Tuy rằng sự kiện Black vượt ngục đã được giải quyết, thậm chí còn tìm trở về một thuộc hạ đắc lực, cuộc sống của Dumbledore cũng không bởi vậy mà thanh nhàn hơn bao nhiêu. Gelert Grindelwald không biết tung tích, cũng không biết ông ta rốt cuộc có kế hoạch gì, mình thật vất vả mới điều tra được một chỗ giấu hồn khí, đi tra xét thì lại không thu hoạch được gì.

Dumbledore có thể cảm giác được có rất nhiều chuyện đều ngầm thoát ly tầm tay của ông, điều này làm cho ông cảm thấy một cảm giác vô lực khó có thể ức chế. Ông càng ngày càng thường xuyên hoài nghi tất cả mọi việc mình làm liệu có đúng hay không, thực sự có ý nghĩa hay sao? Em trai cả đời không qua lại với ông nữa, người yêu trở mặt thành thù, có đôi khi ông cảm thấy không biết theo ai.

Dumbledore nhẹ nhàng vuốt ve lông chim của Fawkes, thấp giọng nói: “Ông bạn già, cũng chỉ còn mày cùng Lễ Tạ ơn với tao.” Phượng hoàng Fawkes khẽ kêu một tiếng, giống như đang trấn an ông. Lão hiệu trưởng ha ha cười, “Mày phải thông cảm cho một ông già xấu xa luôn thích lải nhải vài câu.”

Buổi sáng tiết ba bốn, Hugh học môn độc dược. Từ năm nhất Hugh đã một mình thao tác, sau khi hai người công khai quan hệ thì lại càng không có ai dám lớn mật đưa ra yêu cầu hợp tác với Hugh. Nhưng thủ pháp dùng đao của Hugh rất vững vàng, làm việc cũng cẩn thận, cho tới bây giờ không gây ra sai lầm nào, điều này thật sự rất vui.

Hugh đem Sinh tử thuỷ đã chế tác tốt đổ vào lọ, rửa sạch bàn, đi đến trước bục giảng giao thành phẩm cho Snape. Snape xem tỉ lệ, viết lên tấm da sau tên Hugh một điểm ‘O’. Hugh nháy mắt với hắn, bất công rõ ràng quá rồi, độc dược của cậu nhiều lắm chỉ được điểm ‘E’ thôi.

Snape mặt không đổi sắc — hắn muốn cho điểm nào chẳng được, ai dám nói cái gì? Hugh nhăn mặt nhăn nhăn mũi, trở về chỗ ngồi của mình, mở sách độc dược chuẩn bị bài cho tiết độc dược tiếp theo.

Snape đi xuống bục giảng, hắc bào cuồn cuộn trên đường tuần tra, thỉnh thoảng phun nọc độc với đám ưng con lửng con, đám động vật nhỏ đáng thương sợ tới mức lạnh run, tần suất vạc nổ tăng cao. Hugh buông sách, chống cằm nhìn người yêu mình bộ dáng uy thế mười phần, khóe miệng mang theo độ cong ngọt ngào.

Hắn cảm giác được phù thuỷ lớn tuổi quăng cho cậu một ánh mắt không mang tình cảm gì, nhưng chỉ là trong nháy mắt, khi cậu bắt giữ được tầm mắt kia thì Snape đã đứng sau bục giảng, khoé môi khẽ nhếch, mang theo khinh thường mà nhìn một phù thuỷ nhỏ Hufflepuff đi lên giao độc dược.

Hugh hơi nghiêng đầu, tiếp tục đọc sách. Con lửng nhỏ kia đã run lên cầm cập, thoạt nhìn như sắp ngất xỉu tới nơi. Snape nặng nề ấn bút lên tấm da dê thượng, Hugh sờ sờ cằm, thoạt nhìn có vẻ là một điểm ‘D’, Sev hôm nay tâm tình hẳn là cũng không tệlắm, ít nhất cũng không phải ‘T’.

Lửng con đáng thương nơm nớp lo sợ quay lại chỗ ngồi, người hợp tác của nhóc hỏi han gì đó, nhóc ấy đang muốn trả lời, lại bị giáo sư độc dược lừ một ánh mắt sắc lẻm, sợ tới mức cúi đầu. Hugh dùng quyển sách giáo khoa độc dược thật dày che mặt, mím môi cười trộm.

Tan học, người có thể hoàn thành một lọ Sinh tử thủy không nhiều lắm, hơn nữa đại bộ phận đều là Ravenclaw, Hufflepuff có thể làm được không có vài người, phần lớn đều không quá thành công.

Sắc mặt giáo sư Độc dược không dễ nhìn lắm, mặc cho ai nhìn thấy những thứ mình nhiệt tình yêu thương lại bị dẫm đạp như vậy cũng không vui nổi. Độc dược vẫn luôn là môn mà nhóm động vật nhỏ Hogwarts sợ hãi nhất, hầu như là mọi học trò đều chạy ra khỏi phòng học, chỉ sợ chậm một bước sẽ bị tóm lại trừ điểm hoặc là cấm túc. Phải biết rằng, vô luận là quét hành lang Hogwarts hay là xử lý nguyên liệu độc dược ghê tởm đều tuyệt không phải chuyện mà người ta mong chờ.

Hugh đương nhiên không đi, thu thập sách vở, cười tủm tỉm đi đến trước mặt người yêu lớn tuổi. Snape tao nhã nhếch mày, “Xem ra chuyện dọn dẹp lại phòng học độc dược trừ em ra không ai khác làm được rồi.” Hugh liếc mắt nhìn hắn một cái — đáng giận! Lại bắt cậu làm cu li! Snape đi xuống khỏi bục giảng, như cười như không nói: “Hoàng tử nhỏ nhà Ravenclaw có vẻ không quá vừa lòng với chuyện này, nhưng ta nghĩ có một việc nhất định làm cho hoàng tử vừa lòng.” Hugh hừ hừ, mỏi mắt mong chờ.

Tiếp theo người yêu tóc đen của cậu nhanh chóng cúi đầu xuống, chuẩn xác bắt lấy đôi môi cánh hoa của cậu, bá đạo mà dịu dàng đoạt lấy hô hấp của cậu. Hugh phản ứng lại, cánh tay dài nhỏ bò lên cổ hắn, hé miệng, chủ động dùng đầu lưỡi đáp lại. Động tác nhỏ Này chọc cho nam nhân gầm nhẹ mọt tiếng trầm thấp trong cổ họng, động tác hung ác hẳn lên.

Hugh không đủ cao, ngửa cổ hôn môi cùng hắn, cổ hơi mỏi, hô hấp lại càng không thông thuận. Hai tay Snape nắm thắt lưng cậu, ôm cậu nhấc bổng khỏi mặt đất, hung mãnh mà hôn, như là hận không thể nuốt cậu vào trong bụng.

Hugh phát ra tiếng thở dốc ngọt ngào, nam nhân này bất cứ lúc nào cũng khiến cho cậu mê muội, không thể tự kềm chế.

“Oành!”

Cửa vang lên tiếng động thật lớn khiến cặp đôi đang hôn nồng nhiệt đồng thời quay lại nhìn, chỉ thấy Sirius Black mở to hai mắt, há hốc miệng, khiếp sợ mà nhìn bọn họ. Snape Bị ngắt ngang tâm tình vốn đã không xong, nhìn thấy bộ dáng ngu xuẩn của tử địch lại càng tức giận.

“Tự xưng là Gryffindor chính nghĩa vì sao lại xuất hiện ở địa bàn của Slytherin, làm ra loại chuyện không quang vinh như rình coi này? Thật sự là Gryffindor quang minh lỗi lạc mà!” Snape lạnh lùng trào phúng, úp mặt Hugh vào ngực mình — Merlin biết bộ dáng của đứa nhỏ này hiện tại có bao nhiêu mê người!

Bị đả kích như vậy, Black đầu óc đơn bào liền xù lông, nhất thời đã quên chuyện vừa nhìn thấy, lớn tiếng kêu gào: “Cái tên Thực Tử đồ tà ác! Dụ dỗ học trò Hogwarts, tao nhất định phải nói cho hiệu trưởng Dumbledore, tống mày vào Azkaban!”

Snape cúi đầu nhìn người trong lòng, vừa lúc Hugh cũng ngẩng đầu, hai người nhìn ra được cảm xúc giống nhau trong mắt đối phương — không nói gì, con chó ngu rốt cuộc là đường não đi thế nào vậy!

“Chó ngu, cút ra khỏi địa bàn của Slytherin, nếu không ta không ngại lãng phí ma lực ném cho mi một cái ác chú!” Snape lạnh lùng nói, lời nói không chút khách khí làm cho Black lại nổi trận lôi đình, nổi giận đùng đùng tiến vào, “Mày dám làm còn không dám chịu sao? Quả nhiên là rắn độc âm hiểm! Mày lại dám ra tay với học trò Hogwarts, hiệu trưởng Dumbledore nhất định sẽ đuổi mày ra khỏi trường!”

Black mấy ngày nay đều ở bệnh xá, bị bà Pomfrey Boss ẩn hình Hogwarts thống trị, mỗi ngày ba lượt uống mấy chục bình độc dược hương vị cực độ quỷ dị, bị ép buộc đến nửa chết nửa sống, bây giờ còn không biết quan hệ giữa Snape cùng Hugh.

“Sirius, cha ở trong này làm gì vậy?” ĐI qua phòng học độc dược để trở về phòng ngủ Slytherin, Harry phát hiện bóng dáng cha đỡ đầu nhà mình, kỳ quái lên tiếng hỏi, sau đó rất nhanh chú ý tới Snape cùng Hugh cũng ở đây, còn có không khí giương cung bạt kiếm của đôi bên.

Black lòng đầy căm phẫn nhân nhượng: “Harry, Sni……” Nhớ tới lệnh cấm của con đỡ đầu, vội vàng sửa miệng, “Cái tên Snape kia sàm sỡ bạn của con, chú tận mắt nhìn thấy!” thái dương Harry nhảy lên ba cọng hắc tuyến, “Sirius, chú phải làm rõ ràng tình huống rồi hãy giận dữ có được không? Hugh cùng giáo sư Snape là người yêu, sàm sỡ cái gì mà sàm sỡ?”

“Cái gì cái gì cái gì cái gì…… cơ?” Black khiếp sợ đến tột đỉnh, “Snivellus mà cũng có người thích!” Hắn ta vừa thốt ra, ba người ở đây lập tức đen mặt.

Harry thở phì phì kêu lên: “Sirius, cha quên cha đã đáp ứng con cái gì sao?” Black chột dạ, “Chú không phải cố ý, Harry, con đừng giận mà, chú chỉ là quá kinh ngạc thôi.” Không thể trách hắn ta được! Hắn ta căn bản không thể lý giải được sao lại có người đi thích cái tên mũi thò lò âm hiểm giả dối kia!

Vùi đầu trong lòng người yêu, Hugh đang đầy bụng lửa giận, hận không thể đem mọi ác chú mình biết quăng cho cái tên Black vô ơn kia. Nhưng xét thấy ngày sau hắn ta còn có chỗ hứu dụng, không tiện gây xung đột, Hugh giật nhẹ tay áo người yêu lớn tuổi, ý bảo — nhắm mắt làm ngơ đi!

“Potter, rửa sạch độc dược phòng học!” Luôn luôn giỏi về lợi dụng chức quyền Snape ném một câu, rõ ràng lưu loát mà lôi kéo Hugh chạy lấy người. Đáng thương Harry. Làm việc cực nhọc. Potter nhăn lại mặt, oán giận: “Sirius, đều là cha hại con đó!” Black căm giận, “Snape cũng dám sai con như vậy, chú đi tìm hắn tính sổ!” đại cẩu cuồng con đờ đầu sao chịu nổi Harry phải chịu uất ức, rút đũa phép muốn đuổi theo.

Harry vội vàng lôi kéo hắn ta: “Sirius, cha đừng tìm rắc rối nữa!” Ai, cha đỡ đầu này cái gì cũng tốt, chỉ là đầu óc có mỗi một sợi thần kinh, gặp giáo sư Snape đã dựng lông.

Trở lại hầm, Hugh tức giận nhào vào trên sô pha, dùng sức dày vò chà đạp bề mặt cái sô pha. Nam phù thuỷ lớn tuổi bất đắc dĩ mà yêu chiều nhìn người yêu nhỏ nhà mình tiết giận, ngồi bên người cậu, nhéo nhéo mũi cậu, “Có thời gian giận dỗi với con chó đần kia thì ta càng hy vọng em có thể thỏa mãn cái dạ dày đáng thương của hai chúng ta.”

Hugh đứng lên, cọ loạn trên người hắn, cái đầu lông mềm như nhung co cọ khiến người ta ngứa lòng. Cuối cùng Hugh dừng lại, buông nam phù thuỷ tóc đen ra, đứng dậy đi vào phòng bếp.

Qua hai ngày, Harry hưng phấn mà tuyên bố với mấy người bạn tốt rằng Bộ pháp thuật đã đồng ý trao quyền giám hộ của nó tới dưới danh nghĩa của Sirius Black, nó không bao giờ phải về nhà Dursley! Còn có, để cho Black biết cái nhà kia đối đãi với con đỡ đầu bảo bối của gã như hế nào, đã hung hăng địa giáo huấn bọn họ một trận.

Draco vừa vui vì người mình thương không cần năm nào cũng chịu hai tuần đau khổ nữa, cùng lúc lại vì Harry có cha đỡ đầu mà xem nhẹ mình thì thấy vô cùng buồn bực.

Bởi vì còn chưa có nơi ở cố định, Dumbledore cho phép Black tạm thời ở lại Hogwarts. Cái này thì quá tiện có chó lớn bồi dưỡng cảm tình với con đỡ đầu thân ái rồi.

Black hiện tại đã hoàn toàn phát huy thiên phú đùa giai đứng nhất trong bốn người nhóm Marauders, thường xuyên vụng trộm mang theo Harry thám hiểm Hogwarts. Phải biết rằng Slytherin không phải không lượn đêm, chỉ là bọn họ không bị bắt gặp mà thôi, huống chi vốn cũng có Harry đặc-tính-Gryffindor, sau lại có thêm ông cha đỡ đầu vô cùng quen thuộc Hogwarts, lại càng nhiệt tình với cái hoạt động này hơn.

Đương nhiên, nó cũng có mời Draco cùng đi, nhưng đại cẩu Black vẫn nhìn Draco không thuận mắt thì cậu t đều cự tuyệt.

Sau một lần tuần tra ban đêm, Snape bắt được hai cha con hơn nửa đêm còn dùng Áo choàng tàng hình đi lượn đêm, nổ ra một hồi đấu võ mồm, nhân vật chính không thểnghi ngờ, chính là giáo sư đại nhân của chúng ta cùng đại cẩu Black. Harry căn bản không dám khuyên can, hiện tại nó còn đang ở trong tình trạng đi lượn đêm trái với nội quy trường học bị viện trưởng nhà mình bắt được đó!

Cuối cùng tình huống thăng cấp thành đánh nhau, ác chú bay đầy trời. Harry đáng thương tránh một bên, muốn khuyên can lại không dám, thiếu chút nữa bị ‘trúng đạn’. Cuối cùng kết quả là đại cẩu còn chưa khôi phục hoàn toàn bị Snape hoá đá mà chỗ kết thúc. “Potter, cấm túc một tháng, ngày mai đi tới chỗ thầy giám thị Filch!” Ném lại đại cẩu bị hoá đá ở tư thế quỷ dị, Snape mang theo Harry, đưa nó về phòng ngủ Slytherin.

Mà đại cẩu Black ở lại thì lấy tư thế vô cùng vặn vẹo đến tận sáng hôm sau, đến sáng một phù thuỷ nhỏ Hufflepuff vội vàng thông báo cho giáo sư mới cứu vớt được đại cẩu người ngợm cứng ngắc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện