – Nhật Nguyên ngang bằng nhau, sau đó mới đến Bệ hạ.
Thân Giang Kiệt: Ủa ủa? Trẫm là Hoàng đế mà!
Vương Chi Lăng: Ngân sách chi tiêu trong cung đều là thiếp quản!
Thân Giang Kiệt: …
Little Otter: Đối phương có tật xấu nào không?
Thân Giang Kiệt: Chi Lăng hoàn mỹ vô khuyết.
Vương Chi Lăng: Cái này thật khó…
Thân Giang Kiệt: Vì trẫm quá tuyệt vời, ra được chính điện vào được tẩm phòng!
Vương Chi Lăng: Không, ý thiếp là khó mà kể hết được ấy!
Thân Giang Kiệt: …
Little Otter: Đối phương có điểm gì tốt?
Thân Giang Kiệt: Chi Lăng hoàn mỹ vô khuyết.
Vương Chi Lăng: Cái này lại khó…
Thân Giang Kiệt: Khó mà kể hết được, đúng không?
Vương Chi Lăng: Đúng vậy!
Little Otter: Đến rồi đến rồi, cơm chó đến rồi!
Little Otter: Đối phương thích ăn món gì nhất?

Thân Giang Kiệt: Chi Lăng thích ăn hải sản như tôm, cá.
Vương Chi Lăng: Bổn cung.
Thân Giang Kiệt: …
Little Otter: …
Little Otter: Đối phương làm gì sẽ khiến ngươi cảm thấy ấm áp, hạnh phúc?
Vương Chi Lăng: Giao ngân sách trung quỹ cho bổn cung quản lý, cùng bổn cung chăm sóc hài nhi, hiếu kính phụ mẫu, không nạp thê thiếp!
Thân Giang Kiệt: Chủ động…
Vương Chi Lăng: …
Little Otter: Đối phương làm gì sẽ khiến ngươi cảm thấy không vui?
Vương Chi Lăng: Quá chủ động!
Thân Giang Kiệt: Không thích chủ động!
Little Otter: Rốt cuộc thì “chủ động” có nghĩa là gì vậy? Chúng ta có phải lạc đề rồi không?
Thân Giang Kiệt: Không, đi đúng hướng rồi đấy! Ngoại truyện phỏng vấn phải nói đến chuyện này.
Vương Chi Lăng: …
Little Otter: Được rồi, đến đây là hiểu nghĩa “chủ động”.

Vậy nói về chủ động, Hoàng hậu có bao giờ chủ động không?
Thân Giang Kiệt: Có nha, có nha, Chi Lăng khi chủ động rất quyến rũ rất mê người!
Vương Chi Lăng: Bổn cung có chủ động làm cơm cho Bệ hạ ăn.
Thân Giang Kiệt: Nàng cố tình đi lạc đề!
Little Otter: Khi nào thì Hoàng hậu chủ động vậy?
Vương Chi Lăng: Mỗi tuần bổn cung đều chủ động làm cơm cho Bệ hạ.
Thân Giang Kiệt: Làm cơm có cần ăn mặc mát mẻ, xông hương thơm phức không?
Vương Chi Lăng: …
Little Otter: Quan điểm như thế nào về chuyện cưỡng đoạt?
Vương Chi Lăng: Hành vi thú tính, bỉ ổi, vô sỉ, **** ***** thượng não, không thể chấp nhận được!
Thân Giang Kiệt: Đúng vậy! Không thể chấp nhận được!
Vương Chi Lăng: …
Little Otter: Ở đây có kẻ mất trí nhớ có chọn lọc!
Little Otter: Thích điểm gì trên cơ thể đối phương nhất?
Thân Giang Kiệt: Chỗ nào cũng thích, đều là báu vật.
Vương Chi Lăng: …
Thân Giang Kiệt: Nàng lại kể không xuể à?
Vương Chi Lăng: …
Little Otter: Ghét điểm gì trên cơ thể đối phương nhất?
Thân Giang Kiệt: Sao ghét được, trẫm thương còn không hết!
Vương Chi Lăng: …
Thân Giang Kiệt: Nàng nói đi, sợ gì chứ?
Vương Chi Lăng: Sợ phạm tội khi quân…
Thân Giang Kiệt: …
Little Otter: Thích hành sự ở đâu nhất?
Thân Giang Kiệt: Ở đâu cũng được, nhưng dạo này trẫm chỉ ước được ở hoa viên…
Vương Chi Lăng: Bệ hạ từng làm rồi còn gì!
Thân Giang Kiệt: Chỉ được có một lần, sau đó nàng giận suốt một tuần…
Vương Chi Lăng: …
Little Otter: Bệ hạ và Hoàng hậu chuyên phát cơm chó, thế có bao giờ hai người phải ăn cơm chó chưa?
Thân Giang Kiệt: Ờm… ở phủ Tể tướng…
Vương Chi Lăng: Đúng vậy, là hai nồi cơm chó khổng lồ!
Little Otter: Ai là người đẩy thuyền mạnh tay nhất? Vương Chi Lăng: Là Thái hậu.
Thân Giang Kiệt: Đúng rồi, đa tạ Mẫu hậu!
Little Otter: Trong hai người thì ai sợ ai?
Thân Giang Kiệt: Trước khi yêu nhau thì nàng ấy sợ trẫm, sau này thì…
Vương Chi Lăng: …
Little Otter: Chúc mừng Bệ hạ trường sinh bất lão!
Little Otter: Có muốn nói điều gì với đối phương không?
Thân Giang Kiệt: Nam nhân nên thể hiện bằng hành động.
Vương Chi Lăng: Đúng vậy, thiên ngôn vạn ngữ cũng không bằng hành động.

Bệ hạ thật tốt!
Thân Giang Kiệt: Vậy chúng ta lập tức dùng hành động đi.

Di giá Chiêu Dương cung!
Vương Chi Lăng: …
Little Otter: …
II. Vương Khiết và Thôi Vĩnh Khanh:
Little Otter: Hai người quen nhau như thế nào?
Thôi Vĩnh Khanh: Tầm năm tuổi, khi ta đi mới đi học.
Vương Khiết: Đúng vậy, bọn ta là đồng môn.
Thôi Vĩnh Khanh: Thế nhưng học lực thật khác biệt.
Vương Khiết: …
Little Otter: Cuối cùng hai người cũng về chung một nhà rồi, xin mời phát biểu cảm nghĩ.
Vương Khiết: Đây là chuyện tốt nhất thế gian, đa tạ Bệ hạ!
Thôi Vĩnh Khanh: Là ta không muốn kháng chỉ, kháng chỉ sẽ bị chém đầu!
Little Otter: Có từng tỏ tình với đối phương chưa? Tỏ tình như thế nào?
Vương Khiết: Tỏ tình bằng hành động, từ nhỏ đến lớn ta đều bảo vệ y.
Thôi Vĩnh Khanh: …
Vương Khiết: Ngươi nói gì đi chứ?
Thôi Vĩnh Khanh: Ta chỉ muốn giữ cái đầu của mình…
Vương Khiết: …
Little Otter: Đối phương có tật xấu nào không?
Vương Khiết: Y rất hay nói trái lòng mình.
Thôi Vĩnh Khanh: Vậy bây giờ ta sẽ nghĩ gì nói nấy.

Vương Khiết tật xấu nhiều không đếm hết!
Vương Khiết: …
Little Otter: Ưu điểm của đối phương là gì?
Vương Khiết: Thông minh, tuấn tú nhã nhặn, hiếu nghĩa, lại rất lương thiện, là một vị quan tốt.
Thôi Vĩnh Khanh: Võ công cao cường, là người trung nghĩa.
Vương Khiết: Trời ơi đây là lần đầu tiên ngươi khen ta.
Thôi Vĩnh Khanh: Ta nghĩ gì nói nấy.
Little Otter: Thích điểm gì nhất ở đối phương?
Vương Khiết: Đều thích.

Y tốt đẹp từ tâm hồn đến trí tuệ.
Thôi Vĩnh Khanh: Luôn bảo vệ ta.
Little Otter: Ai là người đẩy thuyền mạnh mẽ nhất?
Thôi Vĩnh Khanh: Ban đầu hình như chỉ có Bệ hạ, sau đó lại còn có Hoàng hậu.

Vương Khiết: Bệ hạ vạn tuế, nương nương thiên tuế.
Little Otter: Có bí mật gì về đối phương mà chỉ ngươi mới biết không?
Vương Khiết: Thôi Vĩnh Khanh rất là nhạy cảm…
Thôi Vĩnh Khanh: Vô sỉ!
Vương Khiết: Ý ta là ngươi thoạt nhìn thì vô tư, nhưng thực ra rất hay để bụng.
Thôi Vĩnh Khanh: …
Vương Khiết: Ngươi lại im lặng!
Thôi Vĩnh Khanh: Hắn rất thích đọc Long Dương!
Vương Khiết: Im lặng không phải lúc nào cũng xấu.
Little Otter: Làm thế nào hai bên gia đình chấp nhận được hôn sự này?
Vương Khiết: Ai dám kháng chỉ chứ?
Thôi Vĩnh Khanh: Đều là vạn bất đắc dĩ.
Vương Khiết: Thật ra Vương gia có ba nam đinh đều là võ tướng, giữ được mạng này nào là tốt ngày nấy rồi, phụ mẫu không cầu mong gì hơn.

Vì vậy nên bọn họ rất ủng hộ chuyện tình cảm của ta.
Thôi Vĩnh Khanh: Thôi gia không dám kháng chỉ.
Vương Khiết: …
Little Otter: Thôi đại nhân sống ở Vương gia có áp lực không?
Thôi Vĩnh Khanh: Tướng gia và phu nhân rất tốt, hoàn toàn không áp lực.
Vương Khiết: Khanh Khanh lên được chính đường xuống được trù phòng, thập toàn thập mỹ.
Little Otter: Thôi đại nhân có vẻ rất hay xấu hổ, vậy có khi nào Thôi đại nhân chủ động không?
Vương Khiết: Y nhìn ta một cái tức là chủ động.
Thôi Vĩnh Khanh: Ta không có cơ hội được chủ động luôn.
Little Otter: Làm thế nào để thể hiện tình yêu với đối phương?
Vương Khiết: Bằng hành động! Ta bảo vệ y, chăm sóc tốt cho y, đưa hết bổng lộc cho y giữ, hiếu kính với Thôi gia, còn có… chủ động với y.
Thôi Vĩnh Khanh: Vô sỉ!
Vương Khiết: Đó là làm tròn bổn phận của phu quân.
Thôi Vĩnh Khanh: Vô sỉ!
Little Otter: Làm thế nào để biết được đối phương có yêu mình không?
Thôi Vĩnh Khanh: Như Vương Khiết đã trả lời.
Vương Khiết: Y thực sự không dám kháng chỉ.
Little Otter: Một phút để tỏ tình với đối phương.
Vương Khiết: Bổng lộc của ta, trái tim và thân thể của ta đều cho ngươi.
Thôi Vĩnh Khanh: Của ai nấy giữ đi.
Vương Khiết: Ngươi thực sự không tỏ tình với ta?
Thôi Vĩnh Khanh: Nam nhân không cần nhiều lời.
Vương Khiết: Câu này dịch ra có nghĩa là “ta yêu ngươi” đó!
Little Otter: Đúng vậy!
Thôi Vĩnh Khanh: …
HẾT..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện