" Nhưng là , tiểu thư , ngài vì sao muốn nói như vậy đâu ?" Lung nhi không hiểu nói , " Người nói như vậy đến cùngg là vì cái gì đâu ? Ngài tiếp Linh nhi nói cho nhị tiểu thư , ngài cũng nhận định là tam tiểu thư đẩy nàng xuống nước đến cùng là vì sao đâu ?"

" Sự tình lần này đã biết là Khả Nhân muốn Linh nhi đến thử, ta đoán chắc Khả Nhân hẳn là muốn biết thái độ của ta ." Triệu Khả Nhiên nói , " Khả Nhân hẳn là muốn biết ta đối với chuyện lần này đến cùng là thấy thế nào . Nếu ta tin tưởng là Triệu Oánh đẩy nàng xuống nước , như vậy tương lai cho dù Triệu Oánh đem chuyện ta rơi xuống nước nói ra ta cũng là không tin tưởng. "

" Cho nên ý tiểu thư là nhị tiểu thư chỉ vì bảo đảm ngài đứng ở bên nàng mới đến thử " Lung nhi suy nghĩ một chút rồi hỏi

" KHông sai " Triệu Khả Nhiên gật gật đầu , " Tin tưởng rất nhanh , có lẽ trong ngày hôm nay cha cùng nương sẽ bắt đầu truy cứu chuyện này . Đến khi đó căn cứ chính xác từ ta cùng thế tử mới là quan trọng nhất, dù sao lúc đó trừ bỏ song phương đương sự cũng chỉ có Nhàn Vân , ta cùng Lâm thế tử. Nhàn Vân bất quá là cái nha hoàn, nhưng lại là nha hoàn Khả Nhân cho nên lời nói của ta cùng thế tử mới là quan trọng nhất . Vì vậy Khả Nhân phải đảm bảo ta sẽ không đá nàng một cước mới được.

" Cho nên tiểu thư ngài liên nói cho Linh nhi là ngài cảm thấy nhị tiểu thư bị tam tiểu thư đẩy xuống nước sao ?" Lung nhi hỏi , " Kia đến lúc đó tiểu thư cũng sẽ như vậy cùng lão gia và phu nhân nói sao ?"

" Sẽ không " Triệu Khả Nhân lắc lắc đầu . " Đến lúc đó ta sẽ ko đứng ở bên nào. Bởi vì nếu ta đứng bên phía Khả Nhân , Triệu Oánh sẽ bị oan uổng. Nhưng là nếu ta đứng bên phía Triệu Oánh sẽ khiến cho Khả Nhân hoài nghi. Bây giờ còn không phải lúc cùng nàng xé rách mặt "

" Nhưng tiểu thư ngài vừa mới rõ ràng liền nói chho Linh nhi ngài cảm thấy chính là tam tiểu thư đẩy nhị tiểu thư xuống nước. Kia đến lúc đó nếu ngài nói lời nói cùng hiện tại bất đồng , nhị tiểu thư sẽ không hoài nghi sao ?" Nguyệt cô hỏi

" Ta lúc nào nói qua ta cảm thấy chính là Triệu Oánh đẩy Khả Nhân xuống nước đâu ?" Triệu Khả Nhân cười hỏi lại

Nguyệt cô cùng Lung nhi cẩn thận hồi tưởng lại một lần những lời vừa rồi Triệu Khả Nhiên nói với Linh nhi, đích xác từ đầu tới đuôi đều không có một câu nào nói thẳng nhị tiểu thư là bị tam tiểu thư đẩy xuống nước.

" cho nên a ! " Triệu Khả Nhiên cười đến thập phần giả dối , " Ta nhưng là từ đầu tới đuôi đều không có nói qua ta nhìn thấy Triệu Oánh đem Khả Nhân đẩy xuống nước, không phải sao ? Linh nhi nếu hiểu lầm, vậy chỉ có thể thuyết minh nàng lý giải sai lầm rồi , đâu có chuyện gì liên quan tới ta đâu ?"

Nhìn đến bộ dáng Triệu Khả Nhiên, Nguyệt cô cùng Lung nhi cũng không nhịn được nở nụ cười

" Đúng rồi , Nguyệt cô , sáng nay cha mẹ bọn họ có nói qua cái gì hoặc hạ qua mệnh lệnh gì sao ?" Triệu Khả Nhiên nghĩ nghĩ rồi dò hỏi

" Tiểu thư không nói ta còn không nghĩ đến đâu ?" Nguyệt cô vỗ vỗ đầu , " Sáng hôm nay lão gia trước khi lầm triều có hạ qua mệnh lệnh, hôm nay các chủ tử trong phủ đều không cho xuất môn, nếu có sự tình gì đặc biết muốn xuất môn nhất định phải được phu nhân cho phép. Nếu hôm nay tự tiện xuất môn vậy cứ gia pháp xử trí. "

" Oa nghiêm trọng như vậy a !" Lung nhi liền phát hoảng, vỗ vỗ ngực mình một bộ hơi sợ

" Trừ này đó ra còn có sự tình đặc biệt gì phát sinh sao ?" Triệu Khả Nhiên một chút cũng không kinh ngạc , như trước thập phần trấn định

" Nếu thực nói là cái gì đặc biệt " Nguyệt cô lại muốn nghĩ rồi trả lời , " Vậy hẳn là lão gia cho người thỉnh Lâm thế tử, hi vọng Lâm thế tử sau giữa trưa có thể qua phủ một chuyến "

Triệu Khả Nhiên nhìn một chút thời tiết ngoài cửa sổ, thở dài một hơi. " Thời tiết tốt như vậy , thật sự đáng tiếc ." Đáng tiếc không có người nào có tâm tình đi thưởng thức.

Triệu Khả Nhiên ở trong lòng cười lạnh, xem ra cha mẹ là muốn truy cứu sự tình chiều hôm qua kia, thật đúng là nhanh chóng a ! Bất quá cũng thật đúng là bất công a ! Lần trước khi nàng rơi xuống nước, liền người hỏi thăm cũng không hơn một cái, như thế nào lần này Triệu Khả Nhân rơi xuống nước liền lớn như vậy sự đâu ? Thật đúng là cha mẹ tốt của nàng a ! Nghĩ vậy ,Triệu Khả Nhiên cười châm chọc, bất quá mạt tươi cười kia người nhìn không thấy được

" Tiểu thư, đáng tiếc cái gì a ?" Lung nhi không hiểu hỏi , " Tiểu thư , người xem thời tiết tốt như vậy , muốn xuất môn nhưng là không thể cho nên đáng tiếc phải không ?"

" Ngu ngốc " Nguyệt cô nhưng là hiểu ý Triệu Khả Nhiên, cũng biết hôm nay trong phủ sẽ phát sinh đại sự, xem Lung nhi vẫn là bộ dạng mơ mơ màng màng, Nguyệt cô nhịn không được mắng một câu

" Nguyệt cô , ngài như thế nào có thể nói ta ngu ngốc đâu ?" Lung nhi thập phần không phục

Đáng tiếc không có ai sẽ thay nàng ra khẩu khí. Bất quá Lung nhi người này trời sinh rộng lượng cho nên cũng không có sinh khí

" Kia tiểu thư , hôm nay ngài chuẩn bị làm cái gì đâu ?" Nguyệt cô dò hỏi

Triệu Khả Nhiên cười cười phân phó , " Nguyệt cô , cho người vào đem đồ ăn sáng dọn đi thôi ! Hiện tại thời tiết tốt như vậy , đã ko thể ra phủ thì chúng ta đây đi một chuyến Từ Phong viên thăm Tôn di nương cùng Phong nhi đi !"

" Vâng, tiểu thư "

Rất nhanh Triệu Khả Nhiên liền mang theo Nguyệt cô cùng Lung nhi hướng Từ Phong viên đi đến
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện