Chuyện gì vậy? Mọi người không tin nổi hai mắt mình, nghe đồn ngay cả Hoàng đế cũng phải nể mặt Thương Y môn chủ, vậy mà hắn vừa mới lấy lòng Gia Cát Linh Ẩn, hơn nữa, dường như Gia Cát Linh Ẩn không thèm để ý tới hắn! Người này thật không biết suy nghĩ, chính là có mắt không tròng!
Hồ Tĩnh bắt được cơ hội này, vội vàng đi tới, nũng nịu nói: “Thương Y môn chủ, tiểu nữ Hồ Tĩnh, kính môn chủ một ly.”
Thương Y duỗi người, ngáp một cái, cũng không liếc mắt nhìn Hồ Tĩnh, nói với Hoàng hậu: “Hoàng hậu nương nương, hôm nay ta uống rượu cũng đủ rồi, bản môn chủ xuất cung trước.”
Tuy Hoàng hậu muốn Thương Y ở lâu hơn, nhưng tính Thương Y nàng cũng biết, đành phải nói: “Vậy bản cung cũng không giữ môn chủ, sau này môn chủ nên thường xuyên vào cung nhé.”
“Đương nhiên đương nhiên, Hoàng hậu nương nương, không ngại ta mang Gia Cát Tam tiểu thư đi chứ.”
“Hử, tại sao?” Hoàng hậu ngẩn người, Thương Y này, không phải nhìn trúng Gia Cát Linh Ẩn chứ, nếu thật là như vậy, cũng là chuyện tốt với nha đầu kia.
Không chỉ riêng gì Hoàng hậu, những người khác cũng giật mình, sao lại như vậy? Gia Cát Linh Ẩn ngoài trừ dung mạo, còn có điểm nào đáng để coi trọng? Tại sao, hôm nay Thất vương gia đối xử khác biệt với nàng ta, Cửu vương gia nói giúp nàng ta, Thương Y lại muốn dẫn nàng đi? “Hoàng hậu nương nương, người đừng hiểu nhầm, bản môn chủ là được người ta nhờ vả thôi. Tam tiểu thư, đi thôi, Hoàng hậu nương nương, không có ý kiến gì chứ?”
“Thương Y môn chủ nói thế nào thì như vậy đi, ngươi phải đưa Tam tiểu thư về phủ an toàn.”
“Đây là đương nhiên!”
Việc cần làm cũng đã xong, Gia Cát Linh Ẩn cũng không muốn ở đây thêm, theo ý Thương Y, nói với hoàng hậu: “Thần nữ xin cáo lui trước.”
“Ừ, đi đi.”
Hồ Tĩnh thẹn quá hóa giận nhìn Thương Y cùng Gia Cát Linh Ẩn đã đi xa, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào. Gia Cát Linh Ẩn, ta nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ!
Hai người đã đi xa, Chu quý phi nói sâu xa: “Thương Y này, thật không để tỷ vào mắt, hắn cho rằng hoàng cung muốn tới là tới, muốn đi là đi sao. Thật là không coi ai ra gì, một ngày nào đó nói Hoàng thượng xóa sổ Thanh Ngọc Môn của hắn!”
“Muội muội à, đừng nên nói càn!” Hoàng hậu cảnh cáo Chu quý phi.
Cuối cùng Bách Hoa Yến cũng kết thúc, Gia Cát Hồng Nhan ngồi kiệu về phủ, trong đầu hiện lên màn thể hiện của Gia Cát Linh Ẩn, chiếc khăn trong tay đã bị vặn như dây thừng, biểu hiện của Gia Cát Linh Ẩn khiến nàng cảm thấy vô cùng tức giận, cũng có chút sợ hãi, ả tiện nhân Gia Cát Linh Ẩn, không thể sống sót trên đời này. Gia Cát Hồng Nhan nhớ tới hành động lần trước của Nhị tiểu thư Gia Cát Như Mộng khi ở hậu viện, trong lòng đã có kế sách.
Còn Gia Cát Như Nguyệt, hôm nay hầu như không có cơ hội thể hiện, ai cũng đều có cơ hội thể hiện, nàng bị chìm ngập trong đám đông các tiểu thư, người khác đều chỉ nhớ tới Đại tiểu thư và Tam tiểu thư, nhất là Gia Cát Linh Ẩn, hôm nay vô cùng nổi bật, còn có chỗ dựa rất tốt. Tứ tiểu thư như nàng, không ai thèm nhắc tới, những tiểu thư cao ngạo kia, ngay cả hứng thú cười nhạo nàng cũng không có. Sau khi Thất vương gia xuất hiện, ánh mắt Như Nguyệt không dời được khỏi người hắn, mà Thất vương gia chưa từng liếc mắt nhìn nàng đến một cái. Gia Cát Như Nguyệt nắm chặt tay, có hai người chị như vậy, nàng ở trong nhà Gia Cát, vĩnh viễn cũng không có ngày xuất đầu lộ diện, Gia Cát Hồng Nhan không cần phải nói, là đại tỷ có thân phận cao quý, nhà mẹ đẻ của Đại phu nhân vô cùng hiển hách, bây giờ một người không có gì như Gia Cát Linh Ẩn, cũng vượt qua đầu nàng. Không được, muốn đứng đầu, phải diệt trừ hai người này trước mới được.
Cung Thừa Hoan của Chu quý phi, Chu Tuyết Tranh tức giận hỏi Chu quý phi: “Tại sao? Hôm nay muội đưa mắt ra hiệu cho tỷ nhiều như vậy, tỷ cũng không đề cập tới hôn sự của muội và Thiên ca ca! Thậm chí không để ta tới gần chàng!’
“Muội muội, muội nhầm rồi.” Chu quý phi cười lạnh nói, “Là Sở Lăng Thiên không muốn ngồi cạnh muội, muội không nghĩ rằng chính mình không làm được gì, ngược lại còn chất vấn ta.”
Chu Tuyết Tranh im lặng, dừng lại suy nghĩ, tiếp tục nói: “Vậy tại sao không nhắc tới hôn sự của muội và Thiên ca ca? Hoàng thượng ở đây, hôm nay không phải là cơ hội tốt nhất sao?”
“Hồ đồ!” Chu quý phi lớn tiếng quát, “Muội không nghĩ lại xem, thái tử sẽ sớm quay về triều. Thế lực của Thái tử, Lục vương gia, Thất vương gia là tương đương nhau, không ai có thể chắc chắn được người nào làm hoàng đế, mới vậy đã đem mọi thứ đặt vào Thất vương gia, cũng quá mạo hiểm rồi. Hơn nữa, Thất vương gia trầm tính, cái chết của Tĩnh quý phi, người khác không biết, nhưng họ Chu chúng ta còn không rõ sao? Nếu Thất vương gia lên ngôi hoàng đế, một ngày kia sự việc bại lộ, hắn không nhổ tận gốc Chu gia mới là lạ! Lục vương gia gần gũi với Chu gia nhất, nếu thật sự chọn lựa, sẽ là Lục vương gia, chứ không phải Thất vương gia! Muội hiểu chưa?”
“Ta không hiểu!” Chu Tuyết Tranh ấm ức nói, “Dựa vào cái gì, đều là con gái nhà họ Chu, tỷ có thể làm Quý phi, còn ta phải hy sinh cho Chu gia, vào chùa làm ni! Các ngươi nói ba năm sau sẽ nghĩ biện pháp để đưa ta trở về, nhưng, tận năm năm, nếu không phải có lệnh của Hoàng thượng, cả đời này ta sẽ phải ở trong chùa làm ni, sống cả quãng đời còn lại trong cô độc! Hiện tại, ngay cả cơ hội lựa chọn phu quân cũng không có? Ngay cả quyền lợi này của ta các người cũng muốn cướp đoạt? Dựa vào cái gì ta phải hy sinh vì lợi ích của Chu gia!”
“Hỗn láo!” Chu quý phi nổi giận, rõ ràng đã bị Chu Tuyết Tranh làm cho tức giận, “Thân là người nhà họ Chu, đương nhiên có quan hệ mật thiết tới vinh quang của Chu gia. Ta và ngươi đều giống nhau, giá trị của chúng ta, chính là giúp Chu gia củng cố địa vị trên triều đình! Lúc trước ngươi tới chùa Thiên Thai, là chính ngươi muốn đi, không ai bắt ép! Vì sao ngươi tới chùa Thiên Thai, ngươi còn không rõ sao?”
“Ha ha ha ha!” Chu Tuyết Tranh đột nhiên cười lớn, “Phải, khi đó ta thật có lỗi với Thiên ca ca, nhất thời nảy sinh tình cảm, để nam nhân khác lấy đi sự trong trắng của mình. Ta không muốn Thiên ca ca biết, mới lựa chọn tới chùa tránh né, nhưng các ngươi cũng đã đồng ý với ta, ba năm sau khi ta trở về, sẽ tác thành cho ta và Thiên ca ca. Giờ ta đã về, cũng là lúc các ngươi thực hiện lời hứa của mình.”
“Hừ!” Chu quý phi hừ lạnh, “Tranh nhi, ngươi cũng quá khờ dại, năm năm nay, ngươi ở chùa Thiên Thai cũng phóng đãng với nam nhân kia, không bị ai phát hiện, đã là vô cùng may mắn! Nếu ngươi muốn phơi bày sự thật cho mọi người biết, ta cũng không ngại giúp ngươi một tay, không biết sau khi Thất vương gia biết rõ chân tướng, sẽ nghĩ thế nào nhỉ?”
Hết chương 38
Hồ Tĩnh bắt được cơ hội này, vội vàng đi tới, nũng nịu nói: “Thương Y môn chủ, tiểu nữ Hồ Tĩnh, kính môn chủ một ly.”
Thương Y duỗi người, ngáp một cái, cũng không liếc mắt nhìn Hồ Tĩnh, nói với Hoàng hậu: “Hoàng hậu nương nương, hôm nay ta uống rượu cũng đủ rồi, bản môn chủ xuất cung trước.”
Tuy Hoàng hậu muốn Thương Y ở lâu hơn, nhưng tính Thương Y nàng cũng biết, đành phải nói: “Vậy bản cung cũng không giữ môn chủ, sau này môn chủ nên thường xuyên vào cung nhé.”
“Đương nhiên đương nhiên, Hoàng hậu nương nương, không ngại ta mang Gia Cát Tam tiểu thư đi chứ.”
“Hử, tại sao?” Hoàng hậu ngẩn người, Thương Y này, không phải nhìn trúng Gia Cát Linh Ẩn chứ, nếu thật là như vậy, cũng là chuyện tốt với nha đầu kia.
Không chỉ riêng gì Hoàng hậu, những người khác cũng giật mình, sao lại như vậy? Gia Cát Linh Ẩn ngoài trừ dung mạo, còn có điểm nào đáng để coi trọng? Tại sao, hôm nay Thất vương gia đối xử khác biệt với nàng ta, Cửu vương gia nói giúp nàng ta, Thương Y lại muốn dẫn nàng đi? “Hoàng hậu nương nương, người đừng hiểu nhầm, bản môn chủ là được người ta nhờ vả thôi. Tam tiểu thư, đi thôi, Hoàng hậu nương nương, không có ý kiến gì chứ?”
“Thương Y môn chủ nói thế nào thì như vậy đi, ngươi phải đưa Tam tiểu thư về phủ an toàn.”
“Đây là đương nhiên!”
Việc cần làm cũng đã xong, Gia Cát Linh Ẩn cũng không muốn ở đây thêm, theo ý Thương Y, nói với hoàng hậu: “Thần nữ xin cáo lui trước.”
“Ừ, đi đi.”
Hồ Tĩnh thẹn quá hóa giận nhìn Thương Y cùng Gia Cát Linh Ẩn đã đi xa, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào. Gia Cát Linh Ẩn, ta nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ!
Hai người đã đi xa, Chu quý phi nói sâu xa: “Thương Y này, thật không để tỷ vào mắt, hắn cho rằng hoàng cung muốn tới là tới, muốn đi là đi sao. Thật là không coi ai ra gì, một ngày nào đó nói Hoàng thượng xóa sổ Thanh Ngọc Môn của hắn!”
“Muội muội à, đừng nên nói càn!” Hoàng hậu cảnh cáo Chu quý phi.
Cuối cùng Bách Hoa Yến cũng kết thúc, Gia Cát Hồng Nhan ngồi kiệu về phủ, trong đầu hiện lên màn thể hiện của Gia Cát Linh Ẩn, chiếc khăn trong tay đã bị vặn như dây thừng, biểu hiện của Gia Cát Linh Ẩn khiến nàng cảm thấy vô cùng tức giận, cũng có chút sợ hãi, ả tiện nhân Gia Cát Linh Ẩn, không thể sống sót trên đời này. Gia Cát Hồng Nhan nhớ tới hành động lần trước của Nhị tiểu thư Gia Cát Như Mộng khi ở hậu viện, trong lòng đã có kế sách.
Còn Gia Cát Như Nguyệt, hôm nay hầu như không có cơ hội thể hiện, ai cũng đều có cơ hội thể hiện, nàng bị chìm ngập trong đám đông các tiểu thư, người khác đều chỉ nhớ tới Đại tiểu thư và Tam tiểu thư, nhất là Gia Cát Linh Ẩn, hôm nay vô cùng nổi bật, còn có chỗ dựa rất tốt. Tứ tiểu thư như nàng, không ai thèm nhắc tới, những tiểu thư cao ngạo kia, ngay cả hứng thú cười nhạo nàng cũng không có. Sau khi Thất vương gia xuất hiện, ánh mắt Như Nguyệt không dời được khỏi người hắn, mà Thất vương gia chưa từng liếc mắt nhìn nàng đến một cái. Gia Cát Như Nguyệt nắm chặt tay, có hai người chị như vậy, nàng ở trong nhà Gia Cát, vĩnh viễn cũng không có ngày xuất đầu lộ diện, Gia Cát Hồng Nhan không cần phải nói, là đại tỷ có thân phận cao quý, nhà mẹ đẻ của Đại phu nhân vô cùng hiển hách, bây giờ một người không có gì như Gia Cát Linh Ẩn, cũng vượt qua đầu nàng. Không được, muốn đứng đầu, phải diệt trừ hai người này trước mới được.
Cung Thừa Hoan của Chu quý phi, Chu Tuyết Tranh tức giận hỏi Chu quý phi: “Tại sao? Hôm nay muội đưa mắt ra hiệu cho tỷ nhiều như vậy, tỷ cũng không đề cập tới hôn sự của muội và Thiên ca ca! Thậm chí không để ta tới gần chàng!’
“Muội muội, muội nhầm rồi.” Chu quý phi cười lạnh nói, “Là Sở Lăng Thiên không muốn ngồi cạnh muội, muội không nghĩ rằng chính mình không làm được gì, ngược lại còn chất vấn ta.”
Chu Tuyết Tranh im lặng, dừng lại suy nghĩ, tiếp tục nói: “Vậy tại sao không nhắc tới hôn sự của muội và Thiên ca ca? Hoàng thượng ở đây, hôm nay không phải là cơ hội tốt nhất sao?”
“Hồ đồ!” Chu quý phi lớn tiếng quát, “Muội không nghĩ lại xem, thái tử sẽ sớm quay về triều. Thế lực của Thái tử, Lục vương gia, Thất vương gia là tương đương nhau, không ai có thể chắc chắn được người nào làm hoàng đế, mới vậy đã đem mọi thứ đặt vào Thất vương gia, cũng quá mạo hiểm rồi. Hơn nữa, Thất vương gia trầm tính, cái chết của Tĩnh quý phi, người khác không biết, nhưng họ Chu chúng ta còn không rõ sao? Nếu Thất vương gia lên ngôi hoàng đế, một ngày kia sự việc bại lộ, hắn không nhổ tận gốc Chu gia mới là lạ! Lục vương gia gần gũi với Chu gia nhất, nếu thật sự chọn lựa, sẽ là Lục vương gia, chứ không phải Thất vương gia! Muội hiểu chưa?”
“Ta không hiểu!” Chu Tuyết Tranh ấm ức nói, “Dựa vào cái gì, đều là con gái nhà họ Chu, tỷ có thể làm Quý phi, còn ta phải hy sinh cho Chu gia, vào chùa làm ni! Các ngươi nói ba năm sau sẽ nghĩ biện pháp để đưa ta trở về, nhưng, tận năm năm, nếu không phải có lệnh của Hoàng thượng, cả đời này ta sẽ phải ở trong chùa làm ni, sống cả quãng đời còn lại trong cô độc! Hiện tại, ngay cả cơ hội lựa chọn phu quân cũng không có? Ngay cả quyền lợi này của ta các người cũng muốn cướp đoạt? Dựa vào cái gì ta phải hy sinh vì lợi ích của Chu gia!”
“Hỗn láo!” Chu quý phi nổi giận, rõ ràng đã bị Chu Tuyết Tranh làm cho tức giận, “Thân là người nhà họ Chu, đương nhiên có quan hệ mật thiết tới vinh quang của Chu gia. Ta và ngươi đều giống nhau, giá trị của chúng ta, chính là giúp Chu gia củng cố địa vị trên triều đình! Lúc trước ngươi tới chùa Thiên Thai, là chính ngươi muốn đi, không ai bắt ép! Vì sao ngươi tới chùa Thiên Thai, ngươi còn không rõ sao?”
“Ha ha ha ha!” Chu Tuyết Tranh đột nhiên cười lớn, “Phải, khi đó ta thật có lỗi với Thiên ca ca, nhất thời nảy sinh tình cảm, để nam nhân khác lấy đi sự trong trắng của mình. Ta không muốn Thiên ca ca biết, mới lựa chọn tới chùa tránh né, nhưng các ngươi cũng đã đồng ý với ta, ba năm sau khi ta trở về, sẽ tác thành cho ta và Thiên ca ca. Giờ ta đã về, cũng là lúc các ngươi thực hiện lời hứa của mình.”
“Hừ!” Chu quý phi hừ lạnh, “Tranh nhi, ngươi cũng quá khờ dại, năm năm nay, ngươi ở chùa Thiên Thai cũng phóng đãng với nam nhân kia, không bị ai phát hiện, đã là vô cùng may mắn! Nếu ngươi muốn phơi bày sự thật cho mọi người biết, ta cũng không ngại giúp ngươi một tay, không biết sau khi Thất vương gia biết rõ chân tướng, sẽ nghĩ thế nào nhỉ?”
Hết chương 38
Danh sách chương