Mấy ngày tiếp theo, Lanna ở sao Norton rất vui vẻ, sao Norton vốn chính là một hành tinh giải trí cao cấp. Ở phố thương mại cao cấp khu số ba, bất cứ nhãn hiệu nổi tiếng toàn vũ trụ nào cũng có thể tìm được. Hoặc có thể đến khu số năm, chợ đen ẩn dưới phố giải trí thương mại đại chúng cũng là chỗ vô cùng đáng xem. Phương thức hưởng thụ của các quý tộc khu số hai chính là cái sau lợi hại hơn cái trước. Mà thành phố học viện khu thứ tư lại càng là một nét đặc sắc lớn.
Ngoài ra, không thể không nói, Asmodeus là một nhà ngoại giao vô cùng tuyệt vời, Lanna ở chung với y cực kỳ vui vẻ, thanh niên tóc bạc xinh đẹp kia phảng phất như có thể nhìn thấu tất cả cảm xúc của nàng, luôn có thể khéo léo gợi lên hứng thú của Lanna. Ở bên cạnh Asmodeus, Lanna luôn thả lỏng và vui vẻ. Đã lâu rồi không có người khiến nàng vừa ý như vậy, nàng nghĩ, có lẽ nàng sẽ mang thanh niên mỹ lệ này đi.
Lanna lại liếc Lust, phảng phất như có thể ngửi được hương sắc mà thanh niên tóc bạc vô tình tỏa ra. Bị dụ dỗ mất rồi, Lanna theo thói quen gạt tóc ngắn ra sau tai, bên môi là nụ cười quyến rũ, cứ quyết định vậy đi, sau khi tiến hành kế hoạch, mang mỹ nhân này đi, sự mỹ lệ mê người này chỉ thuộc về mình.
“Sao thế?”
Chú ý tới ánh mắt Lanna, Lust hơi nghiêng đầu, lễ độ hỏi.
“À, tôi đột ngột nhớ tới một chuyện.” Xuyên qua vách trong suốt, Lanna từ trên phi hành khí nhìn xuống phía dưới, kiến trúc khu vực bên dưới được sắp xếp rất đặc sắc và có quy luật, từng cụm từng cụm, những quần thể kiến trúc phong cách giống nhau luôn tập hợp thành một vòng tròn, tách biệt rõ ràng với những vòng kiến trúc khác. Nơi này chính là khu thứ tư mệnh danh thành phố học viện, thành phố tập hợp thành từ vô số học viện to to nhỏ nhỏ, những vòng kiến trúc bất đồng phong cách kia chính là những trường học khác nhau.
“Hội đấu giá lần này, con tôi cũng sẽ đến, để không cản trở việc học tập của chúng, tôi để chúng chuyển trường đến đây!” Lanna nhìn vòng kiến trúc khổng lồ huy hoàng nhất kia, mỉm cười. “Là Học viện Hoàng gia!”
Nụ cười Lanna khoa trương mà quyến rũ!
“Chúng sẽ yêu nơi này, tôi cam đoan!”
[Edit by Alice]
Đây là một buổi chiều trong trẻo, Pride hài lòng nghĩ, có lẽ y có thể vào vườn thưởng thức một buổi trà chiều, hồng trà tinh khiết cùng với bánh ngọt bá tước đen, thế nào? Quản gia tóc vàng tính toán trong lòng, y xoay đầu nhìn cậu bé tóc tím đang gắt gao cạp lấy bả vai mình, gương mặt cười híp mắt rất hiền lành nhã nhặn.
Ây chà chà, như thế có thể mời “huynh trưởng” đại nhân xuống… được không?
Từ sau khi bị Sloth cảnh cáo, Pride kiềm lại rất nhiều, Gluttony không biết từ đâu nghe được chuyện Pride “ăn hiếp” phụ thân. Sau lần thứ hai gặp lại Gluttony, Pride làm thế nào cũng không quăng cậu bé trên vai mình xuống được. Tư duy của Gluttony luôn luôn đơn giản mà bạo lực, căn cứ vào ý nghĩ báo thù cho daddy, cậu bé Gothic hung tợn cạp bả vai Pride, răng sắc nhọn cắm thật sâu vào trong thịt quản gia —— Grào Ai bảo Pride ăn hiếp daddy nahCảm giác bị cạp cũng không hề dễ chịu, huống hồ Gluttony vì treo mình trên người Pride, răng nhọn cắm trong thịt Pride biến thành hình dạng móc câu. Cảm giác thịt sống bị kéo, là người thì ai cũng khó mà chịu được, nhưng quản gia tóc vàng vẫn híp mắt tươi cười vạn năm không đổi, sau mấy lần kéo Gluttony từ trên vai xuống mà không có kết quả, Pride buông xuôi —— trong bọn họ, sức lực cơ thể của Gluttony là mạnh nhất. Cho nên cảnh thường thấy nhất ở khu số một hiện tại chính là, một quản gia tóc vàng vác theo một cậu bé tóc tím như cục nợ đời đi lại khắp nơi, bên cạnh có thể còn một thanh niên quyến rũ cực kỳ vui vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Pride đi vào trong sân, đầu Gluttony vắt trên hõm vai y, thân thể nhỏ xinh lặng lẽ khoác trên lưng thanh niên tóc vàng, như một con mèo nhỏ, cảnh này hiện rõ vẻ ấm áp và cảm giác lệch chỗ lạ thường.
“Trà chính là loại cao cấp được cung cấp từ “kinh đô trà” sao Phong Vân, kem trong bánh ngọt chính là được tinh chế từ sữa của “Mu” đang trong kỳ nuôi con bằng sữa…” (Mu: một loại sinh vật hành tinh hiếm thấy)
“Wuh…”
Gluttony nheo mắt thú màu vàng lại, phát ra tiếng wuh wuh mơ hồ.
“Nghe nói, hồng trà tinh khiết trong quá trình thu hái hoàn toàn do trinh nữ dùng môi đỏ thực hiện, nên hồng trà tinh khiết còn được gọi là trà môi đỏ, bị nước ngấm vào sẽ trở nên đỏ thắm nóng bỏng như môi đỏ thiếu nữ, phát ra một chút hương thơm trinh nữ.” Cảm thấy lực cạp trên vai hình như hơi lỏng ra, Pride cười híp mắt tiếp tục xúi giục. “Không muốn thử một chút xem sao, hồng trà tinh khiết và môi đỏ thiếu nữ thật sự, cái nào mới ngon hơn nhỉ?”
Gluttony đáp lại bằng cách đương trường khoét một miếng thịt trên vai Pride nuốt vào, sau đó đổi chỗ khác cạp tiếp. Quản gia cười híp mắt quay đầu nhìn cậu bé chăm chăm, rõ ràng là một khuôn mặt tươi cười, lại mang chút ý đanh mặt. Cậu bé chớp chớp mắt, đồng tử yêu tinh ngập nước im lặng khiếu nại: Nah nah Ai bảo Pride muốn dụ dỗ Gluttony nah Gluttony đói quá à Nhịn không được nahPride im lặng quay đầu đi, con mắt dưới kính viền vàng vẫn cong thành một vòng cung hòa nhã, khóe miệng vẫn kéo lên một đường cong tươi đẹp, không ai biết dưới khuôn mặt tươi cười như mặt nạ cáo già kia, có tồn tại một chút cảm giác bất lực gọi là thất bại hay không.
Tiếng giày da của quản gia có vẻ vô cùng rõ ràng trên hành lang trống trải, đã có thể loáng thoáng ngửi được mùi hoa mỏng mảnh truyền đến từ trong vườn. Đột ngột, Gluttony phá vỡ cục diện, nhảy xuống từ trên người Pride. Cậu bé Gothic ôm con thỏ nguyền rủa nghiêm túc ngửi ngửi, sau đó hớn hở chạy về một hướng —— bên đó là một bồn hoa cực đại ngay chính giữa vườn.
Ây chà chà, là phụ thân đại nhân sao. Trong nụ cười của quản gia lộ ra sự vui mừng chân thật. Ở bồn hoa? Phụ thân đại nhân, ngài lại có thể ra khỏi phòng, ra khỏi cái vỏ mà ngài tạo ra, đây chứng tỏ ngài đã khôi phục tinh thần, tỉnh táo lại rồi sao, đây chứng tỏ kẻ hèn này có thể tiếp tục hầu hạ ngài rồi sao? Azz…
Lúc Pride tới được bồn hoa, lại phát hiện tình huống hiện tại hình như có chút… khác lạ? Pride đứng bên cạnh Gluttony, đối diện chính là Nei Bog, còn một nguyên tội mới xuất hiện —— Envy.
Pride híp mắt nhìn phụ thân đại nhân mình yêu nhất lúc này đang trốn sau lưng thiếu niên tóc xám, nao núng không dám đối mặt với y cùng Gluttony, dù vô ý liếc nhìn thì cũng tràn ngập đề phòng và kinh sợ, chỉ khi ánh mắt chạm vào Envy mới có thể hơi mềm đi một chút, bộ dáng tràn ngập quyến luyến ỷ lại đối với kẻ khác đâm sâu làm đau mắt Pride, quản gia tóc vàng cười như một chiếc mặt nạ. Envy hai tay cắm trong túi, che cho người nam đứng ở sau lưng, ngây thơ trong sáng chớp chớp mắt với hai “anh trai” mình.
“Papa, không cần lo sợ!” Envy nghiêng đầu cười, lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ ngọt ngào, một câu chia bốn người thành hai mặt đối lập. “Ta sẽ bảo vệ cho ngươi!”
Nei Bog phát run bám víu Envy, cố rút người phía sau Envy. “…Đi, đi khỏi đây…”
“Này, nghe chưa? Papa bảo các ngươi đi khỏi kìa!” Envy vô tội nhíu mày. “Papa nói, hắn không muốn thấy mặt các ngươi nữa!”
Gluttony hoang mang nhìn trân trân Nei Bog đối diện, cậu bé nãy giờ chỉ chú ý tới daddy mình, hoàn toàn không màng đến lời nói của thiếu niên tóc xám. Nhưng daddy vẫn tránh né ánh mắt mình, nên Gluttony chỉ có thể hoang mang nhìn Pride. Pride chú ý tới ánh mắt nghi hoặc của cậu bé tóc tím, y cúi đầu nhìn gương mặt ngước lên của Gluttony, khóe môi nãy giờ vẫn cố sức mím thành một đường xéo rốt cuộc được thả lỏng, quản gia cười tao nhã.
“Gluttony, làm sao đây?” Âm thanh Pride đè thấp như bị bóng tối đến từ vực sâu quấn lấy, hấp dẫn mà đầy ma lực, đồng thời còn nguy hiểm. “Phụ thân đại nhân sắp bị cướp đi rồi!”
Đồng tử yêu tinh màu vàng của Gluttony đột ngột mở lớn, vệt thẳng đứng trong mắt co thành một vạch mảnh khảnh.
“Vì có người phạm quy, động tâm tư không nên có!” Quản gia áo đuôi tôm đen găng tay trắng nghiêng đầu nhìn phía trước, ánh nắng từ phía trên rơi xuống, khiến tròng kính quản gia chiếu ra một mảnh sáng trắng, làm người ta căn bản không nhìn ra đôi mắt bên dưới mắt kính rốt cuộc là mở hay nhắm. “Gluttony, hắn phạm quy, như vậy phải làm gì đây?”
“Phạm quy Là trẻ hư ——” Cậu bé Gothic bóng tối chậm rãi co đầu gối lại. Đồng tử yêu tinh màu hổ phách chằm chằm nhìn Envy không chớp mắt, cũng lấp lánh sáng lên, thân thể nhỏ xinh mảnh khảnh lại chậm rãi huy động sức lực như một con mãnh thú máu tanh nhìn chòng chọc con mồi.
“Trẻ hư —— thì phải bị ăn thịt đó nhá Khe khe khe khe khe ——”
Cùng với tiếng cười khanh khách sắc nhọn của cậu bé Gothic, Gluttony nháy mắt biến mất tại chỗ, trên mặt đất lại bị thiếu niên bé nhỏ kia đạp ra một dấu giầy lõm sâu. Nei Bog chỉ cảm thấy một cơn gió mạnh quét qua trước mặt, theo bản năng nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra, thiếu niên tóc xám chắn ở phía trước đã không thấy bóng, Envy và Gluttony đứng song song xuất hiện cách đó hơn mười thước, bên vành tai truyền đến tiếng thầm thì có vẻ dịu dàng của Pride.
“Phụ thân đại nhân, xin hãy nhắm mắt lại!”
Thế là Nei Bog không thấy gì nữa cả.
Tác giả có chuyện muốn nói: Phân khu Norton:
Khu số một: nơi ở tập trung của hoàng tộc, ngầm dưới đất có viện nghiên cứu trung tâm.
Khu số hai: nơi ở tập trung của các quý tộc.
Khu số ba: khu thương mại giải trí cao cấp, chủ yếu phục vụ đối tượng là kẻ có tiền.
Khu thứ tư: thành phố học viện, khu vực tạo thành từ đủ loại trường học.
Khu số năm: khu thương mại giải trí đại chúng, chủ yếu phục vụ đối tượng dân chúng bình dân, có chợ đen ngầm.
Khu số sáu: nơi ở tập trung của dân thường.
Khu số bảy: nơi tập trung xử lý phế thải.
Ngoài ra, không thể không nói, Asmodeus là một nhà ngoại giao vô cùng tuyệt vời, Lanna ở chung với y cực kỳ vui vẻ, thanh niên tóc bạc xinh đẹp kia phảng phất như có thể nhìn thấu tất cả cảm xúc của nàng, luôn có thể khéo léo gợi lên hứng thú của Lanna. Ở bên cạnh Asmodeus, Lanna luôn thả lỏng và vui vẻ. Đã lâu rồi không có người khiến nàng vừa ý như vậy, nàng nghĩ, có lẽ nàng sẽ mang thanh niên mỹ lệ này đi.
Lanna lại liếc Lust, phảng phất như có thể ngửi được hương sắc mà thanh niên tóc bạc vô tình tỏa ra. Bị dụ dỗ mất rồi, Lanna theo thói quen gạt tóc ngắn ra sau tai, bên môi là nụ cười quyến rũ, cứ quyết định vậy đi, sau khi tiến hành kế hoạch, mang mỹ nhân này đi, sự mỹ lệ mê người này chỉ thuộc về mình.
“Sao thế?”
Chú ý tới ánh mắt Lanna, Lust hơi nghiêng đầu, lễ độ hỏi.
“À, tôi đột ngột nhớ tới một chuyện.” Xuyên qua vách trong suốt, Lanna từ trên phi hành khí nhìn xuống phía dưới, kiến trúc khu vực bên dưới được sắp xếp rất đặc sắc và có quy luật, từng cụm từng cụm, những quần thể kiến trúc phong cách giống nhau luôn tập hợp thành một vòng tròn, tách biệt rõ ràng với những vòng kiến trúc khác. Nơi này chính là khu thứ tư mệnh danh thành phố học viện, thành phố tập hợp thành từ vô số học viện to to nhỏ nhỏ, những vòng kiến trúc bất đồng phong cách kia chính là những trường học khác nhau.
“Hội đấu giá lần này, con tôi cũng sẽ đến, để không cản trở việc học tập của chúng, tôi để chúng chuyển trường đến đây!” Lanna nhìn vòng kiến trúc khổng lồ huy hoàng nhất kia, mỉm cười. “Là Học viện Hoàng gia!”
Nụ cười Lanna khoa trương mà quyến rũ!
“Chúng sẽ yêu nơi này, tôi cam đoan!”
[Edit by Alice]
Đây là một buổi chiều trong trẻo, Pride hài lòng nghĩ, có lẽ y có thể vào vườn thưởng thức một buổi trà chiều, hồng trà tinh khiết cùng với bánh ngọt bá tước đen, thế nào? Quản gia tóc vàng tính toán trong lòng, y xoay đầu nhìn cậu bé tóc tím đang gắt gao cạp lấy bả vai mình, gương mặt cười híp mắt rất hiền lành nhã nhặn.
Ây chà chà, như thế có thể mời “huynh trưởng” đại nhân xuống… được không?
Từ sau khi bị Sloth cảnh cáo, Pride kiềm lại rất nhiều, Gluttony không biết từ đâu nghe được chuyện Pride “ăn hiếp” phụ thân. Sau lần thứ hai gặp lại Gluttony, Pride làm thế nào cũng không quăng cậu bé trên vai mình xuống được. Tư duy của Gluttony luôn luôn đơn giản mà bạo lực, căn cứ vào ý nghĩ báo thù cho daddy, cậu bé Gothic hung tợn cạp bả vai Pride, răng sắc nhọn cắm thật sâu vào trong thịt quản gia —— Grào Ai bảo Pride ăn hiếp daddy nahCảm giác bị cạp cũng không hề dễ chịu, huống hồ Gluttony vì treo mình trên người Pride, răng nhọn cắm trong thịt Pride biến thành hình dạng móc câu. Cảm giác thịt sống bị kéo, là người thì ai cũng khó mà chịu được, nhưng quản gia tóc vàng vẫn híp mắt tươi cười vạn năm không đổi, sau mấy lần kéo Gluttony từ trên vai xuống mà không có kết quả, Pride buông xuôi —— trong bọn họ, sức lực cơ thể của Gluttony là mạnh nhất. Cho nên cảnh thường thấy nhất ở khu số một hiện tại chính là, một quản gia tóc vàng vác theo một cậu bé tóc tím như cục nợ đời đi lại khắp nơi, bên cạnh có thể còn một thanh niên quyến rũ cực kỳ vui vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Pride đi vào trong sân, đầu Gluttony vắt trên hõm vai y, thân thể nhỏ xinh lặng lẽ khoác trên lưng thanh niên tóc vàng, như một con mèo nhỏ, cảnh này hiện rõ vẻ ấm áp và cảm giác lệch chỗ lạ thường.
“Trà chính là loại cao cấp được cung cấp từ “kinh đô trà” sao Phong Vân, kem trong bánh ngọt chính là được tinh chế từ sữa của “Mu” đang trong kỳ nuôi con bằng sữa…” (Mu: một loại sinh vật hành tinh hiếm thấy)
“Wuh…”
Gluttony nheo mắt thú màu vàng lại, phát ra tiếng wuh wuh mơ hồ.
“Nghe nói, hồng trà tinh khiết trong quá trình thu hái hoàn toàn do trinh nữ dùng môi đỏ thực hiện, nên hồng trà tinh khiết còn được gọi là trà môi đỏ, bị nước ngấm vào sẽ trở nên đỏ thắm nóng bỏng như môi đỏ thiếu nữ, phát ra một chút hương thơm trinh nữ.” Cảm thấy lực cạp trên vai hình như hơi lỏng ra, Pride cười híp mắt tiếp tục xúi giục. “Không muốn thử một chút xem sao, hồng trà tinh khiết và môi đỏ thiếu nữ thật sự, cái nào mới ngon hơn nhỉ?”
Gluttony đáp lại bằng cách đương trường khoét một miếng thịt trên vai Pride nuốt vào, sau đó đổi chỗ khác cạp tiếp. Quản gia cười híp mắt quay đầu nhìn cậu bé chăm chăm, rõ ràng là một khuôn mặt tươi cười, lại mang chút ý đanh mặt. Cậu bé chớp chớp mắt, đồng tử yêu tinh ngập nước im lặng khiếu nại: Nah nah Ai bảo Pride muốn dụ dỗ Gluttony nah Gluttony đói quá à Nhịn không được nahPride im lặng quay đầu đi, con mắt dưới kính viền vàng vẫn cong thành một vòng cung hòa nhã, khóe miệng vẫn kéo lên một đường cong tươi đẹp, không ai biết dưới khuôn mặt tươi cười như mặt nạ cáo già kia, có tồn tại một chút cảm giác bất lực gọi là thất bại hay không.
Tiếng giày da của quản gia có vẻ vô cùng rõ ràng trên hành lang trống trải, đã có thể loáng thoáng ngửi được mùi hoa mỏng mảnh truyền đến từ trong vườn. Đột ngột, Gluttony phá vỡ cục diện, nhảy xuống từ trên người Pride. Cậu bé Gothic ôm con thỏ nguyền rủa nghiêm túc ngửi ngửi, sau đó hớn hở chạy về một hướng —— bên đó là một bồn hoa cực đại ngay chính giữa vườn.
Ây chà chà, là phụ thân đại nhân sao. Trong nụ cười của quản gia lộ ra sự vui mừng chân thật. Ở bồn hoa? Phụ thân đại nhân, ngài lại có thể ra khỏi phòng, ra khỏi cái vỏ mà ngài tạo ra, đây chứng tỏ ngài đã khôi phục tinh thần, tỉnh táo lại rồi sao, đây chứng tỏ kẻ hèn này có thể tiếp tục hầu hạ ngài rồi sao? Azz…
Lúc Pride tới được bồn hoa, lại phát hiện tình huống hiện tại hình như có chút… khác lạ? Pride đứng bên cạnh Gluttony, đối diện chính là Nei Bog, còn một nguyên tội mới xuất hiện —— Envy.
Pride híp mắt nhìn phụ thân đại nhân mình yêu nhất lúc này đang trốn sau lưng thiếu niên tóc xám, nao núng không dám đối mặt với y cùng Gluttony, dù vô ý liếc nhìn thì cũng tràn ngập đề phòng và kinh sợ, chỉ khi ánh mắt chạm vào Envy mới có thể hơi mềm đi một chút, bộ dáng tràn ngập quyến luyến ỷ lại đối với kẻ khác đâm sâu làm đau mắt Pride, quản gia tóc vàng cười như một chiếc mặt nạ. Envy hai tay cắm trong túi, che cho người nam đứng ở sau lưng, ngây thơ trong sáng chớp chớp mắt với hai “anh trai” mình.
“Papa, không cần lo sợ!” Envy nghiêng đầu cười, lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ ngọt ngào, một câu chia bốn người thành hai mặt đối lập. “Ta sẽ bảo vệ cho ngươi!”
Nei Bog phát run bám víu Envy, cố rút người phía sau Envy. “…Đi, đi khỏi đây…”
“Này, nghe chưa? Papa bảo các ngươi đi khỏi kìa!” Envy vô tội nhíu mày. “Papa nói, hắn không muốn thấy mặt các ngươi nữa!”
Gluttony hoang mang nhìn trân trân Nei Bog đối diện, cậu bé nãy giờ chỉ chú ý tới daddy mình, hoàn toàn không màng đến lời nói của thiếu niên tóc xám. Nhưng daddy vẫn tránh né ánh mắt mình, nên Gluttony chỉ có thể hoang mang nhìn Pride. Pride chú ý tới ánh mắt nghi hoặc của cậu bé tóc tím, y cúi đầu nhìn gương mặt ngước lên của Gluttony, khóe môi nãy giờ vẫn cố sức mím thành một đường xéo rốt cuộc được thả lỏng, quản gia cười tao nhã.
“Gluttony, làm sao đây?” Âm thanh Pride đè thấp như bị bóng tối đến từ vực sâu quấn lấy, hấp dẫn mà đầy ma lực, đồng thời còn nguy hiểm. “Phụ thân đại nhân sắp bị cướp đi rồi!”
Đồng tử yêu tinh màu vàng của Gluttony đột ngột mở lớn, vệt thẳng đứng trong mắt co thành một vạch mảnh khảnh.
“Vì có người phạm quy, động tâm tư không nên có!” Quản gia áo đuôi tôm đen găng tay trắng nghiêng đầu nhìn phía trước, ánh nắng từ phía trên rơi xuống, khiến tròng kính quản gia chiếu ra một mảnh sáng trắng, làm người ta căn bản không nhìn ra đôi mắt bên dưới mắt kính rốt cuộc là mở hay nhắm. “Gluttony, hắn phạm quy, như vậy phải làm gì đây?”
“Phạm quy Là trẻ hư ——” Cậu bé Gothic bóng tối chậm rãi co đầu gối lại. Đồng tử yêu tinh màu hổ phách chằm chằm nhìn Envy không chớp mắt, cũng lấp lánh sáng lên, thân thể nhỏ xinh mảnh khảnh lại chậm rãi huy động sức lực như một con mãnh thú máu tanh nhìn chòng chọc con mồi.
“Trẻ hư —— thì phải bị ăn thịt đó nhá Khe khe khe khe khe ——”
Cùng với tiếng cười khanh khách sắc nhọn của cậu bé Gothic, Gluttony nháy mắt biến mất tại chỗ, trên mặt đất lại bị thiếu niên bé nhỏ kia đạp ra một dấu giầy lõm sâu. Nei Bog chỉ cảm thấy một cơn gió mạnh quét qua trước mặt, theo bản năng nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra, thiếu niên tóc xám chắn ở phía trước đã không thấy bóng, Envy và Gluttony đứng song song xuất hiện cách đó hơn mười thước, bên vành tai truyền đến tiếng thầm thì có vẻ dịu dàng của Pride.
“Phụ thân đại nhân, xin hãy nhắm mắt lại!”
Thế là Nei Bog không thấy gì nữa cả.
Tác giả có chuyện muốn nói: Phân khu Norton:
Khu số một: nơi ở tập trung của hoàng tộc, ngầm dưới đất có viện nghiên cứu trung tâm.
Khu số hai: nơi ở tập trung của các quý tộc.
Khu số ba: khu thương mại giải trí cao cấp, chủ yếu phục vụ đối tượng là kẻ có tiền.
Khu thứ tư: thành phố học viện, khu vực tạo thành từ đủ loại trường học.
Khu số năm: khu thương mại giải trí đại chúng, chủ yếu phục vụ đối tượng dân chúng bình dân, có chợ đen ngầm.
Khu số sáu: nơi ở tập trung của dân thường.
Khu số bảy: nơi tập trung xử lý phế thải.
Danh sách chương