Sáng sớm, khi trời vừa tờ mờ sáng Triệu Khả Nhiên đã tỉnh. Nhìn chung còn chưa sáng tỏ Triệu Khả Nhiên cảm giác mê mê trầm trầm, nhưng là bởi vì ngủ không được nữa cho nên Triệu Khả Nhiên cũng từ trên giường ngồi dậy

Triệu khả Nhiên nhìn bốn phía chung quanh một chút, xem hoàn cảnh quen thuộc chung quanh , đầu nàng giống như tương hồ loạn thành một đoàn. Lại ngồi một lát Triệu Khả Nhiên mới hoàn toàn tỉnh táo lại , cũng nghĩ đến hết thảy phát sinh ngày hôm qua.

Nhớ tới đêm qua nam tử kêu Tư Đồ Húc kia , tim Triệu Khả Nhiên không khỏi đập gia tốc, từ lời nói của hắn, vẻ mặt nghiêm cẩn của hắn, không cái gì không làm nàng động tâm. Này hết thảy đến cùng có phải hay không là sự thật đâu ? Nhất là câu kia " Vô luận như thế nào ta đều sẽ không thương tổn nàng " ,, nàng đến bây giờ còn nhớ rõ vẻ mặt hắn thời điểm nói những lời này, dường như ở trong mắt hắn cũng chỉ có một mình nàng.

" Tiểu thư , người tỉnh, hôm nay như thế nào sớm như vậy a ?"

Linh nhi cùng Lung nhi bưng đồ rửa mặt vào phòng , nhìn đến Triệu Khả Nhiên đã tỉnh , một mình ngồi ngơ ngác ở trên giường không biết suy nghĩ cái gì đến nhập thần. Vì thế Lung nhi mở miệng kêu lên.

" Đúng vậy tiểu thư, ngươi vừa mới suy nghĩ cái gì a ?" Nhìn đến Lung nhi mở miệng, Linh nhi cũng nhịn không được mở miệng thử nói " Nghĩ đến nhập thần như vậy , liền ngay cả nhóm nô tì vào đều không biết "

Linh nhi tính thử hỏi Triệu Khả Nhiên, hôm nay sáng sớm Nhàn Vân tới tìm nàng nói nhị tiểu thư hi vọng nàng trước thử một chút thái độ đại tiểu thư đối sự tình chiều hôm qua. Vừa mới vào cửa nàng liền nhìn đến đại tiểu thư đang ngồi ở đầu giường không biết nghĩ đến cái gì , cho nên nàng mới ra tiếng thử

" Không nghĩ cái gì " Bừng tỉnh xong Triệu Khả Nhiên rất nhanh liền bình tình xuống nói , " Bất quá là vừa vặn tỉnh lại còn chưa có hoàn toàn thanh tỉnh mà thôi "

Nối xong Triệu Khả Nhiên liền không tiếp tục ở trên giường, rất nhanh liền đi lên để Linh nhi cùng Lung nhi hai người hầu hạ rửa mặt chải đầu .

Rửa mặt chải đầu xong Lung nhi liền đem nước ra ngoài đổ, thuận tiện cùng Nguyệt cô đi phòng bếp vì Triệu Khả Nhiên làm đồ ăn sáng, trong phòng cũng chỉ còn lại Linh nhi một người giúp Triệu Khả Nhiên sơ tóc.

Linh nhi một bên ở trong lòng tính toán nên như thế nào mở miệng mới không bị đại tiểu thư hoài nghi để thám thính đến tin tức, một bên trong lòng không yên vì Triệu Khả Nhiên chải tóc

Từ trong gương nhìn đến Linh nhi kia không yên lòng, vẻ mặt muốn nói lại thôi , Triệu Khả Nhiên nhíu mày. Nàng không biết Linh nhi đến cùng suy nghĩ cái gì , có phải hay không lại tính toàn cái gì. Vì thế nàng lẳng lặng chờ đợi Linh nhi mở miệng

Linh nhi hoàn toàn không có chú ý tới nhất cử nhất động của nàng toàn bộ đều dừng ở trong mắt Triệu Khả Nhiên, như trước suy nghĩ nên như thế nào mở miệng. Qua một hồi lâu sau , Linh nhi mới mở miệng thử thăm dò.

" Đại tiểu thư , nghe nói chiều ngày hôm qua nhị tiểu thư rơi xuống nước phải không ?"

" Đúng vậy !" Triệu Khả Nhiên hồi đáp không có gì khác thường nhưng ở trong lòng lại cười lạnh , xem ra tin tức Linh nhi thật linh thông a ! Ngày hôm qua nàng rõ ràng đã bị mình giam cầm, hẳn là còn không có khả năng biết sự tình Khả Nhân rơi xuống nước, xem ra là có người nói cho nàng. Bất quá hiện tại nàng hỏi như vậy đến cùng là rắp tâm cái gì đâu ? " Đại tiểu thư , ngài cùng Lâm thế tử đều thấy được nhị tiểu thư rơi xuống nước, kia đến cùng có phải hay không tam tiểu thư đẩy nhị tiểu thư xuống nước " Linh nhi nhìn đến Triệu Khả Nhiên không có biểu hiện gì khác thường vội vàng tiếp tục truy vấn

Triệu Khả Nhiên trong mắt rất nhanh thoáng qua một đạo quang mang lợi hại . Ngay tại lời nói vừa rồi của Linh nhi nàng cũng đã biết mục đích Linh nhi. Xem ra là Khả Nhân lo lắng mới có thể để Linh nhi đến thử nàng. Bởi vì chiều ngày hôm qua ở Liên Hoa đình nơi đó , trừ bỏ Triệu Khả Nhân rơi xuống nước, Triệu Oánh, Lâm Khê Nhiễm, Nhàn Vân cùng nàng năm ngươi không còn có người khác. Lâm Khê Nhiễm cùng Triệu Oánh không có khả năng đến thử nàng, xem ra đây là ý tứ Triệu Khả Nhân. Xem ra Triệu Khả Nhân còn không phải hoàn toàn yên tâm mới sáng đã kêu Linh nhi đến thử nàng.

" Linh nhi , ngươi biết thật đúng là rõ ràng a ?" Triệu Khả Nhiên tựa tiếu phi tiếu nhìn Linh nhi " Nếu không phải biết chiều hôm qua ngươi bị giam , ta đều cho rằng ngày hôm qua kỳ thực ngươi ở hiện trường đâu !"

Nhìn vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu của Triệu Khả Nhân , Linh nhi trong lòng cả kinh vội vàng mở miệng nói , " Ta làm sao có thể nhìn đến đâu tiểu thư , ngươi đã quên sao ? Ngày hôm qua ta bị giam , căn bản là không có ra khỏi Xuân Huy viên đâu !"

" Đúng vậy !" Triệu Khả Nhiên cũng không hỏi tiếp mà là quay đầu lại nhàn nhạt nói , " Mặc kệ ngươi là làm sao mà biết được cũng không được mở miệng, nếu như bị người khác biết ngươi tự tiện nghị luận chuyện chủ tử, vậy không tốt "

Xem Triệu Khả Nhiên thần sắc lạnh nhạt tựa hồ nhìn thấu hết thảy , Linh nhi trong lòng nhaỷ loạn. Bất quá lập tức mở miệng an ủi bản thân, vô luận thế nào đại tiểu thư hẳn là sẽ không biết nàng trợ giúp nhị tiểu thư làm việc, bằng không đại tiểu thư tuyệt đối sẽ không bình tĩnh như vậy nhắc nhở nàng.

Nghĩ vậy Linh nhi không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nhưng là nàng lại không dám hỏi vấn đề gì nữa
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện