"Hogwarts.." Eira ngước lên nhìn bầu trời đêm đầy sao, lại hướng mắt về phía tòa lâu đài cổ kính trước mặt. Lòng cô bỗng nao nao một nỗi khó tả. Tiếng ồn ào, huyên náo cứ ồ ạt tràn vào tâm trí cô xen lẫn tiếng nói của Elena. Cô cũng không nghe rõ Elena đang nói gì.

"Đi thôi!" Elena kéo tay của Eira đang thơ thẩn tiến về phía cửa chính.

Những tiếng kinh hãi vang lên, khuôn mặt Elena cũng có chút tái mét, dựa vào người Eira.

Eira nắm chặt lấy tay Elena nói: "Không sao đâu! Họ sẽ không làm hại chúng ta."

Nhưng Merlin mới biết, cô cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Tại sao mấy hồn ma này cứ thích dọa người khác vậy, hệt như các ông cố nhà Eira. Lần đầu tiên nhìn thấy hồn ma, cô còn hét toáng lên nhào vào lòng cha.

Những hồn ma xuyên qua bức tường, thậm chí là xuyên qua thân thể của một học sinh nam. Cậu ấy hốt hoảng mà té xuống nền nhà, đôi mắt mở to vì sợ hãi. Bộ đồ vốn sạch sẽ sính vệt bẩn. Sau đó, chàng ta có chút xấu hổ, vội đứng dậy.

Godric Gryffindor, Salazar Slytherin, Rowena Ravenclaw và Helga Hufflepuff là những người sáng lập lên Hogwarts. Tương ứng với học là 4 nhà Glyffindor, Slytherin, Ravenclaw và Hufflepuff.

Nhà Gryffindor chú trọng vào lòng dũng cảm, tinh thần thượng võ và tính táo bạo. Slytherin đề cao tham vọng, xảo quyệt, khả năng lãnh đạo và sự tháo vát. Ravenclaw đề cao trí thông minh, tri thức và óc sáng tạo. Hufflepuff đề cao sự chăm chỉ, lòng trung thành, sự quả quyết, tính kiên nhẫn, tình hữu nghị. Eira biết tất cả những điều này từ cuốn lịch sử Hogwarts và cũng một phần là cha kể.

Đại sảnh to lớn, được trang trí theo phong cách hoài cổ. Những tông màu ấm xen kẽ với lá cờ mang biểu tượng của từng nhà. Eira nhìn lên dãy bàn của giáo viên, vô tình chạm mặt với giáo sư Dumbledore - Chủ nhiệm nhà Gryffindor. Dumbledore chỉ mỉm cười, khẽ gật đầu. Cô cũng cười đáp lại.

Thầy Dumbledore là khách quen thuộc của trang viên Titus nên cô cũng có một chút biết đến. Nhưng nó chỉ dừng lại ở đó.

Trong đầu lại hiện lên những suy nghĩ mơ hồ. Không hiểu sao cô lại nhớ đến cha..

"Con phải nhớ rằng, từ bây giờ con sẽ phải đi một mình. Con không có sự lựa chọn. Con có thể trở nên vĩ đại hay tầm thường. Nhưng nếu con đã chọn thì phải nỗ lực hết mình.. Con hiểu không?"

Lần đầu bước chân đến Hogwarts, cha có như con không? Đến khi Eira tỉnh táo lại thì Elena đã bước lên để phân loại. Cô không nghe rõ chiếc nón kia nói gì. Chỉ thấy nó hét lên: "Slytherin!"

Dãy bàn của Slytherin vang lên tiếng vỗ tay nhè nhẹ.

Elena đặt chiếc nón xuống, nhìn về phía Eira mỉm cười rồi tiến về phía dãy bàn Slytherin. Cô bé chừa cho cô một chỗ trống, yên lặng chờ đợi. Eira bỗng có chút hồi hộp.

"Adworld Greengrass."

"Slytherin!"

"Gray padent."

"Gryffindor!" Những tiếng vỗ tay rầm rầm đến từ nhà Gryffindor. Không phụ danh nhà sư tử, quả thật nhiệt tình đến không được.

"Junior aperona."

"Hufflepuff!" Nhà lửng cũng không kém cạnh. Mỗi người trên mặt đều là những niềm vui không thể giấu

"Eira Titus."

Cô ngồi xuống ghế, đặt chiếc nón phân loại trên đầu.

"Chà chà chà, lại là một Titus. Ta vẫn nhớ như in cái ngày mà ta được đặt lên đầu của cha ngươi - Hắn sắc xảo, thông minh.. Mà Titus có ai kém thông minh đâu chứ. Ngươi cũng vậy. Slytherin quả là một sự lựa chọn tuyệt vời! Nhưng.. xem nào.."

"Thật khó.. vô cùng khó.." Mũ phân loại tấm tắc nói.

Eira vẫn chăm chú lắng nghe.

"Ngươi cũng thật giống mẹ mình. Óc sáng tạo và niềm ham muốn học hỏi này. Ravenclaw sẽ là nơi phù hợp để ngươi tỏa sáng.. Thật quá khó, đã lâu rồi.."

"Ông biết mẹ tôi?" Eira kinh ngạc thốt lên.

"Tất nhiên! Mẹ ngươi cũng có một bộ óc tuyệt vời, như ngươi vậy! Tất nhiên là cả khuôn mặt xinh đẹp này nữa! Nàng ta chọn Ravenclaw. Và lựa chọn ấy quả là chính xác!"

"Thôi được rồi! Vậy thì cô gái, ngươi muốn tới đâu?"

Eira nhìn về phía đôi mắt trông ngóng của Elena, dõng dạc nói: "Slytherin! Tôi muốn đến Slytherin!"

"Vậy thì.. Slytherin!"

Eira đặt nón phân loại xuống, đi đến chỗ của Elena.

"Mình rất vui khi bồ cũng tới Slytherin." Elena mỉm cười hạnh phúc, ôm lấy tay Eira.

"Mình cũng vậy."

Eira cảm nhận được có những ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn, nhưng cô không quan tâm. Đây là điều không thể tránh khỏi, cô phải luôn sẵn sàng đối mặt với nó.

Eira chuyên tâm trò chuyện với Eira. Hai đứa thủ thỉ cùng nhau đến khi phân loại kết thúc.

Sau một cái phất đũa của hiệu trưởng Armando Dippet, tất cả các món ăn xuất hiện trên bàn. Eira còn nghe mang máng được những tiếng hút khí và hoan hô của học sinh năm nhất.

Cô lựa chọn lấy một miếng thịt dê nướng và một chút rau quả. Ghét bỏ lấy thêm một muỗng cà rốt sợi bỏ vào đĩa.

Cô chăm chú xử lý hết phần thức ăn của mình. Kết thúc bằng một ly nước bí đỏ. Eira cau mày khó chịu, dù bao nhiêu lần đi nữa cô cũng sẽ không thích món nước bí đỏ này.

"Sẽ không có lần sau." Cô tự nhủ.

Thức ăn trên bàn biến mất, thay vào đó là những món tráng miệng.

"Bồ có muốn thử một miếng bánh không? Mình cảm thấy nó khá ngon đó!" Elena gợi ý khi không thấy Eira có ý định động đũa.

Eira lắc đầu buồn rầu, cô đã chạm đến quá nhiều đồ ăn vặt rồi. Bây giờ nuốt không nổi.

Đây cũng có lẽ là lí do mà cha không bao giờ cho cô ăn quá nhiều đồ ăn vặt.

Hối hận quá!

Nghe tiếng nhấm nuốt của những người khác mà cô chỉ muốn vẽ vòng tròn. Cô cũng rất thích món tráng miệng. Than thở: "Sao giờ khắc này mãi không trôi qua.."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện