Lời này ra vẻ xin lỗi , lại làm cho người ta nghe càng thêm bốc hoả! Hiên Viên Ngạo thật muốn bóp chết nữ nhân này, lại không biết sao, ngẫm lại bộ dáng yếu đuối vừa mới rồi của nàng , đúng là có chút không ra tay được! Hung hăng lườm nàng một cái, vung ống tay áo, thẳng đi thư phòng. . . . . .

Vũ Văn Tiểu Tam buồn bực nhìn theo bóng lưng của hắn , người ta đã xin lỗi , còn tức giận cái gì a? Thật sự là quả bóng hơi!

Hoa Mị Ảnh thấy Hoa Nhược Yên vẫn bị ném đi ra ngoài, hung hăng trừng mắt nhìn Vũ Văn Tiểu Tam liếc mắt một cái, đầy mặt không cam lòng trở về hậu viện!

Vũ Văn Tiểu Tam quay sang, nhìn nhìn Tiểu Nguyệt khóc không thành tiếng , có chút buồn bực, nữ nhân kia đã bị ném ra , còn khóc gì? : "Tiểu Nguyệt, ngươi đang khóc cái gì?"

"Tiểu thư! Tiểu thư số khổ của ta !" Tiểu Nguyệt nói xong bổ nhào qua ôm nàng, mỗ nữ sau đầu xẹt qua một chút mồ hôi, cảnh tượng này hình như có chút. . . . . . Quen thuộc? "Tiểu thư, hóa ra ngài vẫn tưởng niệm phu nhân, tiểu thư. . . . . . Ngài thật đáng thương. . . . . . Hu hu hu. . . . . ."

Mồ hôi ! Vũ Văn Tiểu Tam kéo nàng từ trong ngực mình ra : "Đáng thương sợi len! Đó là giả vờ được không ? Ta không giả vờ Hiên Viên Ngạo có thể giúp ta sao?"

A? Tiểu Nguyệt không dám tin ngơ ngác nhìn nàng, cái miệng nhỏ nhắn há rộng, nước mắt còn đọng lại một bên trên mặt trông khôi hài cực kỳ. . . . . .

Giả vờ ? Nuốt một chút nước miếng: "Tiểu thư, ngài cũng quá có thể diễn đi?"

"Đúng vậy ! Kỹ thuật diễn của bổn vương phi đó là quỷ thần cũng phải than khóc trời đất cũng phải sợ ! Đi thôi đi thôi, trở về ăn cơm, chết đói. . . . . ." Mỗ nữ rất là lên mặt nói xong, liền kéo Tiểu Nguyệt mặt còn đang dại ra trở về phòng.

. . . . . .

"Vương gia, buổi chiều hôm nay , tam vương phi trên đường về tam vương phủ gặp vài tên lưu manh , tưởng đối tam vương phi thất lễ !" Đình Vân run rẩy khóe miệng, trong lòng vô cùng khâm phục mấy tên du côn kia , lá gan thật là lớn , người đàn bà đanh đá nhất Hiên Viên đế quốc mà cũng dám phi lễ?

Ánh mắt tà mị thế nhưng nhiễm lên một chút hoảng loạn , vội vàng đứng dậy mở miệng: "Tam nhi có bị dọa cho sợ hay không ?" Bản thân có phái người bảo hộ nàng, bị phi lễ khả năng tính không lớn, chỉ là sợ nha đầu kia bị dọa đến, nhớ lại bộ dáng nàng ngày ấy ru rú trong ngực mình khóc đến thương tâm , lại cảm thấy đau xót . . . . . .

Bị dọa cho sợ ? Trên mặt lãnh khốc của Đình Vân bày ra một bộ biểu cảm như bị ép nuốt xuống một con ruồi bọ . . . . . . Là bọn hắn bị dọa sợ có được hay không ?

" Người của chúng ta đang muốn ra tay, nhưng là tam vương phi đã nhanh trước chúng ta một bước, đánh bại toàn bộ bọn họ , loại võ công này thuộc hạ đã phái người tra quá, trên giang hồ cũng không có chiêu thức này ." Cảm thấy cân nhắc, hắn không biết có nên nói cho vương gia nhà hắn , tam vương phi không chỉ có đánh người khác , còn đá vào hạ bộ mỗi người ?

Tuyệt sắc dung nhan lộ ra một cái cười khẽ, không nghĩ tới nha đầu kia còn có bản lĩnh này . . . . . .

"Sau này tam vương phi còn nói , sở dĩ muốn giáo huấn bọn họ là vì bọn họ bộ dạng quá khó coi , nếu là vương gia, hoàng thượng hoặc là thất vương gia mỹ nam tử như vậy đi phi lễ nàng, nàng sẽ rất vui! Hơn nữa nếu các người không biết , nàng còn không để ý giáo dạy các ngươi" Đình Vân một mặt chết lặng kể lại hành vi huy hoàng của người nào đó , đây là lời nói của nữ nhân sao? Đây chẳng phải là lời nói của người đàn ông có vợ sao?

Hắn ở trong lòng cao giọng hò hét, vương gia a, ngươi tỉnh tỉnh đi! Nữ nhân như vậy không đáng tin cậy đâu !

Mi hơi hơi nhéo nhéo, nha đầu kia, thật nghĩ như vậy ư ? Xem ra là hắn giáo huấn nàng không đủ !

"Mấy người kia đâu?" Giọng nói rất có từ tính vang lên.

Mấy người kia? Đình Vân sửng sốt, à. . . . . ."Bọn họ bị vương phi đánh xong tự đỡ nhau đi về. Tên đầu lĩnh còn nói nhất định sẽ không bỏ qua tam vương phi."

"Ừ. Giết, thi thể ném đi cho chó ăn ." Tao nhã mở miệng, thanh âm vẫn là như vậy mị hoặc nhân tâm, phảng phất như là hỏi hôm nay ăn cái gì vậy , nhưng cũng quyết định sinh tử vài người .

"Vâng !" Đình Vân cung kính trả lời, rồi sau đó muốn nói lại thôi. . . . . .

"Còn có việc?" Hiên Viên Vô Thương dựa vào trên sập , tà ngắm hắn, từng động tác giơ tay nhấc chân , ngay cả Đình Vân một đại nam nhân nhìn xem mặt cũng có chút đỏ lên. . . . . .

"Vương gia, hôm nay nhị vương phi đi tam vương phủ, bị tam vương phi sai người ném ra bên ngoài !" Này tam vương phi a, hắn thật sự không biết nên nói gì nữa , nếu là tương lai hắn cưới một nữ tử như vậy , hắn cũng sẽ phải nổi điên mất thôi !

Ánh mắt đào hoa tà mị híp lại, khóe môi lại tách lúm đồng tiền như trăm hoa đua nở , giọng nói mang theo một chút ý cười: "Nguyên nhân ?"

"Nhị vương phi mắng tam vương phi không có gia giáo, tam vương phi rất tức giận, liền sai người vứt nàng đi ra ngoài, đúng lúc này tam vương gia trở về vương phủ, tam vương phi cùng hắn khóc kể, nói tưởng niệm mẫu thân, nhị vương phi còn chạm vào nỗi đau của nàng . . . . ." Đình Vân nói tới đây khóe miệng có chút run rẩy, cái kia tam vương phi, nàng còn có"Chỗ đau" ? Nàng căn bản là vô địch được không ?

"Ngạo xử lý như thế nào ?" Giọng nói có chút lãnh liệt, lấy tính tình Ngạo, chỉ sợ Tam nhi lại phải chịu ủy khuất.

Tam vương gia xử lý như thế nào ? Đây mới là vấn đề để cho hắn không cách nào lý giải được !"Tam vương gia nói vương phi của hắn không chấp nhận được người khác nói linh tinh , cho nên sai người đem nhị vương phi ném ra ngoài !"

Ánh mắt đào hoa khép chặt, suy nghĩ ý tứ lời của Ngạo . . . . . .

"Vương gia, thuộc hạ cáo lui !" Đình Vân bẩm báo xong chuẩn bị lui lại.

Người nọ bỗng nhiên nói : " Nữ nhân của bổn vương , cũng không chấp nhận được người khác nói linh tinh ! Đem sản nghiệp nhị vương phủ hạ sạch , trong vòng ba ngày, toàn bộ liên quan diệt trừ! Bổn vương chỉ cho các ngươi thời gian ba ngày , rõ chưa?"

A? Đình Vân há to mồm. . . . . . Đây là chuyện gì ? Nữ nhân của vương gia? ! Ở đâu đâu?

"Bổn vương nói chuyện ngươi không có nghe ?" Giọn nói mang theo một chút nguy hiểm .

"Vâng !" Đình Vân nửa chết nửa sống đáp một tiếng, chết lặng đi ra ngoài, lấy thực lực kinh tế của bọn họ , ba ngày hoàn thành chuyện này cũng không khó, chính là. . . . . . Vương gia nhà bọn thưởng thức, thật sự là. . . . . . Kỳ lạ!

Đáng thương nhị vương gia. . . . . . Bị làm cho sạt nghiệp thì hậu quả là cái gì? Chính là một đám người tới cửa truy nợ, một vương gia nếu trở thành bộ dạng kia , vậy còn sống trên đời làm cái gì? Không bằng sớm chết đi cho rồi !

. . . . . .

"Tiểu thư, mấy ngày nữa chính là đại thọ của thái hậu , người đã nghĩ tới chuyện bức tranh thêu kia chưa ?" Tiểu Nguyệt có chút lo lắng nhìn mỗ nữ nào đó ăn uống no đủ .

Vũ Văn Tiểu Tam nằm ở trên tháp quý phi , hoạt động một chút thân mình, chẳng hề để ý mở miệng: " Tất nhiên có biện pháp ! Chút chuyện ấy còn tưởng làm khó bản tiểu thư?"

Tiểu Nguyệt mặt tối sầm, biện pháp ? . . . . . . Vậy hôm kia cuốn gói đồ muốn chạy trốn là ai?

"Tiểu thư, nghe nói thái hậu còn muốn thuận tiện tổ chức một hồi thưởng hà yến, ý là vì thất vương gia chọn lựa vương phi!" Tiểu Nguyệt đem chuyện bản thân tìm hiểu tới lấy ra nói .

"Cái gì?" Mỗ nữ như lò xo bật ngồi dậy, "Muốn tuyển vương phi cho tiểu tử Hiên Viên Triệt kia ? Vậy bổn vương phi làm sao bây giờ?"

Tiểu Nguyệt rất là không biết nói gì xem nàng: "Tiểu thư, là tuyển vương phi cho thất vương gia , không phải là cho vương gia nhà chúng ta ,cái gì mà người làm sao bây giờ?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện